Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0366

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0366: Khát vọng đánh một trận
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Quả nhiên như suy nghĩ của Tần Phàm, vũ khí bình thường căn bản không chịu được cú chém của Vương Trù đao, đặc biệt là dưới tình huống thực lực đối phương không bằng mình.

Cũng may là Giang Hồng này phản ứng kịp thời, sau một hồi khiếp sợ thì hắn lập tức lăn một vòng chật vật trên mặt đất, tránh được dư kình của Vương trù đao nên cuối cùng đã giữ lại được cái mạng.

Đương nhiên, đây cũng là nguyên nhân Tần Phàm không sử hết toàn lực. Đối với một đao lúc nãy mà nói thì hắn cũng chỉ là thử đao mà thôi, nghiệm chứng một chiêu Nhân đao dung hợp với Bá vương đao này cộng với một ít lý giải của mình về Vương trù đao.

So với tưởng tượng của mọi người thì thực lực của hắn còn cao hơn một ít.

Mà bên kia chiến tuyến, tuy Giang Hồng thoát khỏi một đao kia nhưng người đứng phía sau hắn lại không may mắn như vậy, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã khiến Phó minh chủ Đại Đoái Minh mà Đặng Quảng kiêng kỵ không thôi lập tức hộc máu tươi, chết tốt ngay tại chỗ.

Nhìn Phó minh chủ Đại Đoái Minh cứ vậy tròn vo hai mắt, chết không nhắm mắt mà ngã xuống. Trong khoảng thời gian ngắn, dù là mọi người Càn Minh có chút hiểu rõ Tần Phàm cũng không khỏi giật mình, bọn hắn nghĩ tới Tần Phàm sẽ rất mạnh, nhưng không nghĩ lại mạnh đến mức này.

Người Càn Minh cũng như thế, đừng nói chi đến người Đại Đoái Minh. Minh chủ và Phó minh chủ bọn hắn thực lực thế nào bọn hắn rất rõ.

Lúc này bọn hắn thậm chí còn không dám tin vào mắt mình nữa.

Chỉ một đao

Một đao mà thôi

Dư kình còn giết chết một gã cường giả Linh Vũ sư.

Hơn nữa chỉ dựa vào khí thế và một loại võ kỹ đã khiến hơn ba mươi người của Đại Đoái Minh phải lưu nguyên tại chỗ, không người nào dám tiến lên trước nửa bước

Lúc này mọi người Càn Minh đã biết rõ lời Tần Phàm nói lúc trước, thực lực sẽ không thấp hơn Nhiếp Bá và Viên Cảnh Thiên là có ý gì rồi. Chỉ bằng vào một đao kia bọn hắn liền khẳng định Tần Phàm cũng không phải nói ngoa.

Mà theo Linh Vũ sư bát cấp Đặng Quảng thấy thì Tần Phàm vẫn còn cất dấu thực lực, thậm chí có khả năng đã vượt qua bọn người Nhiếp Bá Viên Cảnh Thiên rồi.

- Nếu có một người như thế làm Minh chủ của chúng ta, như vậy Càn Minh chúng ta cũng không cần lo lắng bị người ức hiếp rồi.

Lúc này lòng mọi người Càn Minh không khỏi nổi lên tâm tư này. Bất quá chỉ có Thái Hiên mới biết được, Tần Phàm không thể nào ở lại Càn Minh được.

Mười tám tuổi đạt tới Linh Vũ sư bát cấp, thực lực vượt qua Linh Vũ sư cửu cấp đỉnh phong

Một người như vậy, toàn bộ Chân Vũ thánh địa cũng sẽ không lưu được hắn bao lâu.

- Một năm, chậm nhất hai năm đạt tới Võ Tôn chi cảnh

Nhớ lại lời Tần Phàm nói với mình trên đỉnh Kính Phong, Thái Hiên cũng đành khẽ lắc đầu cười khổ một cái. Hắn một mực được coi là người có thiên phú cao nhất trong một đời tuổi trẻ Đại Kiền quốc, chỉ sợ cũng phải mất mười năm mới đạt tới Võ Tôn chi cảnh a.

Soàn soạt -- Vương Trù đao sau khi giết chết Phó minh chủ Đại Đoái Minh, liền lần nữa bay về lơ lửng trong lòng bàn tay Tần Phàm, ở phía trên vậy mà hoàn toàn không có dính một giọt máu.

Đao không hề dính máu, có thể nghĩ, thanh Vương Trù đao này sắc bén đến cỡ nào.

- A Sinh...

Nhìn trợ thủ đắc lực theo minh năm đó chết đi, Minh chủ Đại Đoái Minh Giang Hồng cảm thấy vô cùng bi thống kêu lên một tiếng, đồng thời hắn biết đây không phải là lúc nên bi thống, lập tức liền xoay người nhìn hằm hằm lấy Tần Phàm.

- Làm sao có thể, một Linh Vũ sư bát cấp, một Linh Vũ sư bát cấp 18 tuổi mà thôi, dù ngươi có thiên tài hơn nữa cũng không thể nào có được thực lực cao như vậy.

Lòng Giang Hồng như nhấc lên sóng to gió lớn, nhìn thiếu niên áo xanh bình tĩnh trước mắt, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Hắn có được bí pháp, có thể đơn giản nhìn ra cảnh giới chân thật của Tần Phàm.

Cảnh giới không cùng cấp với thực lực.

Trước kia nghe được Tần Phàm đã từng đả thương Nhiếp Bá hắn vốn còn tưởng rằng là mọi người nghe nhầm đồn bậy, khuyếch đại suy đoán thôi, nhưng giờ xem ra, tuy rằng không biết vì sao nhưng Tần Phàm quả thật có được thực lực như vậy

- Chẳng lẽ là vì thanh Viễn Cổ vũ khí này?

Lập tức ánh mắt Giang Hồng đã rơi vào Vương Trù đao lơ lửng trong lòng bàn tay Tần Phàm, tản ra một loại khí tức thần bí. Thanh kim sắc trường đao này của hắn dùng tài liệu không bình thường, nhưng vẫn bị một đao chặt đứt.

- Tần Phàm nhất định không có thực lực như vậy, nhất định là do uy lực thanh đao này quá mạnh mẽ.

Quan sát một hồi, hắn đưa ra kết luận, hoặc là nói đưa ra được một giải thích tự an ủi mình, Sau đó hai mắt một mực trừng mắt nhìn Tần Phàm, con mắt lúc này vậy mà lại quỷ dị ngày càng đỏ hơn.

- Giang Hồng này muốn làm gì?

Hiện giờ ngũ giác của Tần Phàm nhạy cảm đến mức nào chứ, đơn giản liền phát hiện ra sự dị thường của đối phương.

- Tần Phàm, ngươi không lừa được ta đâu, ngươi chỉ là một Linh Vũ sư bát cấp, thực lực của ngươi toàn bộ đều dựa vào thanh Viễn Cổ vũ khí này thôi, giờ ta sẽ cho người biết chênh lệch giữa thực lực chính thức và mượn nhờ ngoại lực.

Tiếp theo, Giang Hồng bỗng nhiên lạnh giọng nói. Sau khi biết rõ sự lợi hại của thanh Vương Trù đao này, lòng tham hắn càng lớn.

- Ồ?

Tần Phàm bỗng phát hiện phát hiện khí thế của Giang Hồng vậy mà đang không ngừng tăng cao, hơn nữa khí kình quanh thân vậy mà đang không ngừng chấn động, tựa hồ thân hình lúc này cũng cất cao thêm vài thước vậy.

- Sử dụng bí pháp cưỡng ép tạm thời đề cao thực lực.

Tần Phàm rốt cục cũng minh bạch đối phương đang làm gì.

- Tần Phàm, Giang Hồng hình như là đang sử dụng bí pháp...

Lúc này Đặng Quảng ở một bên tựa hồ cũng nhìn ra Giang Hồng đang làm gì, thấy Tần Phàm vẫn không thay đổi liền nhịn không được mở miệng nhắc nhở.

- Không sao, chúng ta chờ hắn.

Bất quá Tần Phàm chỉ giương khóe miệng lên nói. Bình tĩnh tự tin, không chút sợ hãi. Hắn cũng vừa hay muốn xem thử thực lực chân chính của mình, hắn tự tin chỉ cần Giang Hồng không chính thức đột phá đến cảnh giới Võ Tôn thì dù thực lực có tăng lên nữa thì hắn vẫn có thể khống chế.

- Đợi hắn? Nhưng...

Đặng Quảng khẽ giật mình, muốn nói lại thôi. Khí chất tự tin trên người Tần Phàm khiến hắn rất tin tưởng.

- Tần Phàm, bí pháp này là lần đầu ta thi triển trước mặt người ngoài, ngươi rất may mắn có thể kiến thức, bất qua với tư cách trao đổi, ngươi phải lưu thanh thần đao này lại cho ta.

Giang Hồng ở đối diện vào lúc này gương mặt có chút dữ tợn nói, lập tức liền thấy hắn không biết từ nơi này đột nhiên lấy ra bốn cây kim châm thật dài, hung hăng đâm vào mấy nơi trên người mình.

*****

- Thật sự rất vinh hạnh.

Tần Phàm cười nhạt nói, bất quá trong lòng của hắn hơi chút ngoài ý muốn, bởi vì kim châm chi pháp này lúc hắn ở địa cầu đã từng nghe nói qua, không thể tưởng được ở chỗ này vậy mà lại có người biết sử dụng.

Hơn nữa nhìn qua thì kim châm chi pháp này tựa hồ còn có chút thần kỳ, Tần Phàm dùng Vọng Khí chi pháp quan sát, thực lực Giang Hồng so sánh với vừa rồi cũng tăng lên gần gấp đôi, thập phần khủng bố.

- Bất quá Giang minh chủ ngươi tự mình hại mình như vậy, cái giá phải trả chỉ sợ không ít a, thật sự làm khó ngươi rồi.

Tần Phàm nhìn Giang Hồng ở đối diện, tiếp tục bình tĩnh khẽ cười nói. Tuy rằng thực lực của đối phương đề cao rất nhiều, nhưng hắn cảm giác vẫn trong phạm vi mình thừa nhận được.

- Hừ, chỉ cần đoạt được thanh Viễn Cổ vũ khí trong tay ngươi, hết thảy đều đáng giá.

Giang Hồng vào lúc này tựa hồ rốt đã thi triển xong bí pháp, một đầu tóc dài vậy mà không gió phiêu động, có chút quỷ dị.

Phanh! Tiếp theo liền nghe thấy Giang Hồng bỗng nhiên đạp mạnh một cước xuống mặt đất, lập tức một tiếng như vật bị nghiền nát truyền đến, Huyền Trọng vực Tần Phàm thi triển lập tức bị phá bỏ.

Sắc mặt Tần Phàm ngưng trọng một chút.

- Những đồ chơi này của ngươi đã vô dụng với ta rồi.

Giang Hồng chỉ ngón cái xuống đất, cười lạnh nói.

- Ha ha.

Đối với động tác khiêu khích của Giang Hồng, sắc mặt Tần Phàm ngược lại giãn ra một chút, tiếp theo hắn lật tay một phen, nắm Vương Trù đao đang lơ lửng vào tay, tiếp theo hắn trực tiếp thu Vương Trù đao lại.

Giang Hồng không khỏi khẽ giật mình, không biết Tần Phàm đây là ý gì.

- Giang Hồng, ngươi không phải nói ta dựa vào uy lực thanh đao này sao, hiện giờ ngươi cũng không có vũ khí, ta cũng không khi dễ ngươi, ta với ngươi đánh tay không một trận.

Tần Phàm có chút ngẩng đầu lên nhìn Giang Hồng nói.

- Ha ha, quả nhiên là thái điểu chỉ tiến vào Thánh Địa bốn tháng, Tần Phàm ngươi thật sự là tự tìm đường chết.

Giang Hồng thấy Tần Phàm vậy mà buông tha ưu thế muốn đánh tay không với mình, không khỏi trêu tức cười nói.

Dù là người Càn Minh vào lúc này cũng không khỏi biến sắc.

- Hãy bớt sàm ngôn đi, bắt đầu đi.

Tần Phàm chỉ nhàn nhạt nói, khí thế toàn thân vào lúc này đột nhiên ngưng tụ, khí chất tinh thần cả người tựa hồ cũng đột nhiên phát sinh biến hóa, trở nên như một vòng xoáy thâm thúy, lại không có một tia khí kình dư thừa tràn ra.

PHỐC.

Tiếp theo trong nháy mắt, dùng sức đạp một cái lên mặt đất dưới chân, Tần Phàm xuất thủ trước, khí thế cũng trong nháy mắt bạo phát ra, giống như ngư lôi ngủ đông đột nhiên nổ tung vậy. Sau đó thân hình của hắn như một đầu Man Ngưu nén giận ẩn phát, tựa hồ chỉ dùng song giác cương mãnh của mình vọt tới địch nhân, mà khí thế kia ẩn ẩn có một loại bá đạo lăng lệ ác liệt.

Đây là thực lực chân chính của hắn.

Khi đột phá cảnh giới Linh Vũ sư bát cấp còn phục dụng qua Hợp Luyện Thể đan, hắn cảm giác tố chất thân thể của mình lần nữa đề ột bậc. Hắn hiện giờ tuyệt đối sẽ không chênh lệch với tên Viên Cảnh Thiên được xưng là thánh địa đệ nhất phòng ngự kia, vô luận ở phương diện nào cũng sẽ không

Hắn cũng một mực khát vọng một đối thủ

Hôm nay Minh chủ Giang Hồng Đại Đoái Minh thông qua bí pháp đã đề cao thực lực của mình trên diện rộng, thậm chí khí thế còn ẩn ẩn vượt qua Nhiếp Ba Tần Phàm gặp phải tháng trước.

Rất thích hợp đánh với mình một trận.

Mà chứng kiến Tần Phàm đột nhiên bạo phát, cổ khí thế kia, cùng với tốc độ vô cùng nhanh, lúc này trong nội tâm Giang Hồng ở đối diện cũng không khỏi hơi kinh hãi. Cho tới bây giờ, hắn không thể không khẳng định thực lực của Tần Phàm.

- Bất quá ngươi vậy mà bỏ qua vũ khí chiến đấu với ta, ta sẽ cho ngươi biết đây là một việc ngu xuẩn đến cỡ nào.

Giang Hồng lập tức không dám chần chờ thêm, khí thế toàn thân như hổ, khom người một cái, hư hóa ra xu thế như Mãnh Hổ vồ mồi. Hắn ngoại trừ tu luyện đao đạo ra thì cũng giống như Tần Phàm giống như, ở mặt quyền cước cũng có tạo nghệ nhất định.

Cộng thêm thực lực thông qua bí pháp đề cao, , hắn hiện giờ tin tưởng cũng tăng vọt

- Tần Phàm, chết đi!

Hao mắt Giang Hồng đỏ bừng nhìn Tần Phàm, hắn sử dụng bí pháp đề cao thực lực, kỳ thật ở trình độ nhất định cũng ảnh hưởng tới tâm cảnh của hắn, hôm nay sát khí của hắn đậm. Nhưng hắn nghĩ đến có thể giết chết một thiên tài tiềm lực vô hạn như Tần Phàm thì lại nhịn không được có một loại khoái cảm biến thái dị dạng.

- Hi vọng ngươi không làm ta thất vọng a.

Ánh mắt Tần Phàm tràn ngập chiến ý đụng vào với đôi mắt huyết hồng của Giang Hồng.

- Tam trọng Man Ngưu Xông. nguồn

- Giang Hải vạn trượng phá

Theo hai đạo thân ảnh vô cùng cường hãn càng ngày càng gần, từng người hét to một tiếng, trong bụi mù cuồn cuộn, hai cổ khí thế chưa từng có từ trước đến nay đột nhiên đụng vào nhau

Oanh

Theo một thanh âm vang lên, cả toàn Thanh Dương Sơn chấn động, cả ngọn núi như muốn sụp đổ vật. Hai cổ khí thế kia đụng vào nhau, núi đá dưới chân vỡ vụn từng khúc, không ngừng có đá vụn bắn ra, một ít người hơi tới gần lập tức liền bị đánh bật ra sau.

Long long long.

Lại vài tiếng nổ mạnh truyền đến, sau đó bụi mù như vạn thú lao nhanh, lại như hồng thủy bộc phát mãnh liệt, trong khoảng thời gian ngắn, thanh thế kia khiến mọi người không khỏi rung động, sợ bị dư kình kia đến nên nhanh chóng lui ra.

- Tần Phàm tin tưởng mười phần như thế, cho dù không thể thắng được Giang Hồng thì ít nhất cũng có thể ngang tay a!

Người Càn Minh lúc này thấy khí thế như thế, tuy rằng Tần Phàm một mực đều biểu hiện thập phần trấn định, nhưng cũng không khỏi âm thầm kinh hãi, âm thầm đổ mồ hôi lạnh hộ Tần Phàm.

- Thực lực khí thế Tần Phàm một chút cũng không kém, bất quá Minh chủ hiện giờ kích phát ra tiềm lực mới có thể thắng được nửa trù.

Mọi người của Đại Đoái Minh cũng không dời mắt nhìn so đấu trong tràng, bọn hắn ở đối diện Tần Phàm, đối mặt với khí thế của Tần Phàm, cảm thụ cũng sâu hơn người Càn Minh một chút.

Ai thắng ai thua, hôm nay trong lòng của bọn hắn đều không rõ.

Bành

Nhưng kế tiếp, tình huống ngang sức trong tưởng tưởng của người Càn Minh cũng không xuất hiện, một bóng người thanh sắc bị đánh lui ra khỏi nơi khí kình đối bính, một mực lui về sau mấy chục bước mới ngừng lại, trên đường hắn rút lui để lại nguyên một đám hố sâu.

Là Tần Phàm

Là Tần Phàm bị đánh lui

Lập tức, tâm người của Càn Minh liền nhấc lên.

- Tần Phàm tuy rằng lợi hại, nhưng dù sao chỉ mới tiến vào thánh địa bốn tháng, hơn nữa hôm nay Minh chủ ép ra tiềm lực toàn thân, hắn sao có thể là đối thủ được.

Người Đại Đoái Minh thì thở dài một hơi, bất quá thoạt nhìn Tần Phàm cũng không bị thương gì nặng, bọn hắn vẫn chưa hoàn toàn yên tâm.

- Loại phương thức phát kình này...

Mà Tần Phàm tuy rằng lúc này trong so đấu bị rơi vào hạ phong, nhưng lúc này đôi mắt hắn sáng ngời, ngược lại có chút kinh hỉ.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1204)