Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 0681

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 0681: Cuộc chiến Thiên Hàn Tuyệt phong
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Vẫn Tinh Thánh không chút lưu luyến trở về Kính hồ nghỉ ngơi dưỡng sức, hồi phục huyền khí.

Lời Vẫn Tinh Thánh nói không ai dám không nghe.

Bởi vì khoảng thời gian này Đinh Hạo ẩn thân không ra, Mục Thiên Dưỡng tung tích bí hiểm. Vẫn Tinh Thánh giết ra danh tiếng lớn, thể hiện thực lực không thể tưởng tượng chấn động bốn phương. Ngay cả Huyền Sương Thần Vệ cũng không muốn đối đầu, nhìn Vẫn Tinh Thánh tàn sát rất nhiều tiền bối võ đạo Tuyết Châu nhưng Huyền Sương Thần Vệ không ra mặt chế tài.

...

Thời gian trôi qua từng ngày, cách cuộc chiến Thiên Hàn Tuyệt phong càng lúc càng gần.

Thiên Hàn Tuyệt phong là đỉnh băng rất nổi tiếng trong Tuyết Châu.

Thiên Hàn Tuyệt phong cách Kính hồ khoảng hơn hai ngàn dặm, là đỉnh băng liên miên bất tận, sơn thế hiểm trở, cực độ băng giá. Nghe nói có mấy ngàn băng phong cao ngất đâm mây, mấy ngàn năm qua không thay đổi. Lai lịch băng phong này rất truèn kỳ, đồ rằng năm xưa hai tụet thế cường giả bí ẩn một đường đại chiến, từng kịch chiến tại Thiên Hàn Tuyệt phong nửa ngày, dư âm huyền khí băng giá rơi xuống hình thành băng phong vĩnh hằng.

Chỗ này hiếm dấu chân người, rất ít yêu ma mãnh thú.

Cho nên Thiên Hàn Tuyệt phong được nhiều cường giả công nhận là nơi quyết đấu rất tốt.

Thiên Hàn Tuyệt phong là ngọn núi cao nhất trong dãy băng phong, cũng là ngọn núi hiểm trở nhất. Thiên Hàn Tuyệt phong như cây cột chống trời đâm vào tầng mây, phần đỉnh tách ra thì hai bình đài to lớn như bầu ngực.

Ngày xưa Kiếm Công Tử Quan Phi Độ của Vấn Kiếm tông cùng ba cường giả thế hệ trẻ khác xếp hàng tứ khoái kiếm Tuyết Châu ước hẹn so kiếm tại đây. Quan Phi Độ kỹ cao hơn một bậc, sắp trở thành đệ nhất khoái kiếm Tuyết Châu nhưng cuối cùng bị thần đồng Mục Thiên Dưỡng nhẹ nhàng bay tới một kiếm đánh bại bốn cao thủ, thành tựu uy danh thần đồng.

Hôm ấy Đinh Hạo ước chiến với Mục Thiên Dưỡng tại Thiên Hàn Tuyệt phong cũng là vì bị trận chiến đó ảnh hưởng.

Thời gian trôi nhanh.

Ngày ước chiến Thiên Hàn Tuyệt phong tới gần từng chút một.

Ngày càng nhiều cường giả cao thủ chạy tới Thiên Hàn Tuyệt phong.

Lần ước chiến Thiên Hàn Tuyệt phong này là cuộc chiến chấn động Tuyết Châu nhất từ mấy ngàn năm nay.

Đinh Hạo, Mục Thiên Dưỡng đều sáng tạo truèn kỳ thuộc về mình. Hung uy của Vẫn Tinh Thánh khuấy nước đục cũng khiến toàn Tuyết Châu im thin thít. Ba người có thể nói là ba nguồn khuấy động gió mây Tuyết Châu, ai cũng hiểu sau trận chiến này chỉ còn một người tồn tại.

Huống chi mấy ngày nay Tuyết Châu rối ren, có vô số cường giả, tông môn châu ngoài chạy tới.

Tuy những người đó cực kỳ kiêu ngạo, khinh thường tiếp xúc với võ giả Tuyết Châu nhưng rõ ràng bọn họ đến là hướng về Đinh Hạo hoặc Mục Thiên Dưỡng.

Thiên Hàn Tuyệt phong, phong vân tụ tập, hấp dẫn vô số ánh mắt.

Ngay cả yêu tộc cũng chú ý đến trận đại chiến.

Mọi người ngóng trông. Thời gian trôi, ngày ước chiến Thiên Hàn Tuyệt phong rốt cuộc đến.

* * *

Thiên Hàn Tuyệt phong.

Mây đen che kín, gió lạnh rít gào.

Không biết từ bao giờ tuyết bay lất phất, từng mảnh băng tinh bay trong cuồng phong gào thét như lưỡi dao.

Không khí chỗ Thiên Hàn Tuyệt phong quanh năm dưới không độ, nước đóng thành băng.

Xung quanh Thiên Hàn Tuyệt phong, trên từng cột băng đa đứng đầy người lúc trời còn chưa sáng. Các cường giả, cao thủ đến từ bốn phương tám hướng ôm mục đích ngạc nhau đến gần Thiên Hàn Tuyệt phong, chờ hai bên ước chiến đến.

Mặt trời mọc là quyết chiến bắt đầu.

Lúc này còn gần một canh giờ đến mặt trời mọc.

Bão tuyết rít gào, các phương thế lực lục tục đi tới.

Trên bầu trời xẹt qua từng luồng sáng không ngừng đạp xuống đỉnh băng. Mấy chục đỉnh băng cách Thiên Hàn Tuyệt phong gần nhất, tầm mắt tốt nhất đa số bị cường giả đến từ châu ngoài chiếm cứ. Cường giả bản địa Tuyết Châu không thể sánh bằng những đại phái châu ngoài đành nhường chỗ.

Có rất nhiều võ giả không thể bay lên cao nhưng nổi lòng tò mò, cắm lều dưới đỉnh băng ngẩng đầu ngước nhìn.

Cho dù không thể thấy rõ quá trình giao chiến nhưng ở khoảng cách gần cảm nhận năng lượng cường giả thật sự chiến đấu dao động cũng là thịnh huống ngàn năm một thuở đối với bọn họ.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Phía xa, một luồng sáng bay tới kèm theo khí thế mạnh mẽ không gì sánh bằng.

- Cút!

Luồng sáng tím này siêu mạnh mẽ đáp xuống một đỉnh băng cách Thiên Hàn Tuyệt phong gần nhất, người dần đầu phủ trong ánh sáng tím, phất tay áo. Lực lượng hùng hồn trào ra như bão tố quét đám người ban đầu chiếm tòa băng phong ra ngoài.

Đoàn người này cực kỳ mạnh mẽ.

Các đại thế lực xung quanh liếc mắt, cảm nhận lực lượng cường đại hùng hồn. Bọn họ thầm giật mình, không biết cường giả đến từ đâu mà như tần ma, không thể chống đỡ.

Vù vù vù vù vù!

Lại một luồng sáng.

Ba luồng sáng chợt lóe phía xa như ba vầng mặt trời.

Tuy ba người này không rực rỡ như bóng tím nhưng phát ra khí thế không yếu hơn. Người dẫn đầu vừa trắng vừa mập, tai to, mặt luôn cười tủm tỉm giống như phật Di Lặc. Ba người đáp xuống một băng phong, không bá đạo mạnh mẽ như bóng tím đuổi mấy người khác xuống.

Băng phong này vốn bị đại tông môn châu ngoài thiên địa Môn chiếm cứ, rất bá bá đạo, không cho phép người khác đứng.

Nhưng khi ba người này rõ ràng tên mập dẫn đầu đáp xuống, một người dẫn đầu thiên địa Môn biến sắc mặt như gặp phải sát tinh, tránh ra xa không dám đứng gần, không có gan nói câu nào.

Một lát sau...

Một luồng thiên hỏa hao màu đỏ rạch phá hư không chớp mắt đến gần, đáp xuống băng phong tông môn châu ngoài chiếm cứ khác.

Trên đỉnh băng vang tiếng quát to:

- Cút! Phong này là chỗ trú của Thính Đào Trai!

huyền khí cực kỳ cường đại dao động, một chưởng ấn to vỗ hướng thiên hỏa màu đỏ.

- Tiểu tông châu ngào đến Tuyết Châu của ta cũng dám huênh hoang như vậy?

Tiếng phượng hót vang lên, thiên hỏa tăng vọt, bùm một tiếng đập nát chưởng ấn sau đó mạnh mẽ đáp xuống đỉnh băng.

Khi ánh sáng chói mắt dần tắt lộ ra một nữ võ thần phong hoa tuyệt đại, ngọc cốt băng cơ, tóc dài màu đỏ như lửa đốt, thân hình yêu kiều, chân thon dài, eo nhỏ một tay ôm hết. Áo giáp đỏ rực hoa lệ càng phụ trợ nàng anh khí bất phàm.

Chính là nữ võ thần Tạ Giải Ngữ.

Mặt Tạ Giải Ngữ đầy uy nghiêm, khí thế khiếp người, ánh lửa lượn lờ quanh thân, nàng thật như võ thần giáng trần.

Sau lưng Tạ Giải Ngữ cõng một hộp kiếm to, hoa văn cánh pưhượng, đỏ rực chói mắt vô cùng, lưu kim điêu khắc, cổ sắc cổ hương rất bắt mắt. Một cô bé cỡ hai, ba tuổi cột tóc hai đuôi phấn điêu ngọc mài đáng yêu ngồi trên vai Tạ Giải Ngữ, miệng bé ngmậ cục kẹo. Một bên tay khác của Tạ Giải Ngữ là lông chim phượng dài một thước, nhiều sắc màu lấp lánh trên không trung biến ảo độ cung thần diệu.

Sau lưng Tạ Giải Ngữ đi theo hai người rất kỳ lạ.

Người thứ nhất là lão nhân mắt mù, ôm nhị hồ. Người kia là đứa trẻ một chân. Tổng hai người như ông cháu bán nghề, rất đáng thương. Nhưng toàn thân hai người dâng trào yêu khí hùng hồn không tội nghiệp chút nào, như mây như sương, khiến người ta hoảng loạn.

*****

Không ngờ là Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương, một trong mười yêu vương dưới tay Tiên Hoàng Đại Thánh của Tiên Hoàng Cung.

Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương từng xuất hiện ven Kính hồ, thiết kế dụ ra Tuần Sát Sử Trác Phi Phàm của Huyền Sương Thần Cung, khiến Tiên Hoàng Đại Thánh cách ngàn dặm xa xôi một kích giết chết. Không ngờ hôm nay Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương lộ mặt.

So sánh với ngày xưa thì giờ thực lực của Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương cường đại vô số lần, đã bước vào cảnh giới đỉnh yêu vương, cách yêu hoàng chỉ có một bước, khiến người kinh sợ.

Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương đứng sau lưng Tạ Giải Ngữ như người hầu khiến người ta khó hiểu.

Bị người chiếm đoạt băng phong tương đương với mất hết mặt mũi trước bao nhiêu đồng đạo, các cường giả Thính Đào Trai nổi giận.

Nhưng khi các cường giả Thính Đào Trai chú ý thấy lông phượng lưu ly ngũ sắc bên cạnh nữ võ thần Tạ Giải Ngữ thì cùng ngây người, nó phát ra lực lượng khiến bọn họ run rẩy. Nhìn như lông phượng nhẹ nhàng lơ lửng nhưng cho các cường giả Thính Đào Trai cảm giác bọn họ hơi rục rịch là sẽ bị lông phượng nhiều màu này nghiền nát.

Cuối cùng các cường giả Thính Đào Trai rụt đầu rụt cổ nhường nửa băng phong.

Các phương thế lực lục tục đến, trong đó có xảy ra chút tranh đấu nhỏ.

Cuối cùng chân trời lóe ánh sáng vàng, mấy chục Huyền Sương Thần Cung mặc mũ giáp vàng hiện ra. Người dẫn đầu là thủ lĩnh Huyền Sương Thần Cung Tuyết Châu, Phùng Siêu. Thủ lĩnh Phùng Siêu đáp xuống một đỉnh băng, ánh mắt nghênh ngang liếc bốn phía. Khi thủ lĩnh Huyền Sương Thần Cung Phùng Siêu nhìn lướt qua đỉnh băng bóng áo tím, tên mập, Tạ Giải Ngữ đứng thì khựng lại.

- Sao ngay cả Huyền Sương Thần Cung cũng xuất hiện?

- Có lẽ là để giữ trật tự, rất có thể chuyện lần này sẽ gây lớn việc.

- Sai, hoàn toàn sai. Huyền Sương Thần Cung đến không phải để giữ trật tự. Các ngươi quên sao? Thần đồng Mục Thiên Dưỡng của Thanh Bình học viện nửa năm trước tham gia vào Huyền Sương Thần Cung, rõ ràng đám người Phùng Siêu đến ủng hộ Mục Thiên Dưỡng.

- Rất có thể.

- Ta cảm giác lần này ước chiến có chút không giống bình thường. Nhiều người xuất hiện như vậy, thế lực châu ngoài đều đến. Chỉ là hai thiên tài Tuyết Châu quyết đâu tại sao nhiều tông môn châu ngoài có hứng thú như vậy?

- Nói đúng, có thấy người phủ trong ánh sáng tím khủng bố kia không? Sợ là lai lịch không nhỏ, rất khủng khiếp, giống như thần ma.

- Ta thừa thấy cái tên vừa trắng vừa mập cứ cười tủm tỉm thật ra mới là lợi hại nhất, không thấy là ngay cả bóng áo tím cũng không dám trêu vào hắn sao? Còn có thanh niên cao gầy đeo kiếm sau lưng tên mập cũng không thể xem thường.

Xung quanh Thiên Hàn Tuyệt phong vang lên đủ loại xì xầm.

Nhiều người cảm thấy không khí cuộc ước chiến này hơi vượt sức tưởng tượng, quá rầm rộ. E rằng ba năm trước Mục Thiên Dưỡng, Đinh Hạo quyết định ngày hôm nay chiến đấu cũng không ngờ đến. Bây giờ đại môn phái Tuyết Châu như phông nền, đại phía ngoài châu đều bị hấp dẫn đến.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Chính chủ ước chiến chưa có mặt.

Có người lầm bầm:

- Chắc không phải vắng mặt đi?

Chính lúc này...

Có người kinh kêu:

- Mau nhìn kìa, đó là gì?

Người đó chỉ hướng Thiên Hàn Tuyệt phong phía xa.

Chỉ thấy trên đỉnh Thiên Hàn Tuyệt phong có hai ngọn, trên bình đài phái nam từ khi nào xuất hiện một bóng người.

Áo trắng tinh, tóc và lông mày cũng trắng như tuyết, khuôn mặt tuấn tú, mắt lạnh băng. Người đó như một đống tuyết đứng trên đỉnh Thiên Hàn Tuyệt phong, không thấy gã hành động ra sao, từng tầng khí trắng vòng quanh thân mình liên miên gợn sóng. Cuối cùng gợn sóng bao phủ cả băng phong, tôn gã lên như tiên nhân di thế độc lập, thân hình như ẩn như hiện.

Rất nhiều cường giả chấn kinh.

Vì rõ ràng người tóc trắng như tuyết đứng đó nhưng bọn họ không hề cảm giác được hơi thở.

- Là Thiên Hàn Tuyệt phong!

- Thần đồng đến!

Nhiều võ giả Tuyết Châu đứng xa xem hưng phấn lên.

Một trong hai người ước chiến Thiên Hàn Tuyệt phong cuối cùng xuất hiện.

Cách mặt trời mọc còn chưa đến nửa nén nhang, Mục Thiên Dưỡng từng là số một thế hệ trẻ Tuyết Châu xuất hiện. Một số người lần đầu tiên thấy mặt thần đồng Mục Thiên Dưỡng, kiềm không được khen không dứt miệng. Quả nhiên là thiên kiêu một thế hệ, vượt quá bọn họ tưởng tượng.

- Thì ra hắn chính là Mục Thiên Dưỡng, ha ha, thú vị.

Tên mập sờ cằm cười, không chút phong độ cao thủ:

- Lần này Đinh huynh đệ là thật sự đụng tới đối thủ, tiểu tử kia mạnh mẽ hơn lúc ở đường cổ tây du nhiều.

Thanh niên cao gầy đeo kiếm trầm ngâm nói:

- Trên người của hắn ẩn chứa hơi thở kỳ lạ.

Xung quanh vang tiếng xì xầm.

Đặc biểt một số thế lực cường giả tông môn châu ngoài trong lúc này không thể không xem xét lại thiên kiêu Tuyết Châu Mục Thiên Dưỡng, rút lại sự kiêu ngạo và kiêu căng của mình. Bởi vì Mục Thiên Dưỡng lộ ra hơi thở khiến nhiều người tự hỏi lòng không bằng.

Lúc này trên bầu trời nặng trĩu mây đơn từ từ tán đi.

Một tia nắng vàng từ tận cùng đỉnh băng phía x xuyên qua hắc ám vô biên chiếu tới.

Trên đỉnh băng, thủ lĩnh Huyền Sương Thần Cung Phùng Siêu cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Thời gian ước hẹn đã đến sao Đinh Hạo còn chưa đến? Chẳng lẽ hắn không dám lộ mặt?

Giọng thủ lĩnh Huyền Sương Thần Cung Phùng Siêu như sấm rền vang bốn phương tám hướng, gã cố ý nhục mạ Đinh Hạo.

Chính lúc này...

Tia nắng từ chân trời chiếu đến bỗng biến vô cùng rõ ràng, giống như sao chổi từ trên trời giáng xuống kéo cái đuôi dài. Ánh sáng nóng cháy rạch phá hư không, nơi nó đi qua tuyết bay bị bốc hơi để lại dấu vết lửa, khí thế vô song.

Trong khoảnh khắc này mọi người đều thấy cột lửa kia, tinh thần rúng động.

Cột lửa khí thế vô song đánh vào lòng mỗi người.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Cột lửa hủy thiên diệt địa đập xuống băng phong đối diện chỗ Mục Thiên Dưỡng đứng trên hai ngọn Thiên Hàn Tuyệt phong rồi vụt tắt, biến mất như chưa từng xuất hiện. Trên đỉnh băng yên tĩnh như ban đầu, thậm chí không có vụn băng bay lên.

Ánh lửa tắt, một thanh niên tuấn tú mặc áo xanh như như ngọc, mày kiếm mắt sáng xuất hiện trên cột băng, đứng thẳng tắp tựa tiên sáng trần.

Đinh Hạo!

Đao cuồng kiếm si Đinh Hạo xuất hiện!

So với Mục Thiên Dưỡng không chút dấu hiệu lộ mặt như hồn ma thì Đinh Hạo lên sân khấu khí thế vùn vụt. Mãi lúc này dấu vết xé rách bầu trời xám vẫn cực kỳ rõ ràng, như cả bầu trời bị xé đôi.

Tia nắng vàng phía chân trời theo dấu vết đó chiếu xuống, nhuộm hai đỉnh Thiên Hàn Tuyệt phong thành màu vàng tựa tiên cảnh.

Thanh niên cao gầy đeo kiếm khẽ nói:

- Thực lực của Đinh huynh đệ lại có tăng tiến.

Tên mập cười to bảo:

- Thôi đi, tu vi huyền khí của hắn không bao giờ đại biểu cho sức chiến đấu thật sự, ta chưa từng nhìn thấu sâu cạn trong hắn.

Mấy người đó nhớ đến gặp gỡ trong chiến trường bách thánh, đúng như tên mập nói. Ở mặt ngoài tu vi của Đinh Hạo chỉ cỡ Đại Tông Sư cảnh nhưng lần lượt giết các yêu hoàng như xắt rau, đúng là yêu nghiệt, không thể tính toán sức chiến đấu của hắn từ cảnh giới mặt ngoài.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1254)