← Ch.0860 | Ch.0862 → |
- Ồ?
Hai gã nhị kiếp Bán Thần kia trông thấy đột nhiên có người vượt qua bọn hắn, cũng không khỏi trước là hơi kinh hãi, nhưng đợi nhìn rõ ràng Tần Phàm chỉ là Võ Thánh cảnh giới, trên mặt đều lộ ra vẻ khinh thường, một nam nhân mũi ưng trong bọn hắn lạnh lùng nói ra:
- Chuyện gì phát sinh cũng không phải ngươi một Võ Thánh nho nhỏ có thể trộn vào, nhanh lăn qua một bên, đừng cản đường đại gia.
- Hỗn đản! Cũng dám xem thường lão Đại ta như vậy, xem ra Tiểu Chiến đại gia ta không cho ngươi một chút giáo huấn thì không được rồi!
Nghe được thần sắc đối phương bất thiện, Tiểu Chiến liền mở trừng hai mắt nói ra.
- Tại hạ bất quá là tùy ý hỏi thăm, hai vị làm gì mà cự nhân ngàn dặm như vậy chứ?
Tần Phàm trấn an Tiểu Chiến thoáng một phát, sau đó còn lấy ra đại khái tầm mười khối Thần Tinh nói ra:
- Những này Thần Tinh coi như là tin tức phí, như thế nào.
Lúc này đây trong Trữ Vật Giới Chỉ mà Cổ Mặc giao cho Tần Phàm cũng có không ít Thần Tinh, cho nên hiện tại hắn ra tay cũng rộng rãi hơn một tí.
Chứng kiến Tần Phàm xuất ra Thần Tinh, hai gã Bán Thần cường giả kia không khỏi hơi hơi ý động, hai người liếc nhau một cái, nam nhân có đầu lông mày âm tàn khác nói:
- Hắc hắc, chỉ là mười khối Thần Tinh, ngươi cho rằng là đuổi ăn mày sao, ít nhất cũng phải một ngàn Thần Tinh mới nói cho ngươi biết.
- Đúng vậy, không xuất ra một ngàn Thần Tinh, đừng nghĩ từ trong miệng chúng ta nghe được tin tức. Cái mạng nhỏ kia của ngươi cũng phải bàn giao ở chỗ này.
Nam tử mũi ưng ban đầu nói chuyện kia càng là lộ ra một vòng vui vẻ dữ tợn. Rất rõ ràng, chứng kiến Tần Phàm chỉ là một Võ Thánh vậy mà cam lòng xuất ra mười khối Thần Tinh tới mua tin tức, cũng biết người phía trước nhất định là giá trị con người xa xỉ, làm cho bọn hắn không khỏi động tham niệm.
- Ai, xem ra ở chỗ này đạo lý đích thật là nói không thông rồi.
Tần Phàm vào lúc đó bất đắc dĩ lắc đầu, hắn vốn còn muốn cùng hai người này nói chuyện, nhưng hiện tại xem ra là không có khả năng gì.
Sau một khắc, hắn trực tiếp thò ra một tay, một cái móng vuốt Thanh Long cự đại ngăn cách hư không đạp xuống.
- Cái gì? Lại dám động thủ đối với chúng ta!
Thấy vậy, hai gã nhị kiếp Bán Thần kia đều lộ ra vừa sợ vừa giận, bọn hắn như thế nào cũng không nghĩ ra Tần Phàm chỉ là một Võ Thánh, dĩ nhiên lại dám dẫn đầu hướng Bán Thần cường giả bọn hắn khởi xướng tiến công.
Nhưng thấy Thanh Long móng vuốt kia đạp xuống. Bọn hắn cảm giác được uy lực trong đó tuyệt đối không kém, cũng không khỏi không vội vàng tán ra.
- Bắt giữ!
Thanh Long móng vuốt ở giữa không trung xoay một vòng, chộp tới nam nhân mũi ưng trong đó, hiện tại lực khống chế của Tần Phàm sao mà cường đại, mặc dù chỉ là trạng thái bình thường, nhưng chỉ là một gã nhị kiếp Bán Thần vẫn là dễ như trở bàn tay.
Thanh Long móng vuốt lao xuống, nam nhân mũi ưng kia liền bị kéo đến trước mặt.
- Tiểu hỗn đản, ngươi muốn chết!
Tên nam tử đầu lông mày âm tàn kia thấy đồng bạn lại bị vũ kỹ quỷ dị kia thoáng bắt tới. Không khỏi là vô cùng chấn động, sau đó hắn không dám do dự, vội vàng vận khởi Nguyên Giới chi lực, ngưng kết một cái vòng xoáy cự đại hướng về Tần Phàm mang tất cả mà đi.
- Mượn ngươi tới thử xem vũ kỹ mới.
Tần Phàm thấy vòng xoáy Nguyên Giới chi lực kia công kích mà đến, nhưng lại không kinh hãi chút nào. Hắn một tay dùng Thanh Long móng vuốt bắt được nam tử mũi ưng kia, mặt khác một tay mãnh liệt nắm thành quyền, hướng về phía trước oanh ra một quyền.
Ngũ Hành Phá Thương Quyền!
Bốn đạo cầu vồng Nguyên Năng lúc này ở bốn phía thao thao mà đến, rất nhanh ở chỗ quả đấm của hắn ngưng kết thành một loại hào quang bốn màu sáng chói, trong đó có hỏa chi dữ dằn, thủy năng uốn lượn, có thổ dày đặc, mộc chi tươi tốt, hào quang như là mặt trời để cho người chướng mắt, trong đó ẩn chứa năng lượng làm cho lòng người sợ hãi mà sinh tâm rung động.
Oanh!
Quang mang bốn sắc này dùng một loại xu thế bạo lướt lao ra, hung hăng đụng vào vòng xoáy Nguyên Giới chi lực kia, sau đó tia sáng này như hóa thành một đầu mãnh thú, tiếng "Xì xì" vang lên, vòng xoáy năng lượng kia liền không ngừng bị nuốt hết, đến cuối cùng tiếng nổ vang cực lớn xuất hiện, toàn bộ vòng xoáy đều triệt để biến mất vô tung.
Đạo quang mang bốn sắc này còn chưa có đình chỉ, sau khi phá tan vòng xoáy, liền thẳng tắp đụng vào trong ngực nam nhân có đầu lông mày âm tàn kia.
- Làm sao có thể? Rõ ràng chỉ là Võ Thánh chi cảnh, sao có thể khống chế đến bốn loại Nguyên Năng rồi! PHỐC...
Thấy vậy, trên mặt tên nam tử kia lại lộ ra thần sắc sợ hãi, mà Nguyên Giới phòng ngự của nhị kiếp Bán Thần hắn căn bản là chịu không được một kích này, nói còn chưa dứt lời, trong miệng liền mạnh mẽ hộc ra một ngụm máu tươi, thân hình lui về sau mà đi.
- Hiện tại các ngươi có thể nói chưa.
Sau khi một kích đắc thủ, Tần Phàm lại lần nữa thò một tay ra, Thanh Long móng vuốt lại hiện ra, đem thân hình đang lui về phía sau kia cũng kéo đến trước mặt, ánh mắt của hắn hờ hững đảo qua hai người, sau đó trong miệng nhàn nhạt nói.
Chỉ là tùy ý ra tay hai chiêu, triệt để đánh bại hai gã nhị kiếp Bán Thần. Chiêu thức ấy của Tần Phàm, rõ ràng so với trước kia hắn chưa tăng lên tới một đường Bán Thần chi cảnh còn mạnh hơn không ít. Mà đối với uy lực một chiêu Ngũ Hành Phá Thương Quyền vừa rồi kia, hắn cũng cảm giác được tương đối hài lòng, vừa rồi thi triển thậm chí so với Thanh Long Thám Trảo còn muốn mạnh hơn một ít.
- Lão đại, hảo cường!
Một màn này làm Tiểu Chiến cũng không khỏi con mắt sáng ngời, trong miệng đắc ý nói ra:
- Nhìn xem hai gia hỏa không biết sống chết các ngươi còn dám xem thường lão Đại ta hay không, ta nói cho các ngươi biết, nếu như không phải lão đại ngăn đón ta, ta cũng có thể một mũi tên bắn chết hai phế vật các ngươi!
- Ngươi... vị tiểu huynh đệ này tha mạng, chúng ta có mắt không nhìn được Thái Sơn... ngươi có vấn đề gì cứ hỏi, chúng ta nhất định sẽ thành thật trả lời.
Thân là nhị kiếp Bán Thần, nhưng ngay cả một kích cũng nhịn không qua, hai người vào lúc này đã là tâm phản kháng hoàn toàn bị phá huỷ, tức thì bị khống chế ở bên trong Thanh Long móng vuốt, bọn hắn vội vàng nơm nớp lo sợ nói.
Cái thế giới này chính là như vậy, vô luận ngươi dùng lễ đãi người như thế nào, cuối cùng nhất cũng đánh không lại quy tắc thực lực vi tôn. Trước khi không có hiển lộ thực lực, hai người này đối với Tần Phàm chẳng thèm ngó tới, thậm chí nổi lên ý đồ xấu, nhưng sau khi kiến thức đến thực lực của Tần Phàm, lại lập tức tất cung tất kính.
- Nói cho ta biết những người các ngươi này ý định đi nơi nào.
Tần Phàm buông lỏng hai người ra, trong miệng nhàn nhạt hỏi thăm. Tuy hai người ở ngay trước mặt, nhưng hắn lại không sợ hai người bỗng nhiên phản công. Nếu như là cận chiến, hắn tin tưởng mình thậm chí sẽ phát huy chiến lực càng mạnh hơn nữa.
*****
- Bởi vì có người ở phương hướng phía tây Bạch Mông Thành phát hiện Thượng Cổ di chỉ của một thế lực, hơn nữa cái môn hộ kia sắp mở ra, cho nên hiện tại rất nhiều người nhận được tin tức đều hướng về bên kia tiến đến, mặc dù hai người chúng ta chỉ là nhị kiếp Bán Thần chi cảnh, nhưng mà cũng muốn đi thử thời vận.
Hai gã nhị kiếp Bán Thần kia, xem ra là bị thực lực cường hãn vừa rồi của Tần Phàm dọa sợ rồi, sau khi bọn hắn được tự do, chỉ hơi hơi lui về phía sau hai bước, mang theo cẩn thận hồi đáp.
- Thượng Cổ di chỉ?
Lông mày của Tần Phàm có chút nhảy lên.
- Đúng vậy, ở trong Tân Thế Giới chúng ta có không ít Thượng Cổ di chỉ, trong đó khả năng có vũ khí, đan dược, vũ kỹ, công quyết cùng vô số kỳ ngộ, thậm chí nghe nói qua không ít người bởi vì đã nhận được Thượng Cổ truyền thừa mà một bước lên trời, trở thành cự đầu tiếu ngạo Tân Thế Giới, cho nên mặc dù biết trong đó có nguy hiểm cực lớn, mỗi lần di chỉ mở ra đều phải chết đi không ít người, nhưng vẫn để cho người chạy theo như vịt.
Tên nam tử mũi ưng kia lại trả lời nói ra, khi nói tựa hồ hắn cũng lộ ra thập phần hướng tới.
Phải, không có Võ Giả nào không muốn đạt được cơ duyên, tăng thực lực lên.
- Bất quá mặc dù cái Thượng Cổ di chỉ này có không ít kỳ ngộ, nhưng thường thường đều là bị một ít thế lực lớn cầm giữ, kỳ thật chúng ta đi qua cũng chỉ là gom góp tham gia náo nhiệt, nhìn xem có thể phân được một chén canh hay không mà thôi.
Nam tử đầu lông mày âm tàn kia cũng bổ sung nói ra.
- Chậc chậc, lão đại, nghe bộ dạng cái Thượng Cổ di chỉ gì kia còn rất thú vị, nếu không chúng ta trước đi xem a.
Nghe giải thích hai người như thế, Tiểu Chiến rõ ràng cho thấy lộ ra hưng phấn, từ khi đi theo bên người Tần Phàm, nó càng ngày càng ưa thích cuộc sống kích thích.
Tần Phàm cũng có chút ý động, lúc này hắn ngẩng đầu liếc nhìn hai người.
- Chúng ta biết đến đều nói cho ngươi biết rồi, ngươi...
Phát hiện Tần Phàm nhìn hai người mình, trong nội tâm hai gã nhị kiếp Bán Thần kia cả kinh lần nữa, liên tục lui về phía sau mấy bước, bọn họ là bị thực lực của Tần Phàm dọa sợ rồi, nhất cử nhất động của đối phương thu dẫn dắt bọn hắn chú ý không thôi.
- Đây là tin tức phí cho các ngươi.
Lúc này Tần Phàm chỉ là ném ra tầm mười khối Thần Tinh nhàn nhạt nói, sau đó Chu Tước Chi Dực sau lưng của hắn vỗ một cái, mang theo Tiểu Chiến hướng về phương tây bay đi.
- Người này... tám chín phần mười là Tần Phàm trong khoảng thời gian này thịnh truyền đã nhận được Bạch Hổ châu rồi, ngay cả tam kiếp Bán Thần cũng chết ở trên tay hắn. Chúng ta phản kháng không có bất kỳ phần thắng.
Nhìn xem bóng lưng Tần Phàm rời đi, hai gã nhị kiếp Bán Thần này mới chậm rãi thở dài một hơi, nam tử mũi ưng kia nói ra.
- Ân, ban đầu ta còn tưởng rằng đồn đãi chỉ là nói ngoa, cho rằng một gã Võ Thánh làm sao có thể giết chết được một gã tam kiếp Bán Thần, nhưng hôm nay vừa thấy, ta xem tứ kiếp Bán Thần cũng chưa hẳn có thể đơn giản lưu được người này.
Nam tử đầu lông mày âm tàn kia thì là lông mày hung hăng chớp chớp, trong miệng trầm giọng nói.
- Thật không biết hắn là tu luyện như thế nào, Võ Thánh chi cảnh liền có thực lực như vậy, đợi hắn đột phá đến Bán Thần chi cảnh còn sẽ lợi hại như thế nào?
Nam tử mũi ưng kia lại nói:
- Bất quá tuy Viễn Cổ di chỉ này có không ít cơ duyên, nhưng hắn thân mang theo Bạch Hổ châu còn dám tiến về trước, chỉ sợ là tự tìm đường chết ah.
- Hừ, ta còn nghe được có đồn đãi bí mật, tựa hồ Tần Phàm này cùng Bạch Mông Thành Minh gia phát sinh qua mâu thuẫn, lần này di chỉ mở ra, Minh gia kia với tư cách nhất lưu thế lực Bạch Mông Thành, nhất định sẽ tiến về trước, ta xem tiểu tử này là chui đầu vô lưới rồi.
Nam tử đầu lông mày âm tàn kia hừ lạnh một tiếng nói, hắn nhìn nhìn mười khối Thần Tinh trong tay tầm, lại lẩm bẩm nói:
- Còn có ở bên trong Tân Thế Giới này, không đủ nhẫn tâm làm sao có thể sống được chứ?
...
Tần Phàm cùng Tiểu Chiến theo tây phương bay thẳng mà đi, thẳng đến ở trong mấy tòa Đại Sơn tầm đó nghe được tiếng người huyên náo mới chậm lại.
- Tại đây có lẽ chính là Thượng Cổ di chỉ gì kia rồi.
Bởi vì sợ bị người phát hiện hành tung, Tần Phàm hắn ở xa xa tạm thời giấu trong rừng rậm, sau đó phóng nhãn về phía trước nhìn lại.
Trong dãy núi rậm rạp, ở chỗ có tiếng người huyên náo đằng kia, là một cái sơn cốc thập phần cổ xưa.
Tần Phàm ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện hiện trường đã trọn vẹn tụ tập hơn ngàn người rồi, thực lực những người này từng cái đều là Bán Thần cường giả trở lên. Ngẫu nhiên chứng kiến một hai tên Võ Thánh cảnh giới, bên cạnh thì nhất định có một cái tứ kiếp Bán Thần cường giả trở lên làm bạn, đoán chừng chính là một vài đệ tử gia tộc ở dưới sự bảo vệ của trưởng bối đi ra lịch lãm rèn luyện.
Bởi vì nhân số phần đông, rồng rắn lẫn lộn, cho nên chỗ sơn cốc kia một mảnh hối hả, những người này đều đến từ khắp nơi, rất dễ dàng sẽ phát sinh ma sát. Đặc biệt là ở địa phương thực lực vi tôn này, vì tranh giành một vị trí mà thường thường xuất hiện đổ máu người chết. May mắn là ở đây có mấy thế lực lớn áp chế, nếu không đoán chừng còn không có tiến vào di chỉ đã phát sinh không ít hỗn chiến rồi.
Lại dò xét sơn cốc này thoáng một phát, biểu hiện xem ra cũng không có gì khác thường, gần kề chỉ là trên mặt đất rất thưa thớt phát hiện có một ít đoạn ngói tàn gạch, nhưng căn bản không có kiến trúc lớn gì, chớ nói chi là các loại kiến trúc cung điện rồi. Mà hai bên sơn cốc có một ít dấu vết tuế nguyệt cổ xưa, chỉ là cũng nhìn không thấy cửa vào hoặc là môn hộ gì.
- Lão đại, người ở đây thật đúng là nhiều, bất quá cái Thượng Cổ di chỉ gì kia đến tột cùng là ở địa phương nào? Ta như thế nào cũng không có nhìn thấy đây này!
Thấy vậy, một đôi con mắt hồ đồ của Tiểu Chiến trừng lớn, không khỏi nghi hoặc mở lời hỏi.
- Đừng nóng vội, đoán chừng là di chỉ kia còn không có mở ra. Bất quá những người này đều tụ tập ở chỗ này, có lẽ chính là ở chỗ này không sai.
Tần Phàm tinh tế cảm ứng một chút, phát hiện ở dưới mặt đất sơn cốc phía xa tựa hồ có chút dị thường, liền mở miệng nói.
- Đúng vậy, có những người này ở phía trước mở đường cho chúng ta, chúng ta ngược lại không cần phải gấp gáp, một hồi chúng ta giết bọn hắn đến mảnh giáp không lưu, đoạt lấy tất cả bảo vật. Lão đại, mấy ngày nay thực lực của ta lại tăng lên một ít, tam kiếp Bán Thần đoán chừng ta cũng có thể một lần bắn chết mấy cái!
Lúc này Tiểu Chiến cũng lên tiếng, lộ ra một vòng vui vẻ nhìn như chất phác giảo hoạt nói ra.
- Không nên chủ quan, nơi này có không ít bốn năm kiếp Bán Thần.
Tần Phàm bất đắc dĩ cười khổ nói.
Từ khi đầu Hồng Mục Chiến Trư này biết nói chuyện, lại trở nên càng lúc càng giống một tiểu hài tử ham chơi, xúc động lại hiếu chiến, bất quá may mắn coi như biết nghe lời.
← Ch. 0860 | Ch. 0862 → |