Vay nóng Homecredit

Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 0997

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 0997: Nhị Thập Tứ Tiết Khí kiếm pháp
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)

Siêu sale Lazada


Nụ cười này không hợp với khí chất phong thần như ngọc của Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức, trông gã giống ác ma dưới đêm trăng.

Một cao thủ Nạp Lan thế gia chỉ vào cánh tay nam hài tử.

Bùm một tiếng, tay nam hài tử nổ một lỗ máu. Đau đớn làm đứa bé khóc toáng lên, mặt xanh mét vùng vẫy nhưng bị bịt miệng, nó không thể phát ra thanh âm.

Nê Bồ Tát giật mình kêu lên:

- Các ngươi... Dừng tay!

Nê Bồ Tát tức giận quát:

- Nó chỉ là một đứa trẻ, không biết chút võ công vậy mà các ngươi cũng xuống tay được, tồi tệ!

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức cười phá lên, biểu tình mất kiên nhãn nói:

- Ta nghĩ tình ngươi có kỳ thuật nên mới nhún nhường mãi, nhưng sự kiên nhẫn của ta có hạn. Nếu ngươi còn nói một chữ từ chối thì ta sẽ cắt một tay của nó xuống!

Nê Bồ Tát vừa kinh vừa giận nói:

- Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức nhà ngươi dù gì cũng là nhân vật nổi danh đã lâu trên đại lục phương đông thế nhưng đê tiện như vậy, xuống tay với đứa trẻ bình thường. Thôi, ta tính một quẻ cho ngươi thì có sao? Tiên khí sinh ra đúng thời cơ, chỉ chủ nhân thật sự của nó mới có được, người ngoài nếu không có phúc duyên dù biết tin tức rõ ràng thì làm được gì?

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức vừa lòng gật đầu, nói:

- Vậy mới đúng.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức vung tay lên:

- Mời đi, đêm dài lắm mộng. Nạp Lan thế gia đã sắp xếp chỗ cho các hạ bặc tính, chỉ chờ các hạ trổ hết tài năng.

Nê Bồ Tát hừ lạnh.

Lòng Nê Bồ Tát biết rõ dùng gã có tính ra chỗ tiên khí xuất thế thì Nạp Lan thế gia sẽ không bỏ qua cho gã, bọn họ tuyệt đối không cho phép người biết bí mật tiên khí rời đi, thê nhi của Nê Bồ Tát vẫn sẽ gặp nguy hiểm.

Chỉ có thể đi một bước xem một bước.

Nê Bồ Tát thở dài.

Nê Bồ Tát nhớ đời mình năm mươi năm tung hoành đại lục, tài bói toán có thể nói là vô địch, các đại thế lực giành giật lôi kéo. Dù là Thần Đình phương đông cũng phải cung kính với Nê Bồ Tát. Ba mươi năm sau trời phạt đến, phong quẻ ẩn độn, Nê Bồ Tát sống người không ra người, quỷ không ra quỷ dạng. Nê Bồ Tát khó khăn lắm mới tìm một nữ nhân bình thường, gã chỉ muốn sống bình an cả đời nhưng vẫn bị cuốn vào giông tố.

Thuật bói toán có thể thấy rõ thiên cơ nhưng không bảo vệ được Nê Bồ Tát.

Nê Bồ Tát trách mình hồi trẻ không học võ đạo mà say đắm thuật bói toán, tuy công thành danh toại nhưng lúc này không thể bảo vệ người nhà.

Trong lòng Nê Bồ Tát tức giận, tự trách, thở dài theo đám người Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức rời đi.

* * *

Khi Đinh Hạo trở về Hồng Thạch trang viên đã là đêm khuya.

Đinh Hạo không làm kinh động người khác, trực tiếp trở về căn phòng luyện công bí mật tu luyện.

Chiến đấu với Đinh Sát một lần nữa xác nhận con đường võ đạo lúc trước Đinh Hạo nghĩ. Đinh Hạo đơn thuần dùng lực lượng kiếm ý áp chế Đinh Sát, hắn không sử dụng thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá. Đinh Hạo dùng võ học bản thân đánh bại một vị tiểu thiên tài.

Trận chiến này giúp Đinh Hạo lĩnh ngộ sâu hơn về lực lượng kiếm ý.

Đinh Hạo sốt ruột lấy bồ đoàn kiếm ý có được từ Thiên Đao Tuyệt Kiếm Lâu ra.

Đinh Hạo nhắm mắt lại, trước mắt là trời sao, màn đêm lấm tấm các đốm sáng.

Theo kinh ngược trước đây của Đinh Hạo thì mỗi một đốm sáng đại biểu cho một loại kiếm ý, rất khó tưởng tượng bồ đoàn này do tồn tại kỳ diệu nào chế tạo ra mà bao gồm nhiều kiếm ý đến thế.

Đinh Hạo không định lĩnh ngộ kiếm ý khác.

Đinh Hạo đã lĩnh ngộ bốn loại kiếm ý xuân hạ thu đông, ẩn chứa bốn lực lượng khác nhau. Đinh Hạo chưa tham ngộ đến cực điểm, biết nhiều mà tạp, có lĩnh ngộ thêm kiếm ý khác không giúp hắn tăng lực công kích mà sẽ phân tán sức lực.

- Xuân, hạ, thu, đông, một năm bốn mùa cũng là một luân hồi, hoàn mỹ vô khuyết, có đầu có cuối, có bốn loại kiếm ý này là đã đủ.

Đinh Hạo tập trung tinh thần suy nghĩ. Tu luyện kiếm ý ở chỗ lĩnh ngộ, một niệm thông hoặc cần khổ thu nhiều năm.

- Hiện giờ bốn loại kiếm ý là xuân sức sống, hạ cực nóng, thu là thu hoạch, đông là băng giá đã đủ bao gồm tất cả lực lượng biến hóa. Nhưng ta cứ cảm thấy vẫn chưa kỹ càng, một năm tứ quý biến hóa ngàn vạn khí tượng, ba trăm sáu mươi lăm ngày, mỗi ngày không giống nhau. Không nên dừng lại ở tứ quý, lâun hồi thật sự cần vòng quay hoàn mỹ hơn.

Đinh Hạo đăm chiêu.

Cô đọng mỗi một ngày vào lực lượng một thức kiếm ý?

Thế này rườm rà quá, mỗi ngày thay đổi không rõ ràng mà lực lượng kiếm ý sẽ phân tán, ngược lại không thể phát huy ra sức mạnh lớn nhất. Không nối liền hoàn chỉnh là không thể hiện áo nghĩa luân hồi bốn mùa.

Đinh Hạo thấy lực lượng mạnh nhất của áo nghĩa kiếm ý xuân hạ thu đông nằm ở chỗ luân hồi.

Bỏ đi luân hồi thì chỉ là bốn loại kiếm ý bình thường, không có chỗ nào đáng nghiên cứu.

Đinh Hạo vắt óc suy nghĩ.

Thời gian trôi qua từng phút giây.

Không biết qua bao lâu sau, đầu Đinh Hạo lóe tia sáng. Đinh Hạo chợt nghĩ ra điều gì, đầu óc mông lung trở nên rõ ràng hơn.

- Đúng vậy. Một năm có bốn mùa, ba trăm sáu mươi lăm ngày tuy không thể cô đọng mỗi ngày làm một thức kiếm ý nhưng trên địa cầu kiếp trước một năm chia hai mươi bốn thời tiết, phân chia như vậy là có ý nghĩa đặc biệt. Nó ẩn chứa trí tuệ của thánh nhân, triết nhân cổ địa. Mỗi một thời tiết ý nghĩa giai đoạn rõ ràng nhất mỗi khí hậu một năm, có áo nghĩa luân hồi bốn mùa.

Lòng Đinh Hạo thông.

- Chuyển hóa bốn kiếm ý xuân hạ thu đông thành hai mươi bốn tiết khí, hoàn toàn có thể diễn hóa ra huyền bí luân hồi thời gian một năm, không chỗ bỏ sót.

Đinh Hạo thấy con đường rộng rãi trước mặt mình.

- Trên địa cầu kiếp trước người dân thời xưa chia hai mươi bốn tiết khí không đơn giản là dấu hiệu ngày mà còn đại biểu cho thái dương hoàng kinh độ sổ, liên quan lớn đến địa cầu ngân hà vũ trụ. Chúng gồm có lập xuân, vũ thủy, kinh chập, xuân phân, thanh minh, cốc vũ, lập hạ, tiểu mãn, mang chủng, hạ chí, tiểu thử, đại thử, lập thu, xử thử, bạch lộ, thu phân, hàn lộ, sương hàng, lập đông, tiểu tuyết, đại tuyết, đông chí, tiểu hàn, đại hàn. Mỗi một tiết khí đều có cách nói, áo nghĩa riêng.

Đinh Hạo nhớ lại ký ức kiếp trước, lòng càng rõ ràng hơn.

Suy nghĩ rõ ràng mọi thứ, Đinh Hạo thử tu luyện.

- Tiết khí thứ nhất trong hai mươi bốn tiết khí là lập xuân. Mỗi năm âm lịch từ ngày ba đến năm tháng hai thái dương hoàng kinh độ sổ vi 315 độ, đặc điểm khí hậu cụ thể theo người địa cầu cổ nói là 'đông phong giải đông, chập trùng thủy chấn, ngư thượng băng'.

Đinh Hạo nhắm mắt lại, tất cả ý niệm tập trung vào hình ảnh ẩn chứa trong ba từ 'đông phong giải đông, chập trùng thủy chấn, ngư thượng băng'.

Hình ảnh dần rõ ràng lên.

Trong đầu Đinh Hạo xuất hiện một hình ảnh kỳ diệu.

*****

Gió đông thổi qua mặt đất tuy se lạnh nhưng không ngăn được sức sống thổi qua. Mùa đông dài đóng băng, mặt đất tan băng, chập tùng ẩn nấp trong vùng đất lạnh kết thúc ngủ đông, bắt đầu thức tỉnh, thân hình mấp máy, cánh vỗ. Cùng lúc đó, nước sông nửa tan, khối băng trôi nổi trên sông.

Đây là diễn hóa trong phạm trù xuân kiếm ý thuộc bốn mùa xuân hạ thu đông.

Đinh Hạo chậm rãi đứng dậy, vươn tay phải ra, Thiên Sát thần kiếm xuất hiện trong tay. Đinh Hạo nhắm mắt lại, cảm nhận một hình ảnh. Đinh Hạo vô thức vung kiếm, vận chuyển xuân chi kiếm đưa lực lượng vào đặc điểm khí hậu 'đông phong giải đông, chập trùng thủy chấn, ngư thượng băng'.

Mới đầu Đinh Hạo vung kiếm trúc trắc, cơ thể thấy khó chịu vô cùng.

Cảm giác như có sợi dây thừng vô hình trói buộc cơ thể, ngươi không nhúc nhích được. Hơi di chuyển sẽ cảm thấy tức ngực, làm ngươi phát điên.

Đinh Hạo không ngừng điều chỉnh, mỗi lần sẽ cảm thấy thoải mái một chút.

Loại biến đổi nhỏ bé này những người khác không nhận ra nhưng với Đinh Hạo trời sinh cảm ứng đao kiếm, hắn nhạy bén bắt giữ được tiến triển này.

Thời gian lặng lẽ trôi, không biết Đinh Hạo đã vung kiếm bao nhiêu lần.

Đinh Hạo hoạt động cơ thể trở nên dễ dàng hơn.

Đinh Hạo ngừng vung kiếm.

Đinh Hạo mở mắt ra.

Đinh Hạo kinh ngạc nói:

- Đây là...

Đinh Hạo phát hiện trong căn phòng luyện công bí mật có gió đông se lạnh lèm theo chút sự sống qunha quẩn, khí lưu mắt thường có thể thấy. Bên tai Đinh Hạo nghe tiếng chập trùng vỗ cánh, tiếng nước chảy rì rào, nước vỗ khối băng. Trông như thể căn phòng luyện công bí mật có nước băng chảy.

Ngẫu nhiên có tiếng bọt nước bắn lên, là cá quẫy đuôi vỗ mặt nước.

Loại ảo giác này rất thật.

Đinh Hạo rung động nói:

- Đây là... Mới rồi ta vung kiếm ý tạo thành?

Lúc trước Đinh Hạo lĩnh ngộ xuân chi kiếm ý tuy rằng có uy lực lớn nhưng chưa từng chế tạo ảo giác như vậy.

Thứ này gần như là lực lượng pháp tắc.

Đinh Hạo có thể cảm giác rõ ràng có lực lượng kiếm ý vô hình ẩn giấu trong ảo giác, người khác tuyệt đối không phát hiện ra. Đinh Hạo kích phát ra lực lượng như vậy đủ giết ngay một cường giả sơ giai Võ Thánh cảnh.

Thành công!

Đinh Hạo hưng phấn cười phá lên.

Đây là lần đầu tiên Đinh Hạo thử nghiệm ý tưởng, hắn không ngờ có hiệu quả hoàn mỹ như vậy. Khí hậu phân chia trên địa cầu kiếp trước phối hợp xuân chi kiếm ý kiếp này diên ra áo nghĩa kiếm ý hoàn mỹ.

- Một thức lập xuân kiếm ý đã có con đường, cần không ngừng tu luyện, lĩnh ngộ. Nếu đến trình độ lô hỏa thuần thánh là tương đương với cường giả cao giai thánh nhân cảnh.

Đinh Hạo bình tĩnh tâm tình kích động, suy nghĩ sâu xa:

- Nhưng áo nghĩa thật của hai mươi bốn tiết khí ở chỗ luân hồi thời gian. Trong lực lượng luân hồi xem uy lực lập xuân kiếm ý thì nếu lĩnh ngộ hết Nhị Thập Tứ Tiết Khí kiếm pháp, thi triển chúng nó dù cường giả thần cảnh cao giai cũng phải nuốt hận.

Lòng Đinh Hạo máy động đánh tan lực lượng lập xuân kiếm ý trong căn phòng luyện công bí mật.

Vách tuờng vốn trơn bóng trở nên loang lổ vết kiếm, đá cứng rắn nhanh chóng bóc ra như bột phấn rơi rụng. Minh văn trận pháp sớm bị phá hủy, như thể thời gian chảy ngàn vạn năm trong căn phòng luyện công bí mật.

Mới rồi lúc Đinh Hạo luyện kiếm vô tình phóng ra lực lượng tạo thành hiệu quả này.

Đinh Hạo cất bồ đoàn kiếm ý, rời khỏi thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá.

* * *

Bên ngoài đã là mặt trời lên cao.

- Sư phụ.

Nạp Lan Sơ đang tu luyện trên quảng trường trước đại điện, thấy Đinh Hạo đi ra nàng rất vui vẻ chạy lại thỉnh an.

Nạp Lan Du Hiệp ngơ ngác ngồi trên ghế đá, thổ nạp với mặt trời, không biết gã tu luyện cái gì trông như ăn ánh nắng.

Đinh Hạo mỉm cười kiểm tra hiệu quả tu luyện của Nạp Lan Sơ, nàng tiến bộ rất nhanh.

Một lúc sau có Đan Hùng, Kim Khả Ngôn báo cáo công việc trong Hồng Thạch trang viên. Một ngàn thể tu Hãn Hải sâm lâm đều là người man rợ quen sống tự do trong Hãn Hải sâm lâm, ở lì trong Hồng Thạch trang viên gần một tháng làm bọn họ nóng trong mình. Nếu không có Đinh Hạo kiềm chế thì Hồng Thạch trang viên đã sớm chạy ra ngoài chơi.

Lão nhân hướng dẫn viên tóc rối mỗi ngày ra ngoài tìm hiểu tin tức, đi sớm về trễ rất là bí hiểm. Lão nhân hướng dẫn viên tóc rối có mang về một số tin tức không lớn không nhỏ.

Đinh Hạo nghe mọi người báo cáo xong gật đầu ghi nhớ, hỏi:

- Phải rồi, đã qua một nửa thời gian, Nạp Lan thế gia có tin tức gì không?

Kim Khả Ngôn cung kính nói:

- Khởi bẩm Thiên Tôn, vẫn không có tin tức. Hôm qua có người từng thấy Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức xuất hiện trong thành, chắc chắn hắn ở Thạch Chủy thành. Không biết Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức mưu tính cái gì. Đã tìm hiểu rõ địa vị của Vô Nha phu nhân trong Nạp Lan thế gia, là sư muội của thê tử Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức, Minh Nguyệt Châu, rất kiêu căng ngang ngược. Vô Nhan phu nhân là một trong mấy người cứng cỏi trong Nạp Lan thế gia, tin tưởng Nạp Lan thế gia tuyệt đối sẽ không bỏ nữ nhân này. Chúng ta nên đề phòng cẩn thận mấy hôm nay.

Đinh Hạo gật gù khen ngợi:

- Ừm! Làm rất tốt.

Lần này mang đám thể tu ra khỏi Hãn Hải sâm lâm giúp Đinh Hạo bớt rắc rối nhiều, có công việc vụn vặt nào giao cho Đan Hùng, Kim Khả Ngôn đều làm rất tốt. Tuy thực lực của Đan Hùng, Kim Khả Ngôn không quá mạnh nhưng rất giỏi trong mấy chuyện này.

Được Đinh Hạo khen, Đan Hùng, Kim Khả Ngôn hưng phấn.

Chính lúc này bên ngoài vang tiếng bước chân, một thể tu Võ Thánh cảnh của cận vệ doanh bước vào.

Thể tu Võ Thánh cảnh cận vệ doanh cung kính nói:

- Khởi bẩm Thiên Tôn, các vị đại nhân, bên ngoài có sứ giả của Nạp Lan thế gia đến.

Lại có Nạp Lan thế gia đến?

Mọi người lạnh lùng cười. Nạp Lan thế gia đúng là chết không hối cải, vênh váo đến không biết mình là ai, cực kỳ ngu xuẩn, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.

Đinh Hạo đại mã kim đao ngồi trên ghế, phất tay nói:

- Cho vào.

Thể tu Võ Thánh cảnh cận vệ doanh đi ra ngoài truyền lệnh.

Giây lát sau lại có tiếng bước chân vang lên, bốn thể tu Võ Thánh cảnh từng bước một đến gần, hộ tống kiếm sĩ áo trắng vóc dáng thon dài đi chính giữa. Nam nhân trung niên khoảng ba mươi mấy tuổi, dưới cằm có chòm râu dài rũ xuống, áo trắng tinh như tuyết không dính một hạt bụi.

Đinh Hạo nhìn mặt người này, lòng giật mình.

Hay cho nam nhân trung niên phong lưu tiêu sái, khí chất xuất trần, mặt mày tuấn tú, có sức hấp dẫn trưởng thành hiếm thấy. Khóe môi nam nhân trung niên áo trắng cong lên tăng mấy phần tự tin, lúc còn trẻ chắc người này cũng là mỹ nam hiếm thấy.

Khí độ của nam nhân trung niên áo trắng không tầm thường, tuyệt đối không đơn giản là cao thủ của Nạp Lan thế gia.

Đinh Hạo có một đáp án.

Mặt Đinh Hạo không biểu tình hỏi:

- Ngươi là Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức?

Không hiểu sao Đinh Hạo bài xích nam nhân trung niên áo trắng này.

- Xin chào trang chủ.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1254)