Vay nóng Tima

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0626

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0626: Khu Hổ nuốt Lang
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


Mà gã cấp năm Võ Thánh khác là Đậu Sơn, cùng Lục cấp Võ Thánh Bao Thương Tùng kia, lúc này đều không nói gì, nhưng đều đồng dạng nhìn xem Tần Phàm, những người bọn hắn cũng hết sức tò mò.

- Ha ha, chỉ là muốn đi khắp nơi thử thời vận, xem có thể có đại thu hoạch gì hay không mà thôi.

Tần Phàm cười cười, nửa thật nửa giả nói.

Hiện tại hắn chỉ là một gã Võ Tôn, nhưng lúc này ở trước mặt mấy Võ Thánh cường giả này, lại vẫn lộ ra đàm tiếu tự nhiên, để cho người không khỏi lần nữa xem trọng.

- Trên đường Tần Phàm ngươi đi đến, xem ra cũng là thu hoạch không ít ah! Ta nhìn ra được ngươi so với trước khi tiến vào Cửu Long cốc, thực lực tăng cường rất nhiều, không chỉ có từ Lục cấp Võ Tôn tăng lên tới Thất cấp Võ Tôn cảnh giới, hơn nữa khí tức cùng các phương diện đều tăng lên không ít.

Lúc này Lục cấp Võ Thánh Bao Thương Tùng kia cũng nói chuyện, hắn nhìn xem Tần Phàm, hai mắt sáng ngời, giống như không có bí mật gì có thể ở trước mặt hắn ẩn tàng được vậy.

- Xem như có một ít a, nhưng còn chưa đủ.

Tần Phàm cũng không phủ nhận, chỉ là nhún nhún vai nói ra.

Một gã cấp năm Võ Thánh khác là Đậu Sơn có chút mặt mang mỉa mai, ý tứ hàm xúc nói ra. Khuôn mặt người này già nua, xem khoảng sáu bảy mươi tuổi, đã bước vào lão niên. Thực lực không mạnh như Bao Thương Tùng, nhưng niên kỷ ngược lại là lớn hơn Bao Thương Tùng rất nhiều, là người lớn tuổi nhất trong năm người.

- Hiện tại ta, còn có cái gì không thể liều sao?

Tần Phàm cũng không có chú ý đến ngữ khí của hắn, chỉ là thần sắc như thường, tiếp tục từ chối cho ý kiến nói, giống như đang nói một sự tình thập phần không có ý nghĩa.

Ở bên ngoài Cửu Long cốc, tất cả mọi người đã từng nghe Tần Phàm nói qua sự tình hắn và Càn Kinh Tần gia có năm năm ước hẹn, thấy hắn nói như vậy, bọn hắn ngược lại là trong khoảng thời gian ngắn không nên nói cái gì nữa.

- Đã như vầy, vậy ngươi có phát hiện gì không? Nếu như ngươi có phát hiện gì, không ngại cùng mấy người chúng ta chia xẻ thoáng một phát, dù sao dùng thực lực ngươi, cho dù thực sự có thể cho ngươi cơ duyên trực tiếp thành Thánh, nhưng ngươi một người cũng nuốt không nổi a, còn không bằng để cho chúng ta giúp đỡ ngươi, đối với tất cả mọi người mới có lợi.

Qua một hồi, lão giả Đậu Sơn kia lại có chút âm trầm nói.

Trừ Vân Phi Dương, mấy người khác tựa hồ đều có ý tứ đồng dạng. Bất quá những người này kỳ thật cũng vụng trộm có một ít cảm giác cao cao tại thượng, dù sao bọn họ đều là Trung cấp Võ Thánh, cùng một Vũ Tôn chung một chỗ, thật là cảm thấy có chút tự mất thân phận.

Chỉ là bọn hắn đều không phải người bình thường, bọn hắn có thể nhìn ra được, Tần Phàm đã xuất hiện ở chỗ này, nhất định sẽ có chút nguyên nhân. Hơn nữa một gã Võ Tôn xuất hiện ở khu vực nguy hiểm như vậy, vốn đã không bình thường, nếu nói không có cơ duyên khá lớn, nói ra cũng không có người tin tưởng.

- Tần Phàm, nếu ngươi cảm thấy có nắm chắc có thể tự mình đi làm, nhưng nếu quá mức nguy hiểm, ngàn vạn lần không thể một mình hành động.

Mà Vân Phi Dương thì tương đối nghiêm nghị nói, hắn ngược lại là không có tham ý quá lớn, là chân chính có chút bận tâm cho Tần Phàm, trong lời nói có ý tứ dặn dò.

- Ta cảm thấy được ngọn núi kia có cơ duyên khá lớn, bất quá rất nguy hiểm.

Do dự thoáng một phát, Tần Phàm hít một hơi, chậm rãi nhìn mọi người nói ra.

Tần Phàm có thể cảm giác được một ít không tầm thường trong núi, cất dấu nguy hiểm to lớn, từ hộp sắt đen hắn cũng có thể biết, Cốt Linh trong thâm sơn này không giống bình thường. Nên hắn đã nghiêm túc suy nghĩ qua, chỉ dựa vào sức một người hắn, đích xác là rất khó tiến nhập trong đó tìm được Ma Chủng.

Sở dĩ hắn liên tục cân nhắc, vẫn là quyết định Khu Hổ Thôn Lang, mặc dù cũng rất dễ dẫn sói vào nhà.

- Bên trong ngọn núi cổ quái này sẽ có bảo vật gì?

Nghe vậy, mấy người khác cũng theo phương hướng Tần Phàm chỉ tới, rất là tò mò nhìn về phía ngọn núi trụi lủi kia.

- Cụ thể là có bảo vật gì ta không biết, bất quá ta cảm giác trong ngọn núi này sẽ có không ít.

Vào lúc này tay của Tần Phàm vừa lộn, một viên tinh hạch màu đỏ ẩn chứa hài cốt Chư Thần xuất hiện trong tay của hắn, phát ra ánh sáng thần bí quỷ dị.

Hắn biết đối với Vũ Thánh cường giả mà nói, không có đồ vật gì đó càng hấp dẫn hơn so với hài cốt Chư Thần ẩn chứa huyền ảo phong phú này.

Hài cốt Chư Thần này, chính là có thể cho bọn họ cảm ứng cùng tiếp xúc đến khí tức của Thần, thứ này có thể để cho bọn họ đột phá cảnh giới Vũ Thánh, thậm chí đi thông cảnh giới võ đạo cao hơn! Ngay cả đệ nhất cường giả Kim Dương Vũ Thánh Hồng Sơn đối với tinh hạch màu đỏ này cũng thập phần coi trọng, huống chi là bọn hắn.

Quả nhiên, nhìn thấy Tần Phàm xuất ra một quả tinh hạch màu đỏ này, những người khác đều không khỏi hai mắt tỏa sáng, có vẻ ý muốn không thôi.

- Ngươi nói là bên trong tòa núi cao này sẽ có rất nhiều Cốt Linh?

Dù là thực lực cao nhất lục cấp Vũ Thánh Bao Thương Tùng cũng nhịn không được mở lời nhìn Tần Phàm hỏi, Chư Thần hài cốt này đối với cảnh giới Vũ Thánh càng cao mà nói, lực hấp dẫn càng lớn.

- Không sai, ta nghĩ các ngươi cũng biết bên trong tinh hạch màu đỏ này ẩn chứa hài cốt Chư Thần, thứ này đối với Vũ Thánh cường giả tác dụng ta cũng không cần nhiều lời. Ta có thể cam đoan, ở bên trong các ngươi cũng có thể đạt được rất nhiều tinh hạch ẩn chứa hài cốt Chư Thần, mà chất lượng so với trong tay ta còn cao hơn rất nhiều nữa. Ẩn chứa khí tức của Chư Thần cũng phong phú hơn.

Tần Phàm cầm tinh hạch màu đỏ trong tay phô bày xuống, sau đó lai tiếp tục nói:

- Đương nhiên, mấy Cốt Linh bên kia cũng sẽ lợi hại hơn, khả năng có Cốt Thánh cấp năm, Cốt Thánh cấp sáu, thậm chí càng mạnh hơn nữa. Lúc đó phải nhìn xem chư vị có năng lực đạt được hay không àm thôi.

Nghe được Tần Phàm nói, mọi người ở đây, trong khoảng thời gian ngắn đều lâm vào trong suy tư. Bọn họ tự nhiên là biết Chư Thần hài cốt này, trên thực tế thời điểm ở tầng thứ tư, mấy người bọn họ kết thành một đội, chính là vì ở trong rừng rậm Nguyên Thủy săn thú, Cốt Linh, thu hoạch tinh hạch màu đỏ này.

Có thể nói, đối với bọn họ, tinh hạch màu đỏ này so với Yêu Tinh hạch của Bát cấp trung giai còn có hấp dẫn hơn rất nhiều.

Từ sơn thể xem ra, bọn hắn nhìn ra được sau lưng tòa sơn phong này có một khe núi, bên trong nhất định là tồn tại Cốt Linh. Bất quá ngọn núi này địa thế kỳ lạ, Cốt Linh bên trong tuyệt sẽ không yếu, muốn lấy được thứ mình cần cũng không dễ dàng a.

- Chúng ta đương nhiên là có năng lực lấy được, chỉ là ai biết lời của Tần Phàm ngươi nói là thật hay giả, ngươi là như thế nào biết được?

Lão giả Đậu Sơn kia lúc này liếc mắt nhìn Tần Phàm một cái, sau đó mở miệng nói.

*****

- Các ngươi là Vũ Thánh cường giả, thực lực cảnh giới đều so với ta cao hơn nhiều, ta nghĩ các ngươi cũng có thể mơ hồ cảm giác được ngọn núi kia không bình thường đi.

Tần Phàm đồng dạng đáp lễ một cái liếc mắt này của Đậu Sơn, tiếp tục nhàn nhạt nói:

- Mà ta thì cảm thấy sao thì nói vậy, các ngươi có tin hay không, kia là chuyện của các ngươi.

Tần Phàm biết Đậu Sơn này ngay từ đầu đã tin lời của hắn, bất quá hắn cũng không phải thiếu niên lỗ mãng tầm thường, tự nhiên là biết chuyện nào nên nói, chuyện nào không nên nói.

Mà kỳ thật hắn cũng không quá sợ hãi những Vũ Thánh cường giả này, nếu những người này là hắn một mình gặp được một cái, khả năng còn có chút kiêng kị, hiện tại mấy người tụ chung một chỗ, hắn ngược lại là có vẻ trấn định hơn một ít.

Ở trước mặt Vũ Thánh cường giả khác, bọn họ sẽ chú trọng thân phận, yêu quý mặt mũi, nhất định sẽ không tùy tiện ra tay đối với một Vũ Tôn.

- Chư vị thấy thế nào?

Thực lực Bao Thương Tùng kia cực mạnh, hắn cảm ứng một chút, liền xác nhận Tần Phàm nói không có sai, sau đó hắn quét nhìn về phía các Vũ Thánh cường giả khác, trong miệng hỏi.

- Hắc hắc, một khi đã như vậy, liền đi xem một chút đi. Hiện tại tầng thứ tư Cửu Long Tháp này, chúng ta gặp được mạnh nhất cũng chỉ là Cốt Thánh cấp bốn cùng Bát cấp trung giai yêu thú mà thôi, quái sơn kia xem như là lợi hại hơn, nhưng mấy người chúng ta tụ chung một chỗ, cũng không cần quá lo lắng.

- Ta không có ý kiến, dù sao chúng ta ở trong rừng rậm này cũng là vì Chư Thần hài cốt mà thôi. Nếu như đỉnh núi kia thật sự có thứ này, chúng ta cũng không ngại trước đi lấy một ít.

Mặt khác cấp năm Vũ Thánh cường giả thoạt nhìn mi từ mục thiện Phương Nghị kia cũng hai mắt nhíu lại nói.

- Có thể đi nhìn một chút, nếu chứng minh lời của Tần Phàm không giả, chúng ta liền thu hoạch phân một ít cho hắn.

Lúc này Vân Phi Dương cũng mở miệng nói, Chư Thần hài cốt này đối với hắn mà nói cũng là thập phần trọng yếu.

- Vân Phi Dương, ta không nghe lầm chứ? Để một Vũ Tôn cường giả đi theo sau chúng ta, còn muốn đem thu hoạch Chư Thần hài cốt của chúng ta phân một phần cho hắn?

Đậu Sơn kia đối với lần này hết sức bất mãn.

- Này dù sao cũng là Tần Phàm cung cấp tin tức cho chúng ta. Đậu lão ngươi trước đây cũng nói sẽ đối với mọi người đều mới có lợi.

Vân Phi Dương công chính giúp Tần Phàm phân biệt nói.

- Hừ, ngươi cũng không nghĩ, những người chúng ta mở đường ở phía trước, hắn sẽ bớt nhiều ít nguy hiểm? Đây còn không phải là đối với mọi người mới có lợi sao? Huống hồ hắn chỉ là một Vũ Tôn, lấy Chư Thần hài cốt thì có tác dụng gì.

Đậu Sơn tiếp tục thầm hừ một tiếng nói.

- Không cần phải nói nhiều, đến lúc đó mọi người bằng thực lực là được.

Tần Phàm cũng không để ý, chỉ là lạnh nhạt nói. Hắn ở bên trong rừng rậm này đi qua sinh tử, hiện tại cũng đã có tự tin của mình.

Mà dù sao lúc này đây mục tiêu chủ yếu của hắn cũng không phải Chư Thần hài cốt này, mà là Ma Chủng! Đối với hắn mà nói, viên Ma Chủng thứ tư này so với trăm ngàn khỏa Chư Thần hài cốt còn trọng yếu hơn nhiều lắm.

Bất quá hắn là hy vọng những người này giúp hắn săn giết mấy Cốt Linh kia, sau khi đạt được đầy đủ Chư Thần hài cốt sẽ rời đi, như vậy hắn có thể một thân một mình đi tìm Ma Chủng. Hắn cảm ứng được viên Ma Chủng này giấu ở dưới đất, có lẽ không dễ dàng bị phát hiện.

Đó cũng là nguyên nhân trọng yếu để hắn dám Khu Hổ Thôn Lang.

Mọi người đối với Tần Phàm biểu hiện ra ngoài tự tin cũng hơi có chút kinh ngạc, bọn họ thật sự cũng không hiểu Vũ Tôn nho nhỏ này, ở trong tầng thứ tư Cửu Long Tháp mà ngay cả Vũ Thánh cường giả cũng phải cực kỳ cẩn thận này, dựa vào cái gì bình tĩnh như thế?

- Hắc hắc, không hổ là kỳ tích chi tử, tới lúc này rồi vẫn bình tĩnh như thế, ta đây muốn nhìn kỳ tích chi tử của chúng ta có chỗ kỳ tích gì.

Đậu Sơn kia nghe thấy Tần Phàm nói như vậy, liền âm trầm cười một tiếng, tựa hồ mang theo chút ý vị châm chọc. Có thể là đố kỵ thiên phú duyên cớ của Tần Phàm, người này đối với Tần Phàm tựa hồ là có chút xem thường.

- Một khi đã như vậy, bây giờ chúng ta liền đi qua xem một chút đi.

Lục cấp Vũ Thánh cường giả Bao Thương Tùng kia đối với Tần Phàm cũng không khỏi cẩn thận nhìn thoáng qua, sau đó liền quyết định nói, nhìn ra được trong mấy người này hắn là cầm đầu.

- Phiền toái xin chờ một chút.

Tần Phàm lại vào lúc này ngừng một chút, sau đó hắn xoay người sang chỗ khác, hướng về rừng rậm sau lưng kêu gọi nói:

- Thanh Phong, đến đây đi.

Sau một lát, ở trong rừng rậm rạp, bán Thần Khôi Lỗi Thanh Phong cầm thanh phong trường kiếm trong tay liền lặng yên không một tiếng động rất nhanh xuất hiện, đi thẳng tới trước mặt Tần Phàm, sau đó thuận theo đứng ở phía sau hắn.

- Ai vậy?

Thời điểm bán thần Khôi Lỗi này xuất hiện, những người khác đều không khỏi nhất thời cả kinh, kể cả Bao Thương Tùng thực lực cao nhất cũng lộ ra vẻ cảnh giác. Vừa rồi bên trong những Vũ Thánh cường giả này, là không ai phát hiện có người ẩn tàng ở phía sau bọn họ trong vòng trăm trượng!

Mà trên mặt Đậu Sơn hoàn mang theo một ít khinh thường cùng vẻ châm chọc đối với Tần Phàm, lúc này vẻ tươi cười càng không khỏi đọng lại, trở nên có chút khó coi, bởi vì hắn cảm giác được mình căn bản nhìn không thấu Vũ Thánh cường giả vừa mới đã đến này, nhưng hết lần này tới lần khác Vũ Thánh cường giả này rõ ràng là cùng Tần Phàm đi cùng một chỗ.

- Chư vị yên tâm, đây coi như là hộ vệ của ta đi, sẽ không có địch ý đối với chúng ta.

Tần Phàm chỉ là nhàn nhạt nói, hắn cuối cùng vẫn là quyết định bạo lộ tồn tại của bán thần Khôi Lỗi.

Trước đó hắn biết những người này đều đang suy đoán bản thân một Vũ Tôn, vì cái gì có thể tới tầng thứ tư nguy hiểm như vậy, vì vậy dứt khoát cho bọn hắn một cái đáp án; một mặt khác là bởi vì hắn cảm giác được ngọn núi trước mặt này xác thật tràn ngập nguy hiểm, hắn không tin những Vũ Thánh cường giả khác sẽ ở lúc mấu chốt bảo hộ được mình chu toàn.

Có bán thần Khôi Lỗi này, hắn sẽ có vẻ an toàn hơn một ít, đồng thời cũng có thể làm mấy Vũ Thánh cường giả này kiêng kị một chút.

- Hộ vệ? Ngươi nói là ngươi có thể đi tới tầng thứ tư Cửu Long Tháp này là nhờ có hộ vệ? Xin hỏi vị tiền bối này xưng hô như thế nào, như thế nào lúc trước khi tiến vào Cửu Long Tháp lại chưa từng thấy qua?

Cấp năm Vũ Thánh cường giả Trần Hữu kia lúc này mở lời hỏi.

- Hắn tên là Thanh Phong, là lúc sau mới tiến vào, tính cách không thích cùng người nói chuyện, chư vị không cần để ý tới hắn, chúng ta tiếp tục đi tới đi.

Tần Phàm trả lời nói.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1204)