Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 0736

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 0736: Truy sát
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Diệu Âm là thiếu nữ diện mạo rất đẹp, lúc trước mặc áo tăng, đội mũ tròn nên chưa có gì kinh diễm. Giờ phút này, gió đêm thổi mái tóc ngắn ngang tai của Diệu Âm, vạt áo phất phơ. Khuôn mặt trắng như trứng gà bóc lộ biểu tình mừng rỡ, khiến người bị hút hồn.

Diệu Âm chưa lây lại tinh thần kinh ngạc nói:

- Đinh... Đinh đại ca? Thật sự là ngươi?

Diệu Âm dụi mắt, lao vào ngực Đinh Hạo. Diệu Âm như nai con yếu đuối bất lực. Đinh Hạo cảm nhận thân hình lạnh lẽo qua lớp vải đen mỏng, tim Diệu Âm đập nhanh.

Đinh Hạo ngẩn người, nhẹ nhàng vỗ lưng Diệu Âm.

Tuy Diệu Âm là một trong các đệ tử xuất sắc nhất Vô Niệm phái nhưng chỉ là một thiếu nữ mười bảy tuổi, có thể tưởng tượng nàng truyền tống ra khỏi chiến trường bách thánh bị lạc đường, rơi vào tay Diệu Dục Trai, bị rút đi lực lượng căn nguyên. Chắc đó là ký ức rất đau khổ, khủng khiếp, khi ấy Diệu Âm cô độc, bất lực cỡ nào.

Một lúc sau Diệu Âm tỉnh táo lại, đỏ mặt kêu lên, vội vàng tránh ra.

Đinh Hạo lấy một bộ đồ màu xanh ra khỏi trữ vật giới chỉ khoác lên người Diệu Âm, chỉ hướng Kim Thiền ngồi một bên đang vận công trị thương.

Đinh Hạo nói:

- Vị đại sư này đến từ Tây Mạc Đại Lôi Âm Tự, hôm nay là hắn cứu nàng.

Mắt Diệu Âm lóe tia kỳ dị.

Kim Thiền trị thương xong từ từ đứng dậy:

- A di đà phật. Diệu Âm đã tỉnh rồi?

Diệu Âm trả lễ:

- Đa tạ thánh tăng cứu mạng.

Từ trước hi vào chiến trường bách thánh Diệu Âm đã biết vì mấy bài phật kệ mà thánh địa phật môn Đại Lôi Âm Tự chấn động, phái thánh tăng xác nhận sự việc. Sau này cảnh ngộ của Diệu Âm ly kỳ, không thể quay về Vô Niệm phái. Thì ra thánh tăng Đại Lôi Âm Tự đã đến và cứu Diệu Âm.

Kim Thiền lắc đầu, cười khổ nói:

- Nếu không có Đinh thí chủ thì hôm nay có lẽ hai chúng ta không sống nổi.

Kim Thiền chưa hoàn toàn lành lặn.

Đinh Hạo, Diệu Âm, Kim Thiền ngồi bên đống lửa.

Đinh Hạo tò mò hỏi:

- Phải rồi, sao Diệu Âm sư phụ lưu lạc đến Trung Thổ Thần Châu, còn bị người Diệu Dục Trai nhốt?

Diệu Âm thở dài kể.

Thì ra hôm Diệu Âm bị khe nứt thời không chiến trường bách thánh truyền tống ra tuy cách Tuyết Châu hơi xa nhưng không rời khỏi Bắc Vực, rớt xuống một câu tận cùng phía nam Bắc Vực. Khi Diệu Âm định thông qua trận pháp truyền tống trận vực môn các châu truyền tống về thì ai ngờ gặp nữ nhân tự xưng là Nguyệt Hoa Tiên Nữ, sau đó không hiểu sao bị khống chế, mơ hồ bị mang đi Trung Thổ Thần Châu, bị rút lực lượng căn nguyên.

Sau đó Nguyệt Hoa Tiên Nữ nhận ra lực lượng phật tính đẳng câp thần linh trong người Diệu Âm nên luôn muốn cắn nuốt chiếm làm của riêng nhưng vẫn không thành công.

Diệu Âm kể tỉ mỉ chuyện mình gặp:

- Ta luôn bị người Diệu Dục Trai khống chế, không tìm thấy cách trốn thoát.

Đinh Hạo kinh ngạc nói:

- Diệu Dục Trai là thế lực Trung Thổ Thần Châu, nhiều người trong Bắc Vực chưa từng nghe tên này. Tại sao Nguyệt Hoa Tiên Nữ xuất hiện trong Bắc Vực? Không lẽ thế lực Diệu Dục Trai đã âm thầm xâm nhập vào Bắc Vực?

- Thế lực này tính toán không nhỏ.

Kim Thiền trầm ngâm nói:

- Thế lực của bọn họ tuyệt đối không chỉ có một chút như mặt ngoài. Yêu ma đêm qua có thực lực kinh người nhưng bỏ mạng vì bọn họ, thế lực nhân tộc và yêu ma cấu kết làm chuyện cấm kỵ nhất này trừ phi có ích lợi kinh người, nếu không thì người bình thường tuyệt đối sẽ không làm.

- Dùng nữ sắc chăn dắt cao thủ trẻ tuổi cho mình dùng, mấy năm nay kim thuyền của Diệu Dục Trai đi khắp đất Trung Thổ Thần Châu, được đến ích lợi người bình thường không dám tưởng tượng. Chắc Nguyệt Hoa Tiên Nữ có bí thuật nào đó dễ dàng mê hoặc tâm trí cao thủ trẻ tuổi.

Đinh Hạo nhớ đến trong tửu lâu đêm đó xa xa đối diện Nguyệt Hoa Tiên Nữ, lý trí của hắn suýt xa đọa.

Kim Thiền nói:

- Luôn có vài kẻ dã tâm không thích tình trạng hòa bình, muốn thông qua loạn thế đục nước béo cò.

Đinh Hạo hỏi:

- Vết thương của ngươi sao rồi?

- Tệ hơn tưởng tượng. Loại yêu khí này rất hiếm thấy, ta tạm thời không thể loại trừ nó hoàn toàn.

Kim Thiền cười khổ nói:

- Chỉ có thể áp chế nó, trong thời gian ngắn không thể giao đấu với người.

Nghiêm trọng như vậy?

Đinh Hạo ngạc nhiên.

- Ta phải tìm cách quay về Đại Lôi Âm Tự.

Kim Thiền nói:

- Muốn Diệu Âm hoàn toàn hồi phục thực lực cần thánh giả Đại Lôi Âm Tự ra tay mới được. Đinh tihs chủ, sợ là tiểu tăng không thể cùng ngươi đi Nam Vực.

Đinh Hạo cười nói:

- Không sao, ta tự mình đi được. Nhưng hiện giờ đại sư bị thương, thực lực của Diệu Âm sư phụ chưa hồi phục. Đường đi Tây Mạc xa xôi, trên đường có nhiều nguy hiểm, hay ta đưa hai vị lên đường?

Kim Thiền cảmo nư:

- Không cần rắc rối. Đinh thí chủ chỉ cần đưa hai chúng ta đến Tương Châu, sẽ có người đến tiếp ứng.

- Vậy càng tốt, dù sao đến Nam Vực vừa lúc ngang qua Tương Châu.

Đinh Hạo không miễn cương. Đại Lôi Âm Tự là một ỏng năm lực lượng mạnh nhất Vô Tận đại lục, thế lực trải rộng không chỉ giới hạn trong Tây Mạc. Chắc Tương Châu có lực lượng của Đại Lôi Âm Tự.

Ba người bàn bạc, cuối cùng quyết định Đinh Hạo đưa Kim Thiền, Diệu Âm đi Tương Châu rồi hắn tự đi Nam Vực.

...

Một đêm qua nhanh.

Đinh Hạo ngừng tu luyện, chậm rãi đứng dậy, duỗi eo. Đinh Hạo cảm ứng được điều gì, biến sắc mặt.

Chân trời mới ló vệt trắng có mây trăm luồng sáng bay nhanh hướng này.

Đinh Hạo nhíu mày, hắn đoán được cái gì.

Kim Thiền, Diệu Âm cất lều, thu dọn đồ đạc.

Chớp mắt mây trăm luồng sáng đến gần, hàng trăm võ giả nhân loại võ trang đầy đủ bao vây trong không trung.

Một người hét to:

- Là bọn họ, chính là bọn họ, rốt cuộc đã tìm được! Phong tỏa bốn phía, đừng để bọn họ chạy!

Mấy trăm người hùng hổ bao vây, trong đó óc minh văn trận pháp sư phất tay bắn ra công cụ minh văn bày kết giới phong ấn bốn phía.

- Ác tặc, để xem các ngươi còn chạy trốn đi đâu được?

Các võ giả đủ lứa tuổi, thực lực thấp nhất từ Tiên Thiên Võ Tông cảnh trở lên. Ai nấy mắt đầy giận dữ như thây kẻ thù giết cha cướp vợ, bao vây bốn phía, rút vũ khí ra phản chiếu ánh sáng lạnh lùng trong bình minh.

- Chúng ta gặp rắc rối rồi.

Kim Thiền niệm phật hiệu, trêu chọc nói:

- Đinh thí chủ, nhờ vào ngươi.

Khó khăn lắm hòa thượng này mới nghiêm túc một đêm, bây giờ lại lộ bản tính.

Ánh mắt Đinh Hạo lướt qua mặt đám võ giả, nhìn hướng lão nhân cơ thể uy mãnh như sư tử, tóc vàng kim.

Đinh Hạo hỏi:

- Các vị hùng hổ đến đây có chuyện gì?

- Ác tặc, trả mạng cho con ta!

Lão nhân là cường giả cảnh giới tam khiếu Võ Hoàng cảnh, thực lực không tầm thường. Lão nhân ánh mắt căm hận muốn chém nát Đinh Hạo, Kim Thiền thành mảnh vụn.

Đinh Hạo ngẫm nghĩ, đã hiểu.

Lão nhân này chắc là có nhi tử đêm qua vào Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền, chết trong vụ nổ.

Đám hồ đồ quả nhiên tìm sai kẻ thù.

*****

Không cần nói, đám võ giả biểu tình muốn ăn thịt người này đều có người thân chết trong vụ nổ Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền, hoặc bằng hữu nhận lời mời đến giúp một tay. Sự việc nghiêm trọng hơn Đinh Hạo nghĩ, mới một đêm ngắn ngủi đã bị chụp mũ kẻ giết người.

Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền đó là người Diệu Dục Trai tự mình cho nổ.

Nhưng không thể giải thích rõ ràng với những người bị giận dữ che mờ lý trí.

Tế nên Đinh Hạo lười giải thích với bọn họ.

- Đi!

Đinh Hạo đánh một cú đấm, mấy quyền diễm màu tím bay ra, kình khí đáng sợ phát tán bốn phía, cát bay đá chạy.

Các cường giả bao vây giật nảy mình, thụt lùi làm tư thế phòng ngự. Dù sao đêm qua Kim Thiền, Đinh Hạo thể hiện thực lực quá khủng bố, tuy bọn họ có nhiều người nhưng không dám sơ sẩy.

Chớp mắt...

Vù vù vù vù vù!

Một tia chớp đen bắn lên cao, đụng vỡ kết giới chớp lóe minh văn, tốc độ nhanh đến khó tin. Giây lát tia chớp đen đã biến mất nơi cúi trời.

Bụi bặm rơi xuống.

Có người tức giận quát to:

- Chết tiệ, t lại để chúng chạy thoát!

Không ngờ bày kết giới minh văn trận pháp không chịu nổi một kích, đối thủ thong dong chạy trốn.

- Hừ! Võ sĩ các đại châu đã phát lệnh truy nã, chờ xem bọn họ có thể chạy đến đâu.

Lão nhân uy mãnh tóc vàng kim căm giận nói:

- Dù bọn họ chạy trốn tới chân trời góc biển thì ta quyết tìm bằng được, băm ná chúng ra báo thù cho nhi tử của ta!

- Ừm! Phía xa lại có người đến, tất cả cẩn thận.

Phía chân trời có luồng sáng bay nhanh đến, chớp mắt đã tới trước mặt mọi người.

- Là Nguyệt Hoa Tiên Nữ!

Đám võ giả nhận ra người đột nhiên xuất hiện là truyền nhân của Diệu Dục Trai, Nguyệt Hoa Tiên Nữ.

Giọng Nguyệt Hoa Tiên Nữ như tiếng trời:

- Các vị tiền bối, võ lâm đồng đạo, nô gia Nguyệt Hoa xin chào các vị.

Nguyệt Hoa Tiên Nữ đáp xuống đất hành lễ với mọi người, thân hình yểu điệu, đẹp chói lòa.

Lão nhân uy mãnh tóc vàng kim hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Lão nhân uy mãnh tóc vàng kim khó chịu nhìn Nguyệt Hoa Tiên Nữ.

Nếu không phải con trai lão nhân uy mãnh tóc vàng kim say mê họa thủy này, bước lên Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền thì đêm hôm qua đã không chết.

Nguyệt Hoa Tiên Nữ cười nói:

- Xin Triệu tiền bối đừng tức giận, tuy lần này hai ma vương giết người đã chạy trốn nhưng nô gia có một cách khiến bọn họ không còn chỗ ẩn thân, bảo đảm bọn họ đi qua đâu là bị võ lâm đồng đạo trong mây trăm vạn dặm truy sát.

* * *

Hắc Tia Chớp như tia chớp, bốn ống khói phun lửa đỏ gào thét rẽ mây, điên cuồng lao nhanh.

Đinh Hạo vừa vận chuyển huyền khí khởi động Hắc Tia Chớp vừa lớn tiếng nói:

- Có gì đó lạ. Theo lý thì đêm hôm qua chúng ta rời khỏi Tấn Châu thành rất xa nhưng tại sao những người này có thể chính xác tìm ra chúng ta?

Kim Thiền ngồi sau lưng Đinh Hạo, nói:

- Ta cũng thấy lạ.

- Nhưng thiên hạ to lớn không gì không có, có lẽ bọn họ có bí pháp truy tung đặc biệt.

Diệu Âm ngồi phía sau không lên tiếng.

Diệu Âm không quen cách bay này, nhưng đang chạy trốn không tiện đòi hỏi nhiều.

Đinh Hạo gật đầu, ngần ngừ một lúc rồi hỏi:

- Phải rồi, hướng nào đi Tương Châu?

Kim Thiền ngây người, nói:

- Ngươi không biết hướng đi Tương Châu? Cứ hướng nam!

- A!

Đinh Hạo gật gù, tiếp tục bảo:

- Nhưng hướng nào là phái nam?

Kim Thiền suýt té khỏi Hắc Tia Chớp, nghiến răng:

- Không lẽ tuyến đường ngươi đang đi không phải là đường tắt đến Tương Châu?

Đinh Hạo mừng rỡ hỏi:

- Đường tắt? Có đường tắt sao? Mau chỉ ta!

Kim Thiền không biết nên nói cái gì, cố nén xúc động bóp chết Đinh Hạo.

Trên đường đua xe, Đinh Hạo khống chế Hắc Tia Chớp đi thẳng hướng tây nam, Kim Thiền còn tưởng hắn biết đường tắt đi Tương Châu. Dù sao đi Tương Châu trải qua vài khu vực siêu thế lực yêu tộc, cần đi đường vòng là chuyện bình thường. Cho nên tuy Kim Thiền lấy làm lạ nhưng không nói gì.

Ai ngờ tên này căn bản không biết phương hướng, toàn là bay lung tung.

Kim Thiền uể oải chỉ hướng nam.

Đinh Hạo lập tức xoay Hắc Tia Chớp lại.

Diệu Âm nở nụ cười ngọt ngào.

Đây mới là Đinh Hạo Diệu Âm biết, tư chất vô song, thực lực siêu đẳng nhưng có lúc như đồ ngốc.

* * *

Nửa tháng sau.

- Ác ma đi đâu?

Trên bầu trời xẹt qua vô số ánh sáng, tiếng gió rít liên miên. Tầng mây trắng như bị cái kéo to cắt ra từng vệt dài. Bốn, năm mươi cao thủ nhân loại hết sức thúc giục huyền khí đuổi theo siêu mau.

Hắc Tia Chớp bay nhanh phía trước.

Đinh Hạo nghiến răng nói:

- Tổ cha nó, còn chưa xong sao? Đám ngu ngốc này!

Mùi vị bị người truy sát khắp nơi không vui chút nào.

Mười ngày trước Đinh Hạo đưa Kim Thiền, Diệu Âm đến Tương Châu, quả nhiên chỗ đó có thế lực của Đại Lôi Âm Tự. Mấy tăng nhân thực lực âu không lường được đưa Kim Thiền, Diệu Âm đi, hai người từ giã Đinh Hạo xuất phát đi Tây Mạc.

May mắn trước đó Kim Thiền cố ý vẽ mấy tấm bản đồ kỹ càng cho Đinh Hạo.

Sau này tiếp xúc, Kim Thiền khẳng định trước đó không phải Đinh Hạo giả ngu mà hắn thật sự mù đường. Kim Thiền kinh ngạc, cảm thán, chuẩn bị bản đồ cho Đinh Hạo để bảo đảm hắn đi chính xác tới Nam Vực.

Ngoài ra Kim Thiền còn cho Đinh Hạo nhiều manh mối liên quan đến Nam Vực Mạc Hoàng.

Sau khi Đinh Hạo tiễn Kim Thiền, Diệu Âm đi thì lên đường đến Nam Vực, ai ngờ lúc này xảy ra chuyện không hay.

Đinh Hạo lần lượt bị đám võ giả nhân loại điên cuồng, tức giận bám riết không tha, truy sát. Mới đầu chỉ có bốn, năm đội, sau này càng lúc càng nhiều, cỡ mấy ngàn người, mấy trăm nhóm cao thủ võ giả không ngừng truy sát Đinh Hạo. Bọn họ như con chim giận dữ sử dụng đủ mọi cách trong sáng ngoài tối đối phó Đinh Hạo.

Đinh Hạo dùng rất nhiều cách, thậm chí là tiểu pháp môn Đao Tổ dạy thay đổi diện mạo, khí chất của mình hoặc sử dụng trung đan điền phần ngực, dùng hình tượng kiếm khách viêm đao gặp người nhưng vẫn không thể thoát khỏi đám truy sát chỗ nào cũng có.

- Hơi lạ lùng, bọn họ nhờ vào cái gì tìm được ta?

Đinh Hạo vắt óc suy nghĩ không phát hiện ra manh mối.

Truy sát vẫn tiếp tục, mỗi lần Đinh Hạo thoát đi sẽ luôn bị đám truy sát phát hiện ra ngay.

May mắn Đinh Hạo cải tiến Hắc Tia Chớp mấy lần, tốc độ tăng nhanh cực hạn. Hắc Tia Chớp điên cuồng chạy đi, lần này như mọi lần khác, Đinh Hạo thoát khỏi đám truy sát nổi khùng.

Đinh Hạo ngừng lại trước một hồ nước trong dãy rừng rậm.

- Phù, nghỉ ngơi một chút. Tuy đám người đó không thể tạo thành uy hiếp cho mình nhưng cứ tiếp tục như vậy không phải là cách.

Đinh Hạo ngồi trên bờ cát ven hồ, nhìn sóng gợn lăn tăn, lòng bực mình.

Mấy ngày nay đám người truy sát liên tục đổi danh hiệu cho Đinh Hạo.

Mới đầu là ác tặc, rồi hung thủ, đồ tể, cuối cùng là ác ma. Truy sát kéo dài tội lỗi của Đinh Hạo càng nặng nề, biểu tình căm hận phát điên của đám truy sát như hắn thật sự giết cả nhà bọn họ.

Đinh Hạo nhíu mày nói:

- Sự việc kỳ kỳ, chắc có chuyện gì mình không biết.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1254)