Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 1248

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 1248: Chỉ tiếc đối thủ của bọn họ là Đinh Hạo
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Bóng đen đó dù là mặt mày, khí chất, hơi thở thực lực đều khác hoàn toàn với Mục Thiên Dưỡng.

Thì ra trong cơ thể Mục Thiên Dưỡng chứa người khác.

Đây chính là bí mật sao?

Vô số người vận chuyển thiên nhãn võ đạo, các loại thần thông đồng thuật xuyên qua kiếp hải tia chớp vô tận, bọn họ muốn nhìn chuyện xảy ra tiếp theo.

* * *

- Huyền Thiên Tông?

Trong biển sét kiếp quang, Đinh Hạo mở đồ án song ngư âm dương hai màu kim ngân quan sát kỹ càng bóng đen bên cạnh Mục Thiên Dưỡng.

Cái bóng mờ nhạt như khói lấp lóe tùy thời tan biến, nhưng cái bóng lành lặn đứng trong kiếp quang đáng sợ đủ giết ngay tiên nhân chỉ một giây. Mơ hồ thấy mặt mũi bóng đen đó, là khuôn mặt trưởng giả đầy uy nghiêm, thân hình tiêu sái có tiên phong đạo cốt, nhưng hơi thở lực lượng hắc ám màu đen khiến tiên khí có vẻ nanh tranh.

Bóng đen hé môi, tanh âm uy nghi, khí thế ngạo thị trần gian:

- Đã nhiều năm còn có người nhớ tên của lão hủ? Ha ha ha ha ha ha!

Tâm tình Đinh Hạo rất lạ.

Chính diện đối đầu kiêu hùng vạn cổ, là kiêu hùng trong kiêu hùng một mình khống chế toàn thế giới. Nếu nói lòng Đinh Hạo tĩnh như nước là lừa người, nhiều lần tìm kiếm, tìm khắp các nơi nhưng không thu hoạch được gì, nay người đó xuất hiện trước mắt hắn.

Đinh Hạo không biết có phải Huyền Thiên Tông đã tính kế tất cả nên mới lộ mặt bằng cách này không?

Cái bóng Huyền Thiên Tông cảm thán khẽ thở dài:

- Anh hùng xuất thiếu niên, nhìn người làm ta nhớ năm xưa. Ta thấy bóng dáng mình từ người của ngươi.

Đinh Hạo thản nhiên nói:

- Ngươi năm xưa là tổ vạn tiên, vinh dự thiên địa đều là của ngươi. Nhưng ngươi hôm nay chỉ là u hồn nên tan biến trong thiên địa.

Cái bóng Huyền Thiên Tông mỉm cười nói:

- Vinh dự không đáng là gì với ta.

Đinh Hạo cười khẩy nói:

- Vậy nên ngươi tai họa thiên cổ, khiến sinh linh trên thế gian chết thảm, thế giới tan vỡ, những oan hồn chết không được siêu sịnh, vô số thế giới vỡ nát...

Cái bóng Huyền Thiên Tông phất tay cắt ngang lời Đinh Hạo.

Huyền Thiên Tông mỉm cười nói:

- Là đúng hay sai sau thiên thu, phù du không biết xuân thu, huệ cô không biết hối sóc. Đứng ở vị trí khác nhau nhìn phong cảnh cũng khác. Người trẻ tuổi, bây giờ ngươi bao nhiêu tuổi? Không có tư cách chất vấn ta.

Đinh Hạo gật đầu, nói:

- Lời không hợp nói nửa câu làn hiều.

Cái bóng Huyền Thiên Tông nói:

- Hãy buông chấp niệm, ngươi và ta có thể cùng lên đại đạo, tái tạo luân hồi.

Đinh Hạo trầm giọng nói:

- Đạo khác nhau không chung đường, ngươi chết, ta hoàn thiện luân hồi.

Cái bóng Huyền Thiên Tông thở dài, không nói nữa.

Lôi vân trong thiên địa càng kịch liệt hơn, như muốn huy diệt thế giới. Vô số lôi vân đánh vào người Mục Thiên Dưỡng, gã hết sức đối kháng, mắt dâng lên điên cuồng. Mục Thiên Dưỡng dùng cơ thể đối kháng thiên kiếp, thần thông hư vô diệt sát chi kiếm có vẻ không quá lợi hại.

Cái bóng Huyền Thiên Tông không ra tay, chỉ nhìn Đinh Hạo.

Cái bóng Huyền Thiên Tông nhìn đồ án song ngư âm dương hai màu kim ngân quanh người Đinh Hạo bị lôi kiếp vô tận đánh co rút lại, nở nụ cười.

- Đinh Hạo, ngươi áp chế tu vi sớm hơn ta, thiên kiếp buông xuống rốt cuộc ngươi không chống được bao lâu. Ngươi và ta đồng quy vu tận đi, ta sẽ không thua trong tay ngươi.

Mục Thiên Dưỡng gần như phát điên, trong lòng gã có chấp niệm rất lớn, như nhập ma.

Ánh mắt Đinh Hạo tội nghiệp nhìn Mục Thiên Dưỡng.

- Đây chính là cách ngươi nghĩ ra để đánh bại ta?

Đinh Hạo lắc đầu, nói:

- Chẳng lẽ ngươi không nhìn ra mình bị Huyền Thiên Tông lợi dụng sao?

Mục Thiên Dưỡng cười khẩy nói:

- Lợi dụng thì sao? Giao dịch phải trả giá.

Người Mục Thiên Dưỡng bị lôi kiếp đánh da tróc thịt bong, dần tan rã.

- Đáng tiếc...

Đinh Hạo khẽ thở dài:

- Nếu một mình ngươi độ kiếp thì có hy vọng bước vào tiên đạo, được một phần khí vận. Tiếc rằng trong cơ thể của ngươi cóthần hồn Huyền Thiên Tông. Dưới tiên đạo bất cứ ai đều khó thể trốn thoát, không bước vào vĩnh hằng, muốn lừa gạt tiên đạo rốt cuộc là vớt trăng trong nước. Kiếp hôm nay hướng về hai ngươi, ngươi chết chắc.

Con ngươi Mục Thiên Dưỡng co rút.

Đinh Hạo ngoái đầu nhìn cái bóng Huyền Thiên Tông, nói:

- Nương nhờ lôi kiếp của Mục Thiên Dưỡng có thể dẫn phát lôi kiếp của ta, tẩy rửa bản thân ngươi thoát khỏi hắc ám, một hòn đá ném hai chim, đúng là suy tính vất vả.

Huyền Thiên Tông chỉ cười cười.

Ánh sáng đồ án song ngư âm dương hai màu kim ngân quanh người Đinh Hạo càng lúc càng yếu, bị lôi kiếp đầy trời áp chế thu hẹp lại lại như thể giây sau lôi kiếp có thể xé xác hắn ra.

Mục Thiên Dưỡng như dã thú bị thương điên cuồng gầm rống, đối kháng thiên kiếp.

- Ngươi còn chống được bao lâu?

Mục Thiên Dưỡng nhìn Đinh Hạo, mắt thiêu đốt ngọn lửa điên cuồng, gã vừa đối kháng thiên kiếp vừa đến gần Đinh Hạo. Mục Thiên Dưỡng là trung tâm thiên kiếp biển lôi, là chỗ có lực lượng kiếp qunag mạnh nhất. Mục Thiên Dưỡng đến gần Đinh Hạo sẽ khiến hắn phải chịu áp lực càng lớn.

ánh sáng đồ án song ngư âm dương hai màu kim ngân bên cạnh Đinh Hạo chỉ còn một tầng rất mỏng manh, như tờ giấy mỏng tùy thời rách ra.

- Khi lôi kiếp của ngươi buông xuống, ha ha, ngươi cũng sẽ như ta. Tồn tại yêu nghiẹt như ngươi thiên địa sẽ không dung tha quá lâu, ngươi phải chết.

Mục Thiên Dưỡng lạnh lùng cười:

- Cứ cho là ngươi miễn cưỡng độ qua tiên kiếp, vào lúc ngươi yếu ớt nhất ma sẽ cho ngươi một kích trí mệnh, đến lúc đó ngươi vẫn khó tránh thoát. Đệ nhất thiên hạ thì sao? Vẫn phải chết trước mặt ta.

Đây là kế hoạch của Mục Thiên Dưỡng.

Kế hoạch tệ nhất.

Một khi Mục Thiên Dưỡng không đấu laị Đinh Hạo lập tức tự bộc phát thiên kiếp của mình, dùng thiên kiếp dẫn động tiên kiếp của Đinh Hạo.

Đinh Hạo áp chế thực lực nhiều năm chưa từng độ kiếp, tích lũy uy lực thiên kiếp đến trình độ khó hình dung. Một khi bộc phát dù Đinh Hạo không chết, sau khi độ kiếp hắn sẽ cạn kiệt sức lực.

Khi đó ma sư Huyền Thiên Tông có thể dùng bí pháp đoạt xá Đinh Hạo.

Đây là kế hoạch hoàn mỹ không khuyết điểm.

Cái bóng Huyền Thiên Tông theo sát bên Mục Thiên Dưỡng, gã ở trong trạng thái kỳ lạ. Lôi quang kiếp quang đầy trời như cảm ứng được Huyền Thiên Tông, có tiếng sét hủy diệt giáng xuống, nhưng như nước trong gột rửa cơ thể gã, không bị thương chút nào.

Cái bóng Huyền Thiên Tông khẽ thở dài:

- Thiên tài ngàn vạn năm không có một vẫn sẽ ngã trước mặt ta, đáng tiếc.

Đinh Hạo không nói chuyện.

Đinh Hạo dùng ánh mắt thương hại nhìn Mục Thiên Dưỡng, cái bóng Huyền Thiên Tông.

Một lúc sau, khi đồ án song ngư âm dương hai màu kim ngân quanh người Đinh Hạo hoàn toàn bị lôi quang đánh tan, hắn nhấn mạnh từng chữ:

- Ta nói rồi, ta không độ tiên kiếp là bởi vì thiên kiếp chẳng là gì với ta, có qua hay không đều không sao. Ngươi không hiểu, hãy mở to mắt ra nhìn thiên kiếp của ta ở đâu!

Đinh Hạo dứt lời.

Chút đồ án song ngư âm dương hai màu kim ngân cuối cùng bao phủ người Đinh Hạo tán loạn, hắn giang hai tay như hứng gió xuân mưa phùn, chờ đón lôi điện kiếp quang đầy trời giáng xuống.

*****

Mục Thiên Dưỡng ngây người, bị lôi kiếp đánh lảo đảo.

Biểu tình bình tĩnh gần như tàn nhẫn của cái bóng Huyền Thiên Tông trong chớp mắt cứng ngắc, gã lắc người biến thành ánh sáng hư vô muốn chạy đi xa. Huyền Thiên Tông trực tiếp vứt bỏ Mục Thiên Dưỡng.

- Đã muộn.

Trong mắt Đinh Hạo có xích thần như thần long bay ra.

Đinh Hạo đi trong kiếp quang biển lôi vô tận không chút bị ảnh hưởng.

- Sao có thể như vậy? Tại sao ngươi không có tiên kiếp? Không thể nào!!

Giọng cái bóng Huyền Thiên Tông tràn ngập rung động, tức giận. Đinh Hạo biểu hiện chứng minh hắn không trải qua thiên kiếp, dù ở trong kiếp quang biển lôi vô tận vẫn ung dung đi như thường. Người Đinh Hạo không có dấu hiệu lôi kiếp xuất hiện.

Mục Thiên Dưỡng khẽ thở dài:

- Không cam lòng.

Mục Thiên Dưỡng không đối kháng với thiên kiếp nữa, khi ngàn vạn lôi quang đánh vào người, gã ngoái đầu nhìn nữ nhân mặc váy dài màu trắng đứng cách ngàn dặm.

Kiếp sau sẽ lấy nàng!

Đinh Hạo không độ lôi kiếp, hết thảy đã định.

* * *

- Không!!!

Lưu linh Túy phát điên xông vào kiếp quang biển lôi vô tận.

Giờ phút này, nữ chiến thần danh chấn Trung Thổ Thần Châu như kẻ điên, nỗi đau khổ xé nát tim gan khiến người nhìn cảm thấy Lưu linh Túy bị xé sống.

Bạch Kỳ Phong kéo Lưu linh Túy lại:

- Đừng...

- Thiên Dưỡng ca ca!!!

Lưu linh Túy gào thét, không còn phong độ, khí chất thường ngày, nước mắt tuôn trào. Lưu linh Túy liều mạng vùng vẫy, xông vào kiếp quang biển lôi vô tận như thiêu thân lao đầu vào lửa. Cho dù Lưu linh Túy sẽ bị lôi quang đánh trúng nàng cũng bất chấp.

Có người thu lại thần thông ánh mắt, than thở:

- Bạch Y Đế Quân thua.

Từng ánh mắt, thiên nhãn võ đạo rút về. Mọi người thấy trong giây phút cuối cùng Mục Thiên Dưỡng từ bỏ đối kháng thiên kiếp, bị lôi quang nhấn chìm biến thành tro, không còn một cọng lông. Cái bóng đen cũngc bị Đinh Hạo với đồ án song ngư âm dương hai màu kim ngân luyện hóa, xóa sổ trong kiếp quang biển lôi.

Dù là thủ đoạn, tính kế gì ở trước mặt Đinh Hạo đều mờ nhạt, buồn cười.

Có người khẽ thở dài:

- Từ nay kỷ nguyên đao cuồng kiếm si đến, thiên địa to lớn không còn ai là đối thủ của hắn.

Tin tưởng qua trận chiến này Đinh Hạo biểu hiện ra thực lực mạnh mẽ rất khủng bố, sâu không thấy đáy. Dù là người tự tin cỡ nào e rằng không còn ý định khiêu chiến Đinh Hạo, như dãy núi có cao đến mấy cũng không chạm tới bầu trời được.

Đám người đứng xem cỡ mấy trăm vạn người, cường giả tiên đạo đông đúc đều bị trận chiến này hù teo tim.

Không ai biết tại sao trong lôi quang kiếp hải gần như diệt thế này Đinh Hạo bình yên vô sự, rõ ràng là hắn không độ tiên kiếp. Dường như Mục Thiên Dưỡng chuẩn bị hậu chiêu rất lợi hại, nhưng gã tính sai điều này, một bước sai, mọi bước đều sai, thân chết đạo tiêu.

Một yêu tiên của yêu tộc có tuổi thọ xa xưa thở dài:

- Thực lực như vậy xưa nay chưa từng có, xứng với danh hiệu Đao Kiếm Thần Hoàng.

Mọi người nghe xong công nhận.

Đao Kiếm Thần Hoàng!

Đúng vậy, tạo nghệ võ đạo đao kiếm của Đinh Hạo đã vượt qua tiên hiền, gần như chí cao chí cường. Hư vô diệt tuyệt kiếm của Mục Thiên Dưỡng cũng không thể giết được Đinh Hạo, hắn hoàn toàn xứng đáng hai chữ thần hoàng.

Thần hoàng là xưng hô người mạnh nhất.

Từ xưa đến nay hầu như không ai xứng với danh hiệu này, dù là tám chân tiên thời đại tiên cổ cũng chưa từng dùng hai chữ thần hoàng làm danh hiệu. Huyền Thiên Tông là tổ vạn tiên cũng không dùng tôn hào này.

Nhất đao nhất kiếm, thiên địa thần hoàng.

Trong khoảnh khắc kiếp quang biển lôi đầy trời tán đi, Mục Thiên Dưỡng thân chết đạo tiêu, thiên địa pháp tắc cảm ngộ cảm ứng được nên cung chết.

Đinh Hạo đứng trong không trung, tóc đen bay lên, áo xanh phấp phới, khí chất vô song.

- Ta muốn giết ngươi, Đinh Hạo, ta muốn giết ngươi!

Lưu linh Túy như phát điên, toàn thân điên cuồng dâng trào tiên đạo pháp tắc tựa ngọn lửa rực cháy xông lên công kích Đinh Hạo. Lưu linh Túy quyết chết, nàng muốn dùng cách tự nổ để đồng quy vu tận với Đinh Hạo.

Đinh Hạo thở dài, hắn nhẹ phất tay.

Lực lượng nhẹ nhàng phong ấn năng lực tự bạo của Lưu linh Túy, đưa nàng đến trước mặt Bạch Kỳ Phong, Thanh Long quân sư ở phía xa.

Lưu linh Túy khóc thảm thiết:

- Đinh Hạo, ta muốn giết ngươi! Ta thề với trời, suốt đời suốt kiếp sống vì giết ngươi, ta thề!!!

Lưu linh Túy ngửa đầu gầm rống, trong khoảnh khắc tóc đen dài bỗng trắng như tuyết, đôi mắt xinh đẹp chảy huyết lệ. Mắt Lưu linh Túy thành màu đỏ, quái dị mà xinh đẹp.

Mọi người thấy vậy tầm thở dài.

Mọi người đều biết Lưu linh Túy yêu Mục Thiên Dưỡng, nhưng không ngờ nàng yêu sâu như vậy, chớp mắt tóc bạc, chảy huyết lệ. Lưu linh Túy thật sự gặp đả kích lớn, nửa nhập ma, là người đáng thương. Tiếc rằng đối tượng Lưu linh Túy căm thù là Đinh Hạo, người nàng vĩnh viễn không thể đánh bại.

Cường giả tiên đạo của Vấn Kiếm tông, một số thế lực khác bao vây đám người Bạch Kỳ Phong, Bạch Y thần triều lại.

Bạch Kỳ Phong hừ lạnh, lực lượng tiên đạo tăng vọt, mắt rực cháy chiến ý. Thanh Long quân sư thì tay siết chặt tay vịn xe lăn, mắt đốt cháy ngọn lửa thù hận nhìn Đinh Hạo chằm chằm. Các chiến tướng, tiên tướng khác của Bạch Y thần triều cũng không sợ, ai nấy gầm rống.

Thanh Long quân sư gằn từng chữ:

- Bạch Y thần triều vĩnh không khuất phục!

Các cường giả Bạch Y thần triều rống to:

- Vĩnh không khấut phục!

Ánh sáng nhấp nháy trong không trung, đám người Lý Lan xuất hiện.

- Để bọn họ sống là mối họa, chuyện lớn chỗ này đã xong, Huyền Thiên Tông và Mục Thiên Dưỡng chết hết, hãy đưa bọn họ lên đường. Các đại quân đã chuẩn bị sẵn sàng, trong vòng một ngày có thể san bằng Bạch Y thần triều, chặt đứt tai họa.

Mặt Lý Lan lạnh băng, cái tên Băng Tu La tuyệt đối không khoa trương. Lý Lan thấy rõ sự thù hận của đám người Bạch Kỳ Phong, Lưu linh Túy, Thanh Long quân sư. Thực lực, thế lực của những người này không yếu, sợ là lén đối phó Đinh Hạo. Lý Lan không cho phép bất cứ ai uy hiếp trượng phu của mình, dù chỉ là địch ý.

Không khí trở nên căng thẳng.

Vô só cường giả đứng xem cùng lùi bước. Lúc trước bọn họ đã ngờ rằng cuộc chiến Thiên Hàn Tuyệt phong dù phe nào thắng thì phe khác sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục, nhưng khi chuyện thật đến bọn họ kiềm không được thấy tiếc cho Bạch Y thần triều. Đây là thế lực mới nổi như thần thoại, từng bảo vệ dân chúng một phương trong loạn lạc, bây giờ rơi vào tai họa ngập đầu.

Tiếc rằng đối thủ của bọn họ là Đinh Hạo.

Đinh Hạo lướt qua mặt đám người Bạch Kỳ Phong, Thanh Long quân sư, Lưu linh Túy, cuối cùng lắc đầu, nói:

- Để bọn họ đi đi, Bạch Y thần triều sẽ vĩnh viễn tồn tại trong thế gian này.

Đinh Hạo lắc người biến mất trong thiên địa, để lại thanh âm vang bên tai mỗi người:

- A bỏ đá xuống giếng, chém!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1254)