← Ch.1173 | Ch.1175 → |
Ông ông ông ông ông...
Sau khi Ma Tướng xuất hiện thì chiếm cứ một nửa bầu trời với ma mộc, cả hai khoảng cách gần nhau, các loại không gian cùng vùng biển trở nên chấn động mạnh, lúc mà xuất hiện một vết nứt không gian cực dài, lúc này biển cũng xuất hiện rãnh dài, dù sao mỗi một màn này đều rung động nhân tâm, nếu như có tám kiếp bán thần ở trong đó cũng phải chết, bởi vì trong đó là không gian loạn lưu, rơi vào là không còn xác.
Hai người này chiến đấu, cấp bậc dưới đảo chủ không thể xen vào.
Thậm chí Nguyên Hoàng là đảo chủ Hoàng cấp cũng không dám tiến vào trong đó, bởi vì cho dù mạnh như hắn tiến vào trong đó cũng không dám cam đoan mình toàn thây trở ra.
Ầm ầm --
Bỗng nhiên giữa không trung xuất hiện tiếng nổ chấn động thiên địa, đúng vào lúc này Ma Tướng cùng ma mộc bắt đầu động thủ. Ma mộc kia xoay tròn, vô số lá cây màu đen bay ra, chỉ xoay tròn quanh ma mộc, mà trong thần hải hình thành vòng xoáy, sau đó giống như nghiêng trời lở đất áp vào Ma Tướng.
Có thể tưởng tượng một guồng nước cực lớn này đường kính vượt qua mấy trăm trượng, mục tiêu của nó chính là Ma Tướng của Tần Phàm.
Ông!
Mà cũng vào lúc này Tần Phàm cũng mở hai mắt ra, tinh quang bắn ra bốn phía, đồng thời Ma Tướng sau lưng giơ năm cánh tay lên, một cự ân đỏ thẩm hiện ra trong lòng bàn tay, năm cánh tay cứ như vậy giơ cự ấn lên, hung hăng nện vào ma mộc.
- Mọi người nhanh tránh đi!
Thời điểm này Nguyên Hoàng bỗng nhiên nhảy dựng lên, trong miệng kêu to một tiếng, vội vàng bước vào không gian.
Các đảo chủ khác nhao nhao lui ra
Trong nháy mắt tiếp theo.
Oanh!
Va chạm khủng bố vang lên, sau đó nhìn thấy thần hải sóng gió ngập trời, thậm chí đem mây đen trên bầu trời đánh tan đi, mà không gian chung quanh vỡ vụn.
Tràng diện rung động khó nói nên lời, chỉ biết những đảo chủ nhìn thấy một màn này thì trong lòng vô cùng sợ hãi. Thần hải dưới chân lõm xuống cả vạn trượng, mà Mộc Hoàng Thần Đảo bị hồng thủy xông lên lục địa, có mấy tòa thành thị bị hủy diệt, người chết vô số kể.
- Ai thắng ai bại?
Một đảo chủ lúc này ngây ngốc nhìn tất cả, đang tìm kiếm đáp án.
Phù phù!
Sau một lát nước chảy cuồn cuộn hạ xuống, một thân ảnh kiên cường phóng lên trời.
- Từ hôm nay trở đi, Tần Phàm ta chính là một trong thất hoàng.
Âm thanh vang lên uy vũ vô song, bá tuyệt thiên hạ.
Sóng gió ngập trời này hạ xuống, thân ảnh kia cũng hiển lộ ra ngoài.
Thần sắc Tần Phàm lúc này kiên nghị, tuy nhìn ra trên người của hắn có không ít thương thế, nhưng tinh thần vô cùng tốt, hơn nữa thương thế cũng nhanh chóng khôi phục lại. Mà Mộc Hoàng lúc này khí tức yếu ớt, đã khôi phục thân người, thoạt nhìn hắn như người bị bệnh nặng sắp chết.
Tần Phàm biết rõ bởi vì đối phương tiêu hao quá lớn, trong nháy mắt tiếp theo hắn vượt qua không gian, xuất hiện trên đỉnh đầu Mộc Hoàng, bảy cánh tay khí thế ngất trời.
Nếu như Mộc Hoàng còn không nhận bại, Phiên Thiên Ấn sẽ hạ xuống.
Tuy đảo chủ khó giết chết, nhưng mà so sánh trạng thái hai bên thì hắn muốn trọng thương đối phương vẫn làm được.
Sắc mặt Mộc Hoàng lúc này như tro tàn nhìn qua Phiên Thiên Ấn, hắn biết rõ lúc này đây quyết chiến hắn đã thua, tuy hắn thật vất vả lĩnh ngộ Viễn Cổ ma mộc truyền thừa, có thực lực địch lại đảo chủ Đế cấp, nhưng vẫn thua trong tay Tần Phàm.
Đây là người từng suýt chết trong tay của hắn.
Lúc này nghe được Tần Phàm nói như tuyên án thì khí huyết trong cơ thể hắn lăn lộn, sau khi do dự ba giây, rốt cuộc hắn cũng nhận thua, trong miệng nói ra:
- Ta bại, danh xưng Hoàng giả thuộc về ta từ hôm nay trở đi quy Tần Phàm.
Hắn cuối cùng cũng tiếp nhận sự thật này.
- Tần Phàm thắng.
Các đảo chủ xem cuộc chiến vẫn còn lâm vào trong rung động, bây giờ khôi phục lại nghe được Mộc Hoàng tuyên bố kết quả, lúc này động dung rồi.
- Không ngờ a, tại thần đảo Thiên Tài Chiến không tới một năm, ai có thể nghĩ vậy Thiên Tài Chiến quán quân nhanh chóng trở thành đảo chủ Hoàng cấp thần đảo, một trong thất hoàng.
Nguyên Hoàng khẽ cười nói, hắn cũng có chút khó tin nổi.
- Ta càng không ngờ lúc trước Tần Phàm chỉ là người dự thi của Mạc Lợi đảo, bây giờ trở thành đảo chủ Hoàng cấp...
Mạc Lợi càng cảm khái không thôi. Nhớ ngày đó hắn còn lôi kéo Tần Phàm tránh né Mộc Hoàng. Hiện tại lần thứ hai gặp lại thì Mộc Hoàng bại, hơn nữa còn đạt được danh xưng Hoàng cấp.
Nói một cách khác, ngày sau hắn trông thấy nói không chừng còn phải chủ động nhượng bộ.
- Chúng ta đi chúc mừng tân đảo chủ đi.
Có đảo chủ lúc này nói ra.
- Đảo chủ...
Mà ở bên kia Tiểu Chiến đang đấu với Mộc Vương, thời điểm này sắc mặt ngưng trọng, xuất hiện vẻ thống khổ. Hắn đi theo Mộc Hoàng đã lâu, nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy hắn mất đi danh xưng Hoàng cấp.
Trong lúc kinh ngạc hắn lập tức bị Tiểu Chiến một quyền oanh phi.
Trong miệng của hắn xuất hiện máu tươi, nhưng hắn vẫn không cảm thấy cái gì.
- Hắc hắc, thắng bại đã phân.
Mà Tiểu Chiến thấy Tần Phàm cùng Mộc Hoàng đã phân ra thắng bại, thời điểm này cũng không đi truy kích Mộc Vương. Chỉ tươi cười, vượt qua trạm không gian đi tơi bên người Tần Phàm.
Dùng tư thế người thắng.
- Tần Phàm, ta nhận thua, từ hôm nay về sau, Mộc Hoàng Thần Đảo do ngươi khống chế, nhưng hy vọng ngươi cho ta quay về giải tán Mộc Hoàng phủ.
Mộc Hoàng lúc này nhìn qua Tần Phàm, trong miệng tiếp tục nói.
- Có thể, nhưng mặt trời lặn thì ngươi phải rời đi.
Tần Phàm nhàn nhạt nói ra. Mộc Hoàng đã khống chế Mộc Hoàng Thần Đảo thời gian đã lâu. Thâm căn cố đế. Hắn không thể để đối phương lưu lại bố trí quá nhiều, cho nên nhất định phải cho thời gian vội vàng.
- Đảo chủ.
Thời điểm Mộc Vương bay tới bên người Mộc Hoàng.
- Không cần phải nói. Chúng ta đi.
Thần sắc Mộc Hoàng thần sắc ảm đạm khoát khoát tay, nói thẳng. Hắn nhìn qua Tần Phàm sau đó trực tiếp mang theo Mộc Vương bay về Mộc Hoàng Thần Đả.
Đây có lẽ là lần cuối cùng hắn ở lại nơi này. Từ khi giao chiến với Tần Phàm vừa rồi, hắn biết rõ thực lực Tần Phàm là gì, biết rõ mình cho dù ngoan cố chống lại cũng không được gì, còn không bằng tiêu sái buông tha đi.
Mà Tần Phàm có thể cho hắn quay về Mộc Hoàng Thần Đảo xử lý hậu sự cũng làm cho hắn ngoài ý muốn, hắn cũng không dám hy vọng xa vời quá nhiều.
- Lão đại, ngươi đúng là dễ tha thứ, Mộc Hoàng thằng này lúc trước còn muốn đoạt đồ vật của chúng ta, hiện tại ngươi chẳng những buông tha hắn, lại còn cho hắn về đảo, đây không phải cho hắn cơ hội đem bảo vật đi sao?
Thời điểm này Tiểu Chiến bĩu môi bất mãn.
- Tính toán, hiện giờ thần đảo là của chúng ta, ngày sau ngươi nghĩ còn thiếu bảo vật sao?
Tần Phàm chỉ cười cười nói, trên thực tế hôm nay tuy hắn có thể đánh bại Mộc Hoàng, nhưng đối phương vẫn còn danh xưng Hoàng cấp đảo chủ, liều mạng trọng thương đào tẩu vẫn không khó, mạnh như hắn mà thoát đi thì sau này sẽ phiền toái.
Hôm nay hắn cho đối phương quay về giải tán Mộc Hoàng Đảo, ngược lại miễn đi không ít phiền toái, về phần bảo vật, hiện tại hắn không có thiếu quá nhiều, hắn cần nhiều nhất là tài nguyên.
*****
Thí dụ như một ít linh dược quý hiếm, chỉ cần có toàn bộ đảo thì một lần nữa thu thập độ khó không lớn. Mà trên đảo còn có một ít động thiên phúc địa và di chỉ, Mộc Hoàng căn bản không cách nào mang đi.
Tiền tài, đan dược cùng vũ khí, thậm chí vũ kỹ, hắn cũng không thiếu.
- Tần Phàm, chúc mừng, từ hôm nay trở đi ngươi chính là tân hoàng.
Thời điểm này Nguyên Hoàng cũng đi tới chúc mừng đảo chủ mới.
- Cảm ơn các vị đảo chủ.
Tần Phàm cũng khiêm tốn, cũng không có bao nhiêu ngạo khí hiển lộ, kỳ thật hắn đã sớm biết rõ những đảo chủ này tới, nhưng mà bọn họ ở đây với tư cách công chính.
Tin tưởng không lâu, tất cả đảo chủ đều biết Mộc Hoàng Thần Đảo đã đổi chủ, hơn nữa tin tức còn truyền bá ra các hòn đảo lớn.
- Tần Phàm, ngươi khiêu chiến danh xưng đảo chủ thành công, thần đảo của ngươi sau này thì sao?
Có đảo chủ cười nói, Mộc Hoàng Thần Đảo đó là lấy theo tên của Mộc Hoàng làm tên, nói như vậy, tân đảo chủ phải đặt tên lại.
- Đúng vậy, Mộc Hoàng bởi vì phương diện Mộc hệ cho nên xưng là Mộc Hoàng, mở rộng Mộc Hoàng Thần Đảo, Tần Phàm được xưng là kỳ tích chi tử, thần đảo này không biết cho nên xưng là kỳ tích đảo.
Tần Phàm hắn trở thành một trong thất hoàng, cũng có một danh xưng Hoàng cấp.
- Tên mới?
Tần Phàm lúc này kinh ngạc, hiện giờ là vấn đề phải suy nghĩ. Nguyên Hoàng đưa ra cái tên kỳ tích đảo này nghe thì hợp tình hợp lý, nhưng Tần Phàm cho rằng đó là danh xưng của người khác, hắn cần phải cảm thấy đường hoàng một chút.
Hắn cũng nghĩ qua mình nên lấy danh xưng Đan Vũ Thần, nhưng mà danh xưng này sẽ bạo lộ thân phận của hắn. Phải biết rằng hiện tại tân thế giới còn có không ít thiên thần dư nghiệt lưu lại, nếu như để thiên thần dư nghiệt biết cái tên Đan Vũ Thần thì sẽ mang lại không ít phiền toái.
Cũng không phải hắn sợ phiền toái, mà hắn hiện giờ cần tăng thực lực lên nhanh, nhưng không muốn phiền toái tới tìm.
Huống chi hiện tại hắn đạt được danh xưng Hoàng cấp, danh xưng Đan Vũ Thần cũng không ổn.
- Lần này ta lấy được danh xưng Hoàng cấp, như vậy ta lợi dụng họ của ta làm xưng hô, Tần Hoàng, mà Mộc Hoàng Đảo đổi tên thành Tần Hoàng Đảo, Tần Hoàng Thần Đảo.
Tần Phàm suy nghĩ xong nói ra.
Cái tên này cũng không có gì cả, đây chỉ là ý nghĩ tùy ý mà thôi.
- Tần Hoàng Đảo, tốt, ta và lão đại đều họ Tần, lão đại ngươi là Tần Hoàng, vậy ta chính là Tần Vương.
Tiểu Chiến cũng không khách khí nói.
- Tần Hoàng Thần Đảo, tốt, chúng ta tôn trọng quyết định của ngươi.
Các đảo chủ khác cũng không trái ý Tần Phàm, đây là quyền lợi của Tần Phàm.
Cái tên của thần đảo đã được định xuống.
- Tần Phàm, không, Tần Hoàng, chúc mừng ngươi...
Mạc Lợi đảo chủ chủ động nói với Tần Phàm.
- Trước kia ta...
- Mạc Lợi đảo chủ không nên chú ý, chuyện trước kia đã qua rồi. Huống chi ta cuối cùng nhất còn có thể tham gia thần đảo Thiên Tài Chiến, còn may mà có Mạc Lợi đảo ngươi.
- Vậy là tốt rồi, Mạc Lợi thần đảo cách Tần Hoàng Thần Đảo không xa, nếu như Tần Hoàng ngươi tới thăm, ta tùy thời hoan nghênh.
Mạc Lợi buông lỏng một hơi, sau đó tươi cười nói ra:
- Nếu như quản lý thần đảo có cái gì trợ giúp, Tần Hoàng cũng có thể nói một tiếng, ta nhất định làm hết sức.
Dù sao Tần Phàm cũng đi ra từ Mạc Lợi thần đảo, hơn nữa nghe nói có ngàn vạn quan hệ với Hoàng Hôn Thành, cho nên hắn cũng muốn mượn Tần Phàm kéo chắp nối, thứ hai thực lực hắn tận mắt nhìn thấy. Có thể nói đảo chủ lâu năm như hắn không có chút ưu thế nào, ngược lại khả năng cần nhờ Tần Phàm che chở.
- Ân, vậy làm phiền Mạc Lợi đảo chủ.
Tần Phàm cũng không có cự người ngàn dặm, dù sao hắn có rảnh cũng đi tìm Mộ Chân sư huynh, còn có quan hệ với chuyện Cổ Mặc.
- Tần Phàm, không, Tần Hoàng, nếu như như có cần kiến thiết gì đó, cũng hoan nghênh tùy thời tới tìm ta.
Nguyên Hoàng các loại:đợi đảo chủ cũng từng cái tỏ vẻ thân cận nói ra, bọn họ cũng nhìn ra thực lực của Tần Phàm có thể so với Đế cấp đảo chủ, một đám nguyện ý kết giao.
Kế tiếp bởi vì kết quả đã phân ra, Mộc Hoàng Thần Đảo đã trở thành quá khứ, Tần Hoàng Thần Đảo thành lập, một đám đảo chủ cũng dần dần tán đi.
Có thể biết rõ những đảo chủ trở về, tân hoàng cấp đảo chủ Tần Hoàng danh xưng còn là Tần Hoàng Thần Đảo cũng nhanh chóng truyền bá ra khắp tân thế giới.
Cho tới khi cảnh đêm hàng lâm, Mộc Hoàng cùng Mộc Vương mang theo người của mình rời đi, Tần Phàm cùng Tiểu Chiến cũng bắt đầu chính thức nhập chủ Tần Hoàng Đảo.
Từ hôm nay trở đi tòa thần đảo này đã chính thức thuộc về họ.
Mộc Hoàng Đảo đổi tên thành Tần Hoàng Đảo, Tần Hoàng Thần Đảo, đảo chủ Tần Phàm, danh hiệu Tần Hoàng.
Đây là tin tức làm mọi người khiếp sợ, rất nhanh truyền bá vốn là Mộc Hoàng Đảo đã đổi thành Tần Hoàng Đảo, ngay từ đầu không bao nhiêu người biết được tin tức, càng về sau thì càng chứng minh điểm này, cả thần đảo đều sôi trào lên.
Phải biết rằng, bọn họ thậm chí còn đang thảo luận tin tức Tần Phàm đạt được thần đảo Thiên Tài Chiến quán quân, thời gian trôi qua không lâu vậy mà tin tức nặng cân của Tần Phàm truyền đến, thậm chí không ít người còn không kịp phản ứng.
Nhưng mà cho dù như thế nào, Mộc Hoàng đã rời đi, tất cả đều kết thúc rồi.
Tần Phàm thời điểm này đang ở trong phủ Mộc Hoàng nằm trên chủ đảo, nhìn qua địa đồ toàn cảnh của Tần Hoàng Đảo bày ra trước mặt, hơi suy nghĩ một chút. Trừ Tiểu Chiến ra thì hắn đang ngồi, ở trước mặt có mười mấy người đang đứng, những người này đều là thành viên phủ Tần Hoàng vừa tổ kiến, là người giúp Tần Phàm quản lý chuyện trên đảo.
- Đảo chủ, Tần Hoàng Đảo chúng ta hiện tại tổng cộng có ba trăm đại thành, trong đó đặc biệt có Mộc Hoàng Thành, Cuồng Liệt, Hắc Long, Diệu Vinh, Lôi Hầu là năm thành lớn nhất, hiện tại thuộc hạ đề nghị Mộc Hoàng Thành dễ dàng đổi tên thành Tần Hoàng thành, dựa theo lệ cũ, sau khi có đảo chủ mới thì sẽ tập hợp lại một lần, làm cho tất cả thành chủ đại thành tham kiến.
Ở bên cạnh địa đồ có một gã trung niên nhân áo lam giới thiệu cho Tần Phàm.
Người này tên là Tôn Lương, chính là một gả trợ lý của phủ Mộc Hoàng, nhưng cũng không thuộc về hàng ngũ thân tín của phủ Mộc Hoàng, Tần Phàm thấy hắn là một người cơ linh có thể dùng, liền tạm thời cho hắn quản lý sự vụ lớn nhỏ của phủ Mộc Hoàng, mặt khác là mười mấy người như nhau.
Dùng thực lực Tần Phàm bây giờ ngược lại không cần lo lắng Mộc Hoàng lưu lại gián điệp gì, trên thực tế chuyện này không giống chiến tranh trên địa cầu, đảo chủ khiêu chiến trên cơ bản chỉ là chuyện của hai người, Mộc Hoàng muốn một lần nữa quay về chưởng quản Mộc Hoàng Đảo, chỉ có thể đả bại Tần Phàm mà thôi, lưu lại tai mắt cũng không có gì dùng, tối đa chỉ báo lại thực lực của Tần Phàm mà thôi.
← Ch. 1173 | Ch. 1175 → |