← Ch.0862 | Ch.0864 → |
Ở hắn xem ra, kiến tạo cung điện như vậy, quả thực không phải là sức người có thể làm được. Quan trong hơn nữa là, di chỉ như vậy chỉ là loại nhỏ, không đáng để cường giả chú ý.
Ở bên sơn cốc kia.
- Cái Thượng Cổ di chỉ này rốt cục cũng mở ra! Kiến trúc thật to lớn! Khí thế thật bàng bạc!
Mọi người vào lúc đó rõ ràng cũng bắt đầu lộ ra càng thêm hưng phấn, không ít người thậm chí đã âm thầm chuẩn bị, muốn một hồi dùng tốc độ nhanh nhất xông đi vào.
- Đúng vậy, lúc này đây ta nhất định phải cướp được thứ tốt, ta đã đình trệ ở tam kiếp Bán Thần vài chục năm rồi, có thể đột phá hay không phải xem cơ duyên lúc này đây rồi.
Rất nhiều người đều lòng mang chờ mong.
- Lúc này đây tuy quy mô di chỉ chưa tính là cỡ lớn, nhiều nhất chỉ là cỡ trung, nhưng cho ta cảm giác tựa hồ có khí tức Viễn Cổ rất mênh mông, chưa hẳn không có thứ tốt!
Mà một ít mạo hiểm giả có kinh nghiệm thì là mặt lộ vẻ vui mừng. Phải biết rằng, lúc này đây bởi vì dự đoán kích thước di chỉ không lớn, trình diện mạnh nhất mới chỉ là ngũ kiếp Bán Thần, bọn hắn sẽ có thêm rất nhiều cơ hội.
Kết quả có thể đoán được, một ít người bởi vì quá vội vã tiến vào cung điện, cuối cùng nhất đều không có cơ hội tiến vào trong đó.
Trước khi cung điện ở đằng kia chưa hoàn toàn ổn định, có một màn hào quang bao phủ toàn bộ một mảnh di chỉ khổng lồ kia, những người này chỉ là vừa đụng phải cái quang tráo này, liền nguyên một đám thổ huyết bay xa, sau đó nặng nề rơi xuống mặt đất. Mỗi người đều lộ ra sắc mặt tái nhợt, thậm chí toàn thân cũng di động không được.
Mà những người đã từng có kinh nghiệm tiến vào Viễn Cổ di chỉ kia, lúc này trên mặt lộ ra cười lạnh, bọn hắn tự nhiên là biết rõ những Viễn Cổ di chỉ này đều là có trận pháp thời thượng cổ bảo hộ, trừ khi là đợi đến lúc chúng tự động mở ra, nếu không coi như là Thất Kiếp, Bát Kiếp Bán Thần cũng mơ tưởng tiến vào trong đó.
Càng là Thượng Cổ di chỉ cỡ lớn, trận pháp bảo hộ kia càng cường đại, nghe nói có một ít Thượng Cổ di chỉ siêu cấp, Cửu Kiếp Bán Thần cũng khó có thể rung chuyển nửa phần!
Những bí mật này, Tần Phàm lại là không được biết.
Thính lực của hắn kinh người, tuy lúc này hắn và Tiểu Chiến lẫn ở rất xa. Nhưng hắn có thể nghe được một ít nghị luận của những người ở xa xa kia. Khi hắn nghe cung điện thật lớn này gần kề chỉ là Thượng Cổ di chỉ cỡ trung, trên mặt hắn không khỏi lộ ra vẻ khiếp sợ.
- Xem ra Viễn Cổ thời đại trong Tân Thế Giới này nếu so với Vũ Thiên đại lục thì cường đại hơn rất nhiều.
Trong nội tâm Tần Phàm âm thầm phỏng đoán, hắn ở Vũ Thiên đại lục cũng đi qua một ít di chỉ, thí dụ như Đao Vương Mộ, nhưng lúc này hắn cảm thấy Đao Vương mộ thập phần to lớn kia, so sánh với tòa cung điện trước mắt này, lại lộ ra xa xa không bằng rồi.
Trên thực tế, theo thực lực của hắn tăng lên, hắn cảm giác vị Đao Vương trong Đao Vương mộ kia, tựa hồ cũng không có cường đại như hắn ban đầu cảm thấy như vậy rồi, hắn đoán chừng thực lực người kia có lẽ chỉ là Bán Thần.
Mà người kiến tạo tòa cung điện trước mắt này, hắn tin tưởng Bán Thần cường giả cũng khó có thể kiến tạo ra được.
Nhìn xem những cây trụ lớn cao vút trong mây kia, trong mơ hồ Tần Phàm tựa hồ chứng kiến có một ít cự nhân, thân cao mấy trăm trượng ngật đứng ở trong đó. Bọn hắn lực đạt ngàn vạn cân, có thể lực phá núi sông, có thể tay nâng cự thạch.
Long long long...
Ngay thời điểm Tần Phàm tinh thần hoảng hốt tầm đó, hai tấm môn hộ ở trước tòa cung điện cự đại kia vào lúc này rốt cục ầm ầm mở ra, màn hào quang Kim Sắc vốn là bảo vệ lấy một tòa đại điện kia cũng bắt đầu thời gian dần qua tán đi.
Đại môn mở ra, một thông đạo tản ra ánh sáng nhạt xuất hiện, thẳng tắp đi thông vào chỗ sâu thẳm. Ở lối đi kia phóng mắt nhìn tới, lại chỉ có thể nhìn thấy sương mù dày đặc che chắn, nhìn không tới bất kỳ vật gì trong đại điện.
Chứng kiến đại môn kia đã mở ra, rốt cục lại có một nhóm lớn người nhịn không được, ngoại trừ người mấy thế lực lớn kia, những mạo hiểm giả khác đã có hơn một nửa vào lúc đó hướng về thông đạo tản ra ánh sáng nhạt kia chen chúc mà đi.
Cái miệng sơn cốc kia vốn là đầy ắp người, chỉ là một lát liền trống ra một mảng lớn.
Mà Tiểu Chiến ở bên cạnh Tần Phàm, vào lúc này đồng dạng cũng rất kích động, nhưng bị Tần Phàm gắt gao đè lại. hai mắt của Tần Phàm ngưng tụ nhìn về phía cửa sơn cốc kia, mấy thế lực lớn của bọn người Minh Hiển còn không có người nào khởi hành.
Hắn có dự cảm, cái đại điện này sẽ không dễ dàng tiến vào như vậy.
- Ah...
Quả nhiên, đã qua không lâu, tựa hồ giống như là gặp phải sự tình vô cùng hoảng sợ gì đó, từng đợt tiếng kêu thảm thiết thê lương bắt đầu từ trong kiến trúc kia truyền ra, ẩn ẩn có thể chứng kiến trận trận huyết quang phóng lên trời.
Không cần nhìn cũng biết rõ trong đám mạo hiểm giả vừa rồi xông đi vào kia, có không ít người đã chết thảm ở trong đó rồi.
Thẳng đến đã qua hơn nửa khắc, tiếng kêu thảm thiết từ bên trong truyền ra mới dần dần ít đi. Lúc này những người của bốn thế lực lớn kia mới bắt đầu không nhanh không chậm kết đội đi vào cửa đại điện, thoáng qua tầm đó ngoại trừ Tần Phàm cùng Tiểu Chiến, tất cả mọi người đều đã tiến nhập vào trong đó rồi, chỗ miệng sơn cốc đã trống rỗng một mảnh.
Mà theo đám người của tứ đại gia tộc vừa rồi đi vào kia, tiếng kêu thảm thiết trở nên càng ít hơn nữa, ngược lại có thể nghe được trận trận thanh âm ngao ngao kêu thảm của quái thú gầm rú.
- Tiểu Chiến, chúng ta cũng vào đi thôi.
Kiên trì đến lúc này, Tần Phàm mới thả Tiểu Chiến ra, chậm rãi đứng lên nói, lộ ra không chút hoang mang.
- Lão đại, nhanh lên.
Tiểu Chiến thấy Tần Phàm rốt cục cũng thả nó, lúc này gấp không chịu nổi xông về phía trước.
Tần Phàm cũng cười đuổi kịp.
Kỳ thật khu kiến trúc này trọn vẹn kéo dài hơn vài chục dặm, hắn biết rõ bên trong khẳng định cũng là rất lớn. Nếu như không có vận khí, cho dù là đi vào mau hơn nữa cũng không có tác dụng gì, bởi vì cho dù mau hơn nữa cũng không thể nào là tìm hết từng nơi hẻo lánh, ngược lại là giống như những người vừa rồi kia, làm quỷ mở đường không công.
Trái lại chỉ cần vận khí tốt, đi vào cuối cùng, nhưng lại có thể ở một nơi hẻo lánh nào đó tìm được bảo bối.
Tần Phàm đối với vận khí của mình cũng không biết bao nhiêu, nhưng hắn đối với ngũ giác nhạy cảm của mình lại rất có tự tin, dùng Linh Hồn Lực của hắn cho dù là so sánh với ngũ kiếp Bán Thần cũng không chút thua kém, tỷ lệ phát hiện bảo bối nhất định so với những người khác lớn hơn rất nhiều.
*****
Xuyên qua thông đạo ánh sáng nhạt này, tiến vào đến trong đại điện, Tần Phàm lập tức cảm nhận được trong đó so với bên ngoài thì râm mát hơn không ít, phảng phất như bỗng nhiên từ mùa hạ đi vào cuối thu, nhưng hết lần này tới lần khác kim quang bốn phía ở trong cái đại điện này lại sáng trưng, cho người một loại cảm giác ấm áp, để cho người cảm giác rất là quỷ dị.
Đi vào bên trong đại điện, Tần Phàm có thể phát hiện trên mặt đất có không ít thi thể nhân loại vừa rồi xông vào trước chết đi kia.
Mà vị trí đại sảnh này của bọn hắn, ở trong đó có không ít bích hoạ cùng phù điêu phức tạp mà đẹp đẽ quý giá, thượng diện còn tản ra trận trận lực lượng cấm chế, kim quang chói mắt, ngược lại đối với đồ án kia nhìn thấy cũng không quá rõ, chỉ là mơ hồ chứng kiến điêu khắc hình ảnh nhân vật hay động vật đều là thập phần to lớn.
- Những vách tường này, nhìn xem liền để cho ta cảm giác được choáng váng đầu.
Lúc này Tiểu Chiến lắc đầu nói ra:
- Lão đại, đi nhanh đi, cái đại sảnh này không có gì hay để xem, bên kia có rất nhiều gian phòng, chúng ta đi nhìn xem.
- Được rồi, chúng ta đi.
Tần Phàm ở trên những bích hoạ kia quan sát một hồi, nhưng cũng không phát hiện kì quái gì, liền nói ra.
Bất quá thời điểm hắn vừa mới quay người, một đạo bóng đen bỗng nhiên bay vút mà qua, tốc độ kia cực nhanh, chỉ có thể nhìn thấy một đạo tàn ảnh đánh úp lại, khí tức hung ác âm lãnh liền mang tất cả mà tới.
- Coi chừng!
Oanh!
Nắm đấm xen lẫn khí lực cường hoành ở trên không trung cùng bóng đen kia đột nhiên chạm vào nhau.
- Huyết nhục cứng rắn như vậy?
Tần Phàm cảm giác được một quyền này của mình là đánh vào trên huyết nhục, nhưng mà ngược lại là quả đấm của hắn cảm giác được phản lực cực lớn, làm cho hắn ẩn ẩn run lên.
- Tê...
Mà cái bóng đen kia thì phát ra một tiếng thét lên, bay ngược mà đi, trên người ngay cả một chút máu cũng không có rơi ra.
Tần Phàm tập trung nhìn vào, hắn có thể phát hiện bóng đen này ước chừng chỉ bằng quả bóng đá, có cánh màu đen, có chút giống con dơi, nhưng lại có đầu lâu tựa như lão hổ, hàm răng vô cùng sắc bén, con mắt màu đỏ tươi lộ ra cực kỳ đáng sợ.
- Rống tê...
Hổ Đầu Biên Bức này bị một quyền cường hoành của Tần Phàm đánh trúng, nhưng giống như là hoàn toàn không có bị thương, sau khi rút lui một khoảng cách liền lập tức lần nữa hổ phốc mà đến, lúc này đây lộ ra càng thêm hung tàn, mở ra miệng khổng lồ, huyết tinh chi khí bên trong vô cùng nồng đậm.
- Muốn chết!
Lúc này toàn thân Tiểu Chiến run lên, hóa thành hình người lớn nhỏ, một cây gai nhọn Tử Kim sắc vô cùng sâm lãnh, đợi thời điểm Hổ Đầu Biên Bức kia bổ nhào vào trước mặt lần nữa, một đạo lưu quang màu tím liền bắn ra.
Vèo!
Tốc độ của Hổ Đầu Biên Bức cực nhanh, nhưng tốc độ gai nhọn màu tím này của Tiểu Chiến càng nhanh hơn nữa! Người phía trước vừa mới muốn mở miệng khổng lồ ra cắn Tần Phàm, gai nhọn màu tím kia đã hóa thành một đạo lưu quang bắn vào cổ họng của nó, lúc này đây rốt cục máu tươi văng khắp nơi, trùng trùng điệp điệp ngã rơi trên mặt đất.
- Xem ra là chết rồi.
Tần Phàm nhìn thoáng qua Hổ Đầu Biên Bức rơi trên mặt đất kia, mở lời nói ra. Hiện tại một cây Tử Kim gai nhọn của Tiểu Chiến đủ sức để giết chết một gã tam kiếp Bán Thần, so với một chiêu toàn lực ở trạng thái bình thường của Tần Phàm còn mạnh hơn.
- Dám đánh lén Tiểu Chiến đại gia ta, nó cái này là muốn chết!
Tiểu Chiến đắc ý nói.
- Xem ra vừa rồi có lẽ là những quái vật này giết chết mấy người kia a.
Tần Phàm hướng về những thi thể trong đại sảnh kia nhìn nhìn, còn phát hiện một ít chân tay đã bị cụt của Hổ Đầu Biên Bức, bất quá đại bộ phận thi thể có lẽ bị cho rằng tài liệu thu thập đi rồi, cho nên vừa rồi hắn không có lưu ý.
Hắn cầm lấy đầu Hổ Đầu Biên Bức chết đi kia nhìn thoáng qua, cũng bỏ vào Trữ Vật Giới Chỉ. Hắn quan sát qua quái vật kia, tâm huyết thiên lạnh, không có Yêu Tinh Hạch, nhưng ở trong đầu nó lại có một ít chất lỏng đặc thù, ẩn chứa năng lượng cực lớn, đáng giá nghiên cứu một phen.
Thu thập thoáng một phát, Tần Phàm ở dưới sự dẫn dắt của Tiểu Chiến hướng về một cái lối đi trong đó đi đến. Đương nhiên, cụ thể đi đường nào vẫn là hắn quyết định, hắn chỉ là để cho Tiểu Chiến đi ở phía trước mà thôi.
Dọc theo con đường này, hắn đều dùng ngũ giác nhạy cảm cảm ứng đến, ngoại trừ cảm ứng bảo vật, còn có các loại nguy hiểm.
Lúc này, ở chỗ sâu trong đại điện đằng kia còn y nguyên thường xuyên có các loại tiếng kêu thảm thiết truyền ra, xem ra không chỉ là chỗ đại sảnh này có quái vật, trong những căn phòng kia đồng dạng cũng cất dấu không ít, không thể không phòng.
Bởi vì bọn họ tới hơi trễ, không ít gian phòng phía trước đã bị người mở qua, thẳng đến ở dưới chỉ thị của Tần Phàm đổi qua một cái Thiên Điện, rốt cục cũng phát hiện một gian phòng nhìn như còn không có bị mở ra qua.
- Lão đại, ở đây còn có gian phòng không có người đến qua.
Cái này làm cho Tiểu Chiến đi ở phía trước không khỏi hưng phấn gọi to.
Tìm hồi lâu, thật vất vả phát hiện một gian phòng còn không có bị mở ra, Tiểu Chiến tự nhiên là kích động vạn phần, không đợi Tần Phàm chạy đến đã ý định trực tiếp phá khai cửa phòng kia.
- Tiểu Chiến, đừng xúc động, coi chừng có cơ quan trận pháp!
Tần Phàm vội vàng bước nhanh vọt tới ngăn trở nó, dọc theo con đường này hắn trông thấy có không ít thi thể đã bị chết ở trước những cửa phòng kia, chỉ sợ cái cửa phòng này cũng không có dễ dàng mở ra như vậy.
- Trận pháp cơ quan?
Đầu của Tiểu Chiến đã không sai biệt lắm đụng lên cửa, nghe được Tần Phàm cảnh cáo, nó không khỏi sợ tới mức cổ có chút co rụt lại. Tuy nó làm việc không quá cần đầu óc, nhưng biết rõ lão đại của mình nói nhất định là đúng.
- Ân.
Tần Phàm có chút một cảm ứng, có thể cảm giác được trên cửa đá có một loại chấn động đặc thù, hắn có chút suy tư, sau đó từ trong Trữ Vật Giới Chỉ lấy ra một thanh trường đao.
Sau đó hắn chậm rãi đem trường đao này chém về phía trên cửa đá kia.
Răng rắc!"
Chỉ thấy trường đao kia mới vừa vặn đụng phải cửa đá, sau đó liền trông thấy cửa đá kia phảng phất giống như là sống dậy, thượng diện như là hồ nước gợn sóng nhộn nhạo lấy, hơn nữa còn có thể cảm giác được bên trong cửa đá kia phát ra một loại lực lôi kéo cực lớn, mạnh mẽ đem trường đao kia hút vào bên trong cửa đá.
Một tiếng vang giòn giòn giã giã truyền đến, ngay sau đó dĩ nhiên là chứng kiến thanh trường đao phẩm chất coi như không tệ kia bị quấy trở thành nát bấy, hóa thành một đống thiết phấn bay lả tả khắp nơi.
- Trận pháp cơ quan thật cao minh âm tàn, hơn nữa uy lực này thập phần cường đại!
Thấy vậy, Tần Phàm không khỏi là âm thầm hít một hơi khí lạnh nói ra. Rất rõ ràng đây là có người đem trận pháp cao minh dung nhập đến bên trong cửa đá này, nếu như tùy tiện dùng tay đẩy ra, nói không chừng bàn tay sẽ lập tức bị quấy toái.
← Ch. 0862 | Ch. 0864 → |