Vay nóng Homecredit

Truyện:Bác Sĩ Thiên Tài - Chương 0156

Bác Sĩ Thiên Tài
Trọn bộ 1480 chương
Chương 0156: Bé trai à, mau mau lớn lên đi
0.00
(0 votes)


Chương (1-1480)

Siêu sale Shopee


Tòa nhà 0 Giờ là một tòa nhà văn phòng nằm ở phố Bình Xương mà Quốc Tế Khuynh thành bỏ 7, 5 ức (1 ức= 100 triệu) ra để mua, trong đó, số tiền mặt mà Quốc Tế Khuynh thành phải chi ra là 3, 5 ức, bốn ức còn lại lấy tòa nhà 0 Giờ làm thế chấp để vay vốn của ngân hàng Trung Quốc.

Tòa nhà này sẽ trở thành nơi làm việc của nghiệp đoàn Trung y Trung Quốc, mà tên của nó cũng được Lệ Khuynh Thành không chút khách khí đổi thành tòa nhà Khuynh Thành.

Tần Lạc vốn đề nghị, có thể đổi thành toàn nhà Tần Lạc hoặc là toàn nhà Tần Thị không, nhưng Lệ Khuynh Thành cho rằng cái tên này không dễ nghe, hơn nữa đọc cũng không thuận miệng, cho nên phủ quyết kiến nghị của Tần Lạc.

Không thể không nói, quyền hành mà đại lão bản Tần Lạc nắm trong tay không bằng nhị lão bản Lệ Khuynh Thành.

Chính phủ đồng ý với phương án theo hình thức đầu tư cổ phần của Tần Lạc, chính phủ sẽ đưa ra chính sách để ủng hộ, nắm 48% cổ phần của công ty. Tần Lạc đại biểu cho Quốc Tế Khuynh Thành nắm 52%. Kết quả song phương đều phi thường hài lòng, hơn nữa so với những gì mà Lệ Khuynh Thành dự đoán thì còn nhiều hơn một ít. Cho nên đã đạt thành hiệp nghị một cách rất thuận lợi và ký hợp đồng xong xuôi nhanh chóng.

Hôm nay là nghiệp đoàn Trung y chính thức treo biển ra ngoài. Bởi vì có sự góp mặt của phó bộ trưởng Thái Công Dân cùng với mấy vị lãnh đạo chủ yếu của sở vệ sinh, cho nên hoạt động lần này không sợ bị nhà nước làm khó.

Không chỉ có sự đại biểu của phía chính phủ, sau này cũng sẽ có rất nhiều sự ủng hộ từ những người trong giới Trung Y. Sư phụ Vương Tu Thân của Tần Lạc, cùng với đám người Cố Bách Hiền, Quan Húc Sinh, lão Trác vừa là bạn vừa là thầy của lão cũng đều tới để chúc mừng.

Bởi vì đây là một lần cải cách theo thời đại của giới Trung y, cho nên giới truyền thông có mặt rất đông, ngoại trừ truyền thông chuyên nghiệp của ngành y dược tới đưa tin ra, đài truyền hình Trung Quốc, đài truyền hình Yến Kinh, báo Trung Văn Trung Quốc, báo thanh niên Trung Quốc các loại đều tới biểu lộ sự quan tâm tới sự kiện này.

Đương nhiên, cũng có thể hiểu là bọn họ biểu lộ sự quan tâm tới hành tung của Thái Công Dân.

Tại nghi thức mở màn thành lập nghiệp đoàn, chính thức xác định chức vụ hội trưởng thứ nhất của nghiệp đoàn Trung Y của Tần Lạc. Mà Tần Lạc cũng chính thức đưa ra giấy mời bốn ngôi sao sáng trứ danh trong giới trung y là Vương Tu Thân, Cổ Bách Hiền, Lý Khánh Đường, Bạch Tuyết Phong đảm nhiệm chức vụ lý sự trưởng (quản lý)

Lý Sự trưởng tổng cộng có năm người, công việc chủ yếu thường ngày là giúp đỡ hội trưởng Tần Lạc. Có người phụ trách nghiên cứ và phát triển, có người phụ trách xét duyệt, có người phụ trách quản lý hội viên, và có người phụ trách marketing, mỗi người đều có một việc, không ai giống ai.

Nhưng, quyền lợi trên thực thế lại do Lệ Khuynh Thành nắm giữ. Cô ta lấy thân phận người góp vốn để trở thành lý sự trưởng số một, cũng chính là trợ lý số một của Tần Lạc. Nắm trong tay quyền quản lý nhân viên, quyền ưu tiên tiếp nhận thành quả nghiên cứu và phát triển và những sự vụ buôn bán quan trọng trên thị trưởng.

Không có cách nào khác, cô ta là thương nhân, đầu tư nhiều tiền như vậy, anh không thể không cấp một số đặc quyền cho người đầu tư.

Tần Lạc cùng đám người Thái Công Dân nói chuyện, hơn nữa sau khi tự tay mở tấm biết dát chữ vàng của nghiệp đoàn Trung y Trung Quốc thì hoạt động được an bài vào buổi sáng trên cơ bản là đã kết thúc.

"Tần Lạc, cố gắng lên, trọng trách này giao cho các người đó." Thái Công Dân cười ha ha, còn vỗ rất mạnh lên vai Tần Lạc.

"Tôi sẽ cố gắng, nhất định sẽ không để cho bộ trưởng Thái và các đồng nghiệp trong giới Trung Y phải thất vọng đâu." Tần Lạc gật đầu nói.

Ừ, vậy thì tốt. Sáng nay tôi còn có cuộc họp, không thể ở đây lâu được. Công tác còn lại giao cho các người đó." Thái Công Dân nói.

Rồi ông nhìn sang Lệ Khuynh Thành nhưng lại nói với Tần Lạc: "Cậu chọn trợ lý giỏi thật. Cô ta nhất định sẽ giúp cậu rất nhiều."

Kỳ thực trong quá trình đàm phán, Tần Lạc chỉ đề xuất một đường lối chính. Còn đàm phán cụ thể đều là do Lệ Khuynh Thành thay hắn bàn bạc, cho nên, Thái Công Dân cũng phải tán thưởng năng lực của Lệ Khuynh Thành.

"Bộ trưởng Thái, ngài quá khách khí rồi. Sau này còn phải nhờ ngài giúp đỡ nhiều." Lệ Khuynh Thành nói rất khiêm tốn và nhiệt tình. Cô ả này trước mặt người ta thì một kiểu, ở sau lưng người ta thì kiểu khác, ở trước mặt thì đoan trang thục nhã khiến anh không thể bắt bẻ, ở sau lưng thì phong lưu phóng đãng khiến anh khó có thể chịu nổi.

Rất nhiều lúc, Tần Lạc đều cảm thấy hắn bị một tầng sương mù dày đặc bao bọc, tầng tầng lớp lớp, khó có thể nhìn rõ bản tâm và cái tôi của cô ta.

Tiễn đám quan chức bọn Thái Công Dân xong, lúc Tần Lạc quay về thì những ký giả đó vẫn vây kín cửa.

Lôi Vĩ bước nhanh tới, nói với Tần Lạc: "Tần hội trưởng, các phóng viên yêu cầu phỏng vấn anh. Tôi phải trả lời bọn họ thế nào đây?"

Lôi Vĩ được điều từ Quốc Tế Khuynh Thành tới giúp đỡ, là trợ lý sự vụ của Lệ Khuynh Thành. Nghi thức khánh thành nghiệp đoàn Trung y lần này là do hắn tổ chức và phụ trách.

Vì Tần Lạc ở Quốc Tế Khuynh thành không đảm nhiệm bất kỳ một chức vụ nào, thậm chí trừ một số rất ít người ra, rất nhiều người của Quốc Tế Khuynh Thành vốn còn không biết đại lão bản của bọn họ là Tần Lạc. Cho nên, Lôi Vĩ mới gọi Tần Lạc với chức vụ mà hôm nay hắn vừa đảm nhiệm.

Tần Lạc nghĩ ngợi một lát, nói: "Cho bọn họ thời gian hai mươi phút."

"Được. Tôi bây giờ sẽ đi an bài hội trường." Lôi Vĩ đáp ứng một tiếng, lại rảo bước đi ngay. Lão bản đã có lời, chuyện còn lại tất nhiên là do bọn họ đi chuẩn bị thỏa đáng.

Hiệu suất làm việc của Lô Vĩ phi thường nhanh chóng, sau mười phút, hắn lại xuất hiện trước mặt Tần Lạc, nói: "Tần hội trưởng, phòng họp đã chuẩn bị xong. Các phóng viên đã ngồi trong phòng."

"Đi thôi. Chúng tới đó." Tần Lạc nói với Lệ Khuynh Thành.

Cuộc công bố tin tức lần này được dẫn ra trong một phòng họp dạng nhỏ ở tầng một, cũng là cỗ để mở hội nghị xử lý thường vụ và gặp mặt giới truyền thông. Lúc Tần Lạc xuất hiện, trong phòng hội nghị chật kín người. So với lần trước sau khi thân phận truyền nhân của Thái Ất Thần Châm của Tần Lạc bạo lộ ở chỗ Thần Châm Vương thì số lượng ký giả muốn phỏng vấn nhiều hơn nhiều.

Trong đó còn có người quen của Tần Lạc, đó là Từ Ảnh lần trước đã chở Tần Lạc khải hoàn trở về gặp Lâm Hoán Khê.

Tần Lạc biết những ký giả này đều là những ông vua không ngai, nên không thể chậm trễ. Hắn mặt mày tươi cười bước tới, nói: "Hoan nghênh các vị bằng hữu đã tới tham gia nghi thức treo biển của nghiệp đoàn Trung y Trung Quốc ngày hôm nay, tôi đã sai người chuẩn bị bữa ăn nhanh ở tửu điểm, xin mời mọi người nể mặt tới dự. Mọi người có gì muốn hỏi thì cứ hỏi đi. Tôi nhất định sẽ nghiêm túc trả lời."

"Tần hội trưởng, ông năm nay bao nhiêu tuổi?" Có người lên tiếng hỏi. Người hỏi chính là một trung niên đeo kính, trông rất có vẻ rất lão luyện thành thục.

"Hai mươi hai." Tần Lạc thản nhiên trả lời. Hắn sớm đã biết rằng tuổi tác của mình sẽ trở thành một tâm bia cho người khác công kích.

"Hội trưởng hai mươi hai tuổi, có phải là khiến cho người ta cảm thấy có chút buồn cười không?"

"Tôi cho rằng, một người có thể có thành tựu lớn, chẳng quan hệ gì tới tuổi tác của anh ta cả. Tỷ phú Bill Gate chưa tốt nghiệp đã bắt đầu gây dựng sự nghiệp, rất nhanh đã trở thành một tập đoàn có ảnh hưởng lớn nhất toàn cầu. Trong bảng xếp hạng những người giàu nhất của tạp chí Fobes, tuổi trung bình của mười người đứng đầu cũng không tới ba mươi lăm tuổi. Mà có người sống đến một trăm tuổi, vẫn chẳng làm được chuyện gì." Tần Lạc cười cười rồi trả lời."Tôi đảm nhiệm vị trí hội trưởng nghiệp đoàn Trung y, chứ không phải là chủ tịch câu lạc bộ lão thành. Nên chẳng liên quan gì đến tuổi tác cả."

Ở bên dưới có tiếng cười đầy thiện ý, còn có người vỗ tay.

"Tần hội trưởng, rõ ràng đã có hiệp hội Trung y, vì sao lại muốn thành lập một nghiệp đoàn Trung y khác? Giữa hai cái có gì khác biệt?" Từ Ảnh cười hỏi.

Cô ta lo những ký giả có mặt ở đây sẽ dây dưa về vấn đề tuổi tác và bối cảnh sau lưng Tần Lạc, cho nên vừa mở miệng đã chuyển đề tài sang việc khác.

"Chúng ta đã có một đơn vị Trung Quốc di động, vì sao còn phải có một đơn vị Trung Quốc liên thông?" Tần Lạc nhìn cô ta, hỏi ngược lại."Kỳ thực bất kể là hiệp hội Trung y hay là nghiệp đoàn Trung y, đều là có nhiệm vụ chấn hưng Trung y, phục vụ cho người hành nghề Trung y."

"Hiệp hội Trung y mang theo sắc thái chính phủ quá nặng nề, nhưng bản chất của nó là phát triển Trung y, phát dương Trung y. Còn nghiệp đoàn Trung y thì lại mang theo nhiều sắc thái thương nghiệp, hoặc có thể nói, đây chính là một công ty cỡ lớn lấy Trung y để kinh doanh và có mục tiêu phát triển Trung y do chính phủ và xí nghiệp cùng đầu tư xây dựng, Sự cách biệt lớn nhất giữa hai người chính là bối cảnh và thân phận, nhưng đều có một mục tiêu chung là vì Trung y."

"Tần hội trưởng, theo chúng tôi biết, các nơi trên toàn quốc đều có rất nhiều chuyên gia có tên tuổi và kỹ thuật, Yến Kinh cũng là nơi ngọa hổ tàng long. Bất kể là tiền bối Vương Thu Thân, sư phụ của ông hay là tiền bổ Cố Bách Hiền, bọn họ đều là nhân tuyển thích hợp cho vị trí hội trưởng của nghiệp đoàn Trung y. Vì sao sau cùng lại chọn ngài cho vị trí đó?" Có ký giả hỏi.

"Tôi cũng cảm thấy bọn họ là nhân tuyển thích hợp để thành hội trưởng. Nhưng, những nhân tuyển thích hợp này đều cảm thấy tôi thích hợp hơn, do đó, tôi trở thành hội trưởng."

"Tần hội trưởng, theo tôi hiểu, ông lúc trước đã quay phim quảng cáo cho một hãng sản xuất đồ mỹ phẩm. Gánh trên vai thân phận hội trưởng của nghiệp đoàn Trung y, ông có cảm thấy giành lợi ích thương nghiệp như vậy là hành động chính xác không? Liệu có khiến người tiêu dùng hiểu lầm tác dụng không?"

Tần Lạc nhìn vị ký giả đó, nói: "Tôi cảm thấy, chỉ cần thương gia nguyện ý mời, bất kỳ ai cũng đều có quyền lợi đi chụp hình quảng cáo để giành lợi ích thương nghiệp. Bấ́t kể người đó là minh tinh thể thao hay là minh tinh ca nhạc hay bất kỳ nghề nào khác, nhưng, trước tiên, anh phải có hiểu biết nhất định về chất lượng sản phẩm. Chỉ cần anh chất lượng sản phẩm mà anh chào hàng ra công chúng vượt qua được kiểm tra, có thể thực sự mang tới sự giúp đỡ cho đời sống của mọi người. Vậy thì đó là hành động chính xác."

"Ngược lại, nếu như chất lượng thương phẩm mà anh quảng cáo có vấn đề, rất dễ dẫn tới các loại các dạng hậu di chứng. Cho dù anh là một minh tinh ca nhạc chuyên tham gia quảng cáo, cũng là một hành vi không đạo đức. Chỉ cần có thương gia nguyện ý mời, hơn nữa chất lượng sản phẩm vượt qua được kiểm tra, bất kỳ một bác sĩ nào của nghiệp đoàn Trung y Trung Quốc đều có thể đi chụp ảnh quảng cáo hoặc là quảng bá cho sản phẩm."

"Nếu như vậy, có thể cho rằng mục địch chủ yếu của việc thành lập nghiệp đoàn Trung y Trung Quốc chính là kiếm tiền không?" Có một ký giả trẻ tuổi lên tiếng chế giễu.

Tần Lạc nhìn xoáy vào hắn, hỏi: "Cậu vì sao muốn làm ký giả?"

"Bởi vì tôi thích." Ký giả trẻ tuổi trả lời.

"Chỉ vì lý do này thôi ư? Không có nguyên nhân gì khác à?" Tần Lạc truy hỏi.

"Đương nhiên còn muốn kiếm tiền nuôi gia đình." Ký giả nói.

"Như vậy, nghiệp đoàn Trung y Trung Quốc lấy việc kiếm tiền làm mục tiêu thì có gì sai? Từ việc làm nhân viên của Trung y, mọi người đều cho rằng là thích nghề này. Nhưng, nếu ngay cả việc no bụng cũng không có biện pháp giải quyết. Vậy tình cảm và sự yêu nghề của bọn họ có thể kéo dài được bao lâu?"

"Nghiệp đoàn Trung y Trung Quốc sẽ giúp mỗi một người hành nghề Trung y có thể kiếm được tiền, Trung y ưu tú thì càng kiếm được nhiều tiền hơn. Chỉ có giải quyết được vấn đề no bụng của bọn họ, giải quyết vấn đề sinh hoạt của bọn họ, cho bọn họ một địa vị xã hội tương ứng, bọn họ mới có thể toàn tâm mà hành nghề. Nếu tất cả các Trung y đều tràn ngập lòng yêu nghề, tràn ngập hi vọng, đồng thời, công tác của bọn họ có thể mới tới sự hồi báo lớn cho chúng ta. Vậy thì, chúng ta còn sợ Trung y không có biện pháp để phát triển nữa ư?"

Lệ Khuynh Thành đứng ở cửa, nhìn Tần Lạc đĩnh đạng thảo luận trên vị trí chủ tịch của bàn hội nghị, trong lòng cảm thán vô cùng.

Tốc độ trưởng thành của đứa bé trai vốn còn non nớt này nhanh đến chóng mặt, chỉ cần cho hắn thêm một chút thời gian, hắn nhất định có thể tự cáng đáng một mặt, chống đỡ được một bầu trời bao la.

Bé trai à, mau mau lớn lên đi!


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1480)