Vay nóng Tima

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0875

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0875: Tiềm lực vô hạn!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Shopee


Bất quá kỳ thật cũng là may mắn của người này, bởi vì nếu như hắn ở bên trong gặp phải Tần Phàm, chưa hẳn còn có mệnh lưu lại, hiện tại xem như nhặt về một mạng rồi.

- Hừ, cười cái gì, đại gia ta cũng không thông qua, chẳng lẽ ngươi một gã Võ Thánh nho nhỏ còn muốn thông qua? Ai biết ngươi có cơ hội đột phá đến Bán Thần hay không, ít nhất ta đã là tam kiếp Bán Thần rồi!

Nam tử mũi ưng kia xấu hổ thành nộ nói móc nói ra.

Tần Phàm cũng không để ý gì tới hắn, chỉ là đứng ở trước màn sáng hít một hơi, chậm rãi tiến về phía trước một bước.

- Ta cũng không tin ngươi có thể thông qua!

Nam tử mũi ưng kia vốn vì không có cách nào thông qua kiểm tra đo lường mà cảm giác được vô cùng biệt khuất rồi, lúc này lại một lần nữa bị Tần Phàm bỏ qua, hắn càng lộ ra vô cùng nổi giận, ánh mắt kia dần dần trở nên oán độc: "

- Tiểu tạp chủng, đợi một hồi ngươi bị ném đi ra, sẽ là thời điểm mệnh tang của ngươi!

Không cam lòng cùng oán hận trong lòng của hắn đã dành dụm rất nhiều, nhu cầu cấp bách muốn phát tiết đi ra.

Hai mắt hắn nhìn chằm chằm vào Tần Phàm phía trước, thậm chí đã bắt đầu âm thầm chuẩn bị vũ kỹ, dù sao hiện tại người của ngũ đại gia tộc đều không có mặt, hiện trường coi như là phát sinh đại hỗn chiến, đoán chừng cũng không có ai để ý tới.

Bất quá hắn cũng không vội ra tay, hắn cũng muốn nhìn một khắc Tần Phàm bị chật vật té ra kia, sau đó hung hăng vũ nhục, lại ra tay đánh chết hắn, như vậy mới có thể triệt để phát tiết oán hận trong lòng.

- Ha ha, đoán chừng Cửu cấp Võ Thánh này sẽ gặp nạn rồi.

- Đúng vậy a, cũng không biết hắn ở đâu ra lực lượng, ngay cả Bán Thần chi cảnh cũng còn không có đạt tới, dĩ nhiên đã đi khiêu khích một tam kiếp Bán Thần. Tam kiếp Bán Thần này rõ ràng tính tình rất âm trầm, chắc chắn sẽ không đơn giản buông tha hắn.

- Hắc hắc, có lẽ hắn cảm giác mình mới hai mươi tuổi đã thành Võ Thánh cường giả là rất lợi hại đi à nha, thật không biết có bao nhiêu người bị vây ở cửa khẩu Bán Thần chi cảnh này, có lẽ hao phí nửa đời cũng không có cách nào đột phá.

- Hoàn toàn chính xác, Võ Thánh chi cảnh, ta nghĩ có thể nói không có thiên phú gì đáng nói a, dù sao ai cũng không dám đánh cược hắn nhất định có thể trở thành Bán Thần cường giả.

- Bất quá ta xem người này mang theo một con heo, ta như thế nào tựa hồ nhớ rõ ở nơi nào đó nghe qua nhân vật như vậy a?

Mà thấy một màn như vậy, còn lại một ít người còn chưa có bắt đầu khảo thí hoặc là trước khi khảo nghiệm qua không có thông qua. Lúc này đều ôm tâm tình xem náo nhiệt ở lại trong sân rộng nhìn xem. Đại đa số mọi người cũng nhìn không tốt Tần Phàm, thậm chí rất nhiều người trực tiếp tuyên bố cái chết của hắn rồi.

Nhưng mà có mấy cái sắc mắt, ẩn ẩn nhìn ra Tần Phàm cùng những người khác có chút bất đồng.

- Tiểu huynh đệ, lần này là ta hại ngươi rồi. Nếu như ta không chủ động cùng ngươi nói chuyện, có lẽ ngươi cũng không cần đắc tội tam kiếp Bán Thần này.

Nhị cấp Bán Thần đã từng cùng Tần Phàm nói chuyện kia, lúc này càng là lộ ra một tia áy náy chi sắc. Bất quá hắn biết thực lực mình có hạn, căn bản không giúp được Tần Phàm cái gì, cho nên chỉ là ở trên quảng trường yên lặng nhìn xem.

Bất quá Tần Phàm lại phảng phất giống như hoàn toàn không nghe thấy bất kỳ thanh âm gì trên quảng trường, trên thực tế, lúc này hắn cũng không hiểu thấu bị màn sáng của tiềm lực khảo thí kia hấp dẫn, hắn cảm giác được ở bên trong ánh mắt của mình vẻn vẹn chỉ còn lại một đạo màn sáng này mà thôi.

Ba bước.

Hai bước.

Một bước!

Tần Phàm rốt cục sải bước tiến nhập đến bên trong màn sáng khảo thí tiềm lực. Chẳng biết tại sao, vào lúc đó người trong toàn trường tựa hồ đột nhiên cảm thấy một loại có chút áp lực, loại cảm giác đặc thù này làm cho tất cả mọi người không khỏi yên tĩnh trở lại.

Một đôi con mắt, tất cả đều nhìn chằm chằm vào phía trước, nhìn một Cửu cấp Võ Thánh nho nhỏ thong dong đi vào màn sáng kia.

Tần Phàm tiếp xúc đến màn sáng kia, thân thể ở thời khắc này có một loại cảm giác sáp nhập vào, thật giống như ngâm mình trong một cái hồ nước, hắn cảm giác được một loại cảm giác như nước xâm nhập da thịt của mình, kích thích lấy tế bào toàn thân hắn.

Thân thể của hắn có chút kéo căng lên!

Tất cả mọi người vào lúc đó không tự chủ được đều tự động ngừng lại hô hấp. Mấy trăm người ở trên quảng trường không biết bị một loại khí tức đặc thù thần bí nào đó dẫn dắt, tự nhiên tĩnh đến khủng bố, tiếng kim rơi cũng có thể nghe được!

Bá...

Tiếp theo trong nháy mắt, hào quang sáng lên!

Cũng ngay trong nháy mắt này, trong mắt tất cả mọi người đều bị một cổ hào quang vô cùng chói mắt tràn ngập trong con ngươi, thậm chí làm cho những Bán Thần cường giả thực lực không kém này, ở trong nháy mắt cơ hồ mắt mở không ra.

Sau đó trái tim tất cả mọi người "lộp bộp" thoáng một phát, nhảy động mãnh liệt trước nay chưa từng có.

Hào quang màu tím!

Tím đến muốn biến thành màu đen!

- Trời ạ... ta nhìn thấy cái gì đây!

Tất cả mọi người ở thời khắc này đều sợ đến ngây người. Nguyên một đám khuôn mặt ngốc trệ, trừng lớn hai mắt, trong mắt lộ vẻ không thể tin được.

- Thật là màu tím? Đây là đại biểu cho tiềm lực vô hạn, không cách nào đoán chừng?

Có ít người hung hăng vuốt vuốt ánh mắt của mình, thời điểm nhìn lại lần nữa, bọn hắn xác định mình trông thấy đích thật là màu tím, trong truyền thuyết 1 tỷ người gần kề chỉ có một người có được tiềm lực này!

- Làm sao có thể! Ngay cả Mộ Thanh Thanh mới hai mươi lăm tuổi đã trở thành ngũ kiếp Bán Thần, cũng gần kề chỉ là một nửa màu đỏ một nửa màu tím, Cửu cấp Võ Thánh nho nhỏ này dĩ nhiên là toàn bộ màu tím! Có phải màn sáng khảo thí này xảy ra vấn đề gì rồi hay không hả?

Có ít người thất thố rống lớn nói.

- Hắn là siêu cấp thiên tài trong 1 tỷ người mới xuất hiện một cái sao? Thiên phú so với trăm triệu có một như Mộ Thanh Thanh tiểu thư còn cao hơn gấp 10 lần?

Nhị kiếp Bán Thần mới bắt đầu cùng Tần Phàm tán gẫu kia càng là vô cùng chấn động.

- Không có khả năng! Cái này nhất định là ảo giác! Không có khả năng!

Về phần nam nhân mũi ưng mặt mang lấy oán độc cùng vui vẻ trêu tức kai, lúc này càng là khiếp sợ đến thần sắc ngốc trệ, há hốc mồm, thậm chí vũ kỹ chuẩn bị trong tay hắn cũng vào lúc đó tán đi rồi.

Tóm lại, khi hào quang màu tím trên người Tần Phàm, đại biểu cho tiềm lực vô hạn xuất hiện, cái trùng kích cực lớn này làm cho không gian toàn bộ quảng trường đều muốn phá thành mảnh nhỏ, đồng thời mọi người trên quảng trường rung động đến tâm thần đại động.

- Ha ha, lão đại, ngươi thật lợi hại, dĩ nhiên là hào quang màu tím tiềm lực vô hạn!

Lúc này Tiểu Chiến cũng lộ ra thập phần hưng phấn, Tần Phàm càng lợi hại, hắn tự nhiên càng cao hứng.

>

*****

- Dĩ nhiên là màu tím.

Nhìn xem hào quang màu tím nồng đậm xuất hiện ở trên thân thể, Tần Phàm mình cũng có chút ngạc nhiên cùng ngoài ý muốn, tâm thần bất định vừa rồi không còn sót lại chút gì, thay thế chính là một loại có chút kích động cùng hưng phấn. Nếu như cái tiềm lực khảo thí này đáng tin cậy, như vậy hắn là tiềm lực vô hạn.

1 tỷ người mới xuất hiện một cái, đó là khẳng định đối với thiên phú của hắn.

- Ồ? Tiểu Chiến, trên người của ngươi cũng là hào quang màu tím!

Sau đó Tần Phàm lại càng thêm kinh ngạc phát hiện, tiểu gia hỏa mà mình ôm vào trong ngực kia, vào lúc đó vậy mà cũng tản ra một loại hào quang màu tím, hơn nữa so sánh với màu tím trên người hắn còn có chút đậm hơn!

Ngay cả thiên phú tiềm lực của yêu thú cũng có thể kiểm tra đo lường đi ra?

Tần Phàm hết sức kinh ngạc, bất quá nghĩ ở bên trong Tân Thế Giới vốn không có phân chia nhân loại cùng yêu thú, hắn là lý giải đi qua. Dù sao tiềm lực tiến hóa của Tiểu Chiến, là ngay cả hắn cũng có chút kém đấy.

Cho nó một cái đánh giá tiềm lực vô hạn, hắn cảm thấy là tuyệt đối nhận được.

- Ha ha, lão đại, trên người của ta thật sự cũng là màu tím!

Nghe vậy, Tiểu Chiến cúi đầu nhìn về phía trên người mình, xem xét phía dưới tự nhiên cũng là kích động vô cùng.

- Ha ha, ta biết ngay ta cùng lão đại đồng dạng đều là siêu cấp thiên tài! Lão đại ngươi là Nhân trung chi Vương, ta là Thú trung chi bá! Ngày sau, hai người chúng ta tất nhiên sẽ xưng bá cái Tân Thế Giới này.

Hào quang màu tím trên người Tần Phàm cùng Tiểu Chiến, không biết có phải là bởi vì cấp bậc cao nhất hay không, dĩ nhiên khiến cho cả người của hắn như có một lực lượng thần bí nào đó truyền tống vào.

- Không có khả năng! Ngươi tiểu tử này làm sao có thể sẽ là tiềm lực vô hạn!

Cũng vào lúc này, tên tam kiếp Bán Thần mũi ưng kia, hắn vào lúc này đố kỵ đến nổi giận, hắn thấy Tần Phàm cùng Tiểu Chiến muốn chuẩn bị biến mất trong màn sáng kiểm tra đo lường tiềm lực, hắn oán độc hướng bọn hắn phát ra một công kích.

Một kích cường hoành, Nguyên Giới chi lực ngưng tụ thành một khỏa năng lượng cầu màu đen. Cái năng lượng cầu màu đen này vừa xuất hiện liền để cho không khí không ngừng gào thét bén nhọn lên, hướng về màn sáng kiểm tra đo lường tiềm lực kia mà đi. Nhìn ra được, lực lượng tam kiếp Bán Thần này cũng không yếu!

- Cho dù ngươi lại tiềm lực vô hạn! Ta hôm nay cũng muốn ngươi chết ở chỗ này!

Sau khi phát ra năng lượng cầu màu đen này, tam kiếp Bán Thần kia mới cảm giác phát tiết oán hận, hắn nghiến răng nghiến lợi nói.

- Tiểu huynh đệ, coi chừng!

Nhìn xem năng lượng cầu màu đen uy lực không kém hướng về Tần Phàm công kích mà đi, tên nhị kiếp Bán Thần trước kia cùng Tần Phàm từng có nói chuyện với nhau kia rốt cục nhịn không được phát ra thanh âm cảnh báo.

Hắn vốn chính là thiện tâm chi nhân, tuy thực lực không đủ, nhưng cũng không muốn nhìn xem một thiên tài tiềm lực vô hạn ở trước mặt mình vẫn lạc.

Hơn nữa vấn đề này còn cùng hắn có một ít liên quan.

- Ngũ Hành phá thương quyền!

Nghe được thanh âm cảnh báo kia, Tần Phàm cũng thoáng chốc phản ứng đi qua, sắc mặt hắn lạnh lẽo, một quyền oanh ra, oanh tán cái năng lượng cầu màu đen này.

- Hừ, vốn tâm tình ta rất tốt, còn muốn buông tha ngươi một mạng, nhưng hiện tại ngươi đã tự tìm đường chết, cũng đừng oán được ta rồi!

Chứng kiến tam kiếp Bán Thần kia vào lúc đó lại muốn tập kích, Tiểu Chiến thì hừ lạnh một tiếng.

Ngay bên trong một tiếng hừ lạnh của nó, một cây Tử Kim sắc hơi mờ từ bên trong màn sáng nhẹ nhàng bay ra. Căn lông heo này vốn là nhuyễn, nhưng vừa bay ra bên ngoài màn sáng, liền lập tức biến thành một cây gai nhọn sắc bén vô cùng.

Vèo...

Tiếp theo trong nháy mắt, Tử Kim châm hơi mờ này hóa thành một đạo tàn ảnh, ở dưới sự khống chế của Tiểu Chiến, dùng một loại tốc độ cực hạn làm cho không người nào có thể nhìn thấy hướng về tên tam kiếp Bán Thần kia kích bắn đi.

PHỐC!

Tam kiếp Bán Thần kia vừa mới phát ra công kích, còn chưa có lấy lại tinh thần, liền cảm giác được chỗ ngực đau xót, sau đó con mắt của hắn mạnh mẽ khuếch trương phóng đại, thần sắc khiếp sợ vẫn chưa hoàn toàn rơi xuống, liền đổi thành một loại tuyệt vọng.

Hai mắt của hắn nhìn thấy Tần Phàm cùng Tiểu Chiến chậm rãi biến mất ở trong màn sáng kiểm tra đo lường tiềm lực kia, sau đó thân thể của hắn bắt đầu chậm rãi hướng về sau ngã xuống, đợi thân thể rơi xuống đất, đã hoàn toàn không có sinh cơ.

Hắn giết người không thành, ngược lại là bị lập tức giết chết!

- Tê...

Thấy một màn như vậy, tất cả mọi người đều hít một hơi khí lạnh, bọn hắn như thế nào cũng không nghĩ ra một Cửu cấp Võ Thánh cùng một con yêu thú nhìn như dịu dàng ngoan ngoãn, vậy mà sẽ có được lực công kích đáng sợ như vậy.

Chẳng lẽ người trẻ tuổi này đã ẩn tàng cảnh giới chân thật?

Bất quá dựa theo lẽ thường, tuy thực lực Cửu cấp Võ Thánh có khả năng vượt qua Bán Thần, nhưng cảnh giới lại khó có thể giấu diếm được. Nếu như đây thật là cảnh giới chân thật, lại có thể phát huy ra thực lực như thế, như vậy kết quả khảo nghiệm tiềm lực hắn vô hạn tựa hồ cũng có chút giải thích được.

- Cái này... Người trẻ tuổi này chính là người nhận được Bạch Hổ châu Tần Phàm!

Ngay thời điểm Tần Phàm cùng Tiểu Chiến cuối cùng biến mất trong màn sáng khảo thí tiềm lực, lúc này trong sân rộng mới vang lên một tiếng giật mình kêu sợ hãi.

Theo thân phận Tần Phàm hấp thụ ánh sáng, lại một lần nữa ở trên quảng trường nhấc lên sóng to gió lớn.

Phải biết rằng lúc trước Tần Phàm đánh chết tam kiếp Bán Thần Đậu Khi cướp đi Bạch Hổ châu, hơn nữa từng ở trên tay tứ kiếp Bán Thần Xích Huyết Lang Tâm Hồ Sở cùng với ngũ kiếp Bán Thần Minh Hiển đào tẩu, tuy chi tiết trong đó không quá rõ ràng, nhưng đã ở Bạch Mông Thành cùng Hoàng Hôn Thành tầm đó truyền đi rất xôn xao rồi.

Ở giữa sân, cũng không ít người từng nghe qua sự tích của Tần Phàm, những người lúc trước đối với Tần Phàm hoặc bội phục hoặc hoài nghi hoặc khinh thường, lúc này tất cả đã biến thành chấn phục, không người nào dám lại hoài nghi thực lực của Tần Phàm.

Hơn nữa hào quang màu tím đại biểu cho tiềm lực vô hạn truyền ra, tin tưởng không lâu ở tương lai, danh khí của Tần Phàm sẽ truyền ra càng lớn. Đương nhiên, cái này đối với Tần Phàm mà nói, chưa hẳn là một chuyện tốt.

- Cái này có phải là vì Tần Phàm đã luyện hóa được Bạch Hổ châu kia hay không, cho nên mới có được thực lực như vậy?

Cũng có người lúc này phỏng đoán nói ra.

- Nói nhảm, Tần Phàm này ở trước khi không có đạt được Bạch Hổ châu đã có thể giết chết tam kiếp Bán Thần Đậu Khi rồi!

Bất quá rất nhanh liền có người không nhận thuyết pháp của hắn.

- Đúng vậy a, có thể làm cho hào quang khảo thí tiềm lực kia phát ra ánh sáng tím, ta xem cho dù Tần Phàm này không có Bạch Hổ châu, khẳng định cũng không phải người bình thường! Các ngươi không thấy lúc trước cũng có không ít người đạt được qua Bạch Hổ châu, nhưng lại không có truyền ra quá nhiều tình huống thực lực tăng vọt ah!

Có người phụ họa.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1204)