Vay nóng Homecredit

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 1204 (cuối)

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 1204 (cuối): Đại kết cục
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


- Đồ nhi, đồ nhi ngoan của ta, ngươi có hôm nay đều là vì ta, hơn nữa ta còn có thể cho ngươi cũng biến thành vinh quang Thiên Thần!

Mà thấy lúc này Tần Phàm thất thần, Thiên Thần Thần Chủ càng biến hóa ra thanh âm của Cổ Mặc dụ hoặc nói ra, bất quá trong lúc nói chuyện, Hắc Viêm bay múa đầy trời, hóa thành một bàn tay cự đại hung hăng hướng về Tần Phàm bao trùm mà đi.

Ông ông ông ông...

Lập tức Tần Phàm sẽ hoàn toàn bị thôn phệ ở trong đó, ở trong đó ẩn chứa thần lực khủng bố, cho dù là Nhân Thần chỉ sợ cũng khó có thể nhẹ nhõm ngăn cản được.

- Không, người giết chết lão sư ta không phải ta, mà là ngươi! Giết chết ngươi, ta sẽ cho hắn một cái công đạo!

Mà cũng ngay lúc đó, toàn thân Tần Phàm chấn động, trong đôi mắt bắn ra thần thái, Cửu Long Tháp trong tay biến thành trường kiếm vẽ một cái, chém về phía bàn tay Hắc Viêm này.

Thời điểm bọn người Tiểu Chiến, Tần Hồng vì Tần Phàm mà đổ mồ hôi, Tần Phàm tỉnh ngộ đi qua, Cửu Long Tháp trong tay hắn biến thành trường kiếm hoa thiên mà đi, Nhân Thần lực cuồn cuộn từ trong đó bộc phát ra, như ngôi sao lóng lánh.

Oanh!

Đây là chiến đấu giữa Nhân Thần cùng Đại Thiên Thần, trừ bọn họ ra, đương thời chỉ sợ đã không có người thứ ba có thể nhúng tay trong đó rồi.

- Ha ha ha, tốt, đã như vầy, cái kia liền để cho ta xem thật kỹ, nhìn Đan Vũ Thần ngươi lúc này còn thừa lại bao nhiêu lực lượng là tốt rồi!

Thiên Thần chi chủ thấy Tần Phàm hồi phục xong, biết rõ đã không cách nào tiếp tục mê hoặc đối phương, liền cười lạnh một tiếng, hỏa diễm màu đen thao thao bất tuyệt trên người bạo tuôn mà ra, như là một Ngân Hà màu đen quấn quanh lấy thân thể của hắn xoay tròn lấy.

Lại thấy bàn tay Hắc Viêm của hắn vừa mới rơi xuống, nước lũ Hắc Viêm khổng lồ trọn vẹn mấy chục vạn trượng, vào lúc này hạo hạo đãng đãng kéo dài qua bầu trời, sau đó dùng một loại thanh thế Thiên Ngoại chi tinh đụng tới.

Thấy vậy, hai mắt của Tần Phàm có chút co rụt lại, hỏa diễm màu đen này giống như Tinh Không Ngân Hà, thoạt nhìn thập phần tương tự như Hắc Hỏa của Cổ Mặc lúc trước, nhưng năng lượng ẩn chứa trong đó lại không biết cường đại hơn bao nhiêu lần.

- Ta ở thời Viễn Cổ xa xưa có thể chém giết ngươi, đưa ngươi vào luân hồi, hôm nay ta đồng dạng có thể làm được.

Nhưng lúc này thần sắc hắn bình tĩnh, cũng không có ý sợ hãi, lập tức khống chế Cửu Long Tháp lần nữa hóa thành Cửu Bảo La Tán ở phía trên giữa không trung điên cuồng xoay tròn, sau đó đem tất cả Hắc Viêm trùng kích tới cản trở xuống.

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Những nơi Hắc Viêm nước lũ đi qua, cũng không biết đã xảy ra bao nhiêu lần va chạm, gần kề chỉ là những Hắc Viêm vẩy ra hướng về bốn phía liền trùng kích Thần đình chắc chắn đến thất linh bát lạc, không ít Thiên Thần hoặc là nhân loại dính vào Hắc Viêm này, dù là cường như đảo chủ cường giả cũng lập tức hóa thành tro bụi.

Thời điểm một đôi con mắt lúc này vô cùng kinh hãi nhìn xem giao đụng, tại chỗ giao đụng khuếch tán khoảng cách vạn trượng, cuối cùng nhất đã không người dám tới gần, lực lương kia bật nát không gian, giống như một vòng xoáy cự đại ở trên bầu trời nhanh chóng lan tràn, xoắn một phát nhập trong đó, Thiên Địa sụp đổ.

- Dõng dạc! Nay tất cả nhân loại cường giả đều đến đây, ta trước chém giết ngươi, sau đó sẽ giết chết tất cả cường nhân nhân loại, đến lúc đó Thiên Thần thần quang của chúng ta sẽ lần nữa chiếu rọi tất cả đại địa!

Trong miệng Thiên Thần Thần Chủ gầm thét, một mảnh Hắc Viêm dài hẹp tựa như Hắc Long ở bên người hắn bay múa lấy, dùng công kích đơn giản nhất mà bạo lực không ngừng trùng kích lấy Tần Phàm.

Tới loại cảnh giới như bọn hắn này, bình thường cái gọi là thần kỹ căn bản không có bất luận tác dụng gì, không thể gia tăng nửa phần uy lực. Trên thực tế, gần kề chỉ là thần lực thuần túy đối bính đã đầy đủ đáng sợ.

Long long long...

Một lần lại một lần đối bính, ở bên trong đối kháng, Thần đình cũng bị phá thành mảnh nhỏ, may mắn đây không phải phát sinh ở thế gian, nếu không chỉ sợ toàn bộ Vũ Thiên đại lục sẽ sụp đổ, Thiên Địa lúc này đều đang kịch liệt run rẩy.

Cái loại đối bính nầy, khủng bố đến mức khó có thể để cho người hình dung, chỉ là những năng lượng lan tràn đi ra kia, liền là đầy đủ lại để cho xa xa giao chiến các cường giả sắc mặt biến được trắng bệch, e sợ tránh đi không kịp, dù cho chỉ là một điểm năng lượng, cũng đầy đủ để cho bọn hắn hồn phi phách tán.

- Lúc này đây Đan Vũ Thần có thể thắng sao?

Mấy đảo chủ cường giả đang giao chiến lấy, tạm thời lui ra phía sau sau đụng lại với nhau, không khỏi lo lắng thấp giọng trao đổi.

Hôm nay xem ra, Thiên Thần Thần Chủ Hắc Viêm vô cùng khủng bố, lần lượt tiến công, tựa hồ là chiếm hết ưu thế.

Mà chỉ cần Tần Phàm vừa bại, dùng thực lực Thiên Thần Thần Chủ này, tất cả mọi người ở đây đích thật là sẽ khó có thể may mắn thoát khỏi, đến lúc đó cả nhân loại đều sẽ rơi vào tay giặc, lần nữa trở thành nô lệ của Thiên Thần.

- Thực lực Đại Thiên Thần chuyển thế này đích thật là đáng sợ, nhưng ta tin tưởng Đan Vũ Thần nhất định sẽ không thua!

Lúc này Tần Hồng lớn tiếng vì nhân loại động viên, tình thế trên chiến trường đều là bởi vì Tần Phàm cùng Thiên Thần Thần Chủ giao đụng mà biến hóa.

Hai thân ảnh của Tần Phàm cùng Thiên Thần Thần Chủ tràn đầy uy áp khủng bố, riêng phần mình thao túng lực lượng vượt quá tưởng tượng, một lần lại một lần đối oanh cùng một chỗ, ở bên trong bọn hắn giao đụng liền xông ra Thần đình, xông lên trời cao.

Mỗi một lần bọn hắn giao phong, những nơi đi qua đều sẽ nhanh chóng bật nát, phong vân biến sắc, toàn bộ Thiên Địa chấn động, nếu cách mặt đất thấp một ít, cái này sẽ là tai nạn tận thế của tất cả mọi nhân loại.

Thần lực của Thiên Thần Thần Chủ cuồn cuộn, tựa hồ vô cùng vô tận, Liệt Diễm màu đen kia có thể đốt diệt hết thảy, dù là rơi xuống phía trên chiến giáp của Tần Phàm cũng có thể trực tiếp nhập vào cơ thể, trực tiếp đốt cháy linh hồn.

Phân thân!

Mà Tần Phàm thấy một mực bị đối phương đè nặng, hắn rốt cục cũng nhịn không được nữa, tìm một khe hở phóng xuất ra năm đại phân thân.

Phân thân cùng bản thể tạo thành một ngôi sao sáu cánh vây khốn Thiên Thần Thần Chủ ở chính giữa, Phiên Thiên Ấn, Vương Trù Đao, quyền pháp, Cửu Long Tháp, Đan Vũ Thần Đỉnh, Bạch Hổ Nhãn, ... các loại công kích toàn bộ đổ xuống mà ra, Nhân Thần lực thao thao bất tuyệt.

Đánh đánh đánh đánh đánh!

Rầm rầm rầm rầm rầm!

Một lần lại một lần giao đụng, một lần lại một lần đối chiến, ở trong giao đụng một cổ chấn động vô cùng khủng bố mang tất cả đẩy ra bốn phía, Thiên Địa sụp đổ, Thần đình đã sớm biến thành một đống đổ nát.

*****

Long!

Hắc Viêm trên người Thiên Thần Thần Chủ đột nhiên như một tòa núi lửa màu đen bạo tuôn mà ra, cho dù là Tần Phàm cùng năm phân thân đồng thời công kích lên người hắn, nhưng năng lượng rung động từ đối bính tầm đó mang tất cả mà ra, vẫn là toàn bộ cũng không khỏi bắn mở.

Sau đó năm đại phân thân của Tần Phàm trở về cơ thể, cùng Thiên Thần Thần Chủ đều nhanh chóng thối lui khoảng cách mấy ngàn trượng, những nơi bọn hắn đi qua, hóa thành một mảnh hoang vu.

Mà vừa rồi hai người chiến đấu kinh thiên động địa như vậy, nhưng như cũ là không thể phân ra thắng bại.

- Tần Phàm, Nhân Thần lực của ngươi hoàn toàn chính xác không yếu hơn Thiên Thần lực của ta, bất quá nhân loại các ngươi luôn miệng nói Thiên Thần chúng ta phá hư căn cơ của nhân loại các ngươi, nhưng ngươi cũng đã biết Tín Ngưỡng Chi Lực là mình khống chế, là tự nguyện cho.

- Ngược lại là Nhân Thần Chi Lực của ngươi, đến từ vận mệnh nhân loại biến hóa, là nhân loại cũng không thể cự tuyệt, kia mới là tà đạo mà không phải chính đạo. Nếu như hiện tại ngươi nguyện ý cùng ta ngưng chiến, như vậy ta còn có thể cùng ngươi chia xẻ Tín Ngưỡng Chi Lực, đến lúc đó chúng ta cùng một chỗ làm chúa tể thiên địa này, chẳng phải là thoải mái lắm chăng?

Có chút hít một hơi, lúc này Thiên Thần Thần Chủ nhìn xem Tần Phàm, trong miệng lại lần nữa khuyên bảo.

- Nhân loại tự nguyện cho? Thiên Thần hấp thu tín ngưỡng nhân loại, đây lừa gạt tước đoạt quyền lực của nhân loại, Tín Ngưỡng Chi Lực xói mòn, làm cho tiềm lực của nhân loại hạ thấp, bọn hắn càng không thể thoát khỏi vận mệnh bản thân, hơn nữa bởi vì những Thiên Thần các ngươi cũng không phù hộ bọn hắn, chỉ làm bọn hắn trầm mê trong ảo giác, càng không thể thoát khỏi vận mệnh trói buộc.

- Cứ thế mãi, nhân loại sẽ không khí trầm lặng, cách trở thành đồ chơi cho các ngươi không xa! Mà ta làm một thành viên của nhân loại, nếu như đã nắm giữ vận mệnh chi lực, như vậy là có nghĩa vụ vận chuyển vận mệnh bình thường cho nhân loại, Thiên Thần các ngươi là kẻ phá hoại, nhất định là địch nhân của chúng ta.

Nhưng Tần Phàm lại vô cùng bình tĩnh, tâm tư thanh minh.

Nghe được Tần Phàm cự tuyệt lần nữa, lúc này gương mặt của Thiên Thần Thần Chủ triệt để bóp méo, hắn bỗng nhiên mạnh mẽ giơ hai tay lên.

Rầm rầm...

Ở trên người của hắn cuồn cuộn hào quang bảy màu như là bạo trùng mà ra, sau đó hóa thành vô số "Thần tích" hướng về Vũ Thiên đại lục phía dưới đáp xuống mà đi.

Ở phía trên Vũ Thiên đại lục, lúc này trong tám quốc gia đều không ngừng xuất hiện đủ loại cái gọi là thần tích, nguyên một đám dân chúng quay mắt về phía những thần tích này, không khỏi quỳ bái, nguyên một đám hướng phía bầu trời quỳ lạy.

Ông ông ông ông ông....

Cũng ngay trong thời gian ngắn, thần lực trên người Thiên Thần Thần Chủ tăng vọt, thân thể của hắn hoàn toàn biến lớn, trăm trượng, ngàn trượng, vạn trượng, mười vạn trượng! Đỉnh thiên lập địa, từ trên cao nhìn xuống Tần Phàm, bễ nghễ đương thời, tựa hồ Tần Phàm chỉ là một con kiến trong mắt của hắn mà thôi.

Bất quá cái này còn chưa đủ, tiếp theo trong nháy mắt lại thấy Thiên Thần Thần Chủ bỗng nhiên mạnh mẽ hướng về hạ giới hít một hơi.

Huyết bàn hé miệng.

Hô...

- A, thân thể của ta đột nhiên trở nên hết sức yếu ớt!

- Chuyện gì xảy ra, cảnh giới của ta lại thụt lùi!

- Trời ạ, ta đột nhiên giống như già hơn mười tuổi rồi!

Vũ Thiên đại lục ở hạ giới, nguyên một đám nhân loại vốn là quỳ lạy trên mặt đất, lúc này đều hoảng sợ cảm thấy thân thể của mình biến hóa, toàn bộ Vũ Thiên đại lục lập tức lâm vào bên trong khủng hoảng.

Lúc này Thiên Thần Thần Chủ trực tiếp cường hoành rút ra sinh mệnh cùng tiềm lực của nhân loại.

- Ngươi vậy mà hy sinh nhiều nhân loại như vậy! xem tại

Thấy một màn như vậy, trong lòng Tần Phàm giật mình, phẫn nộ ngẩng đầu nhìn hướng Thiên Thần Thần Chủ. Vũ Thiên đại lục là căn cơ của hắn, nói không chừng mới vừa rồi bị rút ra Tín Ngưỡng Chi Lực có tộc nhân hoặc là bằng hữu của hắn.

- Ha ha, chỉ cần đánh bại ngươi cái Nhân Thần duy nhất này, đến lúc đó còn có 100 tỷ tánh mạng của Tân Thế Giới do ta khống chế, ta có thể đạt được càng nhiều Tín Ngưỡng Chi Lực hơn nữa, hi sinh một ít thì như thế nào?

Lúc này Thiên Thần Thần Chủ cất tiếng cười to, sau đó rất nhanh trở nên thần sắc nghiêm túc và trang trọng, tựa hồ chuẩn bị thi triển thủ đoạn khủng bố kinh thiên động địa gì.

Thiên Thần Thần Chủ hóa thân mười vạn trượng, lúc này từ trên cao nhìn xuống, trong miệng nói lẩm bẩm, một loại phạm âm huyền diệu thần bí bắt đầu như là gió xuân ở giữa thiên địa quanh quẩn:

- Thần nói, phải có ánh sáng, vì vậy thế giới liền có quang.

- Thần nói, phản diện quang là Hắc Ám, vì vậy liền có Hắc Ám."

- Thần nói, người xúc phạm thần tất bị trừng phạt!

- Như vậy ngươi liền phải bị trừng phạt... Đại Thiên Thần chú!

Ông!

Thanh âm của Thiên Thần Thần Chủ rơi xuống, tất cả mọi người vào lúc đó đột nhiên cảm thấy trong thiên địa mọi âm thanh đều tịch diệt, đã không có bất kỳ thanh âm nào, thậm chí tất cả mọi người cảm giác động tác của mình cũng bắt đầu không nghe sai sử, tứ chi đều cứng ngắc lại.

- Lần này không tốt rồi, Đại Thiên Thần này vậy mà có được năng lực kinh khủng như vậy.

Mà một phương nhân loại, lúc này càng là cảm giác được linh hồn tinh thần bản thân đều nhận lấy trùng kích thật lớn, thậm chí rất nhiều người thực lực chưa đủ càng sinh ra một loại cảm giác mình nghiệp chướng nặng nề, trầm luân ở trong đó không cách nào tự kềm chế.

Thẳng đến khi một thanh âm ở trong thiên địa vang lên.

- Ở trước mặt vận mệnh, chúng sinh đều là ngang hàng.

- Ở trước mặt vận mệnh, hết thảy đều là hư vô.

- Ở trước mặt vận mệnh, hết thảy đều tiêu tan.

- Ta đứng trong dòng sông vận mệnh, nắm giữ lấy mạch đập vận mệnh, ta mỗi đi một bước, thế giới đều theo ta biến hóa, ta mỗi lui một bước, tất cả nhân sinh sẽ mục nát.

- Ta là tinh thần chúng sinh, ta là ý chí chúng sinh, ở giữa thiên địa duy ta chúa tể!

- Tan vỡ hết thảy, dùng tên của ta một lần nữa chế định quy tắc... Đại Vận Mệnh Thuật!

Đây là thanh âm của Tần Phàm, ở trước mắt cuối cùng này, hắn đem tất cả suy nghĩ cùng hữu cảm ngộ vừa rồi đối với vận mệnh toàn bộ dung hội quán thông, hòa hợp vào Thần Thuật cao nhất này.

Ông!

Ở giữa thiên địa, lúc này bỗng nhiên lóe lên thần quang, hết thảy ở trong nháy mắt tựa hồ toàn bộ khôi phục nguyên dạng, ngoại trừ có một cỗ lực lượng Vô Thượng huyền bí vào lúc này tiến nhập ở trong thân thể của Thiên Thần Thần Chủ.

- A... không có khả năng, tại sao có thể như vậy... Tần Phàm, không, buông tha ta... Ta là sư phụ của ngươi... Ta là lão đầu a...

Lúc này thân thể cự đại của Thiên Thần Thần Chủ bắt đầu sụp đổ, hơn nữa đang kịch liệt giãy dụa lấy, gương mặt không ngừng vặn vẹo, khi thì biến ảo ra thanh âm cùng thần thái của Cổ Mặc.

*****

- Ở trước mặt vận mệnh, không có cách nào chống cự.

Thần sắc Tần Phàm bình tĩnh.

- Tần Phàm, ngươi đừng quên, còn có thê tử của ngươi, thê tử của ngươi vẫn còn trên tay của ta.

Thiên Thần Thần Chủ đột nhiên bắt được một cây rơm rạ cứu mạng cuối cùng, trong miệng điên cuồng la lên.

Tê...

- Nàng ở nơi nào?

Thân thể Tần Phàm hóa thành Thanh Long, lập tức bắt Thiên Thần Thần Chủ đi qua, hai mắt lạnh như băng mà hỏi thăm.

- Ha ha, hiện tại ngươi biết khẩn trương sao?

Lúc này Thiên Thần Thần Chủ lại cười ha hả.

- Đây không phải thẻ đánh bạc của ngươi.

- Thả ta, ta đem thê tử của ngươi trả lại cho ngươi.

Thiên Thần Thần Chủ lại giãy dụa lấy nói ra, hiện tại hắn cảm giác toàn thân mình bị một loại lực lượng vô cùng huyền bí trói buộc lấy, căn bản không cách nào nhúc nhích.

- Xem ra không cần.

Tần Phàm vốn là thần sắc khẽ động, sau đó lại hóa thành bình tĩnh nói ra.

- Ngươi...

Thiên Thần Thần Chủ lập tức cả kinh.

Oanh!

Một cỗ lực lượng không cách nào chống cự bỗng nhiên từ trong thân thể của hắn đẩy ra, thân thể Thiên Thần của hắn vào lúc đó bắt đầu sụp đổ cùng tan rã, mặt của hắn không ngừng vặn vẹo kêu to lên, phát ra các loại thanh âm mê hoặc Tần Phàm.

Nhưng Tần Phàm lộ ra thập phần bình tĩnh, mà thời điểm nhục thân của Thiên Thần Thần Chủ sắp cùng linh hồn hoàn toàn biến mất, hắn thò ra một tay, lực lượng vận mệnh quấn quanh lên, thu lấy một tí mảnh vỡ linh hồn.

Hôm nay Thiên Thần chi chủ đã hoàn toàn tiêu vong, đây đều là mảnh vỡ linh hồn thuộc về Cổ Mặc.

- Lão đầu, đi thôi.

Tần Phàm lại đem những mảnh vỡ linh hồn này một lần nữa dung hợp cùng một chỗ, lòng hắn có chút cảm thán, hơi trầm ngâm lấy, sau đó đem linh hồn kia đầu nhập vào bên trong Nguyên Giới của mình.

Vận mệnh chi lực lưu chuyển, Cổ Mặc tân sinh sẽ trở thành nhân loại thứ nhất bên trong Nguyên Giới của hắn.

Làm xong hết thảy, Tần Phàm chậm rãi rơi xuống bên trong Thần đình lụi bại, lúc này ánh mắt của hắn quăng vào chỗ sâu nhất, ở đó, một bóng người thanh lệ để cho hắn lo lắng hồi lâu đang duyên dáng yêu kiều đi ra.

- Nàng là Chân Vũ Thần, đúng không?

Tần Phàm ngẩng đầu nhìn bóng người này, trong miệng nhẹ nhàng nói, nhưng nếu như nhìn kỹ có thể phát hiện trên mặt của hắn là ôn nhu vui vẻ...

Theo Thiên Thần Thần Chủ vẫn lạc, lúc này đây kết quả đại chiến cũng đã là nhất định..

Trận đại chiến này của Nhân loại cùng Thiên Thần quan hệ đến tương lai cùng căn cơ của nhân loại, là không được phép có nhân từ gì, cuối cùng nhất một đám Thiên Thần nếu không phải là Chân Linh bị giết chết hoàn toàn, thì là một lần nữa tiễn đưa vào luân hồi.

Trùng kiến Thần đình lại một lần nữa bị phá hủy.

Trong đó Chân Linh của bát đại Thánh Chủ là bị Tần Phàm đưa vào Nguyên Giới của mình tiến hành Luân Hồi, một mặt là khống chế Thiên Thần phục hồi lần nữa, một phương diện như vậy hắn có thể đối với Thiên Thần chuyển thế tiến hành quan sát, gia tăng hiểu rõ cùng khống chế của mình đối với nhân loại ngoại trừ vận mệnh và tánh mạng.

Hôm nay Tần Phàm, là Chưởng Khống Giả, cũng là người quan sát trật tự vận mệnh của Vận Mệnh quy tắc, ở giữa thiên địa chỉ có một mình hắn là Thần, hắn có nghĩa vụ làm cho vận mệnh nhân loại vận chuyển bình thường, trong đó Thiên Thần chính là kẻ phá hoại trật tự vận mệnh, cho nên phải bị tiêu diệt toàn bộ, hoặc là xóa đi trí nhớ Thiên Thần dung nhập thành nhân loại.

Nói tóm lại, hôm nay Tần Phàm là Thần duy nhất, nhưng hắn là Thủ Hộ Giả của nhân loại, không cần nhân loại cố gắng kính dâng bất luận cái gì.

Hắn sẽ không dễ dàng phá hư hoặc là nhúng tay hướng đi bình thường của vận mệnh nhân loại, bất quá có đôi khi hắn cũng sẽ đi du lịch nhân gian, đem một ít vận mệnh tuyến chếch đi, một lần nữa quay về quỹ tích vận mệnh bình thường.

Đương nhiên, về sau Tần Phàm mới phát hiện có một ít nhân loại vận mệnh vốn chính là người khác khống chế không được, thậm chí rất khó nhìn rõ hướng đi vận mệnh của hắn, những người này đặc thù đều là có được ý chí kiên định, một tâm tính không cam lòng bị vận mệnh thảo khống, giống như hắn lúc trước.

Bất quá, ngay cả như vậy, muốn trở thành Chưởng Khống Giả như Tần Phàm tự nhiên sẽ không đơn giản, đây là bản thân cố gắng cùng cơ duyên kết hợp, nhưng Tần Phàm có đôi khi còn nguyện ý ở trong hướng đi bình thường của vận mệnh, để cho những người cố gắng này có thành tựu.

Về phần Vũ Thiên đại lục bởi vì Thiên Thần Thần Chủ mà làm cho linh khí tàn lụi, phần lớn tiềm lực cùng tuổi thọ của nhân loại rút ngắn, sau khi đại chiến Tần Phàm lợi dụng Nguyên Giới của mình phóng xuất ra Nguyên Giới linh khí, một lần nữa tẩm bổ một phiến đại lục này.

Trên thực tế, sau khi Tần Phàm trở thành Thần, Nguyên Giới của hắn đã không chỉ là Nguyên Giới rồi, mà là một thế giới chân thật, trong đó có được linh khí cùng năng lượng, thậm chí nếu so với Tân Thế Giới còn phong phú hơn rất nhiều. Bởi vì hắn chính là người Sáng Thế, thế giới của hắn còn không có vì Chư Thần đại chiến mà bị phá hư qua, ở bên trong hắn có thể an bài hết thảy.

Bởi như vậy, Vũ Thiên đại lục liền nghênh đón một thời đại tu hành mới, trong đó nhân loại tu hành tiềm lực cùng tốc độ tăng lên trên diện rộng, rất nhanh liền đem bởi vì Thiên Thần Thần Chủ ảnh hưởng bổ sung trở lại, hơn nữa còn tăng lên rất nhiều.

Đương nhiên, so sánh với Tân Thế Giới vẫn có chênh lệch rất lớn, cho nên tạm thời Tần Phàm cũng không có đem nó nối tiếp cùng Tân Thế Giới. Bởi vì Tân Thế Giới mới là thế giới Nguyên Thủy trong vũ trụ này, như Vũ Thiên đại lục hoặc là đại lục khác đều là thế giới ở thời Viễn Cổ xa xưa Nhân Thần chế tạo.

Vũ Thiên đại lục... đã qua mười năm từ ngày Thiên Thần Thần Chủ đại chiến.

Tại chỗ Thần đình nguyên lai, Tần Phàm ở chỗ này một lần nữa thành lập nên cung điện, là Đan Vũ Thần Cung.

Lúc này ở bên trong Đan Vũ Thần Cung.

Đan Vũ Nhân Thần của chúng ta, người khống chế cùng quan sát vận mệnh nhân loại lúc này lười biếng ngồi ở phía trên đám mây, mà ở trước mặt của hắn là một tiểu nam hài 8-9 tuổi, trát lấy hai bím tóc sừng dê, một đôi mắt to như nước trong veo lộ ra đặc biệt hữu thần.

Tiểu gia hỏa này tuy còn chưa đủ mười tuổi, nhưng hắn vừa ra đời đã là Bán Thần, hiện tại tuy bị Tần Phàm một mực áp chế cảnh giới, nhưng cũng đã trở thành Ngũ kiếp Bán Thần chi cảnh rồi, người như vậy rơi xuống thế gian đó là đầy đủ kinh thế hãi tục.

Bất quá... ai bảo hắn là Nhân Thần chi tử chứ?

- Sau đó thì sao, sau đó thì sao? Ba ba, chuyện xưa của người thật đúng là đặc sắc, ngày đó sau khi người đánh bại Thiên Thần Thần Chủ, người gặp mụ mụ thì sao rồi hả?

Tiểu nam hài này nhào vào trên người Tần Phàm, hai bàn tay nhỏ bé mập mạp dắt lấy y phục của hắn không thuận theo hỏi thăm.

- Ta biết rõ...

Nhưng vào lúc này, một tiểu thân ảnh xinh đẹp bỗng nhiên từ trong tầng mây bên cạnh hai người bỗng nhiên xuất hiện, đó là một tiểu nữ hài so với tiểu nam hài lớn hơn một ít, nhưng cũng còn chưa đủ mười tuổi, nhưng vừa rồi nàng vượt qua không gian mà đến, cũng có thể nói rõ, thực lực của nàng đã đạt tới Thất Kiếp Bán Thần chi cảnh rồi.

*****

- Hắc hắc, dựa theo cốt truyện mà nói, kế tiếp có lẽ là từ nay về sau ba ba cùng tất cả mọi người sinh sống trong hạnh phúc.

Sau khi tiểu cô nương này xuất hiện tiến lên nghịch ngợm khoác lấy tay Tần Phàm nói ra.

- Vẫn là Tần Linh Nhi con tinh quái nhất.

Tần Phàm có chút dở khóc dở cười ở trên trán tiểu nữ hài gõ gõ nói ra.

- Về sau đừng khắp nơi xuyên việt không gian chơi, hiện tại con còn nhỏ, không cẩn thận rất dễ dàng rớt xuống khe hở không gian, đến lúc đó ta muốn tìm con về cũng khó khăn rồi.

- Đúng vậy đúng vậy, tỷ tỷ là không nghe lời nhất rồi.

Một bên tiểu nam hài vội vàng bỏ đá xuống giếng.

- Tần Tiểu Tinh, ngươi ngứa da đúng không, chính ngươi còn không phải cả ngày bay khắp nơi, lần kia không biết là ai rớt xuống Yêu Thú Hoang Nguyên? Nếu như không phải Tiểu Chiến thúc thúc kiếm ngươi trở lại, nói không chừng ngươi đã bị Yêu thú ăn hết.

Tần Linh Nhi lập tức là thẳng eo làm ra một bộ ngữ khí tỷ tỷ nói.

- Những Yêu thú Cửu cấp cũng chưa tới kia còn muốn ăn ta? Ta không ăn chúng là tốt lắm rồi.

Tần Tiểu Tinh thì không cho là đúng vểnh vểnh cái miệng nhỏ nhắn lên nói ra.

- Tốt rồi tốt rồi, hai tiểu quỷ các con còn muốn nghe nữa hay không? Không nghe thì ta đi tìm mẹ của các con chơi.

Nhìn xem hai tiểu hài tử này chi chi tra tra, Tần Phàm cảm giác được có chút ấm áp, đồng thời cũng có chút đau đầu, hai hài tử này bình thường là chọc cho hắn không ít phiền toái.

- A... muốn, ba ba nói tiếp đi.

Tần Tiểu Tinh lập tức nói ra.

Tần Linh Nhi cũng nói.

- Được rồi, vậy thì đừng làm rộn nữa, hãy nghe cha nói, ngày đó...

Lúc này ký ức của Tần Phàm cũng trở về đến mười năm trước.

...

Ở bên trong Thần đình một đống bừa bộn, Tần Phàm nhìn xem bóng người xinh đẹp chậm rãi đi ra kia, khí tức quen thuộc lại để cho đầu hắn hơi có chút xúc động, hắn hít sâu một hơi, hai mắt yên lặng nhìn xem.

- Tựa hồ... Thật lâu không thấy rồi.

Một lát sau, Tần Li rốt cục hoàn toàn ở trong đó đi ra, nàng xem thấy Tần Phàm mang theo dịu dàng vui vẻ nói ra, thật giống như lúc trước Tần Phàm đẩy cửa phòng, liền chứng kiến chính bộ dáng thanh lệ vô song kia.

Mà ở phía sau của nàng, đứng đấy chính là Tử Hà trưởng lão.

- Đúng vậy... Nếu như nói là chúng ta đây, đã trên vạn năm không thấy đi à nha...

Tần Phàm mỉm cười, xa xa nhìn xem nói ra.

- Li nhi?

Mà ở phía xa Tần Hồng trong khi giao chiến nghe vậy, thì không khỏi khẽ giật mình, mở to hai mắt.

- Chân Vũ Thần, lúc này đây ngươi lại không ra tay, Thiên Thần nhất tộc chúng ta sẽ toàn bộ bị diệt rồi...

Lúc này Bát đại Thánh Chủ thì như là bắt được một cây cỏ cứu mạng cuối cùng, nguyên một đám Thiên Thần cũng đều đầy cõi lòng lo lắng cùng chờ mong nhìn xem bóng người đi tới.

- Chúng ta đi một địa phương thanh tĩnh rồi nói sau.

Tần Li chỉ là tùy ý liếc nhìn chiến trường, sau đó nhàn nhạt nói, giống như hết thảy đều cùng nàng không quan hệ.

- Tốt, trí nhớ của nàng khôi phục so với ta sớm hơn, biết được so với ta còn nhiều hơn nữa....

Tần Phàm nhẹ gật đầu, sau đó một cỗ lực lượng đưa bao vây lấy bọn họ, rất nhanh đi tới một không gian hư vô, tại đây không có bất kỳ người nào có thể dò xét được.

Đi tới chỗ yên tĩnh này, Tần Li đầu tiên là nhìn chằm chằm vào Tần Phàm thật lâu, thẳng đến khi Tần Phàm có chút sợ hãi.

- Có phải ngươi ở thời Viễn Cổ xa xưa, trước khi chúng ta chuyển thế đối với ta làm Đại Vận Mệnh Thuật hay không?

Lúc này Tần Li mới mở lời ép hỏi nói.

- Cái này...

Tần Phàm lộ ra thần sắc khó xử.

- Trách không được Luân Hồi Bách Thế, không có đời nào mà không gặp được ngươi.

Chứng kiến bộ dáng này của Tần Phàm, Tần Li ở đâu còn không rõ, trên mặt đại nộ, một quyền đánh vào trên lồng ngực Tần Phàm.

Mà trong đầu của nàng thì rất nhanh xuất hiện rất nhiều trí nhớ tiền thế, tỷ như thời điểm ở địa cầu truyền thuyết Hậu Nghệ Hằng Nga, Ngưu Lang cùng Chức Nữ, Lương Sơn Bá cùng Chúc Anh Đài, ... những truyền thuyết này đều là cùng bọn họ có quan hệ. Mà trong truyền thuyết Thiên đình, trên thực tế là Vũ Thiên đại lục, Tần Li đã từng khôi phục qua rất nhiều lần trí nhớ, về tới Vũ Thiên đại lục, nhưng cuối cùng vẫn là về tới địa cầu.

Thẳng đến một lần cuối cùng này, bọn hắn đều chuyển sinh trở lại Vũ Thiên đại lục.

- A...

- Giả trang cái gì, ngươi đã thành Nhân Thần rồi, ta ở đâu còn có thể là đối thủ của ngươi.

Tần Li tức giận nói, mặc dù có chút tức giận Tần Phàm ở dưới tình huống mình không biết thi triển Đại Vận Mệnh Thuật, nàng biết rõ cái này cũng là bởi vì yêu nàng, để cho bọn hắn vô luận trải qua bao nhiêu thế cũng có thể cùng một chỗ.

- Hắc hắc, nàng là Chân Vũ Thần nha.

Trên mặt Tần Phàm mang một loại vui vẻ có chút bất cần đời, hắn hôm nay, hết thảy đã giải quyết, cũng khôi phục toàn bộ trí nhớ Viễn Cổ, đã không có gì gánh nặng:

- Nói nàng ở kiếp này là như thế nào trở thành Chân Vũ Thần?

- Vũ Thiên đại lục vốn là thế giới do ngươi sáng tạo, ta đối với nơi này tự nhiên là giữ lại trí nhớ, thậm chí một mực muốn tới nơi này. Ở kiếp này, bởi vì ta trước khôi phục chính là trí nhớ Thiên Thần, thẳng đến ta một lần nữa hóa bướm, nhân tính của ta mới hoàn toàn trở về.

Lúc này Tần Li cũng không giấu diếm, nhẹ gật đầu giải thích nói ra.

- Kế tiếp, hẳn là ngươi muốn giải tán Chân Vũ Thánh Điện, nhưng Thiên Thần Thần Chủ kia không muốn, đúng không?

Tần Phàm cũng đại khái có thể đem manh mối đoán ra được.

Thiên Thần chuyển thế kỳ thật đều nhiễm nhân tính, bọn hắn có hai loại lựa chọn, một loại là chém đoạn nhân tính lần nữa trở thành Thiên Thần, một loại là kết hợp nhân tính, chém diệt Thần tính triệt để thành nhân loại. Nhìn ra được, là Thiên Thần Thần Chủ lựa chọn loại thứ nhất, mà Tần Li thì lựa chọn loại thứ hai.

- Đúng vậy, về sau Thiên Thần Thần Chủ là Thú Thần nguyên lai, hắn là một Đại Thiên Thần chuyển thế, hắn tìm được ta, cùng với ta cộng hưởng tín ngưỡng của Vũ Thiên đại lục, lúc mới bắt đầu hắn chỉ cần một Đại Khôn quốc, cho nên ta đáp ứng hắn. Nhưng về sau, phân thân Tần Li của ta đi vào Chân Vũ Thánh Địa, do tỳ nữ Tử Hà của ta dạy bảo, nhân tính của ta bắt đầu dần dần trở về, ta lại một lần nữa kết hợp nhân tính, bởi vì đoạn tuyệt hấp thu Tín Ngưỡng Chi Lực, thực lực của ta ngược lại không bằng hắn rồi, mà ta biết rõ Thú Thần đã bắt đầu dần dần cường đại, hắn cũng tìm tới phân thân của mình, muốn một lần nữa trở thành Đại Thiên Thần.

Tần Li tiếp tục nói:

- Cho nên sau khi ta nhớ lại thân phận của ngươi, lại để cho Tử Hà an bài ngươi đến Tân Thế Giới, bởi vì ta biết rõ ở đó ngươi mới có cơ hội thành Nhân Thần một lần nữa, hơn nữa Cổ Mặc kia dĩ nhiên là phân thân nhân tính của Thú Thần, có trợ giúp của hắn, ngươi mới có thể thành công.

- Nguyên lai như vậy.

Tần Phàm đều hiểu rõ ra, sau đó hắn lại nghĩ tới Kỷ Huyên Nhi, liền hỏi:

- Vậy Huyên Nhi thì sao? Nàng có phải cũng là mảnh vỡ phân thân của linh hồn nàng hay không?

- Cái kia trọng yếu lắm sao?

Lúc này Tần Li nhìn xem Tần Phàm, mang một loại vui vẻ có ý tứ hàm xúc cười nói.

Tại thời Viễn Cổ xa xưa, trong Chư Thần đại chiến Tần Li vẫn lạc, sau đó Tần Phàm đuổi sát phía sau cùng một chỗ Luân Hồi chuyển thế, nhưng trải qua 100 thế, bọn hắn mới rốt cục một lần nữa khôi phục tất cả trí nhớ ở cùng một chỗ.

- Đúng, không trọng yếu...

Tần Phàm cũng cười ha ha nói, bất quá sau một lát, hắn bỗng nhiên lại sắc mặt mang theo một tia xấu hổ cười nói:

- Bất quá còn có một chuyện trọng yếu?

- Chuyện gì?

Chứng kiến nụ cười này của Tần Phàm, Tần Li nao nao.

- Nàng không nhớ sao? Chúng ta ở kiếp này tuy kết hôn rồi, nhưng còn có một bước trọng yếu nhất cuối cùng còn không có làm đây này.

...

- Là chuyện trọng yếu gì không có làm?

Phía trên Đan Vũ Thần Cung, Tần Linh Nhi cùng Tần Tiểu Tinh đều là một bộ ngây thơ hiếu kỳ nhìn xem phụ thân của mình.

- Khục khục, chuyện kế tiếp, nhi đồng không nên hỏi nhiều, chờ các con trưởng thành lại nói với các con...

Tần Phàm sờ lên mũi, ý vị thâm trường nói.

HẾT


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1204)