Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 1144

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 1144: Ta sẽ bị bệnh kén ăn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Hắn là kẻ thù của Mục ca ca.

Lưu Linh Túy nghiêm túc nói:

- Nhưng ở Bắc Vực nhiều người nguyện ý tùy tùng hắn, chiến đấu vì hắn. Hắn có sức ảnh hưởng rất lớn trong Bắc Vực, hơn xa Mục ca ca ảnh hưởng Trung Thổ Thần Châu.

Chân mày Thanh Long quân sư nhúc nhích.

Thì ra là vậy.

Hèn gì nam nhân áo xanh có thực lực đáng sợ đến thế một mình đàn áp một đại quân vũ nhân tộc. Người như vậy sao có thể vô danh? Lúc trước lão muốn lôi kéo hắn đúng là ngây thơ. Nghe nói Bạch Y Vương điện hạ cũng xuất thân từ Bắc Vực, hèn gì với thực lực của gã bị buộc phải đi xa xứ Trung Thổ Thần Châu, hóa ra đối thủ bất phàm đến thế.

Thanh Long quân sư có chút hưng phấn.

Đối thủ càng cường đại thì Thanh Long quân sư càng hưng phấn.

Đây là tại sao khi Thanh Long quân sư chưa đến Tiên Thiên Võ Tông cảnh đã bị đánh tàn phế, trong thời gian ngắn nhảy lên làm quân sư, phụ tá được Bạch Y Vương tintưởng nhất. Mười lăm năm gặp nhiều chuyện khiến Thanh Long quân sư dưỡng thành tâm trí bình tĩnh gần như tàn nhẫn, hầu như thấy rõ lòng mọi người. Mấy chục cuộc sống kinh nghiệm khác nhau giúp Thanh Long quân sư có tài bố cục, dẫn quân đội xuất sắc.

Trong thế giới cường giả là vua có khi trí tuệ cũng sẽthay đổi được nhiều thứ.

Những suy nghĩ lóe qua trong đầu Thanh Long quân sư, không còn ý định lôi kéo Đinh Hạo. Thanh Long quân sư ngồi trên ghế xa xa chắp tay hướng Đinh Hạo.

Thanh Long quân sư lớn tiếng nói:

- Đa tạ các hạ ra tay giúp đỡ, Thanh Long vô cùng cảm kích.

Phía xa.

Đinh Hạo không truy sát tàn quân vũ nhân tộc.

Đinh Hạo nghe giọng Thanh Long quân sư thì chắp tay đáp lễ, cảm thấy cái tên Thanh Long khá đặc biệt nhưng không để bụng. Lúc này Đinh Hạo lờ mờ đoán ra Bạch Y Vương là ai.

- Lúc trước Đoan Mộc Huy có điều đắc tội, xin các hạ tha thứ.

Đoan Mộc Huy người dính đầy máu cúi đầu trong không trung, thái độ rất chân thành.

Đối với Đoan Mộc Huy thì dù trả giá mạng sống cũng quyết bảo vệ Thanh Long quân sư, nếu Đinh Hạo cố gắng xoay chuyển thành công thì kêu gã quỳ xuống cũng chịu.

Đinh Hạo rất thưởng thức thanh niên cương cường này, nhưng nếu Đoan Mộc Huy là người của Bạch Y Vương thì hắn sẽ không có ý định gì. Đinh Hạo nói không cần cảm ơn, ra lệnh chiến hạm số hiệu Viễn Phàm bắt đầu khởi động. Trong không trung khuếch tán sóng gợn không gian, chiến hạm số hiệu Viễn Phàm chui vào làn sóng không gian, biến mất.

- A? Đi nhanh vậy?

Đoan Mộc Huy tiếc núi nói:

- Ta còn muốn mời hắn đi Vị thành làm khách.

- Ngươi không mời hắn được.

Trong mắt hẹp dài như đao của Thanh Long quân sư lóe tia ấm áp.

Đoan Mộc Huy kinh ngạc hỏi:

- A? ý của quân sư là... Người quen hắn?

Lúc này một thanh âm lạnh lùng nói:

- Ta quen hắn.

Khi thanh âm vang lên thì Đoan Mộc Huy lộ biểu tình vui vẻ, xoay người quỳ một gối xuống đất, cung kính nói:

- Đoan Mộc Huy bái kiến vương thượng.

Thanh Long quân sư ngồi trên ghế lơ lửng, chắp tay nói:

- Vương thượng.

Nữ hài tử Lưu Linh Túy biểu tình luôn bình tĩnh như búp bê sứ lúc này cười tươi, trong trẻo kêu lên:

- Mục ca ca đến rồi.

Mục Thiên Dưỡng mặc áo trắng như tuyết xuất hiện trước mắt mọi người, mái tóc dài màu trắng, lông mày cũng trắng tinh, khuôn mặt tuấn tú. Mục Thiên Dưỡng như hóa thân của băng tuyết, có sức hấp dẫn khó tả, trong lạnh lùng lộ ra khí túc sát. Mục Thiên Dưỡng tựa bông tuyết tỏa sắc bạc dưới ánh nắng.

Mục Thiên Dưỡng vừa xuất hiện nhiệt độ không khí xung quanh bỗng giảm xuống.

- Tham kiến vương thượng!

Cao thủ tuần tra còn sống sót đều quỳ xuống, biểu tình cuồng nhiệt, tôn sùng. Ánh mắt bọn họ nhìn Mục Thiên Dưỡng mê say như thấy vị thần, họ nguyện làm bất cứ chuyện gì vì nam nhân này.

- Đứng dậy đi.

Mục Thiên Dưỡng phất ống tay áo dài màu trắng, lực lượng vô hình nâng mọi người dậy.

Mục Thiên Dưỡng gật đầu với Thanh Long quân sư, an ủi:

- Thanh Long quân sư, lần này đã làm ngươi sợ hãi, là bản vương không bảo vệ chu đáo.

Nói thật là tuy Mục Thiên Dưỡng làm việc lạnh nhạt nhưng rất xem trọng lão nhân tàn tật Thanh Long quân sư.

Hôm đó Mục Thiên Dưỡng đến Trung Thổ Thần Châu vừa lúc gặp Thanh Long quân sư bị kẻ thù truy sát. Mới đầu Mục Thiên Dưỡng không quan tâm, chẳng qua thấy thủ đoạn kẻ truy sát quá hung tàn nên động lòng cứu, sau này dần phát hiện tuy thực lực Thanh Long quân sư không cao nhưng mưu lực, ánh mắt rất cao, thủ đoạn làm việc dứt khoát, là loại quân sư hiếm thấy. Ma Sư cũng khen Thanh Long quân sư nức nở.

Nhờ có Thanh Long quân sư giúp đỡ nên Mục Thiên Dưỡng trong thời gian ngắn quét các đại thế lực Vị Châu, tổ chức một bạch y thiết quân liên tục chiến thắng, đánh đại quân vũ nhân tộc không dám bước chân vào Vị Châu.

Lần này đại quân vũ nhân tộc muốn nhổ cái đinh Thanh Long quân sư, mưu tính đã lâu, sắp đặt mai phục muốn một hơi giết phụ tá đắc lực của Bạch Y Vương. Có lẽ vũ nhân tộc cảm thấy nếu không còn Thanh Long quân sư thì Mục Thiên Dưỡng chỉ là võ phu có thực lực mạnh.

- Vương thượng đừng tự trách.

Thanh Long quân sư như một cây đao rỉ sắc nhưng lưỡi vẫn sắc bén, có sát khí phát ra.

Thanh Long quân sư nheo mắt nói:

- Chuyện này tuyệt đối không đơn giản, trong chúng ta có vấn đề.

Mục Thiên Dưỡng ngẩn người sau đó hiểu ra, nếu không có nội ứng thì đại quân vũ nhân tộc không thể biết hành trình của Thanh Long quân sư.

Nếu đúng vậy thì khó gặm đây.

- Ta đại khái đã biết đó là ai.

Thanh Long quân sư cười nói:

- Ta sẽ giải quyết chuyện này.

Mục Thiên Dưỡng gật đầu.

Lưu Linh Túy nắm tay Mục Thiên Dưỡng, trong trẻo nói:

- Mục ca ca, thực lực của người đó có vẻ càng mạnh hơn trước.

Trong toàn bạch y quân chỉ Lưu Linh Túy có thân phận đặc biệt, dám gần gũi Mục Thiên Dưỡng như vậy.

Mục Thiên Dưỡng gật đầu, im lặng.

Đinh Hạo giết người thân của Mục Thiên Dưỡng, giữa hai người phải có trận chiến.

Nhưng Mục Thiên Dưỡng bây giờ không nóng nảy, kiêu căng như ngày xưa, nghĩ thông nhiều chuyện. Báo thù không phải chuyện một sớm một chiều, tiến cảnh tu vi, võ đạo của Mục Thiên Dưỡng tăng trưởng hơn lúc trước nhiều, sẽ có một ngày gã lại chiến đấu với Đinh Hạo để phân ra thắng bại.

* * *

Sau khi rời khỏi Vị Châu đoàn người Đinh Hạo đi qua mấy chục châu trong Trung Thổ Thần Châu, chiến hỏa liên miên. Nhiều lần đoàn người Đinh Hạo, Kim Khả Ngôn, thể tu Hãn Hải sâm lâm bị cuốn vào chiến tranh, vũ nhân tộc xâm nhập mạnh mẽ vào Trung Thổ Thần Châu. Trên đường đi Đinh Hạo giết khá nhiều cường giả vũ nhân tộc.

Từ mặt nào đó thì Trung Thổ Thần Châu là đại vực hỗn loạn nhất trong năm vực, không chỉ vũ nhân tộc, Đinh Hạo còn thấy hải tộc Thần Ân đại lực, Thần Đình phương đông, thú tộc. Lực lượng yêu tộc Trung Thổ Thần Châu cũng rất hoạt bát, cácông pháp hương đánh túi bụi.

So sánh thì hòa bình ở Vị Châu càng đáng quý hơn.

*****

Đinh Hạo không ngờ Mục Thiên Dưỡng biến mất thật lâu sẽ xuất hiện với thân phận như vậy, khác với ấn tượng lúc gã còn là thần đồng trong Thanh Bình học viện. Nhưng Mục Thiên Dưỡng bảo vệ bình an con dân chủng tộc một phương, dù có mục đích gì thì điều gã làm hoàn mỹ hơn nhiều cường giả thần cảnh khác.

Đinh Hạo biết giữa hắn và Mục Thiên Dưỡng sẽ có trận chiến, nhưng sâu trong lòng hắn hy vọng bạch y quân có thể có thể nổi lên trong Trung Thổ Thần Châu hỗn loạn.

Một đường giết chóc, khoảng nửa tháng sau đoàn người Đinh Hạo, thể tu Hãn Hải sâm lâm, Kim Khả Ngôn trở về Bắc Vực.

Tại biên giới Bắc Vực, Đinh Hạo gặp Huyền Sương Thần Vệ của Huyền Sương Thần Cung chờ sẵn. Dẫn đầu là một cường giả thế hệ trước bán thần cảnh, lưng cõng song kiếm, là một cao thủ kiếm đạo, tên gọi Trần Chân, là sư đệ của lão bộc Trần bá luôn đi theo bên Đinh Hồng Lệ.

- Còn một ngày là cánh cửa luân hồi sẽ mở ra, Hồng Lệ tôn giả ra lệnh ta ở đây nghênh tiếp minh chủ.

Bề ngoài Trần Chân khoảng hơn ba mươi tuổi nhưng thật ra đã năm trăm tuổi. Không như sư huynh Trần bá im lặng ít lời, Trần Chân khéo ăn nói, trước khi nói đã cười.

- Làm phiền Trần tiền bối.

Đinh Hạo chắp tay đáp lễ:

- Chúng ta đi thần điện bây giờ sao?

- Không cần, cánh cửa luân hồi ở Quắc thành, chúng ta đi thẳng tới đó là được.

Trần Chân nói:

- Hồng Lệ tôn giả và người võ minh Bắc Vực đều ở Quắc thành chờ đại giá của minh chủ.

Đinh Hạo nghe liền biết chuyện gấp, xuất phát ngay.

Hai ngày sau, chiến hạm số hiệu Viễn Phàm đến Quắc thành.

Quả nhiên Đinh Hồng Lệ đã chờ sẵn, còn có chưởng môn Thanh Vân tông, chưởng môn Diệt Tuyệt Kiếm tông, các cường giả thế lực đỉnh cao Bắc Vực. Nhóm Phương Thiên Dực, Cuồng Đao Trương Phàm, Lý Lan, Tạ Giải Ngữ đều có mặt trong Quắc thành. Có một số cường giả yêu tộc như Thái Sơ công chúa, Thái Thủy thái tử, lão bộc Yêu Thần cung vân vân.

Tình hình long trọng làm Đinh Hạo giật nảy mình.

Giao lưu vài câu qua đi, Đinh Hạo thầm ngạc nhiên. Chuyện luân hồi liên quan đến cái gì mà khiến cường giả nhân loại và yêu tộc đỉnh cao nhất toàn Bắc Vực tụ tập lại, sống chung hòa bình?

Đại điện phủ thành chủ.

Đinh Hạo được mời vào đại điện, có người thông báo với đám người Đinh Hồng Lệ ngay.

Đinh Hạo ngồi trên ghế chờ đợi mọi người đến.

Đột nhiên.

Tiếng cười sang sảng vang lên:

- Ha ha ha ha ha ha! Tam đệ, chúng ta lại gặp mặt.

Một tên mập vừa trắng vừa phì nhảy ra ôm cổ Đinh Hạo, tiếng cười như sấm làm hắn điếc tai.

Không phải Tống Khuyết thiếu đọa đức thì là ai?

Sau lưng Tống Khuyết, Bạch Tuyền Thủy mặc áo trắng dáng người gầy gò đứng cười. Trông Bạch Tuyền Thủy gầy hơn lúc trước nhưng phát ra khí thế cường đại gấp vô số lần, đã viên mãn nửa bước thần cảnh.

- Đại ca, nhị ca, ha ha ha ha ha ha! Cuối cùng các ngươi cũng xuất quan?

Đinh Hạo trông thấy Tống Khuyết, Bạch Tuyền Thủy thì rất mừng.

Từ khi Tống Khuyết, Bạch Tuyền Thủy qua trận pháp truyền tống trên bàn cờ đá vào Thần Ân đại lục thì Đinh Hạo không gặp hai người nữa, lòng thầm lo âu. Lúc võ minh Bắc Vực nghênh chiến Nam Thiên quân đoàn Thần Đình phương đông, Tống Khuyết, Bạch Tuyền Thủy đang bế quan, bây giờ cuối cùng cũng ra, xem hơi thở của hai người thì hiệu quả bế quan rất kinh người. Nửa chân Tống Khuyết, Bạch Tuyền Thủy đã đạp bước vào thần cảnh.

- Tiểu tử nhà ngươi bây giờ nổi thật, đã trở thành minh chủ Bắc Vực, ca ca đều thua ngươi.

Tống Khuyết không có phong độ cao thủ, choàng vai bá cổ Đinh Hạo.

Tống Khuyết cười tủm tỉm hỏi:

- Nói đi, làm minh chủ có cảm giác gì? À mà ta nghe nói ngươi cưới bốn kiều thê, còn trẻ nên kiềm chế chút, ha ha ha ha ha ha! Động phòng hoa chúc và làm minh chủ cái nào thú vị hơn?

Trán Đinh Hạo nổi gân xanh.

Mấy năm qua đi, dù tất cả đã là cao thủ đỉnh cao nhưng sao tên mập này càng trở nên không đáng tin hơn trước?

- A? Con mèo mập ngu này còn ở bên ngươi sao? Lâu vậy vẫn chưa chết?

Tống Khuyết thấy ngay đại ma vương Tà Nguyệt ngủ gật trên vai Đinh Hạo, hắn không kịp ngăn cản thì Tà Nguyệt đã bị túm đuôi xách lên.

Tống Khuyết cười to bảo:

- Sớm muốn xoa nó, xúc cảm thật tốt. Hiện giờ ta đã là nửa bước thần cảnh, sợ gì nó?

- A!

Ánh mắt Đinh Hạo nhìn Tống Khuyết tràn đầy đồng tình.

Đại ma vương Tà Nguyệt ngủ mơ màng để tiêu thực bị đánh thức, nổi khùng lên. Tà Nguyệt không cần xem ai xách mình, nó tức giận rống to, nhẹ nhàng vùng khỏi tay Tống Khuyết. Đại ma vương Tà Nguyệt quay đầu, há mồm, cái đầu trướng to táp tên mập.

Đinh Hạo giật mình kêu lên:

- Đừng... !

- Meo? Xảy ra chuyện gì? A, hình như ta ngửi được mùi tên mập thiếu đạo đức, hắn đâu?

Đại ma vương Tà Nguyệt khờ khạo nhìn quanh, sửng hốt hỏi.

Đinh Hạo chỉ miệng đại ma vương Tà Nguyệt.

Đại ma vương Tà Nguyệt ngây người, sau đó biến sắc mặt nói:

- Trời ạ! Ta mới nuốt trọng một người... Là Tống mập ghét tắm sao? A... Gớm chết... ụa... ụa!

Đại ma vương Tà Nguyệt khạc nhổ như ói chuột chết, toẹt một cái phun Tống Khuyết và chất dịch trong bao tử ra.

Tống Khuyết té xuống đất, mặt đen thui không nói không rằng biến mất tại chỗ.

Quá mất mặt.

Tống Khuyết không còn mặt mũi ở lại đây.

Đại ma vương Tà Nguyệt uất hận nói:

- Nhân sủng, sao không nhắc nhở meo trước? Meo ăn thứ buồn nôn như vậy cộng với lần trước là ta đã nôn hai lần, thể xác và tinh thần ta bị đả kích trầm trọng. Ta cảm thấy sau này có lẽ sẽ bị bệnh kén ăn...

Đinh Hạo, Bạch Tuyền Thủy nhìn nhau, ôm bụng cười phá lên.

Lúc này Đinh Hồng Lệ, các cao thủ khác đến đại điện.

- Ủa? Tống Khuyết đâu sao không thấy? Chẳng phải đã đến trước sao?

Đinh Hồng Lệ nhìn lướt qua, gật đầu với Đinh Hạo, lại ngó mọi người.

Đinh Hồng Lệ nói:

- Thôi, không chờ tên môn pháiậ không đáng tin kia. Các vị, nếu Đinh minh chủ đã tới thì kế hoạch của chúng ta có thể bắt đầu. Nếu chúng ta không tính sai thì cánh cửa luân hồi mở vào lúc nửa đêm, chuẩn bị vào luân hồi chi vực đi.

Tại sao cánh cửa luân hồi mở trong Quắc thành là điều nhiều người suy nghĩ nhất.

Huyền Sương Thần Cung được tin trước tiên, phát ra thiệp võ đạo. Huyền Sương Thần Cung còn ngoại lệ báo cho yêu tộc, bây giờ trong Quắc thành tụ tập cường giả đỉnh cao nhân loại và yêu tộc.

- Cánh cửa luân hồi sẽ mở ra vào giữađêm trăng tròn, các vị hãy chuẩn bị sẽ sàng.

Đinh Hồng Lệ mặc áo chaòng màu đỏ, anh tư hiên ngang đi ở phía trước. Cường giả nhân loại và yêu tộc tụ tập ở một góc chợ xưa phái tây nam Quắc thành. Chỗ này đã bị xua đi hết, trong mấy chục dặm không có bình dân, thiết kế minh văn, trận pháp ngăn cách.

Theo tin tức lúc trước Đinh Hồng Lệ lộ ra, cái gọi là cánh cửa luân hồi tức là ở thời gian, địa điểm đặc biệt mở một cánh cửa không gian truyền tống sinh linh vào đó đến một luân hồi chi vực bí ẩn. Trong luân hồi chi vực sẽ có cơ duyên lớn, có lẽ liên quan đến di tàng thời đại tiên cổ. Người được cơ duyên có thể phi thăng thành tiên ngay.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1254)