← Ch.329 | Ch.331 → |
Nhờ có Băng tuyết Nữ thần, Đoạn Vân đã thành công dẫn dụ được tam đại ác thú. Bằng vào lực lượng trong tay, Đoạn Vân đích xác cũng có thể đấu với hai đại ác thú lưỡng bại câu thương. Còn điều Song Đầu xà đã xuất hiện ở đây, lại đang làm một con tu hú rình rập chính thức. Nên nếu Đoạn Vân cũng có cùng ý nghĩ như vậy, thì Đoạn Vân đã sớm chết không biết bao nhiêu lần rồi.
Băng tuyết Nữ thần Lộ Lộ Tây, tuy nói dưới uy áp đã bị ói ra một búng máu, nhưng Đoạn Vân cũng tỏ ra rất tốt với nàng tân thị nữ này, đã lưu lại cho nàng một vài thánh dược chữa thương có dược lực cường hãn và hai viên siêu cấp Tẩy Tủy Đan. Dược hoàn này, cũng đủ làm cho nữ thần khôi phục chút thực lực. Nếu nàng cần bảo trụ tánh mạng dưới tam đại ác thú không đoàn kết đó thì không có vấn đề gì. Hơn nữa, để bảo đảm an toàn, Đoạn Vân còn để lại đây Âu Đặc Tư có thể tùy thời cùng mình bảo trì liên lạc, cộng thêm tam đại Cuồng chiến sĩ có lực chiến đấu tuyệt đối cường hãn. Ngoài ra hắn còn để lại ba đại Thần long có thể cùng Cuồng chiến sĩ tiến hành tổ hợp, rồi cả Ny Khả cũng để lại. Đoạn Vân mang theo Diệp Cô Thành, năm ma sủng, bảy Thần Long, và tứ đại Cuồng chiến sĩ bay về phía khác. Để cho cẩn thận, Đoạn Vân còn lưu lại trong Bạch hùng thành một truyền tống trận tương liên với giới tử mình.
Mang theo nhiều cao thủ như vậy, Đoạn Vân muốn đi làm gì? Đương nhiên phải đi sát nhân phóng hỏa rồi. Đoạn Vân không phải thằng ngốc. Bây giờ, tam đại ác thú biển sâu đều bị thần cách nữ thần dẫn dụ ly khai huyệt động của mình. Nói cách khác, bây giờ tam đại phong ấn đã không có ác thú trấn thủ linh hồn của mình. Bọn ác thú làm sao có thể tưởng tượng được, khi chúng còn giết chóc lẫn nhau để tranh giành thần cách của băng tuyết nữ thần, thì nơi cất giữ linh hồn của chúng lại đang chịu uy hiếp nghiêm trọng.
- Lão Đại, tại sao chúng ta tới nơi ở của đầu Song Đầu xà trước? Chúng ta giết chết đầu Quái Đầu ngư thực lực cực mạnh đó trước không phải tốt hơn sao?
Để đảm bảo tốc độ cao, Đoạn Vân bay trên không trung. Bởi vì, nếu chạy dưới nước, Đoạn Vân phải mất nửa giờ mới có thể tới mục tiêu đầu tiên - Song Đầu xà động. Nhưng nếu bay trong không trung, căn bản không hơn mười phút.
- Bởi vì hai tên đại biến thái đang đấu với nhau. Nếu chúng ta tiêu diệt một trong số đó, vậy một con khác nhất định sẽ có phát hiện. Đến lúc đó, Âu Đặc Tư không thể không giao đấu với đầu gia hỏa kinh khủng còn lại.
Đoạn Vân giải thích.
- Lão Đại! Âu Đặc Tư đại ca đã có thực lực trung giai rồi. Hắn tuyệt đối đánh thắng được một đầu gia hỏa thực lực đỉnh giai mà. - Đạt Nhĩ Ba nói.
- Được rồi! Đừng nói nữa, phong ấn của Song Đầu xà đã ở phía dưới rồi. Thần Long nghe lệnh, ba đại Thần long trong các ngươi mang theo một cái truyền tống trận tương liên với giới tử ta, tới chỗ phong ấn quái thú cá gai lập một điểm truyền tống trận. Đợi chúng ta diệt xong Song Đầu xà sẽ qua bên đó.
Đoạn Vân dừng lại trong không trung, ngón tay ra lệnh cho ba trong số bảy đại Thần long.
Sau khi ba đại Thần long bay về phía phong ấn kế tiếp, Đoạn Vân mang theo những cao thủ chung đoan còn lại chui vào biển rộng.
Vào sâu bên trong. Đoạn Vân phát hiện ra phong ấn. Rất hiển nhiên, bọn người Đoạn Vân kéo quân xâm lấn đã khiến cho linh hồn kia chú ý. Nhưng thân thể hắn không còn ở nơi này, ngoại trừ đám thủ hạ thực lực nhược tiểu đang hoảng loạn gào thét bên ngoài, căn bản không thể làm được gì cả.
Nhưng, phong ấn này so với phong ấn Bát trảo Quái thú lại có chút bất đồng. Mặc dù nơi này cũng được xây thành một tòa đại điện, nhưng đại điện này có cơ quan của riêng mình, cũng có cửa. Dưới thần thức của Đoạn Vân biến thái này, cửa cũng trực tiếp bị mở tung ra. Trong đại điện, Đoạn Vân cũng cảm thấy bội phục con Song Đầu xà này. Đoạn Vân phát hiện, Song Đầu xà để phong ấn linh hồn của mình ở trên một nơi giống như một cái ghế của hoàng đế.
- Lão Đại, tên này xem ra khoái làm hoàng đế. Ngươi xem, thật sự là quá giống hoàng cung Nhân Ngư. - Tiểu Phi Hiệp nhìn bốn phía nói.
Ánh mắt nhìn chằm chằm vào phong ấn, Đoạn Vân nói đều đều:
- Nhưng hôm nay, Song Đầu xà này sẽ thử hạ tràng làm nô lệ ta.
- Nô lệ? Lão Đại, làm sao ngươi thu hoạch được hắn làm nô lệ? Ta thấy ngươi đơn giản một kiếm giết hắn là xong. - Tiểu Phi Hiệp nói có chút khó hiểu.
- Đợi chút nữa sẽ biết, các ngươi trước tiên lui ra đã.
Đoạn Vân vung tay ra hiệu cho đám thủ hạ, sau đó bước tới chỗ phong ấn.
Nhưng cử động kế tiếp của Đoạn Vân làm đám thủ hạ sợ hãi.
Ngưng tụ toàn bộ tinh thần, hai mắt Đoạn Vân khép hờ, hai tay vuốt ve quanh cái vòng phong ấn năng lượng vài cái, rồi trực tiếp kéo vòng năng lượng ra một vết rách. Hơn nữa, thừa dịp vết rách còn chưa kịp khép lại, Đoạn Vân kích động tiến vào trong phong ấn năng lượng. Ngay sau đó, bên trong bỗng truyền đến tiếng đánh nhau, sóng năng lượng mãnh liệt hiện ra bên trong vòng này.
- Lão Đại ( thiếu gia ) -
Đám thủ hạ đều bị Đoạn Vân làm cho sợ hãi. Không ai ngờ Đoạn Vân lại tự động nhảy vào Phong ấn trận.
- Ta không có việc gì.
Một lát sau, thanh âm Đoạn Vân truyền ra.
Kỳ thật, sau lần trước đại chiến Bát trảo Quái thú, Đoạn Vân đã biết, mình hoàn toàn có thể bằng vào chân khí, tự do xuất nhập Phong ấn trận này. Bởi vì Đoạn Vân từng thử qua, chỉ cần vận khởi chân khí, mình có thể tự do xuất nhập vòng phong ấn năng lượng. Nói cách khác, đối với Đoạn Vân biến thái này thì Phong ấn trận của Hải Thần căn bản không có tác dụng chút nào.
Sau khi tiến vào phong ấn đại trận, linh hồn bên trong lúc này lập tức phát khởi công kích Đoạn Vân. Nhưng cho dù là linh hồn cường thịnh đến đâu, trước mặt Đoạn Vân cũng chỉ có nước bị ngược đãi. Chân khí Đoạn Vân cơ hồ là khắc tinh của tất cả linh hồn. Trước giờ, Đoạn Vân chưa thấy bất kỳ linh hồn nào có thể tránh được sự công kích từ chân khí của mình.
Nhưng Song Đầu xà này, lại là có tới hai linh hồn, do đó mới làm cho Đoạn Vân giật mình một chút. Khi Đoạn Vân đột nhiên tiến vào Phong ấn trận cũng làm cho hai linh hồn rắn giật bắn cả lên. Nhưng sau khi hết giật mình, hai linh hồn lúc này lập tức phát khởi công kích Đoạn Vân. Chúng cho rằng, chỉ cần thành công chiếm cứ thân thể Đoạn Vân, có thể mượn cơ hội lao ra khỏi phong ấn này. Nhưng khi chúng vừa tiếp xúc với thân thể Đoạn Vân mới ý thức được mình đã sai lầm nghiêm trọng. Trong thân thể Đoạn Vân chảy một thứ năng lượng cường đại đủ để khiến cho chúng sống không bằng chết, loại năng lượng có thể thiêu đốt mãnh liệt. Vừa chạm vào tới thân thể Đoạn Vân, chúng chỉ có nước rên rỉ thành tiếng.
- Các ngươi có phải là muốn ra ngoài không?
Cầm vào vị trí bảy tấc của hai linh hồn hình rắn này, mang theo một tiếu ý kỳ quái, ngữ khí mang theo vài phần âm tà Đoạn Vân nói.
- Đại nhân, chúng ta muốn ra ngoài. Ngài thả chúng ta ra ngoài đi, chúng ta nguyện ý phụng nộp bảo tàng của chúng ta cho ngài.
- Đúng vậy, đại nhân, ngài cứu chúng ta đi. Chúng ta thật sự là bị giam giữ quá lâu rồi.
Đây là một thanh âm nam nhân trung niên, thanh âm này cũng có chút yêu mị nốt. Hừ, nguyên lai nữ không phải nữ, nam cũng không phải nam, hai tên đều là không ra gì.
- Tốt lắm, chỉ cần ký khế ước nô lệ với ta, tương lai hai ngươi sẽ được tự do vĩnh cửu. - Đoạn Vân dùng một loại ngữ khí âm trầm nói.
Nghe thế, hai linh hồn nhìn nhìn nhau, con rắn cái nói:
- Đại nhân, khế ước nô lệ có chút, có chút.... . - Nhưng đại nhân, chúng ta có thể ký khế ước chủ tớ với ngài. A, đại nhân, ngài tha chúng ta đi. A -
Nhưng, nó còn chưa nói xong, linh hồn đã bị Đoạn Vân thiêu đốt.
- Được được, đại nhân, chúng ta nguyện ý ký khế ước nô lệ.
Linh hồn bị thiêu đốt, hơn nữa bị giam cầm ngàn năm, nên hai con rắn này cũng không thể không lựa chọn thần phục.
- Tốt lắm.
Khẽ gật đầu, Đoạn Vân dùng một bộ phận thần thức mình ngưng tụ thành thực thể, trực tiếp rót nó vào ý thức hải của hai con rắn này.
- Với danh nghĩa của Đoạn Vân ta, thu hoạch hai linh hồn trước mắt này làm nô lệ cho ta. Ta tuyên bố, khế ước sinh hiệu.
Dưới chú ngữ khế ước tùy ý của Đoạn Vân, hai thần thức nhất thời tản ra trận trận kim quang, rồi trên ý thức hải của hai linh hồn này lập tức khắc ấn ký của Đoạn Vân. Kỳ thật, khế ước của Đoạn Vân căn bản không thể xem như khế ước. Hắn trực tiếp đem thần thức của mình rót vào ý thức hải linh hồn đối phương, rồi thông qua tinh thần lực cường đại của mình, lưu lại ấn ký trong ý thức hải của hai tên đại gia hỏa không dám chống cự. Sau này, hai tên này mà có ý nghĩ gì, hắn đều sẽ biết. Hơn nữa, vì có chân khí, linh hồn căn bản đừng nghĩ đến việc chống cự thần thức Đoạn Vân. Khế ước này, tuyệt đối hữu hiệu hơn bất kỳ khế ước nào. Nếu ngày nào đó Đoạn Vân chết đi, thần thức không có ai khống chế cũng đủ giết chết linh hồn hai con rắn này. Hơn nữa tư duy của hai tên này cũng bị Đoạn Vân cải tạo thành hai Long Hoàng Tạp Lỗ rồi.
- Chủ nhân.
Khế ước qua đi, hai linh hồn lúc này trở nên ngoan ngoãn hơn cả chó giữ nhà.
Khẽ gật đầu, Đoạn Vân nói:
- Thân thể của ngươi ở Bạch hùng thành ngoan ngoãn ở nguyên đó, nếu Băng tuyết Nữ thần có nguy hiểm, phải đi giúp một tay. Chúng ta đi ra ngoài đây, đi theo sau lưng ta, động tác nhanh một chút.
Nói xong, Đoạn Vân một lần nữa dùng phương thức đồng dạng, bàn tay trực tiếp phá không thoát ra, hai linh hồn lập tức theo sát sau lưng Đoạn Vân, cũng trực tiếp chạy ra khỏi phong ấn. Sau khi Đoạn Vân đi ra ngoài, hai linh hồn rắn cũng rất khéo léo nằm trên tay Đoạn Vân. Một Song Đầu xà, hai linh hồn, điều này làm cho Đoạn Vân cũng không rõ ràng lắm, mình rốt cuộc nhận một nô lệ, hay là hai nô lệ.
- Đi, thông qua truyền tống trận, chạy tới phong ấn kế tiếp.
Quay về đám thủ hạ có chút ăn không tiêu, vung tay lên, Đoạn Vân theo truyền tống trận tiếp tục xuất phát.
← Ch. 329 | Ch. 331 → |