Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 1059

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 1059: Nhận nhau
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Mấy ngày nay các cường giả thế lực đến từ thú tộc, hải tộc, vũ tộc điên cuồng truy sát Đinh Đồng. Bọn họ phải cướp được tiên khí trước khi Đinh Đồng hoàn toàn dung hợp, nếu để thiên tài tuyệt thế luyện hóa tiên khí thì các chủng tộc, thế lực đối địch với Thần Đình phương đông sẽ khó sống.

Các loại tin tức không ngừng truyền ra.

Thậm chí có người đồn là vì tiên khí nên Đinh Đồng và Ngụy Thần Đế sinh ra xích mích, đánh nhau, nội bộ Thần Đình hỗn loạn.

Tuy nhiên không có tin Đinh Đồng bị giết.

Sau này thiên tài may mắn Đinh Đồng mất tích, không ai điều tra ra tung tích của gã. Dường như Đinh Đồng đã hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này, còn có tiên khí mà mọi người thèm muốn.

Các loại lực lượng không cam lòng dậy sóng, vẫn có người điên cuồng tìm kiếm.

Đinh Hạo hiểu đây là thủ đoạn cuối cùng Nê Bồ Tát sử dụng, che lấp thiên cơ. Không biết Nê Bồ Tát làm sao khiến Đinh Đồng gánh tội thay, vậy là Đinh Hạo và Nạp Lan Du Hiệp nhẹ nhàng hơn nhiều, có thời gian, sức lực giải quyết chuyện khác.

Đinh Hạo biết rõ theo cách Nê Bồ Tát nói thì thủ đoạn gã bày ra tối đa chỉ kéo dài được mười năm. Lực lượng che lấp thiên cơ sẽ yếu dần theo thời gian, sau mười năm những chí tôn tuyệt đỉnh, quái sư sẽ tính ra sự thật về tiên khí.

Cho ên nmười năm này cực kỳ quan trọng với Đinh Hạo.

Đinh Hạo điều thể tu Hãn Hải sâm lâm trở về Hãn Hải sâm lâm, mấy ngày nay hắn ở trong Thạch Chủy thành không ngừng tìm hiểu các mặt tin tức.

Bởi vì qua sóng gió tiên khí nên trọng trấn quan sự bị lan đến, hỏng nghiêm trọng, hoang tàn khắp nơi. Các thế lực từ các nơi vẫn đang tranh đấu trong bóng tối, cho nên Thạch Chủy thành vẫn là chỗ có tin tức nhanh nhạy nhất.

Đinh Hạo nhờ thuật dịch dung hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ truyền dạy, cộng với lực lượng thần thức cảnh giới tinh vân, hắn có thể thay đổi hơi thở biến thành người khác nhau, không cần lo bị ai nhận ra.

Mặt khác là Đinh Hạo lén tìm kiếm tung tích đám người Đinh Bất Tam, đại lục phương đông, Đinh Hành Họa, hy vọng có thể thông qua bọn họ đưa thuốc dẫn tiên dược cho phụ thân Đinh Thánh Thán.

Vì điều này Đinh Hạo không tiếc đi Thiên Thính Hiên mấy lần.

Thiên Thính Hiên cho biết đám người Đinh Bất Tam, đại lục phương đông, Đinh Hành Họa còn ở trong Thạch Chủy thành, chưa đi. Đinh Hạo sốt ruột muốn kiếm người, luyện công xong đi dạo trên đường thử vận may không ngờ nghe được đoạn đối thoại.

Đinh Hạo nhíu mày thầm nghĩ:

- Nếu lực lượng Thần Ân đại lục rầm rộ xâm nhập Vô Tận đại lục sẽ là tai họa lớn cho sinh linh Vô Tận đại lục.

Đinh Hạo có tình cảm đặc biệt với Vô Tận đại lục, dù gì là quê hương thứ hai. Đinh Hạo không hy vọng Vô Tận đại lục bị chiến hỏa phá hủy.

Đinh Hạo thầm nghĩ:

- Có lẽ nên trở lại Vô Tận đại lục một lần. Ngày xưa các thế lực Tình Xuyên Điện tàn sát Vấn Kiếm tông, nên trả lại mối thù máu này.

Đinh Hạo đặt quyết tâm sau khi đưa thuốc dẫn tiên dược xong lập tức quay về Vô Tận đại lục ngay.

Đinh Hạo đi dạo trong Thạch Chủy thành, thần thức như thủy triều lan ra ngoài.

Đến buổi trưa Đinh Hạo nghe đủ các bàn tán về Vô Tận đại lục nhưng không có thu hoạch gì, hắn tùy tiện tìm một quán ăn ven đường, no bụng xong đang định đi thì chợt phát hiện điều gì.

Mắt Đinh Hạo sáng lên:

- A? Là hắn?

Thấy người này, Đinh Hạo thở phào một hơi.

Thấy người đó đứng dậy rời đi, Đinh Hạo kêu tiểu nhị đến trả tiền, âm thầm theo đuôi. Đinh Hạo đi theo người đó từ đường cái đến ngõ nhỏ vắng người, quẹo trái quẹo phải vào khu dân cư yên tĩnh.

Người đi phía trước biểu hiện cực kỳ cảnh giác, thường thay đổi hơi thở, quẹo cua sợ bị người bám theo, quẹo trái quẹo phải lòng vòng mấy lần mới đến bên cái sân nhỏ yên tĩnh.

Người đó nhìn quanh, xác nhận không bị bám theo mới giơ tay định gõ cửa.

Chính lúc này...

Một thanh âm xa lạ vang lên sau lưng gã:

- Tam Thần điện hạ ở bên trong?

Người đó giật nảy mình, rởn tóc gáy. Người đó không quay đầu lại, kiếm quang hiện ra trong tay nhanh như chớp chém sau lưng, há mồm định hét to cảnh báo. Nhưng một kiếm kia chỉ đâm ra một nửa đã không thể tiến tới, như đâm vào bùn lầy. Có lực lượng cường đại giữ chặt trường kiếm.

Thanh âm sang sảng vang lên:

- Ngô đại thúc đừng căng thẳng, là bạn, không phải địch.

Khí thế cường đại khiến người run rẩy thu về, Ngô Phong thả lỏng tinh thần. Lực lượng kiềm chặt trường kiếm biến mất, Ngô Phong thu kiếm, xoay người lại.

Đinh Hạo mỉm cười nhìn Ngô Phong.

- Ngươi là... A, ta biết rồi, là Đinh huynh đệ.

Ngô Phong thắc mắc vì người trướ mặt xa lạ nhưng hơi thở rất quen, đầu óc gã lóe tia chớp lập tức nhận ra ngay Đinh Hạo là người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng đảo ngược trận chiến Thập Vạn Đại Sơn mạch.

Đinh Hạo cười nói:

- Ngô đại thúc, ta tìm Tam Thần điện hạ có việc gấp, xin địa thúc báo cao giùm.

Ngô Phong thở phào một hơi, nói:

- Mấy ngày nay Thần Vương điện hạ cũng đang tìm người nhưng không có tin tức gì. Tốt quá, theo ta đi, Thần Vương điện hạ và hai tiểu điện hạ sẽ rất vui khi trông thấy người.

Ngô Phong là thủ lĩnh hơn một trăm cường giả giáp trắng dưới tay Đinh Hành Họa, là cường giả tinh nhuệ quân tây chinh ngày xưa của Đinh Thánh Thán.

Ngô Phong không chút nghi ngờ Đinh Hạo.

Đây không chỉ vì cuộc chién Thập Vạn Đại Sơn mạch, càng là vì Đinh Hành Họa, hai huynh đệ Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ cứ nhắc đi nhắc lại có lẽ thân phận của Đinh Hạo rất cao quý, không phải kẻ thù, có thể hoàn toàn tin tưởng.

Trong lòng Ngô Phong cũng rất có hảo cảm với Đinh Hạo.

Trang viên Ngô Phong định gõ cửa không phải chỗ đám người Đinh Hành Họa, Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ dừng chân. Ngô Phong dẫn Đinh Hạo đi lòng vòng nửa nén nhang đến trước sân nhỏ nhà nông gã từng đi ngang qua, cẩn thận gõ cửa, khởi động trận pháp đi vào trong.

Sân nhỏ có trận pháp kỳ dị ngăn cách, nhìn bên ngoài thấy nó hơi tồi tàn, tối đa cỡ nả mẫu đất. Nhưng thông qua trận pháp tiến vào trong thì thấy sân rất lớn, hơn một trăm mẫu đất. Từng võ xá, quảng trường diễn võ sắp xếp cực kỳ hợp lý.

Chỗ này là cứ điểm quy mô khá lớn.

Ngô Phong đã dùng cách nào đó báo tin trước, người bên trong sớm biết Đinh Hạo sẽ đến. Đinh Hành Họa cười tủm tỉm đón chào, Đinh Bất Tứ, Đinh Bất Tam đi theo sau lưng gã.

- Đinh hiền chất, chúng ta lại gặp mặt.

Đinh Hành Họa dào dạt hứng thú sải bước đi tới vỗ mạnh vai Đinh Hạo, nói:

- Ngươi đúng là thần long thấy đầu không thấy đuôi, mấy hôm nay ta phái người tìm ngươi khắp nơi mà không được. Nếu không phải lúc ở tiên đạo phong gặp mặt ta còn tưởng đâu ngươi đã rời khỏi Thạch Chủy thành.

Đinh Hạo thấy thân thiết.

Người trước mắt là trưởng bối của Đinh Hạo, là người thân nhất trừ phụ mẫu ra.

Đinh Hạo cung kính hành lễ vãn bối, nói:

- Vì tránh né nanh vuốt Thần Đình nên ta ít khi lộ mặt.

*****

Đinh Hành Họa cười tươi như hoa đánh giá Đinh Hạo từ trên xuống dưới, nói:

- Tốt, tốt, rất giỏi, thực lực của ngươi lại tăng cao. Tốc độ tu luyện như vậy thật là yêu nghiệt, mạnh hơn hai tiểu tử ngốc nhà ta, ha ha ha ha ha ha! Lần này về phải cùng ta uống vài chén. Lúc trên tiên đạo phong vội vàng gặp mặt chưa kịp tâm tình, ngươi phải ở lại chơi một lúc.

Đinh Hạo nghe cách nói của Đinh Hành Họa liền hiểu gã biết thân phận thật của hắn, có lẽ gã đoán ra, có lẽ là phụ thân ám thị. Mặc kệ thế nào, bây giờ Đinh Hạo không cần che giấu nữa.

Đinh Hạo cung kính gật đầu, nói:

- Lần này ta nhất định sẽ uống vài chén với tam thúc.

Đinh Hạo kêu tam thúc làm người Đinh Hành Họa run lên.

Đinh Hành Họa nhìn chằm chằm vào Đinh Hạo, mắt lóe tia kích độc, hốc mắt ướt át. Một lúc sau Đinh Hành Họa bình tĩnh tâm tình, gật mạnh đầu.

Đinh Hành Họa bỗng ngửa đầu cười phá lên, kéo tay Đinh Hạo nói:

- Tốt, tốt, tốt, tốt quá.

Hai huynh đệ Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ liếc nhau, hiểu ra điều gì, đáy mắt lóe tia vui vẻ.

Một tiếng kêu tâm thúc nói lên rất nhiều điều.

Tuy lúc trước đám người Đinh Hành Họa, Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ đã lườ mờ đoán ra nhưng Đinh Hạo không thừa nhận thì bọn họ không dám khẳng định.

Bây giờ tất cả đã rõ ràng.

Đinh Hành Họa kéo tay Đinh Hạo vào đại điện, khuôn mặt cười toe toét. Mấy năm nay vì chuyện đại ca làm Đinh Hành Họa luôn buồn rầu, bực mình, ít có khi nào vui vẻ như vậy. Đinh Hành Họa nắm tay Đinh Hạo như người yêu trong thời kỳ lửa nóng, nhìn sao cũng thấy không chán.

Đinh Hạo không che giấu cái gì, trở về khuô nặmt thật.

Đinh Hành Họa tặc lưỡi cảm thán rằng:

- Giống, đúng là quá giống.

Đinh Hạo bây giờ rất giống với Đinh Thánh Thán lúc trẻ, mặt mũi khá giống gã năm xưa. Đinh Hành Họa không còn nghi ngờ gì nữa.

- Điệt nhi Đinh Hạo bái kiến tam thúc.

Đinh Hạo hành lễ vãn bối gặp trưởng bối ở Thần Ân đại lục, hai đầu gối quỳ dưới đất, dập đầu lạy ba cái. Cái lạy này tương đương với Đinh Hạo thừa nhận thân phận mình. Đinh Hạo lấy ngọc thạch có khắc hàng chữ 'Thất nguyệt thất nhật trường sinh điện, nửa đêm vô nhân tư ngữ thì' Đinh Hồng Lệ đưa tặng ra.

Đinh Hành Họa cầm ngọc thạch, vô cùng cảm thán nói:

- Đúng rồi, đây chính là ngọc chi tinh phách lúc trước đại ca lấy từ ngọc bích Kỳ Liên cổ phong, là vật định tình đại ca tặng cho đại tẩu.

Giọng Đinh Hành Họa run run, khóe mắt ngấn lệ.

Anh hùng không phải vô lệ.

Đinh Bất Tứ trợn tròn mắt, râu dựng đứng nhảy ra đấm Đinh Hạo một cái:

- Tiểu tử nhà ngươi lừa chúng ta kín như vậy!

Đinh Bất Tứ lớn tuổi hơn Đinh Hạo một chút, khi Đinh Thánh Thán, Vũ Khuynh Thành định tình thì Đinh Hành Họa đã kết hôn sinh hai đứa con là Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ. Trong trận chiến mười năm trước, Đinh Hành Họa lo an toàn của hai đứa con ở nhà nên cuối cùng đành ủy khuất cầu toàn, không phản ra Thần Đình phương đông. Mấy năm nay Đinh Hành Họa làm vương gia nhàn tản, đặt mọi công sức tài bồi Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ, gã bồi dưỡng ra hai tiểu thiên tài danh chấn Thần Đình phương đông còn xuất sắc hơn Đinh Hành Họa ngày xưa.

- Tiểu đệ.

Đinh Bất Tam luôn im lặng ít lời đứng trước mặt Đinh Hạo, nhiều lúc mặt không biểu tình lộ ra nụ cười hiếm thấy.

Đinh Hạo cảm giác tình thân ấm áp, cảm giác này thật tuyệt vời.

Vì lúc trước Đinh Hành Họa có lệnh nên nguyên đại điện chỉ có mình Ngô Phong là người ngoài, những người khác bị đuổi đi. Thấy hình ảnh trước mắt, Ngô Phong há to miệng, đầu óc trống rỗng. Không phải người ngu nhìn đến đây đều hiểu thân phận thật của Đinh Hạo.

Ngô Phong kích động toàn thân run rẩy.

Thì ra tiểu công tử đáng thương năm xưa là hắn, Tam Thần vương và hai tiểu điện hạ đã đoán trước nên mới bảo với Ngô Phong là Đinh Hạo tuyệt đối đáng tin trăm phần trăm, không cần nghi ngờ.

Ngô Phong hưng phấn muốn hét to lên.

Ông trời thương tình!

Tiểu công tử còn sống!

Lúc trước khi Ngô Phong làm võ tướng tiên phong doanh quân tây chinh từng là thân binh của Đinh Thánh Thán, sóng vai chiến đấu đẫm máu với Đại Thần Tử. Ngô Phong tôn sùng Đinh Thánh Thán điên cuồng như người thân ruột thịt.

Sau này Đinh Thánh Thán cảm thấy để Ngô Phong ở bên cạnh làm thân binh là mai một tài năng, vì cất nhắc gã lên cao nên cho vào tiên phong doanh. Trong lúc tây chinh Đinh Thánh Thán lập chiến công hiển hách, nếu không có biến cố mười năm trước, quân tây chinh khải hoàn trở về Thần đô thì chắc chắn Ngô Phong được ban thưởng phong hầu, bây giờ là chư hầu của Thần Đình phương đông.

Ngô Phong kích động quỳ xuống:

- Tiểu công tử, thì ra là công tử. Ta... Lão nô kính chào tiểu công tử.

Lúc Đinh Hạo còn nhỏ còn được Ngô Phong ôm, khi đó hắn là minh châu báu vật của nguyên Đại Thần Tử.

Đinh Hạo giật nảy mình, vội vàng nâng Ngô Phong dậy.

Đinh Hành Họa rống to:

- Ha ha ha ha ha ha! Người đâu, đưa rượu lên. Hôm nay ta muốn uống say!

Đinh Hành Họa ra lệnh người bày tiệc, dào dạt hứng thú nói với Ngô Phong:

- Hôm nay không chia trên dưới, đều là một gia đình. Lão ngô đừng câu nệ, ta nhớ đã lâu rồi không cùng ngươi uống rượu.

Ngô Phong kích động khóc ròng nói:

- Từ hôm trước mười năm thì điện hạ kiêng rượu, ta luôn trông mong người lại nhấc ly rượu lên, rốt cuộc đời được hôm nay.

Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ tự mình đi lấy rượu, từng đàn rượu ngon rất nhanh bày trên bàn. Cùng lúc đó đại điện đã dựng tiệc, người trong chỗ trú không biết tại sao Thần Vương điện hạ hưng phấn như vậy nhưng không khí vui vẻ cảm nhiễm mọi người, các cường giả mặc giáp trăng hiếm khi ngồi yên tĩnh thoải mái chè chén thế này.

Trong lòng Đinh Hạo tràn ngập cảm động.

Tuy Đinh Hạo không phải là Đinh Hạo thật, chỉ là hàng giả xuyên đến nhưng trong cơ thể chảy dòng máu tộc Đinh thị. Lực lượng huyết mạch liền nhau không thể chia cắt, thật ra Đinh Hạo sớm quên kiếp trước, dung hợp mọi thứ ở đời này.

Đây là lần đầu tiên Đinh Hạo uống nhiều rượu như vậy.

Nguyên chỗ trú bao phủ trong không khí vui mừng hiếm thấy.

Cuối cùng Đinh Hành Họa, Ngô Phong say chếch choáng, chân nam đá chân xiêu. Vốn thực lực như Đinh Hành Họa, Ngô Phong dù uống mấy chục tấn rượu cũng không say, nhưng bây giờ bọn họ mắt lờ đờ, rất là vui vẻ.

Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ kéo Đinh Hạo qua một bên hỏi han, trò chuyện về những gì hắn trải qua. Đinh Hạo không giấu diếm, kể đại khái.

- Vô Tận đại lục? Thì ra tiểu Hạo đến từ Vô Tận đại lục.

Đinh Bất Tứ giật nảy mình, giây sau nhận ra điều gì, hỏi:

- Vô Tận đại lục là thế giới hoang vắng sau vực môn mới?

Đinh Hạo cười gật đầu.

- Vô Tận đại lục có rắc rối.

Đinh Bất Tam nhìn Đinh Hạo, nói:

- Đã có mấy chục tông môn thế lực đại lục phương đông qua vực môn mới vào Vô Tận đại lục, đám người này không có ý tốt, muốn cướp giật. Ngoài ra thú tộc, vũ tộc, hải tộc cũng đang bàn bạc chuyện tiến quân đại lục mới.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1254)