← Ch.0164 | Ch.0166 → |
Tiết Tuấn cũng đi vào Triêu Thánh chi môn, sau đó rốt cục đến phiên Tần Phàm rồi.
Bất quá nhìn Triêu Thánh chi môn sáng lên kia, trái tim Tần Phàm vào lúc này lại mãnh liệt nhảy thoáng một phát, đột nhiên nhớ tới thân thể của hắn mặc dù chỉ có 17 tuổi, nhưng mà linh hồn của hắn là trải qua hai đời, vì vậy hắn cũng có chút lo lắng bị Triêu Thánh chi môn này bài xích.
Chậm rãi đi vào cánh cửa Triêu Thánh chi môn, thấy không có chút phản ứng nào, lúc này Tần Phàm mới yên lòng lại.
Dù sao hôm nay linh hồn của Tần Phàm kia đã hoàn toàn tiêu tán, thân hình này cùng hắn hoàn toàn phù hợp, phù hợp đặc thù thấp hơn hai mươi hai tuổi, cho nên là không có bị Triêu Thánh chi môn bài xích rồi.
Bất quá vào lúc này, Cổ Mặc lại đột nhiên truyền âm cho Tần Phàm nói:
- Ta cảm giác được sau Triêu Thánh chi môn này có lực áp chế rất mạnh, đoán chừng ta chỉ có thể một mực núp ở trong giới chỉ rồi, cho nên mặc dù biết lần thí luyện này đối với ngươi rất trọng yếu, nhưng ta là không giúp được ngươi cái gì, bất quá dùng thực lực của ngươi, ta nghĩ cũng không cần lo lắng quá mức.
Bây giờ Cổ Mặc đối với Tần Phàm phát triển là thập phần thoả mãn, cho nên bình thường hắn rất ít lên tiếng, chỉ là ở trong giới chỉ chuyên chú khôi phục thực lực của mình.
- Ân, dựa vào chính mình là được rồi.
Tần Phàm nhẹ gật đầu, tuy bây giờ còn không thể đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên, nhưng hắn đối với mình vẫn là rất có lòng tin.
Lúc này ánh sáng mãnh liệt đột nhiên hiện lên, thân ảnh Tần Phàm rất nhanh liền biến mất trong cửa.
Một hồi hoảng hốt qua đi, Tần Phàm phát hiện mình đi tới một cánh rừng rậm rộng lớn.
- Tại đây hẳn là khu vực bên ngoài thí luyện chi địa rồi, vòng trong thì đi đến trung tâm là được.
Chu Tước chi dực sau lưng Tần Phàm chậm rãi xuất hiện, dùng sức một cái, liền bay lên đến giữa không trung, sau đó nhìn lại phía dưới.
Ở chỗ này không có sơn lĩnh, không có sông, cảnh sắc đập vào mắt đều là cây cối cao lớn che trời, ở chỗ này thậm chí không có chứng kiến một sơn động, nói cách khác, ở chỗ này căn bản tìm không thấy vật che chắn cùng địa phương nghỉ ngơi!
Bởi như vậy, mọi người mỗi thời mỗi khắc đều phải tỉnh táo tinh thần, coi như là ngủ cũng không thể buông lỏng cảnh giác, bởi vì ở chỗ này căn bản không có chỗ nào có thể che dấu mình, rất có thể lúc ngủ sẽ bị Triêu Thánh giả khác đi ngang qua, hoặc là yêu thú giết chết.
Cho nên chỉ có thể không ngừng chiến đấu! Người với người chiến đấu, người cùng yêu thú chiến đấu!
Khu rừng rậm rạp này so với Yêu Thú hoang nguyên còn muốn tàn khốc hơn!
Không muốn trở thành con mồi, nhất định phải trở thành thợ săn!
Nơi này chính là thí luyện chi địa rồi.
Ở chỗ này, mỗi người đều phải chịu đủ thể xác và tinh thần dày vò tra tấn, cho nên ở hoàn cảnh như vậy vượt qua một tháng, từng đệ tử Chân Vũ thế gia, đều sẽ được tẩy lễ lần thứ nhất! Có thể sống sót, từng cái đều là tinh anh, cho dù không có đủ thực lực, nhưng tâm trí càng thêm kiên định!
Cho nên nói, cái này không chỉ là Triêu Thánh thí luyện, là lần nhân sinh thí luyện thứ nhất của bọn hắn!
- Bắt đầu đi!
Tần Phàm quan sát hoàn cảnh thoáng một phát, rất nhanh đối với chỗ này đã có được nhận thức nhất định. Sau đó hắn lại rơi xuống mặt đất, thân hình lóe lên, chậm rãi biến mất ở rừng rậm phía đông.
Khu rừng rậm này thoạt nhìn vô biên vô hạn.
Một thiếu niên mặc áo bào xanh từ từ tiến vào ở trong đó, dưới chân lá rụng dày đặc, tản ra hương vị hư thối, chân đạp trên mặt đất sẽ tự nhiên vang lên thanh âm, các loại cỏ dại khắp nơi trên đất, bụi gai cũng phát triển rất mạnh.
Tần Phàm từng ở Yêu Thú sơn mạch lịch lãm rèn luyện, cho nên một mực đều rất cảnh giác, không dám đi quá nhanh, hắn biết rõ dưới những lá cây này nói không chừng có yêu thú ẩn núp, thời điểm ngươi đi ngang qua lại đột nhiên tập kích.
Xèo... xèo!
Đột nhiên một tiếng vang ở cách đó không xa truyền đến, trong tâm Tần Phàm khẽ động, dưới chân lập tức dùng sức đạp mạnh trên mặt đất, thân hình cao cao nhảy lên, đã rơi vào trên một chạc cây cao năm sáu mét, sau đó nhìn lại phía dưới.
- Đây là Hồng Ảnh Lang?
Trông thấy địa phương cách hắn không xa xuất hiện một yêu thú Sói hệ, toàn thân đỏ bừng, cùng với lúc hắn tiến vào khu vực giao hội Yêu Thú hoang nguyên gặp được yêu thú cấp bốn đầu tiên thập phần tương tự.
Nhưng sau đó Tần Phàm liền phát hiện toàn thân con Hồng Ảnh Lang này lại quấn quanh một đạo hắc khí nồng đậm, từ đầu sói kéo dài tới đuôi, thoạt nhìn hư vô mờ mịt, nhưng mà thật sự tồn tại.
- Yêu thú ở đây cùng bên ngoài quả nhiên có chút quỷ dị.
Trong tâm Tần Phàm thầm nghĩ, hắn đoán chừng thực lực yêu thú ở đây so với phía ngoài lợi hại hơn nhiều.
Bất quá mục tiêu của hắn lần này là yêu thú cấp năm vòng trong, yêu thú cấp bốn này hắn tự nhiên là không sợ.
Vì vậy, thân hình của hắn liền trực tiếp từ trên cây tung xuống, cũng mượn lực trùng kích từ trên xuống dưới kia phóng tới Hồng Ảnh Lang biến dị, Linh Hàn quyền sáo sớm đã hiện ra ở quả đấm của hắn, một quyền này là thẳng đến phần eo của Hồng Ảnh Lang.
- Đầu đồng, đuôi thiết, eo đậu hủ.
Tần Phàm còn nhớ rõ lúc trước Cổ Mặc nói với hắn đặc điểm những yêu thú Sói hệ này.
Bành!
Nhưng mà tốc độ phản ứng của Hồng Ảnh Lang biến dị này lại vượt xa Tần Phàm phỏng đoán, một quyền này của hắn cuối cùng đánh tới mặt đất, đánh lá cây dày đặc bắn ra bốn phía, nhưng mà rơi vào khoảng không!
Rống!
Trong miệng Hồng Ảnh Lang biến dị kia phát ra sói hống hung ác, thân hình Tần Phàm chưa định liền phản công cắn qua, hàm răng sắc bén hàn quang lóng lánh, làm cho người ta sợ hãi.
- Ngươi vẫn là ngoan ngoãn giao ra hai mươi điểm tích lũy trên người của ngươi a!
Nhưng Tần Phàm lại thong dong không sợ hãi, xem chuẩn một cơ hội, một quyền trực tiếp oanh về bụng sói, võ khí cuồng bạo mãnh liệt mà ra, trực tiếp đánh xuyên bụng nó, cuối cùng đánh bay đến dưới một cây đại thụ.
Dù cho yêu thú cấp bốn này trở nên mạnh mẽ rồi, bất quá lại như cũ gánh không được một kích của Tần Phàm. Tuy Tần Phàm còn không có đột phá cánh cửa Tiên Thiên, nhưng lực công kích của hắn đã có thể so với Tiên Thiên Võ sư.
- Yêu thú cấp bốn cùng Thánh lệnh của Đại Khôn quốc kia, đều là giá trị hai mươi điểm tích lũy.
Tần Phàm đi tới, tay ở bên trên đầu sói cắm xuống, một viên tinh hạch quanh quẩn lấy hắc khí mông lung liền bắn lên.
- Quả nhiên là cùng tinh hạch bên ngoài có chút bất đồng, hắc khí kia chắc là dùng để xác định chiến tích thật giả rồi.
Tần Phàm một tay tiếp được tinh hạch màu đen, trong nội tâm thầm suy nghĩ nói. Hắn nhớ rõ hắn ở Yêu Thú hoang nguyên giết chết Hồng Ảnh Lang, lấy được tinh hạch là màu đỏ, nhưng một khỏa này lại bị một cỗ hắc khí không hiểu bao phủ, cả viên thoạt nhìn biến thành màu đen rồi.
Lấy được hai mươi điểm tích lũy, Tần Phàm vừa muốn rời đi, lại đột nhiên nghe được một hồi tiếng bước chân truyền đến.
*****
Vì vậy, Tần Phàm quyết định trước lưu tại nguyên chỗ, yên lặng theo dõi kỳ biến. Tuy hắn không muốn chủ động chém giết Triêu Thánh giả, đoạt chiến lợi phẩm của bọn họ, bất quá ở trong rừng rậm này vốn chính là mạnh được yếu thua, nếu như người nào đó nhãn lực không tốt chọc hắn, hắn sẽ không để ý thu hoạch 10 điểm.
- Ồ? Đây không phải đầu Hồng Ảnh Lang ta đuổi giết kia sao?
Người tới trông thấy Hồng Ảnh Lang đã chết, hai mắt khẽ động, giả trang ra một bộ kinh ngạc:
- Đầu Hồng Ảnh Lang này đã bị ta đánh trọng thương, các hạ ngược lại là nhặt được tiện nghi, thi thể Hồng Ảnh Lang ngươi có thể lưu lại, bất quá tinh hạch của Hồng Ảnh Lang, ngươi tất phải trả lại cho ta.
Tần Phàm ngẩng đầu nhìn thoáng qua Triêu Thánh giả kia, bất đắc dĩ lắc đầu, thì thào nói:
- Ta cảm thấy ngươi vẫn là trực tiếp một chút, nói ngươi cần tinh hạch cùng Thánh lệnh của ta, để ta đều lưu lại là được, không cần nói nhãm nhiều như vậy.
Triêu Thánh giả kia thoáng nao nao, lập tức nhe răng cười:
- Ngươi ngược lại là rất biết điều, không sai, lưu lại tinh hạch, giao ra Thánh lệnh, ta tha cho ngươi khỏi chết!
Triêu Thánh giả này chính là đến từ Chân Vũ thế gia Bát phẩm, hắn trông thấy quần áo Tần Phàm bình thường, đoán chừng hắn chỉ là đến từ Chân Vũ thế gia Cửu phẩm, thực lực cũng có hạn, hơn nữa vừa rồi Tần Phàm lộ ra bộ dạng bất đắc dĩ, đối với hắn cũng có được tác dụng nói dối nhất định.
- Bất quá đáng tiếc, ta cũng có chủ ý đồng dạng.
Tần Phàm lại lắc đầu, vừa dứt lời, ngay sau đó thân hình của hắn đột nhiên lóe lên, bằng tốc độ kinh người đi tới trước mặt Triêu Thánh giả kia.
Nháy mắt sau đó, Linh Hàn quyền sáo lạnh như băng đã đặt lên cổ hắn, sau đó nhàn nhạt nói:
- Giao Thánh lệnh ra, ta tha cho ngươi khỏi chết.
- Tốc độ nhanh như vậy!
Triêu Thánh giả kia thấy Tần Phàm đột nhiên đi tới trước mặt, cảm giác được cổ truyền đến cảm giác mát lạnh, không khỏi cả kinh, trong miệng vội vàng kinh hoảng nói:
- Đừng giết ta, ta cho ngươi Thánh lệnh.
Tần Phàm không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn xem hắn.
- Ha ha, trên người của ta là có võ giáp ẩn hình! Ngươi đi chết đi!
Triêu Thánh giả kia làm bộ sợ hãi muốn từ trong ngực lấy Thánh lệnh ra, nhưng trên thực tế hắn lại ngưng kết tốt võ giáp ẩn hình, trên người có võ giáp ẩn hình bao trùm, hắn cũng không còn sợ hãi Tần Phàm, lại càng không thật sự muốn giao Thánh lệnh, chỉ là muốn thừa cơ hội này, một quyền đánh tới lồng ngực của Tần Phàm.
Triêu Thánh giả này hết sức tự tin, võ giáp ẩn hình trên người hắn là võ giáp cao cấp! Lực phòng ngự kinh người! Coi như là công kích của Võ sư cấp tám cũng đừng muốn đánh tan võ giáp của hắn!
Hắn cho rằng Triêu Thánh giả nghèo nàn trước mắt này, không có khả năng có thực lực rất cao!
Nhưng mà, cái này là chỗ tàn khốc của Triêu Thánh, không chỉ có khảo nghiệm thực lực, còn khảo nghiệm định lực cùng sức phán đoán, nhất thời giữ không được tham niệm nho nhỏ trong nội tâm, một phán đoán sai lầm sẽ chôn vùi tánh mạng của mình!
Cảm giác được yết hầu đột nhiên khô héo, Triêu Thánh giả kia mở to hai mắt, có chút không dám tin. Nhưng trên thực tế, võ giáp ẩn hình mà hắn thập phần tự tin kia, lúc này lại lập tức bị đánh tan, móng tay sắc bén trực tiếp cắm vào cổ họng của hắn, võ khí mãnh liệt bạo phá khí quản.
Trước khi tánh mạng của hắn dập tắc, hắn chỉ thấy được một cặp mắt hờ hững, ánh mắt này nói cho hắn biết, kiếp sau không thể trông mặt mà bắt hình dong, phải học nhìn người.
- Không thể tưởng được chỉ là ngắn ngủn nửa giờ, ta liền lấy được 30 điểm tích lũy, như vậy lấy thêm bảy mươi điểm, ta có thể bảo vệ phẩm rồi.
30 điểm tích lũy này đối với Tần Phàm mà nói, nhìn như có chút dễ dàng, mà trên thực tế đối với toàn bộ Triêu Thánh giả lần này mà nói, tổng cộng hơn ba nghìn người, có hơn phân nửa đến từ Chân Vũ thế gia cấp thấp, trong bọn họ, đại bộ phận chỉ là Võ sư bốn năm cấp, thậm chí còn có rất nhiều Võ sư hai ba cấp, muốn một mình săn giết một đầu yêu thú cấp bốn là độ khó rất lớn.
Mà Triêu Thánh giả có năng lực một mình săn giết yêu thú cấp bốn, Tần Phàm đoán chừng sẽ không vượt qua một nửa!
Mà có thể săn giết dễ dàng như hắn, càng sẽ không vượt qua một trăm người!
Cho dù là Điền Mông cùng Tiết Tuấn, nếu như một mình chống lại Hồng Ảnh Lang biến dị vừa rồi kia, cũng phải phí khí lực rất lớn, chớ nói chi là những Võ sư chỉ có hai ba cấp.
Đương nhiên, nếu như sử dụng võ phù thì khác, chỉ là những Chân Vũ thế gia cấp thấp kia, có bao nhiêu người có được võ phù?
Giống như Nam Phong Tần gia của Tần Phàm, trong gia tộc thực lực cao nhất cũng chỉ là Tiên Thiên Võ sư cấp chín, căn bản không có năng lực chế tạo võ phù, mà Tần Hồng đưa cho Tần Phàm hai cái võ phù kia, cũng là hắn bỏ ra một cái giá lớn mới cầm trở về.
Cho nên, trước khi Triêu Thánh bắt đầu, mới có thể khiến cho nhiều Triêu Thánh giả khắp nơi liên lạc kết minh như vậy, đánh đúng là chủ ý nhiều người lực lượng mạnh này.
Chỉ là hiện tại bởi vì quy tắc thí luyện là tùy cơ hội tiến vào, mỗi người đều không biết mình hiện ra ở chỗ nào, tăng độ khó hợp tác lên, hơn nữa bởi vì Thánh lệnh của Đại Càn quốc cũng là giá trị 10 điểm tích lũy, rất nhiều người cũng không dám thật tình hợp tác cùng người khác rồi.
Như vậy Chân Vũ Thánh điện liền tăng khả năng Triêu Thánh giả đấu đá, càng có thể khảo thí ra năng lực cá nhân.
Bất quá Tần Phàm tinh tường thực lực của mình là như thế nào, cho nên hắn không có nghĩ qua đem mục tiêu đặt ở trên người những Triêu Thánh giả cấp thấp, hơn nữa cũng không phải những yêu thú cấp bốn giá trị hai mươi điểm tích lũy kia.
Mục tiêu của hắn là yêu thú cấp năm trong thí luyện chi địa!
Đối thủ của hắn là thập đại Triêu Thánh giả, là những tinh anh đến từ Đại Khôn quốc kia!
...
Gặt hái được 30 điểm tích lũy, Tần Phàm không hề dừng lại, dưới chân đá đá lá rụng, che đậy thi thể Triêu Thánh giả kia qua loa thoáng một phát, sau đó thân hình lóe lên, liền tiếp tục chạy về phía đông.
Hắn và Điền Mông, Tiết Tuấn đã hẹn gặp mặt ở phía đông thí luyện chi địa, hắn đã từng nói qua muốn giúp bọn hắn, cái kia sẽ không dễ dàng nuốt lời.
Hơn nữa hiện tại Tần Phàm cũng không vội trực tiếp tiến vào vòng trong, dù sao mới vừa đến nơi đây, cũng nên quen thuộc địa hình nơi đây, đến lúc đó mới dễ làm việc.
Dù sao những Triêu Thánh giả khác cũng không có năng lực từ trên cao nhìn xuống dưới như hắn, bọn hắn cũng không có thể tìm được vòng trong nhanh như vậy, cho nên Tần Phàm không sợ bọn họ đoạt trước một bước.
Đảo mắt đã đến thời điểm hoàng hôn, Tần Phàm tiến vào thí luyện chi địa này cũng hơn nửa ngày thời gian, trên đường đi hắn lại thuận tay giết chết ba đầu yêu thú cấp bốn, dùng thực lực của hắn bây giờ mà nói, là vô kinh vô hiểm lấy được 60 điểm này, thậm chí bản thân cũng không có thụ qua tổn thương gì.
← Ch. 0164 | Ch. 0166 → |