← Ch.0550 | Ch.0552 → |
Thời gian chậm rãi thoi đưa, lại đi qua hai ngày.
Ngày hôm nay thời điểm mặt trời mới lên.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, ở phía trên Yêu Thú Bình Nguyên bỗng nhiên dâng lên một quả cầu lửa cực lớn, ở trên bầu trời tách ra một loại hào quang đặc biệt, thậm chí là ánh mặt trời cũng tạm thời bị che dấu xuống dưới.
- Xem ra trò hay cuối cùng của Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội lần này muốn bắt đầu rồi.
Lúc này Tần Phàm đứng ở chỗ động khẩu, nhìn xem lửa khói trên bầu trời, trong miệng thì thào nói.
Theo hắn biết, cái lửa khói này đúng là tín hiệu chuyên dụng của Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội lần này, là thông tri những người dự thi vẫn còn săn bắn ở các nơi trên Yêu Thú Bình Nguyên tiến về địa điểm có Bát cấp yêu thú kia, tiến hành tranh đoạt quán quân cuối cùng!
Một ngày này, là ngày cuối cùng của Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội rồi.
Hắn chủ yếu là vì thu hoạch đến Yêu Tinh Hạch của bát cấp yêu thú!
Yêu Tinh Hạch bát cấp này đối với hắn rất có trọng dụng, vô luận là dùng để luyện chế đan dược tăng thực lực lên, hay là Bán Thần Khôi Lỗi kia, đều rất cần Bát cấp Yêu Tinh Hạch!
Có thể nói như vậy, chỉ cần có được Bát cấp Yêu Tinh Hạch này, hắn tiến về sơn cốc thần bí kia cướp lấy viên ma chủng thứ tư cũng sẽ có thêm một ít lòng tin.
Bát cấp yêu thú này vốn đã rất ít, hơn nữa thực lực đều vô cùng cường hãn, chỉ bằng vào một mình hắn căn bản khó có thể đối phó!
Cho nên đây là một hội tốt rất cơ, có người phát hiện Bát cấp yêu thú, nhưng lại có rất nhiều cường giả cùng một chỗ đối phó, so với một mình hắn săn giết sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Đương nhiên, cũng bởi vì có nhiều cường giả tranh đoạt như vậy, độ khó đạt được Bát cấp Yêu Tinh Hạch này kỳ thật cũng không có giảm xuống bao nhiêu.
- Ta cũng cần nhanh đuổi đi qua, chỉ sợ rất nhanh bọn hắn sẽ dẫn Bát cấp yêu thú kia ra.
Vừa thu lại những trận pháp mà hai ngày qua bố trí ở sau lưng, Tần Phàm liền trực tiếp nhảy xuống Thánh Sơn, hướng về địa phương có diễm hỏa cháy lên kia chạy nhanh mà đi.
Ở trong hai ngày này, phần lớn thời gian hắn đều dùng để nghiên cứu trận pháp, cho tới bây giờ tuy trình độ trận pháp của hắn còn là vừa vặn nhập môn, nhưng bố trí ra Tam Tài khốn trận đã có thể vây khốn một ít dã thú một hai giờ rồi.
Đương nhiên, trí tuệ của nhân loại so với yêu thú sẽ cao hơn rất nhiều, hắn đoán chừng cái Tam Tài khốn trận này, nếu là tác dụng ở trên người Võ Tôn cường giả, có thể vây khốn một hai phút là thập phần không tệ rồi.
Lại phải là sớm bố trí mới có thể làm được, nếu như tạm thời bố trí trận pháp, căn bản khởi không đến tác dụng!
Trận pháp chi đạo này đích thật là cường đại, nhưng đó là đối với trận pháp đại sư mà nói! Tần Phàm chỉ tiếp xúc hai ngày, tự nhiên là phát huy uy lực có hạn, có thành tựu như vậy cũng là vì tinh thần lực của hắn so với người bình thường thì cao rất nhiều rồi.
Bất quá theo lý giải đối với trận pháp chi đạo tăng lên, hắn đối với sử dụng Thiên Huyễn châu đã có hiểu rõ càng sâu ngược lại là thật sự.
Lúc trước, hắn chỉ có thể để cho Trì Viễn là nửa bước Võ Thánh lâm vào ảo cảnh thời gian mấy cái hô hấp, nhưng lại không thể bị quấy nhiễu, hắn vừa phát động công kích sẽ tỉnh lại.
Hiện tại hắn đoán chừng đã có thể đem thời gian này lùi lại đến hơn mười khắc, hơn nữa nếu như hắn phát động công kích cũng có thể tiếp tục lừa gạt đối phương một đến hai giây thời gian, đừng xem thường đây chỉ là một hai giây thời gian, đó là tiên cơ, đối với cường giả mà nói cực kỳ trọng yếu, thậm chí có thể quyết định ván cục!
Tốc độ của Tần Phàm bay nhanh xuyên qua bên trong bình nguyên, hai ngày này hắn ở lại trong sơn động, vốn là lựa chọn một địa phương cách địa điểm lần tranh đoạt cuối cùng kia không xa, cho nên rất nhanh đã có thể chạy tới.
Thời điểm hắn đi đến, đã có rất nhiều người dự thi hội tụ. Những người này đồng dạng là ở hai ba ngày trước đã sớm đi tới phụ cận khu vực săn bắn cuối cùng nhất này, đợi tín hiệu vừa phát liền có thể chạy đến.
Tần Phàm đưa mắt nhìn đi, đập vào mắt là một đám người đông nghịt, hơn nữa những người này thấp nhất cũng là thực lực Linh Vũ Sư bảy tám cấp, Võ Tôn cường giả cũng có rất nhiều, một cổ khí tức cường đại bay thẳng Vân Tiêu.
- Chậc chậc, tại đây chỉ sợ có trên trăm Võ Tôn cường giả a!
Tần Phàm không khỏi âm thầm tắc luỡi, đây cũng là lần thứ nhất hắn chứng kiến nhiều Võ Tôn cường giả hội tụ cùng một chỗ như vậy.
Nhớ ngày đó thời điểm ở Nam Phong Thành, ngay cả cao thủ Linh Vũ Sư cũng hiếm thấy, Võ Tôn cường giả càng chỉ là nhân vật trong truyền thuyết.
Nhưng hiện tại hắn cũng đã là một Võ Tôn cường giả, hơn nữa là người nổi bật bên trong Võ Tôn cường giả, ánh mắt của hắn càng ngày càng cao, đủ khả năng tiếp xúc đến rất nhiều bí mật, cường giả tự nhiên cũng là càng ngày càng nhiều rồi.
Giống như loại thịnh hội Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội này, là cấp bậc toàn bộ đại lục, là võ đài chân chính cấp Thế Giới, người bình thường căn bản ngay cả tư cách tham gia không có!
Dù là năm đó hắn tham gia Triêu Thánh của Chân Vũ thánh điện, cũng là thiên tài cùng cường giả tụ tập, nhưng lợi hại nhất cũng chỉ là thiên tài cấp bậc Tiên Thiên Võ sư, hơn nữa chỉ có hai quốc gia Đại Càn Quốc cùng Đại Khôn quốc, cho nên so sánh với Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội này, vẫn là chênh lệch rất nhiều.
Tuy hắn không muốn thừa nhận, nhưng hiện tại xem ra, Nam Phong Tần gia trừ hắn ra, tạm thời xác thực không có người nào có thể có tư cách tham gia loại thịnh hội này.
Nội tình thật sự là quá kém!
Đây là sau khi Tần Phàm chứng kiến nhiều cường giả như vậy, trong nội tâm không khỏi bay lên cảm khái.
Đi tới bên trong chiến trường cuối cùng của Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội này, mọi người đã ước thành quy củ bất thành văn, trước khi yêu thú cuối cùng kia xuất hiện, tất cả người dự thi sẽ không phát sinh tranh chấp lần nữa, cho nên vào lúc này cảnh tượng trước mắt tạm thời coi như một mảnh bình an.
Một ít người đang tính toán lấy thu hoạch của mình trong những ngày này, một ít người thì thấp giọng nghị luận những đại sự phát sinh mấy ngày qua, một ít người thì lặng yên ngồi ở một bên dưỡng tinh súc duệ.
Lúc này đây trong Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội, sẽ căn cứ người dự thi lần này săn được Yêu Tinh Hạch nhiều ít mà bình chọn ra trước ba mươi người, phương diện chủ sự sẽ vì ba mươi người này biên soạn ra các loại giới thiệu cùng vinh quang, sau đó sẽ lập một bảng xếp hạng chính thức, để cho tên của bọn hắn truyền khắp toàn bộ đại lục.
Ngoài ra, ở trong chiến trường cuối cùng nhất này, ai có thể biểu hiện ra thực lực xuất chúng, tên tuổi của bọn họ sẽ được mọi người nhớ càng kỹ, đặc biệt là người cuối cùng nhất đoạt được bát cấp yêu hạch, ngoại trừ trở thành quán quân của Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội, còn đạt được danh xưng Liệp Thú Vương.
*****
Bởi vì ở bên trên Vũ Thiên đại lục yêu thú phần đông, nhân loại cùng yêu thú một mực trường kỳ ở bên trong đấu tranh, cho nên danh xưng Liệp Thú Vương này ở trên đại lục, xem như là một vinh quang rất cao.
Rất nhiều cường giả đối với cái danh xưng này mà chạy theo như vịt, hơn nữa Liệp Thú Vương của mỗi một lần Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội, sẽ là nhân vật phong vân của toàn bộ Vũ Thiên đại lục, đại bộ phận dân chúng đều có thể nhớ kỹ tên Liệp Thú Vương của mỗi một lần đại hội.
Nghe nói hiện nay Vân Phi Dương được coi là đệ nhất thiên tài đại lục, đã từng bắt được qua danh xưng Liệp Thú Vương này, Càn Kinh Tần gia Tần Thiên Hoành kia cũng là cầm qua!
Lúc này Tần Phàm vẫn là một bộ thanh sam, sau khi đi tới chiến trường cuối cùng nhất này, liền ngồi ở trên một mặt đá sạch sẽ, sau đó một bên đánh giá đến mấy người mạnh nhất của Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội lần này.
Lúc này ở trong đại hội vốn có năm cường giả nửa bước Võ Thánh, nhưng hai cái trong đó là Phong Bạch Vũ cùng Trì Viễn đã bị chết ở trên tay của hắn, cho nên hiện tại chỉ còn lại ba cái mà thôi.
Tần Phàm một mắt nhìn đi, liền có thể chứng kiến hai đạo thân ảnh không giống người thường kia, như là hạc giữa bầy gà, thập phần chói mắt.
- Hai người này có lẽ là Đại Khôn quốc Quảng Đào cùng Đại Khảm quốc Mai Bằng Phi, đều là cường giả nửa bước Võ Thánh.
Tần Phàm vừa quan sát lấy, một bên trong lòng hơi trầm ngâm nói:
Bất quá hắn cũng tính là đại biểu Đại Càn Quốc dự thi rồi.
Ngay thời điểm Tần Phàm đang đánh giá lấy hai cường giả kia, ở phía xa Quảng Đào cùng Mai Bằng Phi cũng như có cảm giác hướng về chỗ hắn nhìn lại, những cường giả nửa bước Võ Thánh này, xúc giác võ đạo đều là rất mạnh đấy.
Quảng Đào kia như rất nhiều người trong Đại Khôn Quốc, đều là ăn mặc một loại quần áo giống như da thú hổ báo, thân hình cao lớn, khuôn mặt tục tằng, vác trên lưng một cây côn gỗ cực lớn so với hắn còn muốn lớn hơn, nhưng có thể đơn giản nhìn ra được chất liệu cây côn gỗ này đặc thù, hẳn là vũ khí hết sức lợi hại.
Mà Mai Bằng Phi thì là một nam tử sắc mặt nghiêm túc, một thân áo vải mộc mạc, ăn nói có ý tứ ngồi ở dưới đất, tựa hồ là dưỡng tinh súc duệ chờ săn thú chiến cuối cùng bắt đầu.
Hai người này xem ra thực lực đều rất mạnh, tựa hồ cũng không kém hai người Phong Bạch Vũ cùng Trì Viễn bao nhiêu.
Đối mặt ánh mắt của hai người này, Tần Phàm cùng bọn họ liếc mắt nhìn nhau, chỉ là cười nhạt một tiếng. Có lẽ đối phương cũng đã nhìn thấu thân phận của hắn rồi, chỉ là đều lộ ra so sánh trầm ổn, cũng không có phản ứng quá lớn.
Bất quá tuy ánh mắt của bọn hắn vừa chạm vào liền tách ra, nhưng Quảng Đào cùng Mai Bằng Phi này rõ ràng cho thấy là tiêu điểm của toàn trường, mọi cử động của bọn hắn có không ít người chú ý, nhìn thấy hai người bọn họ đồng thời nhìn về phía Tần Phàm, vì vậy rất nhiều người cũng đều tò mò theo phương hướng ánh mắt nhìn sang.
- Đây là Tần Phàm?
- Kì Tích Chi Tủ Tần Phàm!
- Mấy ngày hôm trước không phải nghe đồn hắn và Đại Chấn quốc Trì Viễn quyết tử chiến sao? Hiện tại Tần Phàm xuất hiện ở chỗ này, mà Trì Viễn lại chậm chạp không có xuất hiện, chẳng lẽ...
- Chỉ sợ Trì Viễn này là dữ nhiều lành ít rồi!
- Ngay cả nửa bước Võ Thánh cũng bị chết ở trên tay hắn? Tần Phàm này vậy mà có được thực lực mạnh như vậy?
- Tóm lại lúc này đây Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội, sẽ lộ ra càng thêm đặc sắc hơn nữa, Tần Phàm này có thể trở thành một thớt hắc mã đoạt giải quán quân hay không?
Những ánh mắt này rất nhanh từ hiếu kỳ biến thành kinh ngạc, thậm chí có một đám thấp giọng hô lên, ngay cả một ít Võ Tôn cường giả cũng có chút động dung, đầy đủ cho thấy lực ảnh hưởng của cái tên Tần Phàm này lớn đến bao nhiêu.
- Nghe đồn trong đại hội lần này, thực lực mạnh nhất Vân Phi Hồng ngược lại còn không có trông thấy.
Tần Phàm cũng là quen với loại phản ứng này của mọi người, lúc này chỉ là thần sắc như thường, bất quá nhìn chung toàn trường, hắn lại phát hiện người mình cảm thấy hứng thú nhất kia còn không có xuất hiện.
Vân Phi Hồng này chính là đệ đệ của Vũ Thiên đại lục đệ nhất thiên tài hiện nay Vân Phi Dương, cũng là người có thể đoạt giải quán quân nhất của Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội lần này, ở trên người hắn có đủ nhiều tiêu điểm để cho người khác chú ý.
- Danh khí của Vân Phi Hồng này vốn cũng đã không thấp, lúc này đây hắn tham gia Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội này, hẳn là muốn hướng thế mọi người chứng minh hắn cũng không kém Vân Phi Dương bao nhiêu a.
Trong nội tâm Tần Phàm âm thầm phỏng đoán lấy, tuy hắn còn không có chứng kiến người nọ, nhưng hắn có thể tưởng tượng đến Vân Phi Hồng này tất nhiên sẽ là một người ý chí kiên định.
Bởi vì ở dưới quầng sáng chói mắt của Vân Phi Dương, lại còn có thể bảo trì ý chí võ đạo của mình, nhất định là rất không dễ dàng.
Mà vào lúc này, Tần Phàm tựa hồ bỗng nhiên cảm thấy hào khí toàn trường đột nhiên có một tí cải biến, thậm chí là toàn bộ khí tràng đều có chút rung động nhúc nhích, sau đó ánh mắt của mọi người cũng bắt đầu từ trên người của hắn chuyển di đi ra.
- Vân Phi Hồng?
Cảm thấy trong tràng đột nhiên xuất hiện dị thường, Tần Phàm cũng như có nhận thấy chậm rãi theo ánh mắt của mọi người quay đầu đi chỗ khác, chỉ thấy ở phương hướng bên tay trái của hắn, một thân ảnh bạch sắc cao lớn chậm rãi đi bộ mà đến.
Áo trắng kim lĩnh, tay cầm trường thương màu bạc, bộ pháp của Vân Phi Hồng này thong dong, tóc tai bất loạn, sắc mặt anh tuấn sạch sẽ, thần sắc khí chất ưu nhã.
Không thể không nói, nam nhân này rất có phong cách quý phái, dáng vẻ cùng phong độ đều bị người thuyết phục.
- Vân Phi Hồng này hoàn toàn chính xác là thiên tài hiếm có, thật sự là hắn không có bị hào quang của ca ca Vân Phi Dương hắn che dấu.
Trông thấy Vân Phi Hồng này, trong nội tâm Tần Phàm cũng không khỏi âm thầm tán thưởng.
Mặc dù Vân Phi Hồng này không có cố ý đi hấp dẫn lực chú ý của mọi người, nhưng ánh mắt của mọi người lại không khỏi bị hắn hấp dẫn, thật giống như tất cả mọi người là cung nghênh hắn đến, cái này là vừa rồi thời điểm Tần Phàm đến cũng không có được đãi ngộ như vậy.
Thậm chí là lúc mới bắt đầu, ánh mắt của mọi người chú ý ở trên người Tần Phàm, cũng đều hết thảy chuyển qua trên người Vân Phi Hồng kia.
Vân Phi Hồng mới là người có năng lực đoạt giải quán quân nhất của Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội lúc này đây, cơ hồ tất cả mọi người cho rằng, như vô tình ý, người này tất nhiên sẽ trở thành Liệp Thú Vương.
Đương nhiên, cũng có một ít người nhãn lực đặc biệt tốt, vẫn sẽ hữu ý vô ý dò xét đến thiếu niên áo xanh ở một góc khác kia.
← Ch. 0550 | Ch. 0552 → |