Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 1153

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 1153: Hư Thần, nói lời xin lỗi
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Dư nghiệt Thiên Thần nhao nhao xuất hiện, chỉ sợ là dấu hiệu của thiên hạ đại kiếp tiến đến, mà hai người Tần Phàm cùng Tần Chiến có lẽ là mấu chốt để vượt qua đại kiếp lần này.

Lúc này Kiếm Thần có chút cúi đầu trầm tư nói ra.

Bên ngoài Đại trận.

- Lão đại, ngươi không sao chứ? Thực xin lỗi, ta đến chậm...

Tiểu Chiến chạy đến, thân thể chiến trư cực lớn lơ lững giữa không trung, mang theo vài phần dáng điệu thơ ngây, khẩn trương hướng về Tần Phàm rơi trên mặt đất hỏi.

- Khục khục.

Tần Phàm bị ba Đại Dư nghiệt Thiên Thần giáp công, lúc này cảm giác toàn thân mình đều giống như mệt rã rời, may mắn là Tiểu Chiến giúp hắn bức lui mấy người khác, nếu không thật sự bị bảy Thiên Thần này công kích đến, thì dù khí lực cùng phòng ngự của hắn cường thịnh trở lại cũng chịu không nổi.

Hắn lúc này, toàn thân tựa hồ đã nứt ra mấy bộ phận, bốn đại thần thông chạy toàn thân, chậm rãi để cho thân thể của hắn bắt đầu trọng sinh.

- Không tính quá trễ, ta còn chết không được...

Nghe được thanh âm của Tiểu Chiến, thanh âm suy yếu của hắn bất đắc dĩ trả lời nói ra, không thể không nói, nếu đối phương lại đến trễ một chút, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi. Ánh mắt hắn có chút nhịn không được liếc Hồng Mục Chiến Trư uy vũ lẫm lẫm trên bầu trời, đối với thực lực của nó lúc này, trong nội tâm cũng lộ ra có chút kinh ngạc.

Lúc này chút ít gai nhọn trên người Tiểu Chiến kia đã hoàn toàn biến thành trong suốt, bất quá thượng diện mang theo một loại hào quang trong suốt thần bí, liếc đi cả người giống như tiểu mặt trời, lợi hại vô cùng.

- Vậy là tốt rồi, các ngươi những quái vật này là cái gì? Bất quá dám thương hại lão Đại ta, ta sẽ không bỏ qua các ngươi.

Lúc này Tiểu Chiến mới có chút thở dài một hơi, một đôi hồng mục chuyển hướng mấy Dư nghiệt Thiên Thần, mắt lộ ra hung quang nói.

- Đem con lợn này cũng cùng một chỗ giết chết.

Lúc này trong đám Dư nghiệt Thiên Thần phát ra âm thanh, mấy người lần nữa mãnh liệt nhào lên.

- Cũng dám bảo Tiểu Chiến gia gia ngươi ta con lợn?

Tiểu Chiến nghe xong, lập tức gai nhọn toàn thân đứng lên, bạo nộ rồi. Lúc này trên người hắn cũng có một loại khí thế tàn bạo, thần bí cường hoành, lộ ra mãnh liệt bành trướng.

Tiểu Yêu thú ngày xưa kia, hôm nay một chút cũng không giống như heo, thậm chí giống như bá chủ cường hoành hung hãn nhất thời Viễn Cổ!

Lúc này Tiểu Chiến khôi phục bản thể, ở giữa không trung lộ ra uy phong lẫm lẫm, khí thế hung ác bộc phát, so sánh với trước đây, thiếu đi thật thà chất phác, nhiều hơn uy nghiêm, giống như là một đời bá chủ thời Viễn cổ.

Hắn lơ lửng ở giữa không trung, giống như là một tiểu mặt trời, chói mắt mà chú mục.

- Tiểu gia hỏa này đến tột cùng được kỳ ngộ gì?

Nhìn thấy Tiểu Chiến biến hóa như thế, Tần Phàm giật nảy mình. Hôm nay, tiểu yêu trư này ở đâu còn như vừa mới đi theo hắn vào Tân Thế Giới, biến hóa này thật là thoát thai hoán cốt.

Hơn nữa lúc này thực lực Tiểu Chiến tăng cường cũng làm cho hắn khiếp sợ không thôi, phải biết rằng thời điểm Thần Đảo Thiên Tài Chiến, cảnh giới người phía trước vẫn chỉ là Lục kiếp Bán Thần, tối đa có thể so sánh Thất Kiếp Bán Thần mà thôi. Nhưng hiện tại, lực lượng một người hắn vậy mà bức lui bảy Thiên Thần dư nghiệt này!

Bảy Thiên Thần dư nghiệt này, tuy bởi vì không có huyết nhục mà phòng ngự đại giảm, nhưng thiêu đốt tánh mạng, công kích cường hãn, tổng hợp thực lực đều ít nhất ở Bát kiếp Bán Thần thậm chí Cửu Kiếp Bán Thần.

Ngoài ra, Tần Phàm vẫn còn nhớ rõ lúc trước gai nhọn trên người Tiểu Chiến là thập phần trân quý, một lần tối đa chỉ bắn đi ra mấy cây, còn cần thật lâu mới có thể khôi phục, nhưng hiện tại, hắn một lần bắn ra hơn mười cây tựa như cũng không có việc gì.

Trên bầu trời.

- Ngươi những tên đáng chết này, đi chết đi cho Tiểu Chiến gia gia ta!

Lúc này gai nhọn toàn thân Tiểu Chiến đứng lên, cả thân thể cự đại trực tiếp hướng về bảy Thiên Thần dư nghiệt kia Thái Sơn áp đỉnh áp đi, lộ ra khí phách vạn phần.

- Giết hắn đi!

Trong miệng nhóm Thiên Thần dư nghiệt quát khẽ, nguyên một đám hướng về Tiểu Chiến phát động công kích.

Vẫn là nữ Thiên Thần Chu Nhược kiếm tới trước nhất, ở bên trong tám Thiên Thần dư nghiệt này, ngoại trừ Bạch Trường Thiên, là thực lực của nàng mạnh nhất rồi. Kiếm khí của Chu Nhược, so sánh với loại Kiếm đạo cao thủ như Mộ Thanh Thanh còn không biết mạnh hơn bao nhiêu, mà bên trong mang theo một loại hàn khí lạnh như băng, kiếm vừa ra liền triệt để dùng một loại nhiệt độ lạnh khủng bố bao phủ Tiểu Chiến.

- Hắc hắc, chút lòng thành.

Nhưng lúc này Tiểu Chiến lại không cho là đúng cười nói. Sau đó chỉ thấy hắn đem mấy chục căn gai nhọn trên người thoáng cái bắn đi ra. Giống như là từng thanh phi kiếm sắc bén, quấn quanh lấy nó không ngừng xoay tròn lấy, một cổ Phong Bạo cuồng mãnh từ loại xoay tròn này bộc phát ra.

Vù vù vù vù vù vù hô...

Ở dưới cơn bão táp này, tất cả ảnh hưởng mặt trái đều biến mất toàn bộ, ở giữa thiên địa phảng phất chỉ còn lại có khí thế sắc bén mà bá đạo, mang tất cả về phía trước kia.

- Thần Long Thứ!

Lúc này lại nghe Tiểu Chiến quát lạnh một tiếng.

Sau đó liền thấy mấy chục cây gai nhọn giống như phi kiếm kia bắt đầu tập kết, sau khi ngưng tụ thành bộ dạng Cự Long, gào thét mà lên, trực tiếp hướng về Chu Nhược vọt tới.

Một đâm này Long uy vô song, dùng một tư thái bá đạo, trực tiếp đụng vào trên thân trường kiếm của Chu Nhược. Giống như là cửa sổ gặp mưa to đụng vào trước đây chưa từng có, thanh âm thanh thúy không ngừng.

Đinh đinh đinh đinh đinh đinh...

Răng rắc!

Ở dưới một đầu cự Long khủng bố va chạm, thanh trường kiếm kia trực tiếp bị đụng gẫy, sau đó Long vĩ đáp xuống, phảng phất như ẩn ẩn phát ra một tiếng uy nghiêm gào thét, trực tiếp đụng vào trên người Chu Nhược, rất nhanh trực tiếp bắn nàng thành tổ ong vò vẽ.

Trên mũi nhọn này mang theo lực lượng thần bí cường đại, hôm nay Chu Nhược mất đi thân thể, căn bản là không chịu nổi.

Theo ly Long này va chạm, nữ Thiên Thần duy nhất liền vẫn lạc rơi trên mặt đất. Hồng Phấn Khô Lâu, bị hung hăng ghim trên mặt đất, hoàn toàn không thể động đậy.

- Tần Chiến này vậy mà cường đến trình độ này!

Nhóm Đảo chủ đều khiếp sợ không thôi.

- Dù là so sánh với Tần Phàm cũng không sai biệt nhiều rồi!

Không ít đảo chủ âm thầm phỏng đoán.

- Tiểu gia hỏa này đích thật là đạt được không ít chỗ tốt a.

Yêu Thần đối với Tiểu Chiến biểu hiện cũng lộ ra hết sức hài lòng.

- Chúng ta cũng phải nhanh một chút phá vỡ đại trận này, tuy hiện tại tiểu tử Tần Chiến này đã có thể ứng phó mấy Thiên Thần dư nghiệt đã nỏ mạnh hết đà kia, nhưng cái gì cũng bị hai người bọn họ thu thập, chẳng phải là lộ ra nhóm đảo chủ chúng ta vô dụng sao?

Lúc này Đao Thần nói ra.

- Cũng đúng, chúng ta trước phá vỡ trận pháp này a.

*****

Những đảo chủ khác cũng bất đắc dĩ, lúc này đây những đảo chủ bọn hắn hoàn toàn chính xác không có hiện ra tác dụng gì, cuối cùng nhất lại cần nhờ tên tiểu bối Tần Phàm này mới cứu ra được, có thể nói uy nghiêm gì cũng đều rơi sạch rồi.

Bất quá hiện tại Tần Phàm đã có được thực lực đảo chủ cấp, nếu ngày sau hắn thành đảo chủ, một trận chiến này ngược lại là thành trận chiến thành danh của hắn rồi, tin tưởng đảo chủ khác ở ngày sau nhìn thấy Tần Phàm sẽ nhớ tới hôm nay, nhất định là né tránh vài phần đấy.

Đặc biệt là Mộc Hoàng, sau khi được Tần Phàm giải cứu ra, sắc mặt vẫn lộ ra tái nhợt khó coi.

Đừng nói là ân cứu mạng này, dù là hắn không niệm cái ân tình này, thực lực của đối phương bây giờ cũng đã đủ để cho hắn kiêng kị, thậm chí sinh ra một tia lòng mang sợ hãi rồi. Nhớ tới trước đây hắn đối với Tần Phàm làm một ít chuyện, hắn cảm giác được lưng một mảnh lạnh buốt.

- Đến phiên các ngươi!

Mà ở bên ngoài, sau khi Tiểu Chiến giải quyết Chu Nhược thì càng lộ ra hăng hái, vô cùng uy vũ khí phách nhìn mấy Thiên Thần dư nghiệt khác quát, một thân gai nhọn hoắt, lúc này như là Kim Sắc chiến giáp trên người hắn, sáng quắt chói mắt.

- Đồ con lợn, đi chết đi!

Những Thiên Thần dư nghiệt khác đối với thực lực của Tiểu Chiến cũng thập phần khiếp sợ, bọn hắn như thế nào cũng không nghĩ ra lúc này đây bọn hắn khó được có tám Thiên Thần chuyển sinh tiến nhập Chư Thần chiến trường, hết lần này tới lần khác là gặp gỡ hai người dự thi nghịch thiên biến thái, trong lòng của bọn hắn uể oải, bất quá bọn hắn đã sớm hung hãn không sợ chết, đốt cháy lực hướng sinh mệnh cuối cùng phóng về Tiểu Chiến.

- Tới tốt!

Lúc này trên mặt Tiểu Chiến nhẹ nhõm cười cười, tuy trước đây hắn bắn ra không ít gai nhọn, nhưng lúc này tựa như gai nhọn ở trên người của hắn còn không có giảm bớt như thế nào. Chỉ cần gai nhọn hoắt này vẫn còn, hắn sẽ có được chiến lực cường hãn vô tận.

Một tiếng cười khẽ, sau đó gai nhọn trên người lần nữa bắn ra rất nhanh.

Vù vù vù ầm ầm...

Bỗng nhiên ở bên người Tiểu Chiến Phong Lôi nổi lên, như là có tầng tầng Lôi Vân đem nó bao vây lại, trong đó Lôi Điện tránh minh, uy lực bất phàm.

- Phong Lôi Thứ!

Từng tiếng uống vang, khí thế Man Hoang bá chủ bắn ra, một cây gai nhọn mang theo Phong Lôi Chi Lực bắt đầu từ trên người hắn, như là từng đạo lưu quang bắn ra, như là tia chớp từ không trung rơi xuống, trực tiếp hướng về mấy Thiên Thần dư nghiệt kia vọt tới.

Những Phong Lôi thứ này, hình thành hình dạng như rồng như hổ, như Sư như Báo, uy vũ hung hãn, như là đàn thú lao nhanh, trực tiếp hướng về chút ít Thiên Thần dư nghiệt kia mang tất cả đi ra, thậm chí triển áp.

Tê tê tê tê...

Còn lại sáu Thiên Thần dư nghiệt, ở lúc này đây Tiểu Chiến bắn một lượt, lại có ba cái bị trực tiếp ghim trên mặt đất, chỉ còn lại có ba cái tiếp tục hung hãn không sợ chết hướng về Tần Phàm phóng đi.

Lúc này Tiểu Chiến ở một lần qua bắn ra nhiều gai nhọn như vậy, rốt cục thời gian dần qua cũng lộ ra một tí suy yếu, nhưng hai mắt hắn sáng trưng, khí thế bá chủ trên người giống như không thay đổi, đối mặt ba Thiên Thần dư nghiệt còn lại kia, hắn không sợ chút nào.

Bất quá ngay thời điểm hắn mới vừa tiến hành một lần gai nhọn công kích.

Ầm ầm!

Cũng đúng vào lúc này, Phong Thần đại trận đã triệt để mất đi trận điểm ủng hộ kia, rốt cục bị phá vỡ, lập tức nguyên một đám đảo chủ từ trong đó rất nhanh lao ra.

Sưu sưu sưu...

Những đảo chủ này đều là nhân vật vô cùng cường hãn, xông ra khỏi đại trận này giống như là Mãnh Hổ xuống núi, Đao Thần, Hỏa Thần, Thương Thần, ba người vừa ra khỏi trận pháp liền trực tiếp vượt qua không gian, tiếp theo trong nháy mắt xuất hiện ở trước mặt ba Thiên Thần dư nghiệt còn lại kia.

Thiên Thần dư nghiệt còn chưa kịp chống cự như thế nào, đã trực tiếp bị đánh tán ngã rơi trên mặt đất.

Sau khi ra khỏi Phong Thần đại trận, thực lực khủng bố của những đảo chủ này liền thể hiện ra rồi, đặc biệt là mấy danh hiệu Thần cấp, đó là hiện tại Tần Phàm cùng Tiểu Chiến cũng còn kém xa đấy.

- Phong sát Chân Linh của những dư nghiệt này, nếu không bọn hắn còn có thể chuyển thế trọng sinh.

Lúc này Kiếm Thần trầm giọng nhắc nhở nói ra.

- Hừ, những dư nghiệt này, thiếu chút nữa diệt sát tất cả chúng ta ở chỗ này, làm sao có thể còn để cho bọn hắn có cơ hội tái sinh.

Những đảo chủ khác cũng là nguyên một đám tinh tường, đi đến trước cốt lâu của những Thiên Thần dư nghiệt kia, thi triển thủ đoạn đem Chân Linh che dấu ở bên trong nhất nhất thanh trừ sạch sẽ, một điểm không lưu.

Thời điểm Hư Thần đi tới trước mặt Bạch Trường Thiên, muốn diệt Chân Linh cuối cùng, trên mặt hắn rõ ràng run rẩy vài cái.

- Mà thôi mà thôi.

Sau đó hắn mới khoát tay áo, thoáng cái giống như già đi rất nhiều, Bạch Trường Thiên đã xác định là Thiên Thần dư nghiệt, như vậy cái mạng nhỏ này nhất định là phải diệt. Sở dĩ Nhân loại bất đồng cùng Thiên Thần, là vì nhân loại có được cảm tình, cho dù là Hư Thần, đối với nhi tử một mực bồi dưỡng, cảm tình kia là rất thâm hậu.

Mà Thiên Thần cơ hồ đều là lãnh khốc vô tình, đặc biệt là đối với nhân loại, cho dù là song thân bồi dưỡng bọn chúng lên, đồng dạng có thể không chớp mắt thoáng một diệt sát. Bởi vì cái gọi là hổ dữ không ăn thịt con, điểm này Thiên Thần là ngay cả thú cũng không bằng.

Một bên kia, thấy chúng đảo chủ đã thoát khốn mà ra, Tiểu Chiến biết rõ cũng không có sự tình gì của mình rồi, vì vậy rất nhanh liền biến thành thân người, sau đó rơi xuống bên người Tần Phàm.

- Lão đại, ngươi không sao chớ?

Hắn mặt mang quan tâm cùng lo lắng, cái cảm tình này là không phải giả vờ, cảm tình của hắn đối với Tần Phàm, Tần Phàm cũng thập phần hiểu rõ.

- Ta không sao, rất nhanh là có thể khôi phục như lúc ban đầu rồi.

Tần Phàm ở trên mặt đất có chút quẩy người một cái, được Tiểu Chiến nâng chậm rãi đứng lên, hắn lúc này, cũng từ trọng thương vừa rồi khôi phục thất thất bát bát, chỉ cần điều dưỡng một hồi là có thể khôi phục, thậm chí còn có chỗ ích tiến.

- Tần Phàm, lúc này đây nhờ có ngươi rồi.

Không ít đảo chủ lúc này đi tới nhìn Tần Phàm tỏ vẻ cảm tạ, lúc này đây nếu như không phải Tần Phàm, bọn hắn đều muốn xong ở chỗ này.

- Tần Phàm, trước đây chúng ta đã hiểu lầm ngươi, thật sự là có lỗi.

Thậm chí những đảo chủ này đều buông tư thái, hướng Tần Phàm xin lỗi. Trước đây bọn hắn đều cho rằng Tần Phàm là Thiên Thần dư nghiệt, nhưng kết quả lại là Tần Phàm cứu bọn chúng thoát ra.

Lúc này đây nếu như không có Tần Phàm, bọn hắn rất có thể đều sẽ toàn bộ ngã xuống ở chỗ này, cái gì danh xưng đảo chủ toàn bộ đều sẽ hóa thành cát bụi.

- Hư Thần, chẳng lẻ ngươi không thể hướng Tần Phàm nói lời xin lỗi sao?

Bỗng nhiên, Yêu Thần mở lời nhìn Hư Thần ở phía xa nói ra.

- Lại để cho Hư Thần xin lỗi?

Nghe được Yêu Thần nói, nhóm đảo chủ đều nao nao, ngược lại từng ánh mắt đều nhìn về phía Hư Thần ở hậu phương.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1204)