Vay nóng Tinvay

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0931

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0931: Tái sinh chi tiết
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Shopee


Hiện tại Hoàng Nham Thành này đối với hắn mà nói đã là nơi thị phi, thật sự không nên ở lâu rồi.

Lúc này, cảnh ban đêm đã bắt đầu hàng lâm.

Thời gian dần qua, ánh chiều tà chậm rãi lặn về phía tây, hào quang ở giữa thiên địa cũng chỉ có vài tia, bầu trời đen kịt kia thật giống như một đầu quái thú cực lớn, một ngụm đem trọn đại địa cắn nuốt ở trong bụng.

Trong tộc địa của Hoàng Nham Thành Hoàng gia, ở một Thiên viện rộng rãi đẹp đẽ quý giá.

- Cái gì? Ngươi nói là Hoàng Quế bị người đánh thành trọng thương, hiện tại đã bất tỉnh nhân sự rồi hả?

Hoàng Động mặc một hoa bào đứng trong sân, nghe được thủ hạ hồi báo, hắn đột nhiên xoay người lại, trên mặt xuất hiện một sắc mặt giận dữ âm trầm.

Hoàng Động chính là nhi tử duy nhất của Hoàng Nham Thành thành chủ Hoàng Nham, mà lực khống chế của Hoàng gia bên trong Hoàng Nham Thành này so với Mộ gia ở Hoàng Hôn Thành thì lớn hơn nhiều lắm, thậm chí không có gia tộc nào có thể cùng gia tộc hắn tranh phong.

Có thể nói, Hoàng gia là thổ hoàng đế bên trong Hoàng Nham Thành này, mà Hoàng Động có thể nói là Thái tử.

Bởi vì cái gọi là đánh chó cũng phải nhìn chủ nhân.

Hoàng Quế chính là người của Hoàng Nham Thành Thái tử hắn, hiện tại bị người ở trên địa bàn của hắn đánh thành trọng thương, chẳng khác gì là tát mặt Hoàng Động hắn một cái, cái này để cho hắn như thế nào không nổi giận.

- Vâng, nghe nói hắn là ở trên đường cự nham cùng người xảy ra tranh chấp, sau đó bị đối phương một quyền đánh thành trọng thương, toàn thân đều trở nên huyết nhục mơ hồ, hiện tại gần chết, thậm chí nói không ra lời.

Người nói kia chính là tâm phúc của Hoàng Động Hoàng Ngọc, lúc này đi thẳng vào vấn đề bẩm báo nói ra.

- Một quyền đánh Hoàng Quế thành trọng thương?

- Người nọ là cảnh giới thực lực gì, biết là địa vị gì không?

- Thiếu chủ...

Hoàng Ngọc muốn nói lại thôi.

- Làm gì ấp a ấp úng như vậy, nói thẳng!

Hai mắt Hoàng Động ngưng tụ, nhìn xem Hoàng Ngọc quát.

- Thiếu chủ, kỳ thật ta cũng không biết thiệt giả, nhưng người ở hiện trường nói, người đánh Hoàng Quế kia gần kề chỉ là Nhị kiếp Bán Thần cảnh giới...

Hoàng Ngọc âm thầm thở ra một hơi nói, trên thực tế bắt đầu nghe được tin tức như vậy ngay cả hắn cũng không tin.

- Làm sao có thể? Một Nhị kiếp Bán Thần một quyền đánh Ngũ kiếp Bán Thần Hoàng Quế thành trọng thương?

Hoàng Động trố mắt nhìn, trong miệng lạnh lùng chất vấn.

- Vốn thuộc hạ cũng không tin, nhưng ta tìm nhiều người chứng kiến hỏi thăm, bọn họ đều trả lời như vậy. Chiến đấu phát sinh ở phụ cận luyện khí phòng của Dịch đại sư, mặt khác sở dĩ nghe nói Hoàng Quế sẽ cùng người nọ phát sinh tranh chấp, cũng là bởi vì người nọ ở chỗ Dịch đại sư luyện chế ra một bao tay chung cực Bán Thần khí, hắn muốn lấy dâng cho Thiếu chủ ngươi, đối phương không chịu, cho nên đã xảy ra đánh nhau.

Hoàng Ngọc lại tiếp tục nói.

- Bao tay Chung cực Bán Thần khí cấp bậc?

Hoàng Động nghe xong, hai con ngươi không khỏi có chút bắn ra vẻ nóng rực, rõ ràng đã bị vũ khí cấp bậc này đả động rồi, sau đó hắn nhìn về phía Hoàng Ngọc hỏi:

- Nguyên lai Hoàng Quế là vì ta bị thương, thù này ta càng phải giúp hắn đi báo! Hiện tại tìm được hành tung người nọ không?

- Còn không có.

Hoàng Ngọc trả lời nói ra.

PHỐC PHỐC PHỐC...

- Thiếu chủ...

Nhưng cũng vào lúc này, một bóng người ở bên ngoài sân nhỏ đi đến.

- Hoàng Hồng, có tin tức gì không.

Hoàng Động biết rõ đối phương phần lớn cũng là vì sự tình Hoàng Quế bị thương mà đến, liền trực tiếp mở lời hỏi.

- Thiếu chủ, ta tra được người đánh Hoàng Quế thành trọng thương kia rồi. Nguyên lai người này chúng ta đều gặp.

Nhân ảnh vội vàng tiến vào kia, sau khi trì hoãn thở ra một hơi liền mở lời nói ra. Người này cũng là tâm phúc của Hoàng Động như Hoàng Quế Hoàng Ngọc. Đã từng cùng Hoàng Động chung một chỗ bái kiến Tần Phàm.

- Chúng ta đều gặp?

Hoàng Động cùng Hoàng Ngọc đều càng thêm hiếu kỳ.

- Đúng vậy, hai ngày trước thời điểm chúng ta đi truy tìm sự kiện Man Thú tập thành, không phải chúng ta ở đó nhìn thấy một Nhị kiếp Bán Thần sao? Khi đó Thiếu chủ còn muốn mời chào hắn tiến vào Hoàng gia chúng ta, đả thương Hoàng Quế đúng là hắn!

Hoàng Hồng gật đầu trả lời nói ra.

- Là hắn!

Lông mày của Hoàng Động lại nhếch lên lần nữa, sắc mặt trở nên tái nhợt. Nghe Hoàng Hồng nói xong, hắn mới chợt nhớ tới một ít mánh mối ngày đó mới gặp gỡ Tần Phàm, sau đó lạnh lùng nói ra:

- Trách không được ngày đó tiểu súc sanh này có vẻ trấn định như thế. Ta nhìn đầu Man Thú thực lực tứ kiếp Bán Thần kia tám chín phần mười chính là hắn giết chết! Còn lừa gạt ta nghĩ mấy người bọn hắn nhặt được tiện nghi, hừ, ngay cả Hoàng Động ta cũng dám trêu chọc, ta sẽ không bỏ qua cho hắn.

- Tiểu tử kia thật đúng chỉ là Nhị kiếp Bán Thần, không thể tưởng được sẽ có thực lực như vậy.

Hoàng Ngọc cũng là sắc mặt biến hóa, ngày đó hắn còn mắng qua Tần Phàm không biết trời cao đất rộng, hiện tại xem ra tựa hồ là tương đối châm chọc. Thực lực của hắn cũng không thể cao hơn Hoàng Quế bao nhiêu, nếu như đụng phải Tần Phàm chỉ sợ kết cục cũng như Hoàng Quế.

- Bây giờ hắn ở đâu, lập tức dẫn ta đi gặp hắn.

Sau đó lại nghe Hoàng Động âm trầm nói ra.

- Thiếu chủ, ta đã gọi hai người Hoàng Lực Hoàng Hoán đến cửa thành chờ tiểu tử kia rồi, tin tưởng hắn trốn không thoát đâu.

Hoàng Hồng trả lời nói ra.

- Hai người bọn họ khả năng ngăn không được, chúng ta nhanh đi qua.

Hoàng Động phất ống tay áo một cái nói ra.

- Hoàng Lực Hoàng Hoán đều là Ngũ kiếp Bán Thần, thậm chí thực lực của bọn hắn nếu so với Hoàng Quế còn mạnh hơn một ít, bọn hắn còn ngăn không được...

Hoàng Ngọc kinh hãi, hắn vốn cảm thấy hai Ngũ kiếp Bán Thần muốn ngăn một Nhị kiếp Bán Thần hẳn là nắm chắc đấy.

- Một quyền đánh Hoàng Quế thành trọng thương, dù thay đổi ta cũng chưa chắc có thể đơn giản làm được.

Kế tiếp Hoàng Động nói càng làm cho hai người Hoàng Ngọc trợn mắt há hốc mồm.

- Vậy có cần thông tri Hạ thúc hay không?

Sau khi Hoàng Hồng giật mình lại hỏi. Hạ thúc này đúng là một gã Lục kiếp Bán Thần cường giả của Hoàng gia, thực lực cường hãn.

- Thế thì không cần, một Lục kiếp Bán Thần ra tay đối phó một Nhị cấp Bán Thần, làm trò cười cho người trong nghề sao, hơn nữa có ta ở đây, hắn trốn không thoát đâu.

Hoàng Động lạnh lùng nói ra, sau đó thân hình trực tiếp phóng lên trời hướng về cửa thành bay đi.

Hắn đối với mình tự nhiên cũng có tự tin thật lớn.

...

Bên kia, ở cách cửa thành Hoàng Nham Thành không xa, ba đạo nhân ảnh lúc này đang ở giữa không trung, hình thành xu thế tam giác đối nghịch lấy.

Ngay vừa rồi, Tần Phàm mới vừa vặn thừa dịp ban đêm đi ra khỏi cửa thành, liền bị hai Ngũ kiếp Bán Thần trước mắt này chặn đường. Hơn nữa rất rõ ràng là lai giả bất thiện, hắn muốn thuận lợi rời đi chỉ sợ không dễ dàng như vậy.

*****

- Hai vị ngăn trở đường đi của ta không biết ý muốn thế nào?

Tần Phàm bất động thanh sắc, trong miệng nhàn nhạt thăm dò hỏi, hắn muốn trước biết rõ ràng đối phương là vì sao mà đến.

- Tiểu tử, không cần biết rõ còn cố hỏi, chúng ta biết rõ ngươi chính là người ở đường cự nham đánh Hoàng Quế thành trọng thương, hiện tại ngươi ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, miễn cho thụ nhiều đau khổ.

Lúc này hai gã Ngũ kiếp Bán Thần kia nhìn xem Tần Phàm, hai tay ôm ngực, một người trong đó ngạo nghễ mở lời nói ra.

- Còn có, nhanh chóng lấy chung cực Bán Thần khí trên người của ngươi ra, đó là hung khí tổn thương Hoàng Quế, phải nộp lên trên.

Một người khác thì mang theo nghiền ngẫm nói ra.

- Hiện tại người cản đường ăn cướp đều muốn hiên ngang lẫm liệt, nếu như ta không làm theo thì sao?

Nghe vậy, Tần Phàm ở đâu còn không rõ ràng ý đồ đến của đối phương, lập tức sắc mặt lạnh lẽo nói ra.

- Chết...

Hai người đối phương cơ hồ đồng thời trêu tức nhổ ra một chữ.

- Tốt, vậy thì đi chết đi!

Vào lúc đó Tần Phàm nắm đấm nắm chặt, bao tay có hào quang sáng chói làm tinh thần hoảng hốt xuất hiện phía trên quyền phải, nháy mắt sau đó thân hình của hắn lóe lên, trực tiếp vọt tới trước một Ngũ kiếp Bán Thần cường giả.

Bây giờ là trước cửa thành Hoàng Nham Thành, Hoàng gia chính là địa đầu, hắn nhất định phải tốc chiến tốc thắng, nếu không chỉ biết gia tăng vô cùng phiền toái.

Tên Ngũ kiếp Bán Thần kia đúng là Hoàng Lực, niên kỷ ở bốn mươi tuổi tầm đó, tuy hắn cũng không tính võ đạo thiên tài gì, thậm chí cơ hồ đã tới võ đạo cực hạn, nhưng nói như thế nào hắn cũng đã đạt đến Ngũ kiếp Bán Thần chi cảnh mấy năm, thực lực lại thập phần hùng hậu, muốn ở trên cả Hoàng Quế.

- Dõng dạc, muốn chết chính là ngươi a!

Thấy tốc độ của Tần Phàm nhanh như vậy đi tới trước mặt, Hoàng Lực này cũng hơi kinh hãi, sau đó vội vàng tổ chức Nguyên Giới chi lực phòng ngự, thật giống như một kén tằm cự đại đem mình bao khỏa ở bên trong.

Lực phòng ngự cường đại như vậy, so với Hoàng Quế còn muốn mạnh hơn không ít.

Oanh!

Mà một quyền này của Tần Phàm, vẫn là không hề ngoài ý muốn oanh kích ở phía trên phòng ngự kén tằm kia, một đạo Nguyên Giới chi lực cường hoành thông qua nắm đấm không ngừng mà bộc phát ra.

Nhưng chỉ vẻn vẹn phá vỡ hai phần ba phòng ngự của đối phương liền chậm lại.

- Ha ha, ngươi cho rằng thực lực của ta chỉ là Hoàng Quế sao?

Vốn thấy công kích của Tần Phàm thế như chẻ tre, Hoàng Lực kia cũng không khỏi âm thầm kinh hãi, hiện tại thấy tình cảnh như thế, trong miệng trêu tức cười lớn nói.

- Ta xem cũng chưa chắc cao minh hơn bao nhiêu a.

Nhưng mà lúc này Tần Phàm cũng là lộ ra một vòng vui vẻ trêu tức đồng dạng.

Tiếp theo trong nháy mắt.

Ở trong thần sắc kinh ngạc của Hoàng Lực kia.

- Kỳ Lân gào thét!

Trên cánh tay của Tần Phàm nhanh chóng bao trùm lên một tầng lân giáp màu xanh lá cây, mà chỗ nắm đấm thì bỗng dưng phun trào ra một cổ kình lực vô cùng kinh khủng lần nữa, giống như là lũ bất ngờ bộc phát, gấp xông mà ra.

- Ah... không có khả năng!

Sắc mặt Hoàng Lực xuất hiện một tia khủng hoảng.

Về sau, "răng rắc" một tiếng, kết giới phòng ngự cuối cùng của hắn lên tiếng phá hủy, lực lượng mãnh liệt bành trướng kia rơi vào trên ngực hắn, khí tức hủy diệt lập tức truyền khắp toàn thân.

Sau đó thân thể tàn phá kia chậm rãi ở giữa không trung trụy lạc, chỉ sợ đã là cửu tử nhất sinh rồi.

- Đến phiên ngươi.

- Hoàng Lực!

Mà ở bên kia, Hoàng Hoán đang muốn tới hỗ trợ Hoàng Lực, chứng kiến một màn như vậy không khỏi sợ hãi, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra ngay cả Hoàng Lực cũng ở dưới một kích của Nhị kiếp Bán Thần trước mắt này rơi vào kết cục thê thảm như thế.

Căn bản không thể lực địch!

Hắn vào lúc này xuất hiện một tia sợ hãi, thậm chí muốn quay người chạy trốn, dù sao vô luận là chung cực Bán Thần khí, nịnh nọt Thiếu chủ gì đó đều không trọng yếu bằng mạng nhỏ của hắn.

- Thiếu chủ!

Nhưng mà vào lúc này, hắn bỗng nhiên chứng kiến từ bên trong Hoàng Nham Thành kia có một đạo thân ảnh quen thuộc bá đạo đang cao tốc bay ra, cái này làm cho thần sắc của hắn lập tức vui vẻ, trong nội tâm đại định.

- Ồ?

Nghe được tiếng hô của Hoàng Hoán kia, Tần Phàm cũng giống như có cảm giác, ghé mắt hướng về phương hướng Hoàng Nham Thành kia nhìn lại.

Xem xét phía dưới, liền chứng kiến một nam tử trẻ tuổi mặc hoa phục đang dùng một tư thái ưng kích cửu thiên bay ra, người này không phải người khác, đúng là hắn từng có qua một lần diện kiến Hoàng Động, Hoàng Nham Thành thành chủ chi tử, cường giả ở bên trong ngũ kiếp Bán Thần cường giả.

Ở trong miệng Lão Ngư cùng Ngư Lão kia, đối với thiên tài trẻ tuổi năm gần hai mươi sáu tuổi này là tán thưởng có thừa, ở bên trong lần trước gặp mặt, Tần Phàm coi như là được chứng kiến người này bất phàm. Lúc này đối phương người chưa tới, cái khí thế kia đã tới trước.

Lần trước lúc tương kiến, Hoàng Động này không có chủ động phát ra khí thế, còn lần này tầng tầng khí tức như núi như nhạc, mang tất cả giữa không trung hướng về Tần Phàm phô thiên cái địa mà đến, lộ ra khủng bố hơn rất nhiều.

Dù là Tần Phàm, cảm nhận được cỗ cường hoành bá đạo trong khí thế kia của đối phương, cũng không khỏi là trong lòng ngưng trọng một ít.

- Hoàng Lực!

Hoàng Động kia đuổi tới, thân hình như là kinh hồng ở trên không trung lóe lên, ngay lập tức đi đón lấy thân thể lúc này sinh tử không biết của Hoàng Lực, trong miệng phát ra một thanh âm buồn giận.

- Thiếu chủ, là người này đánh Hoàng Lực tổn thương thành như vậy đấy! Đả thương Hoàng Quế cũng là hắn!

Lúc này thấy Hoàng Động đi vào, Hoàng Hoán kia cũng cảm giác đã nắm chắc khí thế, trên người phát ra một cỗ khí thế không kém, sinh sinh ở một bên ngăn trở đường lui của Tần Phàm.

Để phòng ngừa Tần Phàm vào lúc đó đào tẩu, hơn nữa trong miệng nhìn Hoàng Động nói ra.

- Hoàng Động Thiếu thành chủ, không thể tưởng được chúng ta nhanh như vậy lại gặp mặt.

Tần Phàm chỉ là nhàn nhạt liếc nhìn Hoàng Hoán kia, cũng không cho là đúng, quay đầu lại nhìn hướng Hoàng Động, lộ ra một vòng vui vẻ nói ra.

- Quả nhiên là ngươi! Bất quá một nhị kiếp Bán Thần cường giả nho nhỏ, dĩ nhiên cũng làm dám ở Hoàng Nham Thành ta giương oai! Đã đến rồi, vô luận ngươi là địa vị gì, hôm nay ngươi cũng mơ tưởng đơn giản rời đi!

Mà Hoàng Động tiếp được Hoàng Lực, tra nhìn một chút thương thế của hắn, phát hiện Hoàng Lực chỉ còn lại có một hơi, thậm chí bị thương so với Hoàng Quế còn nặng hơn. Hắn không khỏi là giận dữ bật cười.

- Tiểu súc sanh, hôm nay ngươi chọc cánh khó bay, mau mau thúc thủ chịu trói!

Bọn người Hoàng Hồng theo sau Hoàng Động cũng gầm lên lên tiếng.

- Thiếu thành chủ, ta đi vào Hoàng Nham Thành vốn một mực tuân thủ lấy thành quy của quý thành. An phận thủ thường, bất quá bởi vì thuộc hạ của ngươi hùng hổ dọa người, muốn ở trong nội thành công nhiên phá hư thành quy, đối với ta tiến hành đánh cướp, ta mới không thể không xuất thủ mà thôi.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1204)