← Ch.0426 | Ch.0428 → |
- A, ta ngược lại muốn nhìn lúc này đây Càn Kinh Tần gia các ngươi có nhịn được hay không!
Nhìn Càn Kinh ở trong tầm mắt càng ngày càng gần, trong miệng Tần Phàm có chút nghiền ngẫm mà nhẹ giọng nỉ non nói.
Bất quá thời điểm trải qua Càn Kinh, hắn cũng không có nghênh ngang mà đi vào, mà là lựa chọn sử dụng Chu Tước chi dực bay qua bầu trời.
Dù sao vấn đề này hắn cũng không thể biểu diễn quá mức rõ ràng, nếu không Càn Kinh Tần gia sẽ cảm thấy nghi ngờ.
Bởi vì Càn Kinh Tần gia đã biết rõ hắn có phi hành vũ kỹ, hiện tại Tần Phàm xem là vì sợ Càn Kinh Tần gia mà vụng trộm bay qua trên không Càn Kinh, biểu diễn như vậy mới có vẻ càng thêm chân thực.
Tần Phàm bay thẳng đến địa phương cách Càn Kinh trọn vẹn trăm dặm xa, còn cố ý quấn một vòng tròn, bất quá lại "không cẩn thận" để cho có chút người đứng ở phía sau nhìn thấy.
Hắn hiện tại đã trở thành Võ Tôn, sử dụng Chu Tước chi dực phi hành trăm dặm là chuyện rất dễ dàng, đương nhiên ven đường hắn vẫn phải giả bộ như là đi một chút ngừng một chút, lộ ra bộ dạng thập phần vất vả.
- Tốt rồi, đại khái ngay ở chỗ này, đợi một tý trò hay lên sân khấu a.
Ở một đỉnh núi lộ ra thập phần hoang vu, Tần Phàm chậm rãi rơi xuống trên mặt đất, cũng bắt đầu chuẩn bị nhóm lửa nấu cơm.
Tần Phàm đã trở thành Võ Tôn cường giả, trên thực tế, cấp độ Võ Tôn này, bước vào Quy Nguyên chi cảnh, thân thể có thể trực tiếp câu thông cùng Thiên Địa nguyên khí, có thể dùng Thiên Địa nguyên khí với tư cách lương thực, cho nên đại khái có thể mấy tháng không ăn không uống cũng sẽ không chết đói.
Bất quá hiện tại bởi vì Tần Phàm sắm vai nhân vật Linh Vũ Sư, ở cảnh giới Linh Vũ Sư, vẫn phải ăn uống bình thường như thường nhân a.
Mà thời điểm Tần Phàm nhóm lửa nấu cơm, một phương diện cố nhiên là cố ý lưu cho Càn Kinh Tần gia một ít thời gian, làm cho bọn hắn nghĩ mình "không kịp chạy trốn" mà kịp thời đuổi tới.
Một mặt khác là hắn muốn mượn cơ hội này, cố ý tôi luyện trù nghệ của mình một ít.
Bởi vì hắn đã nhận được Trù Đao truyền thừa bên trong Vương Trù Đao, tuy Trù Đao ba thức kia uy lực cực lớn, chỉ là Nhân đao sơ cấp nhất trong Thiên Địa Nhân, nếu có thể phát huy ra toàn bộ uy lực, thậm chí so với Vạn Ngưu Xông mà hắn khổ tâm cải tiến đi ra 999 trọng kia còn mạnh hơn rất nhiều!
Có thể nghĩ, nếu có thể lĩnh ngộ đến Thiên Đao, cái kia nhất định có uy năng hủy thiên diệt địa.
Đáng tiếc trù nghệ của Tần Phàm, lại để cho chính hắn cũng cảm thấy có chút xấu hổ.
Khả năng thật sự là hắn không có thiên phú gì a, hắn đối với Linh Dược là thấy cái gì sẽ nghiên cứu cái đó, nhưng nếu nói đến món ăn ngon gì đó, có lẽ sẽ không biết bao nhiêu gia vị, lúc nào lửa to, lúc nào lửa nhỏ... đủ loại như thế, có thể nói thật sự không có nghiên cứu qua đồ ăn.
Hơn nữa hắn thường xuyên xem đan dược thành cơm ăn, cho nên đối với ẩm thực này cũng đề không nổi hứng thú quá lớn.
Cũng bởi vì như thế, cho nên hôm nay Tần Phàm đối với uy lực của một chiêu Nhân Đao này, đoán chừng gần kề chỉ có thể phát huy một nửa mà thôi.
Đương nhiên, về sau Tần Phàm nếm thử đem Nhân Đao cùng Bá Vương Đao kết hợp lên, bất quá bởi vì như vậy, tuy uy lực đề ột ít, nhưng mà đã hạn chế phát huy uy lực càng lớn.
Nói cách khác, một chiêu Nhân Đao này cùng Bá Vương Đao kết hợp thành Bá Vương Chi Nhân Đao. Sauk hi ở Tần Phàm đột phá đến Võ Tôn, trên thực tế đã lộ ra có chút không đủ dùng...
Chính là bình cảnh.
Muốn đột phá cái bình cảnh này, chỉ có hai biện pháp: một phương pháp là lần nữa bế quan đi cảm ngộ Bá Đao chi đạo bên trong Đao Vương Lệnh, một phương pháp khác là tăng lên tài nấu nướng của mình, từ đó tăng lên uy lực của Nhân Đao.
Cái phương pháp thứ nhất bởi vì bên trong Đao Vương Lệnh đến từ Viễn Cổ Đao Vương truyền thừa, đủ loại huyền ảo trong đó thật sự là quá mức tối nghĩa, ở lúc mới bắt đầu hắn còn có thể tương đối dễ dàng lý giải, nhưng càng xâm nhập hắn liền phát hiện càng thêm gian nan!
Nếu như hôm nay hắn muốn lại có một lần đại cảm ngộ thu hoạch, như vậy ít nhất phải tốn hao một năm thời gian trở lên.
Cho nên cái phương pháp thứ nhất này đối với Tần Phàm hiện tại mà nói, lộ ra không quá thực tế.
Mà phương pháp thứ hai tăng lên trù nghệ, tựa hồ lộ ra đơn giản một ít, cho nên lúc này Tần Phàm lựa chọn.
- Tuy ta đã quyết định dùng quyền đạo làm chủ tu, nhưng dù sao toàn bộ Vạn Ngưu Xông chính là nhờ tự mình lĩnh ngộ, nếu như có một ngày tao ngộ bình cảnh lần nữa, chỉ sợ sẽ phải hao phí rất nhiều tinh lực cùng thời gian.
- Trù Đao ba thức này cùng Bá Vương Đao, chính là đến từ Thượng Cổ đại năng truyền thừa, uy lực đều rất mạnh, hơn nữa bao hàm lấy rất nhiều huyền ảo, ta nắm giữ một ít, đối với ta không có chỗ xấu.
Trong nội tâm Tần Phàm thầm suy nghĩ nói.
Hơn nữa Võ Tôn cường giả, lý giải đối với võ đạo đã đến một cảnh giới cực cao, nếu như Tần Phàm chỉ là sử dụng một loại võ kỹ, tuy cường đại, nhưng sẽ có vẻ quá mức đơn điệu, rất dễ dàng bị đối phương thăm dò chi tiết, bất lợi với đánh lâu dài.
- Đối với người bình thường mà nói, thuật luyện đan khó vô cùng ta cũng có thể nắm giữ, cái trù nghệ này ngay cả người bình thường cũng có thể làm được không tệ, còn có thể làm khó ta sao?
Nghĩ tới đây, Tần Phàm cắn răng nói ra.
Tuy trước kia đồ vật hắn nấu đi ra chỉ là tính toán vừa có thể vào miệng, cách mỹ vị kém xa vạn dặm, nhưng lúc này hắn lại nổi lên quyết tâm, quyết định, nhân cơ hội này hảo hảo tăng lên tài nấu nướng của mình thoáng một phát.
- Ồ?
Bỗng nhiên lỗ tai của Tần Phàm hơi động một chút, vào lúc này đã nghe được cách mình 100m, trong một bụi cỏ có chút di động.
- Nguyên lai là một con heo rừng, rất tốt, ta vừa mới suy nghĩ muốn nấu cái gì đó, không thể tưởng được nhanh như vậy thì có nguyên liệu nấu ăn tiễn đưa đến rồi.
Hắn híp mắt nhìn lại, lập tức lộ ra vui vẻ.
PHỐC.
Tần Phàm duỗi hai ngón tay ra, nguyên khí toàn thân có chút tác động, theo một tiếng vang nhỏ vang lên, lập tức một ngọn lửa như thực chất ở phía trên đầu ngón tay của hắn nhảy lên.
Hôm nay Tần Phàm đã đột phá đến Võ Tôn chi cảnh, hoàn toàn có thể đủ kình khí hóa thành thực chất rồi, cho nên ngưng hóa một đạo chân hỏa này, đối với hắn mà nói hoàn toàn không có khó khăn.
- Vèo...
Sau một khắc, ngọn lửa trên đầu ngón tay Tần Phàm lập tức hóa thành một đạo hỏa tiễn, sau đó dùng tốc độ cực nhanh vọt tới con lợn rừng cách hắn hơn 100m kia.
- Ô...
Con lợn rừng kia phát ra một tiếng bi thiết thập phần ngắn ngủi, sau đó im bặt.
- Hắc hắc, chuẩn bị bào chế mỹ vị.
Tần Phàm từ trên mặt đất đứng dậy, trên mặt lại lần nữa lộ ra mỉm cười, sau đó chậm rãi hướng về con lợn rừng đã hoàn toàn không có tiếng vang kia.
Nhưng mới vừa đến gần một tí, nụ cười trên mặt Tần Phàm lại không khỏi thoáng chốc cứng lại, trở thành cười khổ.
*****
Nguyên lai bởi vì một đạo hỏa quang này của Tần Phàm chính là nguyên chi hỏa tinh khiết, tuy Tần Phàm đã cố gắng giảm độ ấm xuống, nhưng nói như thế nào đây cũng là một kích của Võ Tôn, uy lực sao có thể kém chứ!
Đáng thương cho con lợn rừng kia, vào lúc này nửa người đã bị Nguyên Khí Chi Hỏa này đốt thành tro bụi, còn có một nửa còn lại cũng biến thành than đen.
- Ta ***, cái này còn ăn thế nào ah!
Tần Phàm không khỏi chậc chậc lưỡi, sau đó hắn ngồi xổm xuống, đẩy than đen kia ra, dở khóc dở cười nói.
- Nguyên Khí Chi Hỏa này quá mạnh mẽ, coi như là khống chế độ ấm như thế nào, lực sát thương cũng mạnh đến nổi không hợp thói thường, muốn dùng để nấu đồ ăn, xem ra là không được.
Lập tức hắn lắc đầu, liền lần nữa buông ra thị lực, tìm con mồi kế tiếp.
Trong khu hoang dã này, bởi vì quanh năm không có người đi săn, những tiểu động vật hoang dại còn có không ít. Tần Phàm rất nhanh liền phát hiện một con lợn rừng khác, bất quá lúc này hắn lại học thông minh, không có đi dùng hỏa tiễn đi bắn chết, mà là thân hình khẽ động, trực tiếp xông tới.
Lưu Tinh Bộ của Tần Phàm đã tu luyện đến hoàn mỹ cấp, hơn nữa tăng thêm thể chất bản thân rất mạnh, tuy con lợn rừng này bởi vì Vũ Thiên đại lục có linh khí sung túc, nếu so với lợn rừng trên địa cầu thì linh mẫn hơn rất nhiều, nhưng làm sao có thể chạy trốn khỏi Tần Phàm?
Bắt được con lợn rừng kia, lúc này Tần Phàm nhẹ nhàng vỗ đầu của nó một cái, con lợn rừng này lập tức không có khí tức, bất quá lúc này Tần Phàm nắm giữ độ mạnh yếu rất khá, cuối cùng không có trực tiếp chấn nó thành thịt vụn.
- Tốt rồi, lúc này đây nguyên liệu nấu ăn cuối cùng rất nguyên vẹn, cũng không có bị phá hư như thế nào... A... , không bằng liền trực tiếp làm lợn rừng nướng a!
Nhìn con lợn rừng trong tay, Tần Phàm nghĩ một lát, sau đó hạ quyết định.
Nói làm liền làm, cả người Tần Phàm vùi đầu vào trong đó, một bên vận hành Trù Đao tâm pháp, một bên bắt tay vào làm xử lý nguyên liệu nấu ăn trong tay.
Quá trình chế biến thức ăn này, trên thực tế là một quá trình cảm ngộ, phối hợp đủ loại huyền diệu của Trù Đao tâm pháp, do đó để cho Tần Phàm tiến nhập lĩnh ngộ bên trong ý cảnh Nhân Đao.
Tần Phàm tìm một giòng suối nhỏ, sau đó cạo lông con lợn rừng kia, mổ bụng bỏ nội tạng, kéo mỡ lá xuống, sau đó loại bỏ ba cây xương sườn trước, để thân để heo nằm ngang, dùng nước rửa sạch sẽ.
Dù sao hắn cũng là một Võ Tôn cường giả, hơn nữa tố chất thân thể vô cùng tốt, đối với độ mạnh yếu của mình đều có thể nắm giữ rất tốt, tăng thêm có Vương Trù Đao thuận buồm xuôi gió trợ giúp, cho nên ngược lại là đem con lợn rừng này xử lý được ngon lành.
Sau đó dùng nước sôi nấu xơ da heo, để khô hơi nước, thừa lúc nhiệt lượng toàn thân nó vẫn còn, bôi lên trên một loại thảo dược nào đó có được hương vị giống như mật ong.
Hắn nghe nói qua lợn rừng nướng là phải bôi một chút mật ong, nhưng hắn trong khoảng thời gian ngắn không có mật ong, liền ý tưởng đột phát tìm thay thế phẩm này.
- Hắc hắc, tăng thêm cái dược trấp này, nói không chừng con lợn rừng này còn có được công hiệu bảo vệ sức khoẻ, coi như không tệ.
Tần Phàm nhìn màu da con lợn rừng kia vàng lên, có chút ít đắc ý nói. Trên thực tế bình thường thời điểm hắn luyện đan cũng thường thường dùng dược liệu thay thế, lúc này đây lại hữu ích, thiết thực lên đến trù nghệ.
Đợi hết thảy xử lý hoàn tất, Tần Phàm liền đem bắp chân sau con lợn rừng, trảo đoạn đi gân da, lấy gỗ làm thàng một cây xiên nướng thịt, dùng một thanh thiết kiếm không biết từ nơi này có được đâm thủng, sau đó đặt ở trên đống lửa khoan thai bắt đầu đồ nướng.
Bởi vì độ ấm Nguyên Khí Chi Hỏa của Tần Phàm thật sự rất cao, cho nên Tần Phàm chỉ có thể dùng phương thức nướng nguyên thủy nhất rồi.
Tần Phàm ngồi trên một tảng đá, sau đó nắm lấy thiết kiếm, chậm rãi chuyển động, để cho con lợn rừng kia có thể chín đều.
Một mực nướng chừng hơn nửa giờ, trên da con lợn rừng kia bắt đầu xuất hiện màu sắc đỏ vàng bong bóng, xem rất là xốp giòn sướng miệng.
- Xem bộ dạng hương vị rất tốt a.
Lúc này trong nội tâm Tần Phàm dâng lên một cảm giác rất là vi diệu, tuy bình thường hắn không trầm mê khẩu dục thế nào, cũng không khỏi chép miệng liên tục.
- Tốt rồi.
Lại một lát sau, Tần Phàm có chút vui sướng mà từ trên đống lửa đem lợn rừng nướng mà mình tự tay bào chế xuống, cái mũi dùng sức ngửi thoáng một phát, cảm giác được hương thơm xông vào mũi, để cho hắn không khỏi nuốt nước miếng thoáng một phát.
- Tựa hồ hỏa hầu vẫn hơi già một tí, bất quá có lẽ xem như không tệ rồi.
Tần Phàm đem heo nướng lật qua nhìn thoáng một chút, phát hiện thượng diện có nhiều chỗ đã có chút cháy đen, hắn có chút đáng tiếc lẩm bẩm.
Kế tiếp, hắn cũng không sợ bị phỏng, trực tiếp kéo xuống một cái đùi heo nướng màu sắc vàng óng ánh.
Màu da heo nướng rất đẹp, lại kéo xuống một miếng thịt, chỉ thấy hình dáng thịt chất như quỳnh tuyết, Tần Phàm không thể chờ đợi được mà bỏ vào trong miệng, có thể cảm giác được thịt chất béo mà không ngán, giòn xốp sướng miệng, sau khi nuốt vào, còn cảm giác được miệng lưu hương.
- Ăn ngon! Tuy hương vị có chút là lạ, nhưng tương đối ăn ngon!
Con mắt Tần Phàm lập tức sáng ngời, lúc này đây cũng không xé từng miếng nhỏ, trực tiếp một ngụm cắn trên đùi lợn rừng, bắt đầu ăn miếng lớn.
Đây tuyệt đối là hắn tự mình làm ra món ăn ngon nhất từ khi xuất đạo rồi, bởi vì trước kia hắn rất ít chú trọng ăn uống chi dục, cho nên cái này thậm chí xem như món ngon nhất mà hắn bình sinh nếm qua!
- Chậc chậc, thật có thể nói là mỹ vị nhân gian.
Tần Phàm bỏ miếng thịt lợn rừng nướng cuối cùng vào trong miệng, liếm liếm ngón tay, còn cảm giác có chút chưa thỏa mãn.
Oanh!
Mà thời điểm Tần Phàm bỏ miếng thịt lợn rừng nướng cuối cùng vào bụng, bỗng nhiên hắn cảm giác được một loại cảnh giới thập phần huyền diệu, để cho trong óc hắn lập tức nhiều một ít gì đó, đồng thời cũng làm cho hắn đối với Trù Đao chi đạo nhiều hơn rất nhiều hiểu rõ.
- Quả nhiên, trù cũng là một loại đạo...
Tần Phàm không khỏi vui vẻ, vội vàng ngồi xếp bằng xuống dưới đất bắt đầu tiêu hóa. Lúc này ăn lợn rừng nướng, lại mang cho hắn rất nhiều cảm ngộ trước kia không có, thậm chí là đạo, hắn cảm thấy một loại cảnh giới mới về Trù Đao.
Đạo pháp tự nhiên, Tần Phàm từ bên trong nướng thịt lợn rừng cực kỳ bình thường, nhưng lại toàn tâm đầu nhập, mà bởi vì hắn bắt đầu đã có Trù Đao tâm pháp, như vậy ở lúc này dụng tâm nấu nướng, hắn liền đem rất nhiều đồ vật không rõ đều thông hiểu đạo lí rồi.
Rất lâu sau đó.
Tần Phàm rốt cục mở mắt lần nữa, trong đôi mắt đều là vẻ vui thích. Hắn đối với Nhân Đao bên trong Trù Đao này rốt cục đã có tăng lên mới, tuy hắn còn chưa có thử qua, nhưng nếu phối hợp Bá Vương Đao thi triển, như vậy hắn đoán chừng mình ít nhất có thể phát huy ra bảy thành trở lên của toàn bộ uy lực Nhân Đao!
← Ch. 0426 | Ch. 0428 → |