Vay nóng Homecredit

Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 0867

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 0867: Giết không tha
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)

Siêu sale Shopee


- Không lẽ Vương sư huynh đã quên yêu hoàng tự xưng đến từ Thiên Yêu Điện sao?

Biểu tình Lý Vân Kỳ nghiêm túc nói:

- Nếu không nhờ có chiến đấu khôi lỗi Đại Hoàng Phong Đinh sư huynh để lại thì hai ta đã chết nhiều lần. Theo ta được biết thì Thiên Yêu Điện không phải thế lực nhỏ, là thánh địa yêu tộc số hai đứng sau Yêu Thần cung.

Trấn chủ Lý Anh ngây người:

- Kẻ địch nặng ký như vậy?

Vương Tiểu Thất cười khổ, oán trách Lý Vân Kỳ:

- Vân Kỳ thật là đầu đất, thầm hiểu trong lòng được rồi, nói ra chi cho ta sợ? Vậy ngươi nói xem chúng ta nên làm gì bây giờ?

- Kết quả tốt nhất đương nhiên là chờ đợi viện quân.

Lý Vân Kỳ khẽ thở dài:

- Nhưng trong mấy ngày ngắn ngủi vừa qua hơi thở cường giả xuất hiện quanh Thanh Giang trấn ngày càng đông, không chỉ cường giả yêu tộc còn có vài hơi thở cao thủ nhân tộc xa lạ. Chuyện hơi lạ, sợ là cao thủ tông môn bình thường có đến cũng không ích lợi gì, trừ phi là Trương Phàm sư huynh đích thân đến.

Cuồng Đao Trương Phàm bây giờ xứng là cao thủ số một Tuyết Châu, tuy bình thường gã điệu thấp nhưng đệ tử hạch tâm Vấn Kiếm tông như Lý Vân Kỳ sớm biết thiếu niên thợ săn ngày xưa bị nhận xé là tư chất ngu dốt, không thể tập võ, suýt không có tư cách vào Vấn Kiếm tông giờ thực lực đã cao đến không ai theo kịp.

Đối diện vật khổng lồ như Thiên Yêu Điện chỉ có thực lực mạnh mẽ của Cuồng Đao Trương Phàm mới miễn cưỡng khiến Lý Vân Kỳ, Vương Tiểu Thất thấy an toàn.

Vương Tiểu Thất gật đầu, nói:

- Nếu là tiểu Phàm đến thì có thể giải quyết nhiều chuyện, vấn đề là lúc này tông môn càng cần hắn tọa trần. Phải rồi, Vân Kỳ có biết Độn Thiên Thạch Thi là gì không tại sao cao thủ Thiên Yêu Điện kia đuổi theo giết chúng ta như chết nhi tử?

Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ theo thông lệ đi tuần tra tài sản Vấn Kiếm tông ở các nơi, chọn mua giao dịch một mớ vật tư tông môn cần. Mới đầu mọi chuyện rất thuận lợi, trên đường về Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ liên tục bị chặn giết mấy chục lần. Cuối cùng một cường giả yêu tộc yêu hoàng tự mình xuống tay buộc Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ giao ra Độn Thiên Thạch Thi nếu không thì giết không tha.

Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ căn bản không biết Độn Thiên Thạch Thi là cái gì, trong vật tư chọn mua hoàn toàn không có vật phẩm dó. Nhưng cường giả yêu tộc yêu hoàng cắn chết Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ có Độn Thiên Thạch Thi làm hai người có oan không chỗ than.

Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ miễn cưỡng dựa vào Đại Hoàng Phong, một trong các chiến đấu khôi lỗi được Đinh Hạo lấy từ Ngụy Thần thành thị đã qua tay hắn cải tạo mới trọng thương cường giả yêu tộc yêu hoàng của Thiên Yêu Điện, chạy thẳng tới Thanh Giang trấn.

Nhưng sau đó Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ không thể ra Thanh Giang trấn.

Bởi vì càng lúc càng nhiều cao thủ, cường giả yêu tộc yêu hoàng xuất hiện bao vây Thanh Giang trấn, trên đường trở về Vấn Kiếm tông dựng nhiều trạm gác chặn giết.

Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ không thể không dùng cách đặc biệt báo tin về Vấn Kiếm tông mong được cứu viện.

Lý Vân Kỳ nghe Vương Tiểu Thất hỏi, lắc đầu, nói:

- Không có chút manh mối gì. Ta đã xem lại vật tư chúng ta chọn mua một trăm lần nhưng không có vật phẩm minh văn, có lẽ đám người đó đã lầm rồi, Độn Thiên Thạch Thi không ở trong tay chúng ta, đây chỉ là hiểu lầm.

Vương Tiểu Thất cúi đầu ngẫm nghĩ, nói:

- Mới đầu ta cũng nghĩ đây là hiểu lầm, có lẽ người Thiên Yêu Điện nhầm lẫn điều gì.

Lý Vân Kỳ nghe ra lời Vương Tiểu Thất có ẩn ý, hỏi:

- Còn bây giờ?

- Hiện tại ta đột nhiên cảm thấy không phải bọn họ sai mà là chúng ta bỏ qua cái gì.

Tuy thực lực của Vương Tiểu Thất không cao nhưng rất nhạy bén, thông minh. Vương Tiểu Thất chỉ vào mấy cột khí lực lượng đủ màu gần như thực chất quanh Thanh Giang trấn.

Vương Tiểu Thất nói:

- Nếu chỉ có người Thiên Yêu Điện nghe tin chạy đến thì có lẽ lầm thật, nhưng nhiều người như vậy, có cả cường giả nhân tộc thì không đơn giản là hiểu lầm.

Lý Vân Kỳ ngây người, lầm bầm chửi thề.

Lý Vân Kỳ hỏi:

- Bây giờ làm sao đây? Cứ tiếp tục thế này có lẽ nguyên Thanh Giang trấn sẽ bị vạ lây, gặp tai họa ngập đầu. Nhiều cao thủ như vậy bức tường đá ngăn được đại quân yêu thú, mãnh thú nhưng không thể chặn cao thủ thật sự.

Biểu tình trấn chủ Lý Anh trầm trọng.

Lão nhân phong độ uy mãnh như hùng sư cắn chặt răng, nói:

- Trong trấn có đường hầm, hay là các ngươi đi trước...

Lý Vân Kỳ lắc đầu, nói:

- Phụ thân, có lẽ đường hầm lừa được cao thủ bình thường nhưng sẽ không thể gạt cao thủ hai tộc bao vây xung quanh.

Vương Tiểu Thất gật đầu, nói:

- Xem ra bọn họ kiêng dè lẫn nhau nên tạm thời không ra tay trước, sự cân bằng này một khi bị đánh vỡ là chúng ta xui. Bà nội nó, Độn Thiên Thạch Thi khốn kiếp là thứ gì đây? Nếu ta biết thì sẽ quăng nó đi cho bọn họ giành.

Vương Tiểu Thất chưa nói xong thì...

- Hãy giao Độn Thiên Thạch Thi ra, nếu không sẽ huyết tẩy trấn!

Thanh âm bạo ngược, tàn nhẫn từ ngoài tường thành vọng vào Thanh Giang trấn như sóng thần dâng trào. Mọi người chưa kịp phản ứng thì vang một chuỗi tiếng nổ, tường thành kiên cố dài vài trăm thước bị đánh sập, đá vụn bay đầy.

Lực lượng thật đáng sợ!

Mọi người biến sắc mặt.

Võ giả cao thủ nhân loại trong Thanh Giang trấn bị chấn màng tai ù vang, chân nhẹ hẫng, huyền khí hỗn loạn, nháy mắt đánh mất sức chiến đấu.

Từ trên bầu trời nhìn xuống thấy khu vực bị phá hư hình quạt rợn cả người.

Lực lượng sóng âm đúng là hủy thiên diệt địa.

Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ biến sắc mặt, liếc nhau, thấy sợ hãi trong mắt nhau. Lại một cường giả yêu tộc khủng bố xuất hiện, lần này dù có lấy chiến đấu khôi lỗi Đại Hoàng Phong cũng chưa chắc đánh thắng đối thủ.

Vương Tiểu Thất cắn răng hỏi:

- Làm sao đây?

Lý Vân Kỳ không biết nên nói cái gì.

Chính lúc này...

Một thanh âm trêu chọc vang bên tai Vương Tiểu Thất:

- Đã sớm nói tiểu tử nhà ngươi chăm chỉ luyện võ thế mà cứ lười biếng, bây giờ hối hận cũng không kịp đi?

Thanh âm này thân thiết mà nhu hòa.

Nghe vào tai Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ thì như sét đánh, tai ù vang, đầu óc trống rỗng. Cảm xúc mừng như điên, thấp thỏm tràn ngập trong lòng Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ.

Vương Tiểu Thất cứng ngắc không có can đảm xoay người lại, run lẩy bẩy nói:

- Đinh... Đinh sư huynh?

Vương Tiểu Thất sợ xoay người sẽ nhận ra chỉ là nghe lầm.

Lý Vân Kỳ biểu hiện giống y như Vương Tiểu Thất.

Đinh Hạo rời khỏi Vấn Kiếm tông, Bắc Vực đã hơn ba năm, bặt vô âm tín. Tất cả đệ tử Vấn Kiếm tông đều mong chờ truyền kỳ võ đạo Đinh Hạo trở về. Đám người Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ là bằng hữu của Đinh Hạo càng ngày nhớ đêm mong.

Chò đợi ba năm đủ để mong mỏi biến thành tuyệt vọng.

Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ không ngờ vào phút ngàn cân treo sợi tóc sẽ nghe giọng Đinh Hạo, thanh âm vừa xa lạ mà quen thuộc với bọn họ.

Chớp mắt Lý Vân Kỳ, Vương Tiểu Thất thấy hoa mắt.

*****

Hai thân hình xinh đẹp trẻ tuổi một nam một nữ xuất hiện trước mắt Lý Vân Kỳ, Vương Tiểu Thất.

Thanh niên tuấn tú mặc áo xanh, mỉm cười như ngọc, tóc đen như không phải là Đinh Hạo thì ai?

Người Vương Tiểu Thất run rẩy:

- Thật sự là ngươi... Đinh sư huynh... Đã trở lại?

Lý Vân Kỳ thì dụi mắt liên tục.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

- Tiểu Thất, Vân Kỳ, chúng ta lại gặp mặt.

Đinh Hạo nhẹ đấm vào vai Lý Vân Kỳ, Vương Tiểu Thất, đây là thói quen thân thiết cũ.

- A a a a!!!

Vương Tiểu Thất bỗng rú lên sau đó ôm siết Đinh Hạo.

Lý Vân Kỳ nhảy cẫng lên, ôm chầm Đinh Hạo.

Lý Y Nhược mặc áo giáp nữ võ sĩ màu đỏ dán sát người, xinh đẹp như tiên giáng trần đứng một bên cười khúc khích, vui vẻ nhìn hình ảnh này. Người nào không trải qua ngày tháng học nghệ, cùng sống cùng chết sẽ không hiểu tình cảm đậm như máu giữa các nam nhân.

Trùng phùng thật tốt đẹp biết bao.

Trấn chủ Lý Anh ban đầu giật mình sau đó nhanh chóng phản ứng, lộ biểu tình mừng như điên. Trấn chủ Lý Anh từng gặp Đinh Hạo vì hôn sự của Cao Tuyết Nhi, khi đó hắn chỉ là một đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện. Sau đó Đinh Hạo nổi lên như sao dổi, danh tiếng truyền khắp Tuyết Châu, trấn chủ Lý Anh nghe nói nhiều chuyện về hắn.

Vào phút mấu chốt Đinh Hạo xuất hiện phải chăng sẽ đảo ngược tình huống?

Trấn chủ Lý Anh thấy mong chờ.

Bên ngoài vang lên tiếng rống to:

- Ha ha ha ha ha ha! Nếu đã không trả lời là quyết tâm chiếm Độn Thiên Thạch Thi làm của riêng? Không biết sống chết, cùng nhau đi chết đi!

Thanh âm lúc trước lại vang lên.

Đoàn sáng yêu khí đỏ rực như mặt trời nóng cháy từ gió tuyết tối đen phía xa bay tới. Lực lượng yêu khí hùng hồn như sóng thần lăn cuồn cuộn, nơi nó đi qua đất nứt, tường thành sụp đổ như tận thế.

Đây là lực lượng một đỉnh yêu hoàng.

Làm người ta nín thở.

Các võ giả nhân loại, bình dân trong Thanh Giang trấn đều run rẩy. Lực lượng cường giả yêu tộc yêu hoàng bạo ngược, tàn nhẫn khiến mọi người như ở trong địa ngục tử vong. Lão võ giả như trấn chủ Lý Anh nửa đời đi trong đường sống chỗ chết cũng thấy sợ hãi từ tận linh hồn.

- Đinh sư huynh, Đại Hoàng Phong ở chỗ của ta...

Vương Tiểu Thất gọi ra chiến đấu khôi lỗi ở trong tay gã phát huy sức chiến đấu Võ Hoàng cảnh, trong tay Đinh Hạo chắc chắn sẽ tăng lực lượng càng cường đại hơn để đánh bại cao thủ yêu tộc này.

Phía xa.

Cường giả yêu tộc phát ra lực lượng, yêu diễm chiếu sáng trời đêm giống như ban ngày.

Tiếng cười to bạo ngược, tàn nhẫn vang lên:

- Đám yếu đuối tham lam, chết đi, ha ha ha ha ha ha!

Đinh Hạo vỗ vai Vương Tiểu Thất, nói:

- Không cần.

Đinh Hạo nói xong tùy ý vỗ chưởng.

Lực lượng cơ thể khủng bố đánh bạo không khí hình thành chưởng ấn trong suốt nhanh như chớp xé rách ánh sáng yêu khí đầy trời, vỗ nát cường giả yêu tộc yêu hoàng biến thân thành mặt trời yêu diễm như đập ruồi.

Bùm!

Vang tiếng nổ điếc tai, ánh sáng yêu khí vỡ nát, mảng lớn máu và xương bay tứ tán.

- Thứ như ngươi dám mơ ước đồ của Vấn Kiếm tông ta?

Giọng Đinh Hạo không lớn không nhỏ ẩn chứa uy nghiêm không tha nghi ngờ chậm rãi vang trong bầu trời đêm.

Thiên địa tĩnh lặng.

Tuyết rơi, cuồng phong rít gào đều biến mất.

Chưởng ấn trong suốt nổ nát đỉnh cường giả yêu tộc yêu hoàng xong xé rách hư không bắn vào vũ trụ khung trời càng cao hơn, như sao băng rực rỡ xẹt qua trời dêm.

Lý Vân Kỳ, Vương Tiểu Thất, trấn chủ Lý Anh trợn mắt há hốc mồm.

Đám võ giả, cao thủ nhân loại trong Thanh Giang trấn ngây ngốc ngước nhìn thấy điều khó tin nhất thế giới.

Phương xa hơn, các cột sáng lực lượng cường đại vòng quanh Thanh Giang trấn cũng tối đi.

Dù các cao thủ, cường giả ẩn giấu trong chỗ tối rất tự tin vào thực lực của mình, nhưng khi bọn họ nhìn thấy hình ảnh này thì cảm giác áp lực nặng nề. Sao băng chưởng ấn xẹt qua bầu trời đêm làm nhiều kẻ bụng dạ hiểm độc sợ hĩa.

Rất nhanh, quanh Thanh Giang trấn biến mất vài hơi thở cường giả.

Dù là cường giả nhân loại hay yêu tộc tự biết thực lực mình không bằng người vỗ chưởng thì sáng suốt chùn chân, không khuấy nước đục. Một số người trông chờ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, nhưng hiện tại 'lửa' đốt đến mức này bọn họ không dám mon men đến gần.

Tình hình bây giờ chỉ có cường giả tuyệt đối, siêu thế lực mới có tư cách tiếp tục thi đấu. Nếu bọn họ cưỡng ép xen vào thì chỉ có đường tự đốt mình.

Dĩ nhiên cũng có một số thế lực, cường giả rất tin tưởng vào thực lực của mình hoặc có vũ khí bí mật còn ẩn núp quanh Thanh Giang trấn.

Đinh Hạo một đấm đánh nổ một đỉnh cường giả yêu tộc yêu hoàng chấn kinh bốn phương.

Mấy giây sau phía xa vang lên tiếng quát to vừa kinh vừa giận:

- Ai dám to gan giết cao thủ của Thiên Yêu Điện ta? Không biết sống chết là muốn đối đầu với Thiên Yêu Điện sao?

Đinh Hạo cười to, lắc người biến mất tại chỗ.

Chớp mắt chỗ phát ra thanh âm bỗng vang tiếng gầm kinh hoảng, từng luồng sáng yêu tộc cường đại bắn lên cao như pháo hoa vụt tắt. Một chuỗi tiếng cường giả yêu tộc gào rú liên miên không dứt.

Quá trình kéo dài mấy chục giây, sau đó mọi thứ tĩnh lặng.

Đinh Hạo quay về bậc thang thạch điện giữa Thanh Giang trấn.

Đêm khuya, gió bắc rít gào, tuyết bay đầy trời.

Quanh thạch điện đã đốt đống lửa to, lửa cháy đì đùng đặc biệt dễ thấy trong bóng đêm. Ánh lửa đỏ hồng phản chiếu, Đinh Hạo mặc áo xanh giống như Chiến thần đứng sừng sững, sát khí đỏ rực như ngọn lửa thực chất bao quanh người hắn.

Nhiều cường giả núp trong bóng tối thấy hình ảnh đó thì nín thở.

Hướng Thiên Yêu Điện bay ra mùi máu gay mũi, tĩnh lặng như đất chết. Trong thời gian chưa đến một chén trà Đinh Hạo với thủ đoạn sấm sét đã tàn sát hết cao thủ Thiên Yêu Điện.

- Khuyên các vị hãy sớm rời đi, khi mặt trời mọc nếu còn ai dám ở trong phạm vi trăm dặm Thanh Giang trấn thì giết không tha!

Mắt Đinh Hạo như tia chớp đâm xuyên qua trời đêm.

Lời tuyên bố dõng dạc như sét thần phạt vang vọng trong đêm tuyết, như tiếng chuông gióng lên chấn gió tuyết bốn phía đổi hướng. Bông tuyết vỡ thành bột phấn.

Các cao thủ nhân loại, yêu tộc núp quanh Thanh Giang trấn nghe thanh âm này như bị búa tạ đập vào sọ não, tim đập nhanh.

Trong khoảnh khắc hơi thở cường giả nhân loại, yêu tộc quanh Thanh Giang trấn bớt rất nhiều.

Hết cách, trông thấy có vị sát thần chạy vào Thanh Giang trấn, thực lực cường đại không thể tưởng tượng, giết mấy chục cường giả Thiên Yêu Điện như xắt rau. Bọn họ tự hỏi thế lực không bằng Thiên Yêu Điện, ở lại đây chỉ có đường chết.

Đương nhiên có một vài người ôm lòng may mắn, chỉ hơi lùi lại một khoảng cách chứ không rời đi.

* * *

Đinh Hạo đứng trên bậc thang thấy hết tình hình trong bóng tối phía xa.

Đinh Hạo không xuống tay với cao thủ hai tộc chưa rời đi.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1254)