Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 0895

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 0895: Lại có cố nhân
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Đinh... Đinh huynh đệ định đi xa?

Mấy năm nay Hoa Hoài An vào nam ra bắc giỏi nhìn lòng người, rối rắm một lúc sau cuối cùng gọi Đinh Hạo là Đinh huynh đệ.

Đinh Hạo gật đầu, nói:

- Đúng vậy. Sắp đi xa nhà một chuyến, trong phút chốc không về được.

Cố Thiếu Sơ nâng ly cười nói:

- Vậy thì thật tình cờ, tới đúng lúc gặp Đinh huynh đệ.

Đinh Hạo cười uống hết ly rượu, nói:

- Trước khi đi có thể gặp cố nhân ngày xưa cũng là việc may mắn, ha ha ha ha ha ha! Cho nên hôm nay chúng ta không say không về, nhất định phải uống cho say!

- Nếu Đinh huynh đệ có nhã hứng như thế thì tất nhiên hai chúng ta liều mình bồi quân tử.

Hoa Hoài An phập phồng bất an dần bình tĩnh lại. Dù Đinh Hạo đã là đại nhân vật danh chấn bốn phương nhưng không khác gì lúc trước, Hoa Hoài An thấy yên lòng.

Khi Hoa Hoài An nói chuyện thì có tiếng bước chân truyền đến.

Người đến là Cuồng Đao Trương Phàm, Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ, Nhậm Tiêu Dao, Cuồng Nhân Lữ Cuồng, Trần Thắng, Tôn Thiên, Kim Cương Tiểu Ngốc. Cả đám đều là đệ tử Vấn Kiếm tông cùng quý với Đinh Hạo. Trừ Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết mất tích trong chiến trường bách thánh thì Thất Nghĩa Minh cũng chỉ còn xác rỗng. Đám người tiểu võ si Trần Thắng điệu thấp nhiều, bây giờ thực lực của họ tăng vọt, thành nhân vật trung tâm của Vấn Kiếm tông, có quan hệ không tệ với Đinh Hạo.

Từ khi Đinh Hạo quay về Vấn Kiếm tông lần đầu bày tiệc đoàn tụ với các huynh đệ ngày xưa.

- Ha ha ha ha ha ha! Đều đến rồi. Đã lâu không cùng mọi người uống rượu trò chuyện, mượn cơ hội chiêu đãi Hoa đại ca, Cố đại ca, huynh đệ chúng ta cùng nhau uống no say đi!

Đinh Hạo cười lớn kêu đám người Cuồng Đao Trương Phàm, Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ, Nhậm Tiêu Dao, Cuồng Nhân Lữ Cuồng, Trần Thắng, Tôn Thiên, Kim Cương Tiểu Ngốc ngồi xuống.

Đám người ngồi trên bãi cỏ hậu viện, lấy rượu và nguyên liệu tự mình chế biến. Kiếp trước Đinh Hạo thích làm tiệc nướng ngoài trời, lúc một mình ra ngoài mạo hiểm rèn luyện cũng ăn cơm như vậy, tiêu dao tự tại.

- Vừa lúc ta mang đến một ít mỹ tửu Kiếm Châu, mời các vị huynh đệ nhấm nháp.

Hoa Hoài An lấy mấy đàn rượu ngon phong kín từ trong trữ vật giới chỉ ra. Bình thường Hoa Hoài An vào nam ra bắc gom quỳnh tương các nơi trong Bắc Vực, mở nắp ra liền có mùi thơm nức mũi thoang thoảng.

Cuồng Nhân Lữ Cuồng hít hà, là người thứ nhất giành vò rượu:

- Rượu ngon, quả nhiên là rượu ngon!

Nếu Đinh Hạo đều gọi Hoa Hoài An là đại ca thì mấy người khác tất nhiên phải cho mặt mũi. Vương Tiểu Thất buôn bán đại biểu tông môn, gã nhiều lần tiếp xúc với Đà Linh thương đội, sớm quen thân với Cố Thiếu Sơ, Hoa Hoài An. Chào hỏi qua đi, không khí rất vui vẻ.

Đinh Hạo thân thở:

- Nhớ năm xưa khi Thanh Sam sư tôn còn sống thích nhất là rượu ngon.

Đinh Hạo đổ một ly rượu từ mỗi vò ra rải phương hướng mộ anh liệt viên Vấn Kiếm tông.

Rất nhanh có tiếng bước chân vang lên.

Đinh Hạo cười, đứng dậy chào hỏi:

- Mộ Dung sư muội, Ngọc sư muội, Thiên Âm sư muội, các người đến muộn, nên bị phạt rượu.

Người xuất hiện là Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao, Thiên Âm, Thanh Đàn, các nữ đệ tử ngày xưa của Lý Y Nhược. Đinh Hạo nổi hứng muốn nhớ lại năm tháng hồi còn trong đệ tử ký danh nên sai đệ tử tông môn mời bọn họ đến.

Ngọc Giác Dao cười tủm tỉm nói:

- Bây giờ Đinh sư huynh là người bận rộn nên chúng ta nào dám quấy rầy?

Nữ hài tử ngày xưa xinh đẹp đáng yêu giờ đã tổ mã thành cô nương thướt tha. Váy dài nho sam màu xanh nhạc tôn lên Ngọc Giác Dao xinh đẹp yêu kiều. Mộ Dung Yên Chức đi sau lưng Ngọc Giác Dao thì phong thái ngự tỷ, rất có khí thế. Thiên Âm, Thanh Đàn tư chất thua Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao một chút nhưng cũng đều là các nữ đệ tử xinh đẹp trong quý đệ tử ký danh xưa, mỗi người một vẻ.

Mộ Dung Yên Chức cười hỏi:

- Hôm nay sao Đinh sư huynh có nhã hứng vậy?

Đinh Hạo cười đáp:

- Bỗng nhiên thấy nhớ thời gian trước kia. Lúc còn là đệ tử ký danh mỗi ngày vất vả tu luyện nhưng không cần lo việc lớn trong tông môn, chớp mắt sáu năm qua đi. Niên niên tuế tuế hoa tương tự, tuế tuế niên niên người đã khác. Giờ đây chúng ta gánh trách nhiệm chấn hưng tông môn, rất khó có cơ hội tụ tập cùng nhau. Hôm nay Đinh Hạo đánh bạo chậm trễ thời gian của các người bỏ chút thời giờ ngồi xuống uống rượu, nghỉ ngơi nửa ngày xem như một loại hưởng thụ.

- Cũng phải, từ ba năm trước Đinh sư huynh rời đi vẫn không có cơ hội thỉnh giáo vấn đề khó trong tu luyện võ đạo.

Ngọc Giác Dao vẫn là tính cách đơn thuần ngày xưa, ngồi xuống bãi cỏ, giật nắp vò rượu sảng khoái uống một hớp lớn.

Lúc rèn luyện trong di tích Ngọc Giác Dao, Mộ Dung Yên Chức, Đinh Hạo từng sống chết có nhau. Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao là bằng hữu tốt nhất của Đinh Hạo.

Trừ Cố Thiếu Sơ, Hoa Hoài An ra những người có mặt đều là sư huynh đệ đồng môn, quan hệ thân thiện. Cuồng Nhân Lữ Cuồng trước kia không hợp với đám đông bị nhóm Vương Tiểu Thất dạy dỗ trở nên hoạt bát nhiều.

Khi Đinh Hạo không có mặt đám người này thường rút thời gian rảnh tụ hợp lại, cảm tình rất tốt.

Mùi rượu thoang thoảng trong không khí.

Đinh Hạo định trước khi lên đường tò chuyện với tất cả bằng hữu. Đinh Hạo uống nhiều rượu, lôi kéo từng người cụng ly, tiếng chơi đoán số uống rượu không ngừng vang lên. Mọi người thấy Đinh Hạo phấn khởi vì cũng thoải mái vui chơi. Nếu người ngoài thấy đám người say khướt này sẽ không dám tin tưởng bọn họ là võ giả võ đạo trên Tiên Thiên Võ Tông cảnh, tưởng đâu là dân chợ trời.

Mộ Dung Yên Chức nói thầm với Ngọc Giác Dao:

- Tối hôm nay Đinh sư huynh hơi lạ, ít khi thấy sư huynh uống rượu như vậy.

Ngọc Giác Dao gật đầu, nói:

- Đúng vậy. Ta cũng cảm thấy Đinh sư huynh dường như có tâm sự gì, ta có linh cảm sư huynh sắp đi đâu.

Mộ Dung Yên Chức nhìn Lý Y Nhược ngồi bên cạnh, mỹ nữ số một năm viện Thanh Sam Đông Viện, Tử Sam Nam Viện, Hồng Sam Tây Viện, Hoàng Sam Bắc Viện, Bạch Sam Trung Viện luôn nhìn chăm chú vào Đinh Hạo. Mộ Dung Yên Chức biết Lý Y Nhược có tin tức nội bộ nhưng nàng không hỏi.

Mộ Dung Yên Chức bỗng cười nói với phía xa:

- Ai ở bên cạnh? Mấy tiểu nha đầu, ra đi.

Hoan Hoan, Ny Nhi, Cao Tuyết Nhi xấu hổ bước ra chào Mộ Dung sư thúc rồi cung kính tới trước mặt Đinh Hạo, hành lễ chào hỏi.

Đinh Hạo cười to, tặng lễ vật cho ba nha đầu Hoan Hoan, Ny Nhi, Cao Tuyết Nhi.

Ba nha đầu Hoan Hoan, Ny Nhi, Cao Tuyết Nhi tư chất không tệ, bây giờ đều là cường giả trên Tiên Thiên Võ Tông cảnh, là ba đóa hoa nhỏ của Vấn Kiếm tông, đối tượng Lý Lan chú trọng tài bồi. Vận mệnh của Hoan Hoan, Ny Nhi, Cao Tuyết Nhi đều được Đinh Hạo thay đổi, hắn có ơn tái tọa họ. Cho nên Hoan Hoan, Ny Nhi, Cao Tuyết Nhi rất tôn sùng và kính sợ Đinh Hạo.

Hoan Hoan bưng rượu lên lấy can đảm nói:

- Đinh sư thúc tổ, ta đại biểu cho các đồng bạn trong xóm nghèo kính người một ly.

*****

Cao Tuyết Nhi, Ny Nhi bước tới nói:

- Hai chúng ta cũng vậy.

Đinh Hạo cười cốc đầu ba nha đầu Hoan Hoan, Ny Nhi, Cao Tuyết Nhi.

Đinh Hạo nói:

- Hôm nay không có bối phận tông môn, ba nha đầu các ngươi gọi ta là Đinh đại ca được rồi.

Trong lòng Đinh Hạo rất cảm thán. Ngày xưa ba nha đầu còi cọc chớp mắt đã trổ mã thành thiếu nữ xinh đẹp hấp dẫn.

Nghe Đinh Hạo gọi mình là nha đầu, ba mỹ thiếu nữ Hoan Hoan, Ny Nhi, Cao Tuyết Nhi biểu tình khác nhau. Cao Tuyết Nhi thở dài, cho đến nay nàng vô cùng ngưỡng mộ Đinh Hạo nhưng dù là bối phận hay thực lực đều kém quá xa. Cao Tuyết Nhi biết nàng và nam nhân tuấn tú trước mắt không có khả năng bên nhau, chỉ có thể lấy lại trái tim.

Đinh Hạo nhìn ba nha đầu Hoan Hoan, Ny Nhi, Cao Tuyết Nhi ngồi xuống, hắn lắc đầu.

Lúc này đã là mặt trời khuất núi, vầng trăng sáng treo cao tỏa ánh bạc vô ngần vạn dặm, làm người ta không uống rượu mà say.

Đinh Hạo định nói gì bỗng biến sắc mặt, ánh mắt trở nên sắc bén nhìn ra sau lưng.

Đinh Hạo mở miệng hỏi:

- Là vị cao nhân nào đến, tại sao không lộ mặt? Cần gì lén lút núp trong chỗ tối?

Mọi người ngây ra sau đó kinh ngạc.

Bọn họ chẳng hề phát hiện ra, nhưng thực lực của Đinh Hạo tinh thâm hơn họ rất nhiều, không thẻ so sánh. Không lẽ thật sự có người rình rập trong bóng tối? Là ai mà to gan dám xâm nhập vào Vấn Kiếm sơn trang, không biết có đao cuồng kiếm si Đinh Hạo, Cuồng Đao Trương Phàm tọa trấn Vấn Kiếm sơn trang sao?

Ánh trăng chiếu rọi, không có thanh âm vang lên.

Đinh Hạo lạnh lùng cười:

- Nếu các hạ không muốn xuất hiện thì Đinh Hạo đành đắc tội.

Đinh Hạo dứt lời, một luồng kiếm quang rực rỡ bắn ra từ ngón tay hắn.

Nhanh như tia chớp.

Mọi người cảm thấy mắt hoa lên. Kiếm quang bắn ra ngoài không trung hai mươi thước, cái bóng núp vào bức tường màu vàng lắc người. Bùm một tiếng, cái bóng ngăn lại luồng kiếm quang.

Có thể chặn lại một kích của Đinh Hạo?

Là ai mà thực lực cao như thế?

Biểu tình Đinh Hạo nghiêm túc, bước ra một bước, ngón tay chậm rãi búng, lại một luồng kiếm quang kiếm ý màu trắng bay ra.

- A di đà phật, không ngờ thực lực của Đinh thí chủ tinh tiến như vậy, ta muốn chậm một chút xuất hiện cũng không được.

Vang tiếng niệm kinh, ánh sán vàng rực rỡ, sóng âm như vật hữu hình va chạm kiếm quang kiếm ý màu trắng. Bùm một tiếng tất cả tan biến, một người mặc áo vải thô màu vàng nhạt bước ra từ hư không.

Đinh Hạo ngây người sau đó biểu tình mừng rỡ.

Mọi người thấy phái đối diện là một tăng nhân trẻ tuổi, thân hình thon dài, mặt như quan ngọc, tai dài đến vai, cực kỳ anh tuấn nho nhã. Tăng nhân trẻ là mỹ nam hiếm thấy, đủ khiến các thiếu nữ điên cuồng. Dù trên đầu tăng nhân trẻ có vết sẹo chấm tròn nhưng càng toát ra khí chất tà mị, làm khác giới tim đập nhanh.

Tăng nhân trẻ có thể đánh ngang tay với Đinh Hạo. Thực lực khác hẳn người thường.

Nhưng mặt tăng nhân trẻ trắng bệch dường như tinh thần không quá tốt.

Vương Tiểu Thất lớn giọng hét lên:

- Ủa? Thì ra là Kim Thiền thánh tăng, nếu là cố nhân sao lại thập thò đi vào?

Tăng nhân trẻ tuấn tú như ngọc chính là Kim Thiền ngày xưa từng đến Vấn Kiếm tông, là truyền nhân của Đại Lôi Âm Tự thánh địa phật gia Tây Mạc.

Đinh Hạo quét mắt Kim Thiền, lộ vẻ kinh ngạc, đăm chiêu gật gù.

Đinh Hạo nói:

- Thánh tăng từ xa đến, Đinh Hạo không chiêu đãi chu đáo, mời đi theo ta.

Đinh Hạo cười nói với người khác:

- Mọi người cứ vui chơi trước đi, ta bận giây lát.

Kim Thiền gật đầu với mọi người, đi theo sau Đinh Hạo, hai, ba bước đã biến mất tại chỗ.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, không biết xảy ra chuyện gì.

Vương Tiểu Thất vỗ trán, phát hiện tình cảm của Kim Thiền, Đinh Hạo không giống bình thường. Kim Thiền có thể khiến người báo trước nhưng lại lặng lẽ ẩn vào Vấn Kiếm sơn trang đương nhiên là vì không muốn bị người ta biết. Vương Tiểu Thất lỡ miệng kêu ra lai lịch của Kim Thiền, gã không biết làm vậy là đúng hay sai.

Xem biểu tình Đinh Hạo trở nên nghiêm túc không lẽ xảy ra việc lớn gì?

* * *

Trong căn phòng bí mật, Đinh Hạo nhíu mày hỏi:

- Có chuyện gì? Tại sao ngươi bị thương nặng như vậy?

Mới rồi Đinh Hạo liếc sơ đã nhìn ra bề ngoài Kim Thiền lành lặn nhưng thật ra đã đến mức tiêu hao lực lượng căn nguyên. Nếu không nhờ tu vi tinh thâm, người bình thường mà như Kim Thiền thì đã chết từ lâu.

Kim Thiền là truyền nhân của Đại Lôi Âm Tự thánh địa phật gia Tây Mạc, không nói 1tlđã đến cảnh giới siêu phàm nhập thánh, địa vị như gã cao lại bị thương nặng đến như vậy, là người nào không e ngại sư môn của Kim Thiền xuống tay nặng đến thế? Không sợ Đại Lôi Âm Tự trả thù sao?

Không còn ai khác trong phòng, Kim Thiền lộ bản tính tăng nhân lưu manh, không giả bộ cao tăng.

Kim Thiền ngồi bệch xuống đất, nhếch môi nói:

- A di đà phật tổ cha nó, khoan nói điều gì khác, có thuốc trị thương không? Loại tốt nhất đấy, nếu không chữa trị thì tiểu tăng đi bán muối thật.

Trán Đinh Hạo nổi gân xanh móc bình ngọc lúc trước Tây Môn Thiên Tuyết tặng cho ra khỏi ngực. Đinh Hạo đổ mấy viên đan dược bán thần giai đưa cho Kim Thiền.

Kim Thiền không khách sáo, nhận đan dược bỏ ngay vàom iệng nhai rôm rốp. Kim Thiền khoanh chân lại, vận khí trị thương. Ánh sáng phật tính màu vàng chớp lóe, từng tiếng tụng kinh thánh phật như có như không phát ra từ cơ thể Kim Thiền. Phật quang thánh khiết, trang nghiêm bao phủ Kim Thiền.

Đinh Hạo đứng một bên canh giữ.

Thực lực của Kim Thiền sâu không lường được, không thua gì Đinh Hạo. Kim Thiền xuất thân từ thánh địa phật gia như Đại Lôi Âm Tự nên chắc chắn có nhiều vũ khí bí mật, lá bài tẩy. Bây giờ Kim Thiền bị thương nặng như vậy, nếu gã không có tuyệt học phật gia cao sâu thì đã không kéo dài đến lúc này. Là ai có thể tổn thương Kim Thiền nặng đến thế?

Đinh Hạo mơ hồ phát hiện vết thương trong cơ thể Kim Thiền có chút khí thánh khiết, trang nghiêm, không phải lực lượng yêu tà.

Chuyện này càng lạ hơn.

Khoảng một nén nhang sau, Kim Thiền vận khí trị thương xong.

Kim Thiền bị thương rất nặng, không thể lành lặn trong thời gian ngắn, dù có đan dược của Đinh Hạo phụ trợ cũng không được. Kim Thiền chỉ hơi khỏe lại, muốn hoàn toàn lành phải mất hai, ba năm.

Đinh Hạo nhìn Kim Thiền, bình tĩnh nói:

- Bây giờ có thể nói đi?

Kim Thiền lấy mấy miếng cẩu nhật ra khỏi ngực, thô bạo cắn xé nhai nhồm nhoàm.

Kim Thiền thở phào nói:

- Có phải ngươi muốn biết là ai tổn thương ta không?

Kim Thiền nói xong không đợi Đinh Hạo đáp đã bảo:

- Ngươi sẽ không tưởng tượng được người đánh ta bị thương nặng như vậy thật ra là cao thủ của Đại Lôi Âm Tự, nếu tính bối phận thì ta phải kêu một tiếng sư thúc.

Đinh Hạo ngây người:

- A? Sư thúc của ngươi? Vậy cũng cỡ cao tăng thánh nhân cảnh?

Đinh Hạo nghiến răng nói:

- Rốt cuộc ngươi làm chuyện gì thương thiên hại lý làm sư thúc của ngươi xuống tay nặng như vậy?

Crypto.com Exchange

Chương (1-1254)