← Ch.0399 | Ch.0401 → |
Thế nhưng Tần Phàm không chút yếu thế mà nhìn lại.
Bốn mắt đối nhau.
- Ngươi nhất định vẫn phải thua.
Dịch Khuyết nhìn Tần Phàm, từ từ nói ra từng chữ một. Tại thời khắc này, hắn bộc phát ra một cỗ khí thế cường đại vô cùng tự tin, thoáng cái đã trùng kích về phía Tần Phàm, trong nháy mắt đã san bằng cục diện chiến trường hiện tại.
- Thật sao?
Tần Phàm không khỏi hơi có chút kinh ngạc, hắn không biết tại sao dưới tình huống mình chiếm ưu thế hoàn toàn mà Dịch Khuyết còn có thể tự tin như thế này. Thậm chí tự tin đến mức có thể ảnh hưởng đến khí thế bản thân.
- Đúng vậy, Tần Phàm, ngươi phải thua!
Lúc này, khóe miệng Dịch Khuyết có chút giương lên, mở miệng nói ra làn nữa. Sau đó liền thấy hắn nhẹ nhàng lay động trữ vật giới chỉ trên tay, tựa hồ như lấy ra thứ gì đó.
- Bởi vì ta là một gã Luyện Đan Sư.
Một lát sau, một khỏa Đan dược màu đen lộ ra quang mang thần bí xuất hiện trên tay Dịch Khuyết, đồng thời trên người hắn còn bộc phát ra một cỗ tự tin tuyệt đối, ngạo thị thiên hạ.
- Cái gì? Dịch Khuyết này là một gã Luyện Đan Sư!
- Không thể nào, hắn vậy mà lại là một gã Luyện Đan Sư tôn quý trong các Luyện Dược Sư!
- Ta đã sớm nghe qua Dịch Khuyết là một gã Luyện Dược rồi nhưng không nghĩ đến hắn lại là một tên Luyện Đan Sư, Luyện Dược Sư cao cấp nhất! Giá trị hắn lập tức gấp 100 lần a!
- Dịch Khuyết này bất quá chỉ mới 25 tuổi nhưng cơ hồ đã đột phá cảnh giới Võ Tôn, hơn nữa lại còn là một gã Luyện Đan Sư! Cái này thật khiến người ta có chút không dám tin a!
- Không ngờ lại là sự thật, Dịch Khuyết này xem như là Luyện Đan Sư duy nhất tại thánh địa Chân Vũ hiện nay rồi, thật không thể tưởng tượng nổi a! Thiên tài trong thiên tài!
Nghe Dịch Khuyết thừa nhận mình là một gã Luyện Dược Sư, mọi người trên quảng trường Thần Điện đều ngẩn ngơ yên lặng trong chốc lát rồi sau đó bộc phát ra trận trận âm thanh thán phục sợ hãi. Tuy vẫn còn có người hoài nghi nhưng dù sao thì trở thành Luyện Dược Sư vẫn quá khó khăn! Thế nhưng vẫn có đại bộ phận người tin tưởng, Dịch Khuyết là một cường giả, cái này là sự thật hiển nhiên không thể chối cãi và trên tay hắn hiện giờ còn cầm một khỏa đan dược. nguồn
- Hửm?
Mà trên chiến đài, Tần Phàm nghe được như vậy thì đưa mắt nhìn Dịch Khuyết và khỏa đan dược trên tay hắn, cũng không khỏi hơi có chút ngoài ý muốn. Kỳ thật lúc trước, linh giác mẫn cảm của hắn cảm giác được trên người Dịch Khuyết có chút không tầm thường, có thể là một gã Luyện Dược Sư.
Nhưng không nghĩ đến Dịch Khuyết này lại thật sự là một gã Luyện Dược Sư.
- Trách không được Dịch Khuyết này có xúc giác võ đạo hoàn mỹ như vậy, nguyên lai hắn là một gã Luyện Dược Sư!
Lúc này Tần Phàm có chút minh bạch ra vì sao lúc hắn và Dịch Khuyết quyết chiến thì năng lực phản ứng của đối phương lại mạnh như vậy.
Luyện Đan Sư có thể luyện chế ra Linh Đan, so với Luyện Dược của Luyện Dược Sư càng trân quý hơn rất nhiều, Tần Phàm tự nhiên minh bạch độ khó. Bất quá, muốn trở thành Luyện Đan Sư hay Luyện Dược Sư thì các loại phương diện mẫn cảm linh hồn đều phải hết sức xuất sắc. Độ mẫn cảm linh hồn xuất sắc có thể khiến ngũ giác của Luyện Đan Sư càng thêm nhạy cảm, hơn nữa Dịch Khuyết này còn tu luyện tại đỉnh Thiên Cơ nên hắn có được trực giác võ đạo như thế thì cũng chẳng có gì kỳ quái.
- 25 tuổi mà không chỉ có được võ đạo bất phàm, đạt tới Linh Vũ Sư đỉnh phong, cách cảnh giới Võ Tôn cũng chỉ một bước và còn là một gã Luyện Đan Sư. Dịch Khuyết này quả thật không đơn giản. Tần Phàm nhìn Dịch Khuyết, đối với đối phương có chút thưởng thức nhưng cũng không quá kinh ngạc hay kiêng kỵ.
Nguyên nhân chính là hắn không chênh lệch với đối phương.
Tuy đối mặt với Dịch Khuyết có thể nói là siêu cấp thiên tài nhưng hắn vẫn có thể bảo trì tự tin của mình.
Bất quá, lúc này hắn đã công khai thân phận Luyện Đan Sư, vốn có ý định đả kích khí thế đối phương thoáng một phát nên lúc này tự nhiên sẽ không khiến khí thế bản thân yếu đi.
Và nếu khí thế không thể áp đảo được đối phương thì dùng thực lực tuyệt đối để đánh bại đối phương a!
- Dùng tiến độ của ta hiện giờ thì rất nhanh có thể tiến nhập cảnh giới Võ Tôn rồi. Cho nên lần Thiên Tài Chiến này là lần cuối ta tham gia, và ngôi vị quán quân phải thuộc về ta!
Dịch Khuyết thầm nói trong tâm, hắn thập phần khát vọng đạt được ngôi vị quán quân lần ày.
Sau đó hắn giương mắt nhìn về phía TẦn Phầm, hai người bốn mắt nhìn nhau.
- Tần Phàm, có thể bức ta sử dụng Đan Dược để đối phó với ngươi thì ngươi đủ vốn để tự hào rồi! Đương nhiên, Đan DƯợc cũng là một phần thực lực của Võ Giả, như vậy có lẽ cũng công bình với ngươi chứ?
Lúc này, đã có Đan Dược làm chỗ dựa, Dịch Khuyết hơi cười nói.
- Đúng vậy, cái này không có gì là không công bình.
Tần Phàm cũng chỉ cười nhàn nhạt, nói.
Người thắng làm thua, đây chính là quy tắc tại đại lục lấy võ làm trọng này. Dù là Đan Dược hay võ công, hoặc sử dụng âm mưu quỷ kế cũng được, tóm lại chỉ cần ngươi thắng. Nếu ngươi thua, chỉ còn là cái xác không hồn thì ai mà để ý ngươi?
Cũng chính vì như thế mà càng đi sâu trên con đường võ đạo, các võ giả đọ sức càng chú ý đến khí thế. Thế chính là một thứ vô cùng huyền diệu, có thể cảm ngộ và vận dụng thế thì có thể biến thành một bộ phận thực lực.
So với kẻ yếu thì thế của cường giả tự nhiên mạnh hơn, bất quá trong nội tâm kỳ thật cũng có thể tăng khí thế của mình lên với một trình độ nhất định.
Chỉ là bản thân nếu không có thực lực cường đại làm hậu thuẫn thì khi đối mặt với thiên tài, ngoại trừ người vô tri không sợ chết thì có bao nhiêu người có thể bình tĩnh đối mặt?
Bình thường thì khi võ giả đẳng cấp thấp đứng trước người đẳng cấp cao hơn, ngay cả đứng vững cũng không làm được rồi. Thật giống như Tần Phàm lúc trước gặp phải Võ Tôn Tần Húc Càn Kinh Tần gia, cơ hồ như bị khí thế đối phương đánh tan, không hề có lực phản kháng.
- Ha ha, cái này chính là một viên Hồi Khí Đan, có thể khôi phục thực lực đỉnh phong của ta rất nhanh.
Dịch Khuyết giơ giơ viên đan dược màu đen trong lòng bàn tay lên rồi sau đó nhẹ nhàng bỏ vào miệng.
Lập tức, linh khí trên toàn bộ đài quyết chiến đỉnh Tử Cấm tựa hồ bỗng nhúc nhích, khí thế phát sinh biến hóa, khí thế của Dịch Khuyết tăng lên, đè nén năng lượng hỏa nguyên chủng đang bộc phát bừng bừng của Tần PHàm xuống một chút.
Vì thực lực đã khôi phục nên Dịch Khuyết càng thêm tin tưởng, khí thế tự nhiên cũng tăng lên theo.
*****
- Khỏa Đan Dược này gọi là Vũ Tôn Đan, nói thực ra, nếu ngoài Đan Dược siêu cấp ra thì ta nhất định không cách nào luyện chế. Trên thực tế, ta đã tích trữ vô số tài liệu quý hiếm tại đỉnh Thiên Cơ để luyện chế ra, thập phần trân quý. Nhưng Tần Phàm, vì ngươi mà không tưởng được ta phải dùng đến nó.
Trên tay Dịch Khuyết lại xuất hiện một đạo ánh sáng long lanh, ở giữa chính là một viên đan dược màu sáng, sau đó hắn nhìn về phía Độc Phàm, không nhanh không chậm nói ra.
- Ý nghĩa như tên gọi, tác dụng của Vũ Tôn Đan này là có thể khiến ta tạm thời tăng lên đến cảnh giới Võ Tôn! Nói cách khác, Tần Phàm, ngay bây giờ ngươi sẽ đối mặt với một Võ TôN!
Dịch Khuyết nuốt khỏa Đan dược màu trắng kia vào, sau đó nói với vẻ khí phách vô song.
Sau khi phục dụng Võ Tôn Đan, ngay sau đó, khí thế Dịch Khuyết đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Giống như là một hạt giống trong nháy mắt phát triển lên cao tận trời. Một tia nước nhỏ như đầu đũa đột nhiên biến thành một con sông mãnh liệt. Hay là một tiểu hài xảo quyệt đột nhiên biến thành một cự nhân vô cùng cao lớn.
Con sông này vô cùng cuồng bạo, sóng to gió lớn, khí thế lao nhanh!
Mà khí thế tại tràng cơ hồ cũng đồng thời phát sinh biến hóa, dùng một loại ưu thế áp đảo, Dịch Khuyết cơ hồ đè ép khí thế của Tần Phàm xuống tới mặt đất. Giống như là biển cả bỗng nhiên hóa ra một con thuyền bằng sắt thép, khi đi qua tạo nên sóng to khiến chiếc ghe độc mộc thiếu chút nữa bị nhấn chìm.
- Đích thật là Võ Tôn Đan hàng thật giá thật! Thứ này ngay cả Thần Điện cũng không có, hơn nữa muốn luyện chế Vũ Tôn Đan thập phần gian nan, nếu không phải có ưu thế của đỉnh Thiên Cơ thì Luyện Đan Sư cũng không thể luyện chế ra được. Xem ra Dịch Khuyết này đã tự mình luyện chế ra rồi! Không thể tưởng được, dù ta biết Dịch Khuyết là một gã Luyện Dược sư nhưng không ngờ hắn trẻ tuổi như vậy mà đã là Luyện Đan Sư a!
- Ha ha, Dịch Khuyết này quả thật là đủ yêu nghiệt đấy! Chúng ta cũng đã lâu rồi không được quan sát Thiên Tài Chiến đặc sắc như thế này a! Bất quá, Khuông trưởng lão ngươi xem, Tần PHàm kia đối mặt với Dịch Khuyết đã tăng lên đến cảnh giới Võ Tôn như thế mà vẫn có thể trấn định vô cùng! Chẳng lẽ hắn còn có át chủ bài nào sao?
Dương trưởng lão ở một bên cũng nói ra.
- Tâm tĩnh của Tần Phàm của thật tôi luyện không tệ nên hắn trấn định cũng không có gì khó hiểu. ĐỐi mặt với Dịch Khuyết cảnh giới Võ Tôn, khí thế của hắn cơ hồ bị áp đảo hoàn toàn rồi. Tần Phàm hẳn là thua không chút nghi ngờ gì rồi...
Sau khi quan sát một hồi, Khuông trưởng lão lắc đầu noi ra.
Cảnh giới Võ Tôn và Linh Vũ Sư đỉnh phong cách một khoảng vô cùng lớn, hơn nữa thực lực bản thân Dịch Khuyết cũng không tệ, phục dụng Võ Tôn Đan cũng không phải là một ý nghĩ điên rồ cho lắm.
- Đó cũng là Tần Phàm này cũng thập phần khó đối phó, ta thập phần thưởng thức hắn.
Lúc này Dương trưởng lão cũng vuốt râu của mình, gật đầu nói.
Lần này thì Khuông trưởng lão không nói gì.
Mấy vị trưởng lão cũng đều nghĩ thế thì mọi người trên quảng trường Thần Điện càng không cần nói tới rồi. Lúc họ nhìn thấy Dịch Khuyết xuất ra khỏa Võ Tôn Đan kia thì đã không còn người nào hoài nghi thân phận Luyện Đan Sư của Dịch Khuyết nữa. Đồng thời bọn hắn cũng có thể cảm giác được khí thế trên đài quyết chiến đã biến hóa.
Dịch Khuyết đã thật sự tạm thời tăng lên đến cảnh giới Võ Tôn!
- Đáng tiếc, không thể tưởng đưcọ Dịch Khuyết còn át chủ bài như vậy, bất quá Tần PHàm có thua cũng không oan. Dịch Khuyết quả thật là thiên tài trong thiên tài, thiên tài trng những thiên tài a! Luyện Đan Sư a! Ai có thể nghĩ đến?
- Chỉ tiến vào thánh địa Chân Vũ nửa năm đã có được trình độ như vậy, Tần Phàm đã sáng tạo nên vô số kỳ tích. Bất quá hắn lại đụng phải Dịch Khuyết, quả thật là đáng tiếc.
Lúc này, mọi người cũng đều sợ hãi thán phục, đồng thời có chút tiếc hận cho Tần Phàm.
Ngay cả Thái Hiên cũng không khỏi sinh ra ý nghĩ như vậy. Sau khi phục dụng Võ TÔn Đan thì Dịch Khuyết đã có được thực lực Võ Tôn. Tần Phàm tuy mạnh nhưng vẫn còn chênh lệch một khoảng.
Trừ phi Tần Phàm cũng có Vũ Tôn Đan. Bất quá, đại bộ phận người quan sát đều biết Võ Tôn Đan rất khó luyện chế, ngoại trừ tại thánh địa Chân Vũ thì bên ngoài cơ hồ không ai có thể luyện chế! Tần Phàm dù chỉ tiến vào nửa năm, trên người có không ít Đan Dược nhưng không có khả năng có được Vũ Tôn Đan a!
Trên chiến đài đỉnh Tử Cấm!
Tuy phiêu dật giữa cơn sóng to gió lớn nhưng tiểu tử này vẫn có thể đứng vững mà không bị lật ngã.
- Tần Phàm, ta không muốn giết ngươi, ngươi nên nhận thua đi! Vì ta vừa đạt tới cảnh giới Võ Tôn nên có lẽ không thể khống chế lực lượng một cách tự nhiên nên có thể giết chết ngươi! Với thiên phú và tiềm lực của ngươi, nếu cứ như vậy mà chết đi thì ta thấy không đáng.
Vào lúc này, Dịch Khuyết dùng tư thái từ trên nhìn xuống dưới nói với Tần Phàm, hẳn cảm giác được hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay hắn. Đối với hắn hiện tại mà nói thì thiếu niên áo xanh trước mặt vô cùng nhỏ yếu rồi.
- Ngươi thua chắc rồi!
Dịch Khuyết gằn giọng nói ra từng chữ một, khí thế trên người lại bắt đầu khởi động lên, lúc này hắn đã quyết tâm dùng khí thế áp bách khiến Tần Phàm nhận thua.
- Cũng chưa chắc.
Thế nhưng lúc này, TẦn Phàm chỉ nhàn nhạt nói ra, một tay hắn cũng sờ lên trữ vật giới chỉ.
- Ngươi đây là tìm...
Thấy Tần Phàm không biết tốt xấu như vậy, Dịch Khuyết đã thực sự nổi giận, bắt đầu ngưng tụ lực khí, tùy thời đều ra tay chấm dứt trận đấu đã không còn ý nghĩa gì lúc này.
Mọi người thấy Dịch Khuyết sau khi thể hiện ra thực lực Võ Tôn mà Tần Phàm vẫn không nhận thua, trong nội tâm cũng cảm thấy Tần Phàm có chút sính cường. Dù sao thì cảnh giới Võ Tôn vẫn cường đại hơn Linh Vũ Sư nhiều lắm.
Thế nhưng, vào lúc này...
- Ta cũng là một gã Luyện Đan Sư.
Thanh âm bay bổng phiêu dật của Tần Phàm truyền đến quảng trường Thần Điện. Ngay lập tức, mọi người trên quảng trường như trúng phải phép định thân, không khỏi khẽ giật mình, thậm chí ngây ngẩn cả người. Cơ hồ tất cả mọi người đều không tin vào lỗ tai mình.
- Tần Phàm hắn vừa nói gì vậy?
Tần Phàm... Hình như hắn nói hắn cũng như Dịch Khuyết, là một gã Luyện Đan Sư.
- Luyện Đan Sư? Ngươi xác định Tần Phàm không nói Luyện Dược Sư mà là Luyện Đan Sư cao quý nhất trong Luyện dược đạo?
- Ta nghe chính là Luyện Đan Sư.
- Ta cũng nghe như thế.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, trao đổi lời nói vừa nghe rồi. Cuối cùng mọi người đều phát hiện mình cũng không có nghe lầm! Vừa rồi Tần Phàm đích thật đã thừa nhận mình là Luyện Đan Sư như Dịch Khuyết trước mặt mọi người, Luyện Đan Sư cao quý nhất trong Luyện Dược đạo!
← Ch. 0399 | Ch. 0401 → |