Vay nóng Tinvay

Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 0918

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 0918: Lại trở về Hãn Hải sâm lâm
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)

Siêu sale Lazada


Một thanh niên bên cạnh Đinh Hạo nhắc:

- Hai tháng nay có nhiều người vào thành hơn, không lẽ xảy ra chuyện gì?

Một thanh niên khác chợt nhớ điều gì, phỏng đoán:

- Nghe nói bên rìa Hãn Hải sâm lâm lại phát hiện di tích tông môn thượng cổ gì đó, rất nhiều tông môn, cao thủ chạy tới đó.

Thanh niên Lý Ninh có quan hệ tốt với Đinh Hạo nói:

- Đúng vậy, hèn gì chiều hôm qua ta nghe nói Hắc Giáp Quân trong thành cũng phái một phần cao thủ chạy hướng Hãn Hải sâm lâm. Nghe nói bắt đầu từ bốn ngày trước đã có mấy ngàn cao thủ chạy qua đó. Bắc Địa thành chúng ta là trạm ngoài cùng Hãn Hải sâm lâm, người các phương đều mua đồ bổ ở đây nên đương nhiên sẽ náo nhiệt lên.

Đinh Hạo thản nhiên nghe, hắn sớm biết tin này.

Những tin tức này không có tác dụng lớn với Đinh Hạo, hắn không hứng thú với di tích thượng cổ tông môn của Thần Ân đại lục. Đinh Hạo mới vừa ra khỏi Hãn Hải sâm lâm nhưng không gặp di tích này chắc không phải loại hiếm thấy gì.

- Nghe nói cao thủ Nạp Lan thế gia cũng chạy đến Hãn Hải sâm lâm.

Thanh niên Lý Ninh tiếp tục bảo:

- Đồn rằng cao thủ số một hiện nay của Nạp Lan thế gia là Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức từng du lịch trong Hãn Hải sâm lâm, có thành thân với nữ nhân trong bộ lạc người rừng. Không biết lần này Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức có đến Hãn Hải sâm lâm không?

Một thanh niên khác cười nói:

- Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức là nhân vật cao quý biết bao, Thần Đình cũng phải nể mặt ba phần. Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức ở trong Nạp Lan thế gia dưới một người, trên vạn người, thực lực siêu đẳng sao có thể cúi người đến nơi nhỏ thế này?

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức?

Đinh Hạo nghe cái tên này bỗng có tia chớp xẹt qua não.

Không nhiều người họ kép Nạp Lan, cao thủ dòng họ Nạp Lan từng vào Hãn Hải sâm lâm, kết hôn với nữ nhân trong bộ lạc thì càng không nhiều. Không lẽ Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức là phụ thân mà hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp khờ khổ sở tìm kiếm?

Đinh Hạo đã hoàn toàn hiểu rõ thân thế của Nạp Lan Sơ.

Thanh niên Lý Ninh tiếp tục bảo:

- E rằng di tích hiện thế lần này không nhỏ, có người phát hiện tung tích một ma tinh chuyển thế gần di tích nên có suy đoán di tích tông môn cổ đại có lẽ liên quan đến ma tinh chuyển thế.

Nói đến đây thanh niên Lý Ninh thấp giọng bí hiểm nói:

- Còn một chuyện nữa, nói ra hù chết các ngươi. Ta nghe biểu đệ của ta làm việc trong phủ thành chủ tiết lộ là di tích tông môn cổ đại đó có lẽ liên quan đến địa thần mười lăm năm trước phản loạn ra Thần Đình.

Cái gì?

Tim Đinh Hạo run lên, suýt kêu ra tiếng.

May mắn Đinh Hạo lập tức bình tĩnh cảm xúc, nheo mắt lại.

Một thanh niên trêu chọc:

- Thôi đi, Tiểu Lý, đừng khoác lác nữa. Biểu đệ của ngươi chỉ là một đầu bếp sao tìm hiểu được tin tức gì? Suốt ngày mượn tên biểu đệ nói tầm bậy tầm bạ.

Thanh niên Lý Ninh thề thốt:

- Thật sự là vậy, lần này là thật. Đêm qua ta gặp biểu đệ, hắn chính mồm nói với ta. Nghe nói hôm nay nữ thành chủ Bắc Địa thành cũng sẽ tự mình đến Hãn Hải sâm lâm.

Xem bộ dạng của thanh niên Lý Ninh không giống như thổi phồng.

Đinh Hạo lười biếng duỗi eo, ngáp một cái nói:

- Hôm nay nắng gắt quá, không sưởi ấm nữa, ta đi về trước.

Mấy thanh niên bất ngờ nói:

- A? Cổ ca đi sớm vậy?

Đinh Hạo ném một khối huyền tinh thạch cho mỗi người, nói:

- Trong nhà có việc, buổi trưa các ngươi tùy tiện tìm chỗ ăn đi, đừng chờ ta.

Thanh niên Lý Ninh nhận lấy huyền tinh thạch, mặt mày hớn hở.

Đinh Hạo đi vài bước chợt nghĩ đến điều gì, xoay người nói:

- Phải rồi, những lời ngươi vừa nói đừng nói lung tung khắp nơi. Chuyện Đại Thần Tử là cấm kỵ của Thần Đình, lén lút bàn tán chính là tội lớn. Một khi bị ai biết nghiêm túc điều tra thìngươi, ta, biểu đệ của ngươi khó thể thoát chết.

Thanh niên Lý Ninh cẩn thận ngẫm lại, người toát mồ hôi lạnh vội đồng ý.

Đinh Hạo xoay người rời đi.

* * *

- Tại sao bỗng nhiên trở lại Hãn Hải sâm lâm?

Trên ngọn núi xanh biếc, Lệ Thính Thiền nhìn rừng nguyên thủy mênh mông vô bờ, thầm lấy làm lạ.

Buổi sáng lúc Đinh Hạo trở về bắt đầu gói ghém hành trang, đoàn người với tốc độ nhanh nhất rời khỏi Bắc Địa thành đi đến biên giới Hãn Hải sâm lâm nguyên thủy hoang sơ.

Lệ Thính Thiền từng tu luyện trong Hãn Hải sâm lâm. Khi Lệ Thính Thiền mới đến Thần Ân đại lục đã bị truyền tống vào Hãn Hải sâm lâm, cự thú chực chờ trong rừng. Lệ Thính Thiền ở trong Hãn Hải sâm lâm nửa năm, mãi khi thực lực tăng lên mới khó khăn rời khỏi.

Lệ Thính Thiền không có hảo cảm hoặc ghét Hãn Hải sâm lâm, nàng thấy lạ là thái độ của Đinh Hạo.

Lệ Thính Thiền ít khí thấy Đinh Hạo sốt ruột, nóng nảy như vậy.

Trong ấn tượng của Lệ Thính Thiền thì thanh niên có thiên phú siêu đẳng này luôn bình tĩnh, trí tuệ hơn bạn cùng lứa. Nhiều lúc Đinh Hạo rất tỉnh táo, làm việc có thủ đoạn, trật tự, dường như không chuyện gì làm khó hắn được.

Như hai tháng qua Đinh Hạo lười biếng tu luyện, tốn nhiều thời gian làm một số chuyện Lệ Thính Thiền cảm thấy nhỏ bé không có ý nghĩa gì. Đinh Hạo xen lẫn với đám thanh niên thấp kém không có tài năng gì, Lệ Thính Thiền nhìn ra được hắn đang lên kế hoạch nào đó.

Hôm nay Đinh Hạo trở về từ khu phố mang theo Lệ Thính Thiền, hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp vội vàng lên được.

Có cảm giác Đinh Hạo hận không thể bay ngay đến Hãn Hải sâm lâm.

Hãn Hải sâm lâm có cái gì khiến Đinh Hạo nổi lên hứng thú nhiều như vậy?

Đinh Hạo lấy tấm bản đồ nhăn nheo ra khỏi ngực, đây là một dong binh già trong khu phố hắn quen vẽ địa hình ngoài vòng Hãn Hải sâm lâm, còn đánh dấu vị trí di tích tông môn cổ đại trong tin đồn. Đinh Hạo cẩn thận phân biệt, tìm hướng đi.

Đinh Hạo cất bản đồ, mỉm cười nói:

- Trong rừng rậm có thứ ta muốn tìm, một thứ rất quan trọng với ta.

Nói đến đây Đinh Hạo liếc Lệ Thính Thiền, nói:

- Thính Thiền sư muội luôn muốn quay về đúng không? Nếu may mắn có lẽ chúng ta sẽ tìm được đường về Vô Tận đại lục.

Lệ Thính Thiền giật mình sau đó hưng phấn nói:

- Thật không?

Tu vi phật gia chủ yếu là tâm tình, tâm thiền cần ổn định, tâm như minh kính đài, không được nhiễm bụi trần, có như vậy mới độ qua khổ hải đến bờ. Pháp môn tu hành cần người có nghị lực, trí tuệ lớn mới làm được. Lệ Thính Thiền vốn là nhân tuyển rất thích hợp nhưng từ khi đến Thần Ân đại lục, chấp niệm về nhà trở thành chấp niệm lớn nhất của nàng, trói buộc tu hành.

Cái gọi là gỡ gút cần người thắt.

Lệ Thính Thiền hiểu nếu nàng muốn tiêu trừ chấp niệm trong lòng thì phải là trở về Vô Tận đại lục, nên nghe Đinh Hạo nói vậy thì nàng rất mong chờ.

- Đi.

Đinh Hạo mang theo hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp khởi động xe máy huyền khí Tia Chớp Đen, Lệ Thính Thiền bay theo.

*****

Đinh Hạo không nói cho Nạp Lan Sơ suy đoán của mình. Có lẽ Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức là người hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp muốn tìm, có lẽ không phải. Đinh Hạo muốn tìm hiểu rõ ràng, tại sao nhiều năm qua Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức không quay về Thiên Hoang bộ lạc tìm con của mình, gã có phải kẻ lạnh lùng bạc tình không?

Từ khi Đinh Hạo đi đến Thần Ân đại lục, Nạp Lan Sơ là người thứ nhất hết lòng chăm sóc hắn, còn có ơn cứu mạng. Một giọt nước đáp trả cả thùng nước là nguyên tắc làm người của Đinh Hạo, huống chi mấy ngày nay tiếp xúc hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp không chỉ đơn giản là ân nhân của hắn.

Hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp càng giống bằng hữu, người thân, là thân nhân đầu tiên trong Thần Ân đại lục.

Vì vậy Đinh Hạo không hy vọng hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp lại bị tổn thương.

Xe máy huyền khí Tia Chớp Đen xẹt qua không trung, cắt tầng mây rít gào bay hướng tây. Chỗ này là khu vực vòng ngoài Hãn Hải sâm lâm, không có thần thú trong danh sách thiên cương địa sát xuất hiện. Đinh Hạo tăng tốc độ xe máy huyền khí Tia Chớp Đen lên mức cao nhất.

Đến buổi tối đoàn người Đinh Hạo, Lệ Thính Thiền, hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp gặp mấy nhóm cao thủ nhân loại. Bọn họ không chào hỏi mà cảnh giác từ xa, né tránh xa xa.

Đinh Hạo thầm yên lòng, hắn không đi nhầm đường, đám võ giả này đến vì di tích tông môn cổ đại trong tin đồn.

Đinh Hạo bám theo các võ giả.

Sáng sớm hôm sau đoàn người Đinh Hạo, Lệ Thính Thiền, hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp đến mục đích.

Mặt trời mới mọc, ánh nắng rọi xuống Hãn Hải sâm lâm có vẻ đẹp tĩnh lặng.

Đây là một vùng núi mọc lởm chởm, núi cao mấy vạn thước đứng thẳng như từng ngọn thần tháp đâm lên trời. Chướng khí màu đen lượn lờ trong núi, những thực vật màu đen đã thích ứng với khí độc sinh trưởng trên ngọn núi, nhuộm phạm vi mấy ngàn dặm một màu đen kỳ dị.

Ngọn núi cao ngất đâm mây che ánh mặt trời sâu trong đá núi vạn thước quanh năm không thấy mặt trời, ban ngày lạnh lẽo âm u như bóng đêm.

Đồn rằng di tích tông môn cổ đại nằm trong rừng đá kiếm phong tử vong hẻo lánh này.

Có lẽ bởi vì nơi này tràn ngập khí độc, trùng độc đầy rẫy, quá âm u lạnh lẽo, ánh sáng tối tăm nên mấy vạn năm qua hiếm có ai đến đây. Nửa tháng trước có một đội hái thuốc đi lạc vào đây mới phát hiện di tích tông môn cổ đại.

Đinh Hạo đi theo đám người vào rừng đá kiếm phong, phát ra huyền khí hỏa diễm nhàn nhạt hình thành vòng bảo hộ bên cạnh che chở hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp, tránh cho hai người hút phải khói độc.

Càng vào sâu bên trong thì bầu trời hoàn toàn tối đen, cho người cảm giác đi vào thế giới hắc ám dưới lòng đất.

Qua nhiều lần thám hiểm giống nhau, Đinh Hạo rất có kinh nghiệm trong hoàn cảnh này. Trên đường đi mấy lần gặp nguy hiểm Đinh Hạo nhẹ nhàng giải quyết, gặp vài sát thủ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của muốn chặn giết người thám hiểm bị Đinh Hạo mạnh mẽ càn quét.

Khoảng ba canh giờ sau di tích tông môn cổ đại xuất hiện trước mắt.

Một mảnh phế tích hỗn độn, thần điện sụp đổ phủ lớp bụi dày. Pho tượng nứt vỡ, nền vật kiến trúc mơ hồ tồn tại. Có thể thấy được chỗ này từng có một kiến trúc vô cùng hùng vĩ nhưng bây giờ đã phủ đầy cát bụi tối đen.

Phế tích hoang tàn kéo dài ra xa, chỗ này chỉ là vòng ngoài di tích tông môn cổ đại.

Trong vô số di tích Đinh Hạo từng thấy thì di tích tông môn cổ đại này bị tổn hại trầm trọng nhất, hầu như không thể phân biệt ra năm tuổi của nó. Không thể từ phong cách kiến trúc, đường nét pho tượng phân biệt ra chỗ này từng tồn tại tông môn như thế nào.

Đinh Hạo thầm nghĩ:

- Di tích bị tàn phá cỡ này chắc không còn thứ gì đáng giá tại đây.

Dọc theo phế tích sụp đổ thhấy bậc thang mơ hồ không hướng lên trên mà kéo dài xuống dưới đi thông lòng đất.

Trên bậc thang đầy dấu chân, chắc là các đội đến trước đã leo xuống.

Đinh Hạo cẩn thận bảo vệ hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp, cùng Lệ Thính Thiền đi xuống.

Nạp Lan Du Hiệp khờ bỗng kéo áo Đinh Hạo, nói:

- Người tốt, nơi này tối qua, hình như phía trước có thứ gì kỳ kỳ, ta sợ...

Đinh Hạo giật nảy mình.

Đinh Hạo phát hiện trong bóng tối trước mặt cách hai mươi thước có thứ gì ẩn núp phát ra sát khí sắc bén nhưng cố ý thu giấu, không ngờ Nạp Lan Du Hiệp cũng cảm ứng được. Trong cơ thể thiếu niên này thật sự có một loại lực lượng kỳ diệu.

Lệ Thính Thiền cười cười, vườn đôi tay ra nắm tay hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp.

Lực lượng phật tính thần thánh tràn ngập, trấn an tâm hồn hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp, xua tan nỗi sợ. Lực lượng phật gia có công hiệu khắc chế tự nhiên với tồn tại hắc ám, dơ bẩn. Hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp cảm thấy nhẹ nhàng rất nhiều.

Nạp Lan Du Hiệp cười khờ:

- Đa tạ địa tỷ tỷ xinh đẹp, tỷ là thê tử của người tốt đúng không?

Trong thời gian này Nạp Lan Du Hiệp ngốc bí hiểm kiên quyết cho rằng Lệ Thính Thiền là vợ của Đinh Hạo, đây không phải là lần đầu gã nói câu đó.

Đinh Hạo, Lệ Thính Thiền chỉ cười cười.

Cách hai mươi thước bỗng có một con rắn đen nhỏ nhanh như chớp phóng ra, lặng lẽ ẩn trong bóng tối hầu như không thấy được nó. Con rắn nhỏ có khí thế đáng sợ, hung ác không xứng với hình thể nhỏ bé.

Đinh Hạo búng tay.

Con rắn đen nhỏ bị một luồng kiếm quang chém làm hai khúc rơi xuống đất.

Làm người ta kinh ngạc là hai khúc cơ thể nhúc nhích biến thành ia con rắn đen càng nhỏ dung nhập vào bóng tối.

Đinh Hạo khen một câu:

- Lại một con hồng hoang di chủng, không ngờ có thể phân thân.

Đinh Hạo không để bụng.

Đoàn người Đinh Hạo, Lệ Thính Thiền, hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp tiếp tục đi tới.

Cái gọi là kẻ tài cao gan cũng lớn, lòng Đinh Hạo rất sốt ruột, cất bước đi nhanh. Đoàn người Đinh Hạo, Lệ Thính Thiền, hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp đuổi kịp một số người đi trước, trong không gian tối tăm tất cả giữ cảnh giác, cách một khoảng với người không quen biết. Các cường giả đi chung thì trao đổi điều gì.

Những lời bàn bạc tất nhiên là khó thể lọt khỏi tai Đinh Hạo.

Đinh Hạo biết được chút tin tức từ cuộc trò chuyện của đám người.

Thanh niên Lý Ninh ở Bắc Địa thành nói đúng, trong di tích tông môn cổ đại thật sự phát hiện dấu vết của ma tinh chuyển thế. Cao thủ binh sĩ Hắc Giáp Quân nghe tin chạy đến bao vây tiễu trừ, kết quả chẳng những không bắt được ma tinh ngược lại tổn thất thảm trọng. Chờ viện quân cao thủ Thần Đình đến thì ma tinh chuyển thế đã trốn sâu vào di tích tông môn cổ đại, mất tích.

Có người phát hiện trong di tích tông môn cổ đại có một chiếc hoàng kim chiến ủng, sau này chứng minh là Lý Vân chiến ủng của Đinh Thánh Thán. Điều này càng khiến Thần Đình chú ý, thật nhièu cường giả, cao thủ đến đây điều tra.

Lòng Đinh Hạo cực kỳ kích động.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1254)