Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 1045

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 1045: Tiếng trời
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Một người đeo mặt nạ vàng nhạt đứng bên cạnh Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức ngần ngừ nói:

- Nhưng thân thể đứa trẻ đó không thể chịu nổi tất cả lực lượng Long Ngâm Thiên Biến Trận, nếu hoàn toàn khởi động thì sợ là sẽ phá hỏng cơ thể.

- Ha ha ha ha ha ha! Ta chỉ cần kết quả, mặc kệ quá trình. Nếu không chịu đựng nổi thì để hắn chết đi.

Giọng Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức tàn nhẫn nói:

- Đây chẳng phải là giá trị của hắn sao?

Người đeo mặt nạ vàng nhạt hết sức khuyên ngăn:

- Nhưng hắn... Dù gì là nhi tử của ngươi.

Một trung niên mỹ phụ đầu đeo trâm phượng, hình dáng yêu kiều lạnh lùng cười:

- Hừ! Một tạp chủng đê tiện sao có thể là người của Nạp Lan thế gia ta? Chết cũng tốt, dùng dòng múa dơ bẩn của hắn tẩy rửa sỉ nhục Nạp Lan thế gia ta.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức cười tàn nhẫn:

- Phu nhân nói đúng, ta mang hắn về là vì việc lớn hôm nay, nếu không thì hắn sống hay chết liên quan gì ta? Lại nói hắn là con của ta, máu thịt sinh mạng đều là ta ban cho hắn. Hắn nên báo đáp ta, ha ha ha ha ha ha! Ngươi đường đường là Nê Bồ Tát, tính hết thiên cơ thì nên hiểu thiên đọa vô hình. Trận pháp này do ngươi bày ra, lúc này do dự là sao? Mau hết sức khởi động trận pháp đi.

Người đeo mặt nạ vàng nhạt chần chừ một lúc sau đi hướng mép Long Ngâm Thiên Biến Trận chớp lóe ánh sáng trắng liên tục, dùng cách đặc biệt nào đó thay đổi đường minh văn.

Tựa như dầu sôi bỏ thêm nắm muối, trận pháp càng điên cuồng hơn, sôi sục. Tiếng gầm rống đau khổ của Nạp Lan Du Hiệp càng lúc càng lớn, giãy dụa càng thêm điên cuồng.

Trong cơ thể Nạp Lan Du Hiệp có lực lượng khủng bố khiến người run rẩy đang dần thức tỉnh.

Loại lực lượng này cực kỳ đáng sợ, như ma thần hủy diệt thế giới. Dù đứng xa mấy ngàn thước, có trận pháp bảo vệ nhưng các cao thủ Nạp Lan thế gia phụ trách cảnh giới xung quanh Long Ngâm Thiên Biến Trận đều biến sắc mặt, tim đập chân run như dê bị hổ nhìn.

Một lát sau.

Nê Bồ Tát đeo mặt nạ vàng nhạt quay về nói:

- Tối đa thêm một ngày là mọi thứ hoàn thành.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức vừa lòng gật đầu, nói:

- Tốt, rất tốt, không uổng là Nê Bồ Tát đại danh đỉnh đỉnh, quả nhiên tính hết tất cả. Lần này toàn nhờ vào ngươi, ha ha ha ha ha ha! Ngay cả Thần Đình đều bị lừa, khi bọn họ phát hiện sự thật thì đại thế đã định, hết thảy đều đã xong, ha ha ha ha ha ha!

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức điên cuồng cười to.

Mắt Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức đỏ ngầu rơi vào hưng phấn điên cuồng.

Căn phòng bí mật cực lớn như hư không ngầm.

Có thể thấy Nạp Lan thế gia vì xây dựng căn phòng bí mật này không biết tốn bao nhiêu nhân lực, sức lực. Bốn phía căn phòng bí mật, trên nóc vách tường khắc từng minh văn như rồng bay di chuyển nhanh thu giấu mọi hơi thở, bên ngoài thể cảm giác trong này xảy ra chuyện gì.

Vẻ mặt Nê Bồ Tát bình tĩnh, im lặng.

Trong lòng Nê Bồ Tát biết rõ gã chỉ là công cụ bị người lợi dụng, tính hết thiên cơ thì sao? Không đủ thực lực rốt cuộc là quân cờ trong tay người. Có thể tính tuổi thọ Thần Đế, tính vận mệnh của người khác nhưng không thể chi phối vận mệnh của mình. Vì để người thân, vợ con sống sót, Nê Bồ Tát không còn lựa chọn nào khác, trừ phi sự việc có thay đổi.

Nê Bồ Tát quay đầu nhìn Long Ngâm Thiên Biến Trận.

minh văn rậm rạp như biển khói nhìn như vô tư chạy nhưng ở trong mắt Nê Bồ Tát đại biểu cho các quỹ tích vận mệnh, vô số minh văn hỗn hợp giao nhau là cách vận chuyển đạo thiên địa.

Nê Bồ Tát đứng sang một bên.

Nạp Lan phu nhân đột nhiên mở miệng nói:

- Ngươi tính xử lý nha đầu kia thế nào?

Mọi người nhìn hướng người gầy yếu ngồi trong góc, có đoàn sáng trắng mông lung bao phủ thân hình nàng. Dường như nàng không còn sự sống, quỳ dưới đất, hai tay chắp trước ngực, nhắm mắt lại, hơi ngửa đầu lên, thành kính cầu nguyện cái gì.

Chính là Nạp Lan Sơ.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức nhíu mày nói:

- Chủ Hồng Thạch trang viên để lại cấm chế cực kỳ cường đại, tạm thời ta không thể phá mở nó.

Nạp Lan Sơ chỉ là phế vật vô dụng, nếu không phải vì mang Nạp Lan Du Hiệp về thì còn lâu Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức mới nhận luôn nha đầu này.

Lúc trước Nạp Lan Tín đại ca định giết cục nợ này nhưng bị ánh sáng trắng ngăn cản, suýt bị chấn thương, đó là cấm chế bảo vệ sư phụ của nha đầu này để lại trên người nàng.

Trong phút chốc Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức không thể công phá nó.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức nhớ đến hôm gặp chủ Hồng Thạch trang viên, trong lòng gã còn sợ hãi.

Đó là một cường giả rất đáng sợ, vô số thể tu Hãn Hải sâm lâm dưới tay, hung mãnh như cọp. Chủ Hồng Thạch trang viên là kiêu hùng một thời, rất khủng khiếp.

Bây giờ nghĩ lại người này hơi nghi ngờ Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức, không tin tưởng lời gã đã nói nên mới để lại cấm chế trên người Nạp Lan Sơ và tín hiệu cầu cứu. Nhưng vậy thì sao? Chu Hồng Thạch trang viên không biết gã mưu đồ cái gì, vẫn rơi vào kế của Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.

Tin tức nha đầu cầu cứu bị trận pháp trên vách căn phòng bí mật ngăn cách, không thể truyền ra.

Nếu là ngày thường thì Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức không dám đối đầu với chủ Hồng Thạch trang viên, toàn Nạp Lan thế gia trêu vào người như vậy sẽ là tai nạn. Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức không dám làm gì hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp. Nhưng tình huống bây giờ thì khác, tin tưởng người kia đã vào Lạc Thánh sơn mạch, chưa biế có sống ra được không. Dù chủ Hồng Thạch trang viên may mắn sống sót tìm gã báo thù thì khi đó Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức không còn sợ ai.

Nhưng Nạp Lan Sơ được cấm chế bảo hộ, không thể giết nàng ngay, lỡ đêm dài lắm mộng xảy ra rắc rối gì thì phiền.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức nghĩ đến Nạp Lan Sơ lúc trước yếu đuối, ngoan ngoãn nghe thay bỗng nhiên khí thế sắc bén chất vấn, trong lòng gã thấy hơi áy náy, nhưng rất nhanh chút áy náy bị tham lam, dục vọng loại trừ.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức giơ tay lên, một luồng kiếm quang sắc bén bắn hướng Nạp Lan Sơ.

Đinh!

Tiếng kiếm ngân trong trẻo.

Kiếm quang bị ánh sáng trắng bao phủ người Nạp Lan Sơ ngăn cản ma sát hỏa hoa rực rỡ như kim loại va chạm.

Thân hình nhỏ xinh của Nạp Lan Sơ run rẩy.

Nàng mở mắt.

Khi đôi mắt trong veo nhìn qua, không hiểu sao đáy lòng Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức run lên.

Nạp Lan Sơ gằn từng chữ:

- Thả ca ca, Nạp Lan Tính Đức, nếu ngươi còn có chút tính người thì hãy thả Du Hiệp. Đây là nguyên nhân ngươi đón chúng ta về sao?

Trong giọng nói của Nạp Lan Sơ không còn ngoan ngoãn, nghe theo như lúc nàng mới gặp Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức mà như đang nói chuyện cùng người lạ mình hạn nhất.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức chém đinh căhjt sắt nói:

- Không thể nào!

Mắt Nạp Lan Sơ tràn ngập tuyệt vọng.

*****

Đây không phải lần đầu tiên Nạp Lan Sơ cầu xin người nam nhân trước mắt này thả Nạp Lan Du Hiệp ca ca.

Nhưng mỗi lần nhận được đáp án khiến Nạp Lan Sơ tuyệt vọng, như cơn ác mộng kinh khủng nhất.

Lần này ba chữ 'Không thể nào' khiến chút hy vọng cuối cùng trong lòng Nạp Lan Sơ tan vỡ, nàng hoàn toàn từ bỏ chút ảo tưởng cuối cùng với Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức, từ bỏ mơ mộng về phụ thân bao lâu nay.

Cho đến giườ phút này Nạp Lan Sơ còn tỉnh táo nhớ kỹ chuyện xảy ra vào ba canh giờ trước.

Nam nhân mang Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp ca ca quay về Nạp Lan thế gia luôn hiền từ yêu thương đột nhiên mang hai người xuống căn phòng bí mật ngầm. Khi ấy Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp không có chút đề phòng, tin tưởng Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức có cùng dòng máu chảy trong người, cười nói đi tới lao tù đã chuẩn bị sẵn.

Phản bội và âm mưu đến quá đột ngột.

Cho nên khi Nạp Lan Du Hiệp ca ca bị nhốt trong trung tâm trận pháp thì không kịp giãy dụa.

Nạp Lan Sơ nhớ rõ chuyện xảy ra vào hai canh giờ trước.

Khi Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức ra mệnh lệnh tàn khốc mở trận pháp, khi từ trong trận pháp vang lên tiếng kêu gào kinh khủng, đau đớn, kinh hoàng của binh trưởng đội Hắc Giáp Quân, khi Nạp Lan Sơ vừa kinh vừa sợ quỳ trên mặt đất cầu xin, khi những thị vệ Nạp Lan thế gia lạnh lùng, tàn nhẫn xuất hiện, đặc biệt là khi nữ nhân đầu đeo trâm phượng bước ra, người nam nhân mười ngày trước mọi chuyện luôn chiều ý nàng lộ ra khuôn mặt độc ác, khinh thường.

Tất cả hình ảnh tàn nhẫn nhất ghép lại, chớp mắt này giấc mơ tốt đẹp liên quan đến phụ thân và nhà như tuợng cát chậm rãi sụp xuống trong lòng Nạp Lan Sơ.

Tại sao lúc trước mẫu thân sẽ thích người như vậy?

Từ ban đầu Nạp Lan Sơ đau khổ van xin đến bây giờ hoàn toàn tuyệt vọng, thời gian dài như vô số kỷ nguyên đã qua.

Nếu không có lực lượng cấm chế sư phụ để lại thì nam nhân này đã không chút nương tình giết nàng, dễ dàng như giết chó mèo, sẽ không quan tâm nàng cóp hải là nữ nhi của gã không. Thì ra mấy ngày nay chỉ là nàng ảo tưởng, nam nhân này chưa hề xem nàng và ca ca là ruột thịt.

Mọi thứ là biểu hiện giả dối.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức hiền từ chỉ để lấy thứ gì đó trong cơ thể Nạp Lan Du Hiệp.

Nạp Lan Sơ cảm thấy không đáng giá thay cho mẫu thân. Vất vả khổ cực chờ đợi nhiều năm qua, mãi đến phút ucối cuộc đời vẫn nhớ mãi không quên nhưng lại là kẻ cặn bã như vậy. Thế giới này còn có chuyện gì bi ai hơn không? Đối với mẫu thân may mắn nhất là trước khi ra đi không bị tan vỡ ảo tưởng.

Tai nghe tiếng ca ca đau khổ gào thét, nỗi hận điên cuồng tràn ngập lòng Nạp Lan Sơ, nhấn chìm nàng.

Nạp Lan Sơ ngửa đầu hét dài:

- Sư phụ của ta sẽ trở về, sư phụ sẽ trả thù cho ta!

Trong khoảnh khắc này đôi mắt trong veo dần nhuộm sắc đỏ như máu, giọng điệu nguyền rủa như âm linh thì thầm.

Màu sắc đó khiến lòng Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức lạnh lẽo, gã tứ giận.

- Sư phụ của ngươi?

Nạp Lan Sơ lạnh lùng cười:

- Ha ha ha ha ha ha! Đã không có cơ hội, lần sau ta gặp lại hắn sẽ đưa hắn đi gặp huynh muội các ngươi, vậy là người ngươi quan tâm đều ở cùng ngươi. Phải rồi, còn có mẫu thân của ngươi, ngươi rất nhanh sẽ đoàn viên cùng mẫu thân. Nếu ngươi gặp được nàng trong vòng tay tinh thần thì nàng sẽ rất vui đúng không?

Nạp Lan Sơ run bần bật chỉ vào nam nhân trước mắt:

- Ngươi thật là cái cầm thú, Nạp Lan Tính Đức, ngươi không bằn heo chó.

Nạp Lan Sơ không có kinh nghiệm đường đời, không hiểu nổi tại sao trên đời có nam nhân vô sỉ, đê tiện như vậy. Cố tình nam nhân hạ đẳng này là người thân ruột thịt của nàng. So với sư phụ thì nam nhân này là cặn bã.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức cười phá lên, nghe nữ nhi chỉ trích, chút áy náy cuối cùng biến mất trong lòng gã.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức khinh thường nói:

- Sinh mệnh của ngươi là ta ban cho, trong cơ thể ngươi chảy máu của ta, ngươi có tư cách gì chỉ trích ta? Ta là phụ thân của ngươi, các ngươi là nhi nữ vốn nên không tiếc tất cả báo đáp lại ta. Các ngươi là tài sản của ta, tựa như những áo giáp, đao kiếm, quần áo, các võ giả Nạp Lan thế gia tùy thời chết vì ta, nên cống hiến tất cả cho ta, đây mới là giá trị của các ngươi.

Nạp Lan Sơ ngẩng cao đầu.

Nạp Lan Sơ dùng giọng điệu nghiêm túc, kiên quyết chưa từng có gằn từng tiếng:

- Ta không biết ngươi muốn có được thứ gì từ ca ca của ta, nhưng từ hôm nay trở đi, chúng ta không có quan hệ gì với ngươi. Ta trả máu ngươi chảy trong cơ thể ta lại cho ngươi...

Nạp Lan Sơ dứt lời, ngón tay phải thiếu nữ như kiếm rạch động mạch cổ tay.

Máu đỏ phun ra, dòng máu liên tục trào ra từ miệng vết thuơng.

Bây giờ Nạp Lan Sơ đã có thực lực trên Tiên Thiên Võ Tông cảnh, vết thương như vậy chỉ một ý nghĩ là lành lặn, nhưng nàng khống chế huyền khí đè ép từng giọt máu trong cơ thể. Bên cạnh Nạp Lan Sơ chảy một vũng máu lớn, giọt máu đỏ như từng cánh hoa héo tàn trên mặt đất.

Nạp Lan Sơ kiên quyết nói:

- Ta trả lại dòng máu dơ bẩn cho ngươi.

Hai tay Nạp Lan Sơ chắp vào nhau quỳ dưới đất, lại nhắm mắt, không thèm nhìn Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức, như thể nhìn nam nhân này lâu một giây là làm bẩn mắt nàng. Tai Nạp Lan Sơ nghe tiếng ca ca đau khổ, tức giận gầm rống, máu đỏ dọc theo cánh tay nàng chảy xuống đất. Nạp Lan Sơ hết sức chăm chú cầu nguyện, gọi tên sư phụ của mình.

Con ngươi Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức co rút:

- Đây là... Sinh linh huyết tế?

Sự sống từng chút một xói mòn trong cơ thể Nạp Lan Sơ. Sinh mệnh non trẻ chưa kịp nở đã héo tàn. Làn da Nạp Lan Sơ trắng trong suốt không còn chút máu, cảm giác suy yếu làm nàng ở trong trạng thái kỳ dị. Nạp Lan Sơ cảm thấy linh hồn nàng sắp thoát xác.

Chính lúc này...

Thanh âm như tiếng trời vang lên, là giọng của Đinh Hạo.

Nạp Lan Sơ ngây người, nàng đã trong trạng thái đầu óc trống rỗng nhưng không ngờ thật sự nghe tiếng của sư phụ. Ngay khi Nạp Lan Sơ cho rằng thanh âm đó là ảo giác thì Đinh Hạo tiếp tục bảo:

- A Sơ, ngươi đang ở đâu? Xảy ra chuyện gì?

Lần này thì Nạp Lan Sơ không nghi ngờ nữa, là giọng của sư phụ thật sự.

Tiếng trời vọng đến vào giây phút Nạp Lan Sơ tuyệt vọng nhất.

Trên tiên đạo phong.

Đinh Hạo siết chặt thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá, ảo ảnh Nạp Lan Sơ trước mặt, thanh âm vang trong thức hải kể rõ mọi chuyện. Cơn giận như núi lửa sắp bùng nổ đốt cháy trong ngực Đinh Hạo, sắp phun ra.

Nạp Lan Tính Đức!

Thứ súc sinh không bằng heo chó!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1254)