← Ch.0400 | Ch.0402 → |
Tần PHàm là Luyện Đan Sư!
Sau khi những lời này truyền đến quảng trường, tất cả mọi người đều yên lặng trong thoáng chốc..
- Điều này sao có thể?
Ngay lập tức, mọi người đều trợn mắt há hốc mồm khiếp sợ!
Không thể tin được!
Nếu như nói lúc Dịch Khuyết tự nhận mình là một gã Luyện Đan Sư thì mọi người còn có chút hoài nghi thì bây giờ Tần Phàm nói hắn cũng là một gã Luyện Đan Sư thì mọi người đều là triệt để không tin.
DỊch Khuyết 25 tuổi trở thành Luyện Đan Sư đã là thiên phú dị bẩm trăm năm khó gặp rồi, quá kinh thế hãi tục rồi! Mà Tần Phàm này mới chỉ là một thiếu niên 18 tuổi a, vậy mà hắn nói mình cũng là một gã Luyện Đan Sư!
Một gã Luyện Đan Sư 18 tuổi, hơn nữa còn là một gã Linh Vũ Sư đỉnh phong!
Cái này nói ra ai dám tin tưởng?
Nhìn cả thánh địa Chân Vũ này, thậm chí toàn bộ đại lục Võ Thiên, ngàn năm qua chưa từng có nhân vật nào như vậy a.
Nhưng Tần Phàm lại hết lần này đến lần khác đều sáng tạo nên những kỳ tích không ai có thể tưởng tượng nổi, người này chỉ có thể được xưng là người tạo nên kỳ tích, được thần phù hộ!
Mà câu nói kia của hắn nhất định có phân lượng!
Tuy mọi người đều không thể tin được nhưng trong tâm lại ẩn ẩn vẫn có chút tin tưởng.
Cuối cùng, quảng trường Thần Điện lại trở nên yên tĩnh lần nữa, hai mắt chăm chú nhìn lên màn sáng cực lớn trước mặt, quan sát hành động tiếp theo của Tần Phàm, nhìn thiếu niên áo xanh như được Thần phù hộ sẽ tạo nên kỳ tích gì tiếp theo.
Lúc này, khí thế tại tràng đã trung hòa với nhau.
Trên chiến đài đỉnh Tử Cấm, Dịch Khuyết nghe Tần Phàm nói hắn cũng là Luyện Đan sư cũng không khỏi hơi biến sắc, bất quá lại hồi phục rất nhanh, bình tĩnh nhìn Tần Phàm.
- Tần Phàm, nếu như ngươi muốn dối trá như vậy để ảnh hưởng tâm cảnh ta thì ngươi thật sự quá ngây thơ rồi. Ha ha, nếu ngươi nói ngươi là một gã Luyện Dược Sư thì ta còn thể tin nhưng dù là như thế đi nữa thì một gã Luyện Dược Sư đứng trước mặt ta cũng chẳng là cái gì cả.
Dịch Khuyết mở miệng, nhàn nhạt nói. Với tư cách là một gã Luyện Đan Sư, hơn nữa còn có thể luyện chế ra Cực phẩm đan dược như Võ Tôn Đan thì hắn có đầy đủ tư cách để ngạo mạn.
Hơn nữa, tại trận quyết chiến này, hắn có phải là Luyện Dược Sư hay không thì cũng không quan trọng, quan trọng là Đan dược Võ Tôn Đan đã thay đổi kết quá, không thể nghi ngờ gì nó có tác dụng mấu chốt.
Trong nội tâm Dịch Khuyết, dù Tần Phàm là một gã Luyện Dược Sư, chỉ cần không phải là Luyện Đan Sư thì đối phương vẫn chỉ là cấp Linh Vũ Sư đỉnh phong, coi như là luyện ra đan dược cấp Linh Hoàn thì tác dụng cũng không lớn.
Về phần Luyện Đan Sư thì Dịch Khuyết căn bản không tin tưởng.
- 18 tuổi là Luyện Đan Sư, có thể sao? (.
Vừa rồi, trong nháy mắt Dịch Khuyết bị câu nói kia của Tần Phàm ảnh hưởng một chút, không khỏi âm thầm tự trách mình ngớ ngẩn. Trở thành Luyện Đan Sư vô cùng khó khăn, cần thiên phú rất cao, hắn vô cùng rõ ràng điều này! Hắn có thể trở thành Luyện Đan Sư tôn quý ở tuổi 25, kỳ thật số mệnh quyết định rất lớn.
Nếu không có đỉnh Thiên Cơ trợ giúp thì hắn khẳng định không thể chạm tới cảnh giới huyền bí kia.
- Dịch Khuyết, ngươi cảm thấy ta đang lừa ngươi ư?
Tần Phàm có thể nghe ra ý tứ khinh miệt trong lời nói của Dịch Khuyết, nhưng hắn vẫn chỉ mỉm cười, biểu hiện ra ngoài vẫn thập phần tự tin.
- Ha ha, Tần Phàm, ta thừa nhận tu vi tâm cảnh và trình độ kiên định của ngươi là mạnh nhất trong Linh Vũ Sư ta từng nhìn thấy qua, thậm chí một vài Võ TÔn cũng kém hơn ngươi nhưng ngươi nên biết, tuy kiên định và tu vi tâm tĩnh có thể ảnh hưởng đến trận chiến nhưng thực lực mới là thứ quyết định kết quả chính thức! Hiện giờ ta đã có được thực lực Võ Tôn, cho dù ngươi trấn định như thế nào thì cũng không thể cải biến kết quả cuối cùng, đó chính là ngươi phải bại trận!
Dịch Khuyết cũng thập phần tự tin, lúc này hắn nhìn Tần Phàm với vẻ trêu tức, mở miệng nói lời khích bác.
- Đúng vậy, thực lực mới là nhân tố trọng yếu quyết định kết quả. Dịch Khuyết, chúng ta thập phần nhất trí ý kiến này đấy.
Tần Phàm giương mắt lên nhìn Dịch Khuyết, dù đối phương khinh thị như thế nhưng hắn vẫn không chút nhiễu loạn. Dưới khí thế áp bách cấp Võ Tôn của Dịch Khuyết, gần như là bị đè sấp nhưng hắn vẫn có thể bảo trì vẻ ngạo nghễ của mình.
- Đồng thời, đúng như ngươi nói, ngoài tu vi tâm cảnh ra thì Đan dược cũng được coi là một bộ phận thực lực cá nhân.
Hắn vẫn bình tĩnh tiếp tục nói, trong nháy mắt, một khỏa đan dược màu đen toát ra quang mang đỏ thẫm thần bí xuất hiện trên tay Tần Phàm.
Lúc Dịch Khuyết nhìn thấy khỏa đan dược này, sâu trong đôi mắt hắn hiện lên một tia kinh nghi nhưng hắn che dấu vô cùng tốt, người ngoài không thể nhìn thấy được.
- Đây là một khỏa Hồi Khí Đan, có thể giúp ta khôi phục lại thực lực đỉnh phong nhanh chóng!
Tần Phàm ngẩng đầu nhìn Dịch Khuyết, sau đó mở miệng nói ra, cơ hồ không khác gì câu nói của Dịch Khuyết lúc trước.
- Ha ha, Tần Phàm, ngươi thật quá ngây thơ! Mọi người đều biết ngươi chỉ tiến vào thánh địa Chân Vũ được nửa năm, ngươi có thể có được một khỏa HỒi Khí Đan thì có gì khó khăn?
Dịch Khuyết nở nụ cười, cảm thấy thủ đoạn đả kích khí thế của mình từ Tần Phàm có chút hạ cấp.
- Đúng vậy, người có thể luyện chế ra Hồi Khí Đan nhiều vô số. Bất quá, đây không phải là Hồi Khí Đan bình thường, ta gọi nó là Hồi Khí Đan siêu cấp. Hồi Khí Đan bình thường có thể khôi phục tám phần khí Nguyên Võ của Linh Võ Sư trong vòng một phút nhưng Hồi Khí Đan siêu cấp này có thể khôi phục toàn bộ khí Nguyên Võ bị tiêu hao chỉ trong 10s.
Tần Phàm cũng cười nhạo Dịch Khuyết, lơ đễnh nói.
Dứt lời, hắn trực tiếp bỏ khỏa Hồi Khí Đan siêu cấp trong tay vào miệng.
- Không có khả năng! Tần Phàm, ngươi dối trá!
Lúc này, sắc mặt Dịch Khuyết hơi khẽ biến, hắn cũng là một gã Luyện Đan Sư, trên thực tế lúc Tần Phàm xuất khỏa Hồi Khí ĐAn kia ra thì hắn đã nhận thấy điểm bất đồng.
Mười, tám, chín, ... Ba, hai, một!
Bồng!
Lúc Tần Phàm nuốt khỏa đan dược kia vào thì khí thế tại tràng đã chậm rãi xảy ra biến hóa rất nhỏ. Khí thế Tần Phàm vốn bị khí thế áp bách cấp Võ Tôn của Dịch Khuyết đè ép đến tận cùng đã như muốn bay lên!
Ngay sau đó, chỉ qua 10s mà đã bắn ngược trở lại, tức thì nắm giữ 1/10 khí tức tại tràng quyết chiến.
Rõ ràng chỉ là 1/10 nhưng phải biết rằng Dịch Khuyết lúc này đang ở trạng thái Võ Tôn. Khí thế áp bách của hắn so với Linh Vũ Sư thì mạnh hơn gấp trăm ngàn lần! Hơn nữa so đấu lúc trước thì Tần Phàm đã tiêu hao thật lớn, mà khí thế bên ngoài lại ảnh hưởng nên đã bị áp xuống tận cùng.
Có thể thoáng một phát trở lại nắm giữ 1/10 khí thế, nói rõ Tần Phàm khôi phục lại toàn bộ thực lực đỉnh phong trong 10s là sự thật.
*****
- Quả nhiên là thế, nếu muốn khôi phục khí Nguyên Võ tiêu hao nhanh như vậy thì Hồi Khí Đan bình thường đích thật khó có thể làm được. Hơn nữa muốn luyện chế ra đan dược nhiều linh khí như vậy thì nếu không phải ở địa phương có linh khí cực kỳ phong phú thì khó có thể thành công! Xem ra Tần Phàm này đích thật là một gã Luyện Đan Sư và Hồi Khí Đan siêu cấp này do chính tay hắn luyện chế ra.
Lúc này, Dương trưởng lão ở trên gác cao sáng ngời hai mắt, mở miệng nói ra.
- Tần PHàm này chỉ mới 18 tuổi a! Không chỉ có tiến cảnh võ đạo khiến người giật mình mà hắn còn là một gã Luyện ĐAn Sư.
Kim Thượng nghe Dương trưởng lão nói vậy cũng không khỏi âm thầm hít một hơi khí lạnh, khiếp sợ không thôi.
- Mỗi một phương diện của hắn đều là thiên tài trong thiên tài, trách không được Thánh Tôn lại coi trọng hắn như thế, thậm chí không tiếc trì hoãn giờ khai mạc.
Nghĩ tới đây, Kim Thượng thoáng nhìn qua Nhã các nơi các vị Thánh Tôn an tọa, trong nội tâm cũng dần dần hiểu rõ, minh bạch thêm nhiều thứ.
- Tần Phàm, không thể tưởng được... Không thể tưởng được ngươi là một gã Luyện Đan Sư!
Mà lúc này, trên quảng trường Thần Điện có một người so với người khác càng thêm tin tưởng Tần Phàm, đó chính là Thái Hiên.
Thái Hiên biết rõ Nam Phong Tần gia đã từng cử hành một đại hội đấu giá Đan dược, khi đó còn có vài loại đan dược xuất hiện khiến cả Đại Kiền Quốc khiếp sợ. Vốn tất cả mọi người đều cho rằng Nam Phong Tần gia dựa vào một Luyện Đan Sư nào đó nhưng hiện giờ Thái Hiên đã minh bạch, Nam Phong Tần gia căn bản không dựa vào Luyện Đan Sư nào mà là bản thân gia tộc bọn hắn đã xuất hiện một Luyện Đan Sư thiên tài!
- Tần Phàm, chẳng lẽ ngươi thật sự được thần Chân Vũ ban phúc sao?
Thái Hiên nhìn thoáng qua thiếu niên áo xanh trên màn sáng, miệng thì thào nói ra. Mỗi một lần Tần Phàm đều sáng tạo nên kỳ tích, thời gian dần qua, hắn cũng có chút chết lặng, từ giở trở đi, vô luận Tần Phàm sáng tạo ra kỳ tích kinh thế hãi tục nào nữa thì hắn cũng sẽ không chút hoài nghi.
Bởi vì hắn biết rõ thiếu niên này sinh ra để sáng tạo nên truyền kỳ!
- Tần Phàm, là bằng hữu với ngươi xem ra là chuyện đáng để Thái Hiên ta tự hào nhất!
Lúc này, Thái Hiên lộ ra ý tứ hàm xúc vui vẻ, đối với hồi quyết chiến cuối cùng này, hắn đã vô cùng kiên định với ý nghĩ chiến thắng sẽ thuộc về Tần Phàm rồi.
Trên chiến đài đỉnh Tử Cấm.
- Tần Phàm, coi như là Hồi Khí Đan siêu cấp thì như thế nào? Cái kia nói lên được điều gì? Cho dù ngươi khôi phục được thực lực đỉnh phong thì có thể chịu được một kích thực lực Võ Tôn của ta không?
Lúc này, Dịch Khuyết đã tin Tần Phàm là Luyện Đan Sư đến bảy tám phần, kỳ thật lúc này khí thế của hắn cũng không khỏi bị ảnh hưởng một phần, nhưng hắn vẫn bảo trì vẻ trấn tĩnh nhìn Tần Phàm, nói ra.
Hiện giờ, thực lực là tin tưởng thủ thắng cuối cùng của hắn!
- Đúng vậy, Dịch Khuyết học trưởng, nếu chỉ khôi phục thực lực đỉnh phong thì ta xác thực không phải đối thủ của ngươi.
Tần Phàm giương mắt lên nhìn đối phương, lúc bốn mắt nhìn nhau thì hắn lại đưa tay lên Trữ vật giới chỉ, xuất ra một khỏa đan dược màu trắng tán ra quang mang màu vàng thần bí.
- Đây là...
Lúc này, hai mắt Dịch Khuyết ngưng tụ lại, gắt gao nhìn chằm chằm khỏa đan dược kia, lòng của hắn lập tức nổi lên sóng to gió lớn, thậm chí khí thế đang chiếm ưu thế tại tràng của hắn cũng lắc lư mãnh liệt!
- Đúng vậy, là Võ Tôn Đan.
Tần Phàm cười khẩy, nhẹ nhàng nói. Sau đó trực tiếp nuốt khỏa Đan dược kia vào.
Sau khi Tần Phàm nuốt khỏa đan dược màu trắng kia vào thì toàn bộ đài quyết chiến liền giống như lúc Dịch Khuyết phục dụng Võ Tôn Đan, khí tràng lập tức điên cuồng xoay chuyển, không gian đỉnh Tử Cấm đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Khí thế lao nhanh như muốn dời sông lấp biển.
Tần Phàm giống như là một hạt giống, lúc này đột nhiên hóa lớn lên, biến thành một yêu thú cực lớn có thể thôn thiên, trong nháy mắt, khí thế nhỏ bé của hắn đã tăng trưởng cực nhanh, nhanh chóng chiếm giữ khí thế trên chiến đài.
Thời gian dần qua, khí thế của hắn đã tạm thời tăng lên ngang hàng với Dịch Khuyết thực lực Võ Tôn, thậm chí tựa hồ còn có xu thế vượt qua đối phương.
Đây cũng là vì Võ Tôn Đan do Tần Phàm luyện chế ra có phẩm chất cao hơn Võ Tôn Đan của Dịch Khuyết.
Luận thuật luyện đan, Tần Phàm đạt được truyền thừa Ẩn thế đan môn, cộng với thiên phú trác tuyệt của hắn, có thể nói tại toàn bộ đại lục Võ Thiên này, người có tạo nghệ vượt qua hắn chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Ít nhất với người cùng thế hệ thì Tần Phàm có được tự tin tuyệt đối.
Hơn nữa ý chí tinh thần Tần PHàm vốn vô cùng cường đại, luôn ở trong trạng thái trấn định. Thực lực càng tăng cường thì khí thế của hắn càng ngày càng mạnh.
Huống chi, lúc này Dịch Khuyết nhìn thấy một màn này thì căn bản không cách nào áp chế được sự khiếp sợ trong nội tâm, cỗ khí thế của Tần Phàm đã xảy ra biến hóa tại tràng, trong lúc giao phong đã khiến khí thế của hắn tạm thời suy yếu.
- Làm sao có thể!
Dịch Khuyết phát hiện Tần Phàm sau khi phục dụng khỏa đan dược màu trắng kia thì khí thế và thực lực chỉnh thể đã biến hóa, lúc này hắn như thế nào còn không rõ ràng kia chính là Võ Tôn Đan chân chính.
Là đan dược nghịch thiên có thể khiến Linh Vũ Sư tạm thời đạt được thực lực Võ Tôn.
Nói cách khác, lòng hắn không thể không thừa nhận, thiếu niên áo xanh trước mặt hắn hiện giờ chính là một gã Luyện Đan Sư, hơn nữa còn là Luyện Đan Sư cao quý thưa thớt nhất.
Hơn nữa, hắn còn mơ hồ cảm giác được khỏa Võ Tôn Đan do đối phương luyện chế ra so với khỏa Võ Tôn Đan của hắn thì dược hiệu càng mạnh hơn.
Cho tới nay, thứ khiến hắn tự hào nhất chính là trở thành một gã Luyện Đan Sư ở tuổi 25, có thể nói thuật Luyện đan là át chủ bài lớn nhất của hắn, cho tới nay hắn vẫn một mực không bộc lộ thân phận Luyện Đan Sư, vì hắn chờ đến lần Thiên Tài Chiến này.
Không chỉ muốn đoạt được vị trí quán quân Thiên Tài Chiến lần này mà hắn còn muốn trở thành một truyền kỳ, được lưu tên trên tường vinh quang Thần Điện.
Nhưng hiện giờ hắn cảm giác như giấc mộng của mình đã tan vỡ rồi.
Tần Phàm khiến hắn chính thức nhận thức được cái gì là Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Lúc này hắn lại nhớ tới câu nói "Trời đã sinh ra Du sao còn sinh ra Lượng", cảm thấy có chút bi ai.
Cái này đối với hắn mà nói thì quả thật đả kích rất lớn.
- Hô!
Trên chiến đài đỉnh Tử Cấm, khí thế Tần Phàm từ khi đạt đến thực lực Võ Tôn rốt cục đã vượt qua Dịch Khuyết, thoáng cái nắm giữ ba phần năm khí thế tại tràng.
- Võ Tôn Đan! Nhìn xem, ngay cả sắc mặt Dịch Khuyết cũng thay đổi rồi. Khí thế Tần Phàm đã thay đổi, vô cùng giống Võ Tôn. Không thể nghi ngờ gì vừa rồi Tần PHàm đã phục dụng một khỏa Võ Tôn Đan trong truyền thuyết.
- Võ Tôn Đan, cảnh giới Võ Tôn... Làm sao có thể? Tần Phàm thật sự luyện chế ra Võ Tôn Đan nghịch thiên này!
← Ch. 0400 | Ch. 0402 → |