← Ch.0381 | Ch.0383 → |
Vừa lúc này, thấy Tần Phàm vọt tới hướng mình, Lương Kiến vô cùng sợ hãi, trông thấy tình cảnh này vô cùng quen mắt, chỉ là không thể tưởng được hắn thay đổi vị trí của Triệu Khang mà thôi.
Lúc này Tần Phàm có thể chịu đựng một côn của Lâm Thông, sau đó giết chết mình hay không thì trong lòng Lương Kiến cũng không rõ ràng! Vừa rồi hắn thấy Nhiếp Bá bị một kích của Tần Phàm đánh bay, hắn như thế nào còn dám lấy cứng đối cứng. Lúc này hắn chỉ biết toàn lực thi triển thân pháp, muốn thoát khỏi công kích của Tần Phàm.
Thế nhưng Tần Phàm lại không muốn một màn ba tháng trước xảy ra lần nữa.
- Hoắc!
Lúc này, Vương Trù Đao đột nhiên rời khỏi tay hắn, trực tiếp chém về phía Lương Kiến.
Mà lúc này thân thể của hắn bỗng nhiên quay người với một góc độ cực hạn, xuất ra một quyền trực tiếp đánh về phía Lâm Thông sau lưng.
- Hừ, Lâm Thông ngươi đã muốn chết nhanh chóng thì ta đây liền thành toàn cho ngươi, sẵn tiện trả luôn món nợ ngươi đánh vào lưng ta một côn ba tháng trước!
Tần Phàm hừ lạnh một tiếng, trong nháy mắt bộc phát ra Man Ngưu Kình, trực tiếp đón đỡ công kích trường côn của Lâm Thông!
- Phá!
Một quyền của Tần Phàm trực tiếp đánh lên đỉnh côn Lâm Thông, sau đó thế như chẻ tre, trực tiếp chấn trường côn kia thành phấn vụn, sau đó dư thế đã lui nhưng nắm đấm đã trực tiếp nện lên lồng ngực Lâm Thông.
- Oanh!
- Oanh!
- Oanh!
Man NGưu Kình lại bộc phát một lần nữa. Vào lúc này, Lâm Thông mở to hai mắt, lộ ra vẻ không thể tin được, nhìn đôi mắt lạnh như băng của đối phương ở trước mặt rồi sau đó sinh cơ dần dần chậm rãi rời khỏi thân thể hắn.
Tần Phàm đã phát ra Man Ngưu Kình bách trọng cao nhất, Lâm Thông như thế nào có thể chống nổi?
- Phốc!
Cơ hồ đồng thời, Minh Chủ Đại Tốn Minh Lương Kiến cũng mở to hai mắt như Lâm Thông, cũng lộ vẻ không thể tin nổi nhìn thiếu niên áo xanh trước mặt, cuối cùng hắn cảm giác được chỗ trán có chút ướt át, ngay sau đó ý thức dần dần trở nên mơ hồ, thân thể chậm rãi bay ngược về phía sau.
Vốn lúc Tần Phàm công kích về phía Lương Kiến thì tâm thần của hắn đã rối loạn hơn phân nửa, hơn nữa Vương Trù Đao lại đột nhiên bay ra ở khoảng cách gần như vậy nên hắn căn bản không cách nào tránh né, cái này cũng chính là kết cục chú định cái chết của hắn.
Bắt đầu với một màn có tình cảnh tương tự ba tháng trước nhưng kết quả cuối cùng lại bất đồng!
Năm vị Minh chủ, trong nháy mắt đã chết đi hai người!
- Bị năm minh chủ vây công nhưng Tần Phàm vẫn có thể phản giết Lương Kiến và Lâm Thông!
- Đao trảm Lương Kiến, quyền giết Lâm Thông! Tần Phàm hắn có thể quay người cực hạn như thế, quả thực không thể tưởng tượng nổi a! Đến tột cùng tố chất thân thể Tần Phàm này đã đạt đến trình độ nào rồi?
- Tần Phàm hắn không chỉ phân lực lượng ra ngự đao chém chết Lương Kiến mà còn có thể xuất quyền kình cường hãn đánh nát vũ khí Lâm Thông, cuối cùng dư kình kia còn có thể giết chết Lâm Thông! Thực lực Tần Phàm này đến tột cùng là đạt đến trình độ nào?
- Xem ra lúc ở ngoài thành thì Tần Phàm này không kích phát tiềm lực, thậm chí còn che dấu thực lực! Đáng sợ hơn nữa hắn có thể kiên trì khi thực lực tiêu hao đến cường độ như vậy mà lại hoàn toàn như không có cảm giác mỏi mệt!
- Hiện giờ năm vị minh chủ chỉ còn có ba người, tuy Viên Cảnh Thiên và Nhiếp Bá là hai người mạnh nhất nhưng vừa rồi Nhiếp Bá cũng đã thua trong tay Tần Phàm! Hơn nữa hiện giờ phối hợp giữa năm người bọn hắn đã bị phá vỡ, bọn hắn muốn giết Tần Phàm thì chỉ sợ cơ hội không nhiều lắm.
- Tần Phàm hắn đương nhiên không thể chết ở chỗ này, ta còn chờ mong hắn quyết chiến Tử Cấm Đỉnh một hồi đây!
Trông thấy một màn này, tất cả mọi người trên quảng trường Thần Điện không khỏi kinh ngạc vạn phần. Đối với mọi người mà nói thì cái này thật sự có chút khó tin đến mức kinh thế hãi tục rồi. Từ trước đến nay bọn hắn chưa từng nhìn thấy người nào có được tố chất thân thể cường hãn như Tần Phàm.
Vào lúc này, cơ hồ toàn bộ người xem cuộc chiến trên quảng trường Thần Điện đều nhịn không được nhìn về phía Tần Phàm, thậm chí lực chú ý về bọn người quán quân đứng đầu DỊch Khuyết Sa vũ cũng hạ xuống đến mức thấp nhất.
Nhìn thiếu niên áo xanh tại tràng, trong thời gian ngắn kỳ vọng của mọi người đối với hắn dâng lên rất cao.
Mà ở một góc quảng trường, đám người Thái Hiên đang nhìn thân ảnh màu xanh có chút đơn bạc trên chiến trường kia, tâm tình cảm thụ vô cùng phức tạp. Đối với sự phát triển của Tần Phàm thì so với bất luận người nào trên quảng trường, bọn hắn cũng đều tinh tường hơn rất nhiều nên cảm thụ bọn hắn là sâu sắc nhất.
Bọn hắn có thể nhìn ra được, thực lực Tần Phàm biểu hiện ra ngoài so với khi giết chết Đại Đoái Minh minh chủ Giang Hồng thì mạnh hơn rất nhiều!
- Đều là Man Ngưu Kình nhưng lúc này Tần Phàm lại phát huy ra mạnh hơn nhiều!
Thái Hiên nhìn ra được so với lúc giết Giang Hồng thì một chiêu Vạn Ngưu Trùng Chàng này càng thêm không đỡ được! Hơn nữa lúc trước hắn cũng đã nhiều lần nhìn thấy Tần Phàm sử dụng Man Ngưu Kình, lúc này hắn cảm thấy không giống với lúc trước. Thậm chí hắn còn mơ hồ nhìn thấy phương thức Tần Phàm phát ra Man Ngưu Kình lúc này so với lúc giết Giang Hồng có chỗ tương tự.
- Có thể cải tiến vũ kỹ thì chỉ có Võ giả cấp Võ Tôn Võ Thánh mới có thể làm được. Tần Phàm hắn hiện giờ chỉ là Linh Vũ Sư mà thôi. Tiền đồ võ đạo của hắn tuyệt đối bất khả hạn lượng.
Cuối cùng, Thái Hiên thở phào nhẹ nhõm một hơi, hắn biết rõ bản thân đã không còn cơ hội đuổi kịp Tần Phàm. Cho dù ngày sau hắn có thể thông qua kỳ ngộ mà đạt đến cảnh giới tu vi như Tần Phàm thì thiên phú lĩnh ngộ của hắn vẫn xa xa không bằng.
- Tinh thần và thể chất tiểu tử Tần Phàm này không ngờ lại đạt đến trình độ như vậy, tuyệt đối là người mạnh nhất trước Võ Tôn từ trước đến nay mà lão phu nhìn thấy! Thậm chí ngay cả võ tôn cũng khó có được tinh thần như vậy! Ít nhất cũng làm lão phu cảm thấy mặc cảm.
Dương trưởng lão trên gác cao Thần Điện lúc này cũng không khỏi sợ hãi, than nói.
- Không thể không nói Tần Phàm quả thật vượt quá kỳ vọng của ta lúc đầu. Chỉ ba tháng mà hắn có thể đạt đến trình độ này, điều này thật sự ta không thể tưởng tượng được.
KIm Thượng cũng lên tiếng.
- Tố chất thân thể và tinh thần cường hãn như vậy, sau khi đạt tới Võ Tôn thì Tần Phàm hắn coi như khó mà có đối thủ. Khó trách Thánh Tôn lại xem trọng hắn như vậy. Thiếu niên này đích thật là không đơn giản, tiềm lực phát triển rất lớn.
Khuông trưởng lão nhìn Tần Phàm, trong nội tâm đồng dạng có vẻ kinh ngạc ngoài ý muốn, thậm chí còn có một chút kinh hỉ.
Ba người Viên Cảnh Thiên, Nhiếp Bá và Tiêu Biệt Ly trên chiến trường lúc này nhìn thấy Tần Phàm có thể đồng thời giết chết Lương Kiến Hòa và Lâm Thông trong thời gian ngắn như vậy thì bọn hắn cũng không khỏi hóa mắt ngây dại, thậm chí còn quên tiếp tục thế công của mình.
*****
- Hắn làm sao có thể mạnh như vậy?
Lúc này, trong tâm ba người bọn hắn không khỏi nảy lên ý nghĩ này.
Ba tháng trước, Viên Cảnh Thiên và Nhiếp Bá vốn đang tự tin có thể giết chết Tần Phàm đang tu luyện Thiên Cơ Đỉnh. Phần tự tin này của bọn hắn còn có chỗ gia tăng nhưng lúc gặp lại Tần Phàm thì lòng tin đã đó đã giảm đi không ít. Mà lúc này thì lòng tin của bọn hắn đã triệt để sụp đổ rồi.
Có thể nói bọn hắn hoàn toàn không có tin tưởng, thậm chí là liên thủ để giết Tần Phàm đi nữa thì bọn hắn cũng không tin tưởng có thể làm được chuyện đó rồi.
Ba năm trước, ba người bọn hắn chính là đệ nhất phòng ngự, đệ nhất công kích và đệ nhất tốc độ, trình độ rất không kém, thiên phú bọn hắn cũng không thấp. Bọn hắn đều là những người nổi bật trong đồng trang lứa. Thậm chí bọn hắn còn có lòng tin có thể tiến vào top 10 Thiên Tài CHiến lần này.
Hơn nữa bọn hắn còn cảm thấy chỉ vài năm nữa là có thể vượt qua bọn người Dịch Khuyết, Sa Vũ và Mạc Y.
Nhưng hôm nay, đột nhiên so sánh với thiếu niên chỉ vẻn vẹn 18 tuổi và tiến nhập Chân Vũ thánh địa mới nửa năm ở trước măt thì bọn hắn đột nhiên mình cái gì cũng không làm được rồi.
- Lúc trước chúng ta như thế nào mà dẫn dến tình trạng bây giờ...
Vào lúc này, rốt cục bọn hắn cũng đã nảy sinh tâm tư hối hận trong lòng.
Bọn hắn vẫn đang bày thế trận tam giác vây Tần PHàm vào giữa nhưng đều ngừng lại tại chỗ, ánh mắt lập lòe nhìn thiếu niên áo xanh ở giữa, ai cũng không lên tiếng nói chuyện hay động thủ gì.
Mà sau khi giết chết hai người Lương Kiến Hòa và Lâm Thông, Tần Phàm đứng cạnh thi thể Lâm Thông, lộ ra vẻ thập phần bình tĩnh. Trên thực tế, vừa rồi hắn một hơi giết chết hai cường giả Linh Vũ Sư đỉnh phong nên hiện giờ cũng cần khôi phục lại thoáng một phát.
Đồng thời hắn cũng âm thầm cảnh giác bọn ba người Viên Cảnh Thiên, Nhiếp Bá và Tiêu Biệt Ly và tìm kiếm thời cơ thích hợp nhất để ra tay. Chỉ cần địch nhân có động tĩnh thì hắn liền ra tay!
- Viên huynh, Nhiếp huynh, chúng ta không thể địch lại Tần Phàm này, hay là đi thôi.
Một lát sau, Đại Khảm Minh minh chủ Tiêu Biệt Ly, được xưng là đệ nhất tốc độ rốt cục nhịn không được tâm kiêng kị và sợ hãi, mở miệng nói ra với hai người Viên Cảnh Thiên và Nhiếp Bá.
Tuy rằng hắn biết rõ hiện giờ không thể giết chết được Tần Phàm, ngày sau càng thêm khó nhưng hắn cảm giác lúc này không thể làm gì được Tần Phàm. Không bằng lưu lại mạnh trước rồi ngày sau quyết định.
Vừa dứt lời, Tiêu Biệt Ly hắn cũng không để ý tới hai người Nhiếp Bá Viên Cảnh Thiên, toàn lực triển khai thân pháp, hướng về đường cái một bên thoát đi. Hắn không hổ được xưng là đệ nhất tốc độ, toàn lực thi triển tốc độ, chỉ để lại một đạo tàn ảnh, thậm chí ánh mắt của mọi người trên quảng trường thần điện cũng có chút không nắm bắt kịp.
- Không!
Trông thấy Tiêu Biệt Ly lúc này lại nảy sinh ý nghĩ rút lui, hai người Viên Cảnh Thiên và Nhiếp Bá vội vàng kêu lên.
Thế nhưng đã muộn.
Nhìn thân hình Tiêu Biệt Ly khẽ động, thân ảnh Tần Phàm cũng kích xạ theo.
Tốc độ Tiêu Biệt Ly vô cùng nhanh nhưng Tần Phàm còn nhanh hơn!
Lúc Tiêu Biệt Ly thoát ra được chừng 20 thước thì Tần Phàm đã vượt qua hắn, Vương trù đao mang theo tiếng gào thét của tử thần chém lên lưng hắn, thân hình Tiêu Biệt Ly lúc này không khỏi trì trệ lại.
Ngay lập tức, Đại Khảm Minh Minh chủ được xưng là đệ nhất tốc độ mở to hai mắt, lộ vẻ không cam lòng, chậm rãi rơi xuống đất.
Lúc hắn rơi xuống thì máu đã nhuộm đầy đất, thân thể đã không còn chút sinh cơ.
Đệ nhất tốc độ đã thua Tần Phàm ở chính phương diện tốc độ!
- Tốc độ Tần Phàm này làm sao lại nhanh như vậy?
- Tần Phàm không chỉ có tốc độ tu luyện không thể tưởng tượng nổi mà còn có thân thể và linh hồn siêu việt, không những thế còn có tốc độ vô cùng biến thái!
- Chẳng lẽ Tần Phàm này trước khi đạt được vị trí quán quân Thiên Tài Chiến đã được Chân Vũ Thần ban phúc?
- Trời ạ, tùy tiện có được một trong ba năng lực của hắn đều là rất tốt rồi!
Mà lúc này, mọi người trên quảng trường thần điện đều không khỏi động dung, Tần Phàm lại mang đến kinh ngạc cho bọn hắn. Vào lúc này, những thiên tài không khỏi bắt đầu cảm thấy đố kỵ với thanh niên áo xanh này.
Đúng vậy, chính là đố kỵ, đố kỵ trắng trợn!
Danh xưng đệ nhất tốc độ của Tiêu Biệt Ly cũng không phải là hư danh, ít nhất hắn được đại bộ phận người trên quảng trường Thần Điện thừa nhận vì tốc độ bọn hắn đều không bằng Tiêu Biệt Ly.
NHưng tốc độ của Tiêu Biệt Ly vẫn không bằng Tần Phàm. Khi Tiêu Biệt Ly thoát đi chỉ 20 thước thì đã bị Tần Phàm vượt qua rồi.
Lúc Tiêu Biệt Ly thi triển thân pháp thì có thể nhìn thấy một đạo tàn ảnh nhưng khi Tần Phàm toàn lực thi triển thân pháp thì mọi người vẫn còn nhìn thấy thân ảnh của hắn như vẫn còn nguyên tại chỗ không tiêu tán trong khi Tiêu Biệt Ly đã vong mạng.
Linh Vũ Sư mà đã có tốc độ như vậy, quả thật nghe mà rợn người.
Đệ nhất tốc độ mới đã ra đời!
Mà trên chiến trường, Nhiếp Bá và Viên Cảnh Thiên nhìn thấy một màn này, ánh mắt cũng dần trở nên ảm đạm.
Từ lúc năm người bọn hắn vây công Tần Phàm đến giờ chỉ chưa đến một phút thì tình thế đã thay đổi hoàn toàn.
Sau khi nhìn Tiêu Biệt Ly toi mạng, bọn hắn đã biết rõ mình hoàn toàn không có chút ưu thế nào.
So với ba tháng trước thì tốc độ Tần Phàm đã nhanh hơn nhiều. Vừa rồi tốc độ Tần Phàm thi triển bên ngoài thành không phải là nhanh nhất.
Tuy thực lực hai người Nhiếp Bá và Viên Cảnh Thiên cao hơn Tiêu Biệt Ly nhưng tốc độ bọn hắn lại không bằng. Thế mà tốc độ của Tiêu Biệt Ly vẫn không bằng Tần Phàm nên dù lúc này bọn hắn có muốn chạy trốn cũng không thể nữa rồi.
Có thể nói, lúc này bọn hắn đang lâm vào tuyệt vọng.
Nhưng dù là tuyệt vọng thì bọn hắn vẫn có gan liều chết đánh cược một lần.
- Chỉ còn lại hai người các ngươi rồi.
Sau khi giết chết Tiêu Biệt Ly, Tần Phàm chậm rãi xoay người lại, bình tĩnh nhìn Nhiếp Bá và Viên Cảnh Thiên, đệ nhất công kích và đệ nhất phòng ngự Chân Vũ thánh địa hiện tại.
- Lão Viên, giúp ta một hồi.
Vào lúc này, Nhiếp Bá hít sâu một hơi, nói với Viên Cảnh Thiên. Hắn buông bỏ hoàn toàn tâm cừu hận, trong lúc tuyệt vọng này tâm tình hắn lại bình tĩnh rất nhiều.
Đối mặt với Tần Phàm, hiện giờ hắn chỉ có thể thi triển Võ kỹ Cực Nguyên Ly Hỏa Trảm thì mới có cơ hội sống sót.
Nghe được lời Nhiếp Bá nói, Viên Cảnh Thiên nhớ lại thời điểm ba tháng trước tại Nam Hoang.
Khi đó hắn liên thủ với Nhiếp Bá đối với phó Viễn cổ hỏa thú kia, Nhiếp Bá muốn sử dụng võ kỹ Cực Nguyên Ly Hỏa Trảm mạnh nhất của hắn. Lúc đó Viên Cảnh Thiên chỉ giúp đỡ ba giây nhưng dù là 30s cũng không thành vấn đề.
Nhưng hôm nay đối mặt với Tần Phàm thì Viên Cảnh Thiên không dám nói 30s không thành vấn đề nữa rồi.
- Ta sẽ cố gắng hết sức.
Viên Cảnh Thiên ngưng trọng nhìn về phía Tần Phàm ở xa xa, chậm rãi gật đầu đáp lời Nhiếp Bá.
← Ch. 0381 | Ch. 0383 → |