Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 0980

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 0980: Meo gia ta rất lo cho ngươi
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Hài tử, bây giờ ngươi nhìn ta chỉ là một phân thân huyền thể, bởi vì chiến đấu với Đinh Đồng tiêu hao nhiều lực lượng nên ta không thể truyền tống những gì mình biết cho bản thể. Không biết lần sau gặp gỡ là khi nào, đừng tìm ta. Khi đến lúc thích hợp chúng ta sẽ trở về bên ngươi. Hài tử, ngươi phải nhớ kỹ, ta với mẫu thân của ngươi luôn rất yêu, rất yêu ngươi và Khả Nhi. Đừng trách chúng ta, để các ngươi lại Vấn Kiếm sơn trong Vô Tận đại lục là vì bất đắc dĩ chứ không phải muốn vứt bỏ các ngươi. Hãy tin tưởng chúng ta, dù chúng ta chết cũng không muốn hài tử của mình thành cô nhi. Chúng ta để lại tài nguyên ở đó cho các ngươi, tin tưởng ngươi đã được đến nó...

Bóng sáng Đinh Thánh Thán mỉm cười, biểu tình hơi kích động.

Đinh Hạo liên tục gật đầu.

- Có rất nhiều chuyện ngươi không biết, hiện tại cũng không cần biết. Chờ lần sau chúng ta gặp nhau sự thật sẽ phơi bày. Còn nưa, x nhớ đừng khiêu chiến Đinh Đồng, trước khi ngươi lĩnh ngộ đao kiếm hoàng thức thì chưa phải là đối thủ của hắn. Chắc ngươi đã biết từ Vô Tận đại lục đến Thần Ân đại lục tốc độ tu luyện tăng vọt, hãy nắm chặt thời gian tu luyện, chỉ khi có đủ thực lực mới khiến ngươi có sức mạnh bảo vệ người, những gì ngươi quý trọng trước khi đại kiếp nạn buông xuống.

- Hài tử, ta thật sự rất hưng phấn. Ngươi không biết khi ngươi vung đao kiếm, ta hưng phấn muốn hét lên. Ta rất muốn lập tức ôm chặt ngươi ngay, tiếc rằng ta không thể.

- Hài tử của ta, phụ thân vô cùng yêu thương các ngươi. Vô số lần xuyên qua thời không, ta rất muốn lén nhìn ngươi và Khả nhi một lần, nhưng ta không thể, ta sợ sẽ lại mang tai nạn vô tận vào mảnh đất trong lành đó.

- Hài tử...

Đinh Hạo khóc ròng rã, nghe nam nhân uy nghiêm, cao quý như Thần Đế đứng trước mặt mình lải nhải nói nhiều như gà mẹ. Rất khó tưởng tuợng nam nhân này là Chiến thần từng thống lĩnh quân đội mạnh nhất đại lục phương đông, từng khiến vô số thiên kiêu trong Thần Ân đại lục lu mờ, từng giận dữ trời sụp, là truyền kỳ cười một cái biển đảo ngược.

Trong khoảnh khắc này nhân vật truyền kỳ Đinh Thánh Thán và 06 bình thường không có gì khác nhau, huyên thuyên lảm nhảm như không bao giờ nói hết. Đinh Thánh Thán không còn bình tĩnh, thong dong như ngày xưa. Đinh Thánh Thán đối mặt kẻ thù sinh tử cũng bình tĩnh, thản nhiên bây giờ luống cuống chân tay.

Đinh Thánh Thán nói lời cuối cùng:

- Hài tử, hẹn gặp lại, ta và mẫu thân của ngươi vĩnh viễn yêu ngươi.

Bóng sáng Đinh Thánh Thán chậm rãi nhạt nhòa trước mắt Đinh Hạo, biến thành đốm sáng tan biến trong hư không.

Đinh Hạo sốt ruột vươn tay muốn níu lại nhưng chỉ có thể bắt lấy không khí.

Ngọc bài trơn bóng lại rơi vào tay Đinh Hạo, xúc cảm lạnh lẽo.

Từng giọt lệ trong suốt rơi trên ngọc bài.

Đinh Hạo cẩn thận cầm ngọc bài như nắm giữ báu vật quý nhất đời, cẩn tận cất đi. Bên trong có hình ảnh Đinh Thánh Thán để lại, bao nhiêu năm qua nó là thứ phụ thân tự tay giao cho Đinh Hạo. Khi ngửa đầu ngắm trời sao, Đinh Hạo rót huyền khí vào ngọc bài sẽ lại thấy thân hình phụ thân hiện ra.

Thời gian trôi qua từng phút giây.

Không biết qua bao lâu, Đinh Hạo chậm rãi thoát khỏi cảm xúc vừa đau buồn vừa vui sướng.

Đinh Hạo sắp xếp lại suy nghĩ thật kỹ càn, qua một lúc sau thở hắt ra, trở nên bình tĩnh hơn nhiều.

Lòng máy động, Đinh Hạo rút trận pháp minh văn chữ hán bày quanh nhà gỗ về. Đinh Hạo đẩy cửa ra, thấy bốn, năm người đứng bên ngoài chờ đã lâu. Dẫn đầu là Đinh Hành Họa, sau lưng gã là Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ, các cường giả Ngô Phong, binh sĩ áo giáp trắng.

Đinh Hành Họa mỉm cười nói:

- Ngươi đi ra.

Đinh Hạo hoảng hốt. Bề ngoài Đinh Hành Họa rất tuấn tú, nho nhã, đầu chân mày hơi giống Đinh Thánh Thán. Đinh Hạo suýt kêu 'tam thúc' nhưng khựng lại.

Đinh Hạo gật đầu, nói:

- Kính chào thần vương điện hạ.

Ánh mắt Đinh Hành Họa kỳ kỳ nhìn Đinh Hạo, qua một lúc lên tiếng:

- Tiểu huynh đệ không cần khách sáo. Trong cuộc chiến Thập Vạn Đại Sơn nếu không có tiểu huynh đệ nghĩa hiệp ra tay giúp đỡ thì khó đoán thắng bại, nói đến thì ngươi là ân nhân của chúng ta.

Đinh Hạo vội nói không dám.

Năm tháng như thoi đưa, vô tình trảm thiên kiêu.

Mười năm trước Đinh Hành Họa là thiên kiêu danh chấn một phương, tính ra thì bây giờ chưa đến trăm tuổi. Tính tuổi cường giả thần cảnh thì Đinh Hành Họa còn ở giai đoạn hoàng kim, thế nhưng tóc mai gã đã lấm tấm sợi bạc, không phải cơ thể già mà là áp lực đè lên vai thiên kiêu, ấn ký tang thương. Mười năm nay vì chuyện Đinh Thánh Thán đã làm Đinh Hành Họa lo nghĩ nhiều thế nào.

Lòng Đinh Hạo xót xa.

Đám người thân đáng yêu biết bao.

Có người lựa chọn ma, có người chọn thành phật. Thập Tam Thần Tử vì quyền thế, đế vị mà lấy oán trả ơn. Đinh Hành Họa vì ình thân đã vứt bỏ mọi thứ.

Đinh Bất Tứ kièm không được hỏi:

- Đại bá của ta nói gì với ngươi?

Đinh Hạo mỉm cười không đáp.

Đinh Hành Họa trừng Đinh Bất Tứ:

- Chuyện không nên hỏi thì đừng nói lung tung.

Đinh Bất Tứ giật mình, thè lưỡi trốn sang một bên. Trước mặt người ngoài Đinh Bất Tứ phóng đãng, không e ngại cái gì nhưng trước mặt phụ thân thì thiên tài tuyệt thế rất sợ.

Đinh Hành Họa đưa một chiếc trữ vật giới chỉ đơn giản ra:

- Đây là thứ nhị ca đưa cho ngươi.

Lúc trước Đinh Thánh Thán có nhắc đến nên Đinh Hạo không từ chối, nhận trữ vật giới chỉ. Đinh Hạo thả thần thức ra xem, bên trong có ba tấm thẻ nhỏ tỏa ánh sáng tím lấp lánh, chắc đây là tử kim tạp Đinh Thánh Thán đã nói.

Đinh Hành Họa bình tĩnh hỏi dò:

- Không biết xưng hô tiểu huynh đệ như thế nào?

Đinh Hạo ngần ngừ, cuối cùng thản nhiên cười nói:

- Tại hạ họ Đinh.

- A?

Mắt Đinh Hành Họa sáng lên nghĩ đến điều gì nhưng không hỏi thêm, đổi đề tài khác:

- Không biết Đinh huynh đệ có dự tính gì không?

Đinh Hạo trầm ngâm nói:

- Ta sẽ ở lại Thạch Chủy thành một thời gian gian, ta có bằng hữu còn trong thành.

- Nhưng Thạch Chủy thành rất nguy hiểm.

Đinh Hành Họa nhắc nhở Đinh Hạo:

- Chỗ nguy hiểm nhất là an toàn nhất nhưng không phải khi nào cũng áp dụng được. Thần Đình bắt đầu lùng sục chúng ta khắp nơi, khi bọn họ không thấy manh mối ở chỗ khác thì sẽ nhớ đến nơi này. Thần Đế không thiếu thuộc hạ thông minh, có trí tuệ, ngươi không thể khinh thường đối thủ.

Đinh Hạo mỉm cười:

- Ta có cách đối phó.

Đinh Hạo kiêu ngạo nói:

- Chỉ dựa vào đám người đó không làm gì được ta.

Mắt Đinh Hành Họa lóe tia kỳ dị, cuối cùng gật đầu không nói thêm.

Đinh Hạo thuận miệng hỏi:

- Còn thần vương điện hạ thì sao? Các người óc dự tính gì không?

Đinh Hành Họa cười nói:

- Chúng ta có chuyện phải làm, tạm thời rời khỏi đây.

Đinh Hạo gật đầu, không hỏi thêm.

Đinh Hạo chợt nhớ đến người khác, hỏi:

- Phải rồi, hai ma tinh Băng Ma, Phật Ma đã đi đâu? Tại sao bọn họ ra tay giúp đỡ?

Đinh Hạo luôn thấy lạ về điều này.

*****

Bắc vực Huyền Sương Chiến thần, Phật Chủ đến từ Vô Tận đại lục tại sao xuất hiện trong Thập Vạn Đại Sơn mạch, giải thích 'kẻ thù của kẻ địch là bằng hữu' thì hơi gượng ép.

Đinh Hành Họa lắc đầu, nói:

- Cái này thì ta không biết rõ ràng. Dường như lúc trước hai người này bị Thần Đình truy sát được đại ca giúp đỡ, chắc đến báo ơn. Sau khi trận chiến kết thúc Băng Ma, Phật Ma đã rời khỏi, không biết đi nơi nào. Loại nhân vật này như thần long thấy đầu không thấy đuôi, rất bí ẩn.

Đinh Hạo ậm ừ.

Bắc vực Huyền Sương Chiến thần, Trung Thổ Siêu Thiên Chiến thần đều là cường giả thần cảnh đỉnh cao, nếu thật sự đứng về phe Đinh Thánh Thán thì là trợ lực vô cùng lớn, có thể xoay chuyển chiến cuộc, thay đổi cán cân mạnh yếu.

Đinh Hạo ngẫm nghĩ, hỏi tiếp:

- Phải rồi, tiền bối Phong Hành Lịch giờ ra sao?

Hôm dó Phong Hành Lịch tức giận đấu với Hỏa Quân, hai người đi chiến trường tinh thần, không biết thắng thua thế nào.

Đinh Bất Tứ buồn bã lắc đầu, nói:

- Bên Thần Đình có tin Hỏa Quân bị thương nặng quay về, không nghe tin tức về Phong đại thúc. Phụ thân từng đi chiến trường tinh thần tìm Phong đại thúc nhưng không có thu hoạch gì, không thấy bóng dáng.

Đinh Hạo thở dài.

Nếu Hỏa Quân trở về thì có lẽ Phong Hành Lịch dữ nhiều lành ít.

Chiến trường tinh thần to lớn, mênh mông vô biên, nếu lạc ở bên trong trừ phi tìm tọa đồ cũ quay về đại lục, người khác không thể tìm được.

- Đa tạ các vị, ta đi đây.

Đinh Hạo phất tay rời đi.

Đinh Hạo đi hai, ba bước trên người thay đổi kỳ lạ, từ thanh niên tuấn tú, tiêu sái thành nam nhân cao gầy mặt đen nhẻm biến mất trước mắt mọi người.

Đinh Hành Họa gật đầu, nói:

- Thuật biến ảo thật cao minh.

Đinh Hạo có thủ đoạn này Thần Đình phương đông khó thể tìm ra hắn.

Đinh Hành Họa biết thanh niên này cố ý thi triển thuật biến ảo trước mặt bọn họ là tỏ ý tin tưởng, sau này nếu gặp lại họ có thể nhận ra hắn.

Đinh Bất Tam luôn ít lời đột nhiên lên tiếng:

- Phụ thân, người này rất đặc biệt. Ta cảm giác lai lịch của hắn không tầm thường.

Đinh Hành Họa gật đầu, nói:

- Đúng vậy. Ta thấy nhiều anh hùng hào kiệt thiếu niên hiệp sĩ, một đôi mắt nhìn qua bao nhiêu người nhưng Đinh tiểu huynh đệ có khí chất trác nhiên bất quần, ta không thể nhìn thấu. Lão Ngô, lúc trước ngươi thống soái đại quân, ánh mắt nhìn người sắc bén nhất, ngươi thấy sao?

Ngô Phong cười hì hì nói:

- Đại soái còn không nhìn thấu thì sao ta nhìn được? Nhưng có một điều chắc chắn rằng người này là bạn không phải địch, có thể hoàn toàn tin tưởng.

Đinh Hành Họa cười to bảo:

- Nếu lão Ngô đã nói vậy thì không thành vấn đề.

Đinh Bất Tứ gật đầu, nói:

- Đúng vậy. Tình huống hôm đó các đại thế lực xuất hiện trong Thập Vạn Đại Sơn mạch đều ôm tâm tình bỏ đá xuống giếng, chỉ mình hắn ra tay vào lúc đường cùng. Tóm lại sau này ta xem hắn là huynh đệ.

Đinh Bất Tam gật đầu, nói:

- Đúng vậy. Là huynh đệ đáng kết bạn.

Đinh Hành Họa cười phá lên, mở miệng nói:

- Đi, chúng ta đi mau.

* * *

Đinh Hạo đi trên đường Thạch Chủy thành, tâm tình nhẹ nhàng.

Đinh Hạo hỏi mấy người qua đường, đại khái biết hướng đi Hồng Thạch trang viên, lúc sắp đến giữa trưa hắn quay về trang viên.

Thấy Đinh Hạo trở về, đám người Đan Hùng, Kim Khả Ngôn mừng rỡ.

Mấy ngày nay các nơi có tin tốt tin xấu, đám người Đan Hùng, Kim Khả Ngôn lạ nước lạ cái không biết nên tìm Đinh Hạo như thế nào. Đám thể tu Hãn Hải sâm lâm sợ ra ngoài sẽ làm hỏng kế hoạch của Đinh Hạo, đành nóng ruột nóng gan chờ trong Hồng Thạch trang viên. Mấy hôm nay sự kiên nhãn của đám thể tu Hãn Hải sâm lâm tiêu hao gần hết, đang định làm liều ùa ra tìm kiếm thì Đinh Hạo trở về.

Đám người Đan Hùng, Kim Khả Ngôn, thể tu Hãn Hải sâm lâm vừa lo lắng vừa hân hoan.

- Đại nhân có sao không?

Bởi vì trông Đinh Hạo huyết khí hao hụt, mặt tái xanh như bị thương nặng mới khỏi.

Đinh Hạo xua tay:

- Không sao.

Đinh Hạo biến về hình dạng cũ.

- Sư phụ!

Mắt Nạp Lan Sơ ngấn lệ kích động nói:

- Sư phụ đã về!

Nạp Lan Du Hiệp mặc trường bào trắng tinh cười toe chạy tới:

- Người tốt, mấy hôm nay ngươi đi đâu? Ta nhớ ngươi. Phải rồi, ta đòi, và mèo, chó, lão gia gia, đi ra ngoài tìm ngươi...

Mèo, chó, lão gia gia?

Cái quỷ gì đây?

Đinh Hạo dở khóc dở cười.

Chính lúc này, bên ngoài có luồng sáng trắng nhanh chóng bay vào, từ xa đã nghe tiếng đại ma vương Tà Nguyệtla làng.

- Nhân sủng, là ngươi sao? Meo, ha ha ha ha ha ha! Ta ngửi được mùi của ngươi, cuối cùng cũng về. Mấy hôm nay chết đi chỗ nào? Meo gia rất lo cho ngươi!

Giọng đại ma vương Tà Nguyệt chưa dứt thì có một cục bông trắng nóng hổi đập vào trán Đinh Hạo.

Đại ma vương Tà Nguyệt.

Đại ma vương Tà Nguyệt vươn vuốt cào đầu Đinh Hạo, thối quen vò rối tóc hắn sau đó thỏa mãn nhảy lên vai hắn.

- Mèo mập, cách chào hỏi của ngươi lần sau đổi cái mới được không? Cha nó, mới mấy ngày không gặp mà ngươi đã trở nên như vậy?

Đinh Hạo xách sau gáy đại ma vương Tà Nguyệt lên nhìn, giật nảy mình. Mèo mập lại mọc đôi cánh, sau lưng đại ma vương Tà Nguyệt có hai đôi cánh.

- Meo, ha ha ha ha ha ha! Đẹp quá đúng không? Có phải ngươi hâm mộ, ghen tỵ không?

Đại ma vương Tà Nguyệt rất đắc ý giương cánh mới ra, lần này không phải trắng tinh khiết à den như mực. Có lực lượng mờ mịt gần như hủy diệt di chuyển trong đôi cánh.

- Con mèo nhà ngươi chắc không phải thấy người chim vũ tộc phương tây có nhiều cánh hơn ngươi nên liều mạng ra đôi cánh đen đi?

Đinh Hạo không biết nên nói cái gì.

Đoạn thời gian trước đại ma vương Tà Nguyệt lười biếng cả ngày chỉ phơi nắng, Đinh Hạo phát hiện trong cơ thể nó có lực lượng khủng bố đang uấn nhưỡng, sắp lột xác. Lần đầu tiên đại ma vương Tà Nguyệt lột xác là trong Vấn Kiếm tông, ăn vô số thiên tài địa bảo, trải qua thiên kiếp mọc đôi cánh mới. Đinh Hạo không ngờ lần thứ hai đại ma vương Tà Nguyệt lột xác mất thời gian lâu như vậy.

Trong thời gian này không biết đại ma vương Tà Nguyệt ăn bao nhiêu thiên tài địa bảo, máu thịt của dị thú, dù là một con heo ăn nhiều đồ ngon như vậy cũng nên thành heo vua. Không ngờ đại ma vương Tà Nguyệt biến đổi chỉ là mọc một đôi cánh.

Đinh Hạo bóp cánh đen của đại ma vương Tà Nguyệt muốn nhổ một cọng lông đen ngắm thử.

- Cánh đen có tác dụng gì? Để ta sờ xem.

- A? Dừng tay! Ngứa, ngứa chết, mau dừng tay! Khốn kiếp, meo chết...

Cánh của đại ma vương Tà Nguyệt rất mẫn cảm, nó liều mạng vùng vẫy.

Bùm!

Lực lượng đánh bật tay Đinh Hạo ra.

Đinh Hạo há hốc một.

Lực lượng thật mạnh mẽ.

Đôi cánh đen này ẩn chứa lực lượng khủng khiếp có thể đánh bật bàn tay Đinh Hạo, đó còn là trong tình huống đại ma vương Tà Nguyệt cẩn thận khống chế. Nếu hoàn toàn bùng nổ thì lực phá hoại rất kinh dị, vượt qua đẳng cấp yêu thánh bình thường.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1254)