Vay nóng Tima

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 1158

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 1158: Ta là Đan Vũ Thần
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


- Tiểu Chiến, ngươi bái kiến lão Yêu Thần chưa?

Tần Phàm bỗng nhiên hỏi, đối với sắp sửa đi gặp mặt lão Yêu Thần, trong lòng của hắn có thêm một loại chờ mong đặc thù, hắn luôn cảm giác đến lão Yêu Thần này hẳn là cùng hắn có liên hệ nhất định.

Đây là đồ vật tới từ trong trí nhớ giác tỉnh của hắn, để cho hắn ẩn ẩn sinh ra loại cảm giác bản năng này.

- Chưa từng gặp qua.

Tiểu Chiến lắc đầu nói ra:

- Vị lão đảo chủ này thập phần thần bí, thậm chí ngoại trừ đảo chủ, không có ai biết hành tung của hắn, nghe nói sau khi hắn đem đảo chủ vị này truyền cho đảo chủ hiện tại, cũng ít nhất trên trăm năm không có lộ mặt qua ở trong Yêu Thần Đảo rồi.

Sau đó hắn lại nhìn về phía Tần Phàm, nhỏ giọng nói ra:

- Bất quá ta ẩn ẩn có loại cảm giác, lúc này đây lão đại đến Yêu Thần Đảo không phải là chuyện xấu, ngươi không cần lo lắng.

Tần Phàm cúi đầu xuống, trầm mặc không nói.

Trên thực tế, sau khi đi vào Yêu Thần Đảo, hắn một mực đều cảm ứng đến khí tức của Tần Li, nhưng tựa hồ không thu hoạch được gì.

Một đường đi tới, phía trước xuất hiện một tòa cung điện cự đại, thoạt nhìn vàng son lộng lẫy, hoa lệ cao quý, mỗi một khối gạch đá đều là Lưu Ly trân quý nhất xây thành, óng ánh sáng long lanh, lưu quang tràn ngập.

Từ xa nhìn lại, cả tòa cung điện hiện ra một loại cảm giác thâm thúy, bên trong tràn đầy thần bí.

- Nơi này chính là Yêu Thần bảo điện rồi.

Tiểu Chiến hạ giọng nói ra:

- Tại đây bình thường bất luận Yêu thú gì cũng không thể tới gần, ta cũng không thể đi vào.

Tần Phàm có chút kinh ngạc, ngẩng đầu lên nhìn về phía tòa bảo điện này, thượng diện trải rộng ánh sáng tường quang, trong mơ hồ có Trận Văn lưu động, hẳn là có trận pháp đặc biệt gia trì, bên trong tối tăm còn có huyền âm ngâm xướng, tăng thêm vài phần thần thánh vô thượng.

- Tần Phàm, vào đi, Tiểu Chiến ngươi cùng khách nhân ở bên ngoài chờ.

Lúc này thanh âm của Yêu Thần từ bên trong truyền đến.

Chỉ cho một người Tần Phàm đi vào.

Tần Phàm liếc nhìn Kỷ Huyên Nhi, lại xoay đầu lại, nhìn về phía đại môn kim quang từ từ mở ra kia.

Lúc này, trong lòng của hắn cũng có vài phần tâm thần bất định, không phải là vì sợ hãi, mà là vì bàng hoàng đối với không biết. Sau đó hắn hít sâu một hơi, rốt cục từng bước một hướng về bên trong đi đến.

Hắn cần một đáp án.

Vừa vừa đi vào Yêu Thần bảo điện này, kim quang chi môn sau lưng chậm rãi đóng cửa lần nữa, hắn ngẩng đầu hướng về phía trước, trông thấy ngoại trừ Yêu Thần đứng đấy ra, còn có một thân ảnh khác uy nghiêm ngồi ở trên bảo tọa.

Ông...

Mà xem xét phía dưới, toàn thân Tần Phàm đột nhiên chấn động, thậm chí trong óc xuất hiện chỗ trống ngắn ngủi, toàn cảnh là không dám tin.

Đang ngồi trên bảo tọa kia, không phải người khác, dĩ nhiên là phụ thân của hắn ở kiếp này... Tần Hồng!

Tần Phàm đi vào Yêu Thần bảo điện này, mới vừa vặn đứng lại, liền không khỏi chấn động cả người.

Bởi vì hắn chứng kiến trước mắt, ngoài Yêu Thần ra còn xuất hiện một người mà hắn vốn tuyệt đối không có thể ở chỗ này chứng kiến.

Là phụ thân của hắn ở kiếp này... Tần Hồng!

Phụ thân của hắn làm sao có thể sẽ xuất hiện ở chỗ này?

- Cái này có lẽ không phải thật sự...

Tần Phàm ở lúc này để cho mình tận lực bảo trì tỉnh táo, cái này cũng có thể là Yêu Thần cố ý để cho người sắm vai phụ thân hắn lừa gạt hắn.

Dù sao trong lòng của hắn là cảm giác được khó có thể tin.

Phụ thân của hắn, vốn chỉ là Tộc trưởng của một tiểu gia tộc chán nản trên Vũ Thiên đại lục mà thôi, thậm chí còn phải dựa vào đan dược hắn luyện chế mới đột phá đến cảnh giới Linh Vũ Sư. Linh Vũ Sư ở trong Tân Thế Giới này, cái gì cũng không phải!

Làm sao có thể sẽ là lão đảo chủ của Yêu Thần Đảo, lão Yêu Thần?

Cái này nhất định là giả dối.

- Tần Phàm bái kiến Yêu Thần tiền bối... Lão Yêu Thần tiền bối.

Hắn hít một hơi, chậm rãi đi lên trước một bước, cung kính hành lễ, tựa hồ lộ ra rất tỉnh táo.

- Tiểu Phàm, ngươi cần gì phải như thế?

Mà lúc này, nghe thấy thanh âm của Tần Phàm, bóng người tôn quý trên chỗ ngồi kia chậm rãi đứng lên, nhìn xem Tần Phàm, trên mặt mang một ý khẽ cười nói ra.

Mà một tiếng Tiểu Phàm này, lại làm cho cả người Tần Phàm đều cứng lại rồi.

Không sai, thanh âm này cũng là của phụ thân hắn Tần Hồng, ngoại trừ thần thái trong tự nhiên nhiều hơn một loại tôn quý cùng uy nghiêm, giọng nói ôn tồn kia là đồng dạng, hoảng hốt tầm đó, lại để cho Tần Phàm như là về tới khi còn bé, lúc đứng ở tộc vụ viện lắng nghe dạy bảo.

Thậm chí hắn bản năng muốn cúi đầu nghe giảng!

- Đây là ảo giác a...

Tần Phàm giật giật ngón tay của mình, bất quá hắn còn chưa thấy qua ảo giác cùng ngụy trang cao minh như vậy, dùng lực cảm ứng cùng Tinh Thần Lực của hắn vậy mà nhìn không ra bất luận sơ hở gì.

- Tiểu Phàm, ta biết rõ trong lòng ngươi có rất nhiều nghi hoặc, đến đây đi, ngươi hỏi ta đáp.

Lúc này Tần Hồng chậm rãi đi về hướng Tần Phàm, sau đó duỗi ra bàn tay khoan hậu kia, ở trên bờ vai của hắn vỗ vỗ nói ra.

Tần Phàm vốn muốn tránh đi, nhưng cuối cùng nhất còn không có.

Hắn cúi đầu, như có điều suy nghĩ.

Cái độ ấm và khí tức quen thuộc đến từ lòng bàn tay này, để cho hắn đã có thể để xác định đứng ở trước mặt hắn là phụ thân của mình Tần Hồng. Cũng không phải Yêu Thần tìm người giả trang, hắn cũng không có sinh ra ảo giác.

- Phụ thân, ngươi tại sao lại ở chỗ này?

Đã qua thật lâu, hắn rốt cục vẫn phải chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn gương mặt quen thuộc trước mắt, trong miệng tận lực để cho mình bình tĩnh trở lại.

- Ta là phụ thân của ngươi, Tộc trưởng Nam Phong Tần gia Đại Càn Quốc trên Vũ Thiên đại lục, cũng là tiền nhiệm đảo chủ của Yêu Thần Đảo.

Tần Hồng khẽ cười nói.

- Ta không rõ.

Tần Phàm cắn răng nói.

- Cái này muốn giải thích cũng hơi phiền toái...

Tần Hồng có chút mệt mỏi gật đầu.

Sau đó chậm rãi quay người, đi trở về đến chỗ ngồi nguyên lai, sau đó lần nữa nhìn về phía Tần Phàm hỏi:

- Hiện tại ta nghĩ trí nhớ của ngươi cũng thức tỉnh được không sai biệt lắm a? Bất quá hẳn là còn thiếu bộ phận mấu chốt nhất, nếu không ngươi đã minh bạch.

- Trí nhớ...

Tần Phàm khẽ giật mình, trí nhớ vẫn luôn là một trong những bí mật lớn nhất của hắn, ngoại trừ Tần Li. Còn không có ai biết trí nhớ của hắn kiếp trước, thậm chí Tần Li nàng cũng không biết thật ra là hắn tiến hành qua mấy lần khôi phục trí nhớ, hắn càng chưa nói với Tần Hồng.

Nhưng hiện tại Tần Hồng biết rõ bí mật của hắn!

- Đến đây, ngươi thử nhớ tới xem, dùng khí lực cùng thực lực của ngươi bây giờ, có lẽ đã có thể chịu đựng được rồi.

Tần Hồng còn nói thêm.

Oanh!

Tiếp theo trong nháy mắt, một câu nói kia của Tần Hồng giống như là điểm đốt kíp nổ, đem trí nhớ ẩn núp ở chỗ sâu trong óc Tần Phàm thời gian dần qua phát nổ rồi.

Đúng vào lúc này, Tần Phàm cảm giác được trong đầu của mình như là đã xảy ra một lần bạo tạc.

*****

Trí nhớ ẩn núp trong đó mãnh liệt bành trướng, như là sóng gió mãnh liệt nhất, kinh đào vỗ bờ, kích thích tầng tầng trí nhớ.

- A...

Hắn bụm lấy đầu của mình, lộ ra thống khổ vô cùng.

- Tần Phàm.

Thấy vậy, Yêu Thần ở xa xa không khỏi là hơi kinh hãi, muốn đi qua đó xem tình huống của Tần Phàm, bất quá lão Yêu Thần Tần Hồng lại duỗi tay ra chặn hắn, chỉ là tỉnh táo nhìn xem một màn này phát sinh.

- Lão đảo chủ, Tần Phàm hắn...

Yêu Thần có chút khó hiểu.

- Hắn bây giờ là khôi phục trí nhớ, sẽ có chút thống khổ, nhưng đừng quấy rầy hắn. Chờ hắn khôi phục trí nhớ, chúng ta giải thích cũng dễ dàng nhiều hơn.

Tần Hồng nhàn nhạt nói.

Nghe vậy, Yêu Thần chỉ phải tiếp tục đứng tại nguyên chỗ, nhìn xem Tần Phàm trên mặt đất thống khổ đến cơ hồ muốn lăn qua lăn lại.

Đó cũng không phải lần thứ nhất Tần Phàm tiến hành trí nhớ khôi phục, hắn một mực cũng biết trong trí nhớ của mình còn ẩn núp lấy rất nhiều đồ vật.

Thời điểm hắn mười lăm tuổi đã xảy ra lần thứ nhất khôi phục trí nhớ, lần khôi phục trí nhớ kia thậm chí làm cho hắn trực tiếp hôn mê bất tỉnh, còn hoài nghi mình là đoạt xá trọng sinh. Thẳng đến thời điểm đột phá đến cảnh giới Võ Thánh, lần thứ hai khôi phục trí nhớ, hắn mới hiểu được hắn chỉ là xuyên việt tới, kỳ thật hắn vẫn là hắn, cũng khôi phục trí nhớ thời nối khố, thực tế là linh hồn của hắn từ địa cầu chuyển sinh đến Vũ Thiên đại lục, chỉ là ở lần thứ nhất trí nhớ khôi phục hắn đã mất đi trí nhớ nối khố, thẳng đến lúc đó mới đưa trí nhớ hai đời nối liền, xác nhận thân phận của mình.

Lần thứ ba trí nhớ khôi phục, là sau khi trông thấy Tần Li hóa bướm, hắn nhớ lại Tần Li là Kỷ Li kiếp trước, hai đời trí nhớ va chạm, làm cho hắn đã cơ hồ không tiếp thụ được.

Hôm nay hắn là lần thứ tư đại khôi phục trí nhớ, hắn cảm giác được so với mấy lần trước, đồ vật cấp độ càng sâu lần nữa bị đào móc đi ra, làm cho hắn lộ ra càng thêm thống khổ, nếu như không phải hiện tại thực lực của hắn đã đạt đến cấp bậc đảo chủ, chỉ sợ hắn sẽ trực tiếp bị trí nhớ này trùng kích đến hôn mê bất tỉnh rồi rồi, thậm chí trực tiếp chịu không được biến thành ngu ngốc cũng có khả năng.

- Trí nhớ kiếp trước của hắn quá mức khổng lồ, đối với hắn mà nói, trí nhớ khôi phục là cần một quá trình dài dòng buồn chán, nhất định phải tiến hành theo chất lượng, vốn mới hơn hai mươi năm là xa xa không đủ, nhưng hôm nay xem ra hắn khôi phục so với trong tưởng tượng của ta còn muốn tốt hơn rất nhiều.

Lúc này Tần Hồng nhìn Yêu Thần nói ra.

- Đây là vì nguyên nhân lão đảo chủ ngươi lựa chọn để cho hắn ở Vũ Thiên đại lục phát triển, ngươi từ nhỏ an bài, mới khiến cho hắn thuận lợi khôi phục trí nhớ như vậy, hơn nữa cũng không có đối với linh hồn hiện tại của hắn tạo thành kích thích rất lớn cùng tổn thương.

Yêu Thần thì là nói ra.

- Ân, mười lăm năm trước, ta cơ hồ cho là mình đã thất bại, may mắn, thời điểm hắn mười lăm tuổi, hắn đã thức tỉnh lần thứ nhất, sau đó biểu hiện ra ngoài thiên phú siêu tuyệt như vậy, ta liền biết hắn trở lại rồi...

Tần Hồng nhẹ gật đầu, trên mặt mang dáng tươi cười thoả mãn cùng thoáng hưng phấn.

Thời điểm Tần Phàm mười lăm tuổi mới tiến hành trí nhớ thức tỉnh lần thứ nhất, mười lăm năm trước thậm chí sinh hoạt gần như là đần độn đấy.

Tần Hồng còn nhớ rõ mình ở thời điểm Tần Phàm mười lăm tuổi lần thứ nhất khôi phục trí nhớ, kích động sau khi nghe được trong miệng người kia nói ra câu "Chỉ cần ta không ngừng vươn lên, ta chính là Thiên Hạ Vô Song", hắn là cưỡng chế lấy kích động trong lòng của mình, mới thật không dễ dàng tiến hành giai đoạn bồi dưỡng tiếp theo, mà Tần Phàm cũng không có để cho hắn thất vọng, thời gian dần qua biểu hiện ra tiềm lực cùng thành tựu viễn siêu bạn cùng lứa tuổi.

- Đúng vậy, hắn là Thiên Hạ Vô Song!

Hai mắt Tần Hồng yên lặng nhìn Tần Phàm ôm đầu thống khổ trước mắt, tinh quang bắn ra bốn phía.

Tầng tầng trí nhớ bị kích phát ra.

Lúc này Tần Phàm, cũng thời gian dần qua bắt đầu khôi phục một ít thanh tỉnh.

Viễn Cổ thời đại... Chư Thần đại chiến... A... Chuyển sinh địa cầu... Ở địa cầu lò đan hủy diệt... Tiến vào Vũ Thiên đại lục...

Thời điểm ở địa cầu hắn bắt đầu khôi phục thiên phú luyện đan, đáng tiếc bởi vì thân thể quá yếu, cũng không có thể đi vào thức tỉnh trí nhớ, chuyển sinh đến Vũ Thiên đại lục, mười lăm năm trước, hắn vẫn không có thức tỉnh, ngược lại bởi vì trí nhớ xung đột, cơ hồ biến thành phế nhân.

Mười lăm tuổi một hồi hôn mê đã cải biến hắn.

Từ nay về sau hắn thời gian dần qua tiến hành trí nhớ dung hợp, nhưng phía trước đều là dung hợp trí nhớ hai đời ở địa cầu cùng Vũ Thiên đại lục.

Hiện tại trong đầu của hắn xuất hiện ngoài trí nhớ hai đời kia... Càng có thêm trí nhớ Viễn Cổ!

Viễn Cổ thời đại, Chư Thần đại chiến!

Tràng cảnh bao la, hùng vĩ, thảm thiết không cách nào tưởng tượng, từng màn phù hiện ở trong đầu của hắn, để cho hắn cơ hồ muốn chịu không được, tất cả thần kinh căng thẳng, hắn chăm chú nắm nắm đấm, gắt gao cắn răng.

Rầm rầm rầm!

Trong trí nhớ lại một lần nữa đã xảy ra bạo tạc.

- Ta là Đan Vũ Thần?

Lúc này đây sau khi trí nhớ bạo tạc, Tần Phàm rốt cục chậm rãi mở mắt, toàn thân của hắn đã bị làm mồ hôi ướt đẫm, trí nhớ Viễn Cổ của hắn thì thời gian dần qua trở nên rõ ràng.

Trí nhớ dần dần rõ ràng, Tần Phàm cũng bị trí nhớ khổng lồ của mình làm rung động.

Cho tới nay, hắn đều cho rằng mình là từ địa cầu xuyên việt đến, vô luận đối với Vũ Thiên đại lục hay Tân Thế Giới mà nói đều thuộc về loại một vị khách từ bên ngoài đến, mà cho tới hôm nay, hắn mới biết được, hắn không chỉ là trải qua một lần xuyên việt cùng chuyển sinh!

Ở trong trí nhớ, hắn phát hiện mình còn là nhân vật của Huyền Hoàng Đại Thế Giới thời Viễn cổ, hơn nữa ở khi đó còn có được danh xưng Đan Vũ Thần!

Chính hắn cũng cảm giác được vô cùng chấn động, cùng khó có thể tin.

- Nguyên lai ta đã trải qua nhiều lần chuyển sinh như vậy rồi, trách không được ta khó khôi phục trí nhớ như vậy, cần tách ra mấy lần mới có thể khôi phục lại.

Lúc này Tần Phàm cũng dần dần hiểu rõ ra, hắn như thế nào sẽ không ngừng xuất hiện trí nhớ mới.

Hắn đã trải qua không chỉ một thế!

- Ngươi rốt cục nhớ ra rồi.

Lúc này lão Yêu Thần Tần Hồng lần nữa từ chỗ ngồi lên tiếng, mặt mang mỉm cười đứng lên, nhìn xem Tần Phàm nói ra:

- Đúng vậy, ngươi là Đan Vũ Thần, là Nhân Thần thứ chín của Huyền Hoàng Đại Thế Giới.

Lúc này Yêu Thần cũng là mặt mang vẻ sùng bái nhìn xem Tần Phàm.

Nhân Thần, lực lượng đứng đầu nhân loại, tồn tại tôn quý chí cao vô thượng.

- Nhân Thần thứ chín?

Lúc này Tần Phàm lộ ra càng thêm khiếp sợ, kỳ thật trí nhớ của hắn còn thiếu một chút nữa, không có hoàn toàn kết hợp lại, đối với một điểm này hắn còn không có hoàn toàn nhớ ra, sau đó có chút ngạc nhiên hỏi:

- Không phải nói trong Huyền Hoàng Đại Thế Giới chỉ có bát đại Nhân Thần sao?


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1204)