Vay nóng Tima

Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 0991

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 0991: Ai là người trong ván cờ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)

Siêu sale Shopee


Đinh Hạo thể thần thức cẩn thận đi trong thế giới lửa.

Đinh Hạo phải tránh cho bị các màu lửa trong dung nham bên dưới công kích, nếu không thỉ chỉ một giây là thần thức bị thương nặng rút khỏi tiểu thế giới ngay.

Tiểu thế giới bên trong thanh ma đao đen càng khắc nghiệt hơn của thanh kiếm rỉ sét.

May mắn Đinh Hạo không phát hiện cái xác khổng lồ dường như là tiên nhân.

Khoảng mười phút sau, Đinh Hạo cảm giác hơi lạnh, càng đi tới thì càng lạnh hơn, nhiệt độ nhanh chóng giảm thấp. Hiện tượng kỳ lạ khiến Đinh Hạo tăng cao cảnh giác, đi khoảng hơn một vạn thước thì nhiệt độ đã rất mát mẻ, lực lượng hỏa nguyên tố triều tịch xung quanh không giảm.

Thật là hiện tượng kỳ lạ.

Đinh Hạo nhanh chóng phát hiện nguồn gốc việc lạ này.

Một đoàn máu tươi.

Một đoàn máu đỏ chói mắt lơ lửng cách Đinh Hạo trăm thước, không ngừng thay đổi hình dạng, như chất lỏng sôi trào. Mùi máu đậm đặc tràn ngập bốn phía, ánh sáng đỏ chói mắt bắn ra từ đoàn máu này như mặt trời bị nhuộm đỏ.

Chính là đoàn máu chói mắt này hấp thu tất cả hơi nóng nên mới khiến nhiệt độ không khí bên này giảm thấp, mát mẻ.

Đinh Hạo càng nghĩ càng giật mình.

Hơi nóng nhanh chóng bị hút, không gian trong thanh ma đao đen là thế giới nóng cháy. Đoàn máu nho nhỏ đường kích tối đa mười thước lại khiến không gian quanh nó vạn thước mát mẻ như vậy, chuyện này không đơn giản. Đoàn máu đỏ đang đối kháng với nguyên tiểu thế giới thanh ma đao đen.

Tức là nói hơi nóng đáng sợ trong tiểu thế giới thanh ma đao đen không thể đốt nóng không khí quanh đoàn máu vạn thước.

Nhìn từ mặt này thì lực lượng ẩn chứa trong đoàn máu không yếu hơn lực lượng từ cái xác khổng lồ dường như là tiên nhân trong tiểu thế giới thanh kiếm rỉ sét, địa vị ngang nhau.

Cho đến nay thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá biểu hiện lực lượng cấm kỵ cùng đẳng cấp, quả nhiên điểm kỳ lạ cũng giống nhau.

Không dám đến gần đoàn máu đỏ.

Bởi vì khi Đinh Hạo đến gần khoảng trăm thước liền cảm nhận các cảm xúc mặt trái bạo ngược, tàn nhẫn, huyết tinh, điên cuồng, báo thù, tuyệt vọng, kinh khủng phát ra từ đoàn máu đỏ, khiến người ta hoảng loạn.

- Đừng đến gần, đây là một đoàn ma huyết.

Giọng Đao Tổ vang lên trong đầu Đinh Hạo:

- Một đoàn ma thần chân huyết, tuy rằng ý thức bên trong đã nát nhưng vẫn có lực lượng phá hủy đáng sợ, nếu nó dính vào thần thức của ngươi thì sẽ ô nhiễm thức hải.

Đinh Hạo gật gù.

Cùng lúc đó, một đoàn sáng chớp lóe, Đao Tổ bay ra khỏi thức hải của Đinh Hạo. Đó là hình dạng một thiếu nữ xinh đẹp, ngọc cốt tiên cơ, da thịt trắng bóc như dương chi bạch ngọc thượng đẳng nhất điêu khắc ra. Khuôn mặt xinh đẹp thanh tú, chân mày liễu cong cong, đôi mắt cong cong khi cười như vầng trăng khuyết. Rèm mi dài chớp chớp, đôi mắt trong như suối.

Thiếu nữ quá thanh tú, đặc biệt lúc cười làm người ta muốn che chở nàng.

Đinh Hạo ngẩn ngơ.

Không có lý nào!

Đao Tổ là lão quái vật táo bạo luôn chú ý vấn đề tuổi tác, sao nàng có bề ngoài thanh tú như thế? Làm người chịu không nổi! Bình thường khi hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ cãi nhau, Đao Tổ nói chuyện sắc bén khiến người run sợ, nhưng hình tượng trước mắt...

Đinh Hạo cảm giác thế giới sụp đổ trước mắt mình.

- Ta biết ngươi đang nghĩ gì.

Đao Tổ cười tươi như đồng trăm hoa đua nở, nói:

- Chắc chắn ngươi đang đoán hình dạng hiện tại của ta có phải như tiện nhân kia nặng lòng hư vinh đắp nặn không? Ngươi nghĩ ta mô phỏng hình tượng của chủ nhân đúng không?

Đinh Hạo thành thực gật đầu, hắn thật sự nghĩ như thế.

Bốp!

Đao Tổ cốc đầu Đinh Hạo, tức giận quát:

- Ta là hạng người như vậy sao? Sao ta có thể giống tiện nhân kia lừa gạt người khác? Ngươi dám nghi ngờ con người ta, nên đánh!

Đinh Hạo ôm đầu lùi một bước, làm bộ ngu nói:

- Khi Đao tỷ tức giận thật là đẹp.

Đao Tổ bật cười nói:

- Tiểu tử, miệng càng lúc càng ngọt.

Đinh Hạo cười hì hì, ngừng một lúc, tiếp tục bảo:

- Đao tỷ, chúng ta mau tìm đao linh chi phôi của ma đao này đi, công việc quan trọng hơn.

Đao Tổ bá khí cười nói:

- Còn cần ngươi nói? Bản tiên sớm phát hiện đao linh chi phôi, thôi, ngươi lui xuống đi.

Đao Tổ dứt lời hóa thành luồng sáng bay thẳng vào dung nham bên dưới ma huyết, biến mất trong dung nham sôi trào.

Đinh Hạo giật nảy mình, giây sau hiểu ra.

Đúng vậy, có ma huyết tọa trấn ở đây thì nhiệt độ dung nham cũng sẽ giảm đến mức độ chịu được. Đao Tổ phát hiện diều gì nên mới nhảy vào trong dung nham.

* * *

Đinh Hạo mở mắt ra, ý thức trở lại mật thất.

Đinh Hạo thu tay về, lòng bàn tay trái có vết đao cháy đen. Đinh Hạo thúc giục huyền công trị liệu, rất nhanh vết đao biến mất.

Nửa khối nguyên mẫu tinh khoáng hoàn toàn dung hợp vào thanh ma đao đen.

- Phù, rốt cuộc đưa hai lão quái vật vào đao kiếm, hoàn thành một trách nhiệm, nếu không thì trong thức hải của mình có quả cầu ánh sáng vàng sớm muộn gì sẽ uy hiếp đến bọn họ.

Đinh Hạo thả lỏng tinh thần.

Từ lúc trước Đinh Hạo đã đoán hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ không như nhân loại và yêu tộc là thể sinh mệnh mà là khí linh nào đó. Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ luôn giấu kín lai lịch nên Đinh Hạo không dám khẳng định.

Lúc trước hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ muốn Đinh Hạo tìm thần liệu, thần tài rèn một vật chứa để bọn họ nhập vào, nếu bây giờ có thể vào thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá là lựa chọn tốt nhất.

Cảm giác mệt mỏi tràn ngập trong lòng Đinh Hạo.

Liên tục dùng thể thần thức vào tiểu thế giới trong thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá, Đinh Hạo đi trong môi trưởng nguy hiểm đó là hành động mảo hiểm rất hao phí thần thức. Đinh Hạo nội thị thấy thức hải của mình rất yếu ớt, thần thức tiêu hao quá độ.

Giọng Kiếm Tổ mệt mỏi phát ra từ thanh kiếm rỉ sét:

- Dùng Thắng Tự Quyết hồi phục thần thức, chờ ngươi khẻo rồi chúng ta nói chuyện tiếp.

Đinh Hạo giật mình, sau đó vui vẻ nói:

- Tiền bối đã dung hợp kiếm linh chi phôi trong thanh kiếm rỉ sét?

Đao Tổ cảm thán rằng:

- Ừm! Xem như dung hợp thành công, may mắn kiếm linh kiếm hồn nguyên thủy trong thanh kiếm rỉ sét bị tổn hại nặng đã chết, không còn ý thức. Kiếm linh kiếm hồn chỉ để lại tinh khí nguyên thủy nhất nên ta dễ dàng dung hợp thành công, khá may mắn.

Cùng lúc đó Đao Tổ lên tiếng:

- Dung hợp một tinh khí phôi thia vật chế mà cũng tốn thời gian dài như vậy, ngươi càng già càng dở.

Có vẻ Đao Tổ cũng dung hợp đao linh chi phôi xong, tốc độ nhanh hơn Kiếm Tổ một chút.

Tuy nhiên trong giọng nói của Đao Tổ tràn ngập mệt mỏi.

Kiếm Tổ hừ lạnh một tiếng:

- Bà diên khoe khoang làm gì? Chắc là hao phí nhiều lực lượng căn nguyên, ta chờ xem về sau ngươi làm sao ôn nhuận ma đao. Ha ha ha ha ha ha! Nếu ta không đoán ai thì thế giới trong ma đao cũng có thứ kỳ lạ.

Đinh Hạo nhếch môi cười, mặc cho hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ cãin hau. Đinh Hạo vạn chuyển Thắng Tự Quyết bổ sung thần thức.

*****

Chờ khi Đinh Hạo ra khỏi mật thất luẹn công là lúc mặt trời lặn, ánh hoàng hôn như máu chiếu rọi mặt đất.

Sứ giả của Nạp Lan thế gia đứng bên ngoài Hồng Thạch trang viên.

Sứ giả của Nạp Lan thế gia là một nam nhân trung niên kiêu ngạo, huênh hoang nói:

- Chủ nhân nhà ta không rảnh đến đây, ra lệnh cho ta truyền lời là các vị tốt nhất hay thả Vô Nhan phu nhân ra, Nạp Lan thế gia sẽ không truy cứu chuyện này. Nếu Nạp Lan thế gia tức giận là trăm vạn xác trôi, tiêu cục nho nhỏ của ngươi tốt nhất đừng tự chuốc khổ.

Nam nhân trung niên sứ giả của Nạp Lan thế gia dứt lời...

Vù vù vù vù vù!

Một luồng kiếm khí nóng cháy xẹt qua không trung.

Nam nhân trung niên sứ giả của Nạp Lan thế gia biến sắc mặt, gã muốn né tránh nhưng kiếm khí đã lướt qua cơ thể. Biểu tình kinh khủng đông trên mặt nam nhân trung niên sứ giả của Nạp Lan thế gia, nhưng gã chờ giây lát không thấy thân thể bị xét rách. Kiếm khí kia như bằng bông, vải áo không bị cắt rách.

Chuyện gì đây?

Không lẽ kiếm khí kiếm quang chỉ có hình?

Nam nhân trung niên sứ giả của Nạp Lan thế gia định cười to:

- Ha...

Xoẹt một tiếng, áo giáp đồ đạc trên người nam nhân trung niên sứ giả của Nạp Lan thế gia đốt cháy, ngọn lửa kỳ dị lan tràn toàn thân gã. Trong không trung mọi thứ trên người nam nhân trung niên sứ giả của Nạp Lan thế gia bao gồm thần khí, bảo khí, vũ khí, y phục, áo giáp, tóc, chân mày, râu ria vân vân đều bị đốt thành tro.

Gió thổi qua, nam nhân trung niên sứ giả của Nạp Lan thế gia trần truồng.

Giọng Đinh Hạo phát ra từ Hồng Thạch trang viên:

- Đây chỉ là bài học nhỏ, quay về nói với Nạp Lan Tính Đức là ta không có nhiều kiên nhẫn. Nếu Nạp Lan Tính Đức không đến, Vô Nhan phu nhân gì đó, các cường giả Nạp Lan thế gia sẽ bị bán đi chợ nô lệ.

Nam nhân trung niên sứ giả của Nạp Lan thế gia vừa kinh vừa giận phát ra huyền khí bảo vệ thân thể, gào thét:

- Man Hãn Hải sâm lâm, các ngươi sẽ trả giá đắt, ta tuyệt đối không tha cho các ngươi... !

Nam nhân trung niên sứ giả của Nạp Lan thế gia nói xong chạy trối chết.

Với thân pahạn của nam nhân trung niên sứ giả của Nạp Lan thế gia chạy trần truồng trong Thạch Chủy thành sẽ bị người cười chết.

Cùng lúc đó.

Đằng trước đại điện trong Hồng Thạch trang viên, Đinh Hạo đứng yên lặng.

Đám người Đan Hùng, Kim Khả Ngôn đứng sau lưng Đinh Hạo. Nạp Lan Sơ ngập ngừng, nàng cảm thấy mình gây rắc rối cho sư phụ. Nạp Lan Sơ cảm thấy nàng là cục nợ, trong lòng tràn ngập áy náy, bất an.

Nạp Lan Du Hiệp vẫn cười khờ ngốc, vô tư vô tâm.

Đinh Hạo dặn dò:

- Ta sắp đi ra ngoài một chuyến, các ngươi ở lại trang viên mở trận pháp thủ hộ ra, không cho ai vào. Nếu cao thủ Nạp Lan thế gia tấn công thì hãy mở sát trận ra, nếu có cường giả thần cảnh xâm nhập thì thả chi cảnh tấn kiếm này, ta sẽ nhanh chóng tới ngay.

Đan Hùng vội hỏi:

- Đại nhân định đi đâu? Có cần thuộc hạ đi theo không?

Kim Khả Ngôn lên tiếng:

- Đúng vậy. Đại nhân cho ta theo đi.

Kim Khả Ngôn là vị vệ cận thân của Đinh Hạo, từ khi đi theo hắn chưa lập công gì, rất muốn góp sức.

Đinh Hạo cười nói:

- Lần này chỉ một mình ta đi, các ngươi ở lại đây.

Đinh Hạo nói xong triệu hoán thanh kiếm rỉ sét ra, bàn tay đẩy kiếm vào đại sảnh đại điện trấn thủ.

Kiếm Tổ đã dung hợp vào kiếm linh chi phôi trong thanh kiếm rỉ sét, có thể sử dụng thanh kiếm rỉ sét một chút. Trong thời gian ngắn Kiếm Tổ có thể đánh ra lực lượng cấm kỵ chí tôn trong thanh kiếm rỉ sét, có thanh kiếm rỉ sét trấn giữ Hồng Thạch trang viên Đinh Hạo yên tâm rất nhiều.

Đinh Hạo lắc người biến mất tại chỗ.

Kim Khả Ngôn nghi hoặc hỏi:

- Đại nhân đi đâu?

Đan Hùng lắc dầu.

Vẻ mặt Nạp Lan Sơ lo lắng nhìn vị trí Đinh Hạo biến mất.

Con chó mực to, đại ma vương Tà Nguyệt lười biếng nằm trên bậc thang trước đại điện sưởi nắng. Lúc trước Đinh Hạo đã dặn dò con chó mực to, đại ma vương Tà Nguyệt không được đi theo.

- Meo, lo lắng cái gì? Dù sao người tốt không sống lâu, tai họa sống ngàn năm. Nhân sủng đó chỉ gây rắc rối cho người khác chứ không ai ăn bớt được hắn.

Đại ma vương Tà Nguyệt lạnh nhạt nói:

- Ta có dự cảm lần này có kẻ xui xẻo.

* * *

Sau khi Đinh Hạo rời khỏi Hồng Thạch trang viên liền đổi hình dạng, thả chậm bước chân đi dạo trong Thạch Chủy thành.

Cùng lúc đó, ở nơi bí ẩn có người bỗng mở mắt ra, lộ biểu tình vừa mừng vừ sợ nói:

- Tìm ra hắn, rốt cuộc xuất hiện. Hừ, mặc kệ ngươi là ai đều khó thoát khỏi lòng bàn tay ta.

Người đó biến mất tại chỗ.

* * *

Có vẻ Đinh Hạo không biết hắn đã lộ tung tích.

Đinh Hạo nhàn nhã đi dạo trong Thạch Chủy thành, ăn một tô mì vỉa hè. Đinh Hạo đi qua mấy tiệm nhỏ, mau quà cho bảo bối nữ hài tử Đinh Thiên Sương, mấy hồng nhan tri kỷ.

Khi Đinh Hạo làm xong mọi thứ thì bóng tối bao phủ mặt đất.

Đường cái trên Thạch Chủy thành đèn đuốc sáng trưng giống như ban ngày. Đinh Hạo nhàn nhã đi trong đám đông, dần ra khỏi đường cái đi hướng hẻo lánh vắng bóng người.

Trong Thạch Chủy thành khu vực rộng lớn, Đinh Hạo dần đến gần Lạc Thánh sơn mạch.

Lạc Thánh sơn mạch là chỗ ban đầu Thần Đình phương đông đặt bẫy truy sát Đinh Thánh Thán.

Trong bóng đêm dãy núi Lạc Thánh sơn mạch nguy nga đứng thẳng như cự thú ẩn núp chực chờ cắn người, rừng rậm màu xanh phát ra tiếng gầm rú khiến người không rét mà run.

Khóe môi Đinh Hạo cong lên.

Đinh Hạo đang định bước vào rừng rậm màu đen thì một người chợt xuất hiện trước mắt hắn. Trời đêm không thể che đi mái tóc vàng dài, thân hình xinh đẹp hoàn mỹ, có sức hấp dẫn làm tim người đập nhanh.

Là công chúa nhân ngư hải tộc.

Đinh Hạo nhíu mày.

- Đừng vào sơn mạch, quay về khu phồn hoa ngay.

Ánh mắt công chúa nhân ngư hải tộc kỳ lạ nhìn chằm chằm Đinh Hạo, nói:

- Ngươi đã bị người theo dõi, một khi vào Lạc Thánh sơn mạch sẽ khó thoát khỏi cái chết.

Đinh Hạo giãn chân mày, mỉm cười hỏi:

- Sao công chúa điện hạ nhận ra ta được?

- Điều này không quan trọng.

Công chúa nhân ngư hải tộc thúc giục:

- Mau đi đi, trên người của ngươi bị người gieo dấu ấn thần thức bí pháp rất cao minh, bọn họ sớmôn phái hát hiện ra ngươi. Khu náo nhiệt không tiện công kích, nhưng khi ngươi vào sơn mạch vắng vẻ thì chính là đi chịu chết.

Đinh Hạo vẫn chậm rãi nói:

- Thì ra là vậy, đa tạ công chúa nhắc nhở, làm ta hết hồn. Ta còn tưởng công chúa đến cướp lại nguyên mẫu tinh khoáng.

Công chúa nhân ngư hải tộc nhíu mày nói:

- Nếu còn dằng dai thì thần tiên cũng không thể nào cứu được ngươi, đi mau!

Đinh Hạo chắp tay hỏi:

- Tại sao công chúa muốn giúp ta?

Công chúa nhân ngư hải tộc dần lùi vào bóng tối, nói:

- Ngươi hơi giống người ta quen, ta đã nói xong, ngươi hãy đi mau.

Công chúa nhân ngư hải tộc dứt lời đã biến mất trong bóng tối.

Đinh Hạo cười tủm tỉm, lắc đầu. Đinh Hạo không rời đi theo lời công chúa nhân ngư hải tộc mà vào thẳng Lạc Thánh sơn mạch mênh mang, biến mất trong bóng đêm.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1254)