Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 1194

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 1194: Tổ miếu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Đinh Hành Mộc nói:

- Nhớ mười tám năm trước tiểu tử ngươi chưa mọc ra ta từng ôm ngươi, bây giờ lớn như vậy rồi. Ha ha ha ha ha ha! Khi ta nghe tam ca nói ngươi còn sống thì suýt hưng phấn muốn điên, không uổng là nam nhi của Đinh gia ta, hổ tử của dại ca. Chỉ có trải qua mưa gió mới trưởng thành nam tử hán!

Đinh Hạo tươi cười, lòng cảm động.

Đinh Hành Mộc khẽ thở dài:

- Hài tử, mấy năm nay khiến ngươi chịu khổ, ta làm thúc thúc thật xấu hổ, không thể chăm sóc ngươi...

Đinh Hành Họa cười to bảo:

- Được rồi lão tứ, đừng nhắc chuyện xưa nữa, tất cả đã qua. Ngụy Thần Đế mất, ngôi đế sắp trở vào tay Đinh gia ta, mọi chuyện đều qua. Ngươi đó, sau này bồi thường Hạo nhi là được. Sao tứ thúc nhà ngươi đến không mang lễ gặp mặt gì, tay không đến sao?

Đinh Hành Mộc cười khổ nói:

- Tam ca cũng biết mấy năm nay ta sa sút, không bằng ngươi, làm gì có thứ tốt nào? Hưm, vậy đi, hổ phù này tặng Hạo nhi xem như làm lễ gặp mặt, trong tay ta chỉ có thứ này đáng giá.

Đinh Hành Mộc nói rồi xòe tay ra, một hồ phù hoàng kim bay hướng Đinh Hạo.

Đinh Hành Họa giật mình kêu lên:

- Ngươi... Lão tứ bỏ vốn gốc, nỡ giao ra hổ phù Lăng Vân vệ? Đây là năm xưa... Là lực lượng cuối cùng trong tay ngươi. Không có Lăng Vân vệ thì ngươi thật sự thành vương gia thùng rỗng.

Đinh Hạo nghe Đinh Hành Họa nói vội thụt lùi, kiên quyết không nhận.

Đinh Hành Mộc cứng rắn nói:

- Tiểu tử này tính tình như phụ thân ngươi, nhưng trưởng giả ban cho không được từ chối, Hạo nhi phải nhận.

Đinh Bất Tam nói nhỏ giới thiệu với Đinh Hạo. Lăng Vân vệ là thế lực thân tín của Đinh Hành Mộc, do một ngàn cường giả tinh nhuệ hợp thành. Mỗi người đều có thể đảm đương một phía, sức chiến đấu cực kỳ đáng sợ, dù là trong Thần đô cũng khiến người e ngại. ần này trong hanh động lật đổ Ngụy Thần Đế Lăng Vân vệ thể hiện sức chiến đấu cường đại, khiến các phương kinh hoảng. Lăng Vân vệ là một trong những con bài khiến Đinh Hành Mộc đứng vững tại Thần đô, lời nói nặng ký.

Đinh Hạo nghe vậy càng không chịu nhận, nếu hắn lây hổ phù Lăng Vân vệ thì Đinh Hành Mộc sẽ gặp tình cảnh khó khăn.

Đinh Hành Họa ngẫm nghĩ, nói:

- Hạo nhi đừng từ chối, ngươi nhận hổ phù Lăng Vân vệ cũng tốt. Ngươi mới đến Thần đô, mọi mặt xa lạ, không biết có bao nhiêu cặp mắt quan sát ngươi trong bóng tối. Lần này ngươi nhận tổ quy tông sẽ bị ngăn cản nhiều, Thần đô không như chỗ khác, thoạt trông bình tĩnh thật ra sắp có sóng thần. Nắm giữ Lăng Vân vệ coi như ngươi có năng lực tự bảo vệ mình.

Đinh Hạo nhìn hai trưởng bối thái độ kiên quyết, ngẫm nghĩ, quyết định không giấu diếm nữa. Đinh Hạo vung tay lên, minh văn kỳ lạ lan tràn dưới chân Đinh Hạo bao phủ nguyên đại điện.

Chớp mắt lực lượng tu vi trong cơ thể Đinh Hạo bùng phát.

Biểu tình Đinh Hành Họa, Đinh Hành Mộc giật mình, tràn đầy khó tin.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

- Hai vị thúc phụ, không phải điệt nhi khoe khoang, hiện giờ trong Thần đô đã không người nào có thể uy hiếp được điệt nhi. Hai người cứ yên tâm, Lăng Vân vệ ở trong tay ta không thể phát huy ra uy lực như trong tay tứ thúc. Vậy đi, ta chọn lựa mười người quen thuộc thế cục, địa hình trong thành từ Lăng Vân vệ làm cạn vệ, những khác đều do tứ thúc cai quản được không?

Hai thần vương ngơ ngác nhìn Đinh Hạo, biểu tình giật mình chưa biến mất.

Tuy mới rồi Đinh Hạo phát ra lực lượng rồi thu về ngay, nhưng thoáng chốc đó Đinh Hành Họa, Đinh Hành Mộc cảm nhận được sự đáng sợ. Với thực lực của Đinh Hành Họa, Đinh Hành Mộc tuy không nói xưng tôn trong Thần đô nhưng cũng vào hàng cường giả, thế mà trước lực lượng này tựa ánhnh cỏ bị cuốn vào biển cả, tuyệt vọng bất lực. Lực lượng này rõ ràng là tiến vào thần cảnh cao giai.

- Hạo nhi... Là cao giai thần cảnh?

Đinh Hành Họa rất rung động, vì một năm trước thực lực của Đinh Hạo mới là nhất khiếu thần cảnh, đến nay có bao lâu đã đi xong con đường thiên tài nhân kiệt suốt đời không đi hết?

Một lúc sau, Đinh Hành Họa, Đinh Hành Mộc liếc nhau, thấy mừng như điên trong mắt đối phương.

- Tốt, tốt quá, không ngờ Hạo nhi...

Đinh Hành Họa cười to bảo:

- Giờ thì mọi vấn đề đều giải quyết. Hạo nhi có thực lực như vậy ta chống mắt xem trong Thần đô còn có ai dám ngăn trở ngươi nhận tổ quy tông. Hừ hừ, đám người còn ôm mơ mộng đó có thể hoàn toàn từ bỏ rồi. Vốn ta, lão tử, mấy người khác có nghĩ đến đưa ngươi lên ngôi Thần Đế nhưng cảm thấy kinh nghiệm của ngươi còn thấp, mấy năm nay không nhậm chức trong Thần Đình. Dù miễn cưỡng đưa ngươi vào ghế Thần Đế cũng sẽ có người bằng mặt không bằng lòng, đủ chuyện rườm rà kéo đến, sẽ ảnh hưởng tu vi và đường võ đạo của ngươi. Không ngờ... Ha ha ha ha ha ha!

Đinh Hành Mộc nghiêm túc hỏi:

- Không ngờ tiểu tử nhà ngươi đạt đến trình độ này, giờ thì không có vấn đề nữa. Chờ nhận tổ quy tông tông tổ miếu, hồi phục thân phận huyết mạch tộc Đinh thị, ta và nhóm tam ca sẽ đưa ngươi lên ngôi Thần Đế. Ngươi có thực lực như vậy có thể dễ dàng đập tan mọi chướng ngại, ha ha ha ha ha ha! Thật là trời giúp chúng ta. Vị trí năm xưa vốn nên thuộc về phụ thân ngươi do ngươi lấy lại là cực kỳ thích hợp.

Đinh Hạo nghe vậy lòng run lên.

Muốn đẩy hắn lên ngôi Thần Đế? Không ngờ hai thúc phụ có ý định này.

Nói thật là Đinh Hạo chưa từng nghĩ tới điều này. Sau khi Ngụy Thần Đế chết, ngôi Thần Đế tạm thời không ai cai quản. Thần Đình đại lục phương đông hỗn loạn, ngôi báu năm xưa nên thuộc về phụ thân Đinh Thánh Thán nhưng bị Thập Tam Thần Tử cưu chiếm thước sào, nếu Đinh Hạo tự tay cướp về chắc Đinh Thánh Thán sẽ rất vui mừng. Đinh Hạo lo lắng mình tranh giành ngôi Thần Đế sẽ dẫn đến tranh luận, giết chóc rầm rộ, không phải chuyện tốt, rất có thể bị vài người bụng dạ xấu xa lợi dụng.

Đinh Hạo nghĩ đến giết chóc, náo động sẽ tăng mạnh sự giết chóc trong thiên địa, khiến sức mạnh hắc ám tăng lên là hắn ngần ngừ.

Bây giờ trong thiên địa này uy hiếp lớn nhất là U Minh Chân Tiên núp trong bóng tối.

Ngôi Thần Đế có ý nghĩa tượng trưng nhiều hơn thực chất đối với Đinh Hạo, bởi vì bây giờ hắn nắm giữ lực lượng không kém gì Thần Đình phương đông.

Đinh Hạo không cãi lại Đinh Hành Họa, Đinh Hành Mộc quyết định. Cả gia đình vui vẻ ăn uống, có Cửu Thần nghe tin chạy tới, cũng là một thành viên quan trọng dưới tay Đinh Thánh Thán, bởi vì tính cách cứng đầu, làm việc thẳng thắn nên mấy năm nay bị Ngụy Thần Đế giam lỏng, mãi đến mấy hôm trước mới thoát khốn. Cửu Thần kém hơn Đinh Hành Họa, Đinh Hành Mộc nhiều, trước khi mở tiệc Đinh Hành Họa phái người đi mới Cửu Thần mới đến.

Cửu Thần cười gật đầu, nói:

- Tốt, tốt, không ngờ lúc ta còn sống có thể gặp Hạo nhi.

Tuy Cửu Thần chưa đến trăm tuổi nhưng tóc hoa râm, người hơi gù. Mấy năm nay thực lực của Cửu Thần bị Ngụy Thần Đế phong ấn, hoàn cảnh chỗ nhốt gã không tốt, chịu nhiều cực khổ. Cửu Thần đã già nua, có cảnh ngộ thê thảm nhất trong nhiều thần tử.

*****

Đinh Hạo cung kính chào Cửu Thần.

Đinh Hạo luôn cảm kích các lão nhân theo phe phụ thân, huống chi Đinh Hành Tuyết là thúc phụ của hắn.

Đinh Hành Tuyết cười vỗ vai Đinh Hạo, không nói gì thêm.

Hôm nay yến tiệc khách chủ cùng vui.

Chỉ có đầu bếp trong Thần vương phủ là suýt mệt chết. Sức ăn của đại ma vương Tà Nguyệt quá khủng khiếp, mấy chục đầu bếp nếu không ngừng tay, bận rộn suốt ngày mới miễn cưỡng để đại ma vương Tà Nguyệt ăn lửng bụng. Hậu quả là từ nay về sau nghe đại ma vương Tà Nguyệt đến Thần vương phủ là đầu bếp trong phủ tìm cớ xin phép bỏ chạy mất dép.

* * *

Đinh thị tổ miếu.

Từ khi tộc Đinh thị xây dựng thần triều bình định đại lục phương đông đã xây tổ miếu trên đỉnh Thần sơn trung tâm Thần đô. Trong tổ miếu cung phụng các đời tổ tiên, là nơi thần thánh, trang nghiêm nhất Thần Đình phương đông, có trọng binh canh gác. Bình thường trừ Ngụy Thần Đế, thần tử ra những người khác không có tư cách đến gần tổ miếu trong mười dặm.

Mỗi cách một năm tổ miếu mở ra một lần.

Thần Đình phương đông Ngụy Thần Đế dẫn con dân đi tế tổ, là một trong các sự kiện quan trọng nhất mỗi năm một lần của Thần Đình.

Trên Thần sơn cây cối rậm rạp um tùm, toàn là linh mộc ngàn năm, thần dược dị thảo khắp nơi, linh khí dồi dào cơ hồ hóa lỏng như sương tỏa khắp nơi. Thần sơn cao ngất đâm mây, có địa hình cao nhất Thần đô, là trung tâm địa mạch Thần đô. Đồn rằng chỉ cần trấn áp địa mạch nơi này là sẽ nắm giữ khí vận đại lục phương đông, vạn năm không suy.

Sáng sớm.

Sương mù lượn lờ, không khí mát mẻ.

Mặt trời chưa ló khỏi núi đám người Đinh Hành Họa, Đinh Hành Mộc đã mang Đinh Hạo tới dưới chân Thần sơn.

Đinh Hành Họa nghiêm túc dặn dò:

- Chỉ huyết mạch tộc Đinh thị mới mở tổ miếu ra được. Lần này vì để ngươi nhận tổ quy tông nên phải dùng huyết mạch của ngươi mở tổ miếu ra, nếu huyết mạch của ngươi mở được tổ miếu thì không còn gì nghi vấn.

Trong lúc nói chuyện phía trước có mấy chục bóng người thực lực cực kỳ cường đại xuất hiện.

Đinh Hành Mộc nhíu mày nói:

- Sao bọn họ cũng ở đây?

Mấy người phía trước đã đến gần, người dẫn đầu mặc áo vua vàng rực, dáng người khôi ngô, tóc đen rậm, mắt bắn ra tia sáng, nhìn là biết nhân vật ợi hại.

Nam nhân nói:

- Tam ca, tứ ca, cửu đệ, không ngờ các ngươi đến sớm vậy, hơi sốt ruột.

Đinh Hành Họa bình tĩnh nói:

- Thất đệ, các ngươi đến sớm hơn chúng ta, chẳng phải là càng thêm sốt ruột?

Đinh Bất Tứ nói vào tai Đinh Hạo:

- Người này là Thất Thần vương Đinh Hành Kim, mấy năm nay mặt ngoài là dựa vào Ngụy Thần Đế, thế lực siêu mạnh, nhiều vây cánh. Nửa năm trước Ngụy Thần Đế chết, hắn vung tay gạt bỏ vây cánh Ngụy Thần Đế, giờ là một trong mấy phe rất lớn trong Thần đô. Hắn uyết giành ngôi vua, phải cẩn thận ứng đối.

Đinh Hạo gật đầu.

Năm đó mười ba vị thần tử không phải mỗi người đi theo Đinh Thánh Thán hoặc Thập Tam Thần Tử Bạch Vô Kỵ, có thần tử mơ ước đế vị, thế lực không nhỏ. Tuy nhiên bọn họ bi jánh sáng hai tuyệt đại song kiêu che giấu, không thể tranh giành nên không lộ tài. Một khi tuyệt đại song kiêu trở thành quá khứ thì những người này sẽ lộ ra năng lực mạnh mẽ, thủ đoạn.

Thất Thần Tử Đinh Hành Kim thuộc tuýp người như vậy, còn những người khác giống như gã.

Đinh Hành Kim nhìn hướng Đinh Hạo, cẩn thận quan sát đánh giá.

Khóe môi Đinh Hành Kim cong lên:

- Hài tử này là Hạo nhi của đại ca sao? Trông không quá giống.

Đinh Hành Họa hừ lạnh một tiếng:

- Thất đệ, thời gian không sớm, đừng đấu võ mồm, xin tránh ra. Chờ huyết mạch Hạo nhi mở ra tổ miếu thì mọi chuyện sẽ rõ ràng.

Đinh Hành Kim không trả lời, tiếp tục bảo:

- Lúc trước đại ca thần võ, uy chấn thiên hạ, nhi tử của hắn cũng nên là thiên tài thiếu niên. Ta rất tò mò nếu hài tử này là nhi tử của đại ca thật thì có bao nhiêu phần công lực của đại ca? Tốt nhất là đừng lnã lộn thật gia, xen lẫn vào tộc dinh thị ta, khi đó sẽ làm cả Đinh gia xấu hổ.

Đinh Hành Tuyết luôn im lặng tức giận quát:

- Ngươi... ! Lão thất, ngươi có ý gì?

Đinh Hành Kim cười to, tùy ý liếc Đinh Hành Tuyết tỏ rõ khinh thường.

Đinh Hành Kim nói:

- Lão cửu, mấy năm nay ngươi không học khôn sao? Người đã phê, s bộ dạng tuổi già sức yếu thì ngoan ngoãn về nhà tu dưỡng đi, không chừng còn sống lâu thêm mấy năm. Nếu cứng rắn đứng ra sợ là kết cuộc không chỉ đơn giản bị nhốt.

Cửu Thần TửĐinh Hành Tuyết giận run người không nói nên lời:

- Ngươi... !

Đinh Hạo nhíu mày.

Đinh Hành Kim thô bạo, kiêu căng rõ rệt, giọng điệu không chỉ khinh thường Đinh Hành Tuyết mà còn uy hiếp, không nghĩ chút tình huynh đệ. Đinh Hạo nghe ra sát ý trong lời nói của Đinh Hành Kim.

- Tam thúc, tứ thúc, chúng ta đi, vào tổ miếu trước quan trọng hơn.

Đinh Hạo không thèm nhìn Đinh Hành Kim đi thẳng tới trước.

Tuy cùng là thúc phụ nhưng Đinh Hành Kim cho người cảm giác không có khí độ, cách cục bằng Ngụy Thần Đế. Đinh Hạo vốn là linh hồn xuyên đến, không có nhiều tình cảm trung thành với tộc Dinh thị, chỉ vì huyết mạch cơ thể nên có lòng cảm ơn với Đinh Thánh Thán. Đám người Đinh Hành Họa, Đinh Hành Mộc hết lòng yêu thương Đinh Hạo nên hắn cảm kích bọn họ.

Còn người như Đinh Hành Kim, nể tình phụ thân, thúc phụ nên Đinh Hạo không so đo nhiều. Nếu có ai cứ quyết đứng ra đưa mặt cho người tát thì Đinh Hạo sẽ không khách sáo.

- Đứng lại, ta có cho ngươi đi sao?

Mặt Đinh Hành Kim cứng ngắc nói:

- Tuổi nhỏ đã không biết trưởng ấu tôn ti, lớn lên còn như thế nào? Hài tử ương bướng như vậy mà muốn vào cửa Đinh gia ta? Mơ ước hão huyền.

Đinh Hành Kim nói câu này không chỉ mặt Đinh Hạo lạnh băng, đám người Đinh Hành Họa, Đinh Hành Mộc, Đinh Hành Tuyết cũng nổi giận.

Đinh Hành Họa cố nén giận chất vấn:

- Lão thât nói vậy là sao? Không lẽ muốn cản đường ta?

Đinh Hành Kim ngoài cười nhưng trong không cười nói:

- Ta chỉ đề phòng một vài người lẫn lộn thật giả, mạo nhận huyết mạch đại ca làm bẩn vinh diệu tộc Đinh thị ta. Các ngươi nói hắn là con của đại ca thì lấy chứng cứ ra, nếu có thể chứng minh thân phận của hắn thì vào tổ miếu không muộn.

Đinh Hành Mộc gằn từng chữ:

- Muốn chứng cớ gì? Chỉ cần nhỏ máu vào thần kiếm là có thể mở cửa tổ miếu, khi đó mọi thứ sẽ rõ ràng.

- Ha ha ha ha ha ha! Đinh Hành Kim cười to bảo:

- Nếu không mở cổng tổ miếu được thì sao? Vậy chẳng phải khiến thần kiếm tổ miếu bị dòng máu đê tiện làm bẩn? Ta tuyệt đối không cho phép chuyện đó xảy ra.

- Ngươi... !

Đinh Hành Tuyết tức giận quát:

- Ngươi đang già mồm át lẽ phải!

Đinh Hành Kim liếc Đinh Hành Tuyết, khinh thường nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Phế nhân thì cút sang bên đi.

Đinh Hạo nghe đến đây hừ lạnh một tiếng:

- Ta vốn không có hứng thú gì với tổ miếu, nếu không vì phụ thân thì ta thậm chí không muốn bước vào Thần đô. Nhưng nếu cứ có kẻ mắt chó khinh người liên tục khiêu khích thì... Ha ha, hôm nay ta quyết mở tổ miếu, chờ xem ai dám ngăn cản ta!

Đinh Hạo nói xong nhấc chân đi tới trước.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1254)