Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 1020

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 1020: Tân Nguyệt chiến y
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Đinh Hạo dùng áo nghĩa khẩu quyết đốt lửa, luyện hóa áo giáp thái dương thần màu vàng.

Mới đầu áo giáp thái dương thần màu vàng không có chút thay đổi. Huyền khí lửa của Tất Phương đủ giết ngay sơ giai Võ Thánh cảnh nhưng không để lại chút dấu vết trên áo giáp thái dương thần màu vàng. Theo thời gian trôi qua, vằn vàng tầng ngoài áo giáp thái dương thần màu vàng mềm xuống, dao động như thể lỏng.

Kiếm Tổ rất tức giận nói:

- Cái tên Thần Đình quá ngu ngốc, vẽ rắn thêm chân, bỏ thêm tầng 'hòng hoàng thần kim'. Làm như vậy khiến bề ngoài áo giáp đẹp nhưng uy lực bị hạn chế, còn lãng phí nhiều thần liệu. Không biết là tên ngu nào nghĩ ra...

Kiếm Tổ nguyền rủa kẻ đã rèn lại áo giáp thái dương thần màu vàng.

Lại qua một nén nhang.

Chất lỏng vàng bề mặt áo giáp thái dương thần màu vàng chảy dọc theo thân giáp.

Đinh Hạo dùng 'vạn cổ thanh thiên bất diệt minh đăng ấn pháp' phong ấn những chất lỏng vàng.

Đây là một loại thần kim có tên gọi 'hoàng hoàng thần kim', là tài liệu rèn thần khí hiếm thấy. Có thể hiểu lúc trước thợ chú khí của Thần Đình phương đông luyện chế lại áo giáp thái dương thần màu vàng bỏ vốn gốc, muốn hồi phục uy lực của nó. Tiếc rằng cách làm đã sai, lãng phí thần kim.

Khi chất lỏng vàng bóc tách ra hết, áo giáp thái dương thần màu vàng lộ mặt thật của mình.

Áo giáp thái dương thần màu vàng như bộ xương khô sắp sụp đổ, rất có nhân cách hóa, đú bằng tài liệu bí ẩn nào đó không biết tên, màu xám nhạt. Mỗi phần vị trí laong lổ vết rỉ sét, một cơn gió thổi qua sẽ làm nó biến thành đống rỉ sắt.

Nói chính xác hơn áo giáp thái dương thần màu vàng là một xương khô hình người màu xám đen.

Đinh Hạo ngạc nhiên, loại khôi giáp này có ngoại hình càng lạ hơn lúc bị sắc vàng phủ trùm.

- Đã mục nát đến mức này rồi.

Đao Tổ cảm thán rằng:

- A? Không đúng, thoạt trông như bị người đánh nát, từng chịu tổn thương nặng. Không tưởng tượng nổi với lực lượng khi đó cua nó sẽ bị cái gì tổn thương được.

Kiếm Tổ nói:

- Kỷ nguyên chi kiếp đến, ngươi và ta suýt hóa thành tro bụi huống chi là nó. Nhưng có thể giữ lại bộ khung xương này đã là rất khó có được.

Kiếm Tổ chỉ dẫn, Đinh Hạo tiếp tục dùng huyền khí lửa của Tất Phương luyện hóa áo giáp xương khô.

Kiếm Tổ dạy khẩu quyết cực kỳ phức tạp, khó hiểu. Đinh Hạo vừa lĩnh ngộ vừa luyện chế áo giáp xương khô xám đen.

Không biết qua bao lâu, Đinh Hạo bỗng cảm nhận có dao động thần thức yếu ớt như trẻ con mơ hồ mới sinh ra, yếu như tơ nhện hòa cùng thần thức của Đinh Hạo.

Đinh Hạo chú ý thấy xương tay của áo giáp xương khô xám đen khẽ nhúc nhích.

Chuyện kỳ dị xảy ra. Áo giáp xương khô xám đen như hòa tan, mỗi phần vị trí tỏa ánh sáng xanh. Xương kim loại đầy vết rỉ sét mấp máy như sữa đặc phơi dưới ánh nắng, cuối cùng hóa thành chất lỏng.

Chất lỏng xanh chảy hướng vị trí chính giữa.

Chớp mắt áo giáp xương khô xám đen biến thành quả cầu kim loại thể lỏng màu xanh đường kính nửa thước, không ngừng co rút lại như đen rèn luyện. Quả cầu xoay nhanh, không ngừng ngưng tụ cuối cùng co rút thành trái cầu màu xanh cỡ nắm tay, tỏa ánh sáng rực rỡ.

Ánh sáng xanh mới là bản chất thật của áo giáp xương khô xám đen.

- Thành công, cất nó đi.

Kiếm Tổ hân hoan nói:

- Tuy rằng gặp tổn hại nặng nhưng không ngờ nó giữ bản hạch rất tốt, hãy ôn nhuạn điều dưỡng nó, có lẽ tuơng lai nó sẽ hồi phục uy lực đỉnh cao nhất.

Đinh Hạo vẫy tay.

Quả cầu ánh sáng xanh xoay tròn rơi vào lòng bàn tay Đinh Hạo, mát lạnh mang theo tang thương than thở vượt qua thời không. Đinh Hạo hoảng hốt nghe có tiếng thở dài thườn thượt.

Dao động ý thức kỳ diệu dung nhập vào thức hải của Đinh Hạo.

Đó là cảm giác rất thần kỳ, lòng Đinh Hạo hiểu ra, có thêm nhiều tri thức lạ, đó là pháp môn khống chế quả cầu ánh sáng xanh xoay tròn.

Đinh Hạo khen ngợi:

- Áo giáp tinh diệu quá!

Lòng Đinh Hạo máy động, tiếng lào xào vang lên. Quả cầu ánh sáng xanh xoay tròn to cỡ nắm tay lại tan ra, như vằn nước dọc theo cánh tay Đinh Hạo phủ lên ngực, bụng, chân. Cuối cùng ánh sáng xanh bao phủ toàn thân Đinh Hạo, ở ngoài người thành màng xanh chỉ chừa con mắt.

- Chẳng có một chút trọng lượng, như đang mặc lụa mỏng.

Đinh Hạo nhúc nhích cơ thể, cảm giác nhẹ nhàng không bị ảnh hưởng chút nào.

Đinh Hạo khống chế huyền khí hiện băng kính trước mặt.

Đinh Hạo đứng soi gương, bật cười thành tiếng. Gương phản chiếu Đinh Hạo như đang đắp bùn xanh chỉ có hai con mắt tròn xoe, hắn giống như một quái vật.

- Hơi khó xem.

Đinh Hạo nhớ kỹ lại pháp môn khống chế chất lỏng kim loại màu xanh, lòng máy động. Chất lỏng xanh phủ lên người Đinh Hạo mấp máy, biến thành chiến bào xanh mềm dính trên người hắn, gió thổi qua vạt áo bay theo gió.

Chất lỏng kim loại màu xanh có thể biến thành hình dạng quần áo, quá kỳ diệu, thay đổi tùy ý.

Đinh Hạo thử mấy lần, chất lỏng kim loại màu xanh có thể biến thành áo giáp, áo bó sát người đi đêm, áo choàng có mũ thậm chí là đồ lót. Chỉ cần liên quan đến quần áo là có thể khống chế chất lỏng kim loại màu xanh biến đổi.

Đinh Hạo chưa bao giờ nghĩ thế giới sẽ có loại áo giáp kỳ diệu thế này.

Thật không biết chất lỏng kim loại màu xanh là thần liệu gì mà sinh ra nhiều loại biến đổi như vậy, giống như kim loại thể lỏng trong phim khoa học viễn tưởng Kẻ Chung Kết kiếp trước Đinh Hạo xem. Có thể thấy tồn tại luyện chế ra chất lỏng kim loại màu xanh thần thông quảng đại cỡ nào.

Đinh Hạo cảm giác được áo giáp chất lỏng kim loại màu xanh gia cố trên người hắn tăng lên lực phòng ngự, dù là cường giả thần cảnh trung giai đánh một kích cũng bị áo giáp cản lại.

Đao Tổ đề nghị:

- Tên của nó từng gọi là Hoán Nguyệt chiến y, cái tên đã bị xóa trong dòng chảy thời gian. Hiện giờ nó tổn thương quá nặng, không còn uy lực ngày xưa, chủ nhân của nó đã chết, cái tên không thích hợp. Ngươi đặt tên mới cho nó đi.

Đinh Hạo ngẫm nghĩ, nói:

- Vậy gọi nó là Tân Nguyệt chiến y đi, vẫn còn chữ nguyệt xem như kỷ niệm huy hoàng năm xưa.

Kiếm Tổ khen:

- Tân Nguyệt chiến y? Cũng hay.

- Nhỏ một giọt tinh huyết vào tế luyện là nó hoàn toàn thuộc về ngươi.

Kiếm Tổ tiếp tục bảo:

- Ta cho ngươi biết cách tu sữa nó, sau này nếu có cơ duyên tìm một tí thần liệu, tiên tài khác sữa chữa nó lành lặn, chỉ dựa vào một chiến y đủ để ngươi hoành hành thiên hạ.

Đinh Hạo gật đầu, lòng máy động, chiến ý co rút lại thành quả cầu chất lỏng kim loại màu xanh nhưng hắn không nhỏ giọt tinh huyết vào tế luyện.

Đinh Hạo nhìn Tạ Giải Ngữ hôn mê, quyết định:

- Báu vật này nhờ Giải Ngữ liều mạng đánh một kích mới có được, nó nên thuộc về nàng.

- Ngươi... !

Kiếm Tổ ngơ ngác nói:

- Tiểu Đinh Tử, ngươi suy nghĩ kỹ đi. Chiến y này không kém gì thuốc dẫn tiên dược, nếu nó trở về phong độ năm xưa thì sánh bằng tiên khí, ngươi từ bỏ như vậy sao?

Đinh Hạo cúi đầu nhìn Tạ Giải Ngữ nằm hôn mê, trong lòng dịu dàng.

*****

Đinh Hạo mỉm cười nói:

- Có là thần vật vô địch thiên hạ cũng không bằng tấm lòng nàng đối với ta.

Kiếm Tổ không biết nên nói cái gì.

Đao Tổ ngẩn ngơ, một lúc sau lẩm bẩm nói:

- Bây giờ ta biết tại sao mấy cô nàng xnh đẹp như hoa đều thích ngươi, bà nội nó, tiểu tử tán gái chịu bỏ được vốn gốc.

Đinh Hạo:

-...

Kiếm Tổ khen ngợi:

- Nếu không có tấm lòng son như vậy thì ngươi không thể được thành tựu như hôm nay, ta và bà điên không nhìn lầm người.

Đinh Hạo cười hì hì.

Hôm nay Đinh Hạo vẫn ở trong sân nhà nông, không rời Tạ Giải Ngữ một bước.

Vết thương trong cơ thể Tạ Giải Ngữ đã lành hơn phân nửa nhưng vì tiêu hao quá nhiều sức lực nên vẫn ở trạng thái nửa hôn mê. Đinh Hạo tự tay đút mấy viên đan dược dùng thần dược luyện chế ôn nhuận thần thức vào miệng Tạ Giải Ngữ, giúp nàng nhanh chóng hồi phục.

Lạc Thánh sơn mạch ở phía xa vẫn phát ra dao động lực lượng khủng bố.

Nguyên Thạch Chủy thành rung rinh trong dao động đáng sợ. Vô số võ giả bình thường, sinh linh kinh khủng run rẩy. Chiến sự leo thang, nếu có cường giả thần cảnh cao giai tham gia thì sợ là nguyên Thạch Chủy thành biến thành vùng đất chết, sinh linh đồ thán, máu chảy thành sông.

Chớp mắt lại là màn đêm bao phủ mặt đất.

Tiên khí vô tận dâng trào từ khung tâm Lạc Thánh sơn mạch, thân hình cường giả như tia sáng xẹt qua bầu trời, từng đợt lực lượng khủng bố nổ tung tựa pháo hoa rực rỡ.

Mỗi một pháo hoa đại biểu cho một cường giả tuyệt đối chết đi.

- Tiên khí chưa xuất thế đã có nhiều cường giả thần cảnh ra tay. Sợ là trong không gian hang động ngầm đã thành đất chết khủng bố, dưới thần cảnh khó thoát chết.

Đinh Hạo nhìn hướng Lạc Thánh sơn mạch, lòng thầm giật mình.

Không biết lúc này phụ thân đã ra tay chưa?

Thuốc dẫn tiên dược rất quan trọng với mẫu thân, chắc phụ thân không bỏ qua.

Đinh Hạo thầm lo lắng.

Chính lúc này, lòng Đinh Hạo gióng chuông cảnh báo. Đinh Hạo nhận ra điều gì, núp vào nhà tranh sụp đổ.

Chớp mắt trong sân dưới ánh trăng, một người như hồn ma hiện ra. Trường bào màu đen như hòa cùng bóng đêm, mặt nạ quỷ thanh đồng nửa cười nửa không phản chiếu ánh trăng tăng phần kinh dị, độc ác.

Là truyền nhân của U Minh Quỷ tông.

Sao truyền nhân của U Minh Quỷ tông ở đây?

Đinh Hạo thầm giật mình.

Thực lực của truyền nhân của U Minh Quỷ tông rất đáng sợ, nắm giữ thần thông thất truyền của U Minh Quỷ tông. Chẳng phải truyền nhân của U Minh Quỷ tông ở trong không gian hang động ngầm tranh giành thuốc dẫn tiên dược sao? Tại sao gã rời khỏi? Không lẽ truyền nhân của U Minh Quỷ tông theo dõi Đinh Hạo?

Đinh Hạo ngẫm nghĩ, lắc đầu.

Theo lý thì hắn không để lại manh mối gì mới đúng.

Lúc này lại có biến đổi kỳ lạ khác. Dưới ánh trăng trắng ngần có một người khác, áo trắng tinh toát ra cô đơn, tóc đen bay bay, sương trắng hỗn độn che mặt.

Người này xuất hiện cực kỳ đột ngột, như thể gã đã đứng đó từ bao giờ.

Trông thấy người này truyền nhân của U Minh Quỷ tông run lên, nhìn chằm chằm người áo trắng.

Truyền nhân của U Minh Quỷ tông lạnh lùng cười:

- Bằng hữu, ngươi muốn đuổi theo ta đến bao giờ? Đừng khinh người quá đáng!

Đinh Hạo thầm lấy làm lạ.

Thì ra truyền nhân của U Minh Quỷ tông bị người mặc áo trắng đuổi theo đến đây, với thực lực, thần thông của gã mà bị người ép đến mức này?

Thanh niên áo trắng như tuyết bình tĩnh nói:

- Theo ta trở về.

Giọng thanh niên áo trắng như tuyết thản nhiên, lạnh nhạt nhưng nghe ra được thanh âm rất trẻ.

Truyền nhân của U Minh Quỷ tông hỏi:

- Đi đâu?

Thanh niên áo trắng như tuyết nói:

- Đi thì biết.

- Không thể nào!

Truyền nhân của U Minh Quỷ tông lạnh lùng cười:

- Ta còn có chuyện quan trọng, khuyên các hạ hãy mau đi đi. Nếu vẫn dây dưa thì đừng trách ta không khách sáo!

Ngữ điệu của truyền nhân của U Minh Quỷ tông có phần kiêng dè, không đến lúc bất đắc dĩ gã không muốn đánh nhau với thanh niên áo trắng như tuyết.

Thanh niên áo trắng như tuyết nói:

- Đạo của ngươi sai, ta vì tốt cho ngươi.

Truyền nhân của U Minh Quỷ tông cười khùng khục nói:

- Ba ngàn đại đạo, mỗi người một hướng, ngươi là ai? Có tư cách gì bảo ta tu đạo nào?

Thanh niên áo trắng như tuyết nói:

- Ba ngàn đại đạo, mỗi người một hướng. Ta không quan tâm người ta tu đạo gì, ta chỉ lo cho ngươi.

- Ngươi... !

Truyền nhân của U Minh Quỷ tông nghẹn lời, một tia chớp lóe lên trong đầu gã.

Truyền nhân của U Minh Quỷ tông nói:

- Ta biết rồi, ngươi đến từ chỗ đó?

Thanh niên áo trắng như tuyết gật đầu, nói:

- Đúng vậy.

Truyền nhân của U Minh Quỷ tông tức giận rống to:

- Hừ! Các ngươi tự lo cho mình đi, đừng không biết chết sống cản trở chuyện của chúng ta! Nhiều năm đã qua, đám ngu ngốc các ngươi đang làm cái gì bảo thủ, giữ nguyên tắc cũ kỹ, không biết thay đổi, chỉ là một đám già ngoan cố. Các ngươi đều quên hết vinh diệu năm đó sao?

Thanh niên áo trắng như tuyết vẫn lạnh nhạt nói:

- Ta không cần biết chuyện của các ngươi hay chúng ta, ta... Chỉ lo cho ngươi.

- Ngươi... !

Truyền nhân của U Minh Quỷ tông cam nín, không hiểu sao thanh niên áo trắng như tuyết như keo dính chó bám chặt gã, rắc rối chết tiệt. Mắt truyền nhân của U Minh Quỷ tông lóe tia độc ác, chán ghét.

Truyền nhân của U Minh Quỷ tông tức giận nói:

- Nếu ngươi đã không biết tốt xấu vậy ta đành sớm giải quyết ngươi.

Truyền nhân của U Minh Quỷ tông dứt lời, khói đen âm u tuôn ra từ cơ thể gã như xúc tua dạ ma kèm theo tiếng địa ngục oan hồn gào thét gầm rống. Các luồng khói đen như ác long điên cuồng quấn quanh thanh niên áo trắng như tuyết.

Thanh niên áo trắng như tuyết thở dài, không nhúc nhích.

Phù văn kỳ lạ chạy dọc trên áo trắng của thanh niên áo trắng như tuyết. Bỗng ánh trắng tụ tập lại, toàn thân thanh niên áo trắng như tuyết tỏa ánh sáng tinh khiết thần thánh như thể nguyệt thần giáng trần. Khi xúc tua dạ ma màu đen chạm vào ánh trắng thì kêu xèo xèo hòa tan.

Dường như là thần thông chuên môn khắc chế U Minh Quỷ tông.

Truyền nhân của U Minh Quỷ tông cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Thuật nguyệt hoa của Bích Lạc tiên tông đúng là cao minh, tiếc rằng không có trăng tròn thì sao thi triển?

Vô số khói đen tuô nra từ cơ thể truyền nhân của U Minh Quỷ tông bắn lên cao, chớp mắt tụ thành áng mây che cả bầu trời, ánh trăng bị ngăn cách.

Lực lượng hắc ám âm u rục rịch trong không khí, khiến người ta hoảng loạn.

Trong nhà tranh sắp sập.

Đinh Hạo giật mình.

Thì ra người khổng lồ đầu trọc Sử Ngõa là truyền nhân của Bích Lạc tiên tông.

Nhưng theo lịch sử thì U Minh Quỷ tông, Bích Lạc tiên tông là hai chi nhánh của Bích Lạc Hoàng Tuyền Thần Triều, xem như đồng khí liên chi, cùng nguồn. Bây giờ xem thái độ của thanh niên áo trắng như tuyết, truyền nhân của U Minh Quỷ tông có vẻ như giữa hai tông môn này thù hận rất sâu?

Crypto.com Exchange

Chương (1-1254)