Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 1224

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 1224: Tăng nhân Vô Ngã
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Mặt Nguyên Dưỡng Hạo lộ sát khí:

- Chó già như ngươi thì biết cái gì? Dám nói kiểu đó với ta? Nếu ngươi tôn sùng Đinh Hạo như vậy thì hãy dùng máu của ngươi dụ hắn ra. Chết đi!

Ngữ điệu Nguyên Dưỡng Hạo âm trầm, một lũ tiên khí bay ra.

Đám người kinh kêu.

Có người muốn cứu lão nhân áo trắng nhưng đã muộn.

Lúc này một bóng người mập mạp từ đâu xuất hiện che trước mặt lão nhân áo trắng, tay cầm tiểu kiếm trắng nhẹ nhàng vung đã hóa giải một lũ tiên khí.

Thiên địa nhìn chăm chú thấy là một tên mập rất tếu.

Tên mập khoảng hai mươi tuổi, nếu gầy thì chắc chắn là mi thanh mục tú. Tên mập mũm mĩm, da trắng hơn cả nữ nhân, môi treu nụ cười trêu chọc.

Tên mập chỉ Nguyên Dưỡng Hạo, nói:

- Tùy ý làm bậy, duyên tiên phủ cho ngươi không bằng cùng heo chó.

Thật lớn lối.

Nguyên Dưỡng Hạo nheo mắt nói:

- Ngươi là ai?

Tên mập tiêu trừ một lũ tiên khí làm Nguyên Dưỡng Hạo thấy giật mình.

- Ngươi đến khiêu chiến sư phụ của ta mà không biết tên ta?

Tên mập đắc ý nói:

- Ta tên là Nhậm Ngã Hành, trên trời dưới đất, mặc ta đi qua. Ta là đại đệ tử của đao cuồng kiếm si.

Đám người đứng xem đều buồn cười.

Tên mập này cách nói chuyện rất đáng đánh.

Tuy nhiên thân phận đệ tử của Đinh Hạo khiến vài người suy nghĩ sâu xa. Đinh Hạo không ra nghênh chiến mà phái đệ tử là sợ hay vì hắn không để thiên tài Nguyên Dưỡng Hạo vào mắt, cho rằng gã không xứng đấu với mình?

- Diễn trò hề, chết đi!

Nguyên Dưỡng Hạo tức giận rút Thanh Long Yển Nguyệt Đao sau lưng ra, chém một đao vào không khí. Khí lãng cuồn cuộn, ánh sáng huyền khí đáng sợ xen lẫn tiên khí mông lung xé rách hư không, có uy lực phá hủy, nghiền ép không thể địch lại.

Có người thầm giật mình kêu lên:

- Hắn sắp bước ra một bước kia!

Trong công kích chứa tiên khí, Nguyên Dưỡng Hạo không uổng là người sở hữu tiên phủ. Nguyên Dưỡng Hạo đã đạp nửa chân vào cảnh giới tiên, đúng là nhân vật quá khủng khiếp.

Người xem cuộc chiến cảm thấy tim đập chân run.

Một kích kia trông như bình thường nhưng thật ra ẩn chứa lực lượng hủy diệt to lớn.

- Sư phụ ta nói đức không xứng thì sẽ chịu tai. Ngươi được tiên phu là cơ duyên khoáng thế, tiếc rằng tâm tư ngươi không thuần, phí của trời.

Nhậm Ngã Hành mập giơ tiểu đao bạc lên phát ra tiên quang mông lung đánh tan đao khí. Đao khí đao quang hủy diệt đầy trời không thể đến gần Nhậm Ngã Hành trong trăm thước.

Nguyên Dưỡng Hạo biến sắc mặt.

Nguyên Dưỡng Hạo hoàn toàn không ngờ đến kết quả này.

- Sư phụ ta nói ngươi không xứng có được tiên phủ, kêu ta thu về.

Nhậm Ngã Hành mập bắt chước bộ dạng Đinh Hạo:

- Trở về phản tỉnh đi, để tiên phủ lại!

Nhậm Ngã Hành dứt lời, tiểu kiếm bạc hóa thành luồng sáng bay quanh Nguyên Dưỡng Hạo một vòng. Một luồng sáng xanh cỡ nắm tay bị tách ra khỏi cơ thể Nguyên Dưỡng Hạo hóa thành tiểu điện thanh đồng, chính là tiên phủ gã có được nhờ cơ duyên xảo hợp, cũng là nguồn gốc gã nổi trội.

Nguyên Dưỡng Hạo kinh hoàng, tức giận gầm rống muốn thúc giục pháp môn gọi tiên phu về.

Nhưng uy lực tiểu kiếm bạc quá khủng khiếp, chỉ lóe một cái đã nuốt tiên phủ. Nguyên Dưỡng Hạo và tiên phủ bị đứt liên hệ, sau đó Thanh Long Yển Nguyệt Đao cũng biến thành ánh sáng trắng biến mất trong ánh sáng tiểu kiếm bạc.

Nhậm Ngã Hành mập biểu tình nghiêm túc nói:

- Sư phụ ta nói tiên phu tạm ở lại Vấn Kiếm tông, chờ ngày nào ngươi xứng với tiên duyên này lại đến lấy. Ngày nào ngươi không tỉnh ngộ thì ngày đó không thể lấy về. Nếu ngươi ngàn năm không tỉnh ngộ thì ngàn năm không lấy về được, nếu cả đời ngươi không tỉnh thì cho đệ tử hoặc hậu nhân của ngươi tới lấy, đi đi!

Tiểu kiếm bạc lóe kiếm quang, biểu tình Nguyên Dưỡng Hạo kinh khủng, tức giận bị đưa đi chỗ nào đó. Thiên tài tuyệt thế mới nổi không có chút sức chống cự.

Cô số sinh linh cường giả giật mình.

Bọn họ không ngờ đến kết quả này.

Đinh Hạo thậm chí không lộ mặt, chỉ phái một đệ tử ra đã giải quyết một người có tiên phủ, thiên tài tu luyện ra một lũ tiên khí. So với Đinh Hạo thì Nguyên Dưỡng Hạo kém quá xa, như đom đóm mà muốn tranh tỏa sáng với mặt trăng.

Không ai biết đao cuồng kiếm si đạt đến cảnh giới gì.

Chẳng lẽ đã thành tiên?

Nghĩ tới đây đám người dã tâm không rét mà run.

Nhậm Ngã Hành mập nhìn đám đông, cao giọng quát:

- Còn có các ngươi, sư phụ ta nói hắn bạn rộn, không thành tiên thì đừng đến khiêu chiến, nếu không sẽ cắt đứt tiên duyên của các ngươi!

Đám người chạy tứ tán.

Trận khiêu chiến Đinh Hạo đầu tiên kết thúc với kết quả không ai ngờ. Những người đinh ninh Đinh Hạo sẽ thắng cũng không đoán được Nguyên Dưỡng Hạo thua như vậy, gã tự nhận là cường giả nhưng không gặp mặt Đinh Hạo đã thua.

Không ai biết Nguyên Dưỡng Hạo bị đưa đi đâu.

Mấy năm nay Nguyên Dưỡng Hạo một đường khiêu chiến, không biết đánh bại đánh chết bao nhiêu cường giả nổi danh, tuy gã nổi tiếng nhưng cũng đắc tội nhiều thế lực tông môn. Một khi Nguyên Dưỡng Hạo mất tiên phủ, thực lực giảm mạnh sẽ bị các phương truy sát. Một số người thèm muốn tiên khí trong người Nguyên Dưỡng Hạo sẽ làm hại gã.

Nên một số người thông minh nhìn ra được phút cuối Đinh Hạo đưa Nguyên Dưỡng Hạo đi thật ra là bảo vệ nhân tài mới của nhân tộc, không muốn gã chết.

Đối với những người hy vọng thông qua trận chiến này quan sát thực lực của Đinh Hạo thì là một niềm thất vọng to lớn.

Nguyên Dưỡng Hạo biểu hiện ra thực lực rất mạnh nhưng vẫn bị một đệ tử của Đinh Hạo nhẹ nhàng đánh bại, điều này nâng địa vị Đinh Hạo trong lòng mọi người lên vị trí sâu không lường được.

Cụ diện bây giờ là ai đều biết Đinh Hạo rất mạnh, là cường giả số một trong thiên địa này. Nhưng không ai biết rốt cuộc Đinh Hạo mạnh đến mức nào.

Đặc biệt là thiên tài vũ tộc càng không cam lòng.

thiên tài vũ tộc tuyên bố:

- Hừ! Sớm muộn gì ta sẽ khiêu chiến Đinh Hạo. Mặc kệ ra sao, phải tẩy rửa sỉ nhục vũ nhân!

Thiên tài vũ tộc quay về vương đình khổ tu.

Dư âm trận chiến dần tán đi.

Để lại dấu hỏi trong lòng mọi người, đó là Đinh Hạo đã bước ra một bước kia chưa? Hắn có thành tiên?

* * *

- Vẫn chưa.

Đinh Hạo mỉm cười nhìn mấy thê tử của mình, nói:

- Tiên xuất hiện không chỉ cần cá nhân tu luyện mà còn có thiên địa cơ duyên, hiện giờ cơ duyên chưa đến.

Đám người Lý Lan, Tạ Giải Ngữ, Lý Y Nhược, Tây Môn Thiên Tuyết trầm ngâm.

Đinh Hạo ở trong lòng bọn họ càng sâu thâm khó dò hơn. Mấy năm nay Đinh Hạo bế quan khổ tu, có chỉ dạy các thê tử tu luyện võ đạo. Trong đó Tạ Giải Ngữ tiến bộ nhanh nhất, nàng có huyết mạch chân hoàng, giờ đã là bát khiếu Võ Thần cảnh, tu vi đến trình độ vang dội cổ kiếp.

Trong bốn người thì Tây Môn Thiên Tuyết say mê thuật luyện đan, Lý Lan tốn nhiều thời gian quản lý tông môn, Lý Y Nhược đi lại giữa thất hải, đại lục, tu vi đại khái ngang nhau. Đinh Hạo đặc biệt chăm sóc giúp Tây Môn Thiên Tuyết, Lý Lan, Lý Y Nhược tăng tu vi lên bán thần cảnh.

*****

Mấy năm nay bên ngoài không ngừng xuất hiện các loại tiên duyên, với thực lực của Đinh Hạo nếu tranh giành thì toàn bộ tiên duyên phải thuộc về Vấn Kiếm tông. Nhưng Đinh Hạo không ra mặt một lần nào, mặc kệ cơ duyên, vận đạo rải rác khắp Vô Tận đại lục. Nhờ vậy nhiều hậu bối, người khác thực lực tăng lên, vượt qua đám người Lý Lan, Tây Môn Thiên Tuyết, Tạ Giải Ngữ, Lý Y Nhược.

Trong Vấn Kiếm tông có người thắc mắc.

Nhiều đệ tử cho rằng tiên duyên như vậy nên thuộc về cường giả, Đinh Hạo nên mạnh mẽ ra tay mang tiên duyên về cho Vấn Kiếm tông. Vậy thì không alau sau Vấn Kiếm tông sẽ là tông môn số một dưới vòm trời này.

Đinh Hạo không giải thích gì.

Chỉ có cao tầng tông môn, người thân bên cạnh mới được Đinh Hạo dặn dò:

- Phúc họa ngang nhau, tiên duyên cũng là sát kiếp, vận đạo trên đời nên để sinh linh trong thiên hạ chia đều, mọi chuyện phải thuận thế mà đi. Nếu ta cưỡngép tụ tập lại, tiên duyên tập trung thì sẽ có trời phạt đến theo.

Mọi người thực lực cao thấp khác nhau, lĩnh ngộ câu nói của Đinh Hạo cũng khác.

May mắn có Đinh Hạo cường giả chí tôn số một tọa trấn, hơn hai mươi năm nay Vấn Kiếm tông phát triển nhanh chóng, thực lực tăng vọt mà bình an vô sự.

Một đám thiếu niên được Đinh Hạo chọn làm đệ tử ký danh nay đã trưởng thành. Trong đó có mấy chục người vận đạo nghịch thiên, thuận thế mà đi, ra ngoài rèn luyện cũng được tiên duyên, trong thời gian ngắn bước vào thần cảnh, trở thành trung tâm tinh nhuệ của tông môn.

Đây là lực lượng cực kỳ cường đại.

Trương Phàm, Phương Thiên Dực, Lý Vân Kỳ, Nhậm Tiêu Dao, Vương Tuyệt Phong, các cao tầng Vấn Kiếm tông tạo dựng uy danh hiển hách trong thế giới này. Đặc biệt là Phương Thiên Dực, Trương Phàm tu vi tăng tiến. Cái tên Cuồng Đao Trương Phàm, Kiếm Thần Phương Thiên Dực truyền khắp thiên hạ, là cường giả đỉnh cao của thế giới.

Vấn Kiếm tông bây giờ dù không có Đinh Hạo vẫn đủ thực lực đứng vững trong thiên địa.

Nghĩ đến năm xưa đám người Lý Kiếm Ý, Khí Thanh Sam, Đường Phật Lệ ngủ say dưới suối vàng sẽ không ngờ có ngày này, Vấn Kiếm tông nổi lên cao đến mức này.

Vấn Kiếm tông quản lý, 1c, đặc biệt là Bắc vực, các tông môn như Thanh Vân tông, Diệt Tuyệt Kiếm tông lù lù bất động, yên ổn như núi.

Đại thế thiên hạ trông như dần ổn định.

Nhưng sóng ngầm cuộn trào, gió mây đảo ngược. Chỉ có đại thế lực, cường giả đỉnh cao mới cảm ngộ được. Người đứng trên đỉnh đều hiểu rằng trước mắt bình tĩnh là đang uấn nhưỡng bão tố hủy diệt. Khi giông tố nổi lên dù là Đinh Hạo cũng không có năng lực cứu vãn.

* * *

Ngày hôm nay.

- Ta ra ngoài đi xa một thời gian.

Đinh Hạo sắp xếp sự việc trong tông môn xong nhẹ nhàng rời đi.

Hôm sau.

Đinh Hạo đến Thần Ân đại lục.

Lần này Đinh Hạo không đi Thần Đình phương đông mà dọc theo Thần Ân đại lục xuôi nam, đến chỗ trước kia Đinh Hạo chưa từng đến. Đinh Hạo biến thành người thường, đi dạo nhìn chúng sinh muôn màu.

Phương nam có một tòa thần sơn tên gọi Bích Lạc.

Trên núi có một tòa thần miếu, mỗi ngày mặt trời mới mọc sẽ có tiếng chuông từ trong miếu vọng xuống. Đệ tử trong miếu đi khắp phạm vi mấy ngàn dặm Bích Lạc thần sơn để hóa duyên, cũng có hành y cứu sinh linh một phương, rất được tôn sùng.

Đinh Hạo đến dưới chân núi, bước dọc theo cầu thang mấy vạn bậc thềm, mất cả ngày mới đến trước cửa miếu. Trên đỉnh núi có một thần miếu, là ngôi chùa rách nát, tường thấp, nhà đất, gỗ mục loang lổ, chuông đồng có vết rạn nhưng thanh âm truyền khắp tứ phương.

Một tăng nhân áo trắng đứng trước cửa miếu lặng lẽ nhìn Đinh Hạo.

Tăng nhân áo trắng bình tĩnh nói:

- Đinh thí chủ đã đến.

Biểu tình tăng nhân bình tĩnh như sớm biết Đinh Hạo sẽ đến, không hề kính sợ, căng thẳng trước đao cuồng kiếm si nổi tiếng thiên hạ.

Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn khuôn mặt quen thuộc, đã từng khí phách hăng hái, cũng là áo trắng. Cái tên Lương Phi Tuyết Bạch Sam Trung Viện dần bị chôn vùi trong phong trần, nhưng thời đại của Đinh Hạo trong Vấn Kiếm tông có ai không biết?

Mọi phong lưu bị mưa xối gió thổi.

Truyền nhân Bích Lạc tiên tông bây giờ chỉ là một tăng nhân nhìn thấu trần thế sao?

- Hình như Lương sư đệ sớm tính ra ta sẽ đến?

Đinh Hạo đi tới trước cửa miếu, mỉm cười đánh giá bốn phía. Thế núi Bích Lạc thần sơn ẩn chứa đại áo nghĩa, thế rồng rắn, uẩn quỹ tích ngân hà, là vùng đất thăng tiên.

- Đinh sư huynh đã quân lâm thiên hạ, ngồi xem cửu thiên thập địa không địch thủ, có thể xưng là sức chiến đấu số một vạn năm. Dù chưa thành tiên nhưng có thể chém tiên nhân, sẽ nhìn xa hơn, cảm nhận được loại lực lượng đó uy hiếp...

Lương Phi Tuyết vung ống tay áo dài, một đài đá giắt ngang giữa hai người, gã ngồi dưới đất.

Đinh Hạo cười cười, cũng ngồi xuống.

- Đinh sư huynh đoán đúng, dù là Bích Lạc tiên tông hay U Minh quỷ tông thật ra đều có chút liên quan với U Minh Chân Tiên.

Lương Phi Tuyết nhẹ đẩy, hai ly nước trà xuất hiện trên bàn đá, một cái ly chậm rãi trượt tới trước mặt Đinh Hạo.

Đinh Hạo bưng ly trà lên uống một hớp, gật đầu, nói:

- Nhất ẩm hoàng tuyền, nhất ẩm bích lạc, Bích lạc trà trong tin đồn đúng là trà ngon.

- Tiếc rằng chỗ ta không có Hoàng Tuyền trà.

Lương Phi Tuyết đẩy một khối ngọc giản đến trước mặt Đinh Hạo, nói:

- Tin tức Đinh sư huynh muốn đều nằm trong ngọc giản.

Đinh Hạo nhận lây ngọc giản, đọc kỹ càng. Một nén nhang sau, Đinh Hạo đứng dậy.

Đinh Hạo nói:

- Đa tạ.

Lương Phi Tuyết chỉ mỉm cười.

Đinh Hạo dặn dò:

- Ta thấy địa thế chỗ này ẩn chứa tuyệt thế đại cơ duyên, phúc họa khó liệu, Lương sư đệ hãy hành động cẩn thân.

Lương Phi Tuyết đứng dậy, hai tay chắp vào nhau nói:

- Lúc trước ta đến Thần Ân đại lục gần như đã chết, tình cờ được Bích Lạc tiên tông truyền thừa mới có ngày hôm nay, vì vậy đã hứa sẽ thủ hộ núi này, không thể phụ ơn cứu mạng. Lý sư huynh đã lìa đời, Thất Nghĩa Minh thành quá khứ. Vấn Kiếm tông có nhân vật tuyệt thế như Đinh sư huynh trấn giữ không cần ta quay về, hôm nay từ biệt trên đời không còn Lương sư đệ, chỉ có tăng nhân Vô Ngã.

Đinh Hạo gật đầu nghe, hắn thấy ánh mắt Lương Phi Tuyết kiên quyết thì không khuyên thêm. Đinh Hạo bước ra một bước, lắc người biến mất trong thiên địa.

* * *

Hai ngày sau.

Phía cực tây Thần Ân đại lục bỗng truyền ra dao động huyền năng khủng bố, có tiếng chí tôn đánh nhau.

Vùng cực tây là chỗ tận cùng phía tây vũ nhân tộc. Truyền thuyết đó là mảnh đất tử vong có lực lượng hỗn loạn hỗn độn hợp thành, bao nhiêu năm qua không có sinh linh hoạt động trong đó, được công nhận là một trong các cấm địa chết.

Không ngờ nơi này sẽ có cuộc chiến đấu đẳng cấp cường giả chí tôn.

Cuộc chiến kéo dài nửa ngày, kinh động các phương.

Cường giả vũ nhân tộc chạy đến trước, bọn họ không thể đến gần chiến trường, chỉ nhìn từ xa thấy từng kiếm quang, đao quang cắt đứt thiên địa. Có lực lượng sương đen tràn ngập như cuộc chiến giữa thần linh và ma quỷ, đánh đến trời sụp đất nứt, thiên địa pháp tắc hỗn loạn.

Bán ngày sau, chiến đấu kết thúc.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1254)