Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0926

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0926: Trung cấp Đan Hỏa
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Ta không có Dịch Dương Đan, bất quá ta có đan dược đồng loại, đối với ngươi có thể hữu dụng. Mà nếu như ngươi nhất định phải cần Dịch Dương Đan, vào ngày mai ta cũng có thể giao cho ngươi.

Tần Phàm chỉ phải bất đắc dĩ ngưng tụ âm thanh thành tuyến truyền vào đ trong tai ối phương nói ra.

- Ta chỉ muốn Dịch Dương Đan.

Nghe vậy, lúc này nàng kia mới giương mắt nhìn về phía Tần Phàm, trong miệng lặp lại nói ra.

- Có thể, bất quá hiện tại trên người của ta không có, đêm nay ta sẽ luyện chế, ngày mai giao cho ngươi.

Tần Phàm nói ra, Dịch Dương Đan này tuy hắn chưa từng có luyện chế qua, nhưng trở về thử mấy lần hẳn là không có vấn đề.

- Ngoài ra, Linh Diệu Chi này ngươi phải chăng có thể trước giao cho ta không? Ta cam đoan ngày mai nhất định sẽ đem Dịch Dương Đan giao cho ngươi. Một lọ này là Ôn Dương đan, công hiệu tương tự như loại kia, có thể để lại cho ngươi với tư cách thế chấp.

Sau đó hắn lại thành khẩn nói, bởi vì hắn cũng không có ý định ở trong Hoàng Nham Thành dừng lại thời gian quá dài.

Bất quá để cho Tần Phàm ngoài ý muốn chính là, nữ tử lưng vác đàn cổ này cũng không có đi tiếp đan dược của hắn, mà là trực tiếp đem Linh Diệu Chi giao cho hắn.

Chỉ là cuối cùng truyền đến thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng kia, dĩ nhiên lại để cho lòng hắn bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác nghiêm nghị.

- Vậy mà thật sự cái gì cũng không có cầm, lại đưa vật cho ta?

Nhìn xem nữ tử mang cầm kia dần dần biến mất trong đám người, Tần Phàm cầm Linh Diệu Chi trong tay, có chút xấu hổ sờ lên mũi.

Bất quá tuy không có gì thế chấp, nhưng hắn vẫn không có chút nghĩ xấu nào. Mà đối với thoại ngữ cuối cùng của nàng kia, chẳng biết tại sao, hắn ẩn ẩn cảm thấy có một loại ước thúc chi lực đặc thù, để cho hắn không dám vi phạm.

- Nữ tử này đến tột cùng là người nào? Trẻ tuổi như vậy liền có thực lực thế kia, hơn nữa lộ ra thần bí như thế. Chỉ là không biết nàng có thể tham gia Thiên Tài Chiến tuyển bạt hay không.

Thu hồi Linh Diệu Chi, trong lòng của hắn không khỏi âm thầm suy đoán.

Khí tức trên người nữ tử này lộ ra thập phần bình tĩnh, tuyệt không như Hoàng Động kia lăng lệ ác, liệt bá đạo như vậy, nhưng Tần Phàm ngược lại cảm thấy thực lực nữ tử này thâm bất khả trắc. Sau đó thanh âm kia càng là giống như có một loại ma lực, hắn chưa từng nghe qua thanh âm của người lại thẩm thấu linh hồn như thế.

Chỉ có thể dùng hai chữ quỷ dị để hình dung.

Lắc đầu, Tần Phàm không suy nghĩ về cô gái này thêm nữa, chỉ là xoay người sang chỗ khác, chậm rãi hướng về quầy hàng bán tài liệu luyện khí đi đến.

Hiện tại Linh Dược tài liệu luyện chế Linh Diệu Đan đã tập hợp đủ, nhưng mà tài liệu dùng để cùng Tuyết Tinh Thiết chung một chỗ luyện chế vũ khí lại còn không có mua sắm, kỳ thật đó mới là mục đích chủ yếu mà lúc này đây hắn đến giao dịch hành, vì vậy hắn liền hướng về phía trước tiếp tục đi đến.

Ở bên trong giao dịch hành, tuy đã tiếp cận vào đêm, nhưng lưu lượng người không có xu thế giảm bớt chút nào, ngược lại lộ ra càng ngày càng chen chúc. Vào lúc này, Tần Phàm mới xem như chính thức nhận thức đến tình huống sinh hoạt của Võ Giả trong Tân Thế Giới này.

Ở chỗ này, Võ Thánh cường giả mà ở Vũ Thiên đại lục có thể hô phong hoán vũ chỉ là tầng thấp nhất, bọn hắn làm lấy các loại công tác rẻ tiền, trải qua bận rộn sinh hoạt khổ cực. Coi như là nhất kiếp Bán Thần cùng Nhị kiếp Bán Thần đồng dạng cũng có quá nhiều, ở chỗ này chứng kiến đại bộ phận đều là người thanh niên cùng trung niên nhân, bởi vì rất nhiều lão niên Bán Thần cường giả ở mấy chục năm không có biện pháp tiến thêm đã tiếp nhận sự thật, phần lớn đều đi tìm các gia tộc phụ thuộc, làm một hộ viện, hoặc là ở các địa phương ẩn cư sống qua ngày.

Một mắt nhìn đi, thiên tài vô số, thần sắc khác nhau, nhân sinh muôn màu.

Có để cho người thở dài, có để cho người thương cảm, có lại để cho người cảm xúc...

Ông...

Cũng đúng vào lúc này, ở trong bể người mênh mông, Tần Phàm bỗng nhiên giống như xúc động cái gì đó.

Ở trong tích tắc, hắn đột nhiên cảm giác mình lộ ra thập phần không có ý nghĩa. Vào lúc đó hắn cảm giác mình giống như là muối bỏ biển, hoặc là một linh kiện nho nhỏ bên trong Tân Thế Giới này, cho dù thiếu hắn đi, Tân Thế Giới này y nguyên sẽ tiếp tục vận chuyển.

- Ta thật là không trọng yếu như thế sao?

Tâm cảnh của Tần Phàm thậm chí đã xảy ra một ít biến hóa, hắn bị mất phương hướng.

Phải, hắn từng có không ít kỳ ngộ, hắn cũng có không ít chỗ hơn người, nhưng mà ở Tân Thế Giới bát ngát khôn cùng như thế này, thiên tài xuất hiện lớp lớp, cường giả tung hoành. Thử hỏi hắn lại thế nào dám cam đoan không có người khác so với hắn càng có thiên phú, so với hắn càng thêm kỳ ngộ?

Như Mộ Thanh Thanh, Hoàng Động, còn có nữ tử mang cầm vừa rồi kia, niên kỷ cùng hắn đều tương tự, nhưng cảnh giới thực lực nếu so với hắn thì cao hơn nhiều. Bọn hắn từ nhỏ ở trong Tân Thế Giới tu luyện, chiếm hết rất nhiều ưu thế.

Ở đây thiên tài, cường giả rất nhiều, thậm chí thiên tài cũng lộ ra bình thường. Ở đây có không ít nhân vật đã từng coi là thiên tài, hiện tại chật vật lưu luyến ở bên trong giao dịch hành, y nguyên truy cầu lấy cơ hội đột phá võ đạo cực hạn xa vời.

Ở thời khắc này Tần Phàm đột nhiên cảm giác được mình bình thường, hắn bỗng nhiên có chút sợ hãi mình cũng biến thành một người bình thường trong đám người này, bình thường đến mức nhìn không ra bản thân.

...

- Không, ta lúc nào trở nên không có tự tin như vậy rồi.

Đứng trong đám người, cũng không biết qua bao lâu, Tần Phàm mới đột nhiên đánh thức, giống như là một hồi đại mộng.

Hắn mồ hôi lạnh đầm đìa.

- Ta trải qua Luân Hồi, ta trảm Nghịch thành Tôn, ta độ kiếp thành Thánh, ta phá Phong Hỏa nhập Bán Thần! Ma chủng luyện thể ta, sinh tử luyện hồn ta! Ta chính là ta, Thiên Hạ Vô Song! Cuối cùng có một ngày, ta tất đặt chân đỉnh phong!

Sau đó hắn nắm thật chặc nắm đấm, củng cố lấy cường giả chi tâm sắp mất phương hướng của mình.

Về sau, tinh thần của hắn ngưng tụ tiến vào trong cơ thể, không ngừng sưu tầm lấy, một lát sau, rốt cục ở trong thức hải của mình phát hiện một đạo âm phù huyền bí.

- Là nó ảnh hưởng tới ta!

Vừa thấy cái này, trong nội tâm Tần Phàm lập tức kinh hãi, cẩn thận từng li từng tí bao khỏa đạo âm phù ẩn tàng trong tinh thần ý thức kia, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra đạo âm phù nho nhỏ này sẽ có uy lực lớn như vậy.

Đạo âm phù này, hắn hoài nghi là nữ tử mang cầm vừa rồi kia lưu lại đấy.

- Trách không được nàng dứt khoát giao Linh Diệu Chi cho ta như vậy, còn nói cho dù chạy đến chân trời góc biển ta cũng trốn không thoát.

Lúc này Tần Phàm có chút hiểu được, cũng đối với trình độ kinh khủng của nàng kia kiêng kị thêm vài phần.

*****

- Bất quá khả năng nàng cũng không phải cố ý gia hại ta, chỉ là Linh Hồn Lực của ta quá mạnh mẽ, không cẩn thận xúc động đạo âm phù huyền bí này, do đó để cho tâm cảnh của ta xuất hiện dao động.

Đáng được ăn mừng chính là, trải qua tẩy lễ cùng củng cố tâm cảnh vừa rồi, lúc này tâm tình võ đạo của hắn tựa hồ là lộ ra càng thêm thanh minh rõ ràng, tinh thần lực cũng lập tức nhận được lớn mạnh, cường giả chi tâm kiên định khó dao động hơn nữa.

Thở phào nhẹ nhỏm, Tần Phàm bước nhanh đi về địa phương mua sắm tài liệu luyện khí kia, hao tốn trên mười vạn Thần Tinh mua tất cả tài liệu. Phí tổn đắt đỏ như thế, tuy hôm nay của cải của hắn coi như giàu có, nhưng vẫn là nhịn không được đau lòng không thôi.

Phải biết rằng Bán Thần cường giả có lẽ một đời một thế cũng thu thập không đến số Thần Tinh này, nhưng hắn lại một lần tốn sạch, cái này làm cho mọi người tiêu thụ tài liệu luyện khí kia cũng âm thầm tắc luỡi.

Về tới bên trong lữ xá ở tạm, Tần Phàm lập tức bắt đầu động thủ luyện chế đan dược mình cần.

Tài liệu đầy đủ, Linh Diệu Đan kia ngược lại là rất nhanh bị hắn thành công luyện chế ra, chỉ là thời điểm giúp nữ tử mang cầm luyện chế Dịch Dương Đan, hắn lại gặp một ít phiền toái nhỏ. Hắn vốn cho là mình thí nghiệm nhiều mấy lần liền có thể luyện chế ra, nhưng hiện tại hắn mới phát hiện Dịch Dương Đan càng thêm khó có thể luyện chế.

Sau khi ở lần thứ mười luyện chế thất bại.

- Không được, dược tính Dịch Dương Đan này chí cương chí dương, Hỏa Lực nhất định phải cực mạnh, dùng Tử Uân Đan Hỏa hiện tại của ta, căn bản làm không được.

Tần Phàm nhướng mày, nghĩ một lát, hắn lại thì thào nói ra:

- Chỉ có thể là liều mạng rồi.

Hắn đã đáp ứng nữ tử mang cầm kia luyện Dịch Dương Đan cho nàng, như vậy hắn sẽ không nuốt lời, hơn nữa đắc tội một địch nhân khủng bố như thế cũng là chuyện rất phiền phức.

Sau một khắc, trong tay phải của hắn xuất hiện Tử Uân Đan Hỏa, tay trái thì xuất hiện Hắc Hỏa chiêu bài của Cổ Mặc lão quái.

- Thử lại lần nữa đem hai chủng hỏa diễm này triệt để dung hợp.

Sau đó hai mắt hắn ngưng tụ, cắn răng một cái đem hai tay giao lại với nhau. Lúc trước hắn cũng thử qua dung hợp hai chủng hỏa diễm này, nhưng cuối cùng nhất đều là chênh lệch đi một tí.

Lúc này đây hắn lại thử một lần.

Tê...

Một cái chớp mắt khi hai cổ hỏa diễm đụng nhau, không khí trong cả gian phòng tựa hồ cũng cháy lên, ẩn ẩn có mùi khét lẹt truyền đến, mà kinh mạch ở hai tay của Tần Phàm thì bị một loại độ ấm cực hạn đốt sáng đến cơ hồ héo rút.

Gần nửa đêm đi qua.

Lúc này toàn thân Tần Phàm mồ hôi nhỏ giọt, quần áo ướt sủng, về sau dứt khoát hoàn toàn biến thành tro tàn, hắn quán chú toàn thân, hai tay bị cháy đến hư thối, bất quá rất nhanh lại bị Ma chủng cường đại khôi phục dần dần trị liệu hoàn hảo.

-Thành!

Rốt cục, thời điểm sắp sửa hừng đông, Tần Phàm bỗng nhiên là tinh thần chấn động, lòng bàn tay của hắn có một đám Liệt Diễm màu tím đen, nhiệt độ cao chậm rãi nhảy lên cao mà lên, cả gian phòng như là xuất hiện một miệng núi lửa, hơn nữa tùy thời đều có thể bộc phát ra độ ấm càng mạnh hơn nữa.

Cái này là hỏa diễm do Tử Uân Đan Hỏa cùng Hắc Hỏa lão quái dung hợp mà ra.

- Đây đã là Đan Hỏa đạt tới Trung cấp đi à nha?

Tần Phàm nhìn xem Tử Hắc Hỏa diễm trong lòng bàn tay, lộ ra một thần sắc thoả mãn. Phân cấp Luyện Đan Sư ở bên trong Tân Thế Giới, chỉ có đạt được Trung cấp Đan Hỏa, mới có tư cách sáng tạo đan mạch của mình, do đó thành Trung cấp Luyện Đan Sư.

Hiện tại, hắn không thể nghi ngờ là đã có được điều kiện cơ bản thành Trung cấp Luyện Đan Sư.

- Lúc này đây cũng là may mắn mà có một đạo âm phù kia, tuy để cho ta cơ hồ tâm tình đại loạn, nhưng cũng làm cho tinh thần lực của ta lớn lên một ít, này mới khiến ta thành công dung hợp hai loại hỏa diễm.

Trong nội tâm Tần Phàm lại thầm suy nghĩ nói:

- Hiện tại đã có Trung cấp Đan Hỏa, như vậy kế tiếp luyện chế Dịch Dương Đan kia có lẽ không có vấn đề đi à nha?

Lại thử mấy lần dung hợp hỏa diễm, đem kinh mạch trao đổi trở nên thuần thục, hắn lần nữa thăng đỉnh luyện đan.

Luyện hóa, Ngưng Lộ, Ngưng Thể, Cố Thể...

Từng bước một trình tự luyện đan tiến hành xuống, lúc này đây lộ ra rất thuận lợi, Đan Hỏa do Tử Uân Đan Hỏa và Hắc Hỏa chính thức thăng cấp dung hợp, tất cả chi tiết cùng trình tự khống đều gần như hoàn mỹ.

- Thành đan!

Rất nhanh, Tần Phàm thu hồi hỏa diễm trong tay, nhìn đan khí trong Đan Vũ Thần Đỉnh trước mắt ngưng tụ hoàn tất, trong miệng nhổ ra hai chữ.

Không cần vạch trần nắp đỉnh hắn liền biết rõ lúc này đây Dịch Dương Đan đã luyện chế thành công, hơn nữa phẩm chất đan dược còn thập phần không tệ, ít nhất đạt đến Cực phẩm trở lên, đó là không ít Trung cấp Luyện Đan Sư chính thức cũng chưa hẳn có thể luyện chế ra.

Buông lỏng thân thể thoáng một phát, Tần Phàm nhìn thoáng qua ánh sáng nhạt ngoài cửa sổ, hắn biết rõ này đã là buổi sáng ngày hôm sau rồi.

Đối với thu hoạch một đêm này, hắn cảm giác rất hài lòng.

Cái này, cũng là phương hướng hắn kiên trì.

- Tốt rồi, hiện tại Dịch Dương Đan cùng Linh Diệu Đan đều đã có, có thể đi tìm Dịch đại sư kia rồi.

Đem đồ vật trên mặt đất thu thập một chút, Tần Phàm đứng dậy chuẩn bị đi ra ngoài.

- Lúc này đây ta có thể nói là hạ xuống đại thủ bút, hi vọng vũ khí luyện chế ra đến có thể làm cho ta thoả mãn a.

Hít một hơi, hắn đẩy cửa phòng đi ra ngoài. Bởi vì lần này muốn chuẩn bị đi tìm Long cung bí tàng, hắn có dự cảm này sẽ là một địa phương kỳ ngộ và nguy hiểm cùng tồn tại, hắn phải tận lực tăng lên thực lực của mình.

Ra khỏi lữ xá, Tần Phàm một mực hướng về Cự Nham phố phồn hoa nhất Hoàng Nham Thành đi đến.

Lúc này đây Dịch đại sư mà hắn muốn xin nhờ luyện chế vũ khí, đúng là ở bên trong Cự Nham phố.

Hoàng Nham Thành là một thành thị so với Hoàng Hôn Thành còn muốn lộ ra nhộn nhịp hơn, đây mới là thời điểm buổi sáng, nhưng trong thành đã có không ít dòng người bắt đầu khởi động, các loại hô quát nghị luận không ngừng bên tai.

Dọc theo con đường này, Tần Phàm nghe được tối đa chính là sự tình có quan hệ tới Thần Đảo Thiên Tài Chiến kia. Ở bên trong thế giới võ đạo, vô luận Vũ Thiên đại lục hay là Tân Thế Giới này, đám võ giả đối với loại thịnh hội võ đạo này đều là thập phần hướng tới.

Nghe nói, gần kề chỉ là giá vé vào xem Mạc Lợi Đảo tuyển bạt thi đấu đã trên mười vạn Thần Tinh một tấm rồi, chớ nói chi là bảy mươi hai thần đảo kia liên hợp cử hành thiên tài đại chiến cuối cùng nhất, hơn nữa những vé vào cửa này thường thường đều là cung không đủ cầu.

Cũng có thể tưởng tượng đến, trận thiên tài thịnh hội cực lớn này, tất nhiên sẽ hấp dẫn đến vô số thiên tài cường giả tham gia.

Đi một hồi, xuyên qua một đường cái, Tần Phàm đi tới trên đường Cự Nham phồn hoa kia. Cái này một con đường lát bằng đá Cự Nham, kiến trúc căn bản toàn bộ đều là do mấy cự thạch cao lớn kiến thành, lộ ra thập phần đặc sắc.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1204)