← Ch.0909 | Ch.0911 → |
Hắn có thể cảm giác được, thực lực của Mộ Thanh Thanh đích thật là so với hắn cao hơn nhiều lắm, đoán chừng trong khoảng thời gian ngắn hắn rất khó vượt qua đối phương. Cũng như hắn ở trong thời gian ngắn là khó có khả năng làm đối thủ của Lục kiếp Bán Thần.
Thậm chí dù là Hạ Thiên, hắn muốn tru sát cũng không dễ dàng, lúc trước hắn chỉ là không sợ Ngũ kiếp Bán Thần mà thôi, cũng không phải có thực lực giết chết Ngũ kiếp Bán Thần.
- Lục kiếp Bán Thần thật sự rất cường, so với Ngũ kiếp Bán Thần có lẽ mạnh gấp 10 lần cũng không ngớt, mà Mộ Thanh Thanh nàng có thể lướt qua một cấp này làm bị thương Hạ Trung, rất không dễ dàng...
Cũng vào lúc này, Tần Phàm mới cảm giác được thực lực của mình là nhỏ bé như thế, hắn còn cần rất nhiều không gian tiến bộ.
- Thực lực của Lục kiếp Bán Thần đã cường hãn thế kia, như vậy Thất Kiếp Bán Thần thì như thế nào? Bát Kiếp Bán Thần, Cửu Kiếp Bán Thần thì sao?
Hắn cảm giác được võ đạo chi lộ của mình còn có một đoạn đường rất dài, dài lắm.
Hiện tại tuy Mộ Thanh Thanh lại giúp hắn một lần, nhưng loại để cho người che chở này, đặc biệt là bị một nữ nhân che chở, tâm tình tất nhiên là sẽ không có thoải mái gì.
Có lẽ có người sẽ hâm mộ hắn có thể có một mỹ nữ tuyệt sắc như vậy che chở, dù sao rất nhiều người đều dựa vào gia tộc, cũng không kiêng kỵ hay chỉ trích Tần Phàm ở lúc nhỏ yếu bị bảo hộ, bất quá hắn lại không muốn có cảm giác như vậy, trong lòng của hắn thực sự rất muốn tăng thực lực của mình lên.
Vào lúc đó trong lòng của hắn nhớ tới Bạch Hổ Ma chủng, Bạch Hổ đến tay, rất nhiều chuyện sẽ có thể giải quyết.
Mộ Thanh Thanh vẫn là áo trắng phấp phới, mây trôi nước chảy, trường kiếm màu xanh lam trong tay đã vào vỏ, sau yên lặng ngắn ngủi nàng giống như không có phát sinh bất cứ chuyện gì nhìn xem Hạ Trung đối diện, trong miệng nhàn nhạt nói:
- Ngươi thua, Tần Phàm ta muốn dẫn đi.
- Không có khả năng, không có khả năng! :
Nghe vậy, lúc này Hạ Trung mới tựa hồ từ trong kinh ngạc tỉnh lại, hắn một Lục kiếp Bán Thần bị một Ngũ kiếp Bán Thần đánh bại phòng ngự làm bị thương rồi, tuy miệng vết thương không nguy hiểm đến tánh mạng, nhưng đây cũng là thập phần để cho người chấn kinh rồi.
Cách cái hào rộng Ngũ kiếp làm bị thương Lục kiếp, cái kia là cường giả thập phần thiên tài mới có thể làm được, hiện tại có thể khẳng định chính là, Mộ Thanh Thanh là loại siêu cấp thiên tài này, nàng làm được!
Mà sự đả kích này, đối với Hạ Trung mà nói là cực lớn, bởi vì kết quả như vậy, rất nhanh hắn sẽ ở trở thành hài hước trong Hoàng Hôn Thành, thời điểm người khác nhắc tới Mộ Thanh Thanh có bao nhiêu lợi hại, tất nhiên sẽ nói lên Hạ Trung hắn thất bại đến cỡ nào.
Hạ Trung này xưa nay ngạo khí sĩ diện, đây là để cho hắn không tiếp thụ được, cái này thậm chí so với mối thù giết con còn để cho hắn cảm giác được phẫn hận hơn. Lúc này mặt mũi hắn đỏ bừng đến mức phát tím, rất rõ ràng là biểu hiện của một loại nổi giận thành nộ.
Hoàn toàn chính xác, mười chiêu ước hẹn này, hắn thua!
Nhưng hắn không tiếp thụ được kết quả như vậy!
- Xú nha đầu, ta đã tiếp ngươi Cửu Kiếm, phía dưới ngươi cũng tiếp ta một chiêu thử xem!
Mà trong nháy mắt tiếp theo, hắn dĩ nhiên là trong khoảng thời gian ngắn bị một loại phẫn hận này che mất lý trí của mình, đột nhiên ra tay.
Lúc này đây, Hạ Trung vừa ra tay, thiên địa chấn động!
Một loại khí thế phô thiên cái địa, trọng mở tầng tầng không gian, hình thành một bàn tay cự đại, giống như là năm ngọn núi từ trên trời hung hăng đè xuống, trong đó ẩn chứa uy năng khủng bố, để cho người cách ngàn dặm cũng cảm giác được tim đập nhanh.
- Cái gì?
Chứng kiến lúc này Hạ Trung dĩ nhiên là phẫn nộ ra tay, rất nhiều người phía dưới cũng không khỏi biến sắc, không có người nghĩ đến Lục kiếp Bán Thần này bị kích giận như vậy.
Bất quá lại không ít người có thể hiểu được, thân phận Lục kiếp Bán Thần sao mà tôn quý, thực lực cực kỳ hùng hậu, hôm nay bị một Ngũ kiếp Bán Thần kích thương thể diện, không hòa nhau một bậc làm sao có thể hạ đài được.
Quay mắt về phía công kích kia, lúc này nàng cảm giác có chút khó có thể chống đỡ.
Bất quá nàng cũng không có kinh hoảng, bởi vì nàng biết rõ phụ thân của nàng Mộ Chấn ở ngay phụ cận, sẽ không nhìn mình có việc gì đấy.
Ầm ầm!
Ngũ Chỉ sơn cực lớn kia từ trên trời che xuống, nộ lôi trong đó bắt đầu khởi động, đây là một kích mất đi lý trí của Lục kiếp Bán Thần, uy lực trong đó tuy không nói là đem hết toàn lực, nhưng ít ra cũng có sáu thành trở lên!
Sáu thành thực lực của Lục kiếp Bán Thần ý vị như thế nào? Ý nghĩa cơ hồ là sáu Ngũ kiếp Bán Thần đồng thời ra tay phát sinh ra uy lực! Dù là trước kia hắn đánh một chưởng tới Tần Phàm, cũng chỉ có ba thành thực lực mà thôi.
Hiện tại một chưởng này uy lực cực kỳ khủng bố! Đoán chừng coi như là một kiếm mạnh nhất vừa rồi kia của Mộ Thanh Thanh cũng chưa hẳn có thể ngạnh kháng, dù sao công kích so với phòng ngự đều muốn càng cường đại hơn.
Lúc này Mộ Thanh Thanh đứng ở phía trên giữa không trung, nhìn xem chưởng ấn cực lớn kia từ trên trời giáng xuống, sắp sửa rơi lên trên người của mình, nhưng nàng lại mặt không thay đổi sắc, bởi vì nàng cảm giác được phụ thân của mình đã ở trên tầng mây, chuẩn bị muốn xuất thủ.
Nhưng mà, cũng đúng lúc này.
Một đạo thân ảnh thanh sắc bỗng nhiên xẹt qua ở trước mắt nàng, trong ánh mắt kinh ngạc của nàng, sau đó dĩ nhiên là đột nhiên nghênh hướng đạo công kích cường hoành khủng bố kia.
Tần Phàm!
Đạo này thân ảnh không phải người khác, đúng là Tần Phàm.
- Không muốn...
Sắc mặt Mộ Thanh Thanh vào lúc đó rốt cục hơi đổi, nàng muốn ngăn cản Tần Phàm, nhưng mà có chút không còn kịp rồi.
Oanh!
Ngũ Chỉ sơn phong từ phía trên đè xuống, lực lượng hồn thiên kia như là vòng xoáy chuyển động, Nguyên Giới chi lực đến từ Lục kiếp Bán Thần kia nước cuộn trào, như là hồng thủy mãnh liệt nhất tầng tầng trùng kích tới...
Lúc này Tần Phàm cắn răng, mở ra phòng ngự toàn thân, nghênh hướng công kích cường đại phô thiên cái địa mà đến kia.
Ông...
- Huyền Vũ hộ thân!
Vào lúc đó, trong miệng Tần Phàm trầm thấp nhổ ra ký tự. Tiếng nói vừa rơi, sau đó liền gặp một hư ảnh Huyền Vũ cự đại, rắn chắc chắn ở trước mặt của hắn, dùng một loại tư thái chắc chắn vô cùng đi ngăn cản lấy công kích phía trước.
← Ch. 0909 | Ch. 0911 → |