← Ch.0454 | Ch.0456 → |
Hống hống hống!
Theo hỏa hệ nguyên khí ngưng tụ, tất cả hư ảnh Man Ngưu hỏa hồng sắc rất nhanh liền thành hình trong hư không, Liệt Diễm quay cuồng, tư thaias hung mãnh, trọn vẹn mấy trăm đầu, khí thế ngưng tụ đủ chấn động Thiên Địa!
Ngay sau đó là thanh âm bạo rống liên tiếng, không gian chấn động, tất cả Hỏa Ngưu cực lớn vô cùng cuồng bạo đánh tới Lục Sắc Cự Xà đánh, thiêu đốt hết thảy!
Ầm ầm
Xà Ngưu đánh nhau, rừng cây dưới va chạm cực lớn liền nhao nhao sụp đổ, trong khoảng thời gian ngắn, bụi mù cuồn cuộn, mảnh gỗ vụn văng khắp nơi, trên mặt đất xuất hiện đồi núi dài như thâm cốc.
Qua hồi lâu, sau khi bụi mù tiêu tán một chút, huynh đệ Mộc Mộ Mộc Dương liền khiếp sợ phát hiện chỗ Tần Phàm đứng ban nãy, cây cối trong phạm vi trăm mét đã bị phá hủy hoàn toàn!
cũng là nói, chỉ dưới một chiêu, Tần Phàm liền phá hủy hơn phân nửa ưu thế của bọn hắn!
Đối với thực lực Tần Phàm, hai người bọn họ biết mình phải xem lại lần nữa!
Lá rách bắn ra còn vòng qua vòng lại trên không trung, thật lâu không rơi xuống, cây cối và đại địa đều lộ ra một mảnh cháy đen, một khe hở dài hẹp cực lớn thấy mà giật cả mình!
Tần Phàm và Mộc Dương lần đầu giao đụng cũng đã tạo thành phá hư lớn như thế, có thể nghĩ, trận đấu chính thức giữa Võ Tôn chi cảnh thanh thế to lớn cỡ nào.
Mộc Dương rất mạnh, Tần Phàm đoán chừng thực lực của hắn so với mình ba tháng trước phải mạnh hơn không ít, chỉ sợ cũng có thực lực chém giết Độc Giác Giao Long, Tần Húc càng không cách nào so sánh.
Vừa rồi Cự Xà do Mộc hệ nguyên khí hóa thành ẩn chứa lực lượng phi thường khủng bố!
Bất quá Tần Phàm đã không còn là Tần Phàm ba tháng trước nữa, hắn hiện giờ có thể khống chế nguyên khí trong phạm vi hơn 250m! Lấy ưu thế trảm nghịch thành tôn, hắn đối với nguyên khí là khống chế tuyệt đối, cho nên phạm vi 250m này cũng tương đương với phạm vi ngoài 500m của Võ Tôn bình thường!
Hơn nữa Vạn Ngưu Trùng Chàng có thể so với Thiên giai võ kỹ, uy lực của nó vốn cực lớn, chín trăm chín mươi chín đầu hỏa hệ Man Ngưu trực tiếp khắc chế Cực Xà kia, hơn nữa hỏa nguyên khí mãnh liệt còn phá hủy hết cây cối trong phạm vi trăm mét.
Hai người Mộc Mộ và Mộc Dương không thể không thừa nhận, uy lực một chiêu này của Tần Phàm mạnh hơn Mộc Dương rất nhiều, trong đó Mộc Dương đặc biệt cảm thụ sâu nhất.
- Không có khả năng đấy! Nghe nói tiểu tử này mới từ Chân Vũ thánh địa đi ra có ba tháng, nói cách khác hắn đột phá đến cảnh giới Võ Tôn nhiều nhất chỉ mấy tháng, làm sao có thể có thực lực mạnh vậy được! Hơn nữa hắn trong thời gian ngắn như vậy đã đột phá đến Võ Tôn, làm sao không chút dấu hiệu căn cơ bất ổn, ngược lại nguyên khí có thể khống chế còn mạnh hơn ta nhiều như vậy! Đó căn bản không hợp với lẽ thường!
Nội tâm Mộc Dương nổi lên sóng to gió lớn, không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Tần Phàm.
Lúc này Mộc Dương và Mộc Mộ bởi vì cây cối bốn phía bị phá hủy, chỉ còn bãi đất không cho nên Tần Phàm cũng đã có thể nhìn thấy bọn họ rõ ràng.
- Tiểu tử này rất cổ quái! Vừa rồi ta rõ ràng cảm giác được trong phạm vi 200m đều có hỏa nguyên khí đang chấn động, nói cách khác tiểu tử này rất có thể đã là đột phá đến cảnh giới Võ Tôn nhị cấp rồi!
Lúc này huynh trưởng Mộc gia Mộc Mộ tương đối tỉnh táo trầm giọng nói với Mộc Dương nói ra, hắn đối với thiếu niên áo xanh trước mắt này cũng nổi lên kiêng kị thật sâu!
Vốn hắn cho rằng cho dù thiên phú đối phương tung hoành thế nào, tuổi còn trẻ đã đạt tới cảnh giới Võ Tôn, nhưng dù sao cũng là đột phá thực lực còn thiếu, thực lực chân thật vô luận thế nào cũng không thể sánh bằng những cường giả đã tiến vào Võ Tôn hai ba mươi năm như bọn hắn!
Nhưng vừa rồi Tần Phàm so đấu với Mộc Dương, hắn liền biết rõ mình đã sai lầm!
- Làm sao có thể, chỉ mới qua có ba tháng thôi! Hắn làm sao đột phá đến Võ Tôn nhị cấp rồi! Người bình thường coi như tiêu tốn ba năm cũng chưa hẳn có thể thành công!
Mộc Dương nghe được lời Mộc Mộ lần nữa khiếp sợ không thôi.
- Ngẫm lại Tần Phàm chỉ dùng một năm liền từ Linh Vũ sư đột phá đến Võ Tôn, ngươi nên biết trên người hắn không gì là không thể cả!
Mộc Mộ cũng không thể tin được, nhưng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ truyền âm nói.
Liên tưởng đến đủ loại sự tích truyền kỳ về thiếu niên áo xanh trước mắt, hơn nữa vừa rồi so đấu qua, vô luận là Mộc Mộ hay Mộc Dương đều biết, thiếu niên áo xanh đứng trước mắt này căn bản không thể dùng ánh mắt người thường để suy đoán được!
Bắt đầu từ giờ khắc này, Mộc Mộ và Mộc Dương đã hoàn toàn nhìn thẳng vào Tần Phàm... thậm chí cho rằng hắn là cường giả còn mạnh hơn bản thân.
- Tần Phàm, không thể không thừa nhận, thực lực của ngươi vượt xa dự liệu của chúng ta! Không đến hai mươi tuổi đã đột phá đến Võ Tôn chi cảnh, lại có thực lực không dưới đệ đệ ta vốn là Võ Tôn lục cấp! Ngươi rất mạnh, thật sự rất mạnh!
Kế tiếp, Mộc Mộ nhìn chăm chú vào Tần Phàm, trong miệng chậm rãi nói.
- Ha ha, ý Mộc tôn giả là muốn hai người đồng loạt ra tay đối phó ta sao? Hai Võ Tôn danh chấn nhiều năm hơn nữa cảnh giới lại cao hơn ta mấy cấp, thế mà lại liên thủ đối phó một tiểu tử chưa đến 20t như ta, chẳng lẽ các ngươi không sợ người khác cười nhạo sao?
Tần Phàm lúc này cười nhạt nói.
Nghe được lời này của Tần Phàm, Mộc Mộ và Mộc Dương cơ hồ muốn thổ huyết, nếu như theo tuổi mà tính, trên toàn bộ Võ Thiên đại lục nào có thể tìm ra người cùng lứa đối phó được yêu nghiệt này.
Bất quá hai người bọn hắn quả thật đã thành danh nhiều năm, cũng tương đối chú ý thể diện. Mộc Mộ tự định giá một hồi, mới lạnh giọng nói:
- Tần Phàm, ngươi không nên quên nơi đây là hỗn loạn chi địa Càn Khôn Đái, ở chỗ này chỉ có kết quả thắng bại, không ai quan tâm ngươi dùng thủ đoạn gì đâu!
- Hừ, có thể làm cho hai huynh đệ chúng ta liên thủ, Tần Phàm ngươi cho dù chế cũng nên tự hào rồi!
Mà Mộc Dương lại hừ lạnh một tiếng nói.
Cuối cùng, hai người bọn họ vẫn quyết định muốn liên thủ đối địch!
Bởi vì thấy được Tần Phàm vừa rồi sử xuất ra Vạn Ngưu Trùng Chàng, chỉ một người thì bọn hắn căn bản không có lòng tin thắng lợi, hơn nữa bọn hắn còn không biết Tần Phàm còn thủ đoạn gì không! Cộng thêm hiện giờ bốn phía không người, bọn hắn chỉ hy vọng có thể tốc chiến tốc thắng, nhanh chóng tiếp tục truy tung Phương Tiểu Tinh.
Cuối cùng vừa nói xong, hai người Mộc Mộ và Mộc Dương liền liếc nhau một cái, lập tức đồng thời hít sâu một hơi, bắt đầu cùng nhau ra tay!
Tần Phàm thấy hai người đồng thời ra tay, biết rõ đã không thể vãn hồi, hơn nữa lời của mình cũng căn bản không thể tạo thành ảnh hưởng đối với hai người vốn phối hợp ăn ý này, nét mặt của hắn không khỏi trở nên ngưng trọng.
Trải qua cái này ba tháng tu luyện, hắn hiện giờ đối phó với Võ Tôn lục cấp bình thường coi như nhẹ nhõm, nhưng Mộc Mộ chính là Võ Tôn thất cấp, coi như đối phó mình hắn cũng thập phần miễn cưỡng, huống chi còn là Võ Tôn lục cấp và Võ Tôn thất cấp đồng thời liên thủ!
*****
- Cẩn thận, hai người này vốn là huynh đệ, tâm ý tương thông, am hiểu hợp kích chi pháp, hai người này liên hợp lại dù là Võ Tôn bát cấp cũng phải tránh lui!
Lúc này thanh âm Cổ Mặc cũng truyền đến nói:
- Nếu ngươi thật sự duy trì không được, liền để bản Võ Thánh ra tay đi! Hai người chúng ta liên thủ, chắc cũng không chênh lệch bọn hắn bao nhiêu!
- Trước tiên chờ một chút, đối thủ càng cường đại, càng có thể tôi luyện võ đạo của ta, hơn nữa lấy mức độ thể phách cường hãn của ta hiện giờ, bọn hắn muốn thoáng cái giết chết ta cũng không dễ đâu!
Tần Phàm lại ngưng tụ hai mắt trả lời, thực lực hắn hiện giờ so ra nhất định kém Võ Tôn bát cấp, nhưng Võ Tôn bát cấp bình thường cũng chưa chắc có thể đơn giản giết chết hắn.
Hơn nữa Tần Phàm còn ý định khác, cái kia chính là ba tháng sau khi giết chết Độc Giác Giao Long lĩnh ngộ được Thủy Hệ Vạn Ngưu Trùng Chàng, nhưng hắn lại một mực không cách nào vận dụng thuần thục, uy lực càng kém xa Vạn Ngưu Trùng Chàng thủy hệ, cả hai không cách nào cân đối, tự nhiên cũng không thể sử xuất ra Vạn Ngưu Trùng Chàng song nguyên khí hỗn hợp như Cổ Mặc nói rồi!
Cho nên, Tần Phàm chính là muốn mượn trận chiến lần này để lần nữa kích phát tiềm lực của mình!
Giống như cây khô gặp mùa xuân, Mộc hệ nguyên khí nồng đậm bắt đầu chấn động trong không khí, ngay cả cây cối bốn phía vừa rồi bị Tần Phàm phá hủy lúc này Mộc hệ nguyên khí còn lưu lại trong đó tựa hồ cũng như bị hút ra vậy!
Khi Tần Phàm mặt đối mặt thì hai người Mộc Mộ và Mộc Dương đã bắt đầu phân biệt điên cuồng thúc dục Thiên Địa nguyên khí, sau đó bỗng đồng thời ra tay cấp cho Tần Phàm một kích trí mạng, định dùng tốc độ nhanh nhất kết thúc trận chiến này!
- Thần Mộc Đại Thủ Ấn!
- Âm Mộc Vương Quyền!
Hai người Mộc Mộ và Mộc Dương đồng thời quát khẽ một tiếng, đồng thời sử xuất ra võ kỹ, tiếp theo trong nháy mắt, hai cổ năng lượng cự đại xé rách không khí phá không mà ra!
Quang mang thanh hắc sắc gào thét như gió xoáy, trận trận khí bạo không dứt bên tai, trên bầu trời cũng lập tức trở nên âm u, tựa hồ trời cũng như muốn sụp đổ vậy.
Không khí trong phạm vi mấy trăm dặm phía trước trực tiếp sinh sinh bị đè ép nổ tung, sau một lát, một cái cự chưởng thanh hắc sắc từ trên bầu trời trực tiếp trùng điệp đè xuống thân thể Tần Phàm!
Mà phía trước, là một cỗ vòng xoáy năng lượng hình trụ cực lớn trùng kích mà đến, trong vòng xoáy kia có Long Hổ gào thét, trùng trùng điệp điệp áp bách xuống, bùn đất bốn phía toàn bộ bị đè ép đến nát bấy, biến thành hố thật sâu.
Nguyên lực phong bạo đáng sợ lúc này dùng một loại xu thế bài sơn đảo hải điên cuồng cuốn tới!
Mà đối mặt với hai cổ lực lượng vô cùng cường đại này sắc mặt Tần Phàm không khỏi hơi đổi, nhưng hắn cũng không lập tức phản kích, hắn chỉ khởi động vòng bảo hộ nguyên khí chỉ Võ Tôn chi cảnh mới có để tạm thời ngăn cản.
Khanh!
Khi hai cổ lực lượng kia cách bản thân chưa đầy 10m, tay phải Tần Phàm rốt cục hiện ra trạng thái mạnh nhất của Kỳ Lân Tí, lân giáp xanh nhạt như tinh thạch lạnh như băng, tản ra một cổ hào quang làm lòng người rung động.
Tiếp theo trong nháy mắt, hắn đột nhiên thúc dục lấy Thủy Hệ Ma Chủng, muốn mượn đó khiến Thủy nguyên khí bốn phía cộng minh để sử dụng Thủy hệ nguyên khí.
Chỉ là, tuy rằng trải qua ba tháng luyện tập nhưng hắn vẫn không thể vận dụng thuần thục, hắn thật vất vả mới thúc dục được một chút, có thể miễn cưỡng khống chế thủy hệ nguyên khí trong phạm vi 7 80m. Bất quá vào lúc này, công kích của Mộc Mộ và Mộc Dương đã bức đến trước mắt!
Thần Mộc Đại Thủ Ấn chính là võ kỹ của Mộc Mộ, uy lực còn mạnh hơn Âm Mộc Vương Quyền của Mộc Dương, cho nên Tần Phàm cảm nhận được cổ lực lượng đến từ bầu trời càng cường đại hơn một ít!
Oanh!
Chỉ là giữ được một giây thời gian, vòng bảo hộ nguyên khí của Tần Phàm liền bị huynh đệ Mộc gia liên thủ đánh bại! Hơn nữa Tần Phàm có thể cảm nhận được rõ ràng bên trong cổ công kích Mộc hệ kia đều ẩn chứa cực độc khiến da đầu người run lên, nếu hơi dính lên, tất nhiên sẽ có không ít phiền toái!
Bầu trời hoàn toàn bị che lại, đầm đặc mùi khó nghe.
Càng ngày càng bức gần!
Tần Phàm đoán chừng hai cổ công kích Mộc hệ chưa đầy một giây sẽ đáp xuống lên người, mà hai cổ công kích từ một tên Võ Tôn lục cấp và một tên Võ Tôn thất cấp liên thủ dù thể phách hắn có cường đại hơn nữa cũng bị trọng thương!
Bất quá vào lúc này, dưới lọai áp bách cực lớn này, Tần Phàm rốt cục kích phát ra tiềm năng của mình!
- Thủy Hỏa giao hòa, Vạn Ngưu Trùng Chàng!
Quát khẽ trong lòng, mấy trăm đầu hư ảnh Man Ngưu đỏ trắng giao nhau hiện lên ngoài thân hắn, điên cuồng mãnh liệt đánh ra, trực tiếp đón nhận kình khí khủng bố có có thể ngăn cản trên bầu trời!
Ầm ầm!
Mấy trăm đầu Man Ngưu, hoặc toàn thân Liệt Diễm cuồn cuộn, hoặc là toàn thân Băng Tinh lạnh lùng, hoặc là một nửa lửa nóng một nửa lạnh như băng, có chút cao thấp không đều, nhưng đều bành trướng mãnh liệt!
Những đầu Man Ngưu này đều không sợ hi sinh, một khi đập ra, cũng có thể hủy diệt, trực tiếp xông về phía Đại Thủ Ấn và trụ năng lượng Long Hổ phía trước
Oanh!
Oanh oanh!
Oanh!
...
Thanh âm bạo tạc, khí bạo không ngừng vang len khiến rừng núi chấn động, đinh tai nhức óc!
Thanh âm cực lớn kia chỉ sợ có thể truyền đi hơn mười dăm!
Mà trong rừng cây này càng có vài c ổ nhan sắc xanh hồng, đỏ trắng, xanh trắng đan xen, phát ra hào quang vô cùng sáng chói, giống như một khỏa mặt trời màu sắc rực rỡ khiến người chú mục, lại khiến người không dám nhìn thẳng.
Những hào quang sáng chói này do Man Ngưu hư ảnh phân biệt đụng vào hai cổ lượng lượng do Mộc Mộ và Mộc Dương phát ra, sau đó bắn ra năng lượng chấn động càng thêm khủng bố, lực chấn động thậm chí khiến không gian chung quanh không ngừng chấn động, tựa như muốn đứt gãy vậy.
Ngay cả không gian cũng như thế chứ đừng nói đến mặt đất!
Theo vài cổ năng lượng này điên cuồng va chạm, dọc theo chỗ của Tần Phàm liền như thiên thạch ngoài Cửu Thiên đập lên mặt đất vậy, cây cối trong phạm vi trăm mét không chỉ bị san thành đất bằng mà còn lõm xuống dưới, nhìn kỹ, sẽ phát hiện ngay cả đất cứng dưới mặt đất cũng nát bấy.
Có thể nghĩ, khi mấy cổ năng lượng giao kích, năng lượng sinh ra đến cùng kinh khủng cỡ nào rồi!
Mà Tần Phàm lấy một địch hai, lực lượng một người ngạnh kháng công kích liên hợp giữa Võ Tôn lục cấp và Võ Tôn thất cấp! Dưới áp lực cường đại kia, hắn rốt cục cũng làm được thủy hỏa giao hòa, cũng sử xuất ra Vạn Ngưu Trùng Chàng dung hợp hai loại nguyên khí!
Bất quá, hắn căn bản không kịp kinh hỉ!
Bởi vì công kích lần này do Mộc Mộ và Mộc Dương phát ra thật sự quá mạnh mẽ! Nếu lực công kích do một trong hai người phát ra có thể Tần Phàm sẽ thấp hơn một ít, nhưng giờ lại là hai người liên thủ!
Hơn nữa rất rõ ràng, tuy rằng Tần Phàm dưới áp lực cuối cùng miễn cưỡng làm được hai loại nguyên khí thủy hỏa giao hòa, nhưng căn bản vẫn không thể phát huy ra được lực lượng chính thức!
← Ch. 0454 | Ch. 0456 → |