Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 0683

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 0683: Thần tiễn vô song
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Một thanh âm cực kỳ kiêu căng vang lên từ hư không.

- Ha ha ha ha ha ha! Hai hòn đá kê chân, các ngươi đến rồi. Rất tốt, quá tốt, đỡ cho ta đi tìm khắp nơi.

Trên bầu trời hai đỉnh Thiên Hàn Tuyệt phong, trong hư không chợt lóe luồng sáng đậm đặc như máu. Năm người hiện ra trong đoàn sáng đỏ, người đi đầu mặc áo trắng, lưng đeo trường kiếm, hai tay chắp sau lưng từ trên cao nhìn xuống Mục Thiên Dưỡng, Đinh Hạo. Đúng là Vẫn Tinh Thánh trong thời gian này nổi tiếng như cồn.

Bốn lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn độc ác, kiêu căng đi theo sau lưng Vẫn Tinh Thánh.

Keng! xem chương mới tại tunghoanh(. )com

Mục Thiên Dưỡng đút kiếm vào vỏ.

Ánh sáng nhạt lóe lên trong hai tay Đinh Hạo, thanh kiếm rỉ sét, ma đao cùng biến mất.

Hai thiên kiêu tích súc khí thế là vì đối phó sinh tử đại địch, cơ hồ điều động lực lượng toàn thân, tất cả tinh thần. Tuy nhiên Mục Thiên Dưỡng, Đinh Hạo không cho rằng Vẫn Tinh Thánh xứng đáng để bọn họ đối xử trịnh trọng như thế. Mục Thiên Dưỡng, Đinh Hạo thu lại khí thế, chiến đấu trời long đất lở tạm ngừng.

Vẫn Tinh Thánh lơ lửng giữa hư không, toàn thân dâng trào khí thế cường đại.

Vẻ mặt Vẫn Tinh Thánh đắc ý, kiêu căng, cười to bảo:

- Thật là cuộc ước chiến hoàn mỹ. Nói đến thì phải đa tạ hai ngươi, ước chiến Thiên Hàn Tuyệt phong hấp dẫn nhiều cường giả võ đạo như vậy, đỡ mệt cho ta. Ha ha ha ha ha ha! Hai con ếch đáy giếng các ngươi làm sao xứng với võ đại long trong như vậy? Đây là ý trời, hôm nay chuẩn bị cơ hội tuyệt vời cho ta nổi danh ngay.

Mục Thiên Dưỡng từ đầu đến cuối không thèm nhìn Vẫn Tinh Thánh.

Ánh mắt Mục Thiên Dưỡng không có tiêu điểm xuyên qua hư không nhìn băng phong Tạ Giải Ngữ đứng, đưa mắt hướng chân trời phía xa. Không biết Mục Thiên Dưỡng suy nghxi cái gì.

Từ đầu đến cuối Mục Thiên Dưỡng không để Vẫn Tinh Thánh vào mắt, như thần long bay lượn chín tầng trời vĩnh viễn không để ý chó đất sủa bậy.

Đinh Hạo thì ngẩng đầu nhìn Vẫn Tinh Thánh.

Con người Vẫn Tinh Thánh âm độc, thủ đoạn ác ôn, vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn. Ngày xưa Vẫn Tinh Thánh đã có mối thù sâu không thể xóa nhòa với Đinh Hạo, năm đó hắn từng thề sẽ giết chết gã. Lần này Đinh Hạo ra khỏi chiến trường bách thánh chưa rảnh quan tâm Vẫn Tinh Thánh, không ngờ gã tự động đi tìm chết.

Vẫn Tinh Thánh cũng nhìn hướng Đinh Hạo.

Vẻ mặt Vẫn Tinh Thánh giễu cợt nói.

- Ha ha ha ha ha ha! Đinh Hạo, ngươi không ngờ đúng không? Tạo dựng một đống lời nói dối buồn cười, tuyên dương chiến tích của mình trong chiến trường bách thánh. Chậc chậc chậc, thật đáng thương, ngươi phải dựa vào thủ đoạn này lấy tiếng tăm.

Vẫn Tinh Thánh đứng trên bầu trời cao cao tại thượng nhìn xuống Đinh Hạo, cười to bảo:

- Ta ở trong chiến trường bách thánh anh dũng chiến đấu mấy ngàn dặm, từng gặp thiên tài, võ giả của mấy trăm môn phái khác nhưng chưa từng nghe ai nhắc tên ngươi, càng không biết đến những chiến tích hoang đường của ngươi. Ngươi đúng là tội nghiệp!

Vẫn Tinh Thánh cho rằng mình nắm chắc phần thắng nên không vội vã ra tay.

Vẫn Tinh Thánh muốn lật tẩy Đinh Hạo dối trá, nói xạo trước mặt mọi người, nhục nhã hắn.

Vẫn Tinh Thánh muốn hưởng thụ cảm giác chúa tể tất cả, vạch trần chiến tích thần thoại của Đinh Hạo trước mặt mọi người. Nhìn Đinh Hạo xấu mặt là hưởng thụ tuyệt vời nhất đối với Vẫn Tinh Thánh.

Tiếc rằng Vẫn Tinh Thánh đắc ý nhưng không chú ý thấy vẻ mặt các cường giả từ bên ngoài đến Tuyết Châu nhìn gã như ngó tên hề.

Đinh Hạo cũng thấy buồn cười, nói:

- Anh dũng chiến đấu mấy ngàn dặm? Ha ha ha ha ha ha! Đúng la cự ly rộng lớn. Nhưng ngươi có biết phạm vi toàn chiến trường bách thánh bao xa không?

Vẫn Tinh Thánh ngây người sau đó cười to bảo:

- Như thế nào? Ngươi định nói là chiến trường bách thánh vô cùng khổng lồ, những chiến tích thần thoại của ngươi hoàn thành ở chỗ rất xa nên ta không biết? Thủ đọn che giấu của ngươi quá ấu trĩ!

Đinh Hạo lắc đầu, khẽ thở dài:

- Trên thế giới tại sao có loại ngu ngốc vô tri như ngươi?

Một lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn âm trầm quát to:

- Càn rỡ! Con kiến kia, sao dám vô lễ với thiếu chủ nhà ta?

Đinh Hạo thu lại ý cười, mặt lạnh băng. Đinh Hạo giơ tay lên chỉ một cái.

Vù vù vù vù vù!

Một luồng kiếm khí sắc bén như thất luyện thủy ngân bắn ra từ ngón tay Đinh Hạo, như tia chớp trong bóng đen xuyên qua thân thể lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn, bùm một tiếng lão nổ thành bãi máu.

Đinh Hạo chậm rãi rút ngón tay về như nghiền một con kiến:

- Thứ không biết sống chết dám vênh váo trong Tuyết Châu?

Chỉ một kiếm quang giết lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn ngay tại chỗ lại khiến tim mọi người đập nhanh.

Hôm nay là lần đầu tiên Đinh Hạo ra tay.

Rất nhiều võ giả Tuyết Châu không hiểu nổi mới rồi xảy ra chuyện gì, mơ hồ cảm thấy Đinh Hạo chỉ một cái. Lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn trong thời gian gần đây hoành hành bá đạo Tuyết Châu, không biết độc ác giết bao nhiêu võ giả biến thành bãi máu.

Giống như thuật pháp của thần.

Trong chớp mắt này rất nhiều võ giả Tuyết Châu thấy sung sướng, hết giận.

Giết hay!

Lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn thủ đoạn độc ác, mấy ngày nay tàn sát nhiều võ giả Tuyết Châu. Rất nhiều người bởi vì tài nghệ không bằng người giận mà không dám nói gì, tận mắt nhìn thấy lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn nổ tung thì rất hả hê.

Một lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn ngây người sau đó tức giận quát:

- Ngươi... Ngươi sử dụng yêu pháp gì giết sư huynh của ta?

Đinh Hạo cười to, trong tiếng cười chẳng chút che giấu trào phúng, khinh miệt.

- Yêu pháp? Đáng thương! Nếu không phải Tuyết Châu rối loạn ta không rảnh lo chuyện khác thì mấyc tên hề các ngươi có thể vênh váo đến hôm nay sao?

Nói đến đây Đinh Hạo liếc hướng Vẫn Tinh Thánh thấp thỏm bất an.

Đinh Hạo nói:

- Chiến trường bách thánh lớn đến bàng bạc vô tận, không nhỏ hơn Bắc vực, bởi vì nơi đó chính là thế giới tàn phá. Ngươi chỉ kéo dài hơi tàn trong phạm iv ngàn dặm mà dám nói mình càn quét chiến trường bách thánh? Ngươi có biết tòa thành trì Cửu Trọng Thiên không? Ngươi biết tám cấm địa, đường cổ tây du không? Ngươi biết Thanh Ngọc bia đá không? Ngươi biết Ngụy Thần thành thị không? Ngươi biết tế đàn thần hỏa không?

Đinh Hạo liên tục phun mười mấy 'biết không' như pháo.

Vẫn Tinh Thánh bị hỏi ngu người.

Khí thế của Vẫn Tinh Thánh tuột xuống, không hiểu ra sao, mặt đỏ bừng không đáp nổi một câu.

- Ha ha ha ha ha ha! Ngươi không biết, ngươi không biết gì mà ở chỗ này nghe nhìn lẫn lộn, thật là thương cảm. Để loại người như ngươi có một danh ngạch chiến trường bách thánh thật sự rất uổng phí.

Nói đến đây giọng điệu Đinh Hạov biến tàn nhẫn, tức giận quát:

- Một lúc đắc chí đã dẫn tà ma châu ngoài giết võ giả châu mình, thật là nhân phẩm đê tiện hạ tiện tới cực điểm, nói nhiều với ngươi chỉ uổng phí thời gian. Biến lại đây nhận cái chết đi!

Vẫn Tinh Thánh nổi điên:

- Ngươi... Ngươi... Ngươi muốn chết, ngươi chết chắc rồi, ta phải giết ngươi, quyết giết ngươi!

Toàn thân Vẫn Tinh Thánh dâng lên khí thế cực kỳ cường đại.

*****

Keng một tiếng Vẫn Tinh Thánh rút trường kiếm bên hông ra, một kiếm chém xuống.

Kiếm quang to lớn bay ra khỏi trường kiếm ở giữa không trung hình thành ảo ảnh trăm thước như bóng sáng, khí thế không thể đỡ chém xuống, rẽ mở khí ưu. Mắt thường thấy không khí hai bên mũi kiếm lăn lộn như gió lốc, bóng kiếm bạc to lớn như muốn chém Thiên Hàn Tuyệt phong thành hai nửa.

Uy thế một kiếm này thật là đáng sợ.

Võ giả Tuyết Châu ở phía xa nhìn cuộc chiến đều biến sắc mặt.

Trong mười ngày qua Vẫn Tinh Thánh đại sát tứ phương Tuyết Châu, thể hiện thực lực cường đại vượt qua phạm trù hiểu biết của các võ giả Tuyết Châu. Giống như một kiếm này, dẫn động uy thế thiên địa, như thần linh đứng trên tần mây chém xuống. Công kích đã đến cảnh giới Võ Hoàng cảnh, cường giả bình thường không thể địch nổi.

Kiếm pháp đáng sợ!

Có người thấy lo cho Đinh Hạo.

Chính lúc này, biến dị xảy ra.

Vù vù vù vù vù!

Tiếng rít thê lương vang lên, một luồng sáng vàng nhạt hình mũi tên rạch phá chân trời như tia chớp vụt qua.

Ầm một tiếng.

Mũi tên ánh sáng vàng nhạt đập ngay bóng kiếm to như chùy sắt tinh cương đập xuống gậy gỗ mục nát. Bóng kiếm to nhìn như có thể hủy diệt tất cả vỡ ra từng tấc cuối cùng tan biến trong không trung.

Vẫn Tinh Thánh kinh kêu, lảo đảo lùi một bước.

Một thanh âm thô to như sấm rền từ xa ầm ầm vọng đến.

- Vẫn Tinh Thánh, ngươi mà xứng dùng kiếm, xứng đấu với Đinh sư huynh?

Ngay sau đó là tiếng mặt đất ầm ầm, thanh âm càng lúc càng gần, cùng với động đất rung lắc, cực kỳ khủng bố.

Mọi người quay đầu lại nhìn.

Phía xa từng tòa băng phong ầm một tiếng, phần ngọn núi nổ, abưng khối to lăn xuống, bụi băng mơ hồ có bóng người chớp lóe nhảy lưng tưng nhanh như tên lửa. Mỗi lần nhảy lên là kéo dài hai dặm, mỗi lần đáp xuống như sao băng dập xuống đất, băng phong dưới chân người đó nổ tung.

Người đó nương nhờ phản lực nhảy lên cao mấy ngàn thước, trên đường đi qua băng phong vỡ, sông băng sụp đổ.

Thật giống như ma thần xông ra từ thần ngục.

Chớp mắt người đó đến gần, ầm một tiếng đáp xuống đỉnh một băng phong cách Thiên Hàn Tuyệt phong mấy ngàn thước, lộ ra khuôn mặt.

Là một thiếu niên to đen mày rậm mắt to.

Thân hình nam nhân vạm vỡ, cơ bắp toàn thân nhô ra như đồi núi, đao tước rìu chặt, tràn ngập lực lượng kim loại cứng rắn. Nam nhân khoác áo chaòng da hổ bay trong gió rét, ngực che hắc thiết hộ tâm kính, chân mang chiến ủng da thú, tay cầm cung đá màu vàng nhạt xa xa đối diện Vẫn Tinh Thánh đứng trên bầu trời.

Nhiều người cùng hút ngụm khí lạnh.

Lại là một cường giả siêu tuyệt.

Nơi nam nhân đi qua mọi thứ hủy diệt, lực lượng cơ thể tựa như thần khí phá hư không biết đạp bể bao nhiêu băng phong, sông băng, đúng là vũ khí hình người.

Phía xa có kẻ la lên:

- Là hắn... Chính là hắn, đệ tử ký danh của Vấn Kiếm tông, Trương Phàm!

Người đó nhận ra thiếu niên to đen xuất hiện với cách này chính là thiếu niên thợ săn Trương Phàm ngày xưa trong cuộc chiến Thiên Âm cốc hai đao chém Phương Tiêu An, viện trưởng Thanh Bình học viện thua tan tác.

Đám đông náo động.

Vẫn Tinh Thánh gầm lên:

- Ngươi là ai? Không biết sống chết, dám xen vào việc của ta?

Vẫn Tinh Thánh không biết thiếu niên thợ săn Trương Phàm, trong lòng gã tích lũy sát ý vô hạn.

Hôm nay là ngày Vẫn Tinh Thánh cực khổ chờ đợi một cuộc chiến nổi danh thiên hạ thế nhưng liên tục ngậm bồ hòn, gã tức giận sắp phát điện.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm không đáp lời Vẫn Tinh Thánh.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm hít sâu một hơi, chân đứng tấn, eo thu lại, giơ trường cung vàng nhạt, hai tay gồng lên, cơ tay như núi sắt đen nhô ra. Trên bầu trời vang tiếng răng rắc trầm đục, trường cung màu vàng nhạt chậm rãi kéo ra.

Trường cung màu vàng nhạt bị kéo căng hình trăng tròn, thân cung tỏa ánh sáng vàng nhạt.

Dây cung lóe ánh sáng, một mũi tên vàng nhạt to lớn chậm rãi sinh ra.

Trường cung màu vàng nhạt siêu to, dựng trên mặt đất cao cỡ một người. Thân cung cổ kính, ố vàng, không có phù văn hay đồ án nào chớp lóe. Trường cung màu vàng nhạt như điêu khắc từ nham thạch. Mũi tên to màu vàng trên dây cung thành hình, dài hai thước, tạo hình cực kỳ khoa trương, lấp lóe ánh sáng màu vàng kim.

Mũi tên vàng nhạt này chỉ là ảo ảnh.

Nhưng nó cho người cảm giác kim loại chân thật.

Mũi tên xa xa nhắm vào Vẫn Tinh Thánh trên bầu trời.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm như pho tượng điêu khắc tràn ngập bạo lực và mỹ cảm giết chóc.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm quát to:

- Vẫn Tinh Thánh, có dám đỡ mũi tên của ta không?

Vẫn Tinh Thánh tức giận không thèm suy nghĩ, lạnh lùng cười:

- Có gì không dám...

Vẫn Tinh Thánh chưa dứt lời...

Vù vù vù vù vù!

Một luồng sáng vàng xẹt qua không trung.

Chớp mắt nhiều người cảm thấy mắt sắp bị ánh sáng rực rỡ đâm mù.

Có thứ gì khủng bố sắp phá kiển.

Lực lượng khó thể miêu tả xuyên suốt không trung, có cái gì đó không thể ngăn cản chui ra ngoài. Trong chớp mắt ánh sáng bay lên trời cao chợt lóe rồi biến mất, trên bầu trời để lại một vết nứt vô cùng rõ ràng.

Chỉ có vài cường giả thật sự hiểu chuyện xảy ra.

Đa số người còn đang ngơ ngác.

Trên bầu trời, Vẫn Tinh Thánh, ba lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn bên cạnh gã đứng cứng ngắc, biểu tình sợ hãi kinh khủng.

Trên băng phong, thiếu niên thợ săn Trương Phàm còn giữ tư thế kéo cung. Trường cung màu vàng nhạt đã trở về trạng thái cũ, tên to trên dây bị bắn ra từ khi nào.

Trong thiên địa tĩnh lặng như chết.

Mọi người còn chìm đắm trong uy lực một mũi tên kinh thiên động địa, quỷ khiếp thần sầu.

Ngay lúc đó...

Vù vù vù vù vù!

Vù vù vù vù vù!

Tên to xé gió, tiếng rít chói tai, dây cung chấn động mới vang trong thiên địa.

Liên tục vang bốn tiếng nổ.

Không ai ngờ xảy ra chuyện đó. Trên bầu trời đầy máu, xương trắng vỡ vụn. Vẫn Tinh Thánh, ba lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn sau lưng gã trên người vốn không có chút vết thương trong chớp mắt nổ tung như khí cầu thổi phồng. Máu phun, xương gãy tung tóe, không còn một mẩu xương.

Một mũi tên giết ngay!

Trong không khí tràn ngập tầng tầng máu.

Trên bầu trời, mây rẽ thành hai còn giữ lại dấu vết bị tên to xẹt qua.

Trong khoảnh khắc này nhiều người hút ngụm khí lạnh.

Rốt cuộc là kiểu mũi tên gì, ẩn chứa lực lượng gì? Có lẽ đây là cực độ thuật tên!

Thì ra tu luyện thuật tên đến tận cùng sẽ khủng khiếp như vậy.

- Cung tố, tên tốt, tiễn pháp hay!

Tên mập trắng trẻo, tai to nhắm mắt lại chiêm nghiệm, lộ biểu tình mê say.

Tên mập than thở nói:

- Không ngờ mới ba, bốn tháng không gặp mà thuật tên của Trương Phàm huynh đệ đã cường đại đến đáng sợ thế này.

Thanh niên cao gầy đeo kiếm nghiêm túc nói:

- Nói đúng ra là lực lượng cơ thể của hắn đã đến mức không thể tưởng nổi. Cây cung kia là một trong ngụy thần thạch khí Đinh huynh dệ lấy được bên ngoài Ngụy Thần thành thị, vốn đã khô nhưng không ngờ nó hồi phục uy lực.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1254)