← Ch.1190 | Ch.1192 → |
- Loại người này so với người tín ngưỡng Chân Thần còn đáng sợ hơn, bọn hắn cho rằng thế giới đều là quay chung quanh bọn hắn, bất quá vận mệnh của bọn hắn cũng là đã chú định như thế này. Bởi vì bọn họ không hiểu cảm ơn, cho rằng người trong thiên hạ đều thiếu nợ mình, có loại tâm tính này đã chú định sẽ không đi phấn đấu, cả ngày oán trời trách đất, thời điểm cùng người ở chung cũng chỉ nghĩ chính mình, nhất định làm không được việc. Bọn hắn đã chú định cả đời ăn xin, vạn kiếp không thể ngoi đầu.
Tần Phàm liếc nhìn những người này, nhàn nhạt nói.
Ai cũng có thời điểm tạm thời chán nản, nhưng nếu như lòng mang cảm ơn, không ngừng phấn đấu vẫn có thể cải biến vận mệnh, nhưng tâm tính mấy tên khất kia đã chú định vận mệnh của bọn hắn.
Vào lúc đó Tần Phàm bỗng nhiên nghĩ thông suốt một sự tình, kỳ thật chính thức có thể quyết định vận mệnh nhân loại không phải là Chân Thần, trên thực tế là chính bọn hắn, một ít người tâm tính cải biến, vận mệnh của bọn hắn sẽ khác rất nhiều.
Hắn trước đây lợi dụng Kỳ Tích Chi Trà đi cải biến vận mệnh một ít người. Trên thực tế chính thức phát ra tác dụng quyết định cũng không phải một chén trà này của hắn. Mà là một chén trà này tăng cường tự tin cho những người kia, cải biến tâm tình của bọn hắn. Lúc này mới căn bản cải biến vận mệnh của bọn hắn.
- Hắc, vậy bọn họ thực là đáng đời! Ai bảo bọn hắn vô sỉ như vậy!
Tiểu Chiến cười nói.
- Chúng ta đi thôi.
Tần Phàm chỉ là lắc đầu, tiếp tục đi thẳng về phía trước.
- Vậy không giúp trưởng lão này sao?
Tiểu Chiến hỏi.
- Không cần, chính hắn sẽ nhớ thông, hắn sẽ biết cái gì mới là mình nên để ý, người nào mới là mình nên cảm kích, hắn biết rõ mình vì cái gì mà kiên trì sự nghiệp của mình, hắn sẽ trở thành một thương nhân thành công đấy.
Tần Phàm chỉ là hời hợt nói, vào lúc đó hắn cảm giác mình nắm chắc đối với vận mệnh lại chuẩn xác hơn một tí, thậm chí đã chạm vào đồ vật trọng yếu nhất của vận mệnh.
Hạch tâm vận mệnh, đồ vật bản chất nhất vẫn là nhân tâm!
Hiểu được nhân tính, hắn cảm giác mình cũng sắp một lần nữa nắm giữ vận mệnh chi lực này rồi.
Chuyển qua mấy đầu đường, hai người tới trước một tòa kiến trúc lộ ra có vài phần khí tức thần thánh.
Phía trên Kiến trúc điêu khắc lấy vài chữ to "Thần Nữ cung".
- Chỉ cần các ngươi tín ngưỡng Chân Thần, như vậy về sau các ngươi tu luyện sẽ có thần trợ, khắp nơi may mắn...
Ở bên trong có thể nghe được thanh âm truyền ra, trong thanh âm này còn mơ hồ mang theo một tia thần thánh, cái kia đối với người bình thường mà nói sẽ sinh ra ảo giác.
- Thật sự, ta hiện tại cảm giác toàn thân mình giống như tràn ngập lực lượng, cảm tạ Chân Thần.
Có người vui mừng nói.
- Chân Thần có thể cải biến vận mệnh của các ngươi, Chân Thần sẽ vĩnh viễn bảo hộ các ngươi.
Thanh âm Thần Nữ kia còn nói thêm, mang theo tí ti mị hoặc.
...
Tần Phàm đứng ở ngoài cửa ngừng lại, hắn nghe được ra Thần Nữ này càng giống như là một loại thôi miên cùng ám chỉ, vốn cái này đối với một ít người mà nói có lẽ thật sự có chỗ tốt, từ nay về sau có thể nhiều một ít tự tin, nhưng đối với một ít người mà nói thì sẽ tạo thành tin phục mù quáng, cho rằng cái gọi là Chân Thần phù hộ có thể không làm mà hưởng.
Vốn cái này còn không có gì, quan trọng nhất là, cứ thế mãi, tiềm lực của nhân loại sẽ thời gian dần qua bởi vì hướng Thiên Thần cống hiến Tín Ngưỡng Chi Lực mà tiêu hao, cuối cùng sẽ biến thành gần kề để tin ngưỡng mà sinh ra.
- Người hoàn toàn chính xác có thể cải biến vận mệnh, nhưng bằng là tự tin cùng cố gắng của mình, cũng không phải cái gọi là Chân Thần.
Trong miệng Tần Phàm vừa nói, sau đó một bước bước vào trong Thần Nữ cung.
Tần Phàm đi vào bên trong Thần Nữ Cung.
Khi thanh âm phát ra hắn còn ở ngoài cửa, nhưng lúc thanh âm còn chưa rơi xuống, người đã đến tận cùng bên trong nội sảnh.
Đập vào mắt có thể xem đến lúc này bên trong Thần Nữ Cung rậm rạp chằng chịt chí ít có mấy chục tín đồ Thiên Thần quỳ rạp trên đất nghe giảng, mà phía trước những tín đồ này thì đang ngồi một người, là một phu nhân mặt mày mỹ lệ, thực lực không cao, cảnh giới gần kề chỉ là Linh Vũ Sư, mà ở hai bên nàng đứng hai gã Đại Hán, thực lực đều là Bán Thần chi cảnh trở lên, tựa hồ là bảo hộ cùng hiệp trợ phu nhân này.
Tần Phàm biết rõ phụ nhân này có lẽ là cái gọi là Thần Nữ rồi.
- Nguyên lai là ngươi.
Tần Phàm chứng kiến phụ nhân này, hơi có chút ngoài ý muốn, nhưng vẫn là thần sắc không thay đổi nói ra:
- Không thể tưởng được bất quá là mấy tháng không thấy, ngươi còn trở thành Thần Nữ rồi.
Phụ nhân này, không phải người khác, đúng là một vị khách nhân ngày đó hắn bán trà trên Hương Mãn Lâu, tên là Ôn Diệu, bởi vì trượng phu bị giết chết, cùng con của mình sống nương tựa lẫn nhau, vốn nàng cầu Tần Phàm đem Kỳ Tích Chi Trà mang về cho con của nàng uống, bất quá Tần Phàm không có đáp ứng.
Sau khi phụ nhân này uống Kỳ Tích Chi Trà, Tần Phàm đã từng cảm giác được vận mệnh của toàn bộ Tần Hoàng Đảo đã có chút cải biến, thậm chí lan đến gần hắn, nhưng mà hắn còn cảm thấy kỳ quái, một phu nhân ngay cả Võ Thánh chi cảnh cũng không có đạt tới có thể đối với hắn tạo thành ảnh hưởng gì, hiện tại mới biết được lúc này đây người khởi xướng Thiên Thần phục hồi của toàn bộ Tần Hoàng Đảo có lẽ là Ôn Diệu này.
- Ngươi là...
Ôn Diệu phu nhân kia nghe được thanh âm, lúc này ngẩng đầu lên nhìn về phía Tần Phàm, rất nhanh cũng lờ mờ nhận ra được Tần Phàm.
- Ngươi là người nào, dám ở Thần Nữ Cung quấy rối?
Bất quá vào lúc này, hai gã Đại Hán ở hai bên nàng đã bắt đầu nhìn Tần Phàm quát to, hơn nữa đi về trước muốn bắt lấy Tần Phàm.
Bất quá tuy thực lực của hai đại hán này đạt đến Tam kiếp Bán Thần, nhưng Tần Phàm chỉ là liếc nhìn bọn hắn, bọn hắn lập tức là hoàn toàn không thể động đậy, uy áp Thần cấp đảo chủ của Tần Phàm phóng thích một ít, cũng đủ để cho hai người này thành phấn vụn.
Mà mấy tín đồ Thiên Thần còn lại kia vốn là quỳ rạp trên đất, nguyên một đám lộ ra có chút mơ mơ màng màng, nhưng nghe đến tiếng quát của Tần Phàm, những người này cảm giác giống như một hồi đại mộng mới tỉnh, mạnh mẽ tỉnh lại.
- Bằng tự tin cùng cố gắng của mình đi cải biến vận mệnh?
Một ít người trong lòng tựa hồ bị chấn động, Tần Phàm tự nhiên không phải nói một câu tầm thường đơn giản như vậy, hắn đem tinh thần của nhân loại xỏ xuyên qua thanh âm, do đó trực tiếp khiến những người này cải biến chấp niệm.
Trên thực tế loại phương pháp này của hắn cùng Thiên Thần thôi miên cũng tương tự, bất quá làm Chưởng Khống Giả vận mệnh nhân loại, hắn cảm giác mình có quyền lợi cùng nghĩa vụ đi dẫn đạo nhân loại đi về phương hướng chính xác.
- Đại sư, sẽ không bất kính đối với Chân Thần.
Lúc này Ôn Diệu phu nhân kia mở lời nhìn Tần Phàm nói ra.
*****
Tựa hồ còn có một chút cung kính, nhưng mà đã không có sợ hãi như mấy tháng trước kia chút nào, trong mơ hồ còn mang theo một loại thánh khiết cùng uy nghiêm.
- Không thể tưởng được chẳng qua là mấy tháng không thấy, ngươi dĩ nhiên cũng trở thành Thần Nữ rồi.
Tần Phàm thần sắc bình tĩnh.
- Đây đều là nhờ có một ly Kỳ Tích Chi Trà của đại sư, để cho Ôn Diệu xảy ra kỳ tích, để cho ta được Chân Thần thiên trạch sủng ái, trở thành Thần Nữ, có thể vì vạn dân mưu phúc.
Ôn Diệu chỉ là nhẹ nhàng nói.
- Nói như vậy, không thể tưởng được tạo thành hết thảy vẫn là tự chính mình.
Lúc này Tần Phàm có chút nhắm hai mắt lại, càng thêm rõ ràng cảm ngộ vận mệnh biến hóa, nói không rõ đạo không rõ, một lát sau hắn lại lần nữa mở mắt nhìn xem Ôn Diệu, thanh âm mang theo một loại lực lượng chấn nhiếp nói ra:
- Người phía sau màn cho ngươi tới nơi này tản Chân Thần tín ngưỡng là ai?
- Là thần... ý chỉ...
Dù sao lực lượng bản thân Ôn Diệu quá thấp, bị tinh thần của Tần Phàm chấn động, cả người liền lâm vào trong ngượng ngùng, hất thời nói không ra lời.
Tần Phàm biết rõ Ôn Diệu này đã là tinh thần nhập Thiên Thần ý thức quá sâu, nhất thời khó có thể thanh tỉnh. Sau đó hắn dùng tinh thần của mình trực tiếp trùng kích tiến vào bên trong tinh thần cảu nàng, hắn tận lực khống chế để lực lượng ôn hòa, không có đi tổn hại đối phương.
Ông.
Ôn Diệu bị tinh thần ý chí của Tần Phàm trùng kích, rốt cục thoát khỏi Thiên Thần lưu lại ý chí khống chế.
- Là Hư Thần.
Đồng thời, Tần Phàm từ bên trong tinh thần của Ôn Diệu, đã nhận được một tia khí tức quen thuộc, cái này làm cho hắn không khỏi là thần sắc có chút trầm xuống, hắn không thể tưởng được phỏng đoán lúc trước thật sự được chứng thực rồi.
Hư Thần này đích thật là cùng Thiên Thần dư nghiệt có liên hệ thật lớn, nói không chừng là một Thiên Thần chuyển thế che dấu sâu nhất. Thực lực Thiên Thần dư nghiệt càng cường càng dễ dàng bạo lộ thân phận, Hư Thần có thể trở thành Thần cấp đảo chủ còn không có bị phát hiện, có thể thấy được hắn lợi hại.
- Trong 300 thành của Tần Hoàng Đảo, có bao nhiêu Thiên Thần dư nghiệt che dấu?
Tần Phàm lại từ bên trong tinh thần của Ôn Diệu thu hoạch tin tức của Thiên Thần dư nghiệt, hiện tại toàn bộ Tần Hoàng Đảo khắp nơi đều là Thiên Thần dư nghiệt cùng tín đồ của hắn, hắn trước hết phải tiêu diệt những Thiên Thần dư nghiệt này mới có thể bình phục Thiên Thần phục hồi lần này.
Rất nhanh, Tần Phàm ở trên người Ôn Diệu đã lấy được tin tức mình muốn, nhưng Ôn Diệu bởi vì có chút không chịu nổi đã chóng mặt mê man.
- Lão Đại, ra sao rồi?
Tiểu Chiến ở một bên hỏi.
- Ân, bây giờ Thiên Thần dư nghiệt đang ở trên Tần Hoàng Đảo chúng ta chí ít có trên ngàn người, những người này là giấu ở bên trong Thần Nữ Cung cùng Thần Tử Cung, điều khiển cái gọi là Thần Tử Thần Nữ đi thu thập Tín Ngưỡng Chi Lực.
Tần Phàm nói ra, vừa nói, hắn một bên rất nhanh luyện chế ra một khỏa đan dược để cho Ôn Diệu ăn vào, đan dược này có thể cho Ôn Diệu rất nhanh khôi phục thân thể cùng tinh thần, tuy về trí nhớ Thiên Thần có thể sẽ đánh mất, nhưng cái này nói không chừng là chuyện tốt.
- Thiên Thần dư nghiệt trong Thần Nữ Cung này ở đâu?
Nghe vậy, Tiểu Chiến cảnh giác hướng về bốn phía nhìn lại, muốn tìm ra Thiên Thần dư nghiệt.
- Là bọn hắn.
Lúc này ánh mắt của Tần Phàm thì nhìn về phía hai Thần Nữ hộ vệ vốn bị khí thế của hắn hoàn toàn đè xuống kia, nhàn nhạt mở lời nói ra. Hiện tại thực lực của hắn sâu không thể tả, thậm chí sắp nắm giữ vận mệnh chi lực, liếc mắt là có thể nhìn thấy rõ ràng.
- Khặc khặc, không thể tưởng được nhanh như vậy đã bị ngươi phát hiện, chắc hẳn ngươi là Kỳ Tích Chi Tử gần đây nổi tiếng toàn bộ Tân Thế Giới rồi.
- Là bọn hắn sao? Thoạt nhìn cùng người bình thường tựa hồ cũng không có gì bất đồng nhỉ.
Tiểu Chiến cũng âm thầm lấy làm kỳ, bất quá thời điểm mấy Thiên Thần dư nghiệt Bạch Trường Thiên kia còn không có bạo lộ cũng là cùng thường nhân không khác.
- Những Thiên Thần các ngươi đã chuyển thế làm người, nếu như các ngươi không đòi hỏi quá đáng cái gọi là phục hồi, các ngươi vẫn có thể như thường nhân đồng dạng sinh hoạt, đáng tiếc...
Tần Phàm cũng khẽ lắc đầu, trên thực tế, rất nhiều Thiên Thần sau khi chuyển thế đều biến thành thường nhân, đã không có trí nhớ trước kia.
- Ha ha, vốn chúng ta là cơ hồ sắp biến thành những đê tiện như nhân loại các ngươi, nhưng may mắn Hư Thần đại nhân thức tỉnh chúng ta lại. Để cho chúng ta có thể một lần nữa tìm về Thiên Thần vinh quang!
Hai Thiên Thần dư nghiệt này biết rõ Tần Phàm đã ở trong thức hải của Ôn Diệu nhận được rất nhiều tin tức. Hắn vào lúc đó cũng không giấu diếm.
- Thì ra là thế.
Trong nội tâm Tần Phàm cũng dần dần hiểu ra, nguyên lai có rất nhiều Thiên Thần dư nghiệt chuyển thế cũng phải cần tỉnh lại. Hắn cũng hiểu rõ những Thiên Thần này đều có được cảm giác về sự ưu việt rất mạnh, vô luận như thế nào cũng muốn trở thành Thiên Thần lần nữa.
- Hắc, các ngươi đắc ý cái gì? Thiên Thần vinh quang, các ngươi cho rằng hiện tại những Thiên Thần các ngươi còn có cái vinh quang gì, các ngươi là loại mỗi người đều hô đánh!
Lúc này Tiểu Chiến thì là cười nói.
- Ha ha, lúc này đây trong bảy mươi hai Thần Đảo chúng ta đã có mười vạn Thiên Thần tỉnh lại. Tín ngưỡng của chúng ta chỉ biết càng ngày càng nhiều, còn có Đại Thiên Thần chúng ta cũng chuyển thế thành công, rất nhanh chúng ta có thể trùng kiến Thần đình rồi! Đến lúc đó ngươi cái gì Kỳ Tích Chi Tử, tất cả đại đảo chủ toàn bộ đều phải tin ngưỡng chúng ta!
Một Thiên Thần dư nghiệt trong đó y nguyên kêu gào lấy.
- Ồ?
Tần Phàm hơi kinh hãi, lúc này đây số lượng Thiên Thần phục hồi hoàn toàn chính xác vượt xa dự tính của hắn.
- Nhân sinh là đau khổ, thế giới là hư vô. Chân Thần là Vĩnh Hằng, tín ngưỡng Chân Thần mới có thể được đến cứu rỗi...
Mà cũng ngay lúc, một Thiên Thần dư nghiệt khác trong miệng nói lẩm bẩm.
Nguyên lai một Thiên Thần dư nghiệt hấp dẫn lực chú ý, mà cái khác thì là nhân cơ hội này muốn "Độ hóa" Tần Phàm cùng Tiểu Chiến.
Bất quá đáng tiếc, Tần Phàm cũng không phải người bình thường, hắn chính là Đan Vũ Thần chuyển thế, coi như là Đại Thiên Thần cường thịnh hơn nữa đến, cũng khó có khả năng dùng loại phương thức này ảnh hưởng hắn một ly. Huống chi chỉ là hai Tiểu Thiên Thần dư nghiệt cảnh giới chỉ có Ngũ kiếp Bán Thần?
- Ha ha. Thật là khờ, thậm chí ngay cả chúng ta cũng muốn lừa gạt?
Mà thực lực của bản thân Tiểu Chiến không thấp. Lại ở bên người Tần Phàm đạt được bảo hộ, tự nhiên cũng sẽ không chịu ảnh hưởng, chỉ là cười nói.
- Đã như vầy, các ngươi bụi quy bụi, đất về với đất, hồn quy Viễn Cổ Thần đình của các ngươi a.
← Ch. 1190 | Ch. 1192 → |