Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 0719

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 0719: Lâm Liệt
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Ngày càng nhiều tin tức truyền ra.

- Này, các ngươi có biết không? Liệt Thiên Kiếm tông bị tiêu diệt la có liên quan đến đao cuồng kiếm si.

- Đao cuồng kiếm si? Chính là thiên tài thiếu niên Tuyết Châu thời gian trước rất nổi tiếng? Không thể nào, dù gì đao cuồng kiếm si chỉ là một hậu bối, trước siêu thế lực như Liệt Thiên Kiếm tông, Thanh Vân tông, Diệt Tuyệt Kiếm tông không bằng một hạt bụi. Việc lớn như vậy làm sao liên quan đến đao cuồng kiếm si được?

- Ha, ngươi không hiểu. Nghe nói Đinh Hạo và đại ma vương Tống Khuyết mập của Thanh Vân tông, Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy của Diệt Tuyệt Kiếm tông là bằng hữu chí giao. Hai đại tông môn đối phó Liệt Thiên Kiếm tông là vì Liệt Thiên Kiếm tông chọc phải Đinh Hạo.

- Nói bậy bạ! Can qua giữa tông môn quan hệ lớn lao, sao có thể vì tình riêng mà tùy tiện chinh phạt?

- Không biết, dù sao ta nghe nói như vậy, tin hay không thì tùy các ngươi. Hơn nữa đoạn thời gian trước Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy tự mình đến quảng trường vực môn nghênh đón đại nhân vật, nghe đồn chính là Đinh Hạo.

Trong một tửu lâu cổ thành Kiếm Đô, các thực khách vừa ăn uống vừa bàn tán đề tài nóng bỏng nhất.

Có đủ loại tin tức.

Bàn lớn bằng gỗ đó dựa vào cửa sổ tầng hai, một bóng dáng yêu kiều ngồi cạnh bàn nghe mọi người bàn tán, biểu tình buồn rầu đáng thương càng động lòng người. Nàng như tiên nữ lạc vào trần giác, thẫn thờ không biết đang nghĩ gì.

Thiếu nữ ngẩn ngơ thầm nghĩ:

- Chắc chắn rồi, chắc chắn có liên quan đến hắn. Hắn từng nói đến Kiếm Châu là vì làm việc lớn, bây giờ hắn đã làm được. Siêu thế lực như Liệt Thiên Kiếm tông cũng thành mây khói trước mặt hắn...

Cạnh bàn bên tay thiếu nữ dựng hai cốt mâu trong suốt như ngọc, hình dạng cổ kính, thoạt trông không có gì đặc biệt.

- Đã thu mua Kiếm Tâm Thảo gần hết, ha ha. Có Diệt Tuyệt Kiếm tông lên tiếng, lần này Đà Linh thương đội lời to, xem tình hình thêm hai, ba ngày sẽ quay về Băng Châu. Đi chuyến này rồi có lẽ về sau vĩnh viễn không thể gặp lại hắn. Có phải ta nên ngừng si tâm vọng tưởng không?

Mỗi khi nhớ đến khuôn mặt tươi cười, bóng lưng kia là thiếu nữ cảm thấy trái tim đau như cắt.

Mấy năm nay thiếu nữ hoạt bát, vui vẻ sống, giờ nàng mới biết thì ra thích một người chính là loại cảm giác này sao?

Mới có mấy ngày ngắn ngủi thiếu nữ hoàn toàn thay đổi thành người khác, đa sầu đa cảm, lòng buồn bã, không còn hoạt bát dứt khoát như ngày xưa.

Khi thiếu nữ đang thẫn thờ thi có người ở sau lưng nhẹ đụng vào nàng.

Một thanh âm lè nhè say rượu trêu chọc:

- Ha ha ha ha ha ha! Vị cô nương này thật là thiên hương quốc sắc, giống như tiên giáng trần, chỉ nhìn bóng lưng đã khiến người muốn ngừng mà không được. Không biết ta có thể ngồi ở đây cùng nàng uống một ly được không?

Cố Tinh Nhi không thèm ngoái đầu lại, bình tĩnh nói:

- Cút đi.

- Cần gì lạnh lùng vậy, nên biết...

- Cút đi.

- Tiểu anh đầu, có biết ta là ai không? Đừng không nể mặt! Đừng chọc ta giận, không thì...

- Cút đi.

Người phía sau không nhịn được nữa, rất là tức giận. Gã là nhân vật cỡ nào? Vậy mà bị một nha đầu ăn mặc bình thường quát mắng. Gã định nói cái gì. Tiểu nhị tiệm rượu thấy tình hình đó sợ đến mặt trắng bệch, lao nhanh tới kéo người kia lại, nói nhỏ vào tai gã.

Người đó sợ mặt trắng bệch.

Người đó sợ hãi lắp bắp nói:

- Cái này... Ta thật tình không biết... Người... Là người Trương Khả Di đại nhân tự mình đưa tới... Tiểu nhân đáng chết, tiểu nhân tội đáng muôn chên. Xin cô nãi nãi đừng để trong lòng, ta...

Cố Tinh Nhi vẫn chỉ dùng câu cũ:

- Cút đi.

Người kia ngây ra, giây sau không dám đi bằng chân mà nằm dưới đất lăn.

Mọi người trong quán thấy vậy rất la kinh ngạc, người quen cái tên say rượu lăn dưới đất đều vô cùng giật mình. Tên say rượu này có chút danh tiếng trong cổ thành Kiếm Đô vậy mà sợ đến mức này, không lẽ nữ nhân xinh đẹp kia có lai lịch rất lớn?

Lúc này một thư sinh áo xanh tuấn tú chậm rãi lên lầu, nhìn bốn phía, mỉm cười đi hướng cái bàn nữ nhân ngồi.

Thư sinh áo xanh tuấn tú mỉm cười hỏi:

- Ta có thể ngồi ở đây không?

Mọi người thấy vậy đều thắp nhang thay thư sinh áo xanh tuấn tú, cho rằng chắc chắn tư sinh sẽ giẫm phải đinh. Tiểu nhị lúc trước chạy lại lắc đầu định kéo thư sinh áo xanh tuấn tú ra, lòng khinh thường ghĩ đầu năm nay sao nhiều người không biết sống chết quá.

Ai ngờ bóng lưng nữ nhân xinh đẹp lạnh tựa băng run lên, lần đầu tiên ngoái đầu lại.

Đó là khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, tinh xảo, trẻ tuổi mà tràn ngập sức sống, anh khí hiếm thấy trong nữ nhân bình thường. Màu da bánh mật khẻo mạnh, có chút dã tính tôn lên nét xinh đẹp, hấp dẫn lại có nga, mạnh mẽn hư báo cái, rất quyến rũ.

Cố Tinh Nhi vội đứng dậy, từ mình kéo ghế cho thư sinh áo xanh tuấn tú:

- Là ngươi... A, mời ngồi.

Mọi người nhìn muốn rớt tòng mắt.

Tiểu nhị đứng ngây như phỗng, không hiểu ra sao. Tiểu nhị không biết lai lịch của thư sinh áo xanh tuấn tú, nhớ lời Trương Khả Di dặn, vội vã phái người đi báo cáo cho gã biết chuyện.

* * *

Cố Tinh Nhi tò mò hỏi:

- Sao ngươi đến đây?

Cố Tinh Nhi trở về sức sống ngày xưa.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

- Mấy ngày nữa ta sẽ rời khỏi Kiếm Châu nên đi dạo trong thành, cảm nhận phong thổ nhân tình chỗ này. Mới rồi ta ở dưới lầu thấy nàng ngồi bên cửa sổ nên đến chào.

Tinh thần Cố Tinh Nhi rung lên:

- A! Ngươi định đi? Quay về Băng Châu sao?

Nếu đúng là vậy thì không chừng bọn họ có thể đi chung đường.

Đinh Hạo lắc đầu, nói:

- Không phải, ta có một chuyện cực kỳ quan trọng, tạm thời rời khỏi Bắc Vực một thời gian.

Mặt Cố Tinh Nhi buồn bã, nàng cúi đầu khẽ nói:

- A! Vậy chúc ngươi thuận buồm xuôi gió.

Lòng Cố Tinh Nhi rối loạn, không biết nên nói cái gì, lòng mới dâng lên chút hy vọng đã vỡ nát.

Cố Tinh Nhi nhớ lúc đi Kiếm Châu Đinh Hạo nói có chuyện quan trọng, kết quả Liệt Thiên Kiếm tông bị xóa sổ.

Bây giờ Đinh Hạo rời khỏi Bắc Vực vẫn là vì làm chuyện quan trọng, không biết hắn sẽ làm việc lớn kinh thiên động địa gì?

Đinh Hạo ngừng một lúc, thử hỏi:

- Tinh Nhi, ta thấy tính cách của nàng không thích hợp làm tiêu sư. Tư chất của nàng không tầm thường, bản lĩnh rất khá, hay là bái vào Diệt Tuyệt Kiếm tông mang nghề theo thầy học, sau này sẽ có thành tựu tốt hơn là cả ngày ra sống vào chết, đi trong hoang dã đầy rẫy nguy hiểm. Nàng thấy sao?

Cố Tinh Nhi ngây người, giây sau mừng như điên.

Hắn quan tâm ta.

Hắn quan tâm ta.

Suy nghĩ này lấp đầy đầu óc Cố Tinh Nhi, khiến nàng chìm trong trạng thái cực kỳ hưng phấn. Cơ hội bái vào Diệt Tuyệt Kiếm tông nếu là trước kia thì Cố Tinh Nhi cảm giác nó là chuyện tốt như mơ, nàng không dám nghĩ.

Bây giờ Cố Tinh Nhi không chút do dự gật đầu ngay.

*****

Cố Tinh Nhi có một suy nghĩ là nếu bái vào Diệt Tuyệt Kiếm tông thì sẽ có ngày thực lực tăng lên đến thế giới cùng trình độ với thiếu niên này, vậy có lẽ nàng và hắn sẽ có hy vọng?

Cho dù chỉ có một chút hy vọng Cố Tinh Nhi cũng nguyện trả giá tất cả.

Đinh Hạo thấy Cố Tinh Nhi đồng ý thì thở phào, gật đầu, nói:

- Vậy tốt rồi, ta đã nói chuyện này với Bạch huynh, sẽ không có vấn đề gì. Bạch huynh sẽ sắp xếp tất cả cho nàng.

Lúc này ở cầu thang tiệm rượu, tiểu nhị, lão bản tiệm rượu biểu tình thấp thỏm mang Trương Khả Di đi tới.

Tiểu nhị từ xa chỉ vào Đinh Hạo, nói:

- Trương đại nhân, chính là tiểu tử kia, hắn...

Trương Khả Di nhìn sang, giật nảy mình, vội xua tay ý bảo tiểu nhị câm miệng.

Trương Khả Di nhỏ giọng nói:

- Đó là quý khách của Bạch sư thúc ta, đừng quấy rầy. Hãy bưng lên rượu, thức ăn tốt nhất của tiệm các ngươi, phải hầu hạ thật tốt. Nếu khách nhân không vừa lòng là tửu lâu này sẽ đóng cửa!

Lão bản tửu lâu giật nảy mình, vội vàng vâng dạ.

Trương Khả Di định xoay người đi thì chợt xảy ra tình huống lạ.

- Tội nhân Đinh Hạo ở đâu? Mau lăn ra đay, chẳng lẽ muốn bổn tọa bắt ngươi như bắt chuột?

Một thanh âm uy nghiêm, mạnh mẽ bỗng vang trên bầu trời cổ thành Kiếm Đô như sấm nổ ầm ầm, chấn màng tai nhiều người ù vang.

Trương Khả Di biến sắc mặt.

Đinh Hạo là khách quý của Diệt Tuyệt Kiếm tông, có ai không biết thân phận hắn tôn quý? Có người càn rỡ khiêu khích trên bầu trời cổ thành Kiếm Đô chính là khiêu khích Diệt Tuyệt Kiếm tông, là ai to gan như vậy? Muốn tìm cái chết sao?

Trương Khả Di chạy ngay ra bên ngoài, nổi giận đùng đùng ngẩng đầu nhìn lên.

Nhưng giây sau Trương Khả Di biến sắc mặt.

Trên bầu trời, mấy chục người đứng trong không trung, mặc giáp mũ vàng như chiến thần mặt trời.

Người dẫn đầu vóc dáng không cao, mặt mũi không quá xuất sắc, càng không có khí chất gì. Giáp vàng mặc trên người gã hơi mập, ánh sáng vàng ảnh chiếu giống nhà giàu mới nổi làm người ta xem thường. Nhưng Trương Khả Di run run.

Vì Trương Khả Di biết có rắc rối.

Vì Trương Khả Di không thể trêu vào người này.

Vì ngay cả Bạch Tuyền Thủy sư thúc cũng khó đối phó người này.

Tên của người này là Lâm Liệt.

Thực lực của Lâm Liệt không phải đỉnh cao trong Kiếm Châu.

Các đại kiếm phái có nhiều kiếm tu tu vi tinh thâm, có nhiều kiếm tu đỉnh giai dư sức giết Lâm Liệt ngay lập tức, nhưng chưa từng có ai dám giết gã.

Bởi vì thân phận của Lâm Liệt rất đặc biệt.

Lâm Liệt là Tuần Sát Sử Huyền Sương Thần Cung phái trú đóng trong Kiếm Châu, phụ trách mọi chuyện của Huyền Sương Thần Cung trong Kiếm Châu, có thể nói là quyền thế ngút trời. Dù gặp phải tông chủ các đại tông môn Kiếm Châu thì Lâm Liệt có thể đứng ngang hàng, lời gã nói nhiều khi đại biểu toàn Huyền Sương Thần Cung.

Trong đầu Trương Khả Di chớp mắt hiện lên nhiều dấu chấm hỏi, thầm nghĩ:

- Tại sao hắn đến đây?

Tuy bình thường Lâm Liệt sống cực kỳ xa hoa, là võ giả nhưng hưởng thụ nữ sắc, nhiều năm nay tu vi của gã không tiến mà còn lùi. Trừ điểm yếu đó ra Lâm Liệt không phải loại người kiêu căng, ngang ngược.

Ngược lại Lâm Liệt rất khôn khéo, làm người gian xảo, chưa từng chủ động chọc vào địa phái Kiếm Châu.

Lâm Liệt trú đóng ở Kiếm Châu đã mấy chục năm, nghe nói sau lưng có thế lực siêu lớn. Vì vậy tuy danh tiếng của Lâm Liệt không tốt, không có công tích hiển hách gì cho Huyền Sương Thần Cung nhưng ngồi vững trên ghế Tuần Sát Sử, có quan hệ không tệ với các đại kiếm phái.

Người như vậy hôm nay mang nhiều Huyền Sương Thần Vệ xuất hiện trên bầu trời, gióng trống khua chiêng quát tháo, rõ ràng không có ý tốt.

Không lẽ Lâm Liệt và Đinh Hạo có xung đột gì không thể giải tỏa?

Hoặc trong Huyền Sương Thần Cung có người bất mãn với Đinh Hạo?

Nếu thật sự như vậy thì rắc rối rồi.

Trương Khả Di thấy nhức đầu, không biết nên xử lý như thế nào.

Trương Khả Di chưa kịp phản ứng thì mấy luồng sáng trên bầu trời chớp lóe, chớp mắt tới gần đoàn người Lâm Liệt. Người dẫn đầu mặc kiếm bào trắng, cao gầy, đeo kiếm, chính là Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy.

Xảy ra chuyện như vậy tất nhiên là Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy phải đến ngay.

Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy thở phào, lắc người bay lên trời, đứng sau lưng Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy.

* * *

Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy chắp tay, mỉm cười hỏi:

- Không biết có chuyện gì chọc Triệu đại nhân tức giận đến vậy?

Khuôn mặt hơi tròn của Lâm Liệt không hề âm trầm, gã tới gần Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy.

Lâm Liệt nhỏ giọng nói:

- Bạch tiểu chưởng môn, Triệu ta làm việc theo lệnh. Ta khuyên ngươi đừng nhúng tay vào chuyện này, ngươi không thể làm gì được, Diệt Tuyệt Kiếm tông cũng không thể. Triệu ta biết ngươi và Đinh Hạo quen nhau khá thân, nhưng không cần thiết dấn thân nguy hiểm vì hắn.

Mặt Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy cứng ngắc.

Bình thường Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy có qua lại với Lâm Liệt, quen hệ không tới mức tâm đầu ý hợp nhưng không tệ. Nay Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy nghe Lâm Liệt lộ tin, không có đường khác. Đã xảy ra chuyện gì?

Theo Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy biết thì Đinh Hạo, Lâm Liệt không nên có ân oán cá nhân gì, không lẽ...

Trong đầu Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy lóe lên một khả năng, lòng thầm giật mình.

Không lẽ thế lực sau lưng Lâm Liệt muốn gây sự với Đinh Hạo?

Tức là lực lượng cao tầng Huyền Sương Thần Cung muốn đốip hó với Đinh Hạo?

Nếu thật sự như vậy thì rắc rối, với lực ảnh hưởng của Diệt Tuyệt Kiếm tông không thể đối kháng lực lượng đẳng cấp đó, không có cơ may bảo vệ Đinh Hạo.

Nghĩ đến đây Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy cắn răng, nhanh chóng quyết định.

Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy cười khổ, nhẹ giọng nói:

- Triệu huynh, bây giờ Đinh Hạo ở trong Kiếm Đô, là khách của Diệt Tuyệt Kiếm tông ta. Nếu ta trơ mắt nhìn Đinh Hạo có chuyện gì thì Bạch Tuyền Thủy ta không còn mặt mũi nào. Hay là vậy đi, Triệu huynh thư thả cho hai ngày, rất nhanh Đinh Hạo sẽ rời khỏi Kiếm Đô, khi đó Triệu huynh có đối phó Đinh Hạo cũng không liên quan tới ta, ta sẽ không cầu tình cho hắn. Triệu huynh thấy sao?

Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy đặt quyết tâm vượt qua ải khó này rồi nhanh chóng tìm cách lén đưa Đinh Hạo đi, rời khỏi Bắc Vực tránh sóng gió, sau này tính tiếp.

Dù thế nào Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy không thể trơ mắt nhìn bằng hữu Đinh Hạo chịu thiệt.

Ai biết Lâm Liệt không lùi bước, vẫn lắc đầu, nói:

- Bạch huynh, chuyện này nghiêm trọng đến mức ngươi không thể tưởng tượng ra, ta khuyên ngươi đừng xen lẫn vào. Mặt mũi của ngươi chắc không quan trọng bằng cơ nghiệp mấy vạn năm của Diệt Tuyệt Kiếm tông đúng không?

Lâm Liệt nói câu này làm đám đệ tử Diệt Tuyệt Kiếm tông Trương Khả Di tim đập chân run.

Sự việc nghiêm trọng hơn bọn họ tưởng tượng.

Rốt cuộc Đinh Hạo đã chọc vào rắc rối khó khăn gì đây?

Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy nhíu chặt mày.

Sự việc không có đường cứu vãn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1254)