Vay nóng Tima

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0580

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0580: Đối thoại Lôi Thần
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


Trong nội tâm Tần Phàm âm thầm vui vẻ nói, Thiên Nguyên Đan chính là đan dược có thể để cho hắn tạm thời tăng thực lực lên, nếu có Thiên Đông Thảo, thậm chí công hiệu có thể đạt tới một tình trạng nghịch thiên!

Ở bên trong Võ Tôn chi cảnh, Tôn Long Đan có thể tạm thời đề thăng một cấp đã xem như đan dược thập phần cực phẩm, dù sao ở Võ Tôn chi cảnh, muốn tăng thực lực lên vốn rất khó, lực khống chế nguyên khí nhiều hơn phương viên 100m đã là có thể tăng lên không ít!

Tôn Long đan này ở toàn bộ Vũ Thiên đại lục cũng chưa hẳn có bao nhiêu người có thể luyện chế ra được!

Nhưng dù là đan dược lợi hại như Tôn Long Đan, so sánh với Thiên Nguyên Đan này lại lộ ra thua kém không ít!

Tôn Long Đan có thể làm cho Võ Tôn chưởng khống lượng nguyên khí nhiều hơn phương viên 100m, mà Thiên Nguyên Đan này không chỉ ít nhất có thể tăng lên phương viên 300m, lại có thể làm cho cường độ nguyên khí bản tức của người dùng tăng lên không ít! Sau khi dược hiệu tán đi, còn sẽ có một ít dược lực lưu lại, đối với người dùng có ích khá lớn.

Mà có Thiên Đông Thảo luyện chế Thiên Nguyên Đan, chất lượng càng sẽ tăng lên một tầng!

Tóm lại, có thể nói như vậy, nếu như phục dụng Thiên Nguyên Đan, cái này ý nghĩa Tần Phàm vô luận là ở phạm vi khống chế nguyên khí hay là cường độ trong phạm vi nguyên khí đều sẽ có tăng lên rất lớn, tùy theo mà đến, dĩ nhiên là uy lực vũ kỹ cùng lực công kích cũng tăng lên trên phạm vi lớn.

- Nếu ở lúc luyện chế Thiên Nguyên Đan gia nhập Thiên Đông Thảo, chỉ sợ có thể để cho ta từ hiện tại khống chế phạm vi nguyên khí phương viên hơn 600m, trực tiếp tăng lên tới phương viên ngàn mét trở lên a!

Nghĩ đến hiệu quả của Thiên Nguyên Đan, Tần Phàm cũng không khỏi kích động không thôi.

Đương nhiên, cái này cũng chỉ là tạm thời tăng lên mà thôi!

Bất quá cái này cũng có thể để cho hắn vào lúc này đi Cửu Long cốc một chuyến, nhiều hơn rất nhiều nắm chắc.

- Đáng tiếc chỉ có một khỏa Bát cấp Yêu Tinh Hạch, chỉ sợ ta chỉ có thể luyện chế một quả, tối đa hai quả Thiên Nguyên Đan.

Tần Phàm cũng có chút âm thầm tiếc hận, Thiên Đông Thảo ngược lại là đầy đủ, nhưng Bát cấp Yêu Tinh Hạch không đủ.

Sau đó, Tần Phàm liền chuẩn bị bắt đầu luyện chế đan dược, bất quá bởi vì luyện chế Thiên Nguyên Đan quá mức gian nan cùng trọng yếu, hắn không dám ngay từ đầu liền trực tiếp luyện chế, ý định là trước luyện chế một ít đan dược khác tìm xem trạng thái.

Luyện hóa, ngưng lộ, ngưng thể, thể rắn, rót linh!

Tần Phàm luyện chế một khỏa Tôn Long Đan, dù sao đây cũng là đan dược tăng thực lực lên, lần này thu thập cũng có không thiếu tài liệu, có thể luyện chế nhiều một ít đồ dự bị cũng tốt.

Nhưng ngay lúc này, đột nhiên...

PHỐC!

Thanh âm thanh thúy nhưng rất nhỏ bỗng nhiên vang lên trong phòng, sau đó Tần Phàm kinh ngạc phát hiện, đan khí ở phía trên linh đan vào lúc này lại bắt đầu rất nhanh rút đi!

- Cái này...

Trông thấy tình huống quen thuộc này, Tần Phàm không khỏi là trong khoảng thời gian ngắn sửng sốt

Cái đó và lúc trước thời điểm Cổ Mặc vừa mới xuất hiện đồng dạng, khi đó, hắn vất vả luyện chế ra Đan khí Linh Đan, là bị Cổ Mặc khi đó còn là linh hồn thể hút đi toàn bộ!

Cái này cũng làm cho hắn ở trong một thời gian thật dài không thể luyện chế được linh đan, chỉ có thể luyện chế linh hoàn mà thôi!

Nhưng hiện tại Cổ Mặc rõ ràng đã không ở bên người rồi, đan khí này như thế nào còn có thể bị hút đi?

Chứng kiến sự tình quỷ dị này tái xuất hiện, lông mày của Tần Phàm chăm chú nhíu lại, bất quá cũng may hắn không phải ngay từ đầu luyện chế Thiên Nguyên Đan kia, nếu không cứ như vậy lãng phí một khỏa Bát cấp Yêu Tinh Hạch duy nhất kia, hắn có thể sẽ bị tức đến thổ huyết.

Trong nội tâm Tần Phàm âm thầm chuyển động, ánh mắt của hắn thời gian dần qua đã rơi vào trên mu bàn tay phải của mình, chỗ đó có hình xăm Lôi Viêm màu tím, lúc này nó đang tản ra một loại hào quang thần bí nhàn nhạt.

Nghịch Thần Giả Lôi Thần!

Tần Phàm vẫn chưa quên trên mu bàn tay của mình, có thể là cất dấu linh hồn khủng bố này!

Tuy theo như lời của Thú Thần nói, Lôi Thần này chỉ còn lại một đám tàn hồn, một đám tàn hồn này đối với tồn tại như Thú Thần mà nói đương nhiên là không có ý nghĩa, nhưng đối với Tần Phàm mà nói vẫn là lộ ra thập phần đáng sợ!

Hắn còn nhớ rõ trước đó vài ngày, một đạo thiểm điện đánh lui Tần Thiên Hoành kia, hắn biết rõ kia hẳn là Lôi Thần xuất thủ.

Vậy cũng ý nghĩa, Lôi Thần này đã bắt đầu thức tỉnh, như vậy hiện tại thu nạp đan khí cũng là rất có thể! Bởi vì theo như lời Cổ Mặc, đan khí này đối với linh hồn thể sẽ rất có lợi khôi phục.

Lôi Thần này thu nạp đan khí để khôi phục lực lượng của mình!

Nghĩ đến khả năng này, trong lòng của Tần Phàm không khỏi có chút nghiêm nghị, hiện tại Lôi Thần này còn lại một đám tàn hồn, nhưng thực lực đã là tương đối khủng bố rồi, nếu để cho hắn khôi phục lại thực lực, đến lúc đó hắn như thế nào còn có thể áp chế được!

Nhìn xem hình xăm Lôi Viêm màu tím đẹp đẽ kia, trong nội tâm Tần Phàm không ngừng xoay chuyển các ý niệm, sắc mặt cũng dần dần có chút ngưng trọng.

Vì vậy, ở trong phòng khách sạn liền một mảnh yên tĩnh lại.

Đã qua hồi lâu, tựa hồ Tần Phàm là hạ quyết tâm, sau đó sau một khắc, bỗng nhiên hai con ngươi của hắn ngưng tụ, đem tinh thần của mình ngưng tụ thành một nhúm, trực tiếp xâm nhập vào bên trong hình xăm Lôi Viêm màu tím kia.

Kỳ thật lúc trước Tần Phàm cũng từng thử qua như vậy, nhưng không có thành công, tinh thần lực của hắn tựa hồ là bị cái gì đó cản trở ở bên ngoài, không có thể vọt vào bên trong hình xăm Lôi Viêm màu tím kia.

Oanh!

Bất quá lúc này đây, có lẽ là bởi vì tàn hồn của Lôi Thần này đang hấp thu đan khí, tất cả ngăn cản đã bị cởi mở, tinh thần lực của Tần Phàm không có bị bao nhiêu ngăn cản, liền trực tiếp tiến nhập vào trong một không gian đặc thù.

Không gian thuộc về hình xăm Lôi Viêm màu tím kia!

Mà cũng trong nháy mắt hắn tiến vào này, hắn cảm giác được tinh thần lực của mình phảng phất giống như nhận được một chút kích thích, một cảm giác tê liệt như là đang có thân thể, làm cho hắn trở nên càng thêm cẩn thận.

Sau đó, tinh thần lực của Tần Phàm ở trong không gian Tử Viêm, thời gian dần qua ngưng kết thành hình người, sau đó mở to mắt, đột nhiên liền nhìn thấy ở trước mắt xuất hiện một tòa cung điện Lôi Đình nguy nga cực lớn.

Lôi Thần miếu!

Tần Phàm liếc mắt liền nhận ra tòa cung trên cực lớn do bôn lôi đằng kiến thành, xung quanh có điện xà cực lớn lao nhanh, thanh âm dòng điện xì xì rung động, đúng là Lôi Thần miếu mà lúc trước bị thu nạp tiến vào trong không gian hình xăm Lôi Viêm màu tím.

*****

Sau đó ánh mắt của hắn lại di động, rất nhanh ở trước Lôi Thần miếu nhìn thấy được một đại ấn màu đỏ thắm chỉ lên trời, đúng là Phiên Thiên Ấn ban đầu ở trong kho hàng Đại Phong thành, bị không gian hình xăm Lôi Viêm màu tím thu nạp.

- Những vật này quả nhiên đều ở bên trong.

Trong lòng Tần Phàm hơi trầm ngâm.

Đã đến lúc này, hắn càng thêm khẳng định Nghịch Thần Giả Lôi Thần này tồn tại.

- Lôi Thần tiền bối, mời đi ra gặp mặt.

Sau một khắc, Tần Phàm hít sâu một hơi nhìn xem cửa vào Lôi Thần miếu tĩnh mịch kia, trong miệng trầm giọng kêu lên, thanh âm ung dung, dương dương tự đắc quanh quẩn trong toàn bộ không gian.

Nhưng đã qua hồi lâu, hắn cũng không có được đáp lại.

- Lôi Thần tiền bối, nếu như ngươi đi ra gặp mặt, chúng ta còn có chỗ trống thương lượng, nhưng nếu như ngươi lại kiên trì như thế, chỉ sợ vãn bối sẽ sử dụng thủ đoạn phi thường rồi.

Thấy vậy, vào lúc này sắc mặt Tần Phàm âm trầm nói.

Lại một lát sau.

- Hừ, nhân loại tiểu tử, ngươi muốn sử dụng thủ đoạn phi thường như thế nào.

Rốt cục, một thanh âm đạm mạc, hừ lạnh một tiếng, mang theo một cổ Vô Thượng uy nghiêm từ bên trong Lôi Thần Điện truyền đi ra, mang theo một loại uy áp cường đại, tựa hồ muốn tinh thần cùng thân thể của Tần Phàm trực tiếp tách ra.

- Lôi Thần tiền bối, nên biết ta là một gã Luyện Đan Sư.

Lúc này Tần Phàm lại lộ ra thập phần trấn định, đối mặt uy áp cường đại như là thần uy kia, hắn lại không chút sứt mẻ.

Hắn ngay cả Thú Thần là Chân Thần cũng đã bái kiến một lần, tuy nhìn thấy chỉ là một cái hình chiếu, nhưng nếu so với tàn hồn của Nghịch Thần Giả này thì mạnh hơn không biết gấp bao nhiêu lần, cho nên hôm nay tự nhiên là sẽ không sinh ra tâm mang sợ hãi.

Mà hắn đối với thuyết pháp của Nghịch Thần Giả Lôi Thần này, kỳ thật cũng có chút ít chẳng thèm ngó tới, tuy hắn đã từng cách Chân Thần kém một bước, nhưng y nguyên cũng vẫn chỉ là một gã nhân loại mà thôi, còn dám dùng loại ngữ khí này nói chuyện với mình.

- Đúng vậy, bản thần hoàn toàn chính xác cũng có chút không thể tưởng được, ngươi tuổi còn trẻ vậy mà đã là một gã Luyện Đan Sư, bất quá thì tính sao, có thể cống hiến cho bổn thần, kính dâng tín ngưỡng của ngươi, vinh quang của ngươi!

- Về sau ngươi phải luyện chế linh đan nhiều hơn nữa để cung cấp cho bản thần khôi phục thực lực đỉnh phong, ngày sau nếu như ta thành Thần, ngươi chính là thuộc hạ của Thần ta!

Thanh âm cao ngạo của Lôi Thần lần nữa từ bên trong truyền đến, bất quá lại vẫn chưa trông thấy thân ảnh của hắn.

- Cống hiến? Vinh quang? Thuộc thần?

Trong nội tâm Tần Phàm không khỏi cười lạnh, sau đó hắn bỗng nhiên ngẩn đầu lên, trong miệng tiếp tục nhàn nhạt nói:

- Giống như loại trạng thái hiện tại của Lôi Thần tiền bối này, cho dù có thể khôi phục trạng thái đỉnh phong, ta nghĩ ít nhất cũng cần trên trăm năm a.

- Đúng vậy, tuy tiểu tử nhân loại ngươi luyện chế đan dược không tệ, nhưng nếu muốn cho Lôi Thần ta khôi phục đến tình trạng có thể chống lại Chân Vũ Thần cùng Thú Thần, hoàn toàn chính xác cần trên trăm năm thời gian mới được.

- Bất quá nhân loại tiểu tử, ta biết rõ ngươi đã có được thực lực Võ Tôn Cấp, ngươi tuyệt đối có thể có được 200 năm tuổi thọ. Từ giờ trở đi, ngươi có thể tìm một địa phương, an tĩnh an toàn, toàn tâm toàn ý khôi phục thực lực cho bổn thần, đợi lúc bản thần trở lại, chính là ngày ngươi thành Thần!

Thanh âm của Lôi Thần lần nữa truyền đến, cao ngạo vô cùng, cao cao tại thượng, hoàn toàn là giọng điệu một bộ Thần linh.

- Ha ha, ta đương nhiên có thể có được hai trăm tuổi tuổi thọ, nhưng tại sao ta phải dùng tất cả thời gian đến luyện đan cho ngươi?

Vào lúc này Tần Phàm rốt cục nhịn không được cười lạnh ra tiếng, Lôi Thần này dĩ nhiên là muốn mình ẩn cư, không ngủ không nghỉ vì hắn luyện đan, điều này thật sự là si tâm vọng tưởng.

- Đây là cơ hội khó được nhất ngộ của ngươi, vậy mà ngươi không muốn!

Bên trong truyền đến thanh âm có chút nổi giận của Lôi Thần, như là Lôi Đình chấn động, chỉ điểm lấy trước mặt Tần Phàm bổ tới.

- Vậy sao? Cơ hội nhất ngộ khó được?

Tần Phàm tiếp tục cười lạnh nói:

- Lôi Thần, ta tôn xưng ngươi một tiếng tiền bối, nhưng ngươi cũng đừng nghĩ thực đã cho rằng ta phải vì ngươi làm trâu làm ngựa, ta tân tân khổ khổ luyện chế đan dược, dựa vào cái gì bị ngươi không công hút đi?

- Nhân loại tiểu tử, ngươi chớ không biết phân biệt! Trăm năm thời gian đổi cho ngươi một cơ hội thành Thần, ngươi vậy mà không muốn?

Lôi Thần lộ ra càng thêm nổi giận, thậm chí là cả tòa Lôi Thần miếu kia cũng nhận được ảnh hưởng, tia chớp sấm sét tràn ngập toàn bộ không gian.

- Nếu muốn thành Thần, ta tự nhiên sẽ tự mình tu luyện, không cần mượn nhờ lực lượng của ngươi.

Tần Phàm chỉ là nhàn nhạt trả lời nói ra.

- Hừ, nhân loại tiểu tử, khẩu khí của ngươi rất lớn! Không có bản thần chỉ dẫn, bằng ngươi cũng muốn tự mình tu luyện thành thần?

Lôi Thần kia vào lúc này hừ lạnh một tiếng, Lôi Đình lần nữa đại tác.

- Nếu ta không thể thành thần, ngươi cũng không quá đáng là một gã Nghịch Thần Giả, dựa vào cái gì hứa hẹn để cho ta cũng có thể thành thần?

Ánh mắt của Tần Phàm bình tĩnh nhìn về phía Lôi Thần miếu, trong miệng chậm rãi nói ra.

- Ngươi là một người phàm tục, cũng muốn so sánh với bản thần? Lúc trước Bản thần đã cách Chân Thần chỉ có một bước ngắn, nếu không phải là Thú Thần kia âm hiểm ra tay trấn áp ta, hiện tại ta sớm đã là Chưởng Khống Giả của Chân Vũ đại lục này rồi! Chỉ cần lúc này đây bản thần khôi phục thần lực, nhất định sẽ chém rụng Thú Thần cùng Chân Vũ Thần kia!

Lôi Thần kia tựa hồ có chút xấu hổ thành nộ, lộ ra có chút luống cuống.

- Ngây thơ.

Lúc này Tần Phàm có chút khinh thường nói:

- Sự hiện hữu của ngươi Thú Thần kỳ thật sớm đã biết rõ, bất quá hắn đã hoàn toàn không đặt ngươi ở trong mắt! Hắn có thể trấn áp ngươi một lần, dĩ nhiên là có thể trấn áp ngươi lần thứ hai, ngươi vĩnh viễn không có khả năng xoay người rồi!

- Nhân loại tiểu tử, ngươi dám xem thường bản thần!

Lúc này đây, Lôi Thần là nổi giận trước nay chưa có, tiếng hô cực lớn từ trong Lôi Thần miếu truyền ra, làm cho cái không gian này tựa hồ cũng bị đánh rách tả tơi.

Sau đó, một cái hư ảnh cực lớn khoảng chừng hơn mười trượng, rốt cục từ trong Lôi Thần miếu đột nhiên lao ra, bao khỏa bên trong Lôi Đình tia chớp vô tận, phiêu phù ở giữa không trung, từ trên cao nhìn xuống nhìn xem Tần Phàm.

Uy thế cực lớn như là Thái Sơn, trấn áp mà xuống, ngay cả không gian cũng cơ hồ muốn hoàn toàn sụp đổ.

- Chẳng lẽ ta nói được không đúng sao? Lôi Thần tiền bối?

Vào lúc này Tần Phàm ngang nhiên đứng tại nguyên chỗ, bình tĩnh ngẩng đầu nhìn hư ảnh cực lớn được bao khỏa trong tia chớp kia, trong miệng trấn định nói.

- Nhân loại tiểu tử ngu xuẩn, hiện tại Thú Thần cùng Chân Vũ Thần kia căn bản không có khả năng dùng chân thân hàng lâm Vũ Thiên đại lục, chỉ là bằng vào Thần chi hình chiếu nhỏ yếu kia, hắn làm sao có thể lần nữa trấn áp ta!


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1204)