Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0379

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0379: Trận chiến đầu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Đầu thứ năm rồi!

Tần Phàm nhìn thoáng qua nằm đầu Kim Giác Cự Hùng lấy phòng ngự trứ danh ở dưới chân, thu yêu tinh hạch màu vàng vào trữ vật giới chỉ, sau đó nhàn nhạt nói. Đầu Kim Giác Cự Hùng này so với bốn đầu yêu thú lục cấp đỉnh phong trước khó đối phó hơn nhiều, không chỉ da dày thịt thô, hơn nữa cái Kim Giác kia còn có thể tạo ra một loại sóng âm vô hình, làm ảnh hưởng đến năng lực phán đoán của người khác.

Điều này đối với Tần Phàm đang bắt đầu ỷ lại vào Vọng Khí chi thuật mà nói thực sự là một bài học. Bởi vì vừa rồi phán đoán sai lầm nên công kích lần đầu của của hắn cũng không thể tạo thành vết thương trí mệnh cho Kim Giác Cự Hùng còn khiến nó tới gần được mình. Nếu không phải thể phách hắn cường hãn thì vừa rồi đã bị đập bẹp rồi.

Bất quá việc này cũng đồng thời khiến Tần Phàm ý thức được là mình không nên quá ỷ lại vào Vọng Khí chi thuật và cảm giác, nếu muốn phán đoán chính xác thì phải kết hợp chặt chẽ cả hai mới được.

- Xuất hiện đi.

Đột nhiên, Tần Phàm quay người nhìn về một nơi cách mình hơn mười mét lạnh nhạt nói.

- Không thể tưởng được vậy cũng bị ngươi phát hiện.

Một lát sau, một bóng người chậm rãi vọt ra từ góc tường, , một thanh âm có chút hết sức lông bông vang lên.

- Có thể đến gần ta như vậy mới bị phát hiện, ngươi xem như rất tốt.

Tần Phàm nhìn thanh niên tóc vàng vừa xuất hiện, lạnh nhạt nói. Khí tức người này rất kín đáo, dùng ngũ giác của hắn nhưng khi đến gần như vậy mới cảm giác được một chút.

- Tần Phàm, ta biết ngươi, ngươi cũng xem như là một người nổi tiếng. Bất quá dù sao ngươi mới tiến vào Chân Vũ thánh địa có nửa năm, rất nhiều chuyện không biết. Ta đã tiến vào Thiên Cơ Đỉnh hơn một năm rồi, khí tức của ta đã tu luyện nên mức đồng nguyên với hoàn cảnh, ngươi có thể phát hiện được đã rất tốt, nhưng ngươi không phải là đối thủ của ta, lưu Vũ khí Viễn Cổ và năm khỏa yêu tinh hạch ngươi mới săn bắt được lại, ta lưu ngươi một mạng.

Thanh niên tóc vàng kia tự tin nói.

- Ha ha, vậy sao? Cũng chỉ tiến vào Thiên Cơ Đỉnh một năm thôi mà.

Khóe miệng Tần Phàm có chút giương lên, tựa hồ có chút khinh thường:

- Bọn Dịch Khuyết Sa Vũ ta cũng không sợ, huống chi là ngươi?

- Tần Phàm, ngươi quá tự tin đây! Ở chỗ này tự tin cũng bằng tự tìm đường chết thôi! Nói cho ngươi biết, tuy rằng ngươi là người thứ nhất đến thành trì, đó cũng là vì chúng ta không muốn tranh giành thôi! Không như ngươi, đối mặt với đàn yêu thú lớn như thế lại hao phí sức lực, đó là hành vi thập phần ngu xuẩn! Ngươi hiện giờ ta nghĩ là đã mất đi tư cách tiếp tục đi tiếp, ta khuyên ngươi đừng nên ngoan cố chống cự nữa!

Sắc mặt thanh niên tóc vàng kia không khỏi lạnh lẽo nói.

- Cảm ơn hảo ý, nhưng mục đích lần này ta tham gia Thiên Tài Chiến chủ yếu là muốn tìm một đối thủ tốt, nếu ngươi có thể khiến ta có thu hoạch, ta sẽ thả ngươi một mạng, nhưng nếu ngươi quá vô dụng, vậy thì ngươi không có giá trị, ngươi phải để mạng lại làm cái giá vì dám khiêu khích ta!

Tần Phàm liếc nhìn đối phương, sau đó bình tĩnh nói.

- Ha ha, Tần Phàm ngươi cũng quá liều lĩnh rồi! Tốt, ta sẽ cho người thấy tiến hay chưa tiến vào Thiên Cơ Đỉnh có gì khác nhau!

Thanh niên tóc vàng không khỏi giận quá hóa cười, lập tức tay của hắn chậm rãi xuất hiện một thanh trường thương màu bạc, định trực tiếp động thủ.

- Đó là Vương Động Đại Tố Quốc, cấp độ Linh Vũ Sư đỉnh phong, đã tiến vào Thiên Cơ Đỉnh hơn một năm rồi, thực lực thập phần không tệ! Vừa rồi hắn cũng nằm trong top 10 tiến vào thành trì đấy.

- Rốt cục Tần Phàm cũng đã gặp được đối thủ chân chính rồi.

- Vừa rồi, sau khi phục dụng một khỏa Luyện dược thì cả người Tần Phàm tựa hồ đã khôi phục lại, hiện giờ chúng ta vẫn không rõ trạng thái của hắn đến tột cùng là như thế nào! Vương Động này tới tốt lắm, vừa vặn có thể kiểm tra hư thật Tần Phàm. Theo ta thấy thì Tần Phàm có thể đạt được thành tích tốt Thiên Tài Chiến lần này hay không thì phải xem trận chiến này rồi.

- Vô luận là như thế nào thì Tần Phàm cũng có thể giết chết một con Kim Giác Cự Hùng, thực lực của hắn vẫn không thể xem thường. Ta cũng bắt đầu có chút chờ mong kỳ tích của hắn rồi.

Một ít người đều một mực chú ý đến Tần Phàm nhìn thấy một màn này trên chiến trường liền bắt đầu nhao nhao nghị luận bình phẩm từ đầu đến chân. Sau khi nhìn thấy Tần Phàm giết chết năm yêu thú đỉnh phong trong thời gian cực ngắn thì có ít người tựa hồ như cũng hoài nghi với phán đoán lúc trước của mình, bắt đầu khôi phục lại tin tưởng với Tần Phàm.

Thậm chí còn có người âm thầm đánh cuộc về cuộc chiến giữa Tần Phàm và những người tham chiến.

Trên chiến trường, Tần Phàm vẫn đứng nguyên tại chỗ, bình tĩnh nhìn Vương Động tế vũ khí ra.

- A, Thiên Cơ Đỉnh quả nhiên lợi hại, bất quá sau khi nhìn ngươi thì ta thấy không phải ai tiến vào cũng hóa thành rồng, trùng vẫn chỉ là trùng mà thôi.

Tần Phàm nhìn đối phương có chút thiếu kiên nhẫn như vậy, không khỏi buông lời trêu tức.

- Tần Phàm, ta thừa nhận tâm tĩnh của ngươi quả thật không giống bình thường! Ta cũng không muốn nói dông dài với ngươi nữa, bất quá ta muốn nói với ngươi một điều, đó là khi thực lực chênh lệch quá lớn thì dù ngươi có cường đại cỡ nào cũng vô dụng mà thôi! Tiếp chiêu!

Lúc này, Vương Động thấy Tần Phàm vẫn còn có thể trấn định như thế, trong lòng không khỏi tăng thêm vài phần ngưng trọng. Bất quá, dù sao thì hắn cũng là người tu luyện ở Thiên Cơ Đỉnh nên nghe vậy cũng không giận nhiều lắm, chỉ hít một hơi thật sâu và điều chỉnh tâm tình của mình lại thoáng một phát, sau đó bắt đầu tấn công Tần Phàm.

- Đáng tiếc là có một số người không chỉ tâm không đủ tĩnh mà thực lực còn không đủ, đó chính là sơ hở trí mạng đấy.

Tần Phàm chỉ nhàn nhạt liếc nhìn VƯơng ĐỘng, bình tĩnh nói:

- Trong mắt ta, ngươi chính là người như vậy.

- Hừ, miệng lưỡi lợi hại!

Nghe Tần Phàm khiêu khích, rốt cục Vương Động cũng không nhịn được nữa, quát to lên một tiếng. Hắn biết rõ tu vi tâm tính của mình không bằng Tần Phàm và hắn cũng chỉ đả kích về mặt tâm thần mà thôi. Vì vậy cả người hắn như giao long, mũi thương đâm thẳng về phía Tần Phàm.

- Tốc độ không tệ, bất quá cái này và tiến vào Thiên Cơ Đỉnh không có chút quan hệ nào.

Tần Phàm bình tĩnh nhìn hướng Vương Động vọt về phía mình, cẩn thận quan sát nhất cử nhất động của đối phương, âm thầm phân tích.

- Lực công kích này ngưng tụ mà không tiêu tan, hơn nữa còn có thể khiến nguyên khí bốn phía chấn động, đoán chừng đây cũng là cải biến của hắn sau khi tiến vào Thiên Cơ Đỉnh, khả năng cảm ứng và lĩnh ngộ nguyên khí cũng vượt quá người bình thường.

- Nếu trình độ ngươi chỉ như vậy thì dù ta dùng một tay cũng ứng phó được.

Tần Phàm nhìn trường thương như giao long đâm đến kia, âm thầm đoán chừng.

Nhưng một khắc sau, cặp mắt hắn đột nhiên ngưng lại.

*****

- Ồ? Đây là thế nào?

Tần Phàm không khỏi hơi có chút kinh ngạc, bởi vì lúc này hắn thấy công kích của Vương Động mang lại một cảm giác rất quen thuộc, đó chính là cảm giác khi đối đầu với Võ Tôn Càn Kinh Tần gia kia, chính là một loại khí thế áp bách.

Giống như một loại áp bách của một thượng vị giả đối với một hạ vị giả.

Dưới cỗ áp bức vô hình này, Tần Phàm có một loại ảo giác tựa hồ như thân thể của mình bị thấp đi hơn một đoạn.

- Thiên Cơ Đỉnh này quả nhiên không hổ là đường tắt dẫn đến Võ Tôn, không những khiến người cảm ngộ các loại quy tắc nguyên khí mà còn khiến người nhanh chóng hiểu rõ nguyên khí, hơn nữa lại sớm có được khí thế áp bách mà chỉ có Võ Tôn mới có.

Tâm Tần Phàm khẽ động, hứng thú đối với Đỉnh Thiên Cơ kia lại nhiều hơn vài phần.

- Tần Phàm, không phải tâm tĩnh của ngươi rất cường đại sao? Ta muốn tâm tình của ngươi sụp đổ hoàn toàn! Ta muốn ngươi sợ hãi trước thực lực tuyệt đối!

- Ngươi sai rồi.

Lúc này Tần Phàm lại ngẩng đầu lên nhìn Vương Động, bốn mắt hai người giao nhau.

- Là một cường giả thì vô luận ở trong tình huống nào hắn cũng sẽ không chút sợ hãi, mà tâm của cường giả thì luôn bình tĩnh một cách đáng sợ!

Dưới khí thế áp bách mình như vậy, Tần Phàm vẫn điềm nhiêm như không có việc gì.

- Ngươi muốn mang lại cảm giác sợ hãi cho ta? Ngươi còn xa mới đủ tư cách!

Lúc này, rốt cục Tần Phàm đã động thủ, một đạo hư ảnh đỏ thẫm bỗng nhiên xuất hiện, dùng tốc độ cực nhanh phong tỏa lộ tuyến tấn công của Vương Động lúc trước.

- Đinh!

Tiếng kim thạch giao kích vang lên, trường thương màu bạc trên tay Vương Động đã đâm vào Vương Trù Đao.

- Ngươi! Làm sao có thể?

Vương Động không khỏi cả kính, hắn phát hiện trường thương của mình không thể tiến lên được thêm một chút nào. Trong khi đó Tần Phàm chỉ dùng một tay mà đã chặn được một kích cơ hồ toàn lực của hắn!

- Ngay cả khí thế áp bách của Võ Tôn chân chính ta còn không sợ, huống gì là ngươi?

Tần Phàm ngẩng đầu, trong khoảng cách cực ngắn này, hắn nói ra với đối phương.

- Nếu bổn sự của ngươi chỉ chừng này thì ngươi làm ta thất vọng rồi.

Tần Phàm không chỉ không bị khí thế áp bách không dưới Võ Tôn phá hủy tâm tĩnh mà còn ảnh hưởng đến tâm tĩnh đối phương, khiến đối phương cảm thấy sợ hãi và sinh ra cảm giác không thể địch lại được, khống chế đối phương hoàn toàn.

- Tần Phàm, ta như thế nào bại bởi ngươi!

Lúc này, quả nhiên tâm tĩnh Vương Động đã bị phá vỡ, lộ ra vẻ kinh sợ, đồng thời còn có một loại cảm giác không cam lòng. Hắn không tin bản thân đã tiến vào Đỉnh Thiên Cơ mà lại bại bởi một nhân vật chỉ mới tiến vào Chân Vũ thánh địa được nửa năm!

- Hoành Tảo Thiên Sơn!

Lập tức, hắn thu trường thương lại, nhảy lên cao, xoay người một cái, giống như Thần Long Bái Vĩ quét về phía Tần Phàm.

Trong nháy mắt, không khí cũng bốc cháy lên, tiếng xé gió bén nhọn cuồng bạo truyền đế. Vương Động giống như là khống chế được một Hỏa Long uy mãnh, tùy ý tiến hành phá hoại! Chính như tên gọi, uy lực một chiêu này tựa hồ có thể san bằng của Thiên Sơn.

- Phanh!

Thế nhưng Tần Phàm lại chặn đứng được công kích của đối phương một lần nữa. Cả người hắn cũng lui về sau hai bước, còn ẩn ẩn cảm thấy một cỗ nóng rực từ thân đao truyền đến khiến hắn cơ hồ muốn buông tay cầm đao ra. Bất quá may mắn là thuộc tính của Vương Trù đao vốn là thuộc tính hỏa, vì thế mà giúp hắn hóa giải một phạm vi công kích hỏa lớn.

Tần Phàm không thể không thừa nhận, vì tu luyện tại Thiên Cơ Đỉnh mà Vương Động này đã nắm giữ nguyên khí vượt qua mình.

Tuy hắn cũng có thể ngưng thực nguyên khí, hơn nữa hắn còn tu luyện hỏa nguyên khí nhưng hắn vẫn không thể thiêu đốt nguyên khí ra uy lực như vậy, trừ phi hắn dùng năng lực ma chủng Chu Tước làm mồi lửa.

Hắn có thể cảm giác được, so với Cực Nguyên Ly Hỏa Trảm của Nhiếp Bá ba tháng trước thì công kích của Vương Động lúc này chỉ mạnh hơn chứ không yếu hơn!

Bất quá, Tần Phàm cũng không phải kẻ ăn chay. Trải qua ba tháng tu luyện, hắn đã đạt tới Linh Vũ Sư cửu cấp đỉnh phong, có thể khống chế công lực toàn thân một cách tự nhiên, hơn nữa lực lượng cánh tay phải hắn so với cánh tay trái thì mạnh hơn rất nhiều!

Cho nên chịu một kích Hoành Tảo Thiên Sơn mãnh liệt kia, hắn vẫn không bị tổn thương thực chất nào.

Vương Động thấy Tần Phàm có thể dễ dàng tiếp được một chiêu này thì không khỏi cảm thấy khiếp sợ trong nội tâm. Lúc này thì hắn không thể che dấu thực lực bản thân nữa rồi, trực tiếp sử ra chiêu số mạnh nhất của mình!

- Long Hợp Bát Hoang!

Hắn khẽ quát lên một tiếng, trường thương màu bạch trong tay Vương Động hóa thành thương ảnh đầy trời, trong khuôn viên trăm mét, nhiệt độ đều tăng lên, giống như có trăm con rông lửa đang phun hỏa khí ra bốn phía.

Ngưng tụ công lực vô cùng cường bạo kia lại một lần nữa, đồng thời dung hợp tất cả thương ảnh lại làm một.

Cuối cùng, tất cả hỏa nhiệt khí đa tu tập lại cùng một chỗ trong nháy mắt.

- Có thể áp súc nguyên khí đến trình độ này thì thậm chí có lẽ võ khí cũng không có chút nào nữa rồi.

Lúc này, hai mắt Tần Phàm không khỏi ngưng tụ lại, hắn biết rõ tiến tới cảnh giới Võ Tôn rồi mới được cảnh giới Quy Nguyên, nói cách khác thì phải đột phá đến Võ Tôn mới có thể hóa toàn bộ lực khí trong cơ thể thành nguyên khí. Mà lực khí trong cơ thể Linh Vũ Sư gọi là Nguyên võ chi khí, tức là vẫn còn võ khí xen lẫn trong đó.

Không thể nghi ngờ gì, so với nguyên võ chi khí thì nguyên khí thuần túy càng cường đại hơn. Võ khí xen lẫn trong công kích càng ít thì uy lực càng mạnh.

Sau khi tiến vào Đỉnh Thiên Cơ, tuy không thể chuyển hóa tất cả nguyên võ chi khí trong cơ thể nhưng Vương Động có thể khống chế võ khí của mình đến cực hạn rồi. Đỉnh Thiên Cơ này quả thật có thể khiến người cảm ngộ quy tắc nguyên khí, hiểu rõ Thiên Cơ rất nhanh!

- Oanh!

Đao thương tấn công, lúc này Tần Phàm sử xuất Nhân Đao Bá Vương Đao kết hợp!

Nhìn thì như là hai mũi nhọn giao nhau nhưng thực tế thì lưỡi đao của Tần Phàm trảm dưới mũi thương Vương Động khoảng 3 đốt ngón tay, đây chính là điểm yếu trong công kích của đối phương mà hắn dùng thuật Vọng Khí nhìn ra.

- Ba!

Sắc mặt Vương Động bỗng nhiên đại biến, hắn phát hiện trường thương trong tay tựa hồ như sắp vỡ ra!

Một khắc sau, hắn trông thấy một đạo hồng quang hiện lên trước mặt hắn, sau đó cảm giác trên đầu mình tựa hồ có chút ướt át. NGay sau đó, sinh cơ đã thoát ly khỏi cơ thể hắn, hắn trợn tròn mắt tỏ vẻ không cam lòng. Các loại cảm giác không thể tin được, không thể tưởng tượng nổi đan xen lẫn nhau trong chút ý thức cuối cùng của hắn rồi sau đó thân thể của hắn chậm rãi bay ngược về phía sau.

Một chiêu Long Hợp Bát Hoang này của Vương Động rất mạnh nhưng Tần Phàm kết hợp Nhân Đao và Bá Vương Đao nên uy năng càng mạnh hơn nữa. Hơn nữa so sánh vũ khí thì Vương Trù Đao của hắn cường hãn hơn nhiều và Tần Phàm lại còn có thuật Vọng Khí có thể nhìn ra sơ hở của đối phương.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1204)