← Ch.0358 | Ch.0360 → |
- Thời gian không nhiều lắm ah...
Nhớ tới tảng đá lớn vẫn treo trên đỉnh đầu, lòng Tần Phàm có chút trầm trọng. Bất quá tuy rằng lúc này phí một ít thời gian ở Nam Hoang nhưng hắn vẫn thu hoạch rất nhiều, cũng không tính lãng phí.
- Trở lại Thần Điện liền toàn lực chạy nước rút đến Võ Tôn chi cảnh a!
Tần Phàm ngẩng đầu, nhìn về phía trước, lần nữa tràn đầy tự tin....
Hai người Tần Phàm và Tần Li cứ vậy một mực phi hành trên bầu t rời, mãi cho đến trời chiều muộn qua đi, trăng sáng thanh tịnh bay lên. Trong lúc chạng vạng tối, ngày đêm luân chuyển này, trên đại địa cũng là lúc yên tĩnh nhất.
- Đẹp quá.
Tần Li lúc này ngẩng đầu lên trong ngực Tần Phàm, nhìn trăng tròn tựa hồ vươn tay là hái được kia, hai mắt nổi lên thần thái động lòng người. Nàng cũng như một nữ tử bình thường, đều yêu thích cái đẹp cả.
- Đúng vậy, rất đẹp.
Tần Phàm trông thấy ánh trăng mê người và giai nhân say lòng dưới ánh trăng khẽ cười nói, có một loại suy nghĩ thập phần huyền diệu mỹ hảo đang lan tràn lấy.
- Ta rất thích cảm giác ở cùng một chỗ với Tiểu Phàm.
Tần Li ôn nhu áp mặt vào lồng ngực Tần Phàm, nhu tình như nước nói.
- Thật sao?
Tần Phàm đoạn đường này đã dần đề những suy nghĩ trầm trọng trong lòng xuống, hôm nay đã cả người đã hoàn toàn buông lỏng. Lúc này hắn ôm Tần Li vào trong ngực, nghe được lời kia của Tần Li, hắn không khỏi cúi đầu xuống, mỉm cười dùng mũi mình đụng vào mũi đối phương.
- Ân, ta muốn nhanh chóng đột phá đến Võ Thánh chi cảnh, cũng có được năng lực phi hành, sau đó cùng với Tiểu Phàm ngươi bay khắp các nơi xinh đẹp trên Võ Thiên đại lục này.
Tần Li cũng không cự tuyệt cảm giác này, cũng khẽ cười nói, thổ khí như lan, say lòng người như rượu. Vô luận ở nơi nào, tất cả nữ nhân đều như thế, vô luận là nữ cường nhân hay là tiểu nữ nhân, đều có một nơi ôn nhu mở ra với người mình yêu thương.
- Sẽ được, có một ngày chúng ta nhất định sẽ làm được, bất quá không cần tỷ tỷ mệt nhọc, ta thích cảm giác ôm tỷ tỷ như vậy.
Tần Phàm ôm nàng thật chặt, ôn nhu nói. Hắn cũng chỉ có lúc ở cùng với Tần Li mới có loại cảm giác yên tĩnh như vậy, phảng phất như xa rời tất cả phiền muộn, tâm cũng như bị hòa tan vậy.
Mà lấy thiên phú và thể chật đặc thù của Tần Li, hắn tin rằng nàng cũng sẽ đạt đến Võ Thánh chi cảnh không chậm hơn mình bao nhiêu. Đến lúc đó Nam phong Tần gia có hai Võ Thánh như bọn họ tọa trấn, ít nhất ở Đại Kiền quốc có thể xem như thế gia không tệ rồi.
Về phần Càn Kinh Tần gia, hắn tự nhiên sẽ đi giải quyết.
- Ngày hôm nay, sẽ không quá xa.
Tần Phàm nhẹ giọng nỉ non bên tai Tần Li, hắn sẽ lấy đó mà phấn đấu.
Gió nhẹ phật qua bên tai, một mực lợi dụng Chu Tước chi dực phi hành thời gian lâu như vậy, kỳ thật đã hao tốn không ít năng lượng của Tần Phàm, bất quá đồng thời hắn vì mê luyến loại cảm giác này nên, thật lâu không rơi xuống mặt đất.
...
Bởi vì từ trên người Hướng Vũ Mộ Dung Hàn đã lấy được hơn bốn vạn điểm cống hiến, cho nên Tần Phàm ở trên đường cũng không tốn hao quá nhiều thời gian đi săn bắt yêu tinh hạch, chỉ thuận đường tăng điểm cống hiến lên đến năm vạn. Lấy thực lực của hắn và Tần Li, ở Nam Hoang cũng không có bao nhiêu yêu thú có uy hiếp với bọn họ cả.
Duy nhất xem như có chút uy hiếp là bọn hắn gặp phải một đàn yêu thú, đại khái khoảng bốn mươi đầu yêu thú cao giai-- Hồng Nhãn Hắc Thạch Lang. Bất quá Tần Phàm dựa vào thể phách biến thai và Vương Trù Đao có thể nói là vô kiên bất tồi nên cũng không tổn thương gì đã giải quyết được hết bọn chúng.
Thực lực và giá trị của yêu thú Nam Hoang cao hơn nơi khác nhiều, chỉ chừng ba mươi đầu yêu thú cao giai thoáng cái đã mang đến cho Tần Phàm mấy ngàn cống hiến, xem như thu hoạch không nhỏ.
Sau khi trở lại Thần Điện, Tần Phàm liền lần nữa tách ra khỏi Tần Li.
Bởi vì tâm Tần Likỳ thật cũng như Tần Phàm, lo lắng đến ước hẹn năm năm với Càn Kinh Tần gia, hơn nữa nàng cảm thấy thực lực Tần Phàm đã lần nữa vượt qua mình, nên nữ nhân bề ngoài ôn nhu, nội tâm quật như nàng cũng hi vọng mình có thể sớm chút đột phá đến Võ Tôn chi cảnh, có thể tại góp một phần lực lượng khi đối phó với Càn Kinh Tần gia.
Cho nên nàng tuy rằng muốn ở cùng Tần Phàm lâu một chút, nhưng cũng không thể không trở lại Tử Hà phong tiếp tục cố gắng tu luyện.
Mà Tần Phàm thì vì Linh Huyệt lúc trước đã báo hỏng, vừa về tới Thần Điện, hắn đã tiến đến tầng hai Thần Điện, muốn một lần nữa hối đoái một cái Linh Huyệt.
Đã có năm vạn điểm cống hiến, hắn đủ để hối đoái Linh Huyệt cao cấp có nồng độ linh khí gấp 1500 lần kia rồi.
- Tần Phàm, ngươi nhanh như vậy muốn hối đoái Linh Huyệt?
Chấp sự Thần Điện phụ trách hối đoái điểm cống hiến ngẩng đầu nhìn Tần Phàm, cau mày hỏi, người trước mắt hắn cũng nhận ra, lúc trước Tần Phàm được ban thưởng Linh Huyệt cao cấp nồng độ linh khí gấp 1500 lần kia chính là do hắn phụ trách an bài.
- Đúng vậy, bởi vì tại hạ tu luyện công pháp đặc thù nên Linh Huyệt kia giờ đã không thể sử dụng tiếp được nữa.
Tần Phàm chỉ nói ra đại khái tình huống Linh Huyệt kia, đương nhiên, chuyện Tạo Hóa Kim Liên hắn khẳng định không nói, chỉ nói do tu luyện công pháp đặc thù.
- Ngươi chờ một chút, ta thông tri Kim trưởng lão chút đã.
Chấp sự Thần Điện nghe xong Tần Phàm giải thích, chỉ đành nói. Loại tình huống như Tần Phàm tới giờ hắn chưa bao giờ gặp qua cả.
- Vậy làm phiền chấp sự đại nhân rồi.
Tần Phàm gật đầu nói, hắn nhớ trưởng lão Thần Điện Kim Thượng tựa hồ rất dễ nói chuyện, việc này hẳn không vấn đề gì.
Sau một lát, trưởng lão Thần Điện Kim Thượng lúc đầu tiếp đãi Tần Phàm liền xuất hiện ở tầng hai Thần Điện.
- Tần Phàm, ngươi nói Linh Huyệt của ngươi chỉ dùng ba tháng liền biến thành phế huyệt
Vừa nhìn thấy Tần Phàm, Kim Thượng liền nghi hoặc hỏi, Linh Huyệt cao cấp lúc trước ban thưởng cho Tần Phàm hắn đã kiểm tra qua, lẽ ra không xuất hiện loại tình huống này mới phải.
- Ồ? Ngươi đã là Linh Vũ sư thất cấp rồi sao?
Tiếp theo, sau khi Kim Thượng đến gần, đánh giá Tần Phàm, từ nghi hoặc biến thành kinh ngạc. Ba tháng trước, hắn phát hiện Tần Phàm mới vào thánh địa liền có được cảnh giới Linh Vũ sư tam cấp cũng đã hết sức kinh ngạc rồi, hôm nay chỉ qua ba tháng Tần Phàm thậm chí thăng liền tứ cấp, đã trở thành Linh Vũ sư thất cấp, cái này khiến trưởng lão Thánh Điện đã quen nhìn thiên tài như hắn cũng không khỏi cảm thấy có chút khó tin.
- Tiến nhập thánh địa ba tháng đã trở thành Linh Vũ sư thất cấp?
Chấp sự Thần Điện còn kinh ngạc hơn cả Kim Thượng, hắn nhớ rõ đại khái hơn ba mười năm trước thiên tài Đại Ly quốc Vân Phi Dương được xưng là ngàn năm khó gặp kia cũng phải bỏ ra hơn một năm mới đạt tới cảnh giới như Tần Phàm.
- Ân, bởi vì tốc độ tu luyện của ta nhanh hơn bình thưởng, cho nên tốc độ tiêu hao linh khí của Linh Huyệt cũng nhanh hơn rất nhiều, cho nên ta mới cần một lần nữa hối đoái một Linh Huyệt cao cấp mới.
*****
Tần Phàm lúc này cũng không giấu diếm, ở trước mặt cường giả chân chính như Kim Thượng, cảnh giới của hắn cũng khó có thể giấu diếm.
- Ba tháng thăng liền tứ cấp, tốc độ này... Quả thật rất nhanh!
Mặt mo của Kim Thượng cũng không khỏi có chút kéo ra:
- Linh Vũ sư thất cấp mười tám tuổi, Tần Phàm, ta suy nghĩ ngươi có thể mang đến cho ta kinh hỉ, trước hai mươi tuổi trở thành Võ Tôn hay không đây?
- Hy vọng có thể như lời Kim trưởng lão nói.
Tần Phàm chỉ bình tĩnh khẽ cười nói, nhưng trong lòng của hắn lại nhất định phải thực hiện, nếu như hai mươi tuổi vẫn chưa trở thành Võ Tôn, hắn làm sao có thể trước 23 tuổi trở thành Võ Thánh, đi phó ước hẹn năm năm kia chứ?
- Nghe nói lúc trước Vân Phi Dương dùng bảy năm đã đột phá Võ Tôn chi cảnh, nếu ngươi thật sự có thể đột phá trước hai mươi, như vậy đại lục đệ nhất thiên tài không phải ngươi thì không ai khác. Bất quá cho dù ngươi đạt đến Linh Vũ sư đỉnh phong, bước qua cánh cửa kia cũng không dễ dàng, ngươi cũng phải có chút chuẩn bị tâm lý, không cần thiết phải rối loạn tâm cảnh, việc đó đối với ngươi không tốt.
Tuy rằng trong nội tâm biết rõ đột phá đến Võ Tôn rất khó khăn, nhưng Kim Thượng lúc này chẳng biết tại sao ẩn ẩn có chút tin tưởng Tần Phàm, khó được tha thiết chỉ đạo Tần Phàm.
- Đa tạ Kim trưởng lão dạy bảo rồi, Tần Phàm tất ghi nhớ trong lòng.
- Vậy không biết Kim trưởng lão có cho phép ta một lần nữa hối đoái một Linh Huyệt cao cấp mới không?
- Ngươi bây giờ trên người có bao nhiêu điểm cống hiến? Linh huyệt nồng độ linh khí gấp 1500 lần vô cùng trân quý, ở Thần Điện cũng thuộc về tài nguyên quản chế, nếu như ngươi kém quá nhiều ta cũng không thể hối đoái cho ngươi được!
Kim Thượng lúc này nghĩ nghĩ, nhíu mày hỏi. Nếu như Linh Huyệt bình thường thì căn bản không cần hỏi đến đến hắn, bất quá Linh Huyệt cao cấp, đặc biệt là Linh Huyệt cao cấp nồng độ linh khí gấp 1500 lần lại bị quản lý rất nghiêm khắc.
- Hiện giờ trên người của ta có năm vạn điểm cống hiến.
Tần Phàm hồi đáp.
- Ngươi có năm vạn điểm cống hiến?
Kim Thượng lần nữa kinh ngạc mà nhìn Tần Phàm, hắn biết rõ điểm cống hiến rất khó kiếm, Tần Phàm mới tiến vào thánh địa ba tháng, lại có thể có nhiều điểm cống hiến như vậy thật sự lần nữa vượt quá ngoài dự liệu của hắn.
- Không dối gạt Kim trưởng lão nói, ta vừa mới từ Nam Hoang trở về, một bộ phận là tự mình săn bắt yêu thú đoạt được, một phần khác là đoạt được từ trên người võ giả khác. (.
Tần Phàm chỉ nhàn nhạt nói.
- Ngươi đi Nam hoang?
Kim Thượng thập phần tinh tường sự hung hiểm của Nam Hoang, Tần Phàm mặc dù có cảnh giới Linh Vũ sư thất cấp, nhưng trong lòng của hắn vốn cho rằng thực lực Tần Phàm nhất định có chút phù phiếm, thực tế thực lực chưa hẳn bì kịp được những Linh Vũ sư thất cấp khác.
Nhưng nghe đến Tần Phàm nói trở về từ Nam Hoang, lại mang về năm vạn điểm cống hiến, hắn biết rõ mình đã sai rồi
Trên người có nhiều điểm cống hiến như vậy, vô luận là yêu thú hay là võ giả, sao có thể kém được? Mà Tần Phàm có thể lấy được điểm cống hiến trên người bọn họ, vậy cũng đã chứng minh thực lực Tần Phàm rồi.
- Ồ? Đợi tí!
Nhưng vào lúc này, Kim Thượng tựa hồ bị xúc động gì đó, bỗng nhiên nói, sau đó hắn liền nhắm mắt lại.
Tần Phàm và chấp sự Thần Điện chứng kiến Kim Thượng bỗng nhiên lộ ra bộ dạng này cũng không khỏi có chút ngoài ý muốn, không rõ hắn đến cùng đang làm gì nữa.
Một lát sau, Kim Thượng mở to mắt, chấn động nhìn Tần Phàm nói.
- Đúng vậy, Vũ khí Viễn Cổ khai quật ở Nam Hoang lần này quả thật ở trên thân tại hạ.
Tần Phàm biết rõ việc này rất nhanh sẽ truyền ra trong Thánh Địa, cho nên cũng không giấu diếm, nhẹ gật đầu thừa nhận.
- Cái gì? Lần này đám minh chủ Nhiếp Há Viên Cảnh Thiên Tiêu Biệt Ly đều tiến đến Nam Hoang, chính là vì vũ khí Viễn Cổ này, không thể tưởng được cuối cùng lại rơi vào trên người ngươi!
Lúc này nghe thấy Tần Phàm thừa nhận, chấp sự Thần Điện kia càng nhìn Tần Phàm như quái vật, quả thực cảm thấy có chút khó tin.
Tân nhân vừa mới vừa tiến vào thánh địa mới ba cái tháng này thật sự mang đến cho hắn quá nhiều kinh ngạc.
- Tần Phàm, ta nghĩ Thiên Tài Chiến ba tháng sau có lẽ ngươi cũng có thể tham gia
Một lát sau, Kim Thượng sau khi khiếp sợ liền nhìn Tần Phàm khẽ cười nói, tựa hồ một lần nữa đoán chừng thiếu niên áo xanh trước mắt này.
- Thiên Tài Chiến? Ba tháng sau?
Tần Phàm nghe được hai tin tức trong lời Kim Thượng liền có chút ngơ ngác, hắn cũng biết chuyện Thiên Tài Chiến này. Thiên Tài Chiến ba năm một lần, chính là thịnh hội chính thức của Chân Vũ thánh địa, đại chiến giữa các thiên tài.
Có thể tiến vào Chân Vũ thánh địa mỗi người đều là thiên tài cả, đều vạn người tuyển một trong các quốc gia... Mà Thiên Tài Chiến ra đời chính là để tìm kiếm thiên tài trong thiên tài, sủng nhi chính thức của Chân Vũ thân trên Võ Thiên đại lục.
Nghe nói có thể đạt được đệ nhất Thiên Tài Chiến cuối cùng còn có thể được lời chúc phúc của Chân Vũ thần nữa.
Chúc phúc của Chân Vũ thần hư vô mờ mịt, Tần Phàm vốn không tin, giống như hắn từng bị đồn đãi là được Chân Vũ thần chúc phúc, sau đó võ đạo mới có thể đột nhiên tăng mạnh. Bất quá trên thực tế là vì hắn không phải Tần Phàm trước kia nữa rồi, dưới sự phụ trợ của Ma Chủng và đan dược hắn mới đạt được đến trình độ như hiện giờ, cũng không phải được Chân Vũ thần chúc phúc gì cả.
Nhưng truyền thuyết Chân Vũ thần chính là thần linh chưởng quản toàn bộ Võ Thiên đại lục, bát đại quốc gia trên Võ Thiên đại lục đều có Chân Vũ Thánh Điện, cơ hồ tất cả võ giả đều tín ngưỡng Chân Vũ thần hư vô mờ mịt này.
Trên Võ Thiên đại lục có rất nhiều nơi đều truyền lưu thần tích của Chân Vũ thần, truyền thuyết Chân Vũ thần chính là suối nguồn lực lượng của thế giới này, võ khí nguyên khí đều là Chân Vũ thần ban cho cả, nghe nói nếu như không tín ngưỡng Chân Vũ thần, mặc dù cũng không phải không cách nào tu luyện, bởi vì Chân Vũ thần rất nhân từ, "ngài" sẽ không buông tha con dân của "ngài", nhưng lại vĩnh viễn cũng không thể đạt đến đỉnh phong võ đạo được.
Tần Phàm từ nhỏ không được hun đúc về phương diện này, tự nhiên sẽ không tin ngưỡng Chân Vũ thần gì cả, bất quá cũng vì thế nên hắn càng thêm hiếu kỳ đối với Chân Vũ thần này.
Chân Vũ Thánh Điện, Chân Vũ thánh địa, thánh địa Thần Điện, ba nơi này đều có quan hệ mật thiết với Chân Vũ thần, đều có được rất nhiều huyền bí
Tần Phàm cũng rất muốn biết, nếu như hắn không tin ngưỡng Chân Vũ thần, vậy Chân Vũ thần có biết được hay không? Hay có còn đánh xuống cái gọi là thần chi chúc phúc nữa không?
Mặt khác, hắn biết rõ, bách niên đệ nhất thiên tài -- Vân Phi Dương Đại Ly quốc lưu danh trên tường vinh quang tại Thần Điện, ngươi được xưng là đương đại thần tử này đã từng giành được hai lần đệ nhất của Thiên Tài Chiến, cũng trở thành một truyền kỳ của Chân Vũ thánh địa, thậm chí toàn bộ Võ Thiên đại lục. Tuy rằng không biết Vân Phi Dương có phải đã nhận được thần chi chúc phúc không, nhưng trên thực tế, hắn chính là người tốn ít thời gian nhất để đạt đến Võ Tôn và Võ Thánh trên Võ Thiên đại lục trong gần trăm năm nay.
← Ch. 0358 | Ch. 0360 → |