Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 1130

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 1130: Ta nói rồi, ta sẽ trở về
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Đây là một vị cường giả quan minh lỗi lạc, khiến ấn tượng về Thiên phủ của Đinh Hạo tốt hơn chút xíu. Tiếc rằng Tây Môn Quỷ Ảnh biết điều gì nhưng không muốn nói, nếu không thì mọi đáp án đã vén lên.

- Mạc Hoàng Thiên Linh, lại hỏi ngươi một câu, Thiên Xu và Thiên Cơ ở đâu?

Tay trái Đinh Hạo cầm đao, tay phải cầm kiếm, sát khí sôi trào áp sát.

- Meo meo, đừng đáp lời, đừng đáp lời.

Đại ma vương Tà Nguyệt cười dụ dỗ ba cường giả thần cảnh Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương, Doãn Vinh, vì nếu như vậy nó có thể lấy cớ nuốt trọng thần hồn của ba cường giả.

Mạc Hoàng Thiên Linh lạnh lùng nói:

- Đã chết hết.

Đinh Hạo tức giận quát:

- Xem ra ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!

Đinh Hạo đinh ra tay nhưng đại ma vương Tà Nguyệt giành trước, giơ vuốt nhỏ lên. Chi trước của đại ma vương Tà Nguyệt biến to khổng lồ nhanh như chớp vỗ ra ngoài.

Mạc Hoàng Thiên Linh hộc máu:

- Phụt!

Tứ chi Mạc Hoàng Thiên Linh bị vỗ nát, nửa người dưới bầy nhầy.

Tim Đinh Hạo đập nhanh, sao mèo mập bỗng trở nên lợi hại như vậy?

Thực lực của Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương, Doãn Vinh chắc cỡ tam khiếu, tứ khiếu thần cảnh, muốn đè ép bọn họ ngay mặt phải có lực lượng thần cảnh từ ngũ khiếu trở lên. Không lẽ mèo mập là cao thủ ngũ khiếu Võ Thần cảnh?

Đinh Hạo cẩn thận cảm ứng, phát hiện manh mối, thầm nghĩ:

- Không đúng, có gì đó lạ, trong cơ thể tên này có gì đó...

Trong cơ thể đại ma vương Tà Nguyệt ẩn chứa lực lượng kỳ lạ gần như tiên, rất giống với hơi thở toát ra từ xác tiên trong tiểu thế giới thanh kiếm rỉ sét, như khi Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức thúc giục tiên khí, gần như tiên.

Đây là lực lượng đẳng cấp cao về chất, hoàn toàn khắc chế lực lượng thần cảnh bình thường.

Hay là sau khi lọt vào biển máu chết chóc mèo mập có kỳ ngộ tuyệt thế gì?

Vô số dấu chấm hỏi hiện lên trong đầu Đinh Hạo.

Hơn nữa tại sao đại ma vương Tà Nguyệt xuất hiện trong tay Đinh Hồng Lệ?

Qua cơn kinh ngạc, mừng như điên, Đinh Hạo kahửng định quả trứng kỳ lạ lúc trước Đinh Hồng Lệ tặng cho chính là đại ma vương Tà Nguyệt đang ngủ say. Đinh Hạo luôn mang theo quả trứng, vừa rồi nó bị lực lượng gì kích thích bỗng nhiên thức tỉnh nên mới bay ra khỏi không gian trữ vật.

Mặc dù Đinh Hạo rất tò mò nhưng cũng biết bây giờ không phải là lúc truy hỏi những điều này.

Phía đối diện.

Hai cường giả thần cảnh Doãn Vinh, Xuất Vân Thiên Thương biểu tình vừa kinh vừa giận, nhưng khó thể che giấu nỗi sợ trong lòng. Ở trước mặt con mèo mập này mạnh như Doãn Vinh, Xuất Vân Thiên Thương, Mạc Hoàng Thiên Linh lại giống con chuột bị đùa giỡn, bọn họ thấy nhục chưa từng có.

Ba cường giả thần cảnh Doãn Vinh, Xuất Vân Thiên Thương, Mạc Hoàng Thiên Linh bị con mèo buộc đến đường cùng.

- Sử dụng thần khí tổ tông!

- Vào giây phút sinh tử tồn vong của gia tộc phải dùng thần khí tổ tông!

Ba cường giả thần cảnh Doãn Vinh, Xuất Vân Thiên Thương, Mạc Hoàng Thiên Linh cùng chung ý kiến, thúc giục pháp quyết, tụ tập lực lượng, ngâm xướng bp gia tộc cổ xưa, thanh âm kỳ lạ vang vọng trong thiên địa dẫn đến Thiên Chi đảo đáp lại. Có lực lượng khủng bố ngủ say dưới lòng đất chậm rãi thức tỉnh.

Mạc Hoàng Thiên Linh rống to:

- Anh linh tổ tiên ngủ say trong viễn cổ, xin hãy tỉnh lại!

Biểu tình Mạc Hoàng Thiên Linh vặn vẹo như tín đồ thành kích, người lão ủn bần bật dường như đang triệu hoán thứ gì.

Xuất Vân Thiên Thương, Doãn Vinh cũng làm chuyện tương tự.

- Ô, meo bà nội nó, đánh không lại muón mời người lớn đến trợ trận sao? Thật là không có lá gan gì hết, có gan thì đánh đơn xem!

Đại ma vương Tà Nguyệt khinh thường bĩu môi, tò mò đánh giá. Đại ma vương Tà Nguyệt vươn vuốt muốn cào Mạc Hoàng Thiên Linh nhưng bị lực lượng kỳ lạ đột nhiên xuất hiện chặn lại.

Đinh Hạo giật mình, kiếm ý, đao ý oanh kích nhưng phát hiện lúc tiến hành nghi thức thức tỉnh thì trăm thước quanh thân ba cường giả thần cảnh Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương, Doãn Vinh có lực lượng vô hình chặn lại mọi công kích.

- Tiểu tạp chủng, ngươi nhất định phải chết.

- Buộc chúng ta sử dụng thủ đoạn này, ta muốn ngươi vạn kiếp bất phục, nghiền xương ngươi thành tro!

- Hãy sám hối với ba thế gia, biến mất khỏi thế giới này đi!

Ba cường giả thần cảnh nổi danh đã lâu khuôn mặt dữ tợn, ba đoàn sáng rực rỡ từ ba vị trí khác nhau trên Thiên Chi đảo bắn lên. Đất rung rinh, có thứ khủng bố gì chậm rãi thức tỉnh, mở mắt ra, phát lực lượng tận thế khiến các sinh linh run rẩy.

Đinh Hạo giật mình thầm nghĩ:

- Đây là lực lượng thần khí.

Đinh Hạo từng thấy ba thần khí Luân Hồi Thiên Bàn, Trấn Thần Ấn, Niên Hoa Chi Sa nên rất quen thuộc hơi thở của thần khí. Từ ba đoàn sáng phát ra hơi thở chắc chắn là lực lượng thần khí.

Đinh Hạo thầm chửi thề:

- Tổ cha nó, đây là điểm làm người ta ghét siêu thế lực, dù đến đường cùng thì bọn họ vẫn có lá bài tẩy.

Uy lực thần khí vốn là không gì sánh kịp, nếu do ba cường giả thần cảnh lâu năm Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương, Doãn Vinh điều khiển sẽ phát ra uy lực khó hình dung, tình huống khó thể đoán trước.

Đinh Hạo liếc đại ma vương Tà Nguyệt một cái.

Đại ma vương Tà Nguyệt dựng đứng lông tơ, nó hiểu ngay ý của Đinh Hạo, con ngươi co rút cỡ kim châm.

Đại ma vương Tà Nguyệt tức giận hậm hực nói:

- Meo, ngươi nhìn ta làm gì? Không lẽ muốn ta đi lên đỡ công kích ba thần khí? Nhân sủng, ta cảnh cáo ngươi, đừng làm bậy! Tuy bây giờ meo rất cường đại, lông chim rất đẹp, nhưng đây chính là thần khí... Ngươi sẽ đùa chết meo!

Đinh Hạo bị đại ma vương Tà Nguyệt chọc tức, bật cười.

Tất nhiên Đinh Hạo sẽ không để mèo mập đi đỡ công kích của ba thần khí, tuy đại ma vương Tà Nguyệt mạnh nhưng có xác thịt, chưa chắc đỡ nổi. Sau khi mất rồi có được, Đinh Hạo càng quý trọng đại ma vương Tà Nguyệt hơn, sao có thể để nó mạo hiểm?

- Nếu vậy thì... Hôm nay quậy trời long đất lỡ, để Thiên Chi đảo của ngươi không sống yên!

Đinh Hạo đã quyết định không đánh bừa với ba cường giả thần cảnh Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương, Doãn Vinh.

Đinh Hạo thầm nghĩ:

- Không làm gì được ba lão già các ngươi nhưng chẳng lẽ không đụng được người khác?

Thiên Chi đảo lớn như vậy, ba thế gia có nhiều tài sản, từng chút một bị Đinh Hạo phá hủy thì không sợ bọn họ không khuất phục. Đầu trọc đâu sợ bị nắm tóc, ngay mặt đối kháng không tốt cho đám người Đinh Hạo.

Đinh Hạo hét to một tiếng:

- Chúng ta đi!

Đinh Hạo biến thành luồng sáng tới bên cạnh đám người Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp, hai tiểu đạo đồng Tiểu Viên, Tiểu Phương, giơ tay đánh ra luồng kiếm khí rực rỡ. Trong tiếng nổ ầm ầm, trận pháp minh văn đầy trần bị đánh thủng một khe hở to.

Vù vù vù vù vù!

Đám người Đinh Hạo, đại ma vương Tà Nguyệt, Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp, hai tiểu đạo đồng Tiểu Viên, Tiểu Phương biến thành luồng sáng phóng lên cao.

*****

Mạc Hoàng Thiên Linh giật mình kêu lên:

- Không thể để ma đầu kia đi!

Mạc Hoàng Thiên Linh không ngờ Đinh Hạo sẽ có quyết định như vậy, giận dữ gội vàng hét lên:

- Các đệ tử nghe lệnh, ngăn bọn họ lại! Nếu thả hổ về rừng sẽ có tai họa vô cùng!

Xuất Vân Thiên Thương, Doãn Vinh truy sát đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp, hai tiểu đạo đồng Tiểu Viên, Tiểu Phương, đại ma vương Tà Nguyệt.

Hôm nay dù trả cái giá gì bọn họ quyết phải nhổ cỏ tận gốc.

Thần khí tổ tông chưa bị thúc giục hết nhưng có lực lượng thần khí giá cố trên người bọn họ, vết thương nặng trước đó lành gần hết, lực lượng kiếm ý, đao ý trong cơ thể dần ổn định.

Xuất Vân Thiên Thương, Doãn Vinh không tiếc bản thân truy sát đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp, hai tiểu đạo đồng Tiểu Viên, Tiểu Phương.

Trong lòng Xuất Vân Thiên Thương, Doãn Vinh hiểu nếu Đinh Hạo chạy thoát, với thiên phú của thanh niên này sẽ có ngày tiêu diệt được Thiên phủ. Huống chi ngó bộ dáng không phải Đinh Hạo chạy trốn mà mở rộng chiến trường ra toàn Thiên Chi đảo, cứ tiêu hao như vậy tứ đại thế gia không chịu nổi tổn thất.

Nếu Thiên Chi đảo bị hủy thì Thiên phủ sẽ hao tổn nặng nề.

Đáng tiếc hết thảy đã muộn.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Mặt đất rung rinh đánh chìm Thiên Chi đảo vào biển cả vô tận, lực lượng khủng bố cổ thái lan tràn khắp đảo.

Đoàn sáng rực rỡ từ ba mặt Thiên Chi đảo càng rõ ràng hơn.

Mạc Hoàng Thiên Linh như phát điên hét lên:

- Mau, hết sức thúc giục thần khí tổ tông, không tiếc trả giá giữ hắn lại!

Lực lượng hùng hồn từ không gian bốn phía khép lại đổ ập xuống Thiên Chi đảo.

Đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp, hai tiểu đạo đồng Tiểu Viên, Tiểu Phương, đại ma vương Tà Nguyệt cảm giác thân thể trầm xuống như cõng vô số ngọn núi từ từ đáp xuống đất. Lực lượng mạnh mẽ không cho phép đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp, hai tiểu đạo đồng Tiểu Viên, Tiểu Phương, đại ma vương Tà Nguyệt chống cự.

Mạc Hoàng Thiên Linh tới gần:

- Giết!

Người Mạc Hoàng Thiên Linh tỏa sáng rực rỡ, đó là hơi thở thần khí. Thần khí tổ tông của Mạc Hoàng thế gia bắt đầu gia cố cơ thể Mạc Hoàng Thiên Linh, khiến thực lực lão tăng cao.

Đại ma vương Tà Nguyệt tức giận quát:

- Meo, ngươi đang khiêu khích? Nhân loại ngu xuẩn!

Đại ma vương Tà Nguyệt vỗ một vuốt.

Nếu không phải bị Đinh Hạo kéo thì đại ma vương Tà Nguyệt đã không định đi, nó thèm thần hồn của ba cường giả thần cảnh. Giờ thấy cơ hội đến, đại ma vương Tà Nguyệt mừng rỡ. Là ngươi tự mình đến chịu chết! Đại ma vương Tà Nguyệt vô cùng tự tin, chân trước biến to vài trăm thước vỗ vào đỉnh đầu Mạc Hoàng Thiên Linh.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Sóng năng lượng dao động kịch liệt nổ tung.

Mạc Hoàng Thiên Linh văng ra ngoài trăng thước, máu tung tóe. Mạc Hoàng Thiên Linh ổn định thân hình trong không trung nhưng không bị thương, lão cúi đầu quan sát tình hình cơ thể không có vấn đề gì lớn thì ngửa đầu cười phá lên.

Trong tiếng cười tràn ngập đắc ý, độc ác.

Bây giờ uy hiếp khủng bố nhất cũng không thể bị thương lão, mọi chuyện hôm nay nên kết thúc. Sử dụng thần khí tổ tông thì người thắng cuối cùng vẫn là Mạc Hoàng thế gia, như trận chiến ấy, tuy trả giá lớn như Mạc Hoàng thế gia vẫn có được thứ của cô nương kia.

Bên kia.

Vuốt trắng của đại ma vương Tà Nguyệt bị chấn rụng nhiều lông.

Đại ma vương Tà Nguyệt huơ vuốt, nói:

- Meo? Sao bỗng nhiên biến cứng vậy?

- Lão biến mạnh.

Mắt Đinh Hạo lóe tia sáng, định phản kích thì bỗng có biến đổi kỳ lạ không ai ngờ.

Trong đám đông đệ tử Mạc Hoàng thế gia bên dưới bỗng có luồng sáng bắn lên cao.

Ánh sáng kỳ lạ nhanh như chớp đánh vào Mạc Hoàng Thiên Linh đang cười to.

Một kích đến quá đột ngột.

Với thực lực như Mạc Hoàng Thiên Linh cũng không có thời gian phản ứng, lão toàn tập trung chú ý vào Đinh Hạo, đại ma vương Tà Nguyệt. Chờ khi Mạc Hoàng Thiên Linh phát hiện không ổn đã bị ánh sáng đỏ đập mạnh vào người.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

- Là ai tập kích ta? To gan!

Mạc Hoàng Thiên Linh ỷ vào lực lượng thần khí tổ tông gia cố cứng rắn đỡ một kích kia, ánh mắt tức giận nhìn xuống dưới. Lão bị đệ tử Thiên phủ, rốt cuộc là ai? Mạc Hoàng Thiên Linh muốn kẻ đánh lén phải trả giá đắt.

Nhưng trong chớp mắt khuôn mặt tức giận của Mạc Hoàng Thiên Linh đông lại từ từ biến thành kinh hoàng.

Mạc Hoàng Thiên Linh khó tin cúi đầu nhìn ngực mình, ánh sáng thần khí tổ tông màu trắng rực rỡ nhanh chóng tối dần. Một phương ấn cỡ nắm tay con nít đỏ rực quay tròn như mũi khoan xé phòng hộ thần khí tổ tông ra.

Phập!

Phương ấn đỏ hơi khựng lại rồi đánh tan phòng hộ thần khí tổ tông màu trắng, xé mở huyền lực hộ thân của Mạc Hoàng Thiên Linh, áo giáp, máu thịt, xương cốt, trái tim nát...

Vù vù vù vù vù!

Ánh sáng đỏ thẫm xuyên qua cơ thể Mạc Hoàng Thiên Linh, bắn ra từ sau lưng.

Mạc Hoàng Thiên Linh kinh khủng rống to:

- A... Không!

Mạc Hoàng Thiên Linh cảm giác cái bóng chết chóc buông xuống đầu, cơ thể lão như tượng cát tán đi. Dù có lực lượng thần khí tổ tông cũng không thể giảm bớt quá trình tử vong.

Mạc Hoàng Thiên Linh kinh hoàng, tức giận quát:

- Ai? Là ai ám toán ta? Đứng ra!

Bên dưới.

Một thân hình thon dài yểu điệu bước ra từ đám người.

Nàng vén áo chaòng lông lên lộ ra khuôn mặt đẹp tuyệt trần nhưng lạnh tựa băng vạn năm, đôi mắt đầy anh khí lóe ánh sáng căm thù. Nàng giơ tay, ánh sáng đỏ kỳ lạ công kích Mạc Hoàng Thiên Linh bay trở về tay nàng, xoay tròn.

Thiếu nữ lạnh lùng cười:

- Ta nói rồi, sẽ có ngày ta quay về.

Mạc Hoàng Thiên Linh đứng ngây người trong không trung, lão không cảm nhận được quá trình cơ thể tan rã. Khuôn mặt đẹp tuyệt trần kia dù qua gần mười năm, không còn non nớt như ngày xưa nhưng Mạc Hoàng Thiên Linh vẫn nhớ rõ ràng.

Đặc biệt là ánh mắt đó, giốngy như năm ấy.

Tràn ngập thù hận, khinh miệt, xem nhẹ và giận dữ.

Năm xưa thiếu nữ cực kỳ tôn, quyến luyến Mạc Hoàng Thiên Linh lúc này nhìn lão như nhìn kẻ thù không đội trời chung, ánh mắt sắc bén như đao, chẳng có một chút cảm tình.

- Ngươi... Dám lẫn vào Thiên Chi đảo, ngươi...

Mạc Hoàng Thiên Linh không biết nên nói cái gì,

Ác mộng từng khiến Mạc Hoàng Thiên Linh giật mình thức giấc bao nhiêu đêm, sơ hở và khe nứt duy nhất sâu trong trái tim võ đạo của lão xuất hiện vào lúc trí mạng này, cùng với cơn giận lôi đình cho lão một kích trí mệnh.

Cùng lúc đó.

- Làm sao có thể?

- Nàng... Không phải nàng chết rồi sao?

Xuất Vân Thiên Thương, Doãn Vinh giật nảy mình, ánh mắt chất vấn nhìn Mạc Hoàng Thiên Linh. Chuyện gì đây? Người nên chết sao có thể xuất hiện tại đây? Ánh sáng đỏ kỳ lạ đó có thể đánh bại phòng hộ của thần khí tổ tông?

Khuôn mặt đẹp tuyệt trần như tia chớp không nương tình xé rách ký ức phủ bụi, nước lũ sợ hãi lan tràn trong lòng các cao thủ Thiên Chi đảo.

- Là yêu nữ kia...

- Nàng quá to gan, dám lẫn vào Thiên Chi đảo?

- Sao có thể? Bây giờ nàng trở nên cường đại như vậy, trời ạ!

Đám đông kinh kêu, xao động.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1254)