← Ch.0346 | Ch.0348 → |
Một ít người cơ cảnh vào lúc này cũng lập tức kịp phản ứng, vội vàng đè xuống tham niệm trong lòng mình, cũng không muốn sống lao xuống dưới núi, một ít người ở dưới núi cũng đem hết toàn lực rời xa ngọn núi này.
Bọn người Nhiếp Bá, Viên Cảnh Thiên vốn vừa định xông lên núi thì khẽ giật mình, nhưng chỉ do dự một cái nháy mắt, cũng rất nhanh quay người cấp tốc thoát đi! Bọn hắn lựa chọn tin tưởng Tần Phàm!
Long long long oanh....
Mà thời điểm bọn người Tần Phàm vừa mới thoát đi ra ước chừng 500m khoảng cách, một tiếng nổ kinh thiên động địa đột nhiên truyền đến, ngọn núi kia bắt đầu kịch liệt chấn động, sau đó một cổ năng lượng vô cùng cường đại nóng rực từ trên miệng ngọn núi vỡ ra kia, dâng lên mà ra!
Liệt Diễm ngập trời phóng lên thiên không!
Sơn thạch, nham tương nóng hổi hình thành hỏa trụ màu đỏ thẫm thẳng đến Thương Khung, sau đó lại hóa thành hỏa diễm vũ dày đặc, từ trên trời giáng xuống!
Chỉ là trong thời gian cực ngắn, ở dưới một cổ năng lượng cực nhiệt, ngay cả đại địa cũng lập tức biến sắc.
Ở dưới năng lượng nóng rực này, thậm chí ngay cả không khí cùng Thạch Đầu đều muốn bốc cháy lên.
Những người trong lòng còn có tham niệm, không tin tưởng Tần Phàm mà ngưng lại ở trên chân núi kia, thời điểm núi lửa bắt đầu bộc phát mới lộ ra thần sắc kinh khủng, rốt cuộc không những không công kích được Thủ Hộ Thú vũ khí Viễn Cổ kia, còn không kịp thoát đi!
Ngay cả những người đã chạy trốn tới chân núi kia, vốn còn có một cơ hội thoát đi, nhưng núi lửa bộc phát quá nhanh, độ ấm vô cùng nóng rực kia lại khiến cho toàn thân những người này co quắp ngã xuống đất, sau đó bị nham thạch nóng chảy bao phủ, cuối cùng nhất cũng là bạch cốt không lưu.
Kỳ thật ngọn núi này cũng không cao lắm, cho nên thời điểm nó bạo tạc nổ tung rơi xuống nham thạch nóng chảy cùng núi đá, phạm vi ảnh hưởng cũng không phải lớn đến không tính được, nhưng năng lượng nóng rực bạo phát đi ra kia, lại là xa xa vượt ra khỏi Tần Phàm đoán trước!
Một ít người không có thoát khỏi phạm vi núi lửa bộc phát, nhưng vượt ra ngoài phạm vi 500m, tuy không bị chết, nhưng toàn thân đều trở nên nóng hổi vô cùng, quần áo trên người càng trở nên rách tung toé, tự động thiêu đốt.
Trong miệng bọn hắn phát ra tiếng kêu thống khổ, sau đó gia tốc thoát đi, hận không thể để mình sinh thêm hai chân. Hí kịch nhất chính là, ở trước mắt sống chết này, vậy mà có không ít người như Tần Phàm, nhân họa đắc phúc, tốc độ thân pháp đã nhận được đột phá!
Bất quá ở trước mắt này, lại không có người có thời gian đi kinh hỉ, vẫn là không ngừng chạy trốn, cho đến khi chạy trốn tới khu vực hoàn toàn an toàn, mới dám thư giãn một tí, tình trạng thân thể đều kiệt sức, cũng không có bao nhiêu người vào lúc này bởi vì đột phá mà kinh hỉ, tất cả đều kinh hồn chưa định mà nhìn về phía núi lửa kia.
Bọn hắn đều nghĩ, nếu như vừa rồi chậm một giây, hậu quả là thiết tưởng không chịu nổi.
Mà lúc này, Tần Phàm đứng ở địa phương cách núi lửa bộc phát hơn hai nghìn mét, ở trước mặt của hắn, toàn bộ đều là hỏa diễm mỹ lệ, độ ấm trong không khí bỗng nhiên bạo thăng, coi như là ở đây cách cách rất xa, hắn vẫn cảm thấy toàn thân nóng rực.
Ngay cả thể phách khác hẳn với thường nhân như Tần Phàm cũng như này, những người khác thì càng thêm không cần phải nói rồi.
Vào lúc đó, cơ hồ làn da của tất cả mọi người đều trở nên đỏ bừng, mồ hôi đầm đìa, thậm chí có những người càng là thoát đi ra địa phương mấy ngàn mét, đã hoàn toàn không có nham thạch nóng chảy cùng núi đá rơi xuống rồi, nhưng vẫn chịu đựng không nổi loại nóng bức này, toàn thân đều phát run lên, cơ hồ muốn té xỉu trên đất.
- Loại núi lửa bộc phát trình độ này, nếu như khi đó ta còn ở trên sườn núi, ta khẳng định duy trì không được, sẽ hóa thành hỏa tro rồi!
Tần Phàm nhìn thế giới hải dương hỏa diễm trước mắt, vẫn là âm thầm kinh hãi. May mắn hắn đã luyện hóa được Hỏa nguyên ma chủng, cảm ứng đối với hỏa thì nhạy cảm hơn rất nhiều.
Lúc này đây núi lửa bộc phát quá mạnh mẽ!
Cho dù là hắn đã luyện hóa được ba khỏa ma chủng, cũng không tin tưởng có thể duy trì xuống.
- Coi như là Võ Thánh tới, cũng chưa chắc có thể thừa nhận được a.
Hắn âm thầm đoán chừng uy lực núi lửa này.
- Tỷ tỷ, nàng không sao chớ?
- Không có việc gì, may mắn Tiểu Phàm ngươi kịp phản ứng, nếu không hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.
Tần Li lòng còn sợ hãi nói.
Tần Phàm trầm mặc, lại nhìn về ngọn núi kia, hắn đoán chừng một chút, vừa rồi người không kịp thoát đi cũng có mười mấy cái, những người này ở bên trong từng quốc gia đều được xưng là thiên tài, từ nhỏ được gia tộc toàn lực bồi dưỡng, ngay trong nháy mắt vừa rồi, không giá trị mà chết đi rồi.
Những người này, từng cái cũng đã là cảnh giới Linh Vũ sư trở lên rồi!
Trong một gia tộc có thể có mấy Linh Vũ sư? Giống như Nam Phong Tần gia hắn như vậy, ba tháng trước cũng chỉ có hắn mà thôi! Ở rất nhiều Chân Vũ thế gia cấp thấp, Linh Vũ sư thậm chí đã có thể làm tộc trưởng rồi!
Coi như là toàn bộ Đại Càn quốc, số lượng Linh Vũ sư cũng sẽ không quá nhiều.
Nhưng ngay vừa rồi, chết đi nhiều như vậy, hắn cũng không khỏi hơi có chút cảm xúc.
Thiên Đạo vô tình! b. a. n. l. o. n. g chấm u. s nơi chia sẻ đam mê truyện
Tần Phàm hắn càng thêm minh bạch đến đạo lý này.
Nếu như ngươi không cách nào nắm giữ vận mệnh của mình, Thiên Đạo sẽ không bởi vì ngươi là thiên tài mà chiếu cố cùng ngươi! Trời sinh ngươi là thiên tài, nhưng cũng có thể trong một cái chớp mắt hủy ngươi!
Muốn khống chế vận mệnh của mình, đầu tiên phải hiểu cùng nắm giữ quy tắc thiên đạo này.
Vào lúc đó Tần Phàm giống như đột nhiên đã minh bạch một ít gì đó.
Hôm nay, hắn còn không biết những vật này đối với hắn có làm được cái gì, nhưng hắn ẩn ẩn cảm thấy ngày sau thời điểm đột phá đến Võ Tôn, những cảm ngộ nàyu đối với hắn sẽ rất có trợ giúp.
Bất quá tuy là như thế, nhưng Tần Phàm sẽ không đối với người chết lần này có cái gì áy náy, dù sao vừa rồi hắn đã cố ý kêu ra tiếng, hơn nữa ngay cả mình cũng buông tha cho thành quả chiến đấu, nhanh chóng thoát khỏi ngọn núi.
Trên thực tế đã hết lòng hết sức rồi.
Nếu như là người thông minh, có lẽ rất dễ dàng kịp phản ứng.
Nói cho cùng, những người này chỉ là chết vì tham niệm của mình mà thôi.
Mà vào lúc này, rất nhiều người có thể thoát khỏi tai nạn mang tính hủy diệt này, cũng đều lòng còn sợ hãi mà nhìn đỉnh núi kia, bọn hắn suy nghĩ nếu như vừa rồi bọn hắn không có thoát đi, lúc này khả năng cũng như những người kia hóa thành tro tàn, táng thân ở chỗ này rồi.
Đồng thời, bọn hắn cũng cảm thấy vô cùng hiếu kỳ, vì sao Tần Phàm sẽ sớm cảm giác được núi lửa bộc phát như vậy?
*****
Ngay cả hai người Viên Cảnh Thiên cùng Nhiếp Bá thực lực cao nhất cũng không có cảm ứng được, hai người bọn họ vốn cũng muốn xông lên đỉnh núi cướp đoạt vũ khí đấy, là trông thấy Tần Phàm thoát đi, bọn hắn mới kịp phản ứng lao theo!
Công kích cường hoành, phòng ngự biến thái, tốc độ phi phàm, còn có lực cảm ứng khác hẳn với thường nhân!
Cái này thật là nhân vật mới chỉ có mười tám tuổi, tiến vào Chân Vũ thánh địa mới ba tháng sao?
Lúc này ánh mắt mọi người nhìn về phía Tần Phàm đều thay đổi, không người nào dám xem hắn như nhân vật mới bình thường mới vào thánh địa! Một người như vậy, đã hoàn toàn có tư cách trở thành nhân vật ngang hàng với những người cao cấp nhất trong Chân Vũ Thánh địa kia rồi!
Địa vị tương đương với Nhiếp Bá công kích mạnh nhất, Viên Cảnh Thiên phòng ngự mạnh nhất!
Ngôi sao mới chói mắt nhất trong Chân Vũ Thánh địa!
Thậm chí hai người Nhiếp Bá cùng Viên Cảnh Thiên cũng cảm giác trong lòng có chút phức tạp, trong nội tâm hai người bọn họ đều tinh tường, lúc này đây là Tần Phàm cứu được bọn hắn!
Bởi vì nếu như không phải Tần Phàm hô to một tiếng kia, bọn hắn cuối cùng nhất cũng sẽ như những người ngưng lại trên sườn núi kia, hóa thành tro tàn.
Không đi thảo luận vấn đề lực công kích, lực phòng ngự, cùng thực lực tổng hợp, chỉ là ở linh hồn cảm ứng, bọn hắn cũng chỉ có thể mặc cảm.
Tuy uy lực bộc phát trình độ rất cao, nhưng thời gian trận núi lửa này bạo phát cũng không phải quá lâu, đã qua ước chừng nửa giờ, hết thảy liền chậm rãi đình chỉ.
Phóng nhãn nhìn lại, trong phạm vi 500m núi lửa bộc phát, trước mắt nhìn đi, đại địa bị đá rơi nện đến gồ ghề, khắp nơi còn bốc hơi nóng, bất quá loại nóng rực trình độ này so sánh với rồi đã lộ ra ôn hòa rất nhiều.
Về phần nhìn lại trên núi lửa xa hơn kia, thậm chí ở phía trên đã nhìn không tới thi cốt những người vừa chết mất kia. Về phần núi lửa, sau trận bộc phát này tựa hồ cũng lộ ra càng thấp đi một chút.
Đại địa văng tung tóe, núi cao sụp đổ.
Tràng cảnh trước mắt kia, thoạt nhìn, thật đúng như là Viễn Cổ chiến trường.
- Tại đây...
Vào lúc này bỗng nhiên trong nội tâm Tần Phàm khẽ động, kinh ngạc mà nhìn núi lửa trước mắt, hắn bỗng nhiên có một loại cảm giác đã thấy qua, tựa hồ những cảnh tượng trước mắt này giống như từng ở đâu đó xem qua.
Bất quá ngay thời điểmTần Phàm nghĩ đến, Viên Cảnh Thiên cùng Nhiếp Bá lại đi tới.
- Tần Phàm, hiện tại núi lửa đã đình chỉ bạo phát, Thủ Hộ Thú vũ khí Viễn Cổ kia cũng trốn về bên trong núi, có hứng thú cùng một chỗ đi vào tìm tòi hay không?
Nhiếp Bá mở miệng nói.
- Đúng vậy, thực lực của Tần Phàm ngươi không tệ, lúc này vũ khí Viễn Cổ ngươi là người có lực cạnh tranh mạnh nhất, nếu như ngươi không sợ, cùng chúng ta vào đi thôi.
Vào lúc này Viên Cảnh Thiên cũng trầm giọng nói ra.
- Thủ Hộ Thú vũ khí Viễn Cổ kia sẽ không đơn giản đi ra, chúng ta tự nhiên phải thừa dịp này đi vào tìm tòi rồi.
Hắn đoán chừng cái này rất có thể là Thủ Hộ Thú vũ khí Viễn Cổ kia lợi dụng vũ khí Viễn Cổ trong cơ thể dẫn phát, cho nên hôm nay Thủ Hộ Thú vũ khí Viễn Cổ kia trốn về núi, hết thảy liền đình chỉ.
- Tốt, có can đảm! Tiếp qua nửa giờ, chúng ta liền đi vào, về phần ai có thể bắt được vũ khí Viễn Cổ, vậy thì tất cả bằng vào bổn sự.
Nhiếp Bá tán thưởng gật đầu nói ra.
Kỳ thật trong nội tâm hắn và Viên Cảnh Thiên cũng có ý tứ lợi dụng lực cảm giác hơn người kia của Tần Phàm, dù sao lúc này đây tiến vào núi lửa có lẽ sẽ còn nguy hiểm hơn hồi nãy nữa! Cùng Tần Phàm đi vào, tuy nhiều hơn một phần cạnh tranh, nhưng đồng thời cũng nhiều hơn một phần bảo đảm.
Tần Phàm chỉ là mỉm cười.
Hắn cũng đoán được tâm tư của Nhiếp Bá cùng Viên Cảnh Thiên, hắn cảm giác được bên trong ngọn núi lửa này có Huyền Cơ, một mình hắn đi vào đồng dạng cũng không quá yên tâm, chỉ là lợi dụng lẫn nhau mà thôi.
Hơn nữa dựa vào cảm ứng đặc thù của Hỏa nguyên ma chủng cùng Đao Vương lệnh, hắn vô luận đối với hoàn cảnh núi lửa này hay là vũ tranh đoạt khí Viễn Cổ kia đều có ưu thế hơn người khác.
Hắn đồng dạng là không sợ cạnh tranh.
Nửa giờ, đi qua rất nhanh.
- Đi, chúng ta đi vào!
Nhiếp Bá tự tin mà hào sảng vừa cười vừa nói, mặc dù biết trong Hỏa Sơn này sẽ có được nguy hiểm nhất định, nhưng tu luyện tới cảnh giới như hắn, tâm bình tĩnh đã lịch lãm rèn luyện được coi như không tệ, tự nhiên sẽ không chưa tiến vào liền sợ hãi.
Tần Phàm nhẹ gật đầu, cũng bắt đầu cùng Tần Li sóng vai đi đến ngọn núi kia. Kỳ thật bổn ý của hắn là muốn Tần Li lưu ở bên ngoài, nhưng Tần Li lại không yên lòng, cuối cùng đành phải cùng nhau tiến vào.
Mà đối với tốc độ thân pháp của Tần Li, hắn vẫn tương đối yên tâm, dù cho Lưu Tinh Bộ của hắn đã đột phá đến cấp hoàn mỹ, thì cũng không nhanh hơn nàng bao nhiêu.
Về phần những người khác, sau khi do dự một chút, đồng dạng cũng có không ít người cùng theo một lúc tiến vào.
Mặc dù biết cơ hội mình có thể cướp được vũ khí Viễn Cổ này không lớn, nhưng kiến thức đến Thủ Hộ Thú vũ khí Viễn Cổ này lợi hại, còn có ngọn núi lửa kia đột nhiên dị biến, thân thể mọi người ngoại trừ nóng rực, trong lòng cũng không khỏi lửa đốt nóng lên.
Nếu như lấy được vũ khí Viễn Cổ này, kẻ đần cũng tinh tường đối với thực lực của mình sẽ tăng lên! Hơn nữa có một đầu Thủ Hộ Thú vũ khí Viễn Cổ như vậy tồn tại, không ít người cảm thấy, trong Hỏa Sơn này khả năng còn sẽ có những bảo vật khác.
*****
Đang đi tới, bỗng nhiên Tần Phàm ngừng lại.
- Tần Phàm, làm sao vậy, có cái gì sắp phát sinh sao?
Nhiếp Bá cách hắn không xa mở miệng hỏi, tựa hồ cũng lộ ra có chút khẩn trương. Những người khác thì nhìn Tần Phàm không chuyển mắt, chỉ cần thấy Tần Phàm có cái gì dị động, những người khác tất nhiên sẽ vào lúc này đều lập tức thoát đi.
- Không có việc gì, chỉ là phía trước chính là cửa vào sơn thể, vừa rồi Nhiếp Bá sư huynh cùng Viên Cảnh Thiên sư huynh đã đi tới một lần, không bằng hai vị đi trước dẫn đường a.
Tần Phàm mỉm cười nói ra, nhìn thấy thần sắc mọi người khẩn trương như vậy, không khỏi có chút buồn cười. Những người này một mặt là đối với nguy hiểm không biết sợ hãi muốn chết, nhưng một phương diện khác lại không bình ổn tham niệm ở trong lòng.
- Người chính là như vậy a...
Trong lòng của hắn cũng có chút ít cảm giác thông cảm.
- Bên trong sẽ không có chuyện gì phát sinh chứ?
Nhiếp Bá thận trọng hỏi thăm.
- Hiện tại đoán chừng con Thủ Hộ Thú vũ khí Viễn Cổ kia còn ở chỗ nào đó tu dưỡng, hẳn là sẽ không có vấn đề gì, chỉ là sơn thể này vừa mới phát sinh núi lửa bộc phát, tuy núi lửa bộc phát này cùng bình thường có chút bất đồng, nhưng hiện tại ở bên trong cũng là thập phần nóng bỏng, ta nghĩ đại khái so với bên ngoài nóng gấp ba lần, mọi người chú ý một chút là được.
- Vậy được rồi, ta ở phía trước dẫn đường.
Nghe vậy, lúc này Viên Cảnh Thiên kia mới trầm giọng nói ra, sau đó liền đi ở phía trước, nhưng mà có thể trông thấy kình khí toàn thân bao vây lấy hắn, lộ ra hết sức cẩn thận.
Mà Nhiếp Bá theo sát phía sau, Tần Phàm thì đi ở thứ ba.
Đi đến lối vào đỉnh núi, sau đó mọi người liền dọc theo một thông đạo màu hỏa hồng, một mực đi xuống dưới, độ ấm trong này quả nhiên như Tần Phàm nói trước, so với bên ngoài thì nóng hơn rất nhiều, thậm chí có một ít người vào lúc này đã chịu đựng không nổi.
Nếu như bọn hắn cố gắng chèo chống, có lẽ còn có thể ủng hộ một thời gian ngắn, nhưng ở dưới trạng thái như vậy, có thể phát huy thực lực thật sự là có hạn, cho nên dứt khoát trực tiếp lui ra ngoài, coi như là có chút tự mình hiểu lấy.
Những người còn lại tiếp tục dọc theo thông đạo này đi xuống phía dưới, vừa đi cũng không khỏi một bên âm thầm sợ hãi thán phục.
Ở trong sơn thể này, tuy là vô cùng nóng bức, nhưng vách núi hỏa hồng sắc này lại có vẻ vạn phần mỹ lệ, mọi người như là đi vào một cái hành lang nghệ thuật tự nhiên, thoạt nhìn có một loại mỹ cảm kinh tâm động phách.
Tần Phàm lơ đãng nhìn thoáng qua Tần Li ở bên cạnh, tuy lúc này nàng cũng là nóng đến đổ mồ hôi đầm đìa, nhưng ở dưới ánh sáng màu đỏ mỹ lệ này, lại lộ ra cực kỳ mê người, rất có phong tình, .
Nếu như không phải tại đây có nhiều người như vậy, lúc này hắn nhất định là nhịn không được hảo hảo ôm nàng một phen. Đồng thời hắn cũng phát hiện lúc này có không ít người đang lặng lẽ nhìn lén Tần Li, rõ ràng cũng bị nàng hấp dẫn đến.
Cái này lại để cho trong lòng Tần Phàm không khỏi có chút không vui, đối với hắn mà nói, Tần Li hẳn là hoàn toàn thuộc về hắn, bị người khác nhìn nhiều, hắn cũng cảm thấy có chút thiệt thòi.
Mà đúng lúc này, bỗng nhiên Tần Li xoay đầu lại, cùng Tần Phàm bốn mắt nhìn nhau.
Vào lúc này Tần Phàm làm như đột nhiên bị khám phá tâm sự, hơi có chút xấu hổ, chỉ phải ngượng ngập cười cười.
- Tiểu Phàm, ta tựa hồ cảm giác được bên kia có năng lượng đặc thù phản ứng.
Nhưng sau đó Tần Li lại nhẹ giọng truyền âm nói ra, tựa hồ cũng không có chú ý tới Tần Phàm dị thường.
- Ồ?
Tần Phàm nghe vậy trong lòng cũng không khỏi khẽ động, vội vàng dùng tinh thần đi cảm ứng, quả nhiên phát hiện một phân nhánh ở bên trái thông đạo có một ít đặc thù, bởi vì vừa rồi hắn đem tâm thần đặt ở trên người Tần Li, lại suýt nữa bỏ lỡ.
- Năng lượng hỏa hệ thật nồng đậm.
Cảm giác được Hỏa nguyên Ma chủng truyền đến tin tức, trong nội tâm Tần Phàm thất kinh.
Tinh tế cảm ứng một hồi, trên mặt Tần Phàm dần dần xuất hiện một tia mừng rỡ thần sắc, sau đó Lưu Tinh Bộ toàn lực triển khai, lập tức phóng về phía thông đạo đó.
Bởi vì Nhiếp Bá cùng Viên Cảnh Thiên đi ở phía trước, mà đại bộ phận những người khác bị Tần Li hấp dẫn cho nên qua gần hai giây thời gian, mọi người mới kịp phản ứng, nhưng Tần Phàm đã xông vào bên trong huyệt động kia rồi.
- Chẳng lẽ Tần Phàm này phát hiện cái gì?
- Chẳng lẽ là có bảo bối gì?
- Tần Phàm hắn đi vội vả như vậy, hơn nữa cũng không phải lui về phía sau, nhất định là có bảo vật!
Ước chừng đã qua năm giây thời gian, mới có người đi theo vọt tới, nhưng hình như đã có chút muộn, thời điểm những người này xuyên qua lối đi kia, vừa vặn nghe được một tiếng chấn nổ ở bên trong truyền đến.
Mà khi bọn hắn chạy vội tới huyệt động mà Tần Phàm vừa đi vào kia, vừa vặn trông thấy Tần Phàm thu thập một ít tinh thể màu đỏ tinh xảo đặc sắc.
Vừa rồi bọn hắn nghe được một tiếng chấn nổ kia, là thanh âm Tần Phàm đánh rớt những tinh thể này.
- Đây là Hỏa Nguyên Tinh!
- Hỏa Nguyên Tinh là thánh phẩm có thể cho tu luyện giả Hỏa hệ Nguyên lực tăng nhanh tu vi!
- Đã có Hỏa Nguyên Tinh này, nghe nói có thể làm cho tu luyện giả Hỏa hệ Nguyên lực đột nhiên tăng mạnh! Tốc độ tu luyện không khỏi tăng lên sâu sắc, còn có thể đề cao uy lực vũ kỹ hỏa hệ!
- Trời ạ, nhiều Hỏa Nguyên Tinh như vậy!
- Lúc này đây Tần Phàm thật sự là phát lớn a!
Rất nhanh, liền có một ít người có nhãn lực nhận ra những tinh thể hỏa hồng sắc này, đều mở to hai mắt, không thể tưởng tượng nổi, đồng thời cũng cảm thấy hâm mộ ghen ghét.
Nhưng tốc độ của Tần Phàm cực nhanh, ở trong thời gian ngắn ngủi cơ hồ đã thu nạp hơn mười khỏa Hỏa Nguyên Tinh vào trong không gian giới chỉ rồi, mọi người muốn kiếm một chén canh là không thể nào, trừ khi là đoạt từ trong tay Tần Phàm.
Bất quá Tần Phàm biểu hiện ra thực lực chính là một trong những cao thủ đỉnh tiêm nhất, ngoại trừ mấy Minh chủ ra, không có ai dám nói mình nhất định có thể đánh thắng được hắn.
Hơn nữa trong này có thể phát sinh núi lửa bộc phát lần nữa, chỉ có Tần Phàm là có thể sớm cảm ứng được!
Nếu như hiện tại bọn hắn ra tay đối phó Tần Phàm, là tương đương với việc đẩy mình vào trong nguy hiểm thật lớn.
Cho nên, dù là mấy vị Minh chủ, vào lúc này cũng sẽ không ra tay cướp đoạt Tần Phàm! Dù sao mục tiêu chủ yếu của những Minh chủ này vẫn là vũ khí Viễn Cổ kia! Hỏa Nguyên Tinh này mặc dù tốt, nhưng vẫn là xa xa không thể so sánh với vũ khí Viễn Cổ kia đấy.
Như thế, mọi người cũng chỉ có thể âm thầm hận chính mình không có phát hiện bảo vật này tồn tại trước mà thôi.
Bất quá thời điểm chứng kiến Tần Phàm hoàn toàn mang những Hỏa Nguyên Tinh kia, tiêu sái đi ra huyệt động, lại có một ít người có kiến thức rất nhanh kịp phản ứng, vội vàng vọt tới địa phương có Hỏa Nguyên Tinh vừa rồi kia, đem những Thạch Đầuở bên cạnh Hỏa Nguyên Tinh đào xuống dưới.
← Ch. 0346 | Ch. 0348 → |