Vay nóng Tinvay

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0370

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0370: Muộn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Shopee


Khí thế trên người và sự táo bạo cũng đều thu liễm, nguyên một đám ánh mắt trở nên thâm thúy mà lăng lệ ác liệt.

Ánh mắt trời rốt cục cũng chiếu sáng lên đỉnh Kính Phong, đỉnh núi vô cùng bóng loáng như đang chiết xạ hào quang đặc biệt của nó với toàn bộ thánh địa vậy.

Kính Phong chi đỉnh.

Linh huyệt duy nhất có nồng độ gấp 2000 lần kia.

Không biết có phải ảo giác không, hào quang của Tạo Hóa Kim Liên cũng càng thêm sáng chói.

Không gian Km Liên.

Ầm ầm

Giống như là bỗng nhiên truyền đến từng đợt sấm trong trời xuân, khiến cho cả không gian kim liên đều trở nên run rẩy.

Một bóng người màu xanh ở vị trí trung ương kim liên, cực kỳ nhanh cao thấp toán loạn, thanh âm tựa như trận trận sấm sét kia chính là từ trên người hắn truyền đến.

- Vạn ngưu trùng chàng.

Một tiếng quát khẽ từ miệng thiếu niên áo xanh truyền ra, thân hình thiếu niên này lúc này tạo thành xu thể man ngưu dùng sừng đâm địch, hai đấm hướng về phía trước, một hư ảnh man ngưu lập tức phóng đại, sau đó hư ảnh man ngưu này lao ra, theo sát phía sau, phảng phất như Vạn Ngưu Bôn Đằng, trùng trùng điệp điệp, man ngưu kình khí vô cùng cường hoành như hồng thủy xông về trước.

Oanh

Rầm rầm rầm...

Man ngưu kình phảng phất như vô cùng vô tận tựa hồ xuyên qua cách trở không gian trùng trùng điệp điệp, sau đó đột nhiên đâm vào vách đá trong kim liên khiến toàn bộ không gian kim liên chấn động kịch liệt, thậm chí kéo theo toàn bộ linh huyệt, thậm chí nửa tòa Kính Phong chấn động

- Không xong.

Thấy thanh thế lớn như vậy, Tần Phàm liền tranh thủ rút khí lực về. Nếu không cứ tiếp tục như vậy, hàng rào Tạo Hóa Kim Liên tương truyền chỉ có Võ Thánh mới có thể phá này không chừng sẽ xuất hiện vết rách mất.

- Tựa hồ... Rốt cục thành công rồi.

Lúc này, cả người Tần Phàm như hư thoát, còn không kịp hưng phấn, cả người liền mệt mỏi co quắp ngã xuống trên tòa sen, tựa hồ tứ chi không thể động đậy nổi vậy.

Đương--

Mà ngay lúc này, toàn bộ Chân Vũ thánh địa liền vang lên một hồi tiếng chuông vô cùng thanh thúy, tiếng chuông này có thể vang vọng tất cả hàng rào sơn thể, thậm chí xuyên thấu qua ngọn núi tiến vào linh huyệt, ngay cả Tầm Phàm đang trong Tạo Hóa Kim Liên cũng nghe được rõ ràng.

Theo tiếng chuông của Thiên Tài Chiến vang lên, toàn bộ Chân Vũ thánh địa cũng bắt đầu chấn động, đám người chậm rãi hội tụ như dòng sông cuối cùng đều tụ tập tại quảng trường của thánh địa Thần Điện.

Có chút người hô gọi bằng hữu, có người lại kết bầy, đều đang nhiệt liệt nghị luận mọi chuyện liên quan đến Thiên Tài Chiến.

Quảng trường thần điện này, lộ ra phi thường náo nhiệt mà ngày thường chưa từng có qua.

Thần Điện tựa hồ cũng không tận lực ngăn cản, để những thiên tài này phóng thích ra tất cả nhiệt tình của tuổi thanh xuân.

Lúc này, trên Thần Địa, trước một lầu các có mấy lão giả mặt hồng tóc bạc đứng đó, từ trên cao nhìn xuống mọi người bên dưới. Mà Kim Thượng Tần Phàm trông thấy lúc trước cũng thình lình đứng đó.

- Khuông trưởng lão, hôm nay ngươi cũng tới?

Kim Thượng mỉm cười với một lão giả mặc đạo bào màu vàng có đồ án bát quai, đầu đội Thiên Sư đạo mạo bên cạnh.

- Thiên Tài Chiến lần này, tất cả Thánh Tôn của Chân Vũ Thánh Điện đều đến, lão phu há có thể không đến.

Lão giả được gọi là Khuông trưởng lão kia nhàn nhạt hồi đáp, Thiên Tài Chiến hai lần trước hắn cũng chưa từng xuất hiện.

- Ha ha, đây cũng là chỗ ta hiếu kỳ, Thiên Tài Chiến tuy rằng là một đại thịnh hội của Thánh Địa, nhưng những Thánh Tôn từ trước đến giờ cũng không quá chú ý, lúc này sao toàn bộ đều đến vậy nhỉ.

Kim Thượng tiếp tục nói, hắn tuy rằng ngày thường cơ hồ quản lý sự vụ của thánh địa Thần Điện, nhưng trên thực tế nếu bàn về địa vị thì chưa hẳn bằng vị Khuông trưởng lão cực ít lộ diện này.

- Cụ thể ta cũng không nên nói, Kim trưởng lão, có một điểm ta có thể nói cho ngươi, gần đây toàn bộ Võ Thiên đại lục đều có chút không yên ổn.

Khuông trưởng lão tiếp tục nhìn đám người bên dưới, lạnh nhạt nói. xem tại

- Thì ra là thế.

Kim Thượng cái hiểu cái không khẽ gật đầu, cũng không tiếp tục hỏi tiếp.

- Ha ha, Kim trưởng lão, người tham chiến Thiên Tài Chiến thực lực thoạt nhìn hơn hai lần trước nhiều, đặc biệt là mấy người đi ra từ Thiên Cơ đỉnh, tựa hồ không bao lâu nữa sẽ đột phá đến Võ Tôn rồi.

Mà lúc này, một vị lão giả áo lam bên cạnh Kim Thượng mở miệng nói.

- Dương trưởng lão ngươi nói không sai, lần này có vài người có thể được xưng là thiên tài chính thức, đặc biệt có một... Ân, một tiểu yêu nghiệt tiến nhập thánh địa mới nửa năm, so với Vân Phi Dương năm đó chỉ sợ không kém bao nhiêu.

Kim Thượng thấy có người hỏi chuyện mình hiểu rõ nhất liền nói.

- Ah? Một người chỉ mới tiến nhập thánh địa nửa năm mà đã được Kim trưởng lão ngươi ca ngợi như vậy sao? Người nọ ở nơi nào? Dương mỗ ta cũng cũng rất muốn kiến thức một chút.

Dương trưởng lão không khỏi lộ ra thần sắc kinh ngạc, có chút hứng thú nói.

- Người nọ... Tựa hồ còn chưa đến.

Kim Thượng nhìn liếc qua trên quảng trường, thấy không nhìn thấy thiếu niên áo xanh kia, cảm giác có chút ngoài ý muốn, tiếp theo hắn mỉm cười hồi đáp:

- Ha ha, bất quá ta ngược lại có thể giới thiệu cho Dương trưởng lão biết một chút, thiếu niên này là đến từ Đại Kiền quốc, năm nay mới mười tám tuổi, nghe nói là đến từ một Chân Vũ thế gia cửu phẩm. Bất quá khi hắn vừa đến đã có cảnh giới Linh Vũ sư tam cấp, mà càng khiến người khiếp sợ chính là tiến vào ba tháng hắn liền trở thành Linh Vũ sư thất cấp, giờ qua ba tháng nữa, hắn có thể đạt đến trình độ nào ta cũng rất chờ mong.

- Cái gì? Mười tám tuổi Linh Vũ sư tam cấp? Trong ba tháng tăng liền tứ cấp, trở thành Linh Vũ sư thất cấp sao?

Dương trưởng lão kia không khỏi lộ ra thần thái hoảng sợ, cảm thấy có chút khó tin.

- Thậm chí có thiên tài như vậy sao!

Khuông trưởng lão lúc này cũng không khỏi có chút hứng thú

- Ha ha, lúc trước ta cũng hết sức kinh ngạc. Lợi hại hơn chính là, vào ba tháng trước, Nam hoang khai quật một thanh Viễn Cổ vũ khí. Khi đó có minh chủ của các quốc gia tiến đến tranh đoạt, nhưng cuối cùng cũng bị tiểu tử này đoạt được. Cho nên hắn cũng không có hiện tượng căn cơ bất ổn như chúng ta suy nghĩ, thậm chí còn có thể phát huy ra thực lực vượt xa cảnh giới cho nên lần này ta đề nghị hắn cũng tham gia Thiên Tài Chiến.

Kim Thượng vừa cười vừa nói, nói đến Tần Phàm, tựa hồ hắn cũng thập phần thưởng thức.

- Vậy lão phu thật sự thập phần chờ mong biểu hiện của hắn rồi.

Dương trưởng lão khẽ cười nói.

- Ha ha, còn có mấy người đi ra từ Thiên Cơ đỉnh, giống như Dịch Khuyết của Đại Ly quốc, Sa Vũ của Đại Chấn quốc, Mạc Y của Đại Khôn quốc vv... những người này đi vào Thiên Cơ đỉnh cũng đã nhiều năm, thực lực cũng coi như không tệ, tóm lại Thiên Tài Chiến lần này hẳn tương đối đáng xem.

Kim Thượng tiếp tục nói.

- Ha ha, vậy thì chờ xem kịch vui thôi.

Dương trưởng lão vuốt râu dài nói.

Khuông trưởng lão kia vào lúc này lại giật giật bờ môi, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không nói, chỉ tiếp tục nghe Kim Thượng nói chuyện với Dương trưởng lão

*****

Mà lúc này một chỗ trên quảng trường, vài tên minh chủ như Nhiếp Bá Viên Cảnh Thiên ở Nam Hoang ngày đó tụ lại với nhau.

- Lần này chỉ sợ là cơ hội cuối cùng của chúng ta rồi. Mọi người nhớ kỹ ước định của chúng ta, vô luận như thế nào cũng không thể lại để Tần Phàm sống sót nữa.

Viên Cảnh Thiên hạ giọng nói với mọi người, hắn hôm nay, thương thế lúc trước bị Tần Li tạo thành không chỉ đã hoàn toàn khỏi hẳn, thực lực tựa hồ cũng gia tăng. Bất quá nghe ra được trong lời của hắn vẫn rất kiêng kị Tần Phàm.

- Hừ, ta tuyệt đối sẽ không buông tha hắn đâu.

Nhiếp Bá vào lúc này hừ lạnh một tiếng nói, thân sinh đệ đệ của hắn bị Tần Phàm giết chết, hơn nữa vũ khí cũng bị Tần Phàm hủy, còn bị tức giận đến mức thổ một búng máu. Hôm nay chỉ sợ hắn là người căm hận Tần Phàm nhất trong đám người.

- Yên tâm đi, lần trước ở Nam hoang cùng vây giết Tần Phàm, lấy tính cách người này đã sớm ghi hận chúng ta rồi, lúc này tất cả mọi người đã ngồi chung một thuyền rồi.

Lâm Bô của Đại Khôn minh lại nói, mặt khác bọn người Tiêu Biệt Ly cũng đều nhẹ gật đầu.

- Mặt khác ta nghe nói một tháng trước, lúc chúng ta tu luyện trong Thiên Cơ đỉnh, minh chủ Giang Hồng của Đại Đoái minh cũng đã bị Tần Phàm giết chết. Theo người của Đại Đoái Minh miêu tả, khi đó Giang Hồng dùng bí pháp ép tiềm lực của mình ra nhưng vẫn bị Tần Phàm giết chết. Hơn nữa, Tần Phàm tựa hồ đã đạt tới cảnh giới Linh Vũ sư bát cấp rồi.

Tiếp theo Viên Cảnh Thiên lần nữa mở miệng nói, nghe ra được, ngữ khí của hắn cũng thập phần trầm trọng.

- Bát cấp Linh Vũ sư rồi sao?

Mấy người khác liền lộ ra thần sắc khiếp sợ.

- Làm sao có thể, tiến cảnh của Tần Phàm sao có thể nhanh như vậy được, coi như Vân Phi Dương năm đó cũng không có tốc độ như vậy a.

- Ban đầu ta cũng không tin, nhưng ta xem qua thi thể Giang Hồng rồi... Giang Hồng đích thật là bị một kích trí mạng, mà ta suy đoán tình hình phát sinh lúc đó, thực lực Giang Hồng cũng không thua chúng ta hiện giờ, nhưng hắn vẫn chết trên tay Tần Phàm.

Viên Cảnh Thiên tiếp tục trầm trọng nói.

- Tần Phàm này... Thật sự không giữ được. Thừa dịp cơ hội Thiên Tài Chiến nếu chúng ta không giết được hắn, ngày sau chúng ta nhất định sẽ không có kết cục tốt.

Tiêu Biệt Ly được xưng là đệ nhất tốc độ lúc này cũng kiêng kị mở miệng nói.

- Aizz, kỳ thật ta lo lắng hơn chính là, hiện giờ cách lúc Tần Phàm giết chết Giang Hồng đã qua hai tháng rồi, không biết Tần Phàm, hôm nay đã có cảnh giới gì rồi.

Viên Cảnh Thiên thở dài một hơi nói.

- Chỉ qua hai tháng, hắn dù thiên tài thế nào cũng không có khả năng lại đột phá đến cảnh giới Linh Vũ sư cửu cấp a? Linh Vũ sư cửu cấp rất khó đột phá, chúng ta rõ ràng nhất mà!

Nhiếp Bá nhíu mày nói.

- Nếu như là người khác thì thật sự như thế, nhưng các ngươi ngẫm lại Tần Phàm này mới tiến vào bao lâu? Đột phá Linh Vũ sư thất cấp đến bát cấp đối với chúng ta mà nói cũng không dễ dàng, nhưng kết quả Tần Phàm cũng chỉ dùng một tháng thôi.

Viên Cảnh Thiên lắc đầu bất đắc dĩ nói.

Mọi người nghe được lời Viên Cảnh Thiên, lúc này cả đám minh chủ cúi đầu, lần nữa trở nên càng thêm lo lắng.

- Tóm lại, chúng ta đi vào phải nhanh chóng tụ cùng một chỗ... Tuy rằng hiện giờ thực lực của chúng ta đều đề cao rất nhiều, nhưng nếu một người gặp phải Tần Phàm, ta đoán chừng tình huống sẽ không lạc quan lắm.

Viên Cảnh Thiên tiếp tục nói.

- Kỳ thật Sa Vũ cùng Đại Chấn quốc chúng ta có chút sâu xa, vốn ta không muốn đi tìm hắn nhưng giờ xem ra chỉ có thể thỉnh hắn xuất thủ.

Một lát sau, Nhiếp Bá cúi đầu mở miệng nói.

- Sa Vũ đã tiến vào Thiên Cơ đỉnh hơn năm năm rồi, chỉ sợ lập tức sẽ đột phá đến cảnh giới Võ Tôn, nếu có thể thỉnh được hắn, chúng ta ngược lại cũng không cần lo lắng như vậy nữa.

Mọi người nghe vậy, không khỏi hai mắt tỏa sáng.

- Vì bảo hiểm, hiện giờ tất cả mọi người đi tìm người của các quốc gia vừa đi ra khỏi Thiên Cơ đỉnh, vô luận trả giá thế nào, đều thử xem có thể thuyệt phục bọn hắn giúp chúng ta đối phó Tần Phàm không.

Viên Cảnh Thiên nhẹ gật đầu, bổ sung nói, những người này thì tâm kế hắn nặng nhất. Sau lần trước thiếu chút nữa chết trong tay Tần Li, hắn liền trở nên càng thêm cẩn thận.

Bọn hắn tuy rằng nghe nói Nhiếp Bá có thể thỉnh Sa Vũ ra tay, nhưng trong nội tâm kỳ thật đều có chút không nỡ mơ hồ, nghe được lời Viên Cảnh Thiên nóiliền đều nhẹ gật đầu, chia nhau đi làm việc.

Thời gian chậm rãi đi qua.

Tiếng chuông thứ ba lần nữa vang lên trong khắp thánh địa, cái này vừa vang lên, đại biểu cho Thiên Tài Chiến đã chính thức kéo ra màn

- Kim trưởng lão, sao Tần Phàm người nói còn chưa đến?

Vào lúc này, trên gác cao Thần Điện, Dương trưởng lão nhịn không được hỏi.

- Cái này ta cũng không rõ lắm.

Kim Thượng không khỏi nhướng mày nói.

- Ha ha, chẳng lẽ hắn tự biết thực lực không bằng mấy người đi ra từ Thiên Cơ đỉnh khác cho nên tạm thời buông tha sao? Dù sao lúc này tuy rằng là cơ duyên, nhưng đồng thời cũng là một lần khiêu chiến ah. Hắn mới tiến vào nửa năm, nếu thật sự có thiên phú như Kim trưởng lão ngươi nói, cũng không cần phải gấp, Thiên Tài Chiến lần tiếp theo cơ hội hắn đạt quán quân sẽ rất lớn.

Dương trưởng lão cười nói.

- Chắc có lẽ không a.

Kim Thượng đã tiếp xúc với Tần Phàm mấy lần, hắn cảm người kia không phải là người dễ dàng buông tha.

- Kim trưởng lão, đã đã đến giờ rồi, tuyên bố bắt đầu đi. Thời gian của các vị Thánh Tôn không thể trì hoãn, để bọn hắn đi chờ đợi một thiếu niên còn ra gì nữa.

Lúc này Khuông trưởng lão lại nhàn nhạt mở miệng nói.

- Ân, được rồi.

Kim Thượng nhìn thoáng qua Kính Phong, vẫn không phát hiệnTần Phàm đến, chỉ đành gật đầu đáp.

- Đợi thêm một phút đồng hồ nữa.

Nhưng mà vào lúc này, một thanh âm phiêu miểu huyền bí lại truyền vào tai hắn.

- Thánh Tôn?

Kim Thượng khẽ giật mình...

- Thánh Tôn lúc này đây vậy mà lại lần nữa truyền lời cho ta, chẳng lẽ là vì Tần Phàm sao?

Lúc này Kim Thượng lộ ra vô cùng kinh ngạc, hắn biết rõ thân phận những Thánh Tôn này tôn quý, về cơ bản trên toàn bộ Võ Thiên đại lục chính là người phát ngôn của thần, cực ít khi để ý đến Thánh Địa hoặc là chuyện các quốc gia.

Địa vị những Thánh Tôn này cao hơn trưởng lão như hắn nhiều lắm.

Toàn bộ Võ Thiên đại lục cơ hồ đều là tín đồ của Chân Vũ thần, mà tương truyền các Thánh Tôn đều có thể trực tiếp đối thoại với Chân Vũ thần.

Chỉ dựa vào điểm này, bọn hắn cũng đủ để trở thành người được tôn sùng nhất trên toàn bộ Võ Thiên đại lục rồi.

Ngoại trừ những Nghịch Thần Giả kia, không người nào dám vi phạm ý chỉ của bọn hắn.

Hắn không thể tưởng được lần trước, một vị Thánh Tôn chính miệng bảo hắn cấp linh huyệt nồng độ gấp 2000 lần cho Tần Phàm, giờ lại lần nữa vì Tần Phàm mà mở thánh khẩu.

Khiến cho cả Thiên Tài Chiến thịnh hội lại trì hoãn một phút đồng hồ

Hắn trở thành trưởng lão Thần Điện đến giờ cũng qua hơn mười lần Thiên Tài Chiến rồi, còn chưa gặp qua chuyện như vậy bao giờ.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1204)