Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 0798

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 0798: Cực hạn tăng cao
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Cuối cùng ánh sáng tím bao phủ người Đinh Hạo, một con thiên long tím trên sống lưng hắn gầm rống bay lên gần như thực chất.

Sau lưng Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện hiện ra ảo ảnh mãnh hổ màu trắng to lớn tư thế xông lên, há mồm máu.

Ai nhìn thấy dị tượng này chắc chắn sẽ trợn mắt há hốc mồm.

tu luyện độ mạnh cơ thể đến mức này nghe mà rợn tóc gáy.

Đinh Hạo, Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện hét to, đánh túi bụi. Liêu Cự Chiến, Đinh Hạo chưa từng gặp đối thủ như vậy, nồi đồng đụng chảo sắt, lực lượng tương đương, không ai chịu lùi một bước. Ai lùi trước là người đó thua.

Đinh Hạo cảm thấy hai tay sắp tê dại, các đợt chấn động nối tiếp nhau truyền đến cổ tay lan tràn ra cơ thể. Cảm giác như điện dật làm cơ thể Đinh Hạo tê dại, cơ bắp nổi sóng gợn, ngón tay, bàn tay, cổ tay, cánh tay mấp máy cuối cùng lan tràn toàn thân Đinh Hạo.

Đây là cuộc quyết đấu lực lượng nguyên thủy nhất.

Đinh Hạo cảm thấy mỗi một tế bào, huyết tủy, xương cốt toàn thân chấn động với tần suất cao. Nếu là cường giả bình thường gặp chấn động như vậy đã thành đống thịt nát. Độ mạnh cơ thể như Đinh Hạo cũng bắt đầu ứa máu từ lỗ chân lông.

Phía đối diện, cơ thể Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện chảy máu ra từ lỗ chân lông, thấm ướt áo giáp bạc.

Nhưng Đinh Hạo, Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện không ngừng công kích.

Bùm!

Lại vang tiếng nổ điếc tai.

Cự kiếm trong tay phải Đinh Hạo thành mảnh vụn bắn ra.

Đinh Hạo không chút do dự, đôi tay cầm thanh kiếm to cuối cùng điên cuồng chém.

Đau đớn khó tả chạy dọc cơ thể Đinh Hạo, hắn cảm thấy nội tạng sắp bị chấn nát.

Từ khi võ đạo có tiểu thành đến nay lần đầu tiên Đinh Hạo gặp cuộc so tài bằng lực lượng cơ thể, đối thủ ngang sức ngang tài với hắn.

- Không lẽ sắp thua sao?

Đinh Hạo cắn chặt khớp hàm, hắn cảm thấy sắp đến cực hạn, dầu hết đèn tắt. Cứ tiếp tục thế này Đinh Hạo sẽ tiêu hao sạch lực lượng.

Bùm!

Thanh cự kiếm cuối cùng không chống đỡ được lực lượng đáng sợ va chạm, vang tiếng nổ điếc tai nổ tung thành mảnh vụn trắng bay tứ tán.

Đinh Hạo hộc búng máu, triệu hoán thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá.

Nhưng Đinh Hạo không thúc giục lực lượng cấm kỵ chí tôn trong thanh kiếm rỉ sét, thanh ma đao đen mà vẫn sử dụng lực lượng cơ thể va chạm với búa to của Liêu Cự Chiến.

Đây là cuộc quyết đấu lực lượng cơ thể, Đinh Hạo không muốn nhờ vào sức mạnh thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá để chiến thắng. Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện là một đối thủ đáng giá tôn kính, nếu mưu lợi thì thắng không vẻ vang gì.

Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Vũ khí của ngươi sắp không được, hay là xem như hòa đi?

Liêu Cự Chiến muốn ngừng tay, gã đã liên tục chém vỡ năm vũ khí to của Đinh Hạo, giờ trong tay hắn chỉ còn lại thanh kiếm rỉ sét loang lổ, cây đao cùn tàn phá. Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện muốn ngừng lại, gã không muốn thắng bằng vũ khí.

Đinh Hạo đáp lời rõ ràng, đơn giản:

- Chiến!

Thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá nhanh như chớp chém ra.

- Đừng miễn cưỡng... A? Hay, ta đã nhìn lầm.

Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện vốn định khuyên Đinh Hạo đừng miễn cưỡng, ai ngờ liên tục va chạm làm gã ngạc nhiên phát hiện thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá không có chút vết rạn. Ngược lại lưỡi Cự Chiến Cuồng Phủ của Liêu Cự Chiến có dấu vết nứt rạn, gã mới hiểu là đao kiếm trong tay đao cuồng kiếm si không phải vật bình thường.

Đinh Hạo cắn răng cố chống.

Hai tay Đinh Hạo hầu như mất hết cảm giác.

Từng vết máu xuất hiện trên cánh tay Đinh Hạo, bàn tay, cổ tay hắn nứt nẻ rướm máu, thấy rõ xương trắng.

Lại qua một chén trà, Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện, Đinh Hạo đối chiến thở hổn hển.

Tốc độ ra chiêu của Liêu Cự Chiến, Đinh Hạo chậm chạp dần.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Mỗi lần tạm dừng vài chục giây Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện, Đinh Hạo mới vung vũ khí va chạm lần nữa.

Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện, Đinh Hạo cố gắng không lùi, miệng mũi trào máu.

Đinh Hạo dùng đao kiếm chống đất, khom lưng thở hổn hển. Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện vịn đôi búa to mới miễn cưỡng không ngã.

Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện, Đinh Hạo nhanh chóng hồi phục thể lực, nhìn nhau, khi có thể vung vũ khí lập tức công kích ngay.

Lúc này bên nào không thể tích súc lực lượng trước khi đối phương ra chiêu là sẽ bị đánh bại.

Lực lượng Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện, Đinh Hạo bị tiêu hao hết sạch.

Lúc này nếu có võ giả cảnh giới Đại Võ Sư nào đứng bên cạnh là có thể một mình đánh gục hai cao thủ Đinh Hạo, Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện.

Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt cười xấu xa:

- Meo, hình như không đánh nổi nữa, meo, ha ha ha ha ha ha!

Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt vòng quanh Đinh Hạo, Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện.

Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt đứng thẳng, hai chân trước bẻ rôm rốp cuồng cười nói:

- Hai ngươi hãy nịnh Miêu gia đi, không thì sẽ nuốt hết các ngươi!

Mặt Đinh Hạo đen như cục than.

Con mèo chết tiệt lúc này phá đám, chẳng lẽ đi theo tiện nhân Thiên Xu đại gia xấu xa nên bắt đầu nhiễm thói xấu?

Đinh Hạo biết đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt nói vậy là vì muốn Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện phân tâm, giúp đỡ hắn. Tuy nhiên thủ đoạn của đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt không vẻ vang gì.

- Gâu gâu gâu gâu gâu!

Chó con lông đen hiểu ý Đinh Hạo, sủa vài tiếng, đứng dậy kéo đuôi đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt trở về.

- Meo? Ngươi dám cắn ta? Tiểu tử này phản rồi!

Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt bị chó con lông đen cắn vùng vẫy không thoát ra được, bị con cún cắn đuôi kéo ra mép bình đài cột đá trắng.

Đinh Hạo thở hồng hộc:

- Phù phù phù...

Mồ hôi, máu chảy từ trán xuống mặt làm mờ mắt Đinh Hạo, hơi nhúc nhích một chút là cơ thể đau muốn chết. Thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá ngày thường nhẹ hẫng giờ cực kỳ nặng nề như hai ngọn núi to.

Phía trước lại vang tiếng gió.

Công kích của Liêu Cự Chiến đến rồi.

Đinh Hạo rên ra tiếng, dốc sức giơ thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá lên đỡ đòn.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Lực phản chấn đáng sợ làm Đinh Hạo hộc máu, người lảo đảo suýt lùi lại.

- Không được, không thể cố chống nữa.

Đinh Hạo chưa từng đến cực hạn như vậy, chút sức lực cuối cùng trong cơ thể biến mất theo cú va chạm. Đầu óc trống rỗng, trước mắt tối đen, đôi chân mất sức lực, Đinh Hạo ngã ra sau.

Sắp thua sao?

Thật không cam lòng.

Đã đến tình trạng cạn kiệt thế này rồi ý chí có tác dụng rất nhỏ bé, Đinh Hạo đã phát huy ra hết lực lượng cơ thể mình.

Đinh Hạo không biết phía đối diện tình hình của Liêu Cự Chiến ra sao, cơ thể hắn thì không kiềm được ngã ra sau.

Nhưng không ngờ rằng xảy ra biến đổi ngoài dự đoán của Đinh Hạo.

*****

Dòng nước ấm không biết từ dâu tới lan tràn toàn thân Đinh Hạo, tay chân mất đi khống chế giờ biến nhẹ nhàng. Nơi dòng nước ấm đi qua lực lượng như suối lành trở lại cơ thể Đinh Hạo.

Đinh Hạo phản ứng nhanh nhẹn ngừng lại thế ngã, đứng thẳng lên.

Dòng khí ấm dâng tràn trong cơ thể Đinh Hạo, hắn cảm giác thoải mái như ngâm trong nước suối nóng. Lực phản chấn làm cơ bắp, xương tê dại giờ được nước ấm xoa dịu, thoải mái vô cùng. Dễ chịu đến linh hồn Đinh Hạo rên rỉ.

Lực lượng mới cuồn cuộn sinh ra sau khi dòng nước ấm chạy khắp cơ thể Đinh Hạo.

- Loại lực lượng này... Quen quen.

Kinh ngạc qua đi, tia sáng lóe lên trong óc Đinh Hạo.

Đinh Hạo nhớ lúc mới xuen vào thế giới này, leo xuống vách núi khu rác đằng sau Vấn Kiếm tông đã rơi vào hang động bí ẩn, gặp kỳ ngộ. Sau này lúc trở về mặt đất, mỗi lần Đinh Hạo kiệt sức sắp rơi xuống núi thì sẽ sinh ra dòng nước ấm kỳ dị lan khắp cơ thể, lực lượng mới càng cường đại, hùng hồn hơn.

Đó là vì cơ thể Đinh Hạo ngâm trong chất lỏng trắng ngà kỳ dị trong hang động bí ẩn, hấp thu năng lượng của chất lỏng trắng.

Cách lần kỳ ngộ đó đã quá lâu, thực lực của Đinh Hạo bây giờ không nhỏ bé như ngày xưa. Đinh Hạo vốn teươngr năng lượng chất lỏng màu trắn ngà rót vào người hắn đã bị hấp thu, dung hợp hết hóa thành một phần lực lượng cơ thể. Tuy nhiên cảm giác lúc này khiến Đinh Hạo nhận ra năng lượng chất lỏng màu trắng ngà chưa hoàn toàn bị hắn sử dụng.

- Không lẽ quyết đấu lực lượng cơ thể điên cuồng cùng Liêu Cự Chiến giúp ta đến cực hạn sức mạnh, sau khi đột phá cực hạn có thể tiếp xúc đến lực lượng chất lỏng màu trắng ngà?

Đinh Hạo hiểu ra.

Lúc trước Đinh Hạo kích phát ra lực lượng chất lỏng màu trắng ngà đều là lúc kiệt sức.

Sau này thực lực tăng cao, Đinh Hạo đấu với người hoặc tu luyện rất khó giống như hôm nay đến cực hạn lực lượng cơ thể hay thậm chí là đột phá cực hạn. Cho nên trong thời gian dài Đinh Hạo không thể nào kích phát ra lực lượng chất lỏng màu trắng ngà.

Nói vậy là trận chiến này đã giúp ích cho Đinh Hạo.

Dòng nước ấm tuôn ra cơ thể, Đinh Hạo cảm giác được lực lượng cơ bắp tăng nhanh vùng vụt.

Đó là lực lượng cơ thể còn mạnh mẽ hơn tứ khiếu, ngũ khiếu Võ Hoàng cảnh, chắc đã đến cảnh giới thất khiếu Võ Hoàng cảnh.

Lực lượng chưa tăng tiến hết.

Trong cơ thể Đinh Hạo có từng dòng nước ấm chạy khắp tứ chi, dường như đang cải tạo mỗi một tế bào.

Đinh Hạo cúi đầu, hắn thấy cánh tay bị chấn máu thịt bầy nhầy có lớp thịt non mấp máy, làn da trắng trẻo mới mọc ra. Chớp mắt cánh tay, bàn tay Đinh Hạo trở về trạng thái tốt nhất, không còn chút vết thương nào, trơn bóng như ngọc, tựa như tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất.

Cùng lúc đó, chấn thương trong cơ thể Đinh Hạo hoàn toàn lành lại.

Nhưng áo xanh trên người Đinh Hạo rách nát, gió thổi qua mảnh vải sắp bay đi theo.

Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn phía đối diện, thấy Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện ngồi xổm dưới đất, đôi búa to rơi bên người. Cơ thể Liêu Cự Chiến đẫm máu, áo giáp bạc bị máu loãng thấm ướt, mắt nhìn chằm chằm vào Đinh Hạo. Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện bị biến dị trên người Đinh Hạo làm giật nảy mình.

- Ta thua.

Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện nhìn Đinh Hạo trạng thái khỏe khoắn, gã biết cuộc tỷ thí hôm nay đã phân ra thắng bại.

- Ta cũng không thắng.

Đinh Hạo búng một viên đan dược trị thương.

Đinh Hạo nói thật. Nếu không phải phút cuối cơ thể biến dị thì Đinh Hạo đã té dưới đất, còn chật vật hơn Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện bây giờ. Nhìn theo một góc độ thì Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện, Đinh Hạo đánh ngang tay. Liêu Cự Chiến là một trong Ngân Giáp Tứ Thần của Chiến thần Điện, thực lực thể tu cao đến làm người ta trợn mắt há hốc mồm.

Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện không khách sáo, gã nhận lấy đan dược, há mồm nuốt xuống ngay.

Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện ngồi xếp bằng, vận chuyển huyền công chữa thương.

Khoảng một chén trà sau, vết thương trên cơ thể Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện lành lặn nhiều, tinh thần phấn chấn hơn.

Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện đứng dậy cất hai cây búa ra sau lưng, cười nói:

- Đan dược thật bá đạo, đa tạ Đinh huynh đệ. Không ngờ Liêu Cự Chiến ta lớn hơn ngươi ba, bốn mươi tuổi nhưng quyết đấu lực lượng khó thể chiến thắng nhân tài mới xuất hiện như ngươi, vậy nên hôm nay là ta thua, tâm phục khẩu phục. Thiên tài tuyệt thế đến từ Bắc Vực đao cuồng kiếm si quả nhiên là thực lực mạnh mẽ, phong thái vô song, bội phục bội phục!

Đinh Hạo khiêm tốn nói:

- Liêu đại ca quá phen.

- Ha ha ha ha ha ha! Cuộc chiến hôm nay thật sảng khoái, ta cảm giác được bình cảnh Chiến thần Quyết quấy nhiễu ta vài năm đã buông lỏng, tin tưởng không lâu sau thực lực của ta sẽ đột phá. Khi đó chúng ta lại đấu nữa!

Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện rất là hào sảng.

Trận chiến này Liêu Cự Chiến bị Đinh Hạo đánh phục, trong lòng xem hắn là bằng hữu.

Đinh Hạo gật đầu, nói:

- Tốt!

Đinh Hạo nghĩ đến hôm nay có cơ hội đánh vỡ cực hạn lực lượng cơ thể, kích phát ra năng lượng chất lỏng màu trắng ngà trong người, tăng tiến một bước.

Qua trận chiến này Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện, Đinh Hạo gặp nhau hận muộn.

Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện đưa ra lời mời:

- Sau này nếu Đinh huynh đệ có rảnh mời dời bước đến Chiến thần Điện gặp mặt, khi đó Liêu ta sẽ hết sức chiêu đãi.

Trong cuộc chiến Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện phát hiện tiềm lực của Đinh Hạo, cộng với những lời đồn trước đó thiếu niên có quan hệ với thế lực vô cùng lớn trong Bắc Vực nên gã càng muốn kết giao hơn.

Đinh Hạo cười nói:

- Đó là vinh hạnh của ta.

Trong khi Đinh Hạo, Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện nói chuyện thì thanh âm cao quý uy nghiêm lại vang trên đỉnh đầu.

- Chiến đấu trong lôi đài thánh chiến số tám mươi bảy kết thúc, người thắng tiến, người thua lùi.

Tiếng nói dứt, một luồng sáng chợt lóe.

Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện chưa nói hết câu đã bị truyền tống đi, biến mất trước mặt Đinh Hạo.

Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện bị lực lượng chúa tể mọi thứ trong này cũng cho rằng Đinh Hạo là người thắng cuộc chiến.

Đinh Hạo giơ tay lên lại thả xuống, hắn định hỏi Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện có hiểu biết chỗ này không. Tiếc rằng Đinh Hạo chỉ lo hết sức chiến đấu, chưa kịp hỏi nam nhân vạm vỡ đến từ Chiến thần Điện thì gã đã bị truyền tống.

Trên bầu trời có một luồng sáng to cỡ ngón cái chậm rãi giáng xuống.

Đinh Hạo vươn tay đón lấy.

Như Đinh Hạo dự đoán, lại là một khối ngọc trong thạch.

- Xa xỉ, quá xa xỉ. Sao mình cảm giác trong chỗ này thì thiên địa chí bảo ngọc trong thạch không đáng giá bao nhiêu tiền?

Đinh Hạo líu lưỡi, phần thưởng này quá phong phú, nếu liên tục đánh mười bảy trận trên lôi đài thánh chiến có khi nào hắn sẽ gom đủ mười bảy loại ngọc trong thạch trong truyền thuyết?

Đinh Hạo rung động, cẩn thận cất ngọc trong thạch.

Đinh Hạo vẫn không dung hợp trước, dù sao trong môi trưởng này đầy rẫy ngoài ý muốn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1254)