Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 0702

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 0702: Đường đi Kiếm Châu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Ánh mắt Hoa Hoài An lộ ra khó hiểu hỏi:

- Ngươi là...

Thư sinh tuấn tú mỉm cười hỏi:

- Tại hạ tên Đinh Hạo, chỉ là một thư sinh tha hương muốn đi du lịch Kiếm Châu kiến thức, tiếc rằng ta không biết đường. Nghe người thành thị nói Đà Linh thương đội đang chuẩn bị xuất phát đi Kiếm Châu nên ta cả gan mạo muội hỏi một câu, không biết lão bản có tiện đường mang ta theo cùng được không?

Hoa Hoài An ngần ngừ:

- Cái này...

Đinh Hạo mỉm cười nói:

- A! Xin lão bản yên tâm, chi phí đi đường tự ta giải quyết, phí qua ải và truyền tống châu vực đều sẽ giao đủ cho lão bản.

Đinh Hạo lấy ra một nén vàng chắc nịch, nói:

- Đây coi như là thù lao làm phiền thương đội, chờ đến Kiếm Châu ta sẽ rời đi.

- Không phải ta không muốn mang công tử, thật tình là thương đội đi toàn chỗ hiểm yếu, sẽ chậm trễ rất nhiều.

Hoa Hoài An xin lỗi lắc đầu, nói:

- Vị công tử này, chúng ta thật sự không tiện. Kiếm Châu có nhiều thương đội, công tử hãy đi tìm hiểu chỗ khác xem?

Đinh Hạo thở dài, gật đầu, nói:

- Vậy xin quấy rầy.

Đinh Hạo xoay người định đi.

Ai ngờ cậu bé Hoa Ma Kiếm được bà vú ôm trong ngực chợt cười mở miệng nói:

- Đại ca ca ca thật đẹp!

Hoa Ma Kiếm nói xong quay đầu năn nỉ phụ thân của mình:

- Phụ thân hãy mang đại ca ca đi đi, hắn không phải người xấu, một mình hắn đi hoang dã sẽ rất nguy hiểm.

Hoa Hoài An nghiêm mặt răn dạy Hoa Ma Kiếm:

- Con nít biết cái gì.

Hoa Ma Kiếm không chịu, khoác toáng lên.

Hoa Hoài An nhức đầu, vội dỗ dành con trẻ, ai ngờ bảo bối cứ khóc quấy không ngừng.

Hoa Hoài An bất đắc dĩ, quay đầu nói với Đinh Hạo:

- Được rồi, tiểu huynh đệ, nếu ngươi và khuyển tử có duyên như vậy thì ta ngoại lệ một lần, ngươi hãy đi cùng chúng ta.

Nam nhân một mắt râu xồm nhìn Đinh Hạo đi hướng xe ngựa thương đội, gã chạy tới gần Hoa Hoài An nghi hoặc hỏi:

- Lão đại, thật sự mang theo thư sinh này đi? Ta thấy hắn tay trói gà không chặt, ăn mặc bình thường, dẫn theo hắn chỉ là trói buộc. Hơn nữa thương đội từ xưa có truyền thống không để người lai lịch không rõ ràng vào, lỡ có chuyện gì...

Hoa Hoài An lắc đầu, nói:

- Trông người này lạ mắt, chắc không phải người thành thị, có lẽ chỉ là thư sinh bình thường, mang hắn đi cũng không sao. Thù lao một nén vàng, chúng ta kiếm được một món lợi nhỏ. Lão Kiều, ngươi kêu các anh em chú ý một chút.

Lão Kiều một mắt gật đầu.

Chớp mắt các loại nghi thức tế lễ hoàn thành, Đà Linh thương đội thổi kèn xuất phát.

Đoàn người rầm rộ đi tới thành, bởi vì phía trước đã báo nên rất nhanh được chấp nhận cho sử dụng trận pháp truyền tống trận vực môn. Đà Linh thương đội lục tục đi vào, chớp mắt đã đến thành thị tên gọi Vị Thủy cách ngàn dặm.

Nơi này đã không phải lãnh thổ Băng Châu mà là Nê Châu.

Lại đi điểm truyền tống vực môn khác còn cách hơn năm trăm dặm đường, nó nằm trong thành nhân loại tụ cư cỡ lớn trong Nê Châu.

Đà Linh thương đội không ở lại Vị Thủy thành mà xuất phát ngay.

Đinh Hạo ngồi trên xe ngựa cuối cùng lắc lư theo Đà Linh thương đội ra khỏi thành.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nằm trên vai Đinh Hạo, vừa ngáp vừa lải nhải:

- Vì sao ta có chủ nhân mù đường như ngươi? ài...

Xuất phát từ Tuyết Châu thông qua trận pháp truyền tống trận vực môn Kính hồ đi tới Băng Châu Đinh Hạo lại mắc bệnh mù đường, một người một mèo đi bốn phía hết nửa ngày mới hỏi thăm được Đà Linh thương đội sắp xuất phát Kiếm Châu thế là chạy tới đi nhờ.

Thiên địa này quá rộng lớn, dù thực lực có mạnh đến đến đâu bay tới lui trên bầu trời cũng dễ lạc đường trong hoang dã mênh mông.

Đinh Hạo định mướn người dẫn đường, tiếc rằng Kiếm Châu thiên sơn vạn thủy, không ai muốn dẫn duy nhất một người đi. Đinh Hạo buộc phải dùng cách đi nhờ.

Nghe mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt trách móc, Đinh Hạo mặc kệ con mèo mập tham ăn ham ngủ.

Ngựa kéo xe là bán yêu, chân mạnh mẽ, xe ngựa chế tạo toàn bằng gỗ sắt cứng chắc như thép, thân xe khắc một ít minh văn đơn giản sinh ra lực lượng nổi. Bởi vì xe nhẹ nên tốc độ đi mới mau như vậy.

Kiểu xe ngựa vận chuyển cự ly xa này xem như một kết quả của thế giới minh văn võ đạo, rất quý giá. Hơn hai mươi chiếc xe ngựa coi như một nửa tài sản của Đà Linh thương đội.

Đinh Hạo có cảm giác như đua xe trên đường siêu tốc kiếp trước.

Mặc kệ thân xe xóc nảy cỡ nào Đinh Hạo vẫn ngồi ở đuôi xe.

Hai nhân viên thương đội giám thị Đinh Hạo thì ngồi ở đầu xa.

- Tính theo tốc độ này thì đến Kiếm Châu cần ít nhất ba ngày, cũng được rồi. Tống Khuyết mập, Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy cũng cần thời gian động viên lực lượng tông môn của mình. Muốn hoàn toàn giải quyết Liệt Thiên Kiếm tông một mình ta không đủ năng lực, khi đó cần nhờ những siêu tông môn này.

Đinh Hạo âm thầm suy tính.

Trước khi rời khỏi Bắc Vực Đinh Hạo phải giải quyết tai họa ngầm Liệt Thiên Kiếm tông.

Hoặc ít nhất khiến Liệt Thiên Kiếm tông không thể đi Tuyết Châu quấy rầy Vấn Kiếm tông nữa, có như vậy Đinh Hạo mới yên tâm rời đi.

Nếu không thì Đinh Hạo không biết đi chuyến này mất bao lâu, hắn không muốn bi kịch lại xảy ra một lần nữa. Giống như lúc trong chiến trường bách thánh, khi Đinh Hạo trở về kinh ngạc phát hiện Vấn Kiếm tông đã thay đổi.

Lần này Đinh Hạo đi một mình.

Giải quyết chuyện Liệt Thiên Kiếm tông xong Đinh Hạo sẽ đơn độc bước lên con đường Nam Vực, mấy cao thủ như thiếu niên thợ săn Trương Phàm cần tọa trấn Vấn Kiếm tông, Tuyết Châu chưa hoàn toàn yên ổn. Mấy người khác không giúp được gì, đi cũng bằng không.

Trước khi Đinh Hạo đi khỏi Vấn Kiếm tông hắn đã giải quyết hết chuyện trong tông môn.

Xung quanh địa huyệt thâm uyên sau núi đã được Đinh Hạo vẽ mấy ngàn minh văn trận pháp liễm tức lớn nhỏ, bảo đảm cột long khí màu tím trong vòng ba năm không phun ra ngoài. Huyền tinh thạch to lơ lửng dưới địa huyệt thâm uyên bị Đinh Hạo thành công cải tạo thành sân luyện công.

Tin tưởng lúc này nhóm đệ tử tinh nhuệ đầu tiên Vấn Kiếm tông tuyển chọn đã bị truyền tống đến huyền tinh thạch to lơ lửng dưới địa huyệt thâm uyên tu luyện.

Chức chưởng môn Vấn Kiếm tông cuối cùng do Lý Lan, nữ nhi của Lý Kiếm Ý kế thừa.

Trong tình huống Đinh Hạo cực lực từ chối hì Lý Lan là nhân tuyển tôn nhất. Từ võ công đến huyết mạch, mưu kế, thủ đoạn, uy vọng trong tông môn, tiềm lực tương lai Lý Lan đều đủ sức gánh trách nhiệm này. Huống chi vị thần Vấn Kiếm tông, Đinh Hạo nhiệt liệt đề cử Lý Lan. Sau một đêm phong lưu, ngày hôm sau mọi thứ đã quyết định.

Bởi vì lúc trước Đinh Hạo đã tỏ thái độ nên đám người Vương Tuyệt Phong xấu xa, Lãnh Nhất Toàn có chuẩn bị tâm lý, mọi thứ rất thuận lợi.

Lý Lan trở thành nữ chưởng môn thứ nhất trong lịch sử Vấn Kiếm tông.

Chuyện này gây ra bão nhỏ trong Tuyết Châu.

*****

Đinh Hạo lấy tháp nhỏ thần hỏa từ Ngụy Thần thành thị chia cho đám người Lý Lan, Lý Y Nhược, Vương Tuyệt Phong xấu xa, Tây Môn Thiên Tuyết, mỗi ngườim ột cái. Tuy đốt tháp nhỏ thần hỏa không thể có ngay thần thông thần linh nhưng tương đương với gieo lực lượng thần tính trong người, sau này sẽ được ích lợi vô cùng.

Ngoài ra Kỷ Anh Khỉ không thích võ đạo nhưng trong dự đoán của Đinh Hạo, chủ động yêu cầu vào Thanh Bình học viện, đi theo Khổng Diệc Nho.

- Ta muốn đi theo Khổng giáo sư đọc khắp điển tịch nhân tộc Tuyết Châu, bổ sung bản thân...

Đây là nguyên văn của Kỷ Anh Khỉ.

Cuối cùng Đinh Hạo đồng ý cho Kỷ Anh Khỉ đi.

Có lẽ Khổng Diệc Nho cảm thấy Đinh Hạo để Kỷ Anh Khỉ theo bên cạnh lão là muón giám thị lão.

Đinh Hạo biết Kỷ Anh Khỉ thật sự muốn đọc nhiều sách vở, bổ sung trí tuệ. Con đường Khổng Diệc Nho đi rất thích hợp cho Kỷ Anh Khỉ. Trải qua mưa gió trong chiến trường bách thánh, Đinh Hạo tin tưởng dù dưới tình huống nào Kỷ Anh Khỉ sẽ không làm chuyện bất lợi cho Vấn Kiếm tông và hắn.

Đinh Hạo nghĩ đến Lý Lan là lòng dao động.

Đinh Hạo chưa từng tấm thân trai tơ từ sau khi xuyên việt sẽ kết thúc vào tay Lý Lan.

Tu La Ngọc nữ nổi danh Tuyết Châu trở thành nữ nhân của mình, Đinh Hạo ngẫm nghĩ thấy cũng tự hào. Lòng hư vinh bùng nổ, có khi Đinh Hạo thấy đắc chí.

Ngoái đầu nhìn lại, Đinh Hạo đã cách Tuyết Châu càng lúc càng xa.

Đinh Hạo biết sau này dù hắn có ở đâu thì Vấn Kiếm tông Tuyết Châu sẽ là nhà của hắn trong thế giới này. Dù Đinh Hạo có đi khắp thiên sơn vạn thủy, chân trời góc biển thì lòng hắn luôn lưu luyến căn nhà Vấn Kiếm tông, sớm muộn gì sẽ trở về.

Huống chi không chỉ có một hồng nhan tri kỷ chờ đợi Đinh Hạo.

Đang lúc Đinh Hạo thẫn thờ thì xảy ra biến dị.

Đằng trước có tiếng ồn ào, các loại gầm rú, chiến đấu. Nhóm nhân viên Đà Linh thương đội như gặp đại địch nhảy xuống xe ngựa, rút vũ khí ra. Các tiêu sư tiêu cục đã xông lên chém giết.

Một nhân viên thương đội trông chừng Đinh Hạo dặn dò:

- Tiểu thư sinh, ở yên trên xe đừng xuống dưới, không thì đao thương không có mắt.

Đinh Hạo gật đầu, không nói chuyện.

Đinh Hạo nhắm mắt tu luyện, huyền khí âm thầm vận chuyển không ngừng ôn dưỡng đường kinh mạch, trùng kích, tẩm bổ các huyệt khiếu, huyết tủy cơ thể.

Huyền Chiến Thắng Quyết là công pháp cực kỳ cao minh, dù là cường giả đẳng cấp Võ Hoàng cảnh gần ngay trước mắt cũng không thể phát hiện dao động huyền khí trong người hắn, bởi vậy đám nhân viên Đà Linh thương đội cảnh giới Võ Đồ cảnh không cách nào cảm nhận được lực lượng trong người Đinh Hạo, còn tưởng hắn nhát gan sợ quá không dám nhìn lung tung. Nhân viên Đà Linh thương đội thầm khinh thường Đinh Hạo.

Phía trước có Huyết Ma Lang nhỏ.

Huyết Ma Lang là yêu ma dã thú thuộc đẳng cấp yêu ma, chưa sinh ra trí tuệ gì nhiều, còn bị thú tính chi phối. Bị đói một mùa đông dài, bây giờ là lúc yêu ma sống động nhất. Huyết Ma Lang và Đà Linh thương đội tình cờ gặp nhau, không thể tránh một trận chiến đấu.

Chém giết kéo dài ba canh giờ cuối cùng hơn một trăm con Huyết Ma Lang bị giết.

Còn lại mấy chục Huyết Ma Lang thấy tình thế không tốt xoay người bỏ trốn.

Trải qua ác chiến, Trường Phong tiêu cục tổn thất năm cao thủ.

Mùi máu trong không khí bốc lên tận trời.

Hoa Hoài An biểu tình cực kỳ khó xem.

Đúng là ra đường gặp xui, bỗng nhiên đụng phải yêu ma Huyết Ma Lang loại quần cư, tổn thất nặng nề, chuyến đi mới đến một phần tư.

Các tiêu sư của Trường Phong tiêu cục đang lột da Huyết Ma Lang. Thịt loại yêu ma này chua, không thể nuốt, xương cốt không có huyền khí đạo tính gì, không thể dùng làm tài liệu luyện đan luyện khí. Huyết Ma Lang chỉ có da lông là siêu cứng, sau khi chế biến thành giáp da có thể ngăn cách huyền khí ở mức độ lớn anhat, là tài liệu thượng đẳng chế tạo áo giáp huyền khí.

Hoa Hoài An khẽ thở dài:

- Chậm trễ thế này xem ra trước khi buổi tối đến không thể đến Hồng Thạch Cốc thành, phải qua đêm trong hoang dã.

Hoa Hoài An ra lệnh thuộc hạ tăng cường cảnh giác.

Buổi tối trong hoang dã mới là đáng sợ nhất, ma tính dâng lên, yêu ma tăng mạnh thực lực. Rất nhiều yêu thú hung ác ban ngày ngủ đông sẽ đi ra kiếm ăn, số lượng nhiều hơn ban ngày gấp mười lần, có thể nói là bầy yêu hoành hành.

So sánh thì buổi tối võ giả nhân loại yếu thị lực nên thực lực cũng giảm mạnh. Bình thường thương đội trừ phi gặp chuyện bất đắc dĩ, nếu không sẽ chẳng qua đêm trong hoang dã bên ngoài thành.

Quả nhiên, Đà Linh thương đội đi thêm hai canh giờ thì đường chân trời nổi ráng chiều, mặt trời lặn hướng tây.

Bóng tối bắt đầu bao phủ mặt đất.

Đà Linh thương đội dừng lại trên một thạch khâu, bày các loại phòng ngự rồi dựng lều.

Địa hình thạch khâu bằng phẳng, phần đỉnh rộng rãi thích hợp cắm trại, bốn phía tầm mắt rộng mở. Đứng trên thạch khâu có thể thấy phạm vi mấy chục dặm, không sợ bị yêu ma tập kích. Hiếm hơn là thạch khâu có một con suối nhỏ, nước chảy róc rách, trong thấy đáy. Không có mãnh thú gì, tiện cho bơi lối, một khi gặp nguy hiểm có thể rút từ đây.

Người Đà Linh thương đội, tiêu sư của Trường Phong tiêu cục đều là tay già đời, kinh nghiệm cực kỳ phong phú tất nhiên phải có ánh mắt.

Chờ mọi người làm xong mọi thứ thì sắc trời tối sầm, bốn phía vang tiếng dã thú gào thét.

Đinh Hạo được sắp xếp trong cái liều nhỏ gần chuồng ngựa, ăn uống tự túc. Đinh Hạo nói cảm ơn, sau khi vào lều thì không trở ra nửa.

Hai nhân viên Đà Linh thương đội phụ trách bảo vệ Đinh Hạo thấy vậy cho rằng hắn nhát gan, sợ sệt. Hai nhân viên Đà Linh thương đội coi thường Đinh Hạo, xem hắn là thư sinh tay trói gà không chặt.

Đinh Hạo ngồi trong lều tu luyện.

Mấy ngày nay luân phiên đại chiến, đối thủ của Đinh Hạo toàn là cường giả giúp hắn thu hoạch phong phú.

Trên đường đi không có chuyện gì để làm, hiếm khi Đinh Hạo có thời gian tĩnh lặng thế này. Đinh Hạo muốn lĩnh ngộ tĩnh tu chuẩn bị cho trận đại chiến sau khi vào Kiếm Châu. Liệt Thiên Kiếm tông dù gì cũng là một siêu đại tông môn, không thể khinh thường. Đinh Hạo không vì mấy lần trước thuận lợi giết cường giả Liệt Thiên Kiếm tông mà xem thường bọn họ.

Đinh Hạo bày ra minh văn trận pháp liễm tức trong lều, người hắn chớp lóe ánh sáng mông lung, vận chuyển huyền khí.

Cả trại không có ánh lửa, tiêu sư của Trường Phong tiêu cục, nhân viên Đà Linh thương đội ăn thực phẩm chín đã chuẩn bị sẵn, tránh cho ánh lửa hấp dẫn yêu ma mãnh thú đến. Ban đêm có người canh gác, những người khác ôm đao kiếm, không cởi áo giáp, mặc nguen bộ đồ đi ngủ.

Đến nửa đêm Đinh Hạo mãi tu luyện đột nhiên mở mắt ra.

Đinh Hạo chọt mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt đang vùi đầu ngủ say.

Đinh Hạo kêu:

- Có rắc rối nhỏ, Doremon, đi ra giải quyết chúng.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt không có phản ứng gì.

- Còn giả chết?

Đinh Hạo xách cổ mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt lên, vung tay ném nó ra ngoài lều. Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt hóa thành ánh sáng trắng biến mất ở phía xa.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1254)