← Ch.0338 | Ch.0340 → |
Tần Phàm xoay người lại nhìn Tần Li khẽ cười nói, hắn đối với một kích này của mình tạo thành uy lực cũng hết sức hài lòng, Tam Trọng Man Ngưu Trùng này, tuy đã đến bình cảnh, không thể lại tăng cường kình khí công kích, nhưng sau khi quán chú tinh thần ý chí của hắn, hắn lại có thể đem trâu điên kình này hóa thành âm kình, trực tiếp công kích đến trong cơ thể.
- Không tệ, tiến bộ của Tiểu Phàm ngươi nếu để cho phụ thân biết rõ, nhất định cũng hết sức hài lòng.
Tần Li cười nói.
- Bất quá xem ra vẫn là kém tỷ tỷ ah.
Tần Phàm thấy bộ dạng Tần Li như vậy, bất đắc dĩ giang tay ra nói.
- Cũng không phải, chỉ là công pháp tu luyện của ta cùng Tiểu Phàm ngươi có chỗ bất đồng, theo như lời sư phụ nói, công pháp tu luyện của ta chỉ có thể tự mình sử dụng, đối với người khác mà nói đều không thích hợp, cho nên lộ ra có chút đặc thù.
Tần Li cười giải thích nói.
- Tỷ tỷ, nếu không cũng bộc lộ tài năng cho ta xem một chút?
Tần Phàm lộ ra ánh mắt hứng thú, hắn cho tới nay chỉ là cảm giác được Tần Li so với mình cường đại hơn, nhưng lại rất ít trông thấy nàng ra tay.
- Giống như đầu Hồng Nhãn Hắc Thạch Báo này, Tiểu Phàm ngươi có thể đánh tan xương cốt của nó, nhưng ta có thể làm cho nó hoàn toàn biến mất.
Tần Li tiếp tục cười nói, liền nhẹ nhàng bước về phía trước, phóng ra một cước, tay áo vung lên, sau đó liền thấy hư ảnh một con Thải Điệp từ tay áo của nàng bỗng nhiên bay ra, trực tiếp đâm vào phía trên thi thể Hồng Nhãn Hắc Thạch Báo này.
Tiếp theo trong nháy mắt, Tần Phàm không khỏi mở to hai mắt, thi thể của Hồng Nhãn Hắc Thạch Báo này vậy mà hoàn toàn biến mất không thấy!
- Tỷ tỷ, ngươi đây là làm sao làm được?
Tần Phàm kinh ngạc hỏi thăm, nhìn địa phương nguyên lai có thi thể của Hồng Nhãn Hắc Thạch Báo, nhưng đã xác nhận không có bất kỳ dấu vết rồi, thật giống như cho tới bây giờ không có tồn tại qua.
- Ha ha, đây chính là chỗ bất đồng vũ kỹ công pháp của ta rồi.
Tần Li cười nói.
Tần Phàm yên lặng nhìn Tần Li, chờ nàng nói tiếp xuống dưới.
- Kỳ thật ngươi chứng kiến cũng không phải thật sự, thi thể của Hồng Nhãn Hắc Thạch Báo kia chính ở chỗ này.
Vào lúc đó Tần Li lại đột nhiên nói ra, sau đó nàng lại nhẹ nhàng vung một ống tay áo, lại là hư ảnh của một con Thải Điệp ở bên trong tay áo của nàng bay ra, phi ở trên đất trống mà thi thể Hồng Nhãn Hắc Thạch Báo biến mất kia, phát ra một vầng sáng tuẫn lệ.
Sau đó ở dưới vầng sáng đó, hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, liền lần nữa thấy được thi thể Hồng Nhãn Hắc Thạch Báo kia xuất hiện ở trước mắt lần nữa, trạng thái cùng bộ dáng bầy đặt thi thể kia, cùng lúc trước khi nó biến mất không có một chút xê dịch, tựa hồ là chưa từng có biến mất qua.
- Không thật sự? Có ý tứ gì?
Tần Phàm lộ ra càng thêm nghi ngờ, dưới ánh mặt trời hết thảy quá chân thật, thậm chí hắn có thể cảm nhận được nhiệt phong tàn khốc kia của Nam Hoang ở lúc này bỗng nhiên thổi qua.
- Đúng vậy, Tiểu Phàm ngươi vừa mới nhìn đến kỳ thật đều là ảo giác.
Tần Li cười nói. nguồn
- Ảo giác, cái này... làm sao có thể?
Tần Phàm không khỏi kinh ngạc lên, mới vừa rồi hắn là thật sự cảm nhận được linh khí chấn động, cũng tận mắt thấy thi thể Hồng Nhãn Hắc Thạch Báo biến mất cùng xuất hiện, tinh thần ý chí của hắn sao mà kiên định, làm sao có thể sinh ra ảo giác mà chính hắn hoàn toàn không biết?
- Nghiêm túc mà nói, hẳn là ngươi tiến nhập một loại trạng thái như ở trong mơ.
Tần Li giải thích nói ra:
- Tiểu Phàm, tinh thần ý chí của ngươi so với người bình thường thì cường đại hơn rất nhiều, nếu như là dưới tình huống bình thường, kỳ thật ngươi sẽ không dễ dàng bị cảnh trong mơ của ta ảnh hưởng như vậy, nhưng vừa rồi có lẽ ngươi cũng trông thấy hư ảnh Thải Điệp kia đi à nha?
Tần Li nhìn về phía Tần Phàm hỏi.
- Đúng vậy, cái kia cùng cảnh trong mơ lại có quan hệ gì?
Tần Phàm nhẹ gật đầu hỏi ngược lại, hắn là thật sự rõ ràng nhìn thấy Thải Điệp kia đâm vào trong thi thể Hồng Nhãn Hắc Thạch Báo, sau đó thi thể Hồng Nhãn Hắc Thạch Báo kia mới có thể biến mất, ban đầu hắn tưởng rằng hư ảnh Thải Điệp kia mãnh liệt ngậm lấy năng lượng cực lớn, trực tiếp đánh thi thể Hồng Nhãn Hắc Thạch Báo kia biến thành hư vô.
- Hư ảnh Thải Điệp kia gọi là Mộng Điệp, lại xưng là Mộng Dẫn, nhưng thật ra là dùng để thôi miên, ngươi chứng kiến Thải Điệp này, mà đúng là Thải Điệp này mang ngươi vào cảnh trong mơ, vừa rồi ngươi chứng kiến hết thảy, đều là ta vì ngươi chế tạo cảnh trong mơ.
Lúc này Tần Li đè thấp thanh âm nói ra, này bằng với bí mật lớn nhất của nàng, nàng cũng chỉ có nói với Tần Phàm mà thôi, nếu như bí mật này của nàng một khi bị người phá giải, như vậy thực lực của nàng sẽ giảm bớt đi nhiều.
- Thì ra là thế, tỷ tỷ ngươi thật đúng là lợi hại, ta hoàn toàn không có cảm giác đến đây là đang ở trong mộng cảnh.
Tần Phàm có thể cảm nhận được Tần Li tín nhiệm đối với của mình, nắm bàn tay như ngọc trắng của giai nhân đánh vào lòng bàn tay của mình, ôn nhu cười nói.
- Ha ha, Tiểu Phàm ngươi còn nhớ mấy năm trước ở trong gia tộc Niên trắc, ta cùng Tần Tiến tỷ thí không?
Tần Li cười hỏi.
- Sao lại không nhớ rõ, nếu như không phải một lần tỷ thí kia, tỷ tỷ xinh đẹp nhất, động lòng người nhất của ta, có lẽ phải gả cho người khác nữa nha.
Tần Phàm nhớ tới tình cảnh khi đó, cũng có chút cảm xúc:
- Lại nói tiếp, tỷ tỷ thật đúng là một mực đều lợi hại hơn ta rồi, khi đó chỉ dùng một chiêu liền đánh bay Tần Tiến xuống đài, có thể dùng cảnh giới Võ sư ngưng tụ thành thực băng mà chỉ có cảnh giới Linh Vũ sư mới có thể làm được, thật sự là để cho người khiếp sợ.
Tần Phàm nhớ rõ khi đó, hai chân của Tần Tiến là kết thành khối băng, hắn đúng là dưới tình huống chân tay luống cuống bị đánh xuống đài.
- Chẳng lẽ?
Tần Phàm chợt nhớ tới cái gì đó, mở to hai mắt nhìn Tần Li.
- Đúng vậy, khi đó ta bắt đầu tu tập Bố Mộng chi thuật này, cho nên hai chân của Tần Tiến cũng không phải thật sự kết băng, trên thực tế ta làm sao có thể ở cảnh giới Võ sư liền có được thực lực Linh Vũ sư chứ, ha ha...
- Vốn khi đó ta chỉ là phát ra đối với Tần Tiến, bất quá ta vẫn chưa làm được thu phát tự nhiên, cho nên người có linh hồn cảm ứng mạnh cũng sẽ cảm giác được cảnh trong mơ này.
Tần Li cười nói.
Tần Phàm không khỏi lần nữa âm thầm kinh ngạc, nhớ tới lúc trước, là ngay cả Cổ Mặc cũng không phát hiện Huyền Cơ ở trong đó, có thể nghĩ, Mộng Điệp chi thuật này của Tần Li có bao nhiêu lợi hại.
*****
Đương nhiên, khi đó Cổ Mặc mới vừa vặn tỉnh lại, thực lực còn không có khôi phục, nhưng linh hồn lực cũng là thập phần mạnh.
- Ha ha, kéo địch nhân vào trong mộng cảnh mà mình chuẩn bị, khi đó tỷ tỷ muốn bố trí tình thế nào mà chẳng được, chẳng phải là vĩnh viễn có thể đứng ở thế bất bại rồi sao?
Tần Phàm cười hỏi.
- Cũng không phải, bố trí cảnh trong mơ này cũng là thập phần chú ý, không thể hoàn toàn vượt qua nhận thức mà đối thủ biết. Giống như ở chỗ này vốn là một mảnh hoang vu, nếu như ta bố trí cho Tiểu Phàm ngươi một cảnh trong mơ cây xanh râm mát, như vậy Tiểu Phàm ngươi nhất định sẽ cảm thấy tình huống khác thường, như vậy bài trừ cảnh trong mơ sẽ có vẻ dễ dàng rất nhiều rồi.
Tần Li lắc đầu nói ra:
- Cho nên bố trí cảnh trong mơ cũng phải thập phần chú ý đấy, điểm thứ nhất là phải có cảm giác chân thật, sư phụ ta đã nói với ta, bố mộng inh nhất là không hề cải biến hoàn cảnh, mà là cải biến cảm giác của đối thủ, để cho đối thủ cảm giác mình phát sinh hết thảy đều là chân thật.
- Thật giống như ta hướng Tiểu Phàm ngươi đánh ra một chưởng, công kích của ta chưa đến, nhưng ta cho ngươi sinh ra ảo giác, cảm giác là đã đánh vào người rồi, ngươi sẽ sớm làm ra phòng ngự, cũng sẽ sớm chấm dứt phòng ngự, sau đó ở thời điểm ngươi buông lỏng, công kích chân thật của ta mới đi đến trên người của ngươi.
Sau đó Tần Li vừa cười vừa giải thích nói:
- Đương nhiên, một ít ảo giác bình thường cũng có thể, giống như Tiểu Phàm ngươi vừa mới nhìn thấy Mộng Điệp, ngươi cho rằng nó ẩn chứa năng lượng cực lớn, cho nên lúc ngươi chứng kiến Hồng Nhãn Hắc Thạch Báo kia biến mất, tuy cảm thấy bất ngờ, nhưng vẫn không có hoài nghi đến chuyện mình là ở trong mộng cảnh...
- Cái này thực sự là để cho người khó lòng phòng bị.
Chỗ lợi hại của bố mộng chi thuật này là dùng Mộng Điệp làm dẫn, trực tiếp dẫn người vào một trạng thái mê ngủ, có thể khiến người ở vào giữa sự thật cùng hư ảo, nếu như không cách nào tỉnh lại, cái kia thật là chết cũng không biết chết như thế nào.
Đương nhiên, một người có thực lực mạnh tự nhiên có thể ở trước khi công kích đến liền tỉnh lại, bất quá khẳng định cũng sẽ trở tay không kịp.
- Đáng tiếc sư phụ nói cần người có thể chất đặc thù mới có thể tu luyện, ảo mộng chi thuật này lại không thích hợp Tiểu Phàm ngươi tu luyện.
Tần Li có chút tiếc hận nói, nàng muốn tất cả đồ tốt gì của mình đều phải giao cho Tần Phàm.
- Thích hợp mới là tốt nhất, tỷ tỷ cũng không cần lo lắng, ta cũng sẽ tìm được võ đạo thích hợp chính mình, tương lai nhất định sẽ không kém tỷ tỷ.
Tần Phàm khẽ cười nói, hắn cũng có đan võ chi đạo của mình! Có thể phách cường đại, có thuật luyện đan xuất sắc, hắn cuối cùng nhất định có thể đi đến đỉnh phong!
Hắn đối với mình cũng có được tự tin.
- Tỷ tỷ tin tưởng ngươi.
Tần Li ngẩng đầu nhìn Tần Phàm, mỉm cười nói. Đôi mắt trong suốt nhìn khuôn mặt thiếu niên kia, kiên định mà cương nghị, hắn lần lượt sáng tạo kỳ tích, đã chứng minh hắn không còn là thiếu niên nhu nhược lúc trước cần mình khắp nơi giữ gìn kia nữa rồi.
- Vậy tỷ tỷ ngươi bây giờ thực lực thật sự là cảnh giới gì?
Tần Phàm lại hiếu kỳ hỏi thăm, lại vì hắn một mực đều nhìn không thấu thực lực của Tần Li.
- Có lẽ cũng cùng Tiểu Phàm ngươi không kém bao nhiêu đâu, ta vừa mới đột phá đến Bát cấp Linh Vũ sư.
Tần Li vừa cười vừa nói.
- Ách...
Trên mặt Tần Phàm không khỏi có chút co lại, hắn chính là nhớ có Ma chủng cường hóa thể phách, lại phối hợp đan dược mới đột phá đến Linh Vũ sư, sau đó lại ở trong Linh Huyệt có nồng độ linh khí một ngàn lần, kết hợp Tạo Hóa Kim Liên mới không dễ dàng tăng lên tới thất cấp Linh Vũ sư, nhưng không thể tưởng được còn kém Tần Li một tiểu cảnh giới.
- Ai, quả nhiên là một núi còn có một núi cao ah, vốn ta cho là mình đã đủ yêu nghiệt rồi, không thể tưởng được tỷ tỷ càng thêm không phải nhân loại.
Tần Phàm lắc đầu, cố ý thở dài một hơi, giang tay ra có chút khoa trương nói.
- Ha ha, đương nhiên là thực lực của tỷ tỷ phải cao hơn một chút mới có thể bảo vệ được Tiểu Phàm rồi.
Chứng kiến bộ dạng buồn cười kia của Tần Phàm, Tần Li cười đến vô cùng xinh đẹp, lông mi thật dài rung động, hai mi cong trở thành hình Nguyệt Nha Nhi.
- Ta làm một nam nhân, tự nhiên là phải bảo hộ tỷ tỷ, cho nên ta muốn thực lực càng mạnh hơn nữa mới được..
Tần Phàm thì là nhếch miệng bất đắc dĩ nói.
- Là tỷ tỷ bảo hộ đệ đệ.
Tần Li cười tranh luận nói.
- Là nam nhân bảo hộ nữ nhân.
Tần Phàm phản bác nói.
Rất nhanh, hai người lại náo thành một đoàn, cảm giác nhẹ nhõm như vậy, phảng phất như trở lại Nam Phong Tần gia, thanh xuân nhúc nhích, tình cảm lan tràn, thập phần mỹ hảo.
- Tử Hà trưởng lão kia có nói cho tỷ tỷ ngươi thể chất đặc thù ở địa phương nào hay không? Có phải cùng thân thế của tỷ tỷ có quan hệ hay không?
Đã qua thật lâu, Tần Phàm nghĩ nghĩ, vẫn là hướng Tần Li hỏi, hắn biết rõ Tần Li nguyên lai cũng không phải người Tần gia, cha mẹ của nàng cùng quan hệ huyết thống cũng đều là hoàn toàn không biết gì cả.
- Cái này... ngày sau sẽ nói cho ngươi biết được chứ?
Tần Li nghe thấy Tần Phàm hỏi cái này, sắc mặt không khỏi biến đổi, tựa hồ nhớ ra cái gì đó không tốt, sau đó có chút ảm đạm nói.
- Vậy thì đừng đi nghĩ những chuyện này.
Tần Phàm nắm chặt tay Tần Li trong lòng bàn tay, ôm Tần Li vào trong ngực, trấn an nói ra.
Một lát sau, Tần Phàm nghe phía sau có tiếng bước chân tiếp cận, hắn không khỏi nhướng mày, biết là bọn người Hướng Vũ ở lúc này đuổi tới rồi.
- Những người ở đằng sau kia tựa hồ theo kịp rồi, bọn hắn một mực đi theo chúng ta như vậy, cũng rất làm cho người chán ghét, tỷ tỷ chờ một chốc, để cho ta trước giải quyết những này người.
Lập tức hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ trên lưng Tần Li, trong miệng nhàn nhạt nói. Nếu như đã đến Nam Hoang, vấn đề này cũng nên nhanh giải quyết tốt, để tránh đến thời điểm hắn tranh đoạt vũ khí Viễn Cổ kia, sinh ra rất nhiều biến cố cùng phiền toái.
- Ân...
Thực lực của Tần Li không kém Tần Phàm bao nhiêu, vào lúc này tự nhiên nàng cũng nghe được sau lưng có tiếng bước chân, lập tức cũng thần sắc lạnh lùng, khẽ gật đầu một cái.
Hơn nữa vì biết rõ Tần Phàm đã từng lọt vào những người này vây giết, nàng đối với bọn người Hướng Vũ cũng có sát ý rất nặng.
Từ khi sự tình Tần Phàm ở ba năm trước đây phát sinh trọng thương thiếu chút nữa chết đi về sau, nàng đã âm thầm thề nhất định không thể lại để cho Tần Phàm gặp được nguy hiểm như vậy, mà theo Tần Phàm phát triển, hết thảy đều chậm rãi thoát khỏi nàng khống chế, nhưng trong nội tâm nàng đối với Tần Phàm, ý muốn bảo hộ cũng không có bởi vậy mà giảm xuống.
← Ch. 0338 | Ch. 0340 → |