Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0053

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0053: Ngũ hộ phệ long
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Mà lập tức khi thân thể hắn lật qua, dựa thế một cái man ngưu trùng kích bỗng nhiên đánh ra, một quyền nặng nề đánh lên bộ ngực hắn, thân hình hắc đại hán phải lớn gấp đôi Tần Phàm liền bị một quyền này đánh bay ra ngoài.

Thời khắc sinh tử, phản ứng thân thể Tần Phàm đã vượt qua cực hạn!

Thấy lão Hắc bị một quyền đánh bay, thanh niên văn sĩ thủ lĩnh trên mặt không khỏi lộ ra biểu lộ hoảng sợ, liền muốn xoay người đảo tẩu, đến lúc này, trong lòng của hắn đã tràn đầy sợ hãi! Hắn tuyệt đối không thể tưởng được, thiếu niên bề ngoài thoạt nhìn chỉ là Võ Giả nhất cấp này lại có được thực lực đáng sợ như thế!

Nhưng hắn vừa mới đi ra hai bước, đột nhiên mở trừng hai mắt, tay xoa xoa ngực, tiếp theo thân thể liền bắt đầu chậm rãi xoay ngược về sau. Nhưng lại bị Tần Phàm một cước đá lên trường đao dưới mặt đất, trực tiếp xuyên qua thân thể hắn. Ở thời điểm này mất đi ý chí chiến đấu, vậy thì chẳng khác nào biến thành một người chết cả.

Giết một người, Tần Phàm lập tức lại vung đao lên, bổ một đao về phía hắc đại hán đã ngã trên mặt đất, quá trình này hành vân lưu thủy, hoàn thành trong thời gian cực ngắn, vậy mà không có một tia do dự và dừng lại!

Ngay cả Cổ Mặc thấy một màn như vậy đều âm thầm lấy làm kỳ.

Hô!

Làm xong những chuyện này, Tần Phàm mới có chút phun ra một ngụm trọc khí, một cỗ cảm giác cực kỳ uể oải mới ập đến toàn thân, vừa rồi những động tác cực hạn kia đã tiêu hao đại lượng thể lực và tâm thần của hắn.

- Lão đầu, vừa rồi ngươi sao lại không cứu ta, ta thiếu chút nữa đã chết rồi!

Tần Phàm có chút giận dỗi truyền âm cho Cổ Mặc.

- Hắc hắc, không phải tự ngươi nói muốn lịch lãm rèn luyện thời khắc sinh tử sao? Nếu như không nếm qua tư vị một phen gần với tử vong, ngươi làm sao có được đột phá siêu việt cực hạn vừa rồi được?

Cổ Mặc vừa cười vừa nói:

- Nói tiếp, vừa rồi đao kia cũng chưa chém tới trên người của ngươi, nếu quả thật chém trúng thì ta đã ra tay rồi! Dù sao trên người của ngươi có nhiều thuốc chữa thươn như vậy, có tổn thương cũng không chết được! Sợ gì chứ!

Tần Phàm có chút không nói gì, bất quá hắn vừa rồi tuy rằng trong lúc vô tình thân thể đạt đến cực hạn, giờ chưa chắc có thể làm ra lại được những động tác kia, nhưng tinh tế cảm nhận cũng có đại thu hoạch!

Ầm ầm!

Nhưng vào lúc này, lại một tiếng sấm sét vang lên, sau đó tiếng lá cây như mưa rơi truyền đến, vậy mà đã nổi lên mưa to rồi! Phô thiên cái địa, thoáng cái Tần Phàm đã bị ướt sũng.

- Thực xui!

Tần Phàm lau đi nước mưa trên mặt, kéo lấy trường đao, vết máu trên đó ngược lại đã bị mưa tẩy trôi sạch sẽ rồi. Đi đến trước hai cổ thi kia, gỡ xuống cái túi chưa tinh hạch yêu thú ở bên hông hắc đại hán, nhìn cũng không nhìn, trực tiếp ném vào trong trữ vật giới chỉ.

Lúc lại xem thanh niên văn sĩ kia lại phát hiện bên hông hắn không có túi chưa yêu tinh hạch, lại hướng lên nhìn lại liền kinh ngạc phát hiện hắn vậy mà còn có một cái trữ vật giới chỉ!

Cũng không vộ xem, chỉ ném vào trong trữ vật giới chỉ của mình, sau đó kéo lấy trường đao, đề thân tung lên, rất nhanh biến mất ngay tại chỗ. Vừa rồi ở đây đã xảy ra động tĩnh lớn như vậy, thật sự không nên ở lâu.

NGAO ――

Mà hắn lại không nghe được, ngay khi hắn rời đi, một tiếng long ngâm cực lớn từ ngay phương hướng hắn tiến lên truyền đến, nhưng lại vừa vặn bị tiếng sấm cuồng bạo trên bầu trời phủ lên.

Mưa to mưa lớn, vậy mà rơi một ngày một đêm cũng chưa ngừng,

Thiếu niên chật vật xuyên qua trong rừng cây rậm rạp, quần áo toàn thân đều đã ướt đẫm, kéo theo một thanh trường đao, tùy ý chém đứt bụi cây cỏ dại cản đường, đồng thời mưa cũng theo đao vung lên mà vẩy ra bốn phía.

- Thời tiết chết tiệt này thật là muốn lấy mạng người mà!

Tần Phàm một bên đi về phía trước, một bên trong miệng chửi bới, tuy rằng hắn là tu luyện giả, cũng không sợ sẽ vì gặp mưa mà bị các tiểu bệnh như cảm mạo... , nhưng quần áo toàn thần ướt đẫm như vậy, dù sao cũng khiến người cảm thấy hết sức khó chịu.

Hơn nữa càng khiến hắn tức giận chính là trong vùng núi này, tìm một ngày một đêm, vậy mà lại không tìm ra được sơn động nào để tránh mưa! Cho nên hắn hiện giờ đã một ngày một đêm chưa được ngủ rồi, hai mắt đỏ bừng, tâm tình cũng lộ ra thập phần bực bội.

- Hắc hắc, đây là Yêu Thú Hoang Nguyên, phải tập quen ah, phải tập quen ah...

Thanh âm cười đùa tí tửng của Cổ Mặc từ trong giới chỉ truyền đến, hắn cả ngày đều co đầu rút cổ trong giới chỉ, mưa gió khí trời này ngược lại không ảnh hưởng gì đến hắn cả.

- Quen cái đầu ngươi, ngươi lão gia hỏa không có nghĩa khí này, bản thân trốn ở trong giới chỉ, lại còn ở đó mà châm chọc nữa!

Tần Phàm oán hận mắng.

- Ai, ngươi tên tiểu tử này, không hề biết kính già yêu trẻ gì cả lão già khọm ta chẳng lẽ phải ra ngoài cùng gặp mưa với ngươi sao? Huống hồ, hai ngày này không có đan khí hút, lão nhân gia ta cũng thấy không được tự nhiên a!

Cổ Mặc cũng chỉ mày dạn mặt dày nói.

Tần Phàm tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, hết lần này tới lần khác lại không biết làm sao, chỉ đành rầu rĩ không vui tiếp tục vượt mọi chông gai tìm đường tiến về trước. Hiện giờ dưới mưa lớn như vậy, ngược lại không sợ âm thanh bị yêu thú nghe được, mùi cũng sẽ bị mưa cuốn đi.

- Không nên nản chí, một mực đi về phía đông đi, ta cảm giác một mực đi về phía đông rất nhanh sẽ có chỗ để nghỉ ngơi đấy.

Trông thấy Tần Phàm bộ dạng này, Cổ Mặc lúc này nhìn như rất quan tâm mà nói với Tần Phàm.

- Con mẹ ngươi, lời này của ngươi cũng đã nói đến lần thứ mười rồi!

Thật tình không biết Tần Phàm lại mở miệng mắng to.

- Lần này tuyệt không lừa ngươi, thật sự!

Cổ Mặc thề son sắt nói, nhưng lời còn chưa dứt, một cái bóng đen đã đột nhiên xuất hiện phía trước, đánh về phía Tần Phàm, răng nhọn móng sắc, tốc độ cực nhanh!

- Con mẹ ngươi!

Tần Phàm gần như sụp đổ, vội vàng triển khai Lưu Tinh Bộ nhanh chóng né đi, tập trung nhìn vào, mới phát hiện bóng đen kia là một đầu tam cấp yêu thú Ám Ảnh Sơn Miêu, ở trong yêu thú sơn mạch yêu thú như vậy ngược lại thập phần thông thường, sau khi hắn tiến vào đây đã giết không dưới mười con rồi.

Lập tức Ám Ảnh Sơn Miêu lớn như Mãnh Hổ, toàn thân đen kịt kia lần nữa nhào về phía trước, Tần Phàm tức giận tùy ý đánh ra một quyền, Huyền Trọng vực lập tức bao phủ Ám Ảnh Sơn Miêu vào trong, thân ảnh bay nhào giữa không trung trực tiếp bị kéo xuống, có thể nhìn ra được trong mắt Ám Ảnh Sơn Miêu này có một vòng khủng hoảng, giống như con người vậy.

PHỐC!

Trường đao rất nhanh chém ra, thẳng tắp chém vào phần bùng mềm mại của Ám Ảnh Sơn Miêu, đợi khi thân hình nó rơi xuống mặt đất, tam cấp yêu thú thực lực tương đương với võ giả này sinh cơ đã đoạn tuyệt.

Tần Phàm đi tới, trường đao thuần thục đâm lên cái đầu tam giác đen kịt của Ám Ảnh Sơn Miêu một khỏa tinh hạch yêu thú hắc ám sắc sáng lóng lánh bị moi ra, sau đó một tay tiếp được, lau lau một chút, trực tiếp bỏ vào trong trữ vật giới chỉ.

- Không được, mệt chết ta, ta không tìm nữa, nghỉ ngơi trước một hồi đã rồi nói sau.

*****

Thu thập con Ám Ảnh Sơn Miêu kia, liên tục dày vò một ngày một đêm khiến Tần Phàm thật sự khó có thể kiên trì nữa, hắn đi tới một chỗ, tìm một gốc địa thụ cành lá tương đối tươi tốt, dựa lưng vào nghỉ ngơi.

Vừa ngồi xuống, Tần Phàm đã mỏi mệt không chịu nổi liền lập tức nhắm mắt lại, tuy rằng trên cây vẫn có mưa chảy xuống, nhưng hắn tựa hồ tùy thời đều chìm vào giấc ngủ vậy.

NGAO --

Rống! Rống! Rống! Rống! Rống!

Nhưng ngay lúc này, xa xa đột nhiên truyền đến trận trận tiếng Long ngâm tiếng Hổ gầm, thanh âm rung trời, tựa hồ toàn bộ sơn mạch đều trở nên run rẩy, ngay cả Tần Phàm đang muốn ngủ cũng đột nhiên mở mắt ra.

- Cổ lão đầu, đây là có chuyện gì?

Tần Phàm chẳng biết tại sao đáy lòng vậy mà tự động nổi lên một tia cảm giác hoảng hốt, vội vàng hỏi Cổ Mặc.

- Chúc mừng ngươi, đại vận ngàn năm có một này lại bị ngươi đụng phải!

Cổ Mặc thanh âm trầm thấp vang lên bên tai:

Tần Phàm ngẩng đầu nhìn về phương xa, một đầu Độc Giác Giao Long hơn 10m đột nhiên từ trong rừng xoay quanh lấy phóng lên trời, một tiếng Long ngâm thật dài, đại thụ che trời bốn phía đều bị cái đuôi của nó vung ra khiến ngổn ngang lộn xộn, cỏ cây bay tứ tung.

Mưa như trút nước rơi vào trên lân phiến hắc sắc sáng bóng của nó nổi lên trận trận sáng rọi mỹ lệ. Xa xa nhìn lại, toàn thân tràn đầy lực lượng mang tính rung động.

Độc Giác Giao Long này là đầu rắn thân long, nhưng trên đầu rắn đã có một cái sừng dài bạch sắc, thoạt nhìn cao quý mà uy phong lẫm lẫm! Năm cái móng vuốt cực lớn phi thường sắc bén, dĩ nhiên là đang ngự không bay lên!

Ngay sau đó, năm đầu đại hổ mọc ra hắc sắc cánh liền gào thét, cũng áp đảo mảng lớn đại thụ che trời, hai cánh ngay ngắn khẽ vỗ động, cuồng phong xoáy lên gỗ vụn bay tán loạn! Tiếp theo, năm đầu Phi Thiên lão hổ thân hình vô cùng kiện tráng, cũng theo đó phóng lên trời, dĩ nhiên lại đuổi theo đầu Độc Giác Giao Long kia!

Năm đầu lục cấp yêu thú kết đội đuổi giết một đầu thất cấp yêu thú!

- Móa!

Tần Phàm không khỏi chửi nhỏ một tiếng, vội vàng quay người chạy đi, nơi thị phi như vậy phải chạy đi càng xa càng tốt, dùng hắn thực lực bây giờ, thật sự rõ ràng cảm nhận được cái gì gọi là chênh lệch! Trong lòng của hắn tràn đầy cảm giác rung động, nhìn Giao Long cực lớn kia, hắn thật sự cảm thấy chỉ cần nó tùy tiện vỗ một móng vuốt xuống thì hắn sẽ rơi vào kết cục phấn thân toái cốt!

- Chạy cái gì! Trở về!

Nhưng vào lúc này, Cổ Mặc lại rít gào bên tai Tần Phàm nói.

- Điên rồi, đây chính là thất cấp yêu thú ah! Ta không chạy chẳng lẽ ở chỗ này chờ chết sao?

Tần Phàm một đường chạy như điên, một đường trả lời Cổ Mặc nói. Hắn tuy rằng muốn lịch lãm rèn luyện trong sinh tử, nhưng cũng khong muốn phải chết trong lịch lãm rèn luyện!

- Ngu xuẩn! Nếu như chúng cố tình muốn giết ngươi, dùng thực lực và tốc độ của người, nào còn chạy trốn đượcc?

Thanh âm của Cổ Mặc lần nữa truyền đến:

- Ngươi đối với chúng mà nói thật giống như con sâu cái kiến vậy, ngươi trên đường trông thấy một con kiến, chỉ cần nó không leo đến trên đầu ngươi, ngươi sẽ cố ý đi giết chết nó sao? Huống hồ chúng vội vàng chém giết, nào có rãnh rỗi mà để ý đến ngươi chứ!

- Cái kia... vậy ở lại làm gì?

Tần Phàm lúc này mới ngừng lại, kinh hồn mà hỏi thăm.

- Xem cuộc vui! Ngũ Hổ phệ Long, đó là cảnh tượng khó gặp cỡ nào, chẳng lẽ ngươi muốn bỏ lỡ như vậy sao?

Cổ Mặc dứt khoát từ trong giới chỉ nhẹ nhàng đi ra, nhìn lên chém giết trên bầu trời nói:

- Thoạt nhìn Độc Giác Giao Long kia tựa hồ đang ở thời kỳ suy yếu, nếu không mặc dù có năm đầu Thiên Dực Hổ thì chúng cũng không dám vượt cấp đi khiêu chiến quáy vật khổng lồ thất cấp yêu thú này đâu!

- Hắc hắc, đợi chút đi, nếu như Độc Giác Giao Long kia thật sự bị Thiên Dực Hổ giết chết, nhặt lấy một chút vụn vặt đối với ngươi hiện giờ cũng có chỗ tốt rất lớn!

Tiếng cười hơi có vẻ lừa dối của Cổ Mặc lần nữa truyền đến.

Tần Phàm nghe Cổ Mặc nói như thế, lúc này mới chậm rãi bình tĩnh lại. Hắn vốn cũng không phải là loại người nhát gan, chỉ là vừa rồi nhất thời bị uy áp của Độc Giác Giao Long chấn nhiếp thôi, dù sao đây chính là thất cấp yêu thú tương đương với Võ Tôn a!

Phát hiện ra Độc Giác Giao Long và Thiên Dực Hổ đích thật không để ý đến mình, lúc này Tần Phàm mới yên tâm ngẩng đầu quan sát cực kỳ huyết tinh trên bầu trời!

NGAO!

Chỉ thấy Độc Giác Giao Long kia giận dữ ngâm một tiếng, đuôi rồng cực lớn ra sức vung về phía một đầu Thiên Dực Hổ, mưa đầy trời cũng bị một kích dốc sức này đánh cho bốn phía huy sái, nhưng lại bị đầu Thiên Dực Hổ kia linh hoạt tránh đi!

Ngay sau đó, bốn đầu Thiên Dực Hổ khác thừa cơ lần nữa đánh tới Độc Giác Giao Long, hàm răng sắc bén và móng vuốt là vũ khí sắc bén nhất của chúng, tuy rằng lân giáp của Độc Giác Giao Long càng chắc chắn nhưng cũng không dám tùy tiện để những Thiên Dực Hổ này đồng thời cắn trúng được.

Vì vậy, long thân cực lớn của Độc Giác Giao Long quay cuồng, mưa như thác nước trút xuống phía dưới, đồng thời cũng dùng tư thái trơn trượt tránh thoát khỏi sự cắn xé của Thiên Dực Hổ.

Bởi vì Độc Giác Giao Long đang ở vào thời kỳ suy yếu, vô luận tốc độ hay lực lượng đều thấp xuống không ít! Vì vậy, nó không dám dây dưa với Thiên Dực Hổ, lần nữa phát ra một tiếng ngâm dài, thân thể cực lớn lần nữa bay lên trời, bay lên trên đám mây cao cao.

Nhưng năm đầu Thiên Dực Hổ kia chiếm được ưu thế làm sao lại khinh địch để nó chạy mất như vậy được, hắc sắc dực cực lớn dùng sức một cái, cũng lăng vân từ trên xuống, ngay ngắn đuổi theo.

Tiếng Long ngâm nổi giận từ trên bầu trời truyền đến, Độc Giác Giao Long thân là thất cấp yêu thú bị năm đầu lục cấp yêu thú dây dưa như vậy, tôn nghiêm đã bị vũ nhục thật lớn! Nhưng hết lần này tới lần khác hiện giờ thân thể đang ở vào thời kỳ suy yếu, thực lực không bằng thời kỳ đỉnh phong, tuy rằng giận dữ nhưng lại không làm gì được năm đầu Thiên Dực Hổ đang ở vào thời kỳ đỉnh phong kia!

Sau đó Độc Giác Giao Long kia thấy trên không trung không thoát khỏi được Thiên Dực Hổ, lại đột nhiên xoay người một cái, rất nhanh xông về phía tung lâm phía dưới, thân thể khổng lồ vậy mà thoáng cái vào trong rừng rậm, tất cả bụi rậm cây cối ngăn cản lấy đường đi của nó đều bị quét dọn, mà những vật kia lại không thể làm gì được lân giáp của nó!

- Thật đáng buồn! Độc Giác Giao Long này thật sự là rồng bơi nước cạn rồi, bất quá cũng không phải bị tôm đùa giỡn, mà là bị lão hổ không xuống đồng bằng lấn!

Cổ Mặc trông thấy tao ngộ của Độc Giác Giao Long, không khỏi có chút thổn thức sợ hãi thán phục.

- Từ một Võ Thánh biến thành một linh hồn chỉ có tu vị võ đồ, thật vất vả giãy dụa trở lại Võ sư chi cảnh, lão đầu, ngươi là bản thân ngươi sao? Bất quá ta cũng đâu có khi dễ ngươi chứ!

Tần Phàm trêu tức nói.

*****

- Đừng suy đoán hồ loạn nữa, xem cuộc vui đi!

Cổ Mặc không vui nói.

Khi Tần Phàm nhìn qua bên kia, năm đầu Thiên Dực Hổ cũng đã từ trên trời đáp xuống, móng vuốt sắc bén chụp vào phần lưng của Độc Giác Giao Long, nhưng Độc Giác Giao Long tả hữu xông tới, lân giáp lại vô cùng bóng loáng, thân hình run lên có thể né tránh công kích, ngược lại cũng không dễ dàng bị chộp lấy.

Bất quá, tổng cộng có năm đầu Thiên Dực Hổ, luân phiên trở mình công kích, liên tục không dứt, Độc Giác Giao Long cũng đã bắt đầu có chút không thể né tránh.

Né tránh được một đầu này, một đầu khác liền vội vã xông xuống, có khi lại từ bốn phương tám hướng cùng lúc xông lại. Tóm lại, mấy con Thiên Dực Hổ này phối hợp cực kỳ ăn ý, hơn nữa rất có trí tuệ, có khi còn hiểu được ngụy trang công kích, thật sự rất khó chơi.

Một lát sau, Độc Giác Giao Long đã có vài chỗ lân phiến suýt chút nữa bị vạch ra, mà những Thiên Dực Hổ này hết lần này tới lần khác đều một mực công kích chỗ Độc Giác Giao Long bị thương, tiếp tục như vậy, mấy khối lân phiến kia sớm muộn gì cũng sẽ rơi xuống thôi..

Chứng kiến tình cảnh này, Cổ Mặc lại con mắt sáng ngời, kinh hỉ nói với Tần Phàm:

- Ngươi xem đi, lần phiến của Độc Giác Giao Long sắp bị Thiên Dực Hổ đánh xuống, ngươi nhớ kỹ địa phương, lát nữa chạy qua nhặt.

- Thiên Dực Hổ không cần sao?

- Ngu xuẩn! Thiên Dực Hổ cực khổ đuổi theo đầu Độc Giác Giao Long này chỉ là vì yêu thú tinh hạch của nó thôi! Về phần những thứ rác rưởi như lân giáp, người ta còn không để vào mắt!

Quả nhiên, Cổ Mặc khinh thường nói.

- Vậy nó muốn tinh hạch của Độc Giác Giao Long để làm gì? Chẳng lẽ chúng còn có thể hấp thu năng lượng trong đó sao?

Tần Phàm lại hỏi.

- Đương nhiên, nếu như những lục cấp yêu thú này hấp thu tinh hạch của thất cấp yêu thú, thậm chí rất có thể sẽ khiến bản thân chúng nó thăng cấp đến thất cấp yêu thú! Ở thế giới của yêu thú cũng là thực lực vi tôn, vì cơ hội tấn cấp, cho nên mấy đầu Thiên Dực Hổ này mới đuổi theo không buông đầu Độc Giác Giao Long đang suy yếu này!

Cổ Mặc nói.

Ngao ngao --lại hai tiếng Long ngâm truyền ra, lần này nghe lại có chút cảm giác bi thảm.

Tần Phàm nhìn về phía Độc Giác Giao Long kia, lại phát hiện phía sau lưng Độc Giác Giao Long đã có mấy khôi lân phiến bị trảo xuống, quả nhiên, sau khi Thiên Dực Hổ trảo Long Lân ra liền trực tiếp ném sang một bên, Tần Phàm âm thầm nhớ kỹ vị trí.

- Ồ?

Cổ Mặc đột nhiên phát ra một tiếng kinh nghi sau đó nói:

- Nguyên lai Độc Giác Giao Long đang tìm kiếm Hàn đàm thủy nguyên, trách không được lại bay lên bay xuống như thế! Những Thiên Dực Hổ này không quen thuộc thủy tính, chỉ cần Độc Giác Giao Long tiến vào trong hàn đàm, những Thiên Dực Hổ này sẽ không làm gì được nó cả!

- Ha ha, ở phụ cận chỗ này không phải có hàn đàm sao?

Tần Phàm cười nói

- Chỉ là không biết nó có thể tìm ra không thôi.

- Ngươi đừng xem thường Độc Giác Giao Long, Độc Giác trên đầu nó đối với nguồn nước cực kỳ mẫn cảm, chỉ là bây giờ đang mưa to, cho nên khoảng thời gian ngắn mới không tìm được thôi. Qua tiếp một thời gian nữa, tin tưởng nó sẽ tìm ra được, chỉ là không biết những Thiên Dực Hổ này có cho nó cơ hội hay không thôi!

Cổ Mặc nói.

Tuy rằng Thiên Dực Hổ rất nhanh đã bị đuôi rồng cực lớn quét văng ra, nhưng Độc Giác Giao Long kia lập tức máu tươi giàn giụa, sau đó Độc Giác Giao Long nhịn đau nhức, đột nhiên lần nữa phóng lên trời, vậy mà phóng về phía sau lưng Tần Phàm!

Đó chính là phương hướng hàn đàm!

Độc Giác Giao Long kia vào lúc này rốt cuộc đã tìm được hàn đàm thủy nguyên!

- Long Long Long... Long huyết ah!

Cổ Mặc đột nhiên kêu to một tiếng, một chưởng đẩy lên người Tần Phàm, ngón tay chỉ về phía bầu trời không xa, chỗ Giao Long chi huyết nương theo nước mưa rơi xuống vội la lên:

- Mau mau nhanh, nhanh tiến lên! Tắm rửa long huyết đi!!

Tần Phàm còn chưa kịp phản ứng xem chuyện gì xảy ra, nhưng bị Cổ Mặc đẩy, cơ hồ liền theo bản năng thi triển ra Lưu Tinh Bộ, mưa văng khắp nơi, thân hình lại thuấn gian di động đến nơi Giao Long huyết rơi xuống.

Hắn tuy rằng không biết Giao Long huyết này có chỗ lợi gì, nhưng biết rõ Cổ Mặc sẽ không hại mình, cho nên hắn chỉ ngửa mặt lên, chờ đợi Giao Long chi huyết hòa theo mưa rơi xuống cọ rửa mình.

Bởi vì lên phiên trên lưng Độc Giác Giao Long đã bị vạch ra, cho nên Thiên Dực Hổ một ngụm cắn vào thì huyết nhục liền đầm đìa, máu tươi của Độc Giác Giao Long khi nó phi thân lên trời liền vẩy ra rất nhiều.

Khi Tần Phàm ngẩng đầu nhìn lên thậm chí trông thấy bầu trời như một mảnh màu đỏ, mà những long huyết kia trong mưa vậy mà lại phát ra nhiệt khí đằng đằng, thoạt nhìn thập phần sền sệt, vậy mà một chút cũng không bị hòa tan trong nước!

Nói đến thì nhanh, trong khi Tần Phàm tính toán trong lòng thì long huyết nồng đặc đã từ trên không trung lập tức rơi xuống trên người hắn, khiến hắn lập tức biến thành máu tươi chảy đầm đìa, như một huyết nhân sống sờ sờ vậy! Mà lúc này tuy rằng đỉnh đầu có mưa to, nhưng mặc cho mưa to cọ rửa như thế nào. Vậy mà cũng không làm trôi đi một chút long huyết trên người hắn.

Khi long huyết kia vừa rơi vào trên người Tần Phàm liền chăm chú bám vào trên người hắn, tựa hồ cả hai vốn chính là một thể vậy! Rất quỷ dị!

Cũng cùng lúc đó. Tần Phàm cảm giác được một cỗ lực lượng cuồng nhiệt từ đỉnh đầu xông xuống, sau đó trong lòng hắn trong lúc vô hạn khiếp sợ, cổ lực lượng này vậy mà bức thẳng về phía Vũ Điền Khí Hải của hắn!

Oanh!

Một tiếng chấn động đến từ nội tâm, Tần Phàm vậy mà trong nháy mắt khi tiếp xúc với long huyết, dưới năng lượng cự đại trong long huyết trùng kích xuống, một lần hành động liền từ Võ Giả nhất cấp đỉnh phong đã đột phá đến cảnh giới Võ Giả nhị cấp!

Từ sau khi phục dụng cố nguyên hoàn, hắn liền ngừng ở Võ Giả nhất cấp đỉnh phong, hôm nay rốt cục dưới năng lượng của long huyết phụ trợ cũng đã đột phá.

Nhưng Tần Phàm còn chưa kịp kinh hỉ, đột nhiên phát hiện từ trong long huyết truyền đến một cỗ cảm giác cực kỳ nóng rực, nháy mắt sau đó, Tần Phàm cảm giác được bản thân phảng phất như bị ngọn lửa vây quanh vậy, không đến một hồi, toàn thân của hắn cũng bắt đầu nổi lên nhiệt khí đằng đằng!

- Thật là khó chịu ah!

Tần Phàm phát ra một tiếng gầm nhẹ, muốn thò tay gạt đi long huyết trên người, nhưng lại phảng phất giống như bắt lấy than lửa vậy, hơn nữa nó còn chăm chú dính lên trên tay hắn, thế nào cũng không hết!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1204)