← Ch.440 | Ch.442 → |
Quả thật Đoạn Vân cũng không nhất thiết phải phát động chiến tranh địa ngục. Lý do vì Tử Thần chỉ là một cái cớ mà thôi. Ý đồ chính thức dẫn tới việc Đoạn Vân phát động xâm lăng địa ngục là vì tài nguyên linh hồn khổng lồ ở địa ngục. Biết làm sao được, bây giờ tình thế rất nghiêm trọng, dựa vào tu luyện bình thường để phát triển cho dù thêm một hai trăm năm nữa mình cũng hơn được Ma Thần. Thời gian vừa qua vì sao vũ lực của mình có thể tăng lên nhanh như vậy? Nguyên nhân chủ yếu là vì trong tay mình có nhiều 'hàng tốt'. Vũ lực địa ngục là năng lượng chủ yếu để Thái Cực đồ tiến giai, khi Thái Cực đồ tiến giai thì không gian bên trong sẽ lớn hơn và nồng độ linh khí sẽ tăng lên nhiều lần. Nồng độ linh khí trong trong Thái Cực đồ của Đoạn Vân hiện giờ đã gấp mười ở ngoại giới. Tu luyện trong một nơi có linh khí đặc như thế thực lực của đám thủ hạ mới có thể tăng lên nhanh hơn được. Chỉ cần bổ sung linh hồn sự đột phá tuyệt đối chỉ là một việc rất đơn giản.
Trải qua hai năm tu luyện tiêu hao, hàng hóa trong tay Đoạn Vân không còn bao nhiêu nữa. Tay phải Tử Thần cho Diệp Cô Thành, tay trái Tử Thần cho Âu Đặc Tư. Số lượng năng lượng linh hồn kinh khủng cấp mười lăm, cấp mười sáu, cấp mười bảy đều được mình cấp cho đám thủ hạ và nô lệ. Còn sáu Ma Thần Vệ được phối hợp với sáu Quang Minh Vệ làm quà cho mười Thần Long, năm ma sủng, tám nô lệ nâng cao giai vị lên.
Trong tay Đoạn Vân đã hết hàng dự trữ, hắn thèm thuồng nhìn vào Sử Khả Nỗ Bỉ với linh hồn cường đại cấp mười bảy đỉnh giai. Về phần Nam tước địa ngục, Câu Hồn Sử Giả, những tướng soái khô lâu dưới trướngKhô Lâu hoàng, tất cả chỉ là một sự bổ sung nho nhỏ. Để chiến đấu với Ma Thần và Ma Thần Vệ, trong tay cần có vài linh hồn cường đại, có một cái kho dự trữ năng lượng cường đại phần thắng cũng cao hơn một chút.
Đoạn Vân xâm lăng địa ngục còn có mục đích chiếm lĩnh toàn bộ địa ngục. Địa ngục dù sao đi nữa cũng là một bề mặt, một bề mắt còn lớn hơn cả Nhân giới.
Do đó, vào buổi sáng ngày sáu, tháng mười, năm thứ tám Trung Hoa, sau khi Đoạn Vân diễn thuyết một phen, hai trăm vạn đại quân Nanh Sói và quân chủ lực gia tộc tất cả đều tiến vào không gian Thái Cực đồ kinh khủng của Đoạn Vân. Đoạn Vân còn mang theo vài thủ hạ bên ngoài từ vết nứt ở Lạc Nhật Hạp Cốc tiến vào địa ngục.
Xuất chinh lần này có hai trăm vạn tướng sĩ Nanh Sói. Cấp bậc thực lực Nanh Sói đều là Đấu thần hậu giai. Đoạn Vân tin rằng, hai trăm vạn Đấu thần hậu giai này là một lực lượng kinh khủng nhất trong bốn giới. Dựa vào chân khí hóa đấu khí cao độ của đám Nanh Sói, bất kỳ gì sinh vật địa ngục nào cũng chỉ là dê tế thần dưới kiếm của Nanh Sói.
Một vạn Nanh Sói Long kỵ sĩ trong sư đoàn Nanh Sói, cũng là một điểm sáng trong lần xuất chinh này. Một vạn Long kỵ sĩ Nanh Sói về cấp bậc thực lực đã là Chân thần hậu giai, còn Long kỵ của họ đã là Chân thần trung giai. Tên Đoạn Vân biến thái để có thể tiến hành cuộc xâm lăng địa ngục, hắn trực tiếp cho sư đoàn Nanh Sói hưởng thụ một năm trong Thái Cực đồ. Do đó mặc dù không được bổ sung linh hồn, nhưng bế quan tu luyện trong một địa phương
Thần lực của Thần Long cũng có tác dụng khắc chế đối với sinh vật linh hồn, Đoạn Vân cho một ngàn cự mãng Thần Long theo đại quân cùng xuất chinh. Đây là một ngàn Chân thần đỉnh giai.
Địa ngục là vùng đất chính thức của những anh hùng, tụ tập chứa những cường giả mười vạn năm thậm chí còn hơn nữa. Đây là một thế giới có dân số quá vạn ức người chết. Có cấu tạo rất đơn giản. Địa ngục chia làm bốn tầng. Tầng thứ nhất là mảnh đất nơi Tử Thần khống chế - thế giới người chết và linh hồn, được tạo thành từ những linh hồn người chết. Nhân loại tử vong ở Đông đại lục và Tây đại lục thậm chí cả Hải Giới, Thú loại, sau khi linh hồn mất đi đều bất tri bất giác tới tầng địa ngục này. Tựa như có một trọng lực bí ẩn nào đó đem linh hồn những người chết kéo tới nơi này.
Tầng địa ngục thứ hai là thế giới những khô lâu do Khô Lâu hoàng nắm giữ. Nghe nói tầng địa ngục này tương liên với Ma giới. Không ít khô lâu ở Ma giới sau khi sinh ra ý thức tự chủ, tụ tập ở thế giới khô lâu này. Những khô lâu là một chủng tộc tương đương với cương thi. Có thể không ngủ, không ăn, không uống, lực chiến đấu của quân đoàn khô lâu cũng rất đáng kể.
Tầng địa ngục thứ ba là luyện ngục do bất tử Thú hoàng Franky khống chế. Đoạn Vân vốn cho rằng tụ tập ở đây đều là Thú loại, nhưng trong quá trình thu thập tin tức tình báo gần đây, Đoạn Vân mới biết được nơi này tụ tập những tên giết người phạm tội. Thú loại sở dĩ có thể đi tới nơi này là bởi vì bị mọi người ở nước Tử Vong tẩy chay. Văn minh Thú loại dù sao cũng không thể so được với văn minh nhân loại. Ma thú, Áo Thú, thậm chí hải thú, dù sao cũng phải trải qua một quá trình cạnh tranh khốc liệt mới có thể sống sót, nên về cơ bản hai tay chúng đều dính đầy máu tươi. Tầng địa ngục này cũng tụ tập rất nhiều những thú tiền sử. Văn minh ở tầng này khá thấp nhưng thực lực đám gia hỏa lại rất cường hãn, vừa dã man vừa giết người không nháy mắt. So với Thú loại thì tầng địa ngục này có rất ít Nhân loại. Nơi này có rất nhiều tên giết người, nhưng quân đội không nằm trong nhóm này. Những tướng sĩ giết người hàng trăm hàng ngàn đều là anh hùng trong mắt mọi người. Tên gia hỏa Tử Thần cũng không để sót lực lượng xây dựng quân đội. Quân đội đó chính là khởi nguyên thành lập Tử vong đại quân của hắn.
Còn tầng thứ tư chính là Thâm Uyên do Angela đề cập với Đoạn Vân. Những tên gia hỏa đi xuống đây đều là những tên bị đày đọa, những tên vạn kiếp bất phục sẽ bị đưa vào tầng này.
Bốn tầng địa ngục tầng nào cũng có không gian thông đạo nối với nhau. Nhưng cái làm cho Đoạn Vân thắc mắc là vì sao ba tầng địa ngục trước lại thông với Nhân giới? Lạc Nhật Hạp Cốc, xung quanh vết nứt Nhân Ma, thác nước Tử Vong, thâm cốc đáy biển, tất cả những địa phương này lại đều có thông đạo thông với địa ngục.
Xuyên qua từ Lạc Nhật Hạp Cốc, Đoạn Vân đi tới thành Tử Vong của Tử Thần. Đây là một tòa thành khá giống với minh giới địa phủ trong truyền thuyết. Quy mô tòa thành này rất lớn, số lượng dân cư trong thành cũng có thể nói là khoáng cổ tuyệt kim. Nguyên nhân là trong thành có trăm ức sinh vật địa ngục. Trời, trên trăm ức đó. Đây là một khái niệm gì? Tất cả dân chúng đại lục cộng lại cũng chỉ tới gần trăm ức, thế mà bên trong tòa thành này có trên trăm ức. Xem ra, sinh hoạt của người sống khác hẳn những người chết. Tòa thành này có một con sông giống như con sông bảo vệ thành, nhưng con sông này lại có chút quỷ dị, nước sông màu đen kịt. Đoạn Vân hiểu rất rõ, vị trí mình ở đây không thể xem như địa ngục. Đây là một không gian giữa địa ngục và Nhân giới. Lão bà Tina của mình trước kia khi đại chiến với mình đã triệu hoán một tượng đá quỷ có linh hồn, cũng là từ khu vực cô hồn dã quỷ này.
Quân đội địa ngục do tên gia hỏa Tử Thần phái đến Lạc Nhật Hạp Cốc tiến hành quấy nhiễu cũng phải vượt qua không gian này mà vào Nhân giới.
Đoạn Vân đứng phía trước địa phủ, chỉ cần vượt qua cửa thành, coi như chính thức đạp chân xuống địa ngục.
Diệp Cô Thành, Âu Đặc Tư theo sát hai bên, năm ma sủng mười Thần Long theo sau, Đoạn Vân phi thân đứng ở ngoài thành. Đoạn Vân triển khai thần thức ra. Thần thức cường đại dũng mãnh tràn vào trong thành. Hắn muốn bắt sống Sử Khả Nỗ Bỉ. Tử Vong chi thành là hàng ổ của hắn. Ở đây, Sử Khả Nỗ Bỉ tụ tập tuyệt đại bộ phận vũ lực. Nếu Đoạn Vân muốn khống chế tầng thứ nhất địa ngục vậy hắn phải trước hết hạ được tòa thành này.
Địa ngục có trật tự của địa ngục, sau khi sinh linh chết đều tự động sống ở những khu vực nhất định. Nhưng ở một nơi có nền văn minh khá kém, việc tổ chức khá hỗn loạn. Người chết, linh hồn nếu muốn sống sót vậy phải thần phục sự khống chế cường đại. Cho dù dưới tay Tử Thần từ cấp lĩnh chủ trở thường xuyên phát sinh chiến tranh. Những dân chúng của lĩnh chủ bị giết tự nhiên cũng sẽ đi theo người chiến thắng.
- Xem ra, trật tự mới cho địa ngục phải do ta tự mình lập nên.
Cảm nhận được sự hỗn loạn của địa ngục, Đoạn Vân lẩm bẩm.
- Lão Đại, tên gia hỏa Tử Thần ở trong thành hả? - Tiểu Phi Hiệp hỏi Đoạn Vân.
Đoạn Vân khẽ gật đầu nói:
- Chúng ta đã ẩn độn khí tức, hắn tạm thời còn chưa phát hiện ra chúng ta. Tòa thành này là nơi hắn quy tụ tuyệt đại bộ phận quân đội. Hơn nữa, bên trong toà thành này có trên trăm ức sinh vật địa ngục. Đại bộ phận là quân đội Nhân giới đã trải qua hơn vạn năm tích tụ ở đây. Chúng ta không cần quản đám thần cấp và dưới thần cấp. Bên trong thành, đại khái có năm ngàn vạn kỵ sĩ địa ngục cấp một, cũng là vũ lực cấp mười một; năm trăm vạn kỵ sĩ cấp hai. Nói cách khác, hai cấp bậc này là một nửa vũ lực của Tử Thần tụ tập ở nơi này. Kỵ sĩ cấp ba và đám cao cấp hơn toàn bộ đều tụ tập ở đây. Mấy tên gia hỏa giống như tiểu Tam cũng phải có tới năm mươi vạn tên cấp mười ba, một vạn tên cấp mười bốn, ba trăm Câu Hồn Sử Giả cấp mười lăm, sáu mươi cá Nam tước địa ngục. Thương thế của tên gia hỏa Tử Thần đã khỏi rồi, thực lực của hắn đã khôi phục tới cấp mười bảy đỉnh giai.
- Lão Đại, ngươi thả đại quân Nanh Sói ra đi, chúng ta trực tiếp công thành. Chúng ta thấy người là giết, giết sạch trăm ức sinh vật địa ngục.
Đạt Nhĩ Ba vẫn thói cũ, vĩnh viễn dã man và bạo lực.
- Không phải là không thể. Nhưng làm như vậy, thương vong của chúng ta cũng không nhỏ đâu. Hai trăm vạn chống lại trên trăm ức, nói cách khác, mỗi một Nanh Sói phải giết năm ngàn sinh vật địa ngục. Điều này chỉ sợ chưa làm xong đã mệt chết rồi.
Đoạn Vân nói làm ai cũng phải thừa nhận.
- Lão Đại, ngươi không phải nói là tuyệt đại đa số vũ lực đều đã tới nhân giới đại lục lần trước sao? Ta thấy chúng ta cũng không nên giết sạch toàn bộ vũ lực phụ thuộc của tên Tử Thần.
Tên gia hỏa Phì Tử thật ra cũng có vẻ nhân từ, nhưng tiếp theo hắn lại nói,
- Lão Đại, ta thấy giết sạch đám thần cấp trở lên là ổn. Cũng giết có mấy ngàn vạn thôi.
Xỉu, giết mấy ngàn vạn hả?
- Được rồi, đừng ồn nữa. Để Tử Thần tự mình quyết định xem thủ hạ của hắn có chết chung với hắn không.
Đoạn Vân phất phất tay, sau đó quay về thành hô lớn:
- Sử Khả Nỗ Bỉ, ra đây chịu chết đi.
← Ch. 440 | Ch. 442 → |